Chương 18: Không tin
Đồng Đinh
22/07/2024
Hạ Khang Dụ thấy hai người nhận ra nhau thì cũng không bất ngờ gì vốn dĩ việc này là do hắn bảo thư ký sắp xếp, hắn nhếch môi mỏng rồi xiết chặt eo Hi Văn hơn
" Người quen của vợ ?" Hắn tỏ vẻ bất ngờ khi cô quen Quân Hạo
Hi Văn thấy điều không lành từ người ngồi cạnh toả ra thì cũng nhanh chóng giới thiệu để tránh hắn lại nổi điên
"Giới thiệu với anh đây là Quân Hạo bạn từ thời cấp 3 của tôi"
Hi Văn muốn nhích sang một bên tránh sự đụng chạm với Hạ Khang Dụ. Vì cứ ngồi ở tư thế này trước mặt bạn cô lại còn là ân nhân của cô thì thật sự rất khó coi
Quân Hạo đứng hình. Thật không ngờ ngày hôm nay lại trùng hợp đến vậy. Người con gái anh thích lại làm ở công ty mà anh đang hợp tác hơn nữa nhìn mối quan hệ của họ và cách anh ta đối xử với Hi Văn thì anh biết lời nói tối qua là thật
" Đây là thư ký kiêm vợ tôi, mong anh chiếu cố cô ấy. Tiểu Văn Văn còn nhỏ dù đã có chồng như vẫn còn ham chơi lắm, hôm qua còn nhậu say phải để tôi chăm sóc tận giường cơ mà tiểu Văn Văn nhỉ?" Hạ Khang Dụ cố tình nhấn mạnh những chữ cuối, hắn muốn công khai thể hiện tình cảm với cô cũng như đánh dấu chủ quyền Hi Văn là của một mình hắn, dù là kẻ nào cũng đừng mong tới gần
" Này, không biết xấu hổ hả? " Hi Văn tức giận đẩy hắn ra, cô không biết vì sao hắn lại nói mấy lời thô thiển khiến người khác dễ hiểu nhầm như thế, nhất là ở trước mặt bạn cô
"Quân Hạo, cậu đừng hiểu lầm!!" Hi Văn lúng túng giải thích sợ Quân Hạo hiểu lầm
"Em ngại gì chứ!! Hôm qua em say chính cậu đây đã đưa em về!!" hắn nhấn mạnh cho cô rõ sau đó kéo cô lại rồi tiếp tục ôm vào lòng
Hi Văn cố gắng nhớ lại nhưng cũng không nhớ được gì. Thì ra hôm qua không phải Giai Kỳ đưa về sao, vậy từ nãy đến giờ cô giải thích với hắn để làm gì chứ
Nhìn cảnh hai người thân mật khiến Quân Hạo không khỏi đau lòng. Chờ đợi cô suốt 6 năm, sợ bản thân không xứng với cô anh còn nghe lời cha ra nước ngoài học tập để khi trở về nước chỉ mong Hi Văn nhìn lấy anh, xem anh như một người đàn ông mà chấp nhận cho anh được theo đuổi cô. Thế mà giờ đây khi nhìn thấy cô bên cạnh một người đàn ông khác, anh thật sự không cam lòng, đã biết bao lần anh dặn mình phải mạnh mẽ để tỏ tình, giành lấy cô cho riêng mình thì cũng là bao lần anh hèn nhát không dám bước qua ranh giới tình bạn nhưng nhìn Hi Văn bây giờ có vẻ không được hạnh phúc lắm nhìn cô giống như bị ép buộc hơn. Có lẽ nào hôn nhân của hai người này là giả, giữa họ không có tình yêu sao?. Anh vẫn còn cơ hội giành lấy Hi Văn.Dù cho người ở cạnh cô có là chủ tịch của một tập đoàn lớn thì anh vẫn muốn đấu tranh giành lấy Hi Văn về bên cạnh mình
Quân Hạo tỏ ra bình tĩnh đưa dự án cho Hạ Khang Dụ
" Chủ tịch Hạ, anh xem dự án này thế nào?" Quân Hạo đưa bản dự án ở công ty mình cho hắn xem
" Nếu có vấn đề gì không hài lòng anh có thể nói. Quân thị chúng tôi sẽ cố gắng khắc phục"
Hạ Khang Dụ không thèm xem, chỉ ôm lấy Hi Văn chân sải bước rời phòng, hắn chỉ tùy tiện để lại vài câu
"Để hôm khác đi, hôm nay tôi bận hẹn hò với vợ rồi" Hắn nói đầy vẻ tự hào nhìn Hi Văn bên cạnh
Còn Hi Văn thì đỏ cả mặt, chỉ biết chau mày không vui. Cô biết giờ mà nói gì thì cũng bị hắn nói lại hơn nữa Quân Hạo còn đang ở phía sau nên đành im lặng liếc xéo hắn, thôi đành để hôm khác giải thích cho Quân Hạo sau vậy
Quân Hạo nắm chặt thành đấm.
