Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ (Dịch)

Chương 4: Dị Năng Thức Tỉnh

Phong Vũ Thần Thoại

01/05/2023

- Zombie.

Trong đầu Vương Song chỉ có thể nghĩ đến danh từ khủng bố này, nguy cơ sinh hóa hắn cũng đã thấy qua, nhưng không nghĩ tới vậy mà thật sự xảy ra, tùy tiện nhìn một cái, trong sân trường khắp nơi đều là đám người điên cuồng chạy. Từng bầy Zombie cước bộ tập tễnh đuổi theo những người này.

Một nam sinh sơ ý vất ngã vừa định đứng lên, một thi thể bị gặm nhấm lồi lõm đang nằm bên cạnh đột nhiên tỉnh lại, nhào lên, cắn vào cổ nam sinh, gặm mất một miếng huyết nhục, sắc mặt nam sinh vô cùng hoảng sợ, nhưng cuối cùng cũng nói không nên lời, chỉ có thể không cam lòng ngã xuống. Một đám Zombie điên cuồng xông tới hưởng thụ đại tiệc.

Vương Song hít v một ngụm khí lạnh, một tay đóng cửa sổ lại. Ngồi trên giường, sắc mặt âm tình bất định. Đúng lúc này, Lý Tân đang hôn mê cũng tỉnh lại, nhìn Vương Song, hơi nghi hoặc hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì rồi?

- Ngươi tự mình xem đi!

Thanh âm Vương Song có vẻ run rẩy, ngón tay chỉ chỉ cửa sổ.

Lý Tân đi đến bên cửa sổ, liếc nhìn, trong sân trường trở thành một mảnh Tu La Địa Ngục. Khắp nơi đều là cảnh tưởng ăn người khủng bố, so với phim kinh dị còn kinh khủng hơn.

- Ọe.

Lý Tân chỉ nhìn vài lần, gần như đã muốn phun ra, sắc mặt tái nhợt một mảnh:

- Đây là nguy cơ sinh hóa sao? Sao có thể thật sự xảy ra chứ.

Trong mắt Lý Tân tràn đầy vẻ không thể tin nổi.



- Được rồi, bây giờ chuyện này đã xảy ra, rất rõ ràng, tình huống này cũng là do điểm sáng màu vàng óng gây ra, chúng ta không biết bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chính phủ sẽ xử lý như thế nào? Thậm chí chính phủ còn tồn tại hay không cũng là một ẩn số.

- Bây giơ chúng ta chỉ có thể tính toán cho trường hợp xấu nhất thôi!

Vương Song chậm rãi mở miệng:

- May mà chúng ta đã chuẩn bị trước, một người một cây đao, dược phẩm cùng đồ ăn đã chuẩn bị được ít rồi.

- Trước mắt việc khẩn cấp là nhanh chóng rời khỏi trường học, người ở trường học có thể được xem là nhiều nhất, một khi bị Zombie vây quanh, không ai trong chúng ta có thể sống sót.

- May mắn trường học của chúng ta không nằm ở trung tâm thành phố, mà ở vùng ngoại thành, đi ra từ cổng bắc trường học, nơi đó bình thường không ai đi lại, đồng thời gần đó cũng không có cửa hàng, ra ngoài cũng là đường quốc lộ.

Lý Tân nghe Vương Song phân tích, không ngừng gật đầu, thế nhưng lại hơi nghi hoặc hỏi:

- Vậy những người khác của ký túc xá phải làm sao bây giờ? Còn có chúng ta sẽ đi đâu, xem tình huống hiện tại, đoán chừng toàn bộ thành phố Giang Nam đều thất thủ rồi.

- Bây giờ bản thân chúng ta cũng khó bảo đảm, ngươi còn nghĩ đến những người khác, đại ca, tỉnh lại đi, hiện tại là Mạt Thế, sống sót đã rồi tính tiếp.

Vương Song cười khổ nói. Bản thân hắn cũng là một người bình thường, có thể ở sống sót trong môi trường này cũng không tệ rồi, còn muốn như thế nào nữa.

- Không được, cha mẹ cùng tỷ tỷ ta!

Đột nhiên, Vương Song biến sắc, cha mẹ hắn chỉ e sẽ gặp nguy hiểm, còn có tỷ tỷ ở thành phố Giang Nam, đã kết hôn, đồng thời có một Tiểu Bảo Bảo đáng yêu.



Vương Song vội vàng lấy điện thoại cầm tay ra gọi, thế nhưng trong điện thoại di động chỉ truyền đến một âm thanh “tút tút”, ngay cả gọi điện thoại báo cảnh sát cùng Phòng Cháy điện thoại cũng không có một âm thanh nào.

Lý Tân cũng lấy điện thoại gọi một lần, kết quả không có bất kỳ thay đổi nào, tất cả đều không có người nghe. Hai người đều có chút trầm mặc ngồi trên giường.

- Ầm ầm!

m thanh không ngừng vang lên, cửa túc xá dường như bị rất nhiều người va chạm, sắc mặt Vương Song cùng Lý Tân đột nhiên biến đổi. Đao trong tay trực tiếp ra khỏi vỏ, chăm chú nắm trong tay.

- Tân Tử, đi mở cửa, nếu như là Zombie, trực tiếp một đao chém chết.

Vương Song nhỏ giọng phân phó Lý Tân, Lý Tân cũng biết bây giờ không phải là lúc nói đùa, dần dần đi ra ngoài cửa, từ từ mở khóa ra, ánh mắt Vương Song chăm chú nhìn ngoài cửa.

“Ầm” một tiếng, cửa mở ra, một thân ảnh mãnh liệt nhào tới, Vương Song thấy rõ ràng, đây là một nam sinh mặc mặc đồ ngắn tay, sắc mặt tái nhợt, miệng đầy răng nanh, đồng tử hiện lên màu xám trắng. Gào thét đánh về phía Vương Song, Vương Song hoảng hốt, Đường Đao trong tay điên cuồng chém tới, hoảng sợ, ngay cả chỗ hiểm của Zombie cũng quên mất.

Huyết nhục trên người Zombie bay ra, nhưng rõ ràng không có cảm giác nào, “Grào”, rống to một tiếng, dũng mãnh nhào tới, hai cánh tay cánh tay ôm chặt lấy thân thể Vương Song, miệng rộng mở ra, nứt đến lỗ tai, miệng đầy răng nanh dường như muốn một ngụm nuốt chủng Vương Song.

“A” đường đao của Vương Song trong trường hợp chiến đấu cận thân như này lại không chút tác dụng, mà Lý Tân dường như chưa kịp phản ứng, mắt thấy Vương Song bị Zombie cắn trúng. Vương Song sợ hãi nhất quyền đập vào đầu Zombie. Trong thân thể một cỗ năng lượng kỳ dị từ trong một Huyệt Khiếu tuôn ra, theo cánh tay kéo dài đến thủ chưởng.

“Vụt” một đạo Xích Sắc hỏa diễm đột nhiên xuất hiện trên nắm tay, nhất quyền đánh vào đầu Zombie, trong nháy mắt đốt cháy đầu Zombie.

“Rầm” thi thể không đầu ngã xuống, một dòng máu màu đen theo cổ chảy xuôi. Vương Song lập tức co quắp ngã xuống đất, chưa tỉnh hồn nhìn Zombie trước mắt.

- Song Tử, ngươi không sao chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook