[Mạt Thế] Trùng Sinh Thay Đổi Thời Cuộc
Chương 9: Không gian sinh động
FR-芳 蓉
19/06/2021
Kể từ ngày biết bản thân mang thai, Thanh Nguyệt mới hiểu được ngụ ý
câu nói “chỉ một người” của tiểu tinh linh nay được cô đặt tên là Tiểu
Linh - Doãn Thanh Linh.
Ngày hôm đó khi bác sỹ đến kiểm tra sức khoẻ đã báo Thanh Nguyệt biết cô đã mang thai, không những thế bảo bảo trong bụng không phải một mà là bốn. Thật sự lúc đó như sét đánh giữa trời quang đối với Thanh Nguyệt, cô không biết nên khen bản thân tài giỏi hay nói tên nam nhân chết dẫm đó giỏi đây.
—-nơi nào đó——
“Ách xì...” - Tạ Tử Hoàng đang trăm công nghìn việc - “vào đi”
Ngoài cửa một người đàn ông mặt suit màu xanh rêu, mái tóc anh màu bạch kim tự nhiên óng ánh lại được nuôi dài đến eo được buột tinh tế bằng một đoạn dây đen, phối hợp với chiếc mắt kính màu bạc tạo nên một hình ảnh vừa tri thức vừa ma mị.
“Lão đại, chúng tôi đã kiểm tra camera khách sạn vẫn không tra được thông tin người phụ nữ đó. Nhưng theo điều tra từ phía khách sạn thì hôm đó có công ty đang nghỉ dưỡng, toàn bộ nhân viên của công ty đó tôi đã kiểm tra, danh sách nằm ở đây”
Người đàn ông này tên là Âu Dương Vấn Thiên đảm nhiệm chức vụ thư ký và quản lý của công ty Tạ Tử Hoàng. Với vai trò cánh tay trái đắc lực thì đây là lần đầu tiên hắn nhận lệnh lão đại điều tra một cô gái.
Giao tệp thông tin cho lão đại xong anh lui bước chuẩn bị ra ngoài để tiếp tục làm các công việc còn đang dang dở khác.
“Cốc...cốc”
“Vào đi” - chưa ra ngoài thì có người xin vào, Tử Hoàng biết rõ thời gian này ngoài chuyện cấp bách mới có người kiếm hắn.
“Lão đại, Lão Trình điều điều tra ra trong nội bộ chúng ta có nội gián của bang Thiên Lam. Hiện tại bọn họ biết được tiểu thư đang du học ở Ý đã sai người đến bắt nhằm uy hiếp lão đại”
Người chưa vào đến thì tiếng nói đã vang khắp căn phòng. Báo cáo vừa xong tình hình trước mắt thì sau cánh cửa thư phòng mới xuất hiện một chàng thanh niên. Khuôn mặt cậu khá trẻ khoảng tầm 24-25 tuổi, kiểu tóc thời thượng hiện nay, cậu - Lâm Tiêu lựa chọn mặt vest làm người khác nhìn vào thấy được thanh xuân phơi phới tứ phía.
bước vào cảm giác có gì đó không đúng, nhiệt độ căn phòng thực tập. Mặc dù hiện tại đang tháng bảy cuối hè , thư phòng cũng mở máy điều hoà nhưng cảm giác cái lạnh mùa đông này cậu biết có kẻ sắp tới số rồi. Cầu mong kẻ ngu ngốc chọc phải lão đại sớm an nghỉ.
“Đi thôi. Để xem kẻ nào muốn đụng đến em gái của Tử Hoàng này”
Tử Hoàng cười lạnh dẫn đầu bước khỏi thư phòng. Ngoài tiểu hổ đêm đó động phải lông mao của hắn có thể lông tóc vô thương rời khỏi nhưng không có nghĩa những kẻ ngu ngốc khác cũng có thể. Vừa hay có kẻ để hắn rút giận thì sao không giúp hắn toại nguyện. Về phần tiểu hổ đó ư, để cô chơi một thời gian rồi hắn bắt lại không muộn.
——nửa tháng tiếp theo——
Thanh Nguyệt nhà ta kể từ khi không gian mở ra liền đem Thanh Triệt vào đó để tẩy kinh phạt tuỷ. Sau gần một ngày trong đó cuối cùng cậu cũng ra ngoài, vẻ đẹp được di truyền từ ba mẹ càng ngày càng rõ nét. Từ đôi mắt to tròn cương trực, mũi cao thẳng tấp, môi hồng răng trắng, hết thẩy các ưu điểm của ba mẹ cậu đều bọc lộ ra hết.
