Mạt Thế Trùng Sinh Chi Hắc Ám Nữ Phụ
Chương 29
Phong Khởi Tuyết Vực
04/04/2016
Tần Nguyệt nhìn rõ mới nhận ra, đây không phải là con mèo đen lúc trước sao? Thôi, vào đây nào.
Con mèo đen thật tự nhiên cất những bước ưu nhã như đang đi catwalk từ ngoài đi vào trong phòng, nó nhìn xung quanh cách bài trí trong phòng, cuối cùng mới nhảy lên sô pha nhìn tương đối thoải mái, biếng nhác nằm đó dùng móng vuốt rửa mặt.
"Ngươi hãy ở yên chổ này nha, chị đi tắm rồi nghĩ ngơi, nếu muốn ân cá thì vào tìm chị nhe.” Tần Nguyệt đóng cửa lại nói, con mèo đen vẩn không có trả lời, chắc hẳn là đã ăn no, Tần Nguyệt gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, không có tiếp tục để ý tới nó, cũng không hỏi nó đã đi nơi nào.
Ngược lại là không có tìm được bà lão kia thật sự làm Tần Nguyệt có hơi thất vọng, nhưng cô cũng không nổi giận, mạt thế kia tới là ban ngày, lấy đại đa số bà lão thích ra cửa tìm người trò chuyện nói không chừng cô đang ở trong nhà của ai đó đi, Tần Nguyệt tính toán đem toàn bộ tiểu khu tìm một lần, nếu không tìm được người thì theo kế hoạch đi căn cứ phương Nam.
Bính bính âm thanh va chạm…..
Một chiếc xe taxi màu lục từ nội thành chạy ra lao thẳng về phía trước, chỉ chốc lát sau, từ cái đuôi chiếc xe toát ra khói đen dày đặc bay lên cao. Bạch Vi Lan mở cửa xe, lập tức từ bên trong nhảy ra cũng không có quay đầu lại hướng một khu dân cư gần đó mà chạy, hiện tại nhu cầu cấp thiết của cô là có thể tìm được một chổ núp.
"Cứu, cứu tôi với..." Ngay chổ cửa tài xế đột nhiên mở ra, bên trong là một người nam nhân toàn thân là máu, hắn dung hết sức duổi cánh tay toàn là máu ra bên ngoài, xem ai thấy mà cứu hắn, hành khách duy nhất trên xe cũng đã bỏ chạy, những con tang thi xa xa cũng sẽ rất nhanh đi đến, không có ai đến cứu hắn, hắn dung sức mở to mắt, trong tầm nhìn chỉ thấy được bóng dáng càng chạy càng xa.
"Cứu tôi với, cứu tôi với..." Không cam tâm hắn vội vàng kêu lên, trong thanh âm bất an bao phủ tử vong cùng cầu xin, thẳng đến lúc nhìn không thấy , hắn mới tuyệt vọng buông tay xuống.
Hắn còn nhớ rõ trước khi mạt thế xảy ra hắn vẩn nhưng bình thường lái xe đi tìm khách, có một nữ sinh viên rất dể thương kéo theo một rương hành lý nhào ra ngăn xe của hắn, bảo là muốn đi sân bay, trên đường đi bọn họ trò chuyện thật sự vui vẻ, thời điểm lúc tới sân bay trong lòng còn có chút luyến tiếc với cái nữ hài tử tóc dài mắt to gưong mặt khả ái này, đang lúc hắn tính toán lái xe rời đi, nữ sinh lúc nãy hoang mang rối loạn chạy từ trong sân bay ra, hành lý cũng không có kéo theo, vội vàng trèo lên xe, không nói gì chỉ hối thúc hắn chạy mau, lái xe di ngay! Mà hắn cũng không do dự, lập tức khởi động xe. Rất nhanh, hắn không tin được khi hắn nhin thấy được quái vật, trên đường toàn những con quái vật toàn thân bị hư thối đang vật vờ, thậm chí có con quái vật lao ngay vào một người qua đường, hắn thấy vậy cũng không dám dừng lâu, mạnh mẽ tăng tốc vọt qua.
