Chương 266: Có sắp xếp của riêng mình
Khuyết Danh
15/10/2021
Đối với những chuyện Trương Cẩm Đan đã làm đương nhiên Trương Bá Thái hiểu cái giá mà em gái mình phải nhận là hoàn toàn xứng đáng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao anh ta cũng là anh trai của Cẩm Đan, cho dù em gái mình là người thế nào, đã làm ra chuyện gì thì tới cuối cùng họ vẫn là người thân, cùng chảy chung một dòng máu.
Do đó, khi thấy em gái gặp nạn Bá Thái không thể làm ngơ được.
Mặc dù khả năng Trương Mỹ Vân nhận lời cầu xin của Trương Bá Thái, giúp đỡ cho Trương Cẩm Đan là vô cùng thấp nhưng anh ta vẫn muốn thử một phen.
Khi Trương Bá Thái vừa xuất hiện trong phòng bệnh của Trương Mỹ Vân, ngay lập tức Lại Minh Nguyệt xù lông nhím lên.
Cô sồn sồn hỏi: "Anh tới đây làm gì?"
"Tôi tới thăm em gái mình không được sao?"
Lại Minh Nguyệt nheo mắt nghi ngờ.
Cô thẳng thừng hỏi: "Lấy cớ thăm Mỹ Vân nhưng mục đích thật sự là muốn cầu xin cho Trương Cẩm Đan chứ gì?"
Bị nói trúng tim đen, nhất thời Trương Bá Thái á khẩu, không thể mở miệng giải thích điều gì.
Mặc dù kể từ sau lần Trương Mỹ Vân một thân một mình vác bụng bầu tới gặp Định Râu để giải cứu Trương Bá Thái, thậm chí cô còn tử tế giới thiệu công việc hiện tại cho anh ta thì mối quan hệ giữa hai anh em đã được cải thiện đáng kể, nhưng vẫn có những khoảng cách nhất định.
Đột nhiên Trương Mỹ Vân lên tiếng: "Minh Nguyệt, mày ra ngoài một lát được không? Tao muốn nói vài câu với anh Thái."
Lại Minh Nguyệt quay sang nhìn Trương Mỹ Vân ý muốn hỏi cô có thực sự muốn mình ra ngoài không.
Hiểu ngụ ý cái nhìn của Minh Nguyệt, Mỹ Vân khẽ gật đầu.
Trước khi đi ra ngoài, Lại Minh Nguyệt dặn dò Trương Mỹ Vân: "Có chuyện gì gọi tao ngay đấy nhé."
"Tao biết rồi!"
Trương Mỹ Vân gật đầu.
Đi ngang qua chỗ Trương Bá Thái đứng, Lại Minh Nguyệt khẽ hừ một tiếng vẻ khó chịu.
Cứ nghĩ tới những tổn thương, đau khổ mà nhà họ Trương đã gây ra cho Mỹ Vân là Minh Nguyệt lại thấy bực bội trong lòng.
Càng nhìn cô càng cảm thấy họ thật khó ưa.
Lại Minh Nguyệt ra ngoài rồi, chỉ còn lại hai anh em Trương Mỹ Vân và Trương Bá Thái trong phòng.
Trương Mỹ Vân chỉ vê phía bộ bàn ghế sô pha, rồi nói: "Anh ngồi đi!"
Trương Bá Thái ngồi xuống ghế, đối diện với Trương Mỹ Vân.
Khác với mẹ mình, trước khi nhờ cậy Mỹ Vân, anh ta hỏi thăm tình hình sức khoẻ của cô.
