Chương 42: Cảm động muốn khóc
Đồng Đinh
30/07/2024
Lúc Quân Hạo quay lại chỗ ghế đá khi nãy thì đã không thấy Hi Văn đâu nữa chỉ còn lại thùng đồ đạc của cô
Thấy vết thương trên tay Hi Văn khá nặng, bệnh viện lại xa nên anh sợ cô bị nhiễm trùng vết thương liền tức tốc chạy đi tìm tiệm thuốc để khử trùng băng bó vết thương giúp cô
Nào ngờ khi quay lại, thuốc đã mua đủ từ cồn sát trùng vết thương, thuốc đỏ, bông gạc,... đều có đủ cả chỉ tiếc là người cần chữa trị lại biến mất
Quân Hạo không biết cô đã đi đâu nên anh khá lo lắng, tay bị thương nặng như thế cô còn có thể đi đâu được cơ chứ hơn nữa gọi điện Hi Văn cũng không bắt máy, có khi nào đã xảy ra chuyện mà anh không biết
Đột nhiên anh nhìn thấy có camera của một nhà hàng gần đó quay được chiếc ghế đá ở vỉa hè này. Không nghĩ
nhieu, anh lien di vao quan
Về tới biệt thự, Hi Văn được Hạ Khang Dụ cẩn thận bế vào trong khiến cô không khỏi ngượng ngùng vì ở đây còn có Má Nguyệt quản gia và những người giúp việc khác nữa
Tay cô bị thương chứ có phải chân đâu. Cô có thể tự đi được
"Anh thả tôi xuống đi, tôi tự đi được" Hi Văn nói nhỏ với người đang bế mình
".."
Hạ Khang Dụ như không hề nghe được câu nói đó, hắn vẫn bế cô vào biệt thự đi thằng tới chỗ ghế sofa rồi từ từ đặt cô ngồi xuống
Lúc này vị bác sĩ đã được gọi tới từ sớm đi vào, trên tay cầm theo hộp y tế
Vị bác sĩ cầm tay Hi Văn lên, tỉ mỉ xem xét vết thương,cẩn thận khử trùng sau đó xử lí vết thương rồi băng bó cho
Hi Văn
"Tay cô ấy thế nào rồi?" Hắn cầm lấy bàn tay đã được băng bó lên chăm chú quan sát, cất giọng lạnh nhạt hỏi bác sĩ
"Thưa chủ tịch, tôi đã sơ cứu và băng bó vết thương giúp tiểu thư rồi ạ. Vì bị vật nặng đè trong thời gian lâu nên tay đã bị sưng và bầm tím còn chảy máu vậy nên hiện tại cô ấy cần nghỉ ngơi nhiều, trong 2 tuần tới không được vận động mạnh tránh làm ảnh hưởng đến vết thương ở tay. Tôi còn kê thêm thuốc giảm sưng, tiêu viêm cho cô ấy,
1 ngày uống 2 lần như vậy vết thương ở tay sẽ nhanh lành"
" Cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ ghi nhớ" Hi Văn cảm ơn bác sĩ
"Má Nguyệt, tiền bác sĩ đi" Hạ Khang Dụ chẳng thèm cảm ơn bác sĩ còn thẳng thừng đuổi về
Má Nguyệt nghe Hạ Khang Dụ nói thế liền tiến tới dẫn bác sĩ rời khỏi biệt thự nhưng vừa đi tới cửa lớn liền bị Hạ
KHONG DỤ Gọi NGược lại
" Khoan đã. Tay cô ấy bị thương thế này thì ăn gì mau lành" Hắn vẫn lạnh lùng mà nói
" Thưa chủ tịch, đối với vết thương sưng như của tiểu thư thì nên bổ sung nhiều chất đạm có trong thịt, cá, các loại đậu để tái tạo các tế bào mới và các loại trái cây chứa nhiều vitamin C như cam, bưởi ,..giúp tăng cường đề kháng."
