Mạt Thế Trọng Sinh: Trở Về Bên Anh
Chương 49:
Thỏ Lười
06/05/2024
Nếu được anh cũng muốn ngày tháng quấn cô bên giường. Ngày đêm thâu hoan cho đến ngày tàn của thế giới.
Lần này họ vẫn di chuyển đến địa điểm cũ, nhưng trước đó Hoắc Hành đã đánh tay lái vòng qua phía nhà kho đã thuê lúc trước để cô thu hết vật tư trong kho vào không gian.
Lần này họ đến cửa hàng thủy sản, vốn Thời Mộng muốn đến những vùng ven biển thu mua trực tiếp từ những hộ dân đánh cá luôn cho tươi.
Nhưng nghĩ đến ai kia lại thở dài chấp nhận số phận.
Đến bây giờ cô được đi lại trong tỉnh có anh đi cùng giám sát đã là tốt rồi, nói gì đến chuyện tự do đi xa như vậy.
Thời Mộng bất lực thở dài, chấp nhận kiếp sống ăn bám vị đùi to bên cạnh. Anh vui là được.
Bản thân cô biết mặc dù mình có không gian không phải lo suy nghĩ về vấn đề ăn uống, nhưng tận thế lòng người hiểm ác, một cô gái trẻ yếu ớt không thể tự bảo vệ mình được.
Chính vì vậy.. bằng mọi giá phải ôm thật chặt bắp đùi vị bên cạnh này.
Cửa hàng thủy sản chỉ là đầu mối trung gian để giúp ngư dân tiếp cận khách hàng trong thành phố.
Thời điểm họ đi là buổi chiều, một số hải sản đã vơi đi một chút.
Hoâc Hành đi đằng sau Thời Mộng không nói gì, anh dẫn cô đi chỉ để cô vui vẻ thỏa thích thói quen tích tích thu thu của mình.
Chứ số lượng vật tư anh nhờ thuộc hạ đặt lớn hơn rất nhiều so với lượng cô đã thu.
Thời Mộng nghĩ đến món hàu phô mai, tôm hùm đất cay, mực xào ớt, cá chưng ớt tứ xuyên.... liền chảy nước miếng. Trực tiếp mua hết các mặt hàng trong cửa hàng, bảo chủ cửa hàng vận chuyện vào sau xe tải.
Sau khi thu xong tất cả số hải sản kia,họ đi đến nhà máy sản xuất hộp mì tôm.
Lúc Hoắc Hành nghe được đề nghị này mà nhíu mày, anh không thích cô ăn những món thực phẩm đó.
Nhưng Thời Mộng nũng nịu cả buổi, hứa sẽ giao tấm thân mình cho anh mặc anh xử trí trong vòng một ngày.
Lúc ra điều kiện Thời Mộng nghiến răng nghiến lợi muốn cắn chết ai kia, nhưng vì công cuộc thu thập vậy tư sinh tồn, cô đành cắn răng chấp thuận
Lần này họ vẫn di chuyển đến địa điểm cũ, nhưng trước đó Hoắc Hành đã đánh tay lái vòng qua phía nhà kho đã thuê lúc trước để cô thu hết vật tư trong kho vào không gian.
Lần này họ đến cửa hàng thủy sản, vốn Thời Mộng muốn đến những vùng ven biển thu mua trực tiếp từ những hộ dân đánh cá luôn cho tươi.
Nhưng nghĩ đến ai kia lại thở dài chấp nhận số phận.
Đến bây giờ cô được đi lại trong tỉnh có anh đi cùng giám sát đã là tốt rồi, nói gì đến chuyện tự do đi xa như vậy.
Thời Mộng bất lực thở dài, chấp nhận kiếp sống ăn bám vị đùi to bên cạnh. Anh vui là được.
Bản thân cô biết mặc dù mình có không gian không phải lo suy nghĩ về vấn đề ăn uống, nhưng tận thế lòng người hiểm ác, một cô gái trẻ yếu ớt không thể tự bảo vệ mình được.
Chính vì vậy.. bằng mọi giá phải ôm thật chặt bắp đùi vị bên cạnh này.
Cửa hàng thủy sản chỉ là đầu mối trung gian để giúp ngư dân tiếp cận khách hàng trong thành phố.
Thời điểm họ đi là buổi chiều, một số hải sản đã vơi đi một chút.
Hoâc Hành đi đằng sau Thời Mộng không nói gì, anh dẫn cô đi chỉ để cô vui vẻ thỏa thích thói quen tích tích thu thu của mình.
Chứ số lượng vật tư anh nhờ thuộc hạ đặt lớn hơn rất nhiều so với lượng cô đã thu.
Thời Mộng nghĩ đến món hàu phô mai, tôm hùm đất cay, mực xào ớt, cá chưng ớt tứ xuyên.... liền chảy nước miếng. Trực tiếp mua hết các mặt hàng trong cửa hàng, bảo chủ cửa hàng vận chuyện vào sau xe tải.
Sau khi thu xong tất cả số hải sản kia,họ đi đến nhà máy sản xuất hộp mì tôm.
Lúc Hoắc Hành nghe được đề nghị này mà nhíu mày, anh không thích cô ăn những món thực phẩm đó.
Nhưng Thời Mộng nũng nịu cả buổi, hứa sẽ giao tấm thân mình cho anh mặc anh xử trí trong vòng một ngày.
Lúc ra điều kiện Thời Mộng nghiến răng nghiến lợi muốn cắn chết ai kia, nhưng vì công cuộc thu thập vậy tư sinh tồn, cô đành cắn răng chấp thuận
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.