Mặt Trời Chỉ Chiếu Rọi Hướng Dương
Chương 22: Ngại?
Miêu Nhỏo
05/05/2024
“ Ăn xiên nướng đi” Nhược Ái.
“ Nữ chọn, bọn tôi không ý kiến” Phong.
“ Cứ thế đi ha” “ xong rồi đi ăn kem” Hướng Hướng.<code>” Quán vỉa hè ông Long đi” Phong.... Dĩa xiên nướng nóng hôi hổi bay tỏa làn hương, với thêm ít rau củ nướng thanh đạm. </code>” Òa” Hai mắt sáng rực của Nhược Ái đen lóng lánh.<code>” Ông Long ơi, con muốn trà sữa như cũ nhé” Hướng Hướng </code>” Muốn uống gì không” Hướng Hướng hỏi.<code>” hai Coca nữa ạ” Nhược Ái nói, Nhược Ái và Mẫu Đơn uống coca ăn xiên nướng chứ không phải là trà sữa như Hướng Hướng. </code>” Bia? “ Phong hỏi mắt nhìn Trần Quý.
“ Cũng được” Trấn Hành Dịch.
Đồ uống cuối cùng cũng ra.
Hướng Hướng tay cầm trà sữa tay cầm xiên nướng vừa ăn vừa uống rất chăm chú. Miệng nhét đầy thịt, đầu lắc lư thưởng thức không quan tâm đến mấy người xung quanh đang trỗ mắt nhìn mình.
“ Bạn cùng bàn, ăn nữa không thì kêu” Trần Quý nhìn chăm chăm vào cô yêu chiều hỏi.
“ Ừm… ưm” Hướng Hướng lắc đầu, cố nuốt xuống miệng thịt, hớp miếng trà sữa.
“ Lát còn ăn kem, ăn nữa thì no mất” Hướng Hướng vẫn không để ý mà lo ăn trước.
“ Cậu ấy ch*t đòi hả” Tô Châu Đình há hốc mồm nhìn cái người luôn được gọi là Thiên Sứ mà họ biết.
“ Nó thích múa số 1 ăn số 2” Mẫu Đơn nhũn vai như rất bình thường, quá quen rồi. Đồ ăn ngon có thể xua tan nỗi buồn của nó.<code>Họ vừa ăn vừa nói chuyện chỉ có Trần Quý ngả lưng ra sau ghế tay cầm ly bia lành lạnh ngắm nhìn cô gái ăn đến nỗi dôi má bồng lên. </code>Vl thật sao lại có cô gái dễ thương thế này chứ, nếu sau này cậu làm gì sai sẽ dâng hết đồ ăn cho cô gái này để dỗ dành…
??? Sao cậu nỡ làm cô gái này giận kia cơ chứ.
Cậu bống ngồi thẳng lên, cầm tơ khăn giấy khẽ tiễn lại lau mép miệng cho cô gái.
Hướng Hướng ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt chàng trai, nheo mắt cười giơ ngón tay cái xinh xinh bé tí của mình like cảm cảm ơn cậu.
Trấn Hành Dịch liếc nhìn cảnh này, chỉ biết vỗ mắt. Má mê gì mà mê như điếu đổ thế này.<code>” Này” “ Tên kia mê Hướng Dương của chúng tôi lắm rồi đấy” Trần Hoàng ghé sát tai nói với Trấn Hành Dịch. </code>” Hứ” Cậu liếc Trần Hoàng.
…
“ Mua kem xong rồi đi đâu đây” Phong hỏi.
“ Khu vui chơi đi” Mẫu Đơn nói.
“ Được, let go. Đi chơi vòng đu quay đi” Nhược Ái lém lỉnh nói.
“ Ngôi nhà mà?” Trần Hoàng đột nhiên nói.<code>” Cậu thích chết à cái tên điên kia” Vẻ ngoài dễ thương của Nhược Ái đột nhiên bị lột bỏ. “ Hahaaaaa” Bị Trần Hoàng cười vào mặt không ngớt, làm Nhược Ái hận không thôi. Đang có người ấy ở đây, sao lại làm cô bẻ mặt kia chứ. </code>” Đừng chọc Nhược Ái nữa” Phong lạnh giọng nói.<code>Ai nẫy đều xụm lại bàn nhau đi đâu, chỉ có một người nãy giờ chỉ tập chung ăn cây kem của mình. </code>Hướng Hướng.
“ Hướng Dương dậy đi chơi thôi, đừng ăn nữa” Nhược Ái lay lay Hướng Hướng.
“ Không đi, mệt rồi” Hướng Hướng ngước nhìn nói với mọi người xong lại cúi đầu ăn tiếp.
“ Không đi thật à” Phong nhướn mày bất đắc dĩ hỏi lại.