Anh không muốn Hi Văn ở bên cạnh Hạ Khang Dụ càng không muốn cô ở cạnh một người cô không yêu rồi sẽ có một ngày anh hỏi Hi Văn về sự tình rồi giúp cô thoát khỏi hắn
Ở trước rạp chiếu phim lớn của thành phố. Hạ Khang Dụ nắm tay Hi Văn đi vào khiến cô cũng ngơ ngác không hiểu sao hắn lại đưa cô tới đây
"Anh đưa tôi tới đây làm gì?" Hi Văn bực bội nói
" Hẹn hò!! Tôi thấy những cặp đôi yêu nhau thường sẽ xem phim cùng nhau"
" Nói đi, em muốn xem phim gì?" Hắn vui vẻ hỏi cô
Hi Văn cũng ngớ cả người. Chấn động thật sự một tổng tài như hắn lại dẫn cô đi tới nơi tâm thường như này không sợ mất mặt sao? Hôm nay não của hắn chắc chắn bị úng nước rồi
" Mà sao trong rạp không có người vậy? Đừng nói anh bao cả cái rạp chiếu phim này lun nhá?" Hi Văn nghi ngờ
"Đúng rồi, nhiều người ồn ào" Hắn nói như đây là chuyện dĩ nhiên rồi kéo Hi Văn tới rạp chọn phim
" Xem phim gì?" Hắn nhìn nhìn mấy bộ phim trên máy tính mà nói
Hi Văn vẫn đang chìm trong suy nghĩ của mình, làm sao nghe nổi câu nào của hắn. Đúng là đại gia có khác, bao cả rạp chiếu phim lớn nhất cả nước mà nói nghe nhẹ như lông gà á. Được rồi nếu đã có đại gia chi tiền, tội gì Hi Văn cô không hưởng thụ, hôm nay cô quyết chơi hết tất cả những trò cảm giác mạnh khiến hắn phải phát sợ thì mới thôi
"Xem phim kinh dị đi" Hi Văn cười tươi nhìn hắn
Nói rồi hai người đi vào phòng chiếu phim. Bộ phim bắt đầu cũng khá nhẹ nhàng Hi Văn còn tự tin cho rằng phim này nhẹ đô
Nhất định hắn sẽ bị doạ sợ. Cô thật sự muốn xem phản ứng lúc Hạ Khang Dụ một tổng tài cao cao tại thượng bị ma hù cho sợ thì sẽ như thế nào, nghĩ tới đây liền không kiềm được mà vui sướng
Nhưng phim chiếu được một đoạn thì những cảnh đáng sợ, doạ mạ bất ngờ xuất hiện
Người phụ nữ cầm đèn đi vào phòng tắm. Chậm rãi, từng bước, từng bước thì bỗng " Đùng" phía sau lưng liền xuất hiện một con ma tóc dài treo ngược miếng dính đầy máu" Trả mạng, trả mạng..." sau đó thì máu bắn khắp màn hình chiếu.....