"Được rồi, ông có thể rời đi" Hắn không nhiều lời, sau khi có được đáp án mình cần thì tiếp tục thẳng tay đuổi vị bác sĩ kia về
Hạ Khang Dụ nhìn Hi Văn, hắn dùng bàn tay to lớn của mình giữ chặt cằm cô rồi đưa sang trái rồi phải, sau đó dùng hai tay giữ chặt bả vai cô rồi lại tiếp tục đưa ánh mắt soi xét mà nhìn Hi Văn
"Anh làm gì thế?" Hi Văn thấy hành động của Hạ Khang Dụ khó hiểu hỏi
"Kiểm tra xem ngoài tay ra trên người còn vết thương khác không?" Hạ Khang Dụ thản nhiên nói
Thấy Hạ Khang Dụ lo cho mình như thế, Hi Văn có chút xót xa
Hắn không thể mặc kệ cô sao, tay cô bị thương ai cần hắn quan tâm chứ
Hắn cứ như thế làm sao cô đành lòng mà rời bỏ hẳn đây
Nếu như hẳn thật sự là kẻ giết cha cô thì phải làm sao đầy
Nghĩ thế, hốc mắt Hi Văn đỏ lên, cô thật sự sợ lắm, sợ hẳn là kẻ giết cha mình
" Sao cảm động muốn khóc hả?" Thấy mắt Hi Văn đỏ lên, hắn đầy xót nhưng cố ý hỏi
"Làm gì có, tại vết thương nhứt quá, đau nên khóc thôi" Hi Văn tự biện minh cho bản thân
" Được rồi, dẫn em đi ăn cơm còn uống thuốc"
Nói rồi Hạ Khang Dụ xoa đầu Hi Văn đầy cưng chiều, hắn nắm lấy bàn tay còn lại không bị thương của cô dẫn đi
Ở trong nhà hàng sau khi xem camera, Quân Hạo biết được lí do vì sao Hi Văn biến mất
Là Hạ Khang Dụ đã dẫn cô rời đi, anh lo lắng Hi Văn sẽ bị Hạ Khang Dụ làm hại
Nếu như người ngoài nhìn vào có thể nghĩ họ là vợ chồng nên thân mật bế bồng thì là bình thường nhưng anh nhìn thấy Hi Văn bị Hạ Khang Dụ cưỡng ép bế lên xe
Hôn nhân của họ, Quân Hoa biết rõ là Hi Văn bị ép buộc
Tay cô lại đang bị thương chắc chắn sẽ không thể đấu lại một người đàn ông cao to như Hạ Khang Dụ
Thế là anh liền tức tốc ôm theo thùng đồ đạc của Hi Văn bị bỏ lại ở ghế đá rồi bắt xe đi thẳng tới biệt thự Hạ gia tìm người
Lần này anh sẽ bảo vệ Hi Văn, bảo vệ người con gái mà anh đã yêu thầm 6 năm nay.
Thấy vết thương trên tay Hi Văn khá nặng, bệnh viện lại xa nên anh sợ cô bị nhiễm trùng vết thương liền tức tốc chạy đi tìm tiệm thuốc để khử trùng băng bó vết thương giúp cô
Nào ngờ khi quay lại, thuốc đã mua đủ từ cồn sát trùng vết thương, thuốc đỏ, bông gạc,... đều có đủ cả chỉ tiếc là người cần chữa trị lại biến mất
Quân Hạo không biết cô đã đi đâu nên anh khá lo lắng, tay bị thương nặng như thế cô còn có thể đi đâu được cơ chứ hơn nữa gọi điện Hi Văn cũng không bắt máy, có khi nào đã xảy ra chuyện mà anh không biết
Đột nhiên anh nhìn thấy có camera của một nhà hàng gần đó quay được chiếc ghế đá ở vỉa hè này. Không nghĩ
nhieu, anh lien di vao quan
Về tới biệt thự, Hi Văn được Hạ Khang Dụ cẩn thận bế vào trong khiến cô không khỏi ngượng ngùng vì ở đây còn có Má Nguyệt quản gia và những người giúp việc khác nữa
Tay cô bị thương chứ có phải chân đâu. Cô có thể tự đi được
"Anh thả tôi xuống đi, tôi tự đi được" Hi Văn nói nhỏ với người đang bế mình
".."
