Chương 30: Truy Tìm Ngọn Nguồn
Hắc Sơn Lão Quỷ
17/08/2021
---
Dưới mệnh lệnh của Trần Tinh, toàn bộ đội điều tra lập tức bắt tay vào hành động.
Giờ phút này Tần Nhiên có hơi hoảng hốt, hắn cảnh giác nhìn ba nhân viên vũ trang, đáy mắt lộ rõ sự kiêng kỵ sâu sắc. Với tính cách cay nghiệt và kinh nghiệm của hắn, tất nhiên đã nhận ra ba tên chiến sĩ được vũ trang đầy đủ từ trên xuống dưới này khác hẳn với những kẻ liều mạng bên ngoài thành mà hắn từng thấy, cũng khác xa những người ở đội tuần tra và đồn công an trong thành Vệ Tinh mà hắn từng giao thiệp qua.
Hắn đánh mắt ra hiệu cho thuộc hạ của mình không được tới gần, phải thành thật đứng yên tại chỗ chờ hắn.
Mà khi Lục Tân hỏi về thời điểm hắn giết chết Thôi Vượng và nơi hắn đã vứt xác, hắn cũng trả lời ngay tức khắc.
"Lập tức đến đó trước để điều tra, đồng thời nhớ mang theo cả người có liên quan đến vụ việc là Tần Nhiên, đề phòng hắn che giấu chân tướng!"
Giọng nói của Hàn Băng truyền ra từ trong tai nghe. Sau khi Lục Tân nghe xong lời dặn của cô, tức khắc hô lớn với mấy vị chiến sĩ vũ trang:
"Lên xe!"
Tiếp đó, hắn gật nhẹ đầu một cái với Tần Nhiên, nói: "Ngươi cũng theo bọn ta!"
Mấy vị chiến sĩ vũ trang lập tức bắt tay làm việc ngay, một người ngồi vào vị trí ghế lái khởi động xe, hai người còn lại chạy ra đứng phía sau Tần Nhiên.
Tần Nhiên liếc nhìn khẩu súng tiểu liên lạnh như băng trong tay những người này, rồi quay đầu nhìn Lục Tân, sau đó hắn bỗng nghiến chặt hai hàm răng lại. Không biết người đàn ông xuất thân hoang dã này đang nghĩ gì trong đầu, chỉ thấy hắn chẳng nói chẳng rằng, trực tiếp leo lên xe Jeep cùng với họ.
Khi xe chạy tới sảnh trước, người quản lý trên danh nghĩa kia chạy về trước hai bước, nóng nảy hét lớn: "Đại ca…”
"Các ngươi chờ ở đây!"
Tần Nhiên hét lên qua cửa sổ.
Toàn bộ chiến sĩ vũ trang trên xe làm như không nghe thấy đoạn đối thoại giữa Tần Nhiên và tên quản lý của công ty vận tải Tứ Phương kia, nói đúng hơn, họ vốn chẳng để tâm đến chuyện đó.
Về phía Lục Tân, vì tai nghe không truyền tới bất kỳ lời nhắc nhở nào, hắn cũng không nói gì.
Hắn có thể cảm nhận được, từ khi ba thành viên của đội điều tra chạy tới chỗ mình báo tin, bầu không khí giữa hai bên có sự thay đổi.
Tuy chỉ có ba người của đội điều tra, mà đàn em của Tần Nhiên thì nhiều hơn gấp mấy lần, nhưng với tố chất sấm rền gió cuốn được luyện ra từ những đợt huấn luyện cường độ cao và mấy khẩu súng đã được lên nòng mà ba chiến sĩ vũ trang kia vác trên vai thì thật lòng mà nói, nếu hai bên có nảy sinh xung đột, chỉ sợ dù đám đàn em của Tần Nhiên có cùng nhau xông lên cũng chỉ đưa thêm đồ ăn vào miệng đối thủ mà thôi. Cách biệt thực lực giữa hai bên đã quá rõ.
Chắc chắn Tần Nhiên cũng đã phát hiện ra nên mới thành thật như bây giờ.
Chỉ là không hiểu sao Lục Tân lại loáng thoáng có cảm giác rằng ba người của đội điều tra này hình như có hơi kiêng kỵ hắn…
Ví dụ vị chiến sĩ thoạt trẻ tuổi nhất trong ba người kia, hắn luôn thừa dịp Lục Tân không để ý là quay đầu nhìn trộm. Một khi bị Lục Tân bắt gặp, hắn lập tức…
Lục Tân đột ngột quay đầu nhìn về phía cửa sổ bên trái, cậu chiến sĩ nhỏ tuổi đang ngồi bên cạnh cái cửa sổ đó lập tức quay phắt đầu đi cái vèo.
Ngồi thẳng lưng, nghiêm túc ôm khẩu súng trong lòng!
….