Hi Văn ôm hắn hét lớn. Cô dù gan to bằng trời nhưng như vậy cũng quá doạ người rồi, mất mặt hơn là giờ cô còn đang ôm lấy cánh tay của hắn. Nhục quá đi, hại người lại là hại chính ta
" Sợ sao?" hắn tiến gần tới phả hơi nóng vào tai cô
"A....aaaaaaa" Khiến Hi Văn hét lớn đứng dậy
" Tôi không sợ cũng không xem nữa. Chúng ta đi chơi cái khác đi" Hi Văn đưa mắt nhìn sang hướng khác né màn hình chiếu
" Được, vậy em muốn chơi gì ?" Giọng nói tỏ rõ vẻ cưng chiều
" Tàu siêu tốc ở công viên trò chơi" Hi Văn cười nham hiểm
Hạ Khang Dụ à, Hạ Khang Dụ thế nào anh cũng phải ói xanh mặt vì trò chơi tốc độ cao này cho xem
Cũng là cô của sau đó, sau khi xuống khỏi tàu cao tốc liền ói hết ra, đầu cứ quay quay không thôi
" Sao? Còn muốn chơi trò gì?" Hạ Khang Dụ thì vẫn mặc vest chỉnh tề, không hề giống người sợ hãi vừa mới chơi game cảm giác mạnh chút nào
Còn Hi Văn thì thảm thôi rồi, tóc thì xù, mặt thì xanh xao sợ hãi không thôi
Nhưng dù thế nào, Hi Văn cũng không bỏ cuộc dẫn hắn đi chơi gần hết các trò cảm giác mạnh trong công viên trò chơi
Cũng lâu lắm rồi cô mới lại có thể thoải mái vui chơi như thế này từ sau khi cha mẹ nằm viện
Ở bên cạnh Hạ Khang Dụ từ bao lâu Hi Văn cũng không còn ghét bỏ nữa mà còn mong chờ
Chơi được một lúc, Hi Văn cũng rất mệt, cổ họng cũng khát khô
" Không chơi nữa, chúng ta đi ăn kem đi. Trời nóng quá!!" Hi Văn chịu thua rồi, cô không chơi lại hắn
" Người quen của vợ ?" Hắn tỏ vẻ bất ngờ khi cô quen Quân Hạo
Hi Văn thấy điều không lành từ người ngồi cạnh toả ra thì cũng nhanh chóng giới thiệu để tránh hắn lại nổi điên
"Giới thiệu với anh đây là Quân Hạo bạn từ thời cấp 3 của tôi"
Hi Văn muốn nhích sang một bên tránh sự đụng chạm với Hạ Khang Dụ. Vì cứ ngồi ở tư thế này trước mặt bạn cô lại còn là ân nhân của cô thì thật sự rất khó coi
Quân Hạo đứng hình. Thật không ngờ ngày hôm nay lại trùng hợp đến vậy. Người con gái anh thích lại làm ở công ty mà anh đang hợp tác hơn nữa nhìn mối quan hệ của họ và cách anh ta đối xử với Hi Văn thì anh biết lời nói tối qua là thật
" Đây là thư ký kiêm vợ tôi, mong anh chiếu cố cô ấy. Tiểu Văn Văn còn nhỏ dù đã có chồng như vẫn còn ham chơi lắm, hôm qua còn nhậu say phải để tôi chăm sóc tận giường cơ mà tiểu Văn Văn nhỉ?" Hạ Khang Dụ cố tình nhấn mạnh những chữ cuối, hắn muốn công khai thể hiện tình cảm với cô cũng như đánh dấu chủ quyền Hi Văn là của một mình hắn, dù là kẻ nào cũng đừng mong tới gần