Nói đến đây phải kể đến việc bị hội đồng hôm đó. Một bạn nữ trong lớp rất ái mộ Thanh Triệt, mà cậu nhóc nhà ta sau khi trọng sinh thì không còn tha thiết đến chuyện tình cảm làm gì ngó ngàng đến cô nàng nhà ta. Thẹn quá hoá giận cô nhóc đồng ý yêu đương với tên đầu gấu trong trường, hằng ngày nói xấu Thanh Triệt bên tai tên đó dẫn đến việc mọi nơi Thanh Triệt đều bị khi dễ. Đỉnh điểm là việc xảy ra hôm đó nhưng nhờ Thanh Nguyệt giải quyết bọn nhóc sau đó không dám ho he nữa.
Nhưng giờ Thanh Nguyệt đang có bảo bảo không tiện đi lại giáo huấn bọn nhóc nên đành kêu hai tên vệ sĩ vai u thịt bắp đi theo bảo vệ nhóc nhà ta trong vòng nửa tháng. Thế là Tiểu Triệt nhà ta từ một cậu nhóc gia cảnh bình thường không thể bình thường hơn bị phanh phui là thiếu gia - một trong hai người thừa kế tập đoàn Doãn thị lớn nhớ ở tỉnh Z. Thiếu nữ ngày ấy tỏ tình nay biết được hối hận đến xanh ruột nhưng đâu thể quay ngược thời gian.
Thanh Triệt đã giải quyết xong còn Thanh Nguyệt nhà ta từ ngày ấy cũng đã nộp đơn quyết định xin làm toàn thời gian tại nhà. Tên giám đốc đáng ghét lúc đầu còn không chịu phê duyệt, bắt cô phải thế này thế nọ, hắn còn có ý định kêu Thanh Nguyệt vào văn phòng để ăn chút tàu hủ của cô.
Nhưng đời không như là mơ, bàn tay dơ bần của hắn chưa kịp chạm đến tay Thanh Nguyệt đã nhận được cuộc gọi từ tổng giám đốc chi nhánh chính, đích thân chủ tịch hội đồng tạm thời gửi thông báo bắt hắn phê duyệt cho Doãn Thanh Nguyệt được toàn quyền làm việc tại gia. Đến lúc này không hiểu thì hắn nên về vườn được rồi.
Không nghĩ cô gái xinh đẹp trước nay hắn luôn muốn có được lại có hậu trường lớn như vậy. Tại sao hắn không nghĩ tới tập đoàn này thuộc quyền Doãn thị mà trùng hợp cô cũng họ Doãn nhỉ. Vì cái sự tự cho là đúng của hắn mà xém nữa cái ghế này giữ không được.
Bỏ lại một người rầu thúi ruột ở văn phòng còn Thanh Nguyệt nhà ra tung tăng đi về nhà. Từ khi bản thân có bào bảo hai chị em cô đã chuyển về biệt thự sống cùng Tuyết di, căn chung cư hai chị em ở cũng được cô rao bán.
Tuy nơi đó có nhiều kỷ niệm hai chị em cô cùng ba mẹ nhưng cũng chỉ có thời gian 4 năm, những kỉ vật đa số đều nằm ở nhà chính biệt thự. Huống hồ hiện tại hai chị em đang vô cùng cần tiền, ngoài tiền nuôi bảo bảo ra còn phải mua vật tư dự trữ trong không gian.
Ngày đầu tiên chuyển về nhà chính, nhân lúc không có ai xung quanh Thanh Nguyệt nhà ta đã đưa cả kho hàng vào bên trong không gian rồi liên hệ lại với bên nhà cung cấp xây dựng một kho hàng mới và bắt đầu nhập hàng.
Nhìn mảnh đất cách đây không lâu còn là một kho hàng rộng hai mẫu đất giờ chỉ còn một bãi đất rộng sâu hơn trăm mét, các công nhân viên đành phải một lần nữa xây lại căn nhà kho.