Xe bon bon chạy về hướng phía nam của thành phố, nơi này có vô số nhà xưởng bị bỏ hoang, con đường thì chật hẹp hơn nữa còn bừa bãi, lộn xộn. Đám cỏ dại xung quanh đã mọc cao tới ngang eo, lẫn trong đó là từng đống đất cát, xi măng…phía xa xa còn có thể nhìn thấy một ít kiến trúc chỉ còn một nửa, thậm chí có những cái vì bị bỏ hoang quá lâu nên khung sắt đã từ từ rỉ sét.
Phóng mắt khắp khu vực chỉ thấy một mảnh hoang tàn vắng lặng, không hề có lấy một bóng người.
Đường rất khó đi nhưng xe Jeep họ lái đã được cải tạo lại, chuyên dùng cho những nơi có địa hình phức tạp như vầy.
"Ngay phía trước!"
Tần Nhiên ngồi trên xe, chỉ tay chính xác vào một vị trí phía trước. Hình như hắn có hơi khẩn trương nên không tự chủ được mà nói nhiều hơn bình thường: "Chúng tôi đứng phía sau đống đất đó tiến hành giao dịch, mà cũng ở đó, ta đã một súng bắn chết lão Thôi. Khi ấy có vẻ hắn đã say lắm rồi, nhưng không có biểu hiện gì bất thường cả....chỗ xử lý thi thể ở ngay phía sau mảnh cỏ này, nơi đó có rất nhiều đàn chó hoang thường xuyên qua lại!"
"Đề nghị lập tức tiến hành điều tra bằng tinh thần lực đối với hai địa điểm này và phạm vi 300 mét xung quanh đấy!" Từ trong tai nghe truyền tới giọng nói của Hàn Băng.
"Đã rõ!"
Trần Tinh tiếp lời ngay sau đó: "Tuy sự xuất hiện của nguồn ô nhiễm tinh thần khác với những sự kiện ô nhiễm thông thường, nhưng vẫn có dấu vết còn sót lại để lần theo. Trong công tác xử lý nguồn ô nhiễm tinh thần, việc quan trọng nhất là tìm được ngọn nguồn của nguồn gây ô nhiễm tinh thần. Mà thông thường ngọn nguồn sẽ xuất hiện sau một đợt chấn động tinh thần kịch liệt. Thời khắc một người bị sát hại, tinh thần của họ sẽ hứng chịu sự chấn động vô cùng kịch liệt, hầu hết sự kiện biến dị đều bắt đầu từ ngay thời khắc này!
Đương nhiên, theo như số liệu trên báo cáo thì cũng có một số sự kiện biến dị xảy ra sau khi cơ thể bị kích thích quá mức!"
“…”
Dưới mệnh lệnh của Trần Tinh, toàn bộ đội điều tra lập tức bắt tay vào hành động.
Giờ phút này Tần Nhiên có hơi hoảng hốt, hắn cảnh giác nhìn ba nhân viên vũ trang, đáy mắt lộ rõ sự kiêng kỵ sâu sắc. Với tính cách cay nghiệt và kinh nghiệm của hắn, tất nhiên đã nhận ra ba tên chiến sĩ được vũ trang đầy đủ từ trên xuống dưới này khác hẳn với những kẻ liều mạng bên ngoài thành mà hắn từng thấy, cũng khác xa những người ở đội tuần tra và đồn công an trong thành Vệ Tinh mà hắn từng giao thiệp qua.
Hắn đánh mắt ra hiệu cho thuộc hạ của mình không được tới gần, phải thành thật đứng yên tại chỗ chờ hắn.
Mà khi Lục Tân hỏi về thời điểm hắn giết chết Thôi Vượng và nơi hắn đã vứt xác, hắn cũng trả lời ngay tức khắc.
"Lập tức đến đó trước để điều tra, đồng thời nhớ mang theo cả người có liên quan đến vụ việc là Tần Nhiên, đề phòng hắn che giấu chân tướng!"
Giọng nói của Hàn Băng truyền ra từ trong tai nghe. Sau khi Lục Tân nghe xong lời dặn của cô, tức khắc hô lớn với mấy vị chiến sĩ vũ trang:
"Lên xe!"
Tiếp đó, hắn gật nhẹ đầu một cái với Tần Nhiên, nói: "Ngươi cũng theo bọn ta!"
Mấy vị chiến sĩ vũ trang lập tức bắt tay làm việc ngay, một người ngồi vào vị trí ghế lái khởi động xe, hai người còn lại chạy ra đứng phía sau Tần Nhiên.
Tần Nhiên liếc nhìn khẩu súng tiểu liên lạnh như băng trong tay những người này, rồi quay đầu nhìn Lục Tân, sau đó hắn bỗng nghiến chặt hai hàm răng lại. Không biết người đàn ông xuất thân hoang dã này đang nghĩ gì trong đầu, chỉ thấy hắn chẳng nói chẳng rằng, trực tiếp leo lên xe Jeep cùng với họ.
Khi xe chạy tới sảnh trước, người quản lý trên danh nghĩa kia chạy về trước hai bước, nóng nảy hét lớn: "Đại ca…”
"Các ngươi chờ ở đây!"
