Chương 298: Ký hợp đồng
Khuyết Danh
19/10/2021
Từ khi quay trở lại tập đoàn Tân Thế Giới làm việc sau hàng loạt biến cố không hay xảy ra trong cuộc sống, Trương Mỹ Vân đã tự tin đứng ra xin Chúng Thanh Phong cho cô trực tiếp phụ trách dự án đấu thầu với tập đoàn Cường Thịnh.
Đương nhiên, Trương Mỹ Vân đã lôi kéo cả Chúng Thời Giang tham gia dự án cùng.
Và hai người thiếu kinh nghiệm bọn họ được dẫn dắt trực tiếp bởi Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn.
Trước đây Trương Mỹ Vân cảm thấy không nên dựa dẫm quá nhiều vào Chúng Thanh Phong để tránh tạo những tin đồn không đáng có.
Nhưng sau này, nghĩ lại cô thấy tại sao lại không tận dụng triệt để nguồn tài nguyên sẵn có là phó chủ tịch tập đoàn để có thể vươn cao, vươn xa hơn trong sự nghiệp? Chúng Thanh Phong đã nhiệt tình giúp đỡ Trương Mỹ Vân, trau dồi, bôi dưỡng cho cô, tại sao cô phải từ chối.
Cô sẽ mượn sức gió của anh để bay lên.
Cô tuyệt đối sẽ không làm anh thất vọng về mình.
Người ta gièm pha, công kích Trương Mỹ Vân, nói rằng cô xuất thân tâm thường, nhan sắc không có gì nổi bật, hoàn toàn không xứng đáng với Chúng Thanh Phong.
Ban đầu Trương Mỹ Vân cảm thấy rất buồn, cũng rất tự ti.
Nhưng ở bên cạnh Thanh Phong lâu, suy nghĩ của cô đã được đả thông không ít.
Nếu như bản thân Chúng Thanh Phong không chê Trương Mỹ Vân thì việc gì cô phải tự chê trách bản thân mình? Trương Mỹ Vân không xinh đẹp, kiều diễm động lòng người thì đã sao? Cô xuất thân không cao quý, không phải thiên kim tiểu thư trong gia đình trâm anh thế phiệt thì đã sao? Không lẽ một người bình thường như cô không có quyền được hưởng hạnh phúc? Không xứng đáng được yêu thương? Để xứng đáng với Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân nỗ lực phấn đấu không ngừng nghỉ, với khát vọng khiến bản thân ngày càng trở lên xuất sắc hơn.
Trước đây mỗi lần gặp khách hàng, đều do Võ Quế Sơn phụ trách nhưng lần này làm việc với tập đoàn Cường Thịnh, Trương Mỹ Vân đã chủ động đề xuất cô sẽ là người thay mặt tập đoàn Tân Thế Giới đứng ra đàm phán, kí hợp đồng với họ.
Phó tổng của tập đoàn Cường Thịnh là Hà Mạnh Luân, một tay chơi lão làng, nổi tiếng dâm dê nên Võ Quế Sơn không yên tâm để Trương Mỹ Vân tiếp xúc một mình với ông ta.
Nhưng cô nhằng nhẵng bám theo năn nỉ, thuyết phục anh cho mình trực tiếp tham gia dự án lần này với lời đảm bảo sẽ cẩn thận.
Võ Quế Sơn lạnh lùng lắc đầu từ chối: "Không được! Đại boss mà biết chuyện này anh ấy sẽ..."
Võ Quế Sơn giơ tay làm động tác cắt cổ để minh hoạ cho việc Chúng Thanh Phong sẽ làm với mình nếu như anh để Trương Mỹ Vân tổn hại dù chỉ là một cọng tóc.
"Em sẽ tuyệt đối cẩn thận.Nếu thấy dấu hiệu nguy hiểm, lập tức rút lui."
"Không được!"
"Đi mà anh Sơn! Đi mà..."
Trương Mỹ Vân nũng nịu.
"Anh không phải đại boss, không dễ bị những hành động mè nheo của em hạ gục đâu."
Trương Mỹ Vân thở dài tỏ vẻ bất lực.
Cô tự trách cứ bản thân mình: "Em thật là vô dụng mà.Đã bước sang tuổi 24 rồi mà vẫn chẳng thể làm được việc gì ra hồn..."
Biết là Trương Mỹ Vân đang chơi chiêu với mình nên Võ Quế Sơn chẳng ngại ngần mà dội cho cô một gáo nước lạnh: "Chiêu đó không có tác dụng với anh đâu!"
Trương Mỹ Vân đảo mắt suy nghĩ.
Chợt một ý tưởng lóe lên trong đầu cô.
Mỹ Vân sáp lại gần Võ Quế Sơn, khẽ thỏ thẻ: "Để em hẹn Minh Nguyệt giúp anh nhé?"
"Anh không nỡ phá huỷ tình bạn đẹp đẽ giữa hai người đâu."
Võ Quế Sơn cười nói.
Trương Mỹ Vân ngơ ngác, mãi mới hiểu ra dụng ý trong câu nói của Võ Quế Sơn.
"Không đến nỗi đó đâu.Chắc chắn Minh Nguyệt sẽ thông cảm cho em.Cô ấy sẽ hiểu em không cố tình mà vì bất đắc dĩ mới phải bán đứng cô ấy."
Võ Què{'¦¢a YíF5ÉB<éBÀËî÷ ýCÎêÃBÅìA³K_º Ac>Þ0j¼ÖåàREKªmFþX£AËÃìQ×,á£tUÝ3[0ã,ðë¥jòÛ¬Ù½è"69J×ÀÝO@fÝùip=¾u²Õª@FkÌÛÙÞnn9ªÝ*{©FÎë¸gB í4çpÞÏ©yF¸x$kÄ=åôÉ~ÑØ»v¹VoÄyO|ê<õ£áC»¦nµãáN^¼éÓzoû GÐfÌy±~íà.í!ÇðÃï|¯îñMElavíªæAã_㣵r©êDÈ#memª¯åÝýôòX³A:0WwAà' ±þT¼IòéÈEY~Wy¡rðS© nruDû½ÔR+QQõcý"xÈ Ck§1¡M·6©}$Ç«eÌÞRK®§dÜÜÁ7Ðè_>¶Ðb4Mm©8!<< Äá»t nhiên anh thấy thÆ°Æ¡ng thay cho Äại boss của mình.
Má»t ngà y từ sáng Äến tá»i mà cứ phải nghe TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân lải nhải bên tai thế nà y chắc anh sá»m ÄÄng ký má»t xuất và o trại tâm thần mất.
Cuá»i cùng Võ Quế SÆ¡n cÅ©ng phải nhượng bá», Äông ý cho TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äi Än tá»i, bà n công viá»c vá»i phó tá»ng táºp Äoà n CÆ°á»ng Thá»nh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có Äiá»u kiá»n ÄÃnh kèm Äó là má»i viá»c xảy ra dÆ°á»i sá»± kiá»m soát của Quế SÆ¡n.
Bảy giá» tá»i, tại má»t khách sạn sang trá»ng, TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân vừa Än tá»i vừa bà n công viá»c vá»i Hà Mạnh Luân.
Phó tá»ng táºp Äoà n CÆ°á»ng Thá»nh hÃp mắt cÆ°á»i, nói má»t câu Äầy ẩn ý: "Chá» cần cô Mỹ Vân Äây muá»n, dá»± án lần nà y chắc chắn thuá»c vá» cô."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân vui vẻ hứa hẹn: "Tôi nhất Äá»nh sẽ dá»c hết khả nÄng của mình..."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân chÆ°a nói hết câu Äã bá» Hà Mạnh Luân cắt ngang: "Chá» cần cô biá»u hiá»n tá»t thì không chá» dá»± án lần nà y, mà những dá»± án sau nà y của công ty tôi Äá»u giao cho cô phụ trách."