Ở lúc mọi người bận sức đầu mẻ trán thì Thanh Nguyệt nhà ta lén lúc mua vé máy bay đi Châu Phi. Để làm gì à? Rất đơn giản vì khi mạt thế buông xuống nhiều loại động vật phải chịu cảnh chết đói, một số thì bị virus xâm nhập biến thành tang thi. Không nói tới các con vật bé nhỏ biến thành tang thi mà ngay cả các con vật nguy hiểm như sư tử, báo, voi đều bị biến thành tang thi. Đã là tang thi đâu còn biết đau buồn, bọn chúng cứ thế kéo đến các quốc gia gây nên một cuộc bạo loạn cho các căn cứ lúc bấy giờ.
Tuy chưa từng chứng kiếm việc đó nhưng nghe qua lời kể có thể thấy được việc một thành trì bị xoá sổ trong một đêm thì bọn tang thi thú này không đơn giản chút nào.
Vậy là trong vòng một tuần lễ, bọn thú ở Châu Phi biến mất một cách ly kì, từ bọn săn trộm đến người bảo vệ động vật đều không tìm ra được tung tích của bọn chúng.
—-trong không gian——
“Tỷ tỷ, thật đông vui a, ta đã đanh khu vực phía Tây cho bọn chúng, hiện tại bọn chúng đang dần thích ứng. Lương thực đủ nhiều nên bọn chúng không nổi loạn a”
Tiểu Linh vui vẻ bay xung quanh nhìn đám lớn đám nhỏ động vật ở khu vực phía Tây vui cười tít mắt. Nơi đây ban đầu như một khu đất chết, chưa qua bao lâu nhờ Thanh Nguyệt mà nó đã bắt đầu có sinh khí.
Bọn động vật ăn có nhờ có thảm cỏ sẵn có cùng với cái loại cây ở Cháu Phi đều bị Thanh Nguyệt đưa vào nên vô cùng đầy đủ. Bọn thú ăn thịt lúc đầu Thanh Nguyệt cho sử dụng thức ăn trong kho mới mua được, sau đó thì bọn thú ăn cỏ lớn tuổi mà chết được dùng làm thức ăn.
Vì động vật ăn cỏ sinh nở số lượng lại nhiều còn động vật ăn thịt mỗi lần chỉ một hai cá thể, rất nhau thịt của các động vật ăn cỏ được cất đầy trong kho.
Sau khi lấy hết đám động vật ở Châu Phi thì Thanh Nguyệt cũng chịu về nhà. Đám người Tiểu Triệt nhìn cô với ánh mắt u ám như quả phụ chờ chồng làm cô không khỏi chột dạ, thế là thời gian tiếp theo cô đều phải ở nhà.
Ở nhà thì ở nhà, cô lại dùng cách khác để thu thập vật tư. Dưới lòng đất trong không gian sớm đã được Tiểu Linh khai phá tạo nên một căn hầm có diện tích rộng như hai cái sân vận động.
Một nửa tầng hâm Thanh Nguyệt dùng để làm kho đông lạnh thịt động vật ở Châu Phi cũng như các gia cầm: heo, bò, gà, vịt... được Thanh Nguyệt thi mua ở chính lò mổ và được sơ chế qua.
Ngoài đống thịt đông lạnh ra Thanh Nguyệt còn mua thêm chục gà, vịt... đề 10 đực 10 cái để nhân giống. Số lượng sinh sản tăng nhanh đến chóng mặt như đều đã được tiểu Linh kiểm soát.
Đáng lẽ căn hộ chung cư cô cũng không cần bán gấp lắm nhưng vì sau khi chuẩn bị xong đống nguyên liệu đông lạnh Thanh Nguyệt lại nhớ đến vẫn chưa có xe để đi lại ở mạt thế a. Nếu là trước đây Thanh Nguyệt nhất định sẽ mua một chiếc Hummer rồi gia công nó thật chắc chắn. Nhưng giờ số lượng người đột nhiên tăng mạnh làm cô phải đau đầu đi đếm công xưởng sản xuất xe bus nhờ họ cải tạo một chiếc xe đủ rộng rãi cho cả nhà. Bản thiết kế nhanh chóng được phát thảo, theo yêu cầu của Thanh Nguyệt chiếc xe rộng gấp rưỡi và cao hai tầng so với xe bus khác. Tầng trên được thiết kế thành 10 chiếc giường nằm đều thẳng tấp để mọi người nghỉ nơi nhưng không quên có cửa sổ để mọi người quang sát. Tầng dưới gồm có nhà bếp, toilet, phòng tắm mà một bàn ăn đủ lớn cho mọi người đề phòng trường hợp không có chỗ nghỉ chân. Nóc xe được trang bị một dãy các tấm năng lượng mặt trời.