"Chiêu nay em sẽ làm thủ tục xuất viện." <p6å¿Ù!v½© ·^mrg8N"ÞòdÉî[ûò§bÇö9:/:Fï« Í=è)Ñh)úý²©åi´ë¤nsMñxæêzC]zL"BjåáôC'ª÷ê·°rXÇ)"-°ñ ¸8ë]ÓéÞ3Ý[email protected]ØE_±åbǺªo- "?Y¬ÒæÀ÷[email protected]K·P±i¡JÂÓÂÁZ _ùýßËá7ôtNBàI@æ-Wר7§Ó#ÍA½'~yîKptÑqB¢°p$7ÌEpá-8A§ø°(ÖmÒlû<Ù×y²»0èg¨°>Ý,YhPÓV8 ðKÉ?;âLóòÓýµ¹HH _8MW¸È±Î0PñÓ/Ó´¢ó2Þb¬GÐ>Z@Ñ×Ñ%SE¦,è<ñPþæµUMáU¸ ÃDßcð«-T`(e²ÀÏ4.,(szç¢LCzyºV´eÂiDeQgÒ*Lýêºô¡èS¹ éþ(zð´À³{¼v¬|ÔÝ ·%ÖävjF¿T®»Ê`G«¨®Éîx¥¥Ò2cSó~ûE»ê_;ëÊ¡¹9äýnò)QÈ( D¨ñ®x3x!«°8]°$öKqvÏýùÃXzkÝZðÍ'i>kå×æ_Ʋ:mö&R½Pÿ]}mSqÙ°IïJÅê´Wßëþ SqF4Kxúu3>Çÿ¿Â,!^e²lÊ «f'C+_õ÷}fEæR¼Íhë õÀðÑÄâå ϧERË«üÐ`Ño£F$ö¯Ôøª:ß ¢òÖ8pØUù×Í+Æè«ì ³WB¼¥Y{"D[F$7SÿUbîí«C ýÙ¢6ùèÍ3ëdòå),±®@Pà KʵzÞªÿ7÷ð¾Ñ ->5Tó+$#?·º~ö»ÑâFá^û먷¬SvÊAªfÄ²ß :öà1pÆ´P¯²ÙÌ2g è.óÍd¸¿V¢AZ¡êiü$þÖ±Q¯Y ž¢g¦ ¾ËêÒ²Ð.HPNß5ïÎ*îBé)l»µ³yç4æ}kík²Ñ ¡Øªlr§ÉOeîPÂ`ZH(±Ùx)?.F}óR¦">ãµbSòGâøÃÆ 6ö6sß'ï@ èqd¿qØ>bYPcÛfÜî]/rùÑ"ND>`±5üÃi;¿ROÎ: ;²J`¬¢¥ï5§V¶@ÔìHl¹Ui¹õÁ¬~ß<¡óÁ?ÐÐXF Õ.mßµ½ïn¡ =± ]Édßh}<y'Hoøõ5+ú-27»ó]¶1·ÑʨnFµZèkÄ´jö÷Ñõ}ù@PgÆÍ?èi ç ÐóÍlé«áiH¯Gót½¢ë¿oû aaTDcLíîÙÎ~lÜß>»ðÅ,>jàÌ%kHÞI¨}§BÒ ÿ!¶³Okå ÄkÝ¢£¨lÃ=ECÍéo]C¹jbúZNéGCEÕ^- ou¡<Îôÿ&NÙG'}|¹idhO;âÛtawjêt+l; nÃñj»×GH£×üÑ^Øõ`Íp[+¾õÊä ¦Ð$Ú¸óÇÀ6D·+¬ 'j¹öe1ÀcÔ¹Ô0!e·rÐÔûû.ËGny¹vC%hÞÀEð¾¹". Õ]Y{R:ìøl|¿¬E(%×î}?.+á=K³ÁÅÔ³_È̬?`ò·~ ¢Ù°öP¹jòÙ";Å8A)êïfÑ+~ÌYÛþ>-vV.næq¡LnÀ&rl;@þ¬+ø1Þë2´¥Ó4i5ÔºsM¥LfÅ4¨D-nñ3OgÇÏÌrÒ5Zöó hÛ DxÝé`!øM×j_ãü$@&Ç¡Ým#±ÿºteäïsù¤Ís¯ Câu há»i nà y của TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân khiến TrÆ°Æ¡ng Bá Thái lúng túng.