" Này, không biết xấu hổ hả? " Hi Văn tức giận đẩy hắn ra, cô không biết vì sao hắn lại nói mấy lời thô thiển khiến người khác dễ hiểu nhầm như thế, nhất là ở trước mặt bạn cô
"Quân Hạo, cậu đừng hiểu lầm!!" Hi Văn lúng túng giải thích sợ Quân Hạo hiểu lầm
"Em ngại gì chứ!! Hôm qua em say chính cậu đây đã đưa em về!!" hắn nhấn mạnh cho cô rõ sau đó kéo cô lại rồi tiếp tục ôm vào lòng
Hi Văn cố gắng nhớ lại nhưng cũng không nhớ được gì. Thì ra hôm qua không phải Giai Kỳ đưa về sao, vậy từ nãy đến giờ cô giải thích với hắn để làm gì chứ
Nhìn cảnh hai người thân mật khiến Quân Hạo không khỏi đau lòng. Chờ đợi cô suốt 6 năm, sợ bản thân không xứng với cô anh còn nghe lời cha ra nước ngoài học tập để khi trở về nước chỉ mong Hi Văn nhìn lấy anh, xem anh như một người đàn ông mà chấp nhận cho anh được theo đuổi cô. Thế mà giờ đây khi nhìn thấy cô bên cạnh một người đàn ông khác, anh thật sự không cam lòng, đã biết bao lần anh dặn mình phải mạnh mẽ để tỏ tình, giành lấy cô cho riêng mình thì cũng là bao lần anh hèn nhát không dám bước qua ranh giới tình bạn nhưng nhìn Hi Văn bây giờ có vẻ không được hạnh phúc lắm nhìn cô giống như bị ép buộc hơn. Có lẽ nào hôn nhân của hai người này là giả, giữa họ không có tình yêu sao?. Anh vẫn còn cơ hội giành lấy Hi Văn.Dù cho người ở cạnh cô có là chủ tịch của một tập đoàn lớn thì anh vẫn muốn đấu tranh giành lấy Hi Văn về bên cạnh mình
Quân Hạo tỏ ra bình tĩnh đưa dự án cho Hạ Khang Dụ
" Chủ tịch Hạ, anh xem dự án này thế nào?" Quân Hạo đưa bản dự án ở công ty mình cho hắn xem
" Nếu có vấn đề gì không hài lòng anh có thể nói. Quân thị chúng tôi sẽ cố gắng khắc phục"
Hạ Khang Dụ không thèm xem, chỉ ôm lấy Hi Văn chân sải bước rời phòng, hắn chỉ tùy tiện để lại vài câu
"Để hôm khác đi, hôm nay tôi bận hẹn hò với vợ rồi" Hắn nói đầy vẻ tự hào nhìn Hi Văn bên cạnh
Còn Hi Văn thì đỏ cả mặt, chỉ biết chau mày không vui. Cô biết giờ mà nói gì thì cũng bị hắn nói lại hơn nữa Quân Hạo còn đang ở phía sau nên đành im lặng liếc xéo hắn, thôi đành để hôm khác giải thích cho Quân Hạo sau vậy
Quân Hạo nắm chặt thành đấm.