Đến khi ra khỏi sân bay mớí phát hiện bên ngoài đều như vậy, thành thị thay đổi, khắp nơi đều là quái vật ăn thịt người, hai ngày nay bọn họ chỉ ăn được một ít đồ ăn vặt, một mặt né tránh quái vật một mặt chuẩn bị bỏ chạy khỏi hướng ngoài thành, dọc theo đường đi bọn họ thấy rất nhiều loại quái vật này có khí lực rất lớn, những con quái này chuyên môn cắn người, cũng nhìn thấy rất nhiều người bị chúng nó bám vào mà không còn có đứng lên được.
"Cứu tôi với, tôi không muốn chết..." Hắn dựa vào ghế trong xe vô thần thì thào nói.
Lúc trước bọn họ bởi vì kẹt xe mà chạy qua rất nhiều con đường, đồng thời cũng hấp dẫn rất nhiều quái vật, chúng nó không biết mệt mỏi đuổi theo ở phía sau, càng ngày càng nhiều, chiếc xe bởi vì chạy quá nhanh nên mất lái đụng thẳng vào cái cổng này, va chạm làm chân hắn.
"Ha ha..." Hắn dùng tay che mặt, cũng không biết mình đang cười cái gì.
Có lẽ là do lúc trước hắn không quan tâm tới người khác cầu cứu, hiện tại bị báo ứng, rất nhanh sẽ đến phiên hắn thôi, hắn cười khổ, tang thi trong tầm nhìn đi lại càng ngày càng gần, mất máu quá nhiều làm cho đầu của hắn có chút choáng váng hoa mắt, hắn nhìn hai chân nhuộm nhuộm đầy máu, không cam lòng thử giật giật, kết quả vẫn bị kẹt ở bên trong không rút ra được.
Trước khi mạt thế xảy ra, có sự cố giao thông thì cảnh sát giao thông sẽ hổ trợ ngay, giờ thì chắc bọn hắn còn không lo nổi cho bản thân mình. Âm thanh gào thét bên tai ngày càng gần, hắn có thể tưởng tượng được những con quái vạt này hưng phấn như thế nào, không cam lòng hắn đưa tay đóng cửa xe lại, ngồi ở trong xe hắn nhớ lại chuyện lúc nhỏ, chậm rãi đợi tử vong tiến tới.
Hộc hộc hộc.
Bạch Vi Lan chạy vào khu chung cư chọn đại một phòng rất nhanh đóng cửa lại, tuy rằng không biết vì sao chủ nhân không có khoá cửa, nhưng không thể nghi ngờ đây là nơi bảo vệ cô tốt nhất. Cô tựa vào cánh cửa có chút kinh hách, thật lâu sau, vỗ vỗ ngực, mới lấy hết dũng khí thở phì phò đi đến trước cửa sổ.
Chiếc xe dưới lầu kia bởi vì mùi máu tươi đã đưa tới rất nhiều tang thi, những tang thi kia một tầng lại một tầng bao quanh chiếc xe, rậm rạp , so với linh cẩu trên thảo nguyên ngửi được cục thịt còn muốn tham lam ghê tởm hơn.
Một đám tang thi từ đối diện chạy tới, biết rõ nó là hướng về phía người ở trong xe đi, Bạch Vi Lan vẫn là sợ tới mức lui về phía sau một bước, cô che miệng đi vào trong, lo là chính mình sợ tới mức kêu lên, sẽ làm đám tang thi chú ý.
Nói đến cô cũng là không hay ho gì, thật vất vả mời đặt được vé máy bay, còn chưa kịp bay về Tần gia tận thế liền tới, chỉ có một chữ tức. Bạch Vi Lan siết chặt quả đấm, trên người tản ra nồng đậm hận ý, cô cảm thấy có chỗ nào đó không đúng; sự tình không phải là cái dạng này !