Hạ Khang Dụ như không hề nghe được câu nói đó, hắn vẫn bế cô vào biệt thự đi thằng tới chỗ ghế sofa rồi từ từ đặt cô ngồi xuống
Lúc này vị bác sĩ đã được gọi tới từ sớm đi vào, trên tay cầm theo hộp y tế
Vị bác sĩ cầm tay Hi Văn lên, tỉ mỉ xem xét vết thương,cẩn thận khử trùng sau đó xử lí vết thương rồi băng bó cho
Hi Văn
"Tay cô ấy thế nào rồi?" Hắn cầm lấy bàn tay đã được băng bó lên chăm chú quan sát, cất giọng lạnh nhạt hỏi bác sĩ
"Thưa chủ tịch, tôi đã sơ cứu và băng bó vết thương giúp tiểu thư rồi ạ. Vì bị vật nặng đè trong thời gian lâu nên tay đã bị sưng và bầm tím còn chảy máu vậy nên hiện tại cô ấy cần nghỉ ngơi nhiều, trong 2 tuần tới không được vận động mạnh tránh làm ảnh hưởng đến vết thương ở tay. Tôi còn kê thêm thuốc giảm sưng, tiêu viêm cho cô ấy,
1 ngày uống 2 lần như vậy vết thương ở tay sẽ nhanh lành"
" Cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ ghi nhớ" Hi Văn cảm ơn bác sĩ
"Má Nguyệt, tiền bác sĩ đi" Hạ Khang Dụ chẳng thèm cảm ơn bác sĩ còn thẳng thừng đuổi về
Má Nguyệt nghe Hạ Khang Dụ nói thế liền tiến tới dẫn bác sĩ rời khỏi biệt thự nhưng vừa đi tới cửa lớn liền bị Hạ
KHONG DỤ Gọi NGược lại
" Khoan đã. Tay cô ấy bị thương thế này thì ăn gì mau lành" Hắn vẫn lạnh lùng mà nói
" Thưa chủ tịch, đối với vết thương sưng như của tiểu thư thì nên bổ sung nhiều chất đạm có trong thịt, cá, các loại đậu để tái tạo các tế bào mới và các loại trái cây chứa nhiều vitamin C như cam, bưởi ,..giúp tăng cường đề kháng."
"Được rồi, ông có thể rời đi" Hắn không nhiều lời, sau khi có được đáp án mình cần thì tiếp tục thẳng tay đuổi vị bác sĩ kia về
Hạ Khang Dụ nhìn Hi Văn, hắn dùng bàn tay to lớn của mình giữ chặt cằm cô rồi đưa sang trái rồi phải, sau đó dùng hai tay giữ chặt bả vai cô rồi lại tiếp tục đưa ánh mắt soi xét mà nhìn Hi Văn
"Anh làm gì thế?" Hi Văn thấy hành động của Hạ Khang Dụ khó hiểu hỏi
"Kiểm tra xem ngoài tay ra trên người còn vết thương khác không?" Hạ Khang Dụ thản nhiên nói
Thấy Hạ Khang Dụ lo cho mình như thế, Hi Văn có chút xót xa
Hắn không thể mặc kệ cô sao, tay cô bị thương ai cần hắn quan tâm chứ
Hắn cứ như thế làm sao cô đành lòng mà rời bỏ hẳn đây
Nếu như hẳn thật sự là kẻ giết cha cô thì phải làm sao đầy
Nghĩ thế, hốc mắt Hi Văn đỏ lên, cô thật sự sợ lắm, sợ hẳn là kẻ giết cha mình
" Sao cảm động muốn khóc hả?" Thấy mắt Hi Văn đỏ lên, hắn đầy xót nhưng cố ý hỏi
"Làm gì có, tại vết thương nhứt quá, đau nên khóc thôi" Hi Văn tự biện minh cho bản thân
" Được rồi, dẫn em đi ăn cơm còn uống thuốc"
Nói rồi Hạ Khang Dụ xoa đầu Hi Văn đầy cưng chiều, hắn nắm lấy bàn tay còn lại không bị thương của cô dẫn đi
Ở trong nhà hàng sau khi xem camera, Quân Hạo biết được lí do vì sao Hi Văn biến mất
Là Hạ Khang Dụ đã dẫn cô rời đi, anh lo lắng Hi Văn sẽ bị Hạ Khang Dụ làm hại
Nếu như người ngoài nhìn vào có thể nghĩ họ là vợ chồng nên thân mật bế bồng thì là bình thường nhưng anh nhìn thấy Hi Văn bị Hạ Khang Dụ cưỡng ép bế lên xe
Hôn nhân của họ, Quân Hoa biết rõ là Hi Văn bị ép buộc
Tay cô lại đang bị thương chắc chắn sẽ không thể đấu lại một người đàn ông cao to như Hạ Khang Dụ
Thế là anh liền tức tốc ôm theo thùng đồ đạc của Hi Văn bị bỏ lại ở ghế đá rồi bắt xe đi thẳng tới biệt thự Hạ gia tìm người
Lần này anh sẽ bảo vệ Hi Văn, bảo vệ người con gái mà anh đã yêu thầm 6 năm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.