NhÆ°ng anh ta nhanh chóng tìm Äược là do biá»n há» cho TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan: "Cẩm Äan xấu há», không còn mặt mÅ©i nà o Äá» gặp em nữa."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân biết rằng anh trai Äang nói dá»i mình, nhÆ°ng cô không vạch trần Äiá»u Äó mà chá» nói má»t cách sâu sa, ý nhá»: "Em há»i anh, những viá»c TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan là m có sai không? Rõ rà ng chá» ta Äã sai Äúng không? Nếu Äã là m sai thì bắt buá»c phải chá»u trách nhiá»m.
Ai cÅ©ng phải chá»u trách nhiá»m trÆ°á»c hà nh Äá»ng của mình, trÆ°á»c cái sai của mình.
Và sai thì phải sá»a."
Sau những biến cá» xảy ra trong thá»i gian qua, TrÆ°Æ¡ng Bá Thái hoà n toà n hiá»u và Äá»ng tình vá»i những Äiá»u mà TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân vừa nói.
Anh ta thừa nháºn: "Em nói Äúng! Là m sai thì phải sá»a.
NhÆ°ng ngÆ°á»i xÆ°a cÅ©ng dạy, Äánh kẻ chạy Äi không ai Äánh ngÆ°á»i chạy lại.
Em xem có thá»..."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân giÆ¡ tay lên, ngắt lá»i anh trai.
Cô phân tÃch: "Khi nà o TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan tá»± nháºn ra lá»i lầm của bản thân mình và tìm cách sá»a sai thì khi Äó chá» ta má»i có thá» trÆ°á»ng thà nh.
Sá»± bao che, dung túng má»t cách mù quáng của anh và má»i ngÆ°á»i chá» cà ng khiến chá» ta trá» nên tá» hại hÆ¡n thôi."
TrÆ°Æ¡ng Bá Thái không ngừng suy nghÄ© vê những lá»i TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân vừa nói.
Äúng là TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan Äược bá» mẹ nuông chiêu thái quá nên má»i ngà y cà ng ngông cuá»ng, ngang ngược, ra sức là m cà n.
Nhân cÆ¡ há»i nà y dạy dá» cho Cẩm Äan má»t bà i há»c cÅ©ng không phải là xấu.
NhÆ°ng ngá»i tù 20 nÄm thì quả là má»t hình phạt quá khủng khiếp.
Thá» há»i Äá»i ngÆ°á»i Äược mấy lần 20 nÄm chứ? "Anh Äá»ng ý vá»i em là Cẩm Äan cần phải chá»u trách nhiá»m trÆ°á»c những hà nh Äá»ng sai lầm mà nó Äã gây ra.
Thế nhÆ°ng, em có thá» ná» tình chúng ta là anh em mà châm chÆ°á»c cho nó má»t lần không?"
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân nhìn anh trai mình há»i: "Anh muá»n em châm chÆ°á»c cho chá» ta nhÆ° thế nà o Äây?"
"Anh không bảo em phải tha thứ cho Cẩm Äan.
NhÆ°ng em xem, có thá»...
giảm án cho nó không? Äá»i vá»i má»t ngÆ°á»i phụ nữ mà nói, 20 nÄm tù chẳng khác nà o bá» kết án tá» hình hết."
"Em tự có sắp xếp của riêng mình."
Mặc dù rất tò mò muá»n biết TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äá»nh xá» lý chuyá»n của TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan thế nà o nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Bá Thái không dám há»i thêm.
Anh ta biết, viá»c giảm án cho Cẩm Äan Äã là giá»i hạn cuá»i cùng của Mỹ Vân rá»i.
"Cảm ơn em!"
Trương Bá Thái nói.
"Anh cảm Æ¡n em vì cái gì? Em còn chÆ°a Äá»ng ý giúp Äỡ TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan mà ."