Anh không muốn Hi Văn ở bên cạnh Hạ Khang Dụ càng không muốn cô ở cạnh một người cô không yêu rồi sẽ có một ngày anh hỏi Hi Văn về sự tình rồi giúp cô thoát khỏi hắn
Ở trước rạp chiếu phim lớn của thành phố. Hạ Khang Dụ nắm tay Hi Văn đi vào khiến cô cũng ngơ ngác không hiểu sao hắn lại đưa cô tới đây
"Anh đưa tôi tới đây làm gì?" Hi Văn bực bội nói
" Hẹn hò!! Tôi thấy những cặp đôi yêu nhau thường sẽ xem phim cùng nhau"
" Nói đi, em muốn xem phim gì?" Hắn vui vẻ hỏi cô
Hi Văn cũng ngớ cả người. Chấn động thật sự một tổng tài như hắn lại dẫn cô đi tới nơi tâm thường như này không sợ mất mặt sao? Hôm nay não của hắn chắc chắn bị úng nước rồi
" Mà sao trong rạp không có người vậy? Đừng nói anh bao cả cái rạp chiếu phim này lun nhá?" Hi Văn nghi ngờ
"Đúng rồi, nhiều người ồn ào" Hắn nói như đây là chuyện dĩ nhiên rồi kéo Hi Văn tới rạp chọn phim
" Xem phim gì?" Hắn nhìn nhìn mấy bộ phim trên máy tính mà nói
Hi Văn vẫn đang chìm trong suy nghĩ của mình, làm sao nghe nổi câu nào của hắn. Đúng là đại gia có khác, bao cả rạp chiếu phim lớn nhất cả nước mà nói nghe nhẹ như lông gà á. Được rồi nếu đã có đại gia chi tiền, tội gì Hi Văn cô không hưởng thụ, hôm nay cô quyết chơi hết tất cả những trò cảm giác mạnh khiến hắn phải phát sợ thì mới thôi
"Xem phim kinh dị đi" Hi Văn cười tươi nhìn hắn
Nói rồi hai người đi vào phòng chiếu phim. Bộ phim bắt đầu cũng khá nhẹ nhàng Hi Văn còn tự tin cho rằng phim này nhẹ đô
Nhất định hắn sẽ bị doạ sợ. Cô thật sự muốn xem phản ứng lúc Hạ Khang Dụ một tổng tài cao cao tại thượng bị ma hù cho sợ thì sẽ như thế nào, nghĩ tới đây liền không kiềm được mà vui sướng
Nhưng phim chiếu được một đoạn thì những cảnh đáng sợ, doạ mạ bất ngờ xuất hiện
Người phụ nữ cầm đèn đi vào phòng tắm. Chậm rãi, từng bước, từng bước thì bỗng " Đùng" phía sau lưng liền xuất hiện một con ma tóc dài treo ngược miếng dính đầy máu" Trả mạng, trả mạng..." sau đó thì máu bắn khắp màn hình chiếu.....
Hi Văn ôm hắn hét lớn. Cô dù gan to bằng trời nhưng như vậy cũng quá doạ người rồi, mất mặt hơn là giờ cô còn đang ôm lấy cánh tay của hắn. Nhục quá đi, hại người lại là hại chính ta
" Sợ sao?" hắn tiến gần tới phả hơi nóng vào tai cô
"A....aaaaaaa" Khiến Hi Văn hét lớn đứng dậy
" Tôi không sợ cũng không xem nữa. Chúng ta đi chơi cái khác đi" Hi Văn đưa mắt nhìn sang hướng khác né màn hình chiếu
" Được, vậy em muốn chơi gì ?" Giọng nói tỏ rõ vẻ cưng chiều
" Tàu siêu tốc ở công viên trò chơi" Hi Văn cười nham hiểm
Hạ Khang Dụ à, Hạ Khang Dụ thế nào anh cũng phải ói xanh mặt vì trò chơi tốc độ cao này cho xem
Cũng là cô của sau đó, sau khi xuống khỏi tàu cao tốc liền ói hết ra, đầu cứ quay quay không thôi
" Sao? Còn muốn chơi trò gì?" Hạ Khang Dụ thì vẫn mặc vest chỉnh tề, không hề giống người sợ hãi vừa mới chơi game cảm giác mạnh chút nào
Còn Hi Văn thì thảm thôi rồi, tóc thì xù, mặt thì xanh xao sợ hãi không thôi
Nhưng dù thế nào, Hi Văn cũng không bỏ cuộc dẫn hắn đi chơi gần hết các trò cảm giác mạnh trong công viên trò chơi
Cũng lâu lắm rồi cô mới lại có thể thoải mái vui chơi như thế này từ sau khi cha mẹ nằm viện
Ở bên cạnh Hạ Khang Dụ từ bao lâu Hi Văn cũng không còn ghét bỏ nữa mà còn mong chờ
Chơi được một lúc, Hi Văn cũng rất mệt, cổ họng cũng khát khô
" Không chơi nữa, chúng ta đi ăn kem đi. Trời nóng quá!!" Hi Văn chịu thua rồi, cô không chơi lại hắn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.