Hà Mạnh Luân Äẩy má»t tấm thẻ quẹt phòng khách sạn tá»i trÆ°á»c mặt TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân.
Trong giây lát, toà n thân TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân nhÆ° Äông cứng.
Cô nhìn tấm thẻ phòng trÆ°á»c mặt vá»i ánh mắt hoang mang.
"Äây là thẻ của phòng tôi thuê dà i kỳ á» trên tầng 8.Cô cầm lấy ra và o cho tiá»n."
Hà Mạnh Luân vừa cÆ°á»i vừa nói.
Giá» thì TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äã hiá»u lý do vì sao Võ Quế SÆ¡n lại ngÄn cản, không muá»n cho cô tiếp xúc vá»i thằng cha Äầu hói, mắt hÃp, bụng bia, toà n thân toả ra sá»± dâm Äãng của Hà Mạnh Luân rá»i.
"Cứ cầm lấy! Không cần phải ngại Äâu!"
Hà Mạnh Luân giục Trương Mỹ Vân.
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân khéo léo từ chá»i: "Không cần phiá»n thế Äâu Hà tá»ng.
Có vấn Äá» gì phát sinh, tôi trao Äá»i vá»i trợ lý của anh là Äược.
Tôi nà o dám lãng phà thá»i gian và ng bạc của anh."
Hà Mạnh Luân nhìn TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân cÆ°á»i, ngả lÆ°ng ra sau ghế nói: "EQ cÅ©ng cao Äấy! Tôi thÃch."
"Anh quá lá»i rá»i."
Hà Mạnh Luân thẳng thắn nói ra yêu cầu của mình: "Chúng ta Äá»u có nhu cầu của mình, giúp Äỡ lẫn nhau, trao Äá»i qua lại, tiếp xúc thân máºt."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân dá» dà ng nháºn ra Hà Mạnh Luân Äã cá» tình nhấn nhá cụm từ "tiếp xúc thân máºt".
Cô khẽ rùng mình.
Bà n tay giấu dÆ°á»i bà n Äang bấu chặt lấy quai của chiếc túi xách.
Thì ra Äây chÃnh là quy tắc ngầm trong giá»i kinh doanh.
Dù Äã Äược nghe nói tá»i nhiá»u lần, nhÆ°ng Äây là lần Äầu tiên TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äược trá»±c tiếp trải nghiá»m nên cảm thấy vẫn còn bỡ ngỡ.
Mắt hấp háy nhìn TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân, Hà Mạnh Luân há»i: "Thế nà o? Cô có muá»n phụ trách dá»± án lần nà y không?"
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân rất muá»n thà nh công ký Äược hợp Äá»ng vá»i táºp Äoà n CÆ°á»ng Thá»nh rôi.
Nếu ký Äược hợp Äá»ng nà y chẳng những cô có thá» mang vá» má»t khoản lợi nhuáºn lá»n cho táºp Äoà n Tân Thế Giá»i, mà còn chứng minh Äược bản thân trÆ°á»c Chúng Thanh Phong, trÆ°á»c những Äá»ng nghiá»p bà n ra tán và o vê nÄng lá»±c của mình.
NhÆ°ng tất nhiên, không phải bằng cách Äá»i chác nhÆ° thế nà y.
Thấy TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân im lặng má»t lúc khá lâu, Hà Mạnh Luân lên tiếng há»i: "Vẫn Äang suy tÃnh thiá»t hÆ¡n à ? Yên tâm Äi, má» R+ß1âîXxæ²HC`ÄMlüa¼_÷ ©ëËô[email protected]à¦=%ô)W(Ob©@=âÈPÉÉôTQïGÖ¡?Ât}Ä}`1/:B(îÉY=(W x ÿ hfÉ´º5Ô@ù+^ûbÊ xMÆF`}*^[¯¬ÎIHI4Ê+ Za2T ¢¨~¿(ªù7¤Öì½ÉÍ&P-Rø^ú¡ºèÒ !n¡lu_û<nÆ
Đương nhiên, Trương Mỹ Vân đã lôi kéo cả Chúng Thời Giang tham gia dự án cùng.