Con mèo đen thật tự nhiên cất những bước ưu nhã như đang đi catwalk từ ngoài đi vào trong phòng, nó nhìn xung quanh cách bài trí trong phòng, cuối cùng mới nhảy lên sô pha nhìn tương đối thoải mái, biếng nhác nằm đó dùng móng vuốt rửa mặt.
"Ngươi hãy ở yên chổ này nha, chị đi tắm rồi nghĩ ngơi, nếu muốn ân cá thì vào tìm chị nhe.” Tần Nguyệt đóng cửa lại nói, con mèo đen vẩn không có trả lời, chắc hẳn là đã ăn no, Tần Nguyệt gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, không có tiếp tục để ý tới nó, cũng không hỏi nó đã đi nơi nào.
Ngược lại là không có tìm được bà lão kia thật sự làm Tần Nguyệt có hơi thất vọng, nhưng cô cũng không nổi giận, mạt thế kia tới là ban ngày, lấy đại đa số bà lão thích ra cửa tìm người trò chuyện nói không chừng cô đang ở trong nhà của ai đó đi, Tần Nguyệt tính toán đem toàn bộ tiểu khu tìm một lần, nếu không tìm được người thì theo kế hoạch đi căn cứ phương Nam.
Bính bính âm thanh va chạm…..
Một chiếc xe taxi màu lục từ nội thành chạy ra lao thẳng về phía trước, chỉ chốc lát sau, từ cái đuôi chiếc xe toát ra khói đen dày đặc bay lên cao. Bạch Vi Lan mở cửa xe, lập tức từ bên trong nhảy ra cũng không có quay đầu lại hướng một khu dân cư gần đó mà chạy, hiện tại nhu cầu cấp thiết của cô là có thể tìm được một chổ núp.
"Cứu, cứu tôi với..." Ngay chổ cửa tài xế đột nhiên mở ra, bên trong là một người nam nhân toàn thân là máu, hắn dung hết sức duổi cánh tay toàn là máu ra bên ngoài, xem ai thấy mà cứu hắn, hành khách duy nhất trên xe cũng đã bỏ chạy, những con tang thi xa xa cũng sẽ rất nhanh đi đến, không có ai đến cứu hắn, hắn dung sức mở to mắt, trong tầm nhìn chỉ thấy được bóng dáng càng chạy càng xa.
"Cứu tôi với, cứu tôi với..." Không cam tâm hắn vội vàng kêu lên, trong thanh âm bất an bao phủ tử vong cùng cầu xin, thẳng đến lúc nhìn không thấy , hắn mới tuyệt vọng buông tay xuống.
Hắn còn nhớ rõ trước khi mạt thế xảy ra hắn vẩn nhưng bình thường lái xe đi tìm khách, có một nữ sinh viên rất dể thương kéo theo một rương hành lý nhào ra ngăn xe của hắn, bảo là muốn đi sân bay, trên đường đi bọn họ trò chuyện thật sự vui vẻ, thời điểm lúc tới sân bay trong lòng còn có chút luyến tiếc với cái nữ hài tử tóc dài mắt to gưong mặt khả ái này, đang lúc hắn tính toán lái xe rời đi, nữ sinh lúc nãy hoang mang rối loạn chạy từ trong sân bay ra, hành lý cũng không có kéo theo, vội vàng trèo lên xe, không nói gì chỉ hối thúc hắn chạy mau, lái xe di ngay! Mà hắn cũng không do dự, lập tức khởi động xe. Rất nhanh, hắn không tin được khi hắn nhin thấy được quái vật, trên đường toàn những con quái vật toàn thân bị hư thối đang vật vờ, thậm chí có con quái vật lao ngay vào một người qua đường, hắn thấy vậy cũng không dám dừng lâu, mạnh mẽ tăng tốc vọt qua.
Đến khi ra khỏi sân bay mớí phát hiện bên ngoài đều như vậy, thành thị thay đổi, khắp nơi đều là quái vật ăn thịt người, hai ngày nay bọn họ chỉ ăn được một ít đồ ăn vặt, một mặt né tránh quái vật một mặt chuẩn bị bỏ chạy khỏi hướng ngoài thành, dọc theo đường đi bọn họ thấy rất nhiều loại quái vật này có khí lực rất lớn, những con quái này chuyên môn cắn người, cũng nhìn thấy rất nhiều người bị chúng nó bám vào mà không còn có đứng lên được.
"Cứu tôi với, tôi không muốn chết..." Hắn dựa vào ghế trong xe vô thần thì thào nói.
Lúc trước bọn họ bởi vì kẹt xe mà chạy qua rất nhiều con đường, đồng thời cũng hấp dẫn rất nhiều quái vật, chúng nó không biết mệt mỏi đuổi theo ở phía sau, càng ngày càng nhiều, chiếc xe bởi vì chạy quá nhanh nên mất lái đụng thẳng vào cái cổng này, va chạm làm chân hắn.
"Ha ha..." Hắn dùng tay che mặt, cũng không biết mình đang cười cái gì.
Có lẽ là do lúc trước hắn không quan tâm tới người khác cầu cứu, hiện tại bị báo ứng, rất nhanh sẽ đến phiên hắn thôi, hắn cười khổ, tang thi trong tầm nhìn đi lại càng ngày càng gần, mất máu quá nhiều làm cho đầu của hắn có chút choáng váng hoa mắt, hắn nhìn hai chân nhuộm nhuộm đầy máu, không cam lòng thử giật giật, kết quả vẫn bị kẹt ở bên trong không rút ra được.
Trước khi mạt thế xảy ra, có sự cố giao thông thì cảnh sát giao thông sẽ hổ trợ ngay, giờ thì chắc bọn hắn còn không lo nổi cho bản thân mình. Âm thanh gào thét bên tai ngày càng gần, hắn có thể tưởng tượng được những con quái vạt này hưng phấn như thế nào, không cam lòng hắn đưa tay đóng cửa xe lại, ngồi ở trong xe hắn nhớ lại chuyện lúc nhỏ, chậm rãi đợi tử vong tiến tới.
Hộc hộc hộc.
Bạch Vi Lan chạy vào khu chung cư chọn đại một phòng rất nhanh đóng cửa lại, tuy rằng không biết vì sao chủ nhân không có khoá cửa, nhưng không thể nghi ngờ đây là nơi bảo vệ cô tốt nhất. Cô tựa vào cánh cửa có chút kinh hách, thật lâu sau, vỗ vỗ ngực, mới lấy hết dũng khí thở phì phò đi đến trước cửa sổ.
Chiếc xe dưới lầu kia bởi vì mùi máu tươi đã đưa tới rất nhiều tang thi, những tang thi kia một tầng lại một tầng bao quanh chiếc xe, rậm rạp , so với linh cẩu trên thảo nguyên ngửi được cục thịt còn muốn tham lam ghê tởm hơn.
Một đám tang thi từ đối diện chạy tới, biết rõ nó là hướng về phía người ở trong xe đi, Bạch Vi Lan vẫn là sợ tới mức lui về phía sau một bước, cô che miệng đi vào trong, lo là chính mình sợ tới mức kêu lên, sẽ làm đám tang thi chú ý.
Nói đến cô cũng là không hay ho gì, thật vất vả mời đặt được vé máy bay, còn chưa kịp bay về Tần gia tận thế liền tới, chỉ có một chữ tức. Bạch Vi Lan siết chặt quả đấm, trên người tản ra nồng đậm hận ý, cô cảm thấy có chỗ nào đó không đúng; sự tình không phải là cái dạng này !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.