Chương 12: Lấy Chìa Khóa Ra Khỏi Cơ Thể (1)
Nhất Căn Miêu Điều
29/11/2023
Đợi đến khi Winley kẹp được chiếc chìa khóa nhỏ cứng, trán nàng đã túa ra mồ hôi mới. Hơi nóng đáng xấu hổ bao trùm lên mặt, mạch máu bên cổ đột nhiên nhảy dựng lên.
Chiếc chìa khóa lấy ra chỉ dài bằng một đốt ngón tay. Bề mặt kim loại màu bạc sậm, dính chất lỏng cơ thể sền sệt.
Winley không muốn nghĩ tới chất lỏng này là gì.
Nàng nắm chặt chiếc chìa khóa trơn trượt, mở khóa cho Laninchet. Lần đầu tiên diễn ra suôn sẻ, nhưng khi nàng đút vào lỗ khóa bên phải, ngón tay cái vô tình chạm vào mu bàn tay lạnh lẽo của hắn.
Những từ ngữ lạ lại xuất hiện từ khoảng không.
【Laninchet là hoàng tử đệ nhất của Seagate, có tài trị quốc cực kỳ ưu tú. Hắn có bản chất lạnh lùng, thiếu tình cảm, có thói sạch sẽ nghiêm trọng. 】
【Trước khi gặp Eve, hắn luôn hoàn thành chức trách của mình, không bao giờ từ bỏ vị hôn thê bị mất trinh. Nhưng rồi hắn gặp Eve, sau nhiều lần tiếp xúc tốt đẹp, cuối cùng hắn nhận ra rằng hôn nhân không đại diện cho tình yêu.】
“Sao vậy?”
Giọng Laninchet vang lên.
Winley phục hồi tinh thần lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn lãng của hắn vài giây, rũ mi mắt xuống không nói gì. Ngón tay cứng ngắc đè chìa khóa, dùng sức xoay, mở còng sắt ra.
Laninchet xoa xoa cổ tay bầm tím, đứng dậy. Hắn nhìn về phía Winley vẫn luôn quỳ gối trên mặt đất, nhíu mày lại khó phát hiện, sau đó cởi áo khoác ra, khoác lên vai trần trụi của nàng.
Đây không phải là một sự quan tâm. Đó chỉ là phép lịch sự thuần túy mà thôi.
Winley túm cổ áo, nghiêng nghiêng người đứng vững cơ thể. Dáng người Laninchet cao ngất, đồ của hắn quấn trên người nàng, vừa vặn che đi bắp đùi đỏ bừng.
Hai người một trước một sau đi ra ngoài.
Bên ngoài phòng thẩm vấn là một lối đi dài và hẹp. Tối đen, hơn nữa còn hẹp, mỗi bước đi sẽ đập vào các bậc thang. Winley không còn cách nào khác, chỉ có thể vươn ngón tay, kéo vạt áo sơ mi của vị hôn phu.
Cơ thể Laninchet dừng lại, lập tức thả chậm bước chân.
Gần lối ra hành lang, mơ hồ có thể nhìn thấy ánh sáng.
Chiếc chìa khóa lấy ra chỉ dài bằng một đốt ngón tay. Bề mặt kim loại màu bạc sậm, dính chất lỏng cơ thể sền sệt.
Winley không muốn nghĩ tới chất lỏng này là gì.
Nàng nắm chặt chiếc chìa khóa trơn trượt, mở khóa cho Laninchet. Lần đầu tiên diễn ra suôn sẻ, nhưng khi nàng đút vào lỗ khóa bên phải, ngón tay cái vô tình chạm vào mu bàn tay lạnh lẽo của hắn.
Những từ ngữ lạ lại xuất hiện từ khoảng không.
【Laninchet là hoàng tử đệ nhất của Seagate, có tài trị quốc cực kỳ ưu tú. Hắn có bản chất lạnh lùng, thiếu tình cảm, có thói sạch sẽ nghiêm trọng. 】
【Trước khi gặp Eve, hắn luôn hoàn thành chức trách của mình, không bao giờ từ bỏ vị hôn thê bị mất trinh. Nhưng rồi hắn gặp Eve, sau nhiều lần tiếp xúc tốt đẹp, cuối cùng hắn nhận ra rằng hôn nhân không đại diện cho tình yêu.】
“Sao vậy?”
Giọng Laninchet vang lên.
Winley phục hồi tinh thần lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn lãng của hắn vài giây, rũ mi mắt xuống không nói gì. Ngón tay cứng ngắc đè chìa khóa, dùng sức xoay, mở còng sắt ra.
Laninchet xoa xoa cổ tay bầm tím, đứng dậy. Hắn nhìn về phía Winley vẫn luôn quỳ gối trên mặt đất, nhíu mày lại khó phát hiện, sau đó cởi áo khoác ra, khoác lên vai trần trụi của nàng.
Đây không phải là một sự quan tâm. Đó chỉ là phép lịch sự thuần túy mà thôi.
Winley túm cổ áo, nghiêng nghiêng người đứng vững cơ thể. Dáng người Laninchet cao ngất, đồ của hắn quấn trên người nàng, vừa vặn che đi bắp đùi đỏ bừng.
Hai người một trước một sau đi ra ngoài.
Bên ngoài phòng thẩm vấn là một lối đi dài và hẹp. Tối đen, hơn nữa còn hẹp, mỗi bước đi sẽ đập vào các bậc thang. Winley không còn cách nào khác, chỉ có thể vươn ngón tay, kéo vạt áo sơ mi của vị hôn phu.
Cơ thể Laninchet dừng lại, lập tức thả chậm bước chân.
Gần lối ra hành lang, mơ hồ có thể nhìn thấy ánh sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.