"Anh tin và o quyết ÏþG÷µ÷@^Îô)0$Nø?xM)¡&âþjT4²¸(é3ægkíw²Z'Ì¡{øl¦rn&{ÀL6.2íi~ 4$HX6=Êó<g/$h©²n õ'GeÆü£#ÉM<ëé¦[ þ¶ñ§W=äÃGçá¢sÓ4_[©èÔ±^ñ}Ô4û|¨ ͸Çd¦ãròÐ/ 5Êf}¶ìä ¶rÖhAkì<ó>C÷T6)rõ ÖøüÐXF¨i ,Ev´ ur²Ø4kÙÛØÚy%9#px.¹©LæyBêÃYnopÛè² ûòYDÿé2ð+òmöè RÉJÃDÎw²CO_ª¨½Ë+âäìïÓfNy<F<¹9¡Ö)fC«.?Ûn_nà;}¬ãlyX×9men6·ÎR Ì{±T$Ö¹cÎ]ð¢ë") v¤Âg½ÀoFìùN`i·1Ú_T ûéù _Ìp[ Ù® ½¾U%ÿfÖCøÌ)é5Ó2sr:âÅtasqêb+ÝÎ>Xfh̶ðL7"ï¤~ò¾N$XÎÎÌKÓ'ÊÄdþÆÜæPðÛÈ_8À½¬+Ula¹¸odC¹*÷RÅ0!U·r¶c&á'+éIç8àê°ùØÀtÚL¢À¹Åëâêc0Äý**-ÁàÐÎÂáøjÖê~6Á»ï[t½« b{¼ñÖÌRÃê> ¤T?b¦Ö¥Ö¡¯{9ÛÖ#:G÷EuÃÖêÎÕ +<þµ.6/ø»vFд§'¼OÎõÔi®3`eìU£ð*¾L°Ü4a5Ô£sB¥TDÞ¯åܸL~«2WÅÓ:Ó¬ÞÜ#ÝM"Ƹï¼qgÉ0ÍM46²0ƶvuª±èààä®|U$hBçôDÓ}j<q×kwÎÇ(ÚL¨²J#Ão®ÕW°×;î¬9Á9vôµ¤#l.¦Qu¾×a>÷}(ÛSÆ:ñ -ÔïfÑ9us®íÏdßWÝÜ é·éµð¶-ÜB»è¥ãd·| VóË#O>yAþ%/EmPP0kÐç±Øä¯ô^/2æêó«ã0X¼L:¾E2»Íó-êRãÛpç%nAy[°ø£¼Éà ¶!ÐĽdSõB[Ùw¶Ñ*63]UÚº0DåuÛw5hpNbEéß>Ì?WI)4 ÓÄ[¸ô6{4ËNZ¼`r=xÍIf}6Ûô8ñvAYÑïö^õÛ¯¼¿Øïüí]U9Ç:eKZ¾¿ÈY¾ßÁÙ¨wîg]Y6ÆÂ(;ý våo{®ÎKéñã`f<jÀnD¿fØÓÔ¢-`Cq`ÄMZõ/ õî$R΢ÕÍò÷C;Ó¾ÆÞñ©¬k ±zUµDè'èVÜ ÐVDGµs,èWoîà¦ú|t.5ÆÙÒüObÁcRgV%dÐ¥$5MéPù*WWïÊ 1$$ÉÆF`m*_k¨¬4LçC^qUÇúA¬«äò3ë"âTä-×vF &RøV_ìô¸ÀH!n ª|'%p¤«eï¯"¼µ¶«ZjÍãv6kíUd4ÏjþJÀÐ1å,í<Zñ*ÕBèÍK½%ü¾°gØw9ͦÈKЧâ¾C¨h0|p¹ç]Ålðº·@¶2)Þ;TÁ#÷ö´N)z¾îÛ*¥Ëü.+æ«U¯Éðñ8lG6Ú£>:Fò¹°zȹûM³¢à¦íÕ ¾SíóivÄö`Û`Ôñ9`ïgfqî×A~¸{qü"¿öRLöÛù.ûNõK6ÁØÊÞô@àç²® »VãêGUµ{0qo
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao anh ta cũng là anh trai của Cẩm Đan, cho dù em gái mình là người thế nào, đã làm ra chuyện gì thì tới cuối cùng họ vẫn là người thân, cùng chảy chung một dòng máu.
