Chương 24: Hạ Mai Xin Lỗi
Đông bán noãn
24/08/2023
Giọng điệu xin lỗi của cô ta không cam lòng, một chút thành ý cũng không có, cho nên Phong Tri Ý không lên tiếng.
Thấy vậy, Phạm Khải Minh nhẹ nhàng mềm giọng khuyên Phong Tri Ý:
"Chúng ta đều là thanh niên trí thức, sau này còn phải sớm chiều chung sống, cũng không nên náo loạn quá khó coi, để tránh cho người trong đại đội chê cười những thanh niên trí thức chúng ta không đoàn kết.”
Dù sao trong thời điểm này, báo công an là chuyện đâm thủng trời.
Xã viên mà nhìn thấy công an đến, chắc chắn sẽ cho rằng họ đã phạm phải một chuyện gì đó lớn lắm.
Đến lúc đó, không biết sẽ truyền ra lời đồn nhảm như thế nào về điểm thanh niên trí thức bọn họ.
Phong Tri Ý vẻ mặt tức giận, tủi thân không nói gì.
Phạm Khải Minh đành phải mềm giọng hơn một chút:
"Tất cả mọi người mới tới nơi này một tháng, không quen biết nhau nên có hiểu lầm cũng là khó tránh khỏi.”
“Lần này tôi sẽ phạt cô ấy nấu cơm cho cô một tháng, đến phiên cô nấu cơm thì cô không cần phải làm. Cô bỏ qua cho cô ấy một lần, được chứ?”
Phong Tri Ý còn chưa nói gì, Hạ Mai đã không phục gào lên:
"Dựa vào cái gì chứ! Tôi thuận miệng nói có một câu, cũng không làm gì cô ta? Sao lại phạt tôi?”
Phạm Khải Minh quay đầu lại trừng mắt nhìn cô ta:
"Nói sai không cần phải chịu trách nhiệm sao?! Nếu cô không muốn bị trừng phạt, thì để công an định cho cô tội vu khống vào ngày mai đi! Tất cả chúng tôi sẽ làm chứng cho đồng chí Trần!”
Những người khác liên tục gật đầu đồng ý.
"Nói sai thì phải bị phạt, bằng không sau này ai cũng có thể tùy ý nói lời tổn thương người khác."
"Đúng vậy! Chuyện như tin đồn hại chết người không phải không có.”
"Chính xác, loại chuyện này không thể coi thường được đâu."
......
Hạ Mai thấy vậy, chỉ có thể bực bội lại oan ức chấp nhận:
"Được rồi, phạt thì phạt đi.”
Lúc này Phạm Khải Minh mới hỏi ý kiến Phong Tri Ý lần nữa:
"Đồng chí Trần, cô xem có thể cho đồng chí Hạ một cơ hội sửa đổi bản thân không?”
Thái độ của Phong Tri Ý lúc này mới thoáng mềm nhũn một chút:
"Thanh danh của đồng chí nữ quan trọng biết bao nhiêu thì mọi người cũng đều biết.”
“Lần này tôi sẽ nể mặt nhóm trưởng. Nếu có lần sau, tôi sẽ tính chung cả lần này vào, đến lúc đó mọi người phải làm chứng cho tôi, tôi quyết không bỏ qua!”
Thực ra Phong Tri Ý cũng không có ý định báo công an thật, chẳng qua là cô gióng trống khua chiêng hù dọa Hạ Mai một chút mà thôi.
Dù sao đồ đạc của cô quả thật không dễ giải thích nguồn gốc, cô cũng không có cái gọi là tiền phiếu.
Thấy vậy, Phạm Khải Minh nhẹ nhàng mềm giọng khuyên Phong Tri Ý:
"Chúng ta đều là thanh niên trí thức, sau này còn phải sớm chiều chung sống, cũng không nên náo loạn quá khó coi, để tránh cho người trong đại đội chê cười những thanh niên trí thức chúng ta không đoàn kết.”
Dù sao trong thời điểm này, báo công an là chuyện đâm thủng trời.
Xã viên mà nhìn thấy công an đến, chắc chắn sẽ cho rằng họ đã phạm phải một chuyện gì đó lớn lắm.
Đến lúc đó, không biết sẽ truyền ra lời đồn nhảm như thế nào về điểm thanh niên trí thức bọn họ.
Phong Tri Ý vẻ mặt tức giận, tủi thân không nói gì.
Phạm Khải Minh đành phải mềm giọng hơn một chút:
"Tất cả mọi người mới tới nơi này một tháng, không quen biết nhau nên có hiểu lầm cũng là khó tránh khỏi.”
“Lần này tôi sẽ phạt cô ấy nấu cơm cho cô một tháng, đến phiên cô nấu cơm thì cô không cần phải làm. Cô bỏ qua cho cô ấy một lần, được chứ?”
Phong Tri Ý còn chưa nói gì, Hạ Mai đã không phục gào lên:
"Dựa vào cái gì chứ! Tôi thuận miệng nói có một câu, cũng không làm gì cô ta? Sao lại phạt tôi?”
Phạm Khải Minh quay đầu lại trừng mắt nhìn cô ta:
"Nói sai không cần phải chịu trách nhiệm sao?! Nếu cô không muốn bị trừng phạt, thì để công an định cho cô tội vu khống vào ngày mai đi! Tất cả chúng tôi sẽ làm chứng cho đồng chí Trần!”
Những người khác liên tục gật đầu đồng ý.
"Nói sai thì phải bị phạt, bằng không sau này ai cũng có thể tùy ý nói lời tổn thương người khác."
"Đúng vậy! Chuyện như tin đồn hại chết người không phải không có.”
"Chính xác, loại chuyện này không thể coi thường được đâu."
......
Hạ Mai thấy vậy, chỉ có thể bực bội lại oan ức chấp nhận:
"Được rồi, phạt thì phạt đi.”
Lúc này Phạm Khải Minh mới hỏi ý kiến Phong Tri Ý lần nữa:
"Đồng chí Trần, cô xem có thể cho đồng chí Hạ một cơ hội sửa đổi bản thân không?”
Thái độ của Phong Tri Ý lúc này mới thoáng mềm nhũn một chút:
"Thanh danh của đồng chí nữ quan trọng biết bao nhiêu thì mọi người cũng đều biết.”
“Lần này tôi sẽ nể mặt nhóm trưởng. Nếu có lần sau, tôi sẽ tính chung cả lần này vào, đến lúc đó mọi người phải làm chứng cho tôi, tôi quyết không bỏ qua!”
Thực ra Phong Tri Ý cũng không có ý định báo công an thật, chẳng qua là cô gióng trống khua chiêng hù dọa Hạ Mai một chút mà thôi.
Dù sao đồ đạc của cô quả thật không dễ giải thích nguồn gốc, cô cũng không có cái gọi là tiền phiếu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.