Lên bản thảo và bắt tay vào thiết kế mất khoảng nửa năm thời gian cũng bay hơn nửa số tiền trong tài khoản Thanh Nguyêt. Nhân sinh không có gì để luyến tiếc (TT—TT)
Thức ăn hằng ngày đã có đủ, Thanh Nguyệt bắt đầu bắt tay vô mua có vật dụng hằng ngày ngay cả quần áo nam nữ đủ loại tiểu kiểu dáng cũgn bị cô thu mua. Ngay cả hoa màu cô cũng bổ sung thêm vào không gian cả trăm loại. Cũng may tiểu Linh có thể điều khiển mọi thức bên trong không gian, nếu không nó đã bị cô làm mệt chết.
Phần tiền còn lại nhanh chóng bị cô tiêu sạch chất đầy đống vật dụng nửa còn lại tầng hầm. Còn phần nhà kho phía trên được cô dùng làm gì ư? Dĩ nhiên là Thanh Nguyệt không quên bốc lột tiểu Linh làm thành một gian nhà nhỏ có đầy đủ nhà bếp, phòng khách, phòng ngủ và cả phòng tắm có nước do sông linh khí dẫn vào.
Tuy nói là bốc lột nhưng tiểu Linh ngày ngày trong không gian chỉ cần nghĩ một cái thức ăn sẽ được chế biến rồi bay đến trước, buồn chán lại mở hồ mát xa ra ngâm. Thanh Nguyệt còn cảm thấy áy náy đầu tư hẳn cho Tiểu Linh một gian phòng trang bị đầy đủ thiết bị chơi game, ghế mát xa và cả dụng cụ tập thể dục bị lôi ra từ dưới tầng hầm.
Một lần nữa Thanh Nguyệt bước vào không gian đã không còn nhận ra nơi đầy. Nơi trước đây chỉ toàn đất cát thì bây giờ tràm đầy sinh khí, rau dưa được trồng thẳng tấp trên từng mẫu đất, cây ăn quả mọc ngay hàng thẳng lối nặng trĩu trái. Nước linh tuyền được tiểu alinh dẫn đến chia ra từng mương nhỏ để nuôi cây trồng, một phần để nuôi thuỷ sản như tôm, cua, cá,.... với lượng thức ăn nơi đây cung cấp ăn mấy đời cũng không hết.
Ngày hôm đó khi bác sỹ đến kiểm tra sức khoẻ đã báo Thanh Nguyệt biết cô đã mang thai, không những thế bảo bảo trong bụng không phải một mà là bốn. Thật sự lúc đó như sét đánh giữa trời quang đối với Thanh Nguyệt, cô không biết nên khen bản thân tài giỏi hay nói tên nam nhân chết dẫm đó giỏi đây.
—-nơi nào đó——
“Ách xì...” - Tạ Tử Hoàng đang trăm công nghìn việc - “vào đi”
Ngoài cửa một người đàn ông mặt suit màu xanh rêu, mái tóc anh màu bạch kim tự nhiên óng ánh lại được nuôi dài đến eo được buột tinh tế bằng một đoạn dây đen, phối hợp với chiếc mắt kính màu bạc tạo nên một hình ảnh vừa tri thức vừa ma mị.
“Lão đại, chúng tôi đã kiểm tra camera khách sạn vẫn không tra được thông tin người phụ nữ đó. Nhưng theo điều tra từ phía khách sạn thì hôm đó có công ty đang nghỉ dưỡng, toàn bộ nhân viên của công ty đó tôi đã kiểm tra, danh sách nằm ở đây”
Người đàn ông này tên là Âu Dương Vấn Thiên đảm nhiệm chức vụ thư ký và quản lý của công ty Tạ Tử Hoàng. Với vai trò cánh tay trái đắc lực thì đây là lần đầu tiên hắn nhận lệnh lão đại điều tra một cô gái.
Giao tệp thông tin cho lão đại xong anh lui bước chuẩn bị ra ngoài để tiếp tục làm các công việc còn đang dang dở khác.
“Cốc...cốc”
“Vào đi” - chưa ra ngoài thì có người xin vào, Tử Hoàng biết rõ thời gian này ngoài chuyện cấp bách mới có người kiếm hắn.