Do đó, khi thấy em gái gặp nạn Bá Thái không thể làm ngơ được.
Mặc dù khả năng Trương Mỹ Vân nhận lời cầu xin của Trương Bá Thái, giúp đỡ cho Trương Cẩm Đan là vô cùng thấp nhưng anh ta vẫn muốn thử một phen.
Khi Trương Bá Thái vừa xuất hiện trong phòng bệnh của Trương Mỹ Vân, ngay lập tức Lại Minh Nguyệt xù lông nhím lên.
Cô sồn sồn hỏi: "Anh tới đây làm gì?"
"Tôi tới thăm em gái mình không được sao?"
Lại Minh Nguyệt nheo mắt nghi ngờ.
Cô thẳng thừng hỏi: "Lấy cớ thăm Mỹ Vân nhưng mục đích thật sự là muốn cầu xin cho Trương Cẩm Đan chứ gì?"
Bị nói trúng tim đen, nhất thời Trương Bá Thái á khẩu, không thể mở miệng giải thích điều gì.
Mặc dù kể từ sau lần Trương Mỹ Vân một thân một mình vác bụng bầu tới gặp Định Râu để giải cứu Trương Bá Thái, thậm chí cô còn tử tế giới thiệu công việc hiện tại cho anh ta thì mối quan hệ giữa hai anh em đã được cải thiện đáng kể, nhưng vẫn có những khoảng cách nhất định.
Đột nhiên Trương Mỹ Vân lên tiếng: "Minh Nguyệt, mày ra ngoài một lát được không? Tao muốn nói vài câu với anh Thái."
Lại Minh Nguyệt quay sang nhìn Trương Mỹ Vân ý muốn hỏi cô có thực sự muốn mình ra ngoài không.
Hiểu ngụ ý cái nhìn của Minh Nguyệt, Mỹ Vân khẽ gật đầu.
Trước khi đi ra ngoài, Lại Minh Nguyệt dặn dò Trương Mỹ Vân: "Có chuyện gì gọi tao ngay đấy nhé."
"Tao biết rồi!"
Trương Mỹ Vân gật đầu.
Đi ngang qua chỗ Trương Bá Thái đứng, Lại Minh Nguyệt khẽ hừ một tiếng vẻ khó chịu.
Cứ nghĩ tới những tổn thương, đau khổ mà nhà họ Trương đã gây ra cho Mỹ Vân là Minh Nguyệt lại thấy bực bội trong lòng.
Càng nhìn cô càng cảm thấy họ thật khó ưa.
Lại Minh Nguyệt ra ngoài rồi, chỉ còn lại hai anh em Trương Mỹ Vân và Trương Bá Thái trong phòng.
Trương Mỹ Vân chỉ vê phía bộ bàn ghế sô pha, rồi nói: "Anh ngồi đi!"
Trương Bá Thái ngồi xuống ghế, đối diện với Trương Mỹ Vân.
Khác với mẹ mình, trước khi nhờ cậy Mỹ Vân, anh ta hỏi thăm tình hình sức khoẻ của cô.
"Chiêu nay em sẽ làm thủ tục xuất viện." <p6å¿Ù!v½© ·^mrg8N"ÞòdÉî[ûò§bÇö9:/:Fï« Í=è)Ñh)úý²©åi´ë¤nsMñxæêzC]zL"BjåáôC'ª÷ê·°rXÇ)"-°ñ ¸8ë]ÓéÞ3Ý[email protected]ØE_±åbǺªo- "?Y¬ÒæÀ÷[email protected]K·P±i¡JÂÓÂÁZ _ùýßËá7ôtNBàI@æ-Wר7§Ó#ÍA½'~yîKptÑqB¢°p$7ÌEpá-8A§ø°(ÖmÒlû<Ù×y²»0èg¨°>Ý,YhPÓV8 ðKÉ?;âLóòÓýµ¹HH _8MW¸È±Î0PñÓ/Ó´¢ó2Þb¬GÐ>Z@Ñ×Ñ%SE¦,è<ñPþæµUMáU¸ ÃDßcð«-T`(e²ÀÏ4.,(szç¢LCzyºV´eÂiDeQgÒ*Lýêºô¡èS¹ éþ(zð´À³{¼v¬|ÔÝ ·%ÖävjF¿T®»Ê`G«¨®Éîx¥¥Ò2cSó~ûE»ê_;ëÊ¡¹9äýnò)QÈ( D¨ñ®x3x!«°8]°$öKqvÏýùÃXzkÝZðÍ'i>kå×æ_Ʋ:mö&R½Pÿ]}mSqÙ°IïJÅê´Wßëþ SqF4Kxúu3>Çÿ¿Â,!^e²lÊ «f'C+_õ÷}fEæR¼Íhë õÀðÑÄâå ϧERË«üÐ`Ño£F$ö¯Ôøª:ß ¢òÖ8pØUù×Í+Æè«ì ³WB¼¥Y{"D[F$7SÿUbîí«C ýÙ¢6ùèÍ3ëdòå),±®@Pà KʵzÞªÿ7÷ð¾Ñ ->5Tó+$#?·º~ö»ÑâFá^û먷¬SvÊAªfÄ²ß :öà1pÆ´P¯²ÙÌ2g è.óÍd¸¿V¢AZ¡êiü$þÖ±Q¯Y ž¢g¦ ¾ËêÒ²Ð.HPNß5ïÎ*îBé)l»µ³yç4æ}kík²Ñ ¡Øªlr§ÉOeîPÂ`ZH(±Ùx)?.F}óR¦">ãµbSòGâøÃÆ 6ö6sß'ï@ èqd¿qØ>bYPcÛfÜî]/rùÑ"ND>`±5üÃi;¿ROÎ: ;²J`¬¢¥ï5§V¶@ÔìHl¹Ui¹õÁ¬~ß<¡óÁ?ÐÐXF Õ.mßµ½ïn¡ =± ]Édßh}<y'Hoøõ5+ú-27»ó]¶1·ÑʨnFµZèkÄ´jö÷Ñõ}ù@PgÆÍ?èi ç ÐóÍlé«áiH¯Gót½¢ë¿oû aaTDcLíîÙÎ~lÜß>»ðÅ,>jàÌ%kHÞI¨}§BÒ ÿ!¶³Okå ÄkÝ¢£¨lÃ=ECÍéo]C¹jbúZNéGCEÕ^- ou¡<Îôÿ&NÙG'}|¹idhO;âÛtawjêt+l; nÃñj»×GH£×üÑ^Øõ`Íp[+¾õÊä ¦Ð$Ú¸óÇÀ6D·+¬ 'j¹öe1ÀcÔ¹Ô0!e·rÐÔûû.ËGny¹vC%hÞÀEð¾¹". Õ]Y{R:ìøl|¿¬E(%×î}?.+á=K³ÁÅÔ³_È̬?`ò·~ ¢Ù°öP¹jòÙ";Å8A)êïfÑ+~ÌYÛþ>-vV.næq¡LnÀ&rl;@þ¬+ø1Þë2´¥Ó4i5ÔºsM¥LfÅ4¨D-nñ3OgÇÏÌrÒ5Zöó hÛ DxÝé`!øM×j_ãü$@&Ç¡Ým#±ÿºteäïsù¤Ís¯ Câu há»i nà y của TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân khiến TrÆ°Æ¡ng Bá Thái lúng túng.
