Mạt Thế Trọng Sinh: Trở Về Bên Anh
Chương 7:
Thỏ Lười
30/04/2024
Khoái cảm dồn dập khiến cô sợ hãi bản thân sẽ nghiện cảm nhục dục mang lại.
'Bốp!!'
"Á!! Đừng đánh...a...sướng quá..ư"
Tư thế quỳ này khiến mông cô cong lên, tầm mắt Hoắc Hành từ trên cao nhìn xuống thấy cặp mông trái đào căng mịn kia đang nuốt chửng lấy côn thịt của mình, đầu côn thịt theo từng cú nhấp ra vào dồn dập óng ánh ánh nước dâm cô tiết ra.
Con mẹ nó!! Cô đúng là được làm từ nước, mềm mại khiến anh không dứt ra được, như con thiêu thân lao vào biển lửa.
Đóa hoa anh túc của Hoắc Hành anh.
"Á!! em ra!!"
Thấy cô giữ nguyên tư thế quỳ lâu khiến người cô sụp xuống, hai bên đầu gối run rẩy khó chống đỡ, Hoắc Hành điều chỉnh tư thế lật người cô lại, banh hai chân cô ra đặt lên vai mình, trong lúc đôi tư thế côn thịt ma sát thành vòng quanh tiểu huyệt, Thời Mộng không chịu được khoái cảm mà cao trào. Cô ngửa cổ ra đằng sau, Cơ thể giật nảy từng cơn, hoa huyệt xoắn chặt lấy côn thịt, bên trong phun ra dòng nước ấm bao trọn lấy côn thịt, một số ít trào ra ngoài qua khe hở, chảy tí tách xuống đệm.
"Hửm? Sướng không, bé con? Tên ẻo lả kia làm sao đem đến cho em khoái cảm như anh được?" Hoắc Hành hôn đôi môi đang hé ra để thở của Thời Mộng.
"Đừng nhắc đến tên...khốn khiếp đó"
Thời Mộng cắn răng gằn từng chữ, cô không che dấu vẻ chán ghét, nét cáu gắt hiện lên trên khuôn mặt cô nhưng do tình dục mà vào trong mắt Hoắc Hành không khác gì còn thỏ xù lông.
Hoắc Hành bật cười, mặc kệ cô có ghét tên kia thật hay không, nhưng điều này khiến anh rất vui.
"Được rồi, bé con muốn được anh thưởng không? Đảm bảo em sẽ thích"
Hoắc Hành cúi người đè xuống hai chân dán sát vào ngực cô, côn thịt lấy tư thế sét đánh giã mạnh xông vào trong tử cung.
"Á!!!" Thời Mộng ngẩng đầu cao trào hét lên, đôi đồng tử giãn ra, cả người chìm trong dục vọng, mất khống chế, nước bọt chảy khỏi khóe miệng, Hoắc Hành điên cuồng nhấp hông thúc vào bên trong tử cung, đập vào thành tử cung yếu ớt, tận hưởng khoái cảm do tử cung ép lại.
'Bốp!!'
"Á!! Đừng đánh...a...sướng quá..ư"
Tư thế quỳ này khiến mông cô cong lên, tầm mắt Hoắc Hành từ trên cao nhìn xuống thấy cặp mông trái đào căng mịn kia đang nuốt chửng lấy côn thịt của mình, đầu côn thịt theo từng cú nhấp ra vào dồn dập óng ánh ánh nước dâm cô tiết ra.
Con mẹ nó!! Cô đúng là được làm từ nước, mềm mại khiến anh không dứt ra được, như con thiêu thân lao vào biển lửa.
Đóa hoa anh túc của Hoắc Hành anh.
"Á!! em ra!!"
Thấy cô giữ nguyên tư thế quỳ lâu khiến người cô sụp xuống, hai bên đầu gối run rẩy khó chống đỡ, Hoắc Hành điều chỉnh tư thế lật người cô lại, banh hai chân cô ra đặt lên vai mình, trong lúc đôi tư thế côn thịt ma sát thành vòng quanh tiểu huyệt, Thời Mộng không chịu được khoái cảm mà cao trào. Cô ngửa cổ ra đằng sau, Cơ thể giật nảy từng cơn, hoa huyệt xoắn chặt lấy côn thịt, bên trong phun ra dòng nước ấm bao trọn lấy côn thịt, một số ít trào ra ngoài qua khe hở, chảy tí tách xuống đệm.
"Hửm? Sướng không, bé con? Tên ẻo lả kia làm sao đem đến cho em khoái cảm như anh được?" Hoắc Hành hôn đôi môi đang hé ra để thở của Thời Mộng.
"Đừng nhắc đến tên...khốn khiếp đó"
Thời Mộng cắn răng gằn từng chữ, cô không che dấu vẻ chán ghét, nét cáu gắt hiện lên trên khuôn mặt cô nhưng do tình dục mà vào trong mắt Hoắc Hành không khác gì còn thỏ xù lông.
Hoắc Hành bật cười, mặc kệ cô có ghét tên kia thật hay không, nhưng điều này khiến anh rất vui.
"Được rồi, bé con muốn được anh thưởng không? Đảm bảo em sẽ thích"
Hoắc Hành cúi người đè xuống hai chân dán sát vào ngực cô, côn thịt lấy tư thế sét đánh giã mạnh xông vào trong tử cung.
"Á!!!" Thời Mộng ngẩng đầu cao trào hét lên, đôi đồng tử giãn ra, cả người chìm trong dục vọng, mất khống chế, nước bọt chảy khỏi khóe miệng, Hoắc Hành điên cuồng nhấp hông thúc vào bên trong tử cung, đập vào thành tử cung yếu ớt, tận hưởng khoái cảm do tử cung ép lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.