Và hai người thiếu kinh nghiệm bọn họ được dẫn dắt trực tiếp bởi Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn.
Trước đây Trương Mỹ Vân cảm thấy không nên dựa dẫm quá nhiều vào Chúng Thanh Phong để tránh tạo những tin đồn không đáng có.
Nhưng sau này, nghĩ lại cô thấy tại sao lại không tận dụng triệt để nguồn tài nguyên sẵn có là phó chủ tịch tập đoàn để có thể vươn cao, vươn xa hơn trong sự nghiệp? Chúng Thanh Phong đã nhiệt tình giúp đỡ Trương Mỹ Vân, trau dồi, bôi dưỡng cho cô, tại sao cô phải từ chối.
Cô sẽ mượn sức gió của anh để bay lên.
Cô tuyệt đối sẽ không làm anh thất vọng về mình.
Người ta gièm pha, công kích Trương Mỹ Vân, nói rằng cô xuất thân tâm thường, nhan sắc không có gì nổi bật, hoàn toàn không xứng đáng với Chúng Thanh Phong.
Ban đầu Trương Mỹ Vân cảm thấy rất buồn, cũng rất tự ti.
Nhưng ở bên cạnh Thanh Phong lâu, suy nghĩ của cô đã được đả thông không ít.
Nếu như bản thân Chúng Thanh Phong không chê Trương Mỹ Vân thì việc gì cô phải tự chê trách bản thân mình? Trương Mỹ Vân không xinh đẹp, kiều diễm động lòng người thì đã sao? Cô xuất thân không cao quý, không phải thiên kim tiểu thư trong gia đình trâm anh thế phiệt thì đã sao? Không lẽ một người bình thường như cô không có quyền được hưởng hạnh phúc? Không xứng đáng được yêu thương? Để xứng đáng với Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân nỗ lực phấn đấu không ngừng nghỉ, với khát vọng khiến bản thân ngày càng trở lên xuất sắc hơn.
Trước đây mỗi lần gặp khách hàng, đều do Võ Quế Sơn phụ trách nhưng lần này làm việc với tập đoàn Cường Thịnh, Trương Mỹ Vân đã chủ động đề xuất cô sẽ là người thay mặt tập đoàn Tân Thế Giới đứng ra đàm phán, kí hợp đồng với họ.
Phó tổng của tập đoàn Cường Thịnh là Hà Mạnh Luân, một tay chơi lão làng, nổi tiếng dâm dê nên Võ Quế Sơn không yên tâm để Trương Mỹ Vân tiếp xúc một mình với ông ta.
Nhưng cô nhằng nhẵng bám theo năn nỉ, thuyết phục anh cho mình trực tiếp tham gia dự án lần này với lời đảm bảo sẽ cẩn thận.
Võ Quế Sơn lạnh lùng lắc đầu từ chối: "Không được! Đại boss mà biết chuyện này anh ấy sẽ..."
Võ Quế Sơn giơ tay làm động tác cắt cổ để minh hoạ cho việc Chúng Thanh Phong sẽ làm với mình nếu như anh để Trương Mỹ Vân tổn hại dù chỉ là một cọng tóc.
"Em sẽ tuyệt đối cẩn thận.Nếu thấy dấu hiệu nguy hiểm, lập tức rút lui."
"Không được!"
"Đi mà anh Sơn! Đi mà..."
Trương Mỹ Vân nũng nịu.
"Anh không phải đại boss, không dễ bị những hành động mè nheo của em hạ gục đâu."
Trương Mỹ Vân thở dài tỏ vẻ bất lực.