NhÆ°ng anh ta nhanh chóng tìm Äược là do biá»n há» cho TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan: "Cẩm Äan xấu há», không còn mặt mÅ©i nà o Äá» gặp em nữa."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân biết rằng anh trai Äang nói dá»i mình, nhÆ°ng cô không vạch trần Äiá»u Äó mà chá» nói má»t cách sâu sa, ý nhá»: "Em há»i anh, những viá»c TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan là m có sai không? Rõ rà ng chá» ta Äã sai Äúng không? Nếu Äã là m sai thì bắt buá»c phải chá»u trách nhiá»m.
Ai cÅ©ng phải chá»u trách nhiá»m trÆ°á»c hà nh Äá»ng của mình, trÆ°á»c cái sai của mình.
Và sai thì phải sá»a."
Sau những biến cá» xảy ra trong thá»i gian qua, TrÆ°Æ¡ng Bá Thái hoà n toà n hiá»u và Äá»ng tình vá»i những Äiá»u mà TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân vừa nói.
Anh ta thừa nháºn: "Em nói Äúng! Là m sai thì phải sá»a.
NhÆ°ng ngÆ°á»i xÆ°a cÅ©ng dạy, Äánh kẻ chạy Äi không ai Äánh ngÆ°á»i chạy lại.
Em xem có thá»..."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân giÆ¡ tay lên, ngắt lá»i anh trai.
Cô phân tÃch: "Khi nà o TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan tá»± nháºn ra lá»i lầm của bản thân mình và tìm cách sá»a sai thì khi Äó chá» ta má»i có thá» trÆ°á»ng thà nh.
Sá»± bao che, dung túng má»t cách mù quáng của anh và má»i ngÆ°á»i chá» cà ng khiến chá» ta trá» nên tá» hại hÆ¡n thôi."
TrÆ°Æ¡ng Bá Thái không ngừng suy nghÄ© vê những lá»i TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân vừa nói.
Äúng là TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan Äược bá» mẹ nuông chiêu thái quá nên má»i ngà y cà ng ngông cuá»ng, ngang ngược, ra sức là m cà n.
Nhân cÆ¡ há»i nà y dạy dá» cho Cẩm Äan má»t bà i há»c cÅ©ng không phải là xấu.
NhÆ°ng ngá»i tù 20 nÄm thì quả là má»t hình phạt quá khủng khiếp.
Thá» há»i Äá»i ngÆ°á»i Äược mấy lần 20 nÄm chứ? "Anh Äá»ng ý vá»i em là Cẩm Äan cần phải chá»u trách nhiá»m trÆ°á»c những hà nh Äá»ng sai lầm mà nó Äã gây ra.
Thế nhÆ°ng, em có thá» ná» tình chúng ta là anh em mà châm chÆ°á»c cho nó má»t lần không?"
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân nhìn anh trai mình há»i: "Anh muá»n em châm chÆ°á»c cho chá» ta nhÆ° thế nà o Äây?"
"Anh không bảo em phải tha thứ cho Cẩm Äan.
NhÆ°ng em xem, có thá»...
giảm án cho nó không? Äá»i vá»i má»t ngÆ°á»i phụ nữ mà nói, 20 nÄm tù chẳng khác nà o bá» kết án tá» hình hết."
"Em tự có sắp xếp của riêng mình."
Mặc dù rất tò mò muá»n biết TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äá»nh xá» lý chuyá»n của TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan thế nà o nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Bá Thái không dám há»i thêm.
Anh ta biết, viá»c giảm án cho Cẩm Äan Äã là giá»i hạn cuá»i cùng của Mỹ Vân rá»i.
"Cảm ơn em!"
Trương Bá Thái nói.
"Anh cảm Æ¡n em vì cái gì? Em còn chÆ°a Äá»ng ý giúp Äỡ TrÆ°Æ¡ng Cẩm Äan mà ."