“Lão đại, Lão Trình điều điều tra ra trong nội bộ chúng ta có nội gián của bang Thiên Lam. Hiện tại bọn họ biết được tiểu thư đang du học ở Ý đã sai người đến bắt nhằm uy hiếp lão đại”
Người chưa vào đến thì tiếng nói đã vang khắp căn phòng. Báo cáo vừa xong tình hình trước mắt thì sau cánh cửa thư phòng mới xuất hiện một chàng thanh niên. Khuôn mặt cậu khá trẻ khoảng tầm 24-25 tuổi, kiểu tóc thời thượng hiện nay, cậu - Lâm Tiêu lựa chọn mặt vest làm người khác nhìn vào thấy được thanh xuân phơi phới tứ phía.
bước vào cảm giác có gì đó không đúng, nhiệt độ căn phòng thực tập. Mặc dù hiện tại đang tháng bảy cuối hè , thư phòng cũng mở máy điều hoà nhưng cảm giác cái lạnh mùa đông này cậu biết có kẻ sắp tới số rồi. Cầu mong kẻ ngu ngốc chọc phải lão đại sớm an nghỉ.
“Đi thôi. Để xem kẻ nào muốn đụng đến em gái của Tử Hoàng này”
Tử Hoàng cười lạnh dẫn đầu bước khỏi thư phòng. Ngoài tiểu hổ đêm đó động phải lông mao của hắn có thể lông tóc vô thương rời khỏi nhưng không có nghĩa những kẻ ngu ngốc khác cũng có thể. Vừa hay có kẻ để hắn rút giận thì sao không giúp hắn toại nguyện. Về phần tiểu hổ đó ư, để cô chơi một thời gian rồi hắn bắt lại không muộn.
——nửa tháng tiếp theo——
Thanh Nguyệt nhà ta kể từ khi không gian mở ra liền đem Thanh Triệt vào đó để tẩy kinh phạt tuỷ. Sau gần một ngày trong đó cuối cùng cậu cũng ra ngoài, vẻ đẹp được di truyền từ ba mẹ càng ngày càng rõ nét. Từ đôi mắt to tròn cương trực, mũi cao thẳng tấp, môi hồng răng trắng, hết thẩy các ưu điểm của ba mẹ cậu đều bọc lộ ra hết.
Nói đến đây phải kể đến việc bị hội đồng hôm đó. Một bạn nữ trong lớp rất ái mộ Thanh Triệt, mà cậu nhóc nhà ta sau khi trọng sinh thì không còn tha thiết đến chuyện tình cảm làm gì ngó ngàng đến cô nàng nhà ta. Thẹn quá hoá giận cô nhóc đồng ý yêu đương với tên đầu gấu trong trường, hằng ngày nói xấu Thanh Triệt bên tai tên đó dẫn đến việc mọi nơi Thanh Triệt đều bị khi dễ. Đỉnh điểm là việc xảy ra hôm đó nhưng nhờ Thanh Nguyệt giải quyết bọn nhóc sau đó không dám ho he nữa.
Nhưng giờ Thanh Nguyệt đang có bảo bảo không tiện đi lại giáo huấn bọn nhóc nên đành kêu hai tên vệ sĩ vai u thịt bắp đi theo bảo vệ nhóc nhà ta trong vòng nửa tháng. Thế là Tiểu Triệt nhà ta từ một cậu nhóc gia cảnh bình thường không thể bình thường hơn bị phanh phui là thiếu gia - một trong hai người thừa kế tập đoàn Doãn thị lớn nhớ ở tỉnh Z. Thiếu nữ ngày ấy tỏ tình nay biết được hối hận đến xanh ruột nhưng đâu thể quay ngược thời gian.
Thanh Triệt đã giải quyết xong còn Thanh Nguyệt nhà ta từ ngày ấy cũng đã nộp đơn quyết định xin làm toàn thời gian tại nhà. Tên giám đốc đáng ghét lúc đầu còn không chịu phê duyệt, bắt cô phải thế này thế nọ, hắn còn có ý định kêu Thanh Nguyệt vào văn phòng để ăn chút tàu hủ của cô.
Nhưng đời không như là mơ, bàn tay dơ bần của hắn chưa kịp chạm đến tay Thanh Nguyệt đã nhận được cuộc gọi từ tổng giám đốc chi nhánh chính, đích thân chủ tịch hội đồng tạm thời gửi thông báo bắt hắn phê duyệt cho Doãn Thanh Nguyệt được toàn quyền làm việc tại gia. Đến lúc này không hiểu thì hắn nên về vườn được rồi.
