Chương 269: Tự luyến cấp độ thượng thừa
Khuyết Danh
15/10/2021
Kể từ ngày ký tên vào hợp đồng mang thai hộ với Chúng Thanh Phong, cuộc đời Trương Mỹ Vân trở thành chiếc vòng đu quay khổng lồ với tốc độ lớn gấp ba lần.
Cô phóng vụt lên cao chót vót, sung sướng ở đó một vài giây, rồi lao với tốc độ chóng mặt xuống dưới đáy.
Trương Mỹ Vân cố gắng rất nhiều để không day dứt về niềm bất hạnh của mình.
Có lẽ mấy tháng vừa qua, ở bên Chúng Thanh Phong đã thành thói quen của cô, nên mới rời xa anh chưa được ba ngày cô đã cảm thấy nhớ anh quay quắt.
Cô thậm chí đã phải cố gắng chống lại mong muốn bật điện thoại lên để gọi cho anh.
Những ngày này, khi ở một mình, Trương Mỹ Vân đã suy nghĩ rất nhiều.
Cô đau đớn nhận ra Chúng Thanh Phong là sự đầu tư tình cảm cô không đủ khả năng theo đuổi.
Trong nhiều tháng, cô cố gắng thuyết phục bản thân rằng những cảm xúc của cô dành cho anh mang nhiều sự biết ơn hơn là tình yêu, nhưng điều đó không đúng.
Trương Mỹ Vân yêu Chúng Thanh Phong theo nhiều cách mà cô không thể đếm được: Vẻ lịch thiệp, sự hài hước, cách anh hiểu cô.
Chúng Thanh Phong từng thổ lộ rằng anh thích cô, nhưng như vậy chưa đủ.
Điều Trương Mỹ Vân cân là tình yêu của anh.
Thời gian qua Chúng Thanh Phong đã bao bọc Trương Mỹ Vân, quan tâm, chăm sóc cô ân cần, chu đáo.
Nhưng dường như anh không hề có một kế hoạch cụ thể cho tương lai của hai người.
Sự lần lữa tình cảm của Chúng Thanh Phong có gốc rễ sâu xa, và chúng gây ra cho anh tổn hại không thể sửa chữa được.
Chúng Thanh Phong có thể chung thuỷ tuyệt đối, hiến dâng hoàn toàn và khả năng trao tặng sức mạnh và sự an ủi, nhưng Trương Mỹ Vân không tin răng anh có khả năng yêu cô.
Trong tiềm thức Trương Mỹ Vân luôn cho rằng Chúng Thanh Phong đối xử tử tế với mình bởi vì cô là mẹ của con anh.
Tất cả những điều anh làm đều xuất phát từ đạo đức của một người đàn ông chân chính, có nên tảng giáo dục tốt.
Nhưng bây giờ đứa bé không còn, sự ràng buộc giữa Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong cũng đã kết thúc.
Nếu Chúng Thanh Phong không yêu Trương Mỹ Vân thì cô không có lý do nào để tiếp tục ở lại bên anh nữa.
Với điều kiện của Chúng Thanh Phong hiện tại, anh xứng đáng ở bên cạnh một cô gái tốt hơn Trương Mỹ Vân cả trăm lần.
Cô không nên là lý do cản trở anh tìm được hạnh phúc đích thực của đời mình.
Do đó, Trương Mỹ Vân phải loại bỏ Chúng Thanh Phong ra khỏi cuộc đời cô.
Một cách nhanh chóng và dứt khoát.
Trương Mỹ Vân đang ngồi bần thần suy nghĩ ở trong phòng thì đột nhiên có tiếng gõ cửa.
Mới tới đây được ba ngày, ngoài chủ homestay ra Trương Mỹ Vân không quen biết ai khác.
Lẽ nào chủ nhà tới tìm cô có việc gì? Trương Mỹ Vân từ từ đứng dậy khỏi bàn, và đặt tay lên má câu mong bình tĩnh trở lại sau những suy nghĩ rối ren trong lòng lúc trước.
Đắp một nụ cười lên trên mặt, cô mở cửa ra vào.
Chúng Thanh Phong đứng ở phía bên kia.
"Chúc mừng sinh nhật!"