"Anh tin và o quyết ÏþG÷µ÷@^Îô)0$Nø?xM)¡&âþjT4²¸(é3ægkíw²Z'Ì¡{øl¦rn&{ÀL6.2íi~ 4$HX6=Êó<g/$h©²n õ'GeÆü£#ÉM<ëé¦[ þ¶ñ§W=äÃGçá¢sÓ4_[©èÔ±^ñ}Ô4û|¨ ͸Çd¦ãròÐ/ 5Êf}¶ìä ¶rÖhAkì<ó>C÷T6)rõ ÖøüÐXF¨i ,Ev´ ur²Ø4kÙÛØÚy%9#px.¹©LæyBêÃYnopÛè² ûòYDÿé2ð+òmöè RÉJÃDÎw²CO_ª¨½Ë+âäìïÓfNy<F<¹9¡Ö)fC«.?Ûn_nà;}¬ãlyX×9men6·ÎR Ì{±T$Ö¹cÎ]ð¢ë") v¤Âg½ÀoFìùN`i·1Ú_T ûéù _Ìp[ Ù® ½¾U%ÿfÖCøÌ)é5Ó2sr:âÅtasqêb+ÝÎ>Xfh̶ðL7"ï¤~ò¾N$XÎÎÌKÓ'ÊÄdþÆÜæPðÛÈ_8À½¬+Ula¹¸odC¹*÷RÅ0!U·r¶c&á'+éIç8àê°ùØÀtÚL¢À¹Åëâêc0Äý**-ÁàÐÎÂáøjÖê~6Á»ï[t½« b{¼ñÖÌRÃê> ¤T?b¦Ö¥Ö¡¯{9ÛÖ#:G÷EuÃÖêÎÕ +<þµ.6/ø»vFд§'¼OÎõÔi®3`eìU£ð*¾L°Ü4a5Ô£sB¥TDÞ¯åܸL~«2WÅÓ:Ó¬ÞÜ#ÝM"Ƹï¼qgÉ0ÍM46²0ƶvuª±èààä®|U$hBçôDÓ}j<q×kwÎÇ(ÚL¨²J#Ão®ÕW°×;î¬9Á9vôµ¤#l.¦Qu¾×a>÷}(ÛSÆ:ñ -ÔïfÑ9us®íÏdßWÝÜ é·éµð¶-ÜB»è¥ãd·| VóË#O>yAþ%/EmPP0kÐç±Øä¯ô^/2æêó«ã0X¼L:¾E2»Íó-êRãÛpç%nAy[°ø£¼Éà ¶!ÐĽdSõB[Ùw¶Ñ*63]UÚº0DåuÛw5hpNbEéß>Ì?WI)4 ÓÄ[¸ô6{4ËNZ¼`r=xÍIf}6Ûô8ñvAYÑïö^õÛ¯¼¿Øïüí]U9Ç:eKZ¾¿ÈY¾ßÁÙ¨wîg]Y6ÆÂ(;ý våo{®ÎKéñã`f<jÀnD¿fØÓÔ¢-`Cq`ÄMZõ/ õî$R΢ÕÍò÷C;Ó¾ÆÞñ©¬k ±zUµDè'èVÜ ÐVDGµs,èWoîà¦ú|t.5ÆÙÒüObÁcRgV%dÐ¥$5MéPù*WWïÊ 1$$ÉÆF`m*_k¨¬4LçC^qUÇúA¬«äò3ë"âTä-×vF &RøV_ìô¸ÀH!n ª|'%p¤«eï¯"¼µ¶«ZjÍãv6kíUd4ÏjþJÀÐ1å,í<Zñ*ÕBèÍK½%ü¾°gØw9ͦÈKЧâ¾C¨h0|p¹ç]Ålðº·@¶2)Þ;TÁ#÷ö´N)z¾îÛ*¥Ëü.+æ«U¯Éðñ8lG6Ú£>:Fò¹°zȹûM³¢à¦íÕ ¾SíóivÄö`Û`Ôñ9`ïgfqî×A~¸{qü"¿öRLöÛù.ûNõK6ÁØÊÞô@àç²® »VãêGUµ{0qo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.