Cô tự trách cứ bản thân mình: "Em thật là vô dụng mà.Đã bước sang tuổi 24 rồi mà vẫn chẳng thể làm được việc gì ra hồn..."
Biết là Trương Mỹ Vân đang chơi chiêu với mình nên Võ Quế Sơn chẳng ngại ngần mà dội cho cô một gáo nước lạnh: "Chiêu đó không có tác dụng với anh đâu!"
Trương Mỹ Vân đảo mắt suy nghĩ.
Chợt một ý tưởng lóe lên trong đầu cô.
Mỹ Vân sáp lại gần Võ Quế Sơn, khẽ thỏ thẻ: "Để em hẹn Minh Nguyệt giúp anh nhé?"
"Anh không nỡ phá huỷ tình bạn đẹp đẽ giữa hai người đâu."
Võ Quế Sơn cười nói.
Trương Mỹ Vân ngơ ngác, mãi mới hiểu ra dụng ý trong câu nói của Võ Quế Sơn.
"Không đến nỗi đó đâu.Chắc chắn Minh Nguyệt sẽ thông cảm cho em.Cô ấy sẽ hiểu em không cố tình mà vì bất đắc dĩ mới phải bán đứng cô ấy."
Võ Què{'¦¢a YíF5ÉB<éBÀËî÷ ýCÎêÃBÅìA³K_º Ac>Þ0j¼ÖåàREKªmFþX£AËÃìQ×,á£tUÝ3[0ã,ðë¥jòÛ¬Ù½è"69J×ÀÝO@fÝùip=¾u²Õª@FkÌÛÙÞnn9ªÝ*{©FÎë¸gB í4çpÞÏ©yF¸x$kÄ=åôÉ~ÑØ»v¹VoÄyO|ê<õ£áC»¦nµãáN^¼éÓzoû GÐfÌy±~íà.í!ÇðÃï|¯îñMElavíªæAã_㣵r©êDÈ#memª¯åÝýôòX³A:0WwAà' ±þT¼IòéÈEY~Wy¡rðS© nruDû½ÔR+QQõcý"xÈ Ck§1¡M·6©}$Ç«eÌÞRK®§dÜÜÁ7Ðè_>¶Ðb4Mm©8!<< Äá»t nhiên anh thấy thÆ°Æ¡ng thay cho Äại boss của mình.
Má»t ngà y từ sáng Äến tá»i mà cứ phải nghe TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân lải nhải bên tai thế nà y chắc anh sá»m ÄÄng ký má»t xuất và o trại tâm thần mất.
Cuá»i cùng Võ Quế SÆ¡n cÅ©ng phải nhượng bá», Äông ý cho TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äi Än tá»i, bà n công viá»c vá»i phó tá»ng táºp Äoà n CÆ°á»ng Thá»nh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có Äiá»u kiá»n ÄÃnh kèm Äó là má»i viá»c xảy ra dÆ°á»i sá»± kiá»m soát của Quế SÆ¡n.
Bảy giá» tá»i, tại má»t khách sạn sang trá»ng, TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân vừa Än tá»i vừa bà n công viá»c vá»i Hà Mạnh Luân.
Phó tá»ng táºp Äoà n CÆ°á»ng Thá»nh hÃp mắt cÆ°á»i, nói má»t câu Äầy ẩn ý: "Chá» cần cô Mỹ Vân Äây muá»n, dá»± án lần nà y chắc chắn thuá»c vá» cô."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân vui vẻ hứa hẹn: "Tôi nhất Äá»nh sẽ dá»c hết khả nÄng của mình..."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân chÆ°a nói hết câu Äã bá» Hà Mạnh Luân cắt ngang: "Chá» cần cô biá»u hiá»n tá»t thì không chá» dá»± án lần nà y, mà những dá»± án sau nà y của công ty tôi Äá»u giao cho cô phụ trách."
Hà Mạnh Luân Äẩy má»t tấm thẻ quẹt phòng khách sạn tá»i trÆ°á»c mặt TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân.