Tần Nhiên hét lên qua cửa sổ.
Toàn bộ chiến sĩ vũ trang trên xe làm như không nghe thấy đoạn đối thoại giữa Tần Nhiên và tên quản lý của công ty vận tải Tứ Phương kia, nói đúng hơn, họ vốn chẳng để tâm đến chuyện đó.
Về phía Lục Tân, vì tai nghe không truyền tới bất kỳ lời nhắc nhở nào, hắn cũng không nói gì.
Hắn có thể cảm nhận được, từ khi ba thành viên của đội điều tra chạy tới chỗ mình báo tin, bầu không khí giữa hai bên có sự thay đổi.
Tuy chỉ có ba người của đội điều tra, mà đàn em của Tần Nhiên thì nhiều hơn gấp mấy lần, nhưng với tố chất sấm rền gió cuốn được luyện ra từ những đợt huấn luyện cường độ cao và mấy khẩu súng đã được lên nòng mà ba chiến sĩ vũ trang kia vác trên vai thì thật lòng mà nói, nếu hai bên có nảy sinh xung đột, chỉ sợ dù đám đàn em của Tần Nhiên có cùng nhau xông lên cũng chỉ đưa thêm đồ ăn vào miệng đối thủ mà thôi. Cách biệt thực lực giữa hai bên đã quá rõ.
Chắc chắn Tần Nhiên cũng đã phát hiện ra nên mới thành thật như bây giờ.
Chỉ là không hiểu sao Lục Tân lại loáng thoáng có cảm giác rằng ba người của đội điều tra này hình như có hơi kiêng kỵ hắn…
Ví dụ vị chiến sĩ thoạt trẻ tuổi nhất trong ba người kia, hắn luôn thừa dịp Lục Tân không để ý là quay đầu nhìn trộm. Một khi bị Lục Tân bắt gặp, hắn lập tức…
Lục Tân đột ngột quay đầu nhìn về phía cửa sổ bên trái, cậu chiến sĩ nhỏ tuổi đang ngồi bên cạnh cái cửa sổ đó lập tức quay phắt đầu đi cái vèo.
Ngồi thẳng lưng, nghiêm túc ôm khẩu súng trong lòng!
….
Xe bon bon chạy về hướng phía nam của thành phố, nơi này có vô số nhà xưởng bị bỏ hoang, con đường thì chật hẹp hơn nữa còn bừa bãi, lộn xộn. Đám cỏ dại xung quanh đã mọc cao tới ngang eo, lẫn trong đó là từng đống đất cát, xi măng…phía xa xa còn có thể nhìn thấy một ít kiến trúc chỉ còn một nửa, thậm chí có những cái vì bị bỏ hoang quá lâu nên khung sắt đã từ từ rỉ sét.
Phóng mắt khắp khu vực chỉ thấy một mảnh hoang tàn vắng lặng, không hề có lấy một bóng người.
Đường rất khó đi nhưng xe Jeep họ lái đã được cải tạo lại, chuyên dùng cho những nơi có địa hình phức tạp như vầy.
"Ngay phía trước!"
Tần Nhiên ngồi trên xe, chỉ tay chính xác vào một vị trí phía trước. Hình như hắn có hơi khẩn trương nên không tự chủ được mà nói nhiều hơn bình thường: "Chúng tôi đứng phía sau đống đất đó tiến hành giao dịch, mà cũng ở đó, ta đã một súng bắn chết lão Thôi. Khi ấy có vẻ hắn đã say lắm rồi, nhưng không có biểu hiện gì bất thường cả....chỗ xử lý thi thể ở ngay phía sau mảnh cỏ này, nơi đó có rất nhiều đàn chó hoang thường xuyên qua lại!"
"Đề nghị lập tức tiến hành điều tra bằng tinh thần lực đối với hai địa điểm này và phạm vi 300 mét xung quanh đấy!" Từ trong tai nghe truyền tới giọng nói của Hàn Băng.
"Đã rõ!"
Trần Tinh tiếp lời ngay sau đó: "Tuy sự xuất hiện của nguồn ô nhiễm tinh thần khác với những sự kiện ô nhiễm thông thường, nhưng vẫn có dấu vết còn sót lại để lần theo. Trong công tác xử lý nguồn ô nhiễm tinh thần, việc quan trọng nhất là tìm được ngọn nguồn của nguồn gây ô nhiễm tinh thần. Mà thông thường ngọn nguồn sẽ xuất hiện sau một đợt chấn động tinh thần kịch liệt. Thời khắc một người bị sát hại, tinh thần của họ sẽ hứng chịu sự chấn động vô cùng kịch liệt, hầu hết sự kiện biến dị đều bắt đầu từ ngay thời khắc này!
Đương nhiên, theo như số liệu trên báo cáo thì cũng có một số sự kiện biến dị xảy ra sau khi cơ thể bị kích thích quá mức!"
“…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.