“ Ừm” Vẫn không ngước lên hỏi.<code>” Vậy bọn chị đi đây, ăn xong buồn thì qua đó nha” Mẫu Đơn nói. “ Ừm” “ Cứ thế mà bỏ Thiên Sứ lại à” Tô Châu Đình bất ngờ, không phải chứ vứt ở đây luôn sao. </code>” Con bé đó ấy à, đi chơi luôn chỉ có kiếm đồ ăn ngon là nhanh, sau rủ đi chơi cùng thì kêu mệt rồi” “ Đã quá quen” Trần Hoàng nhũn vai không cho ý kiến nữa.
“ Quý Nhị, mày không đi à” Trấn Hành Dịch thấy Trần Quý vẫn đứng yên ở đó mà không đi theo thì hỏi.
Mọi quay lại nhìn cậu.
“ Lười” Một chữ thờ ơ.
“ Hứ” Trấn Hành Dịch liếc nhìn chả thèm nói.<code>... </code>Hướng Hướng ngồi trên bàn ăn, còn Trần Quý ngồi đối diện bấm điện thoại.
Một lúc sau Hướng Hướng mới ngước lên nhìn.
“ Quý Nhị cậu không đi chơi với họ à” Hướng Hướng miệng vẫn nhậm cái thìa nhìn Trần Quý đầu cúi mắt rũ xuống lướt điện thoại.
Yết hầu khá rõ, áo sơ mi đen để lộ mảnh xương quai xanh mờ mờ, mũi cao…
Cậu liếc lên nhìn cô gái đối diện.
“ Lười” một chữ.
“ Ừm…m” cô gái nhỏ trước mặt cứ ậm ừ gật đầu không thôi mà nhìn cậu.
Tay cậu giơ ra sau gáy xoa xoa.
“ Sao?” lấy lại bình tĩnh cậu hỏi.
“ Rất đẹp” Hướng Hướng nói không hề ngại mà còn nhìn cậu với đôi mắt hạnh nheo lên cười.
“ Biết” Cậu thờ ơ nhưng tay không tự chủ giơ ra sau gáy.
“ Quý Nhị” Hướng Hướng nhìn chằm cậu hỏi.
“ Sao” Cậu khẽ nhíu mày, cái cô gái này bị sao vậy nè.
“ Cậu ngại” “ tay cứ giơ ra sau gáy ấy” Hướng Hướng nhìn vào tay cậu rồi lại liếc sau gáy của thiếu niên.
“ Không có” Trần Quý chột dạ nói.<code>” Ồ....ô” Hướng Hướng gật đầu đi gật đầu lại rồi cứ nhìn cậu cười mãi. </code>” Điên lâu chưa” Trần Quý liếc nói.
“ Hì… cô bé điên xinh đẹp” Hướng Hướng thản nhiên nói.
“ Hứ” Đúng đúng cậu là cái gì mà chả đẹp.
“ Nữ chọn, bọn tôi không ý kiến” Phong.
“ Cứ thế đi ha” “ xong rồi đi ăn kem” Hướng Hướng.<code>” Quán vỉa hè ông Long đi” Phong.... Dĩa xiên nướng nóng hôi hổi bay tỏa làn hương, với thêm ít rau củ nướng thanh đạm. </code>” Òa” Hai mắt sáng rực của Nhược Ái đen lóng lánh.<code>” Ông Long ơi, con muốn trà sữa như cũ nhé” Hướng Hướng </code>” Muốn uống gì không” Hướng Hướng hỏi.<code>” hai Coca nữa ạ” Nhược Ái nói, Nhược Ái và Mẫu Đơn uống coca ăn xiên nướng chứ không phải là trà sữa như Hướng Hướng. </code>” Bia? “ Phong hỏi mắt nhìn Trần Quý.
“ Cũng được” Trấn Hành Dịch.
Đồ uống cuối cùng cũng ra.
Hướng Hướng tay cầm trà sữa tay cầm xiên nướng vừa ăn vừa uống rất chăm chú. Miệng nhét đầy thịt, đầu lắc lư thưởng thức không quan tâm đến mấy người xung quanh đang trỗ mắt nhìn mình.
“ Bạn cùng bàn, ăn nữa không thì kêu” Trần Quý nhìn chăm chăm vào cô yêu chiều hỏi.
“ Ừm… ưm” Hướng Hướng lắc đầu, cố nuốt xuống miệng thịt, hớp miếng trà sữa.
“ Lát còn ăn kem, ăn nữa thì no mất” Hướng Hướng vẫn không để ý mà lo ăn trước.
“ Cậu ấy ch*t đòi hả” Tô Châu Đình há hốc mồm nhìn cái người luôn được gọi là Thiên Sứ mà họ biết.
“ Nó thích múa số 1 ăn số 2” Mẫu Đơn nhũn vai như rất bình thường, quá quen rồi. Đồ ăn ngon có thể xua tan nỗi buồn của nó.<code>Họ vừa ăn vừa nói chuyện chỉ có Trần Quý ngả lưng ra sau ghế tay cầm ly bia lành lạnh ngắm nhìn cô gái ăn đến nỗi dôi má bồng lên. </code>Vl thật sao lại có cô gái dễ thương thế này chứ, nếu sau này cậu làm gì sai sẽ dâng hết đồ ăn cho cô gái này để dỗ dành…
??? Sao cậu nỡ làm cô gái này giận kia cơ chứ.