Không nghĩ cô gái xinh đẹp trước nay hắn luôn muốn có được lại có hậu trường lớn như vậy. Tại sao hắn không nghĩ tới tập đoàn này thuộc quyền Doãn thị mà trùng hợp cô cũng họ Doãn nhỉ. Vì cái sự tự cho là đúng của hắn mà xém nữa cái ghế này giữ không được.
Bỏ lại một người rầu thúi ruột ở văn phòng còn Thanh Nguyệt nhà ra tung tăng đi về nhà. Từ khi bản thân có bào bảo hai chị em cô đã chuyển về biệt thự sống cùng Tuyết di, căn chung cư hai chị em ở cũng được cô rao bán.
Tuy nơi đó có nhiều kỷ niệm hai chị em cô cùng ba mẹ nhưng cũng chỉ có thời gian 4 năm, những kỉ vật đa số đều nằm ở nhà chính biệt thự. Huống hồ hiện tại hai chị em đang vô cùng cần tiền, ngoài tiền nuôi bảo bảo ra còn phải mua vật tư dự trữ trong không gian.
Ngày đầu tiên chuyển về nhà chính, nhân lúc không có ai xung quanh Thanh Nguyệt nhà ta đã đưa cả kho hàng vào bên trong không gian rồi liên hệ lại với bên nhà cung cấp xây dựng một kho hàng mới và bắt đầu nhập hàng.
Nhìn mảnh đất cách đây không lâu còn là một kho hàng rộng hai mẫu đất giờ chỉ còn một bãi đất rộng sâu hơn trăm mét, các công nhân viên đành phải một lần nữa xây lại căn nhà kho.
Ở lúc mọi người bận sức đầu mẻ trán thì Thanh Nguyệt nhà ta lén lúc mua vé máy bay đi Châu Phi. Để làm gì à? Rất đơn giản vì khi mạt thế buông xuống nhiều loại động vật phải chịu cảnh chết đói, một số thì bị virus xâm nhập biến thành tang thi. Không nói tới các con vật bé nhỏ biến thành tang thi mà ngay cả các con vật nguy hiểm như sư tử, báo, voi đều bị biến thành tang thi. Đã là tang thi đâu còn biết đau buồn, bọn chúng cứ thế kéo đến các quốc gia gây nên một cuộc bạo loạn cho các căn cứ lúc bấy giờ.
Tuy chưa từng chứng kiếm việc đó nhưng nghe qua lời kể có thể thấy được việc một thành trì bị xoá sổ trong một đêm thì bọn tang thi thú này không đơn giản chút nào.
Vậy là trong vòng một tuần lễ, bọn thú ở Châu Phi biến mất một cách ly kì, từ bọn săn trộm đến người bảo vệ động vật đều không tìm ra được tung tích của bọn chúng.
—-trong không gian——
“Tỷ tỷ, thật đông vui a, ta đã đanh khu vực phía Tây cho bọn chúng, hiện tại bọn chúng đang dần thích ứng. Lương thực đủ nhiều nên bọn chúng không nổi loạn a”
Tiểu Linh vui vẻ bay xung quanh nhìn đám lớn đám nhỏ động vật ở khu vực phía Tây vui cười tít mắt. Nơi đây ban đầu như một khu đất chết, chưa qua bao lâu nhờ Thanh Nguyệt mà nó đã bắt đầu có sinh khí.
Bọn động vật ăn có nhờ có thảm cỏ sẵn có cùng với cái loại cây ở Cháu Phi đều bị Thanh Nguyệt đưa vào nên vô cùng đầy đủ. Bọn thú ăn thịt lúc đầu Thanh Nguyệt cho sử dụng thức ăn trong kho mới mua được, sau đó thì bọn thú ăn cỏ lớn tuổi mà chết được dùng làm thức ăn.
Vì động vật ăn cỏ sinh nở số lượng lại nhiều còn động vật ăn thịt mỗi lần chỉ một hai cá thể, rất nhau thịt của các động vật ăn cỏ được cất đầy trong kho.
Sau khi lấy hết đám động vật ở Châu Phi thì Thanh Nguyệt cũng chịu về nhà. Đám người Tiểu Triệt nhìn cô với ánh mắt u ám như quả phụ chờ chồng làm cô không khỏi chột dạ, thế là thời gian tiếp theo cô đều phải ở nhà.