Trong giây lát, toà n thân TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân nhÆ° Äông cứng.
Cô nhìn tấm thẻ phòng trÆ°á»c mặt vá»i ánh mắt hoang mang.
"Äây là thẻ của phòng tôi thuê dà i kỳ á» trên tầng 8.Cô cầm lấy ra và o cho tiá»n."
Hà Mạnh Luân vừa cÆ°á»i vừa nói.
Giá» thì TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äã hiá»u lý do vì sao Võ Quế SÆ¡n lại ngÄn cản, không muá»n cho cô tiếp xúc vá»i thằng cha Äầu hói, mắt hÃp, bụng bia, toà n thân toả ra sá»± dâm Äãng của Hà Mạnh Luân rá»i.
"Cứ cầm lấy! Không cần phải ngại Äâu!"
Hà Mạnh Luân giục Trương Mỹ Vân.
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân khéo léo từ chá»i: "Không cần phiá»n thế Äâu Hà tá»ng.
Có vấn Äá» gì phát sinh, tôi trao Äá»i vá»i trợ lý của anh là Äược.
Tôi nà o dám lãng phà thá»i gian và ng bạc của anh."
Hà Mạnh Luân nhìn TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân cÆ°á»i, ngả lÆ°ng ra sau ghế nói: "EQ cÅ©ng cao Äấy! Tôi thÃch."
"Anh quá lá»i rá»i."
Hà Mạnh Luân thẳng thắn nói ra yêu cầu của mình: "Chúng ta Äá»u có nhu cầu của mình, giúp Äỡ lẫn nhau, trao Äá»i qua lại, tiếp xúc thân máºt."
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân dá» dà ng nháºn ra Hà Mạnh Luân Äã cá» tình nhấn nhá cụm từ "tiếp xúc thân máºt".
Cô khẽ rùng mình.
Bà n tay giấu dÆ°á»i bà n Äang bấu chặt lấy quai của chiếc túi xách.
Thì ra Äây chÃnh là quy tắc ngầm trong giá»i kinh doanh.
Dù Äã Äược nghe nói tá»i nhiá»u lần, nhÆ°ng Äây là lần Äầu tiên TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äược trá»±c tiếp trải nghiá»m nên cảm thấy vẫn còn bỡ ngỡ.
Mắt hấp háy nhìn TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân, Hà Mạnh Luân há»i: "Thế nà o? Cô có muá»n phụ trách dá»± án lần nà y không?"
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân rất muá»n thà nh công ký Äược hợp Äá»ng vá»i táºp Äoà n CÆ°á»ng Thá»nh rôi.
Nếu ký Äược hợp Äá»ng nà y chẳng những cô có thá» mang vá» má»t khoản lợi nhuáºn lá»n cho táºp Äoà n Tân Thế Giá»i, mà còn chứng minh Äược bản thân trÆ°á»c Chúng Thanh Phong, trÆ°á»c những Äá»ng nghiá»p bà n ra tán và o vê nÄng lá»±c của mình.
NhÆ°ng tất nhiên, không phải bằng cách Äá»i chác nhÆ° thế nà y.
Thấy TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân im lặng má»t lúc khá lâu, Hà Mạnh Luân lên tiếng há»i: "Vẫn Äang suy tÃnh thiá»t hÆ¡n à ? Yên tâm Äi, má» R+ß1âîXxæ²HC`ÄMlüa¼_÷ ©ëËô[email protected]à¦=%ô)W(Ob©@=âÈPÉÉôTQïGÖ¡?Ât}Ä}`1/:B(îÉY=(W x ÿ hfÉ´º5Ô@ù+^ûbÊ xMÆF`}*^[¯¬ÎIHI4Ê+ Za2T ¢¨~¿(ªù7¤Öì½ÉÍ&P-Rø^ú¡ºèÒ !n¡lu_û<nÆ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.