Cậu bống ngồi thẳng lên, cầm tơ khăn giấy khẽ tiễn lại lau mép miệng cho cô gái.
Hướng Hướng ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt chàng trai, nheo mắt cười giơ ngón tay cái xinh xinh bé tí của mình like cảm cảm ơn cậu.
Trấn Hành Dịch liếc nhìn cảnh này, chỉ biết vỗ mắt. Má mê gì mà mê như điếu đổ thế này.<code>” Này” “ Tên kia mê Hướng Dương của chúng tôi lắm rồi đấy” Trần Hoàng ghé sát tai nói với Trấn Hành Dịch. </code>” Hứ” Cậu liếc Trần Hoàng.
…
“ Mua kem xong rồi đi đâu đây” Phong hỏi.
“ Khu vui chơi đi” Mẫu Đơn nói.
“ Được, let go. Đi chơi vòng đu quay đi” Nhược Ái lém lỉnh nói.
“ Ngôi nhà mà?” Trần Hoàng đột nhiên nói.<code>” Cậu thích chết à cái tên điên kia” Vẻ ngoài dễ thương của Nhược Ái đột nhiên bị lột bỏ. “ Hahaaaaa” Bị Trần Hoàng cười vào mặt không ngớt, làm Nhược Ái hận không thôi. Đang có người ấy ở đây, sao lại làm cô bẻ mặt kia chứ. </code>” Đừng chọc Nhược Ái nữa” Phong lạnh giọng nói.<code>Ai nẫy đều xụm lại bàn nhau đi đâu, chỉ có một người nãy giờ chỉ tập chung ăn cây kem của mình. </code>Hướng Hướng.
“ Hướng Dương dậy đi chơi thôi, đừng ăn nữa” Nhược Ái lay lay Hướng Hướng.
“ Không đi, mệt rồi” Hướng Hướng ngước nhìn nói với mọi người xong lại cúi đầu ăn tiếp.
“ Không đi thật à” Phong nhướn mày bất đắc dĩ hỏi lại.
“ Ừm” Vẫn không ngước lên hỏi.<code>” Vậy bọn chị đi đây, ăn xong buồn thì qua đó nha” Mẫu Đơn nói. “ Ừm” “ Cứ thế mà bỏ Thiên Sứ lại à” Tô Châu Đình bất ngờ, không phải chứ vứt ở đây luôn sao. </code>” Con bé đó ấy à, đi chơi luôn chỉ có kiếm đồ ăn ngon là nhanh, sau rủ đi chơi cùng thì kêu mệt rồi” “ Đã quá quen” Trần Hoàng nhũn vai không cho ý kiến nữa.
“ Quý Nhị, mày không đi à” Trấn Hành Dịch thấy Trần Quý vẫn đứng yên ở đó mà không đi theo thì hỏi.
Mọi quay lại nhìn cậu.
“ Lười” Một chữ thờ ơ.
“ Hứ” Trấn Hành Dịch liếc nhìn chả thèm nói.<code>... </code>Hướng Hướng ngồi trên bàn ăn, còn Trần Quý ngồi đối diện bấm điện thoại.
Một lúc sau Hướng Hướng mới ngước lên nhìn.
“ Quý Nhị cậu không đi chơi với họ à” Hướng Hướng miệng vẫn nhậm cái thìa nhìn Trần Quý đầu cúi mắt rũ xuống lướt điện thoại.
Yết hầu khá rõ, áo sơ mi đen để lộ mảnh xương quai xanh mờ mờ, mũi cao…
Cậu liếc lên nhìn cô gái đối diện.
“ Lười” một chữ.
“ Ừm…m” cô gái nhỏ trước mặt cứ ậm ừ gật đầu không thôi mà nhìn cậu.
Tay cậu giơ ra sau gáy xoa xoa.
“ Sao?” lấy lại bình tĩnh cậu hỏi.
“ Rất đẹp” Hướng Hướng nói không hề ngại mà còn nhìn cậu với đôi mắt hạnh nheo lên cười.
“ Biết” Cậu thờ ơ nhưng tay không tự chủ giơ ra sau gáy.
“ Quý Nhị” Hướng Hướng nhìn chằm cậu hỏi.
“ Sao” Cậu khẽ nhíu mày, cái cô gái này bị sao vậy nè.
“ Cậu ngại” “ tay cứ giơ ra sau gáy ấy” Hướng Hướng nhìn vào tay cậu rồi lại liếc sau gáy của thiếu niên.
“ Không có” Trần Quý chột dạ nói.<code>” Ồ....ô” Hướng Hướng gật đầu đi gật đầu lại rồi cứ nhìn cậu cười mãi. </code>” Điên lâu chưa” Trần Quý liếc nói.
“ Hì… cô bé điên xinh đẹp” Hướng Hướng thản nhiên nói.
“ Hứ” Đúng đúng cậu là cái gì mà chả đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.