Ở nhà thì ở nhà, cô lại dùng cách khác để thu thập vật tư. Dưới lòng đất trong không gian sớm đã được Tiểu Linh khai phá tạo nên một căn hầm có diện tích rộng như hai cái sân vận động.
Một nửa tầng hâm Thanh Nguyệt dùng để làm kho đông lạnh thịt động vật ở Châu Phi cũng như các gia cầm: heo, bò, gà, vịt... được Thanh Nguyệt thi mua ở chính lò mổ và được sơ chế qua.
Ngoài đống thịt đông lạnh ra Thanh Nguyệt còn mua thêm chục gà, vịt... đề 10 đực 10 cái để nhân giống. Số lượng sinh sản tăng nhanh đến chóng mặt như đều đã được tiểu Linh kiểm soát.
Đáng lẽ căn hộ chung cư cô cũng không cần bán gấp lắm nhưng vì sau khi chuẩn bị xong đống nguyên liệu đông lạnh Thanh Nguyệt lại nhớ đến vẫn chưa có xe để đi lại ở mạt thế a. Nếu là trước đây Thanh Nguyệt nhất định sẽ mua một chiếc Hummer rồi gia công nó thật chắc chắn. Nhưng giờ số lượng người đột nhiên tăng mạnh làm cô phải đau đầu đi đếm công xưởng sản xuất xe bus nhờ họ cải tạo một chiếc xe đủ rộng rãi cho cả nhà. Bản thiết kế nhanh chóng được phát thảo, theo yêu cầu của Thanh Nguyệt chiếc xe rộng gấp rưỡi và cao hai tầng so với xe bus khác. Tầng trên được thiết kế thành 10 chiếc giường nằm đều thẳng tấp để mọi người nghỉ nơi nhưng không quên có cửa sổ để mọi người quang sát. Tầng dưới gồm có nhà bếp, toilet, phòng tắm mà một bàn ăn đủ lớn cho mọi người đề phòng trường hợp không có chỗ nghỉ chân. Nóc xe được trang bị một dãy các tấm năng lượng mặt trời.
Lên bản thảo và bắt tay vào thiết kế mất khoảng nửa năm thời gian cũng bay hơn nửa số tiền trong tài khoản Thanh Nguyêt. Nhân sinh không có gì để luyến tiếc (TT—TT)
Thức ăn hằng ngày đã có đủ, Thanh Nguyệt bắt đầu bắt tay vô mua có vật dụng hằng ngày ngay cả quần áo nam nữ đủ loại tiểu kiểu dáng cũgn bị cô thu mua. Ngay cả hoa màu cô cũng bổ sung thêm vào không gian cả trăm loại. Cũng may tiểu Linh có thể điều khiển mọi thức bên trong không gian, nếu không nó đã bị cô làm mệt chết.
Phần tiền còn lại nhanh chóng bị cô tiêu sạch chất đầy đống vật dụng nửa còn lại tầng hầm. Còn phần nhà kho phía trên được cô dùng làm gì ư? Dĩ nhiên là Thanh Nguyệt không quên bốc lột tiểu Linh làm thành một gian nhà nhỏ có đầy đủ nhà bếp, phòng khách, phòng ngủ và cả phòng tắm có nước do sông linh khí dẫn vào.
Tuy nói là bốc lột nhưng tiểu Linh ngày ngày trong không gian chỉ cần nghĩ một cái thức ăn sẽ được chế biến rồi bay đến trước, buồn chán lại mở hồ mát xa ra ngâm. Thanh Nguyệt còn cảm thấy áy náy đầu tư hẳn cho Tiểu Linh một gian phòng trang bị đầy đủ thiết bị chơi game, ghế mát xa và cả dụng cụ tập thể dục bị lôi ra từ dưới tầng hầm.
Một lần nữa Thanh Nguyệt bước vào không gian đã không còn nhận ra nơi đầy. Nơi trước đây chỉ toàn đất cát thì bây giờ tràm đầy sinh khí, rau dưa được trồng thẳng tấp trên từng mẫu đất, cây ăn quả mọc ngay hàng thẳng lối nặng trĩu trái. Nước linh tuyền được tiểu alinh dẫn đến chia ra từng mương nhỏ để nuôi cây trồng, một phần để nuôi thuỷ sản như tôm, cua, cá,.... với lượng thức ăn nơi đây cung cấp ăn mấy đời cũng không hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.