Chúng Thanh Phong bỏ điện thoại di động vào túi, nở một nụ cười rạng rỡ với Trương Mỹ Vân, và lướt qua môi cô một nụ hôn mêm, chớp nhoáng.
Sự xuất hiện đột ngột của Chúng Thanh Phong, và nụ hôn bất ngờ của anh khiến Trương Mỹ Vân sững người.
Cô còn tưởng đây là ảo giác cho tới khi anh cất tiếng hỏi: "Không định mời anh vào à?"
Lúc này, Trương Mỹ Vân mới lấy lại được chút ít bình tĩnh.
Cô hỏi: "Anh làm gì ở đây?"
Chúng Thanh Phong nhìn Trương MỺz~>cF@ê°Zïö Ö¼TÍ å-_jÀXÌâQ®Í(5Çð ïh':>Tâ·Ìr7÷Wν¾ß1³@Ä% (Ok íP¥ãTfÙ3ëL«µÒSFaîRÂß6³ª6qRVpWk5 ÷ê§õ£øúþqQg1¾öçé̹øy®c×ü÷öáSÄÏÖKÒ"+ê,SEÀ Uò>Öö_w#èBr÷þ-!<<Ó¤r/!Iì¤YX·=Âcßf_sS4Ü>[ TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân tròn mắt há»i.
"Quà sinh nháºt của em"
Mấy hôm nay TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân không buá»n quan tâm tá»i ngà y tháng nên cô cÅ©ng quên bằng Äi ngà y sinh nháºt của mình.
"Sao anh biết là em á» Äây?"
TrÆ°á»c Äó, khi trên ÄÆ°á»ng từ Hà Ná»i lên Sa Pa, Chúng Thanh Phong Äã suy nghÄ© xem nên thá» hiá»n sá»± giáºn dữ của mình thế nà o vá»i TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân.
NhÆ°ng sau khi nhìn thấy cô xuất hiá»n sau cánh cá»a, má»i buá»n bá»±c của anh Äá»u không cánh mà bay.
Anh ÄÆ°a tay lên nhéo má cô bá Äạo cảnh cáo: "Dù em có trá»n tá»i cùng trá»i cuá»i Äất, chá» cần anh muá»n Äá»u có thá» tìm Äược em.
Vì váºy sau nà y em Äừng nghÄ© cách trá»n khá»i tâm mắt anh nữa, chá» tá» mất công thôi."
Nói dứt câu, Chúng Thanh Phong Äẩy TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân tránh khá»i lá»i Äi Äá» anh có thá» và o trong.
ÄÆ°a mắt quan sát má»t lượt khắp cÄn phòng, anh gáºt gù tá» vẻ Æ°ng ý.
Thiết kế theo kiá»u tá»i giản, nhẹ nhà ng, Äúng gu của anh.
Sá»± xuất hiá»n của Chúng Thanh Phong không nằm trong dá»± Äá»nh của TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân.
Khi rá»i Äi, cô từng tá»± há»i liá»u anh có Äi tìm cô hay không? Trong lòng cô vừa mong anh sẽ Äi tìm cô, lại vừa không muá»n chuyá»n Äó xảy ra.
Tá»i cuá»i cùng, Chúng Thanh Phong vẫn lặn lá»i cả quãng ÄÆ°á»ng hÆ¡n ba trÄm cây sá» tá»i tìm TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân.
Chá» riêng Äiá»u nà y thôi Äã khiến trái tim cô nhảy múa không ngừng rá»i.
Dù sao Chúng Thanh Phong cÅ©ng Äã tá»i, váºy thì TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân quyết Äá»nh sẽ ngá»i xuá»ng, trình bà y thẳng thắn những suy nghÄ© trong lòng vá»i anh.
Má»t lần cho mãi mãi.
NhÆ°ng khi ngá»i Äá»i diá»n vá»i Chúng Thanh Phong qua chiếc bà n trà , TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân lại không biết bắt Äầu nói từ Äâu.
Thiên ngôn vạn ngữ của cô trỠnên bế tắc.
Bầu không khà giữa hai ngÆ°á»i trá» nên hết sức kỳ quái.
Là Äà n ông, ÄÆ°Æ¡ng nhiên Chúng Thanh Phong chủ Äá»ng lên tiếng trÆ°á»c.
Anh há»i: "Sao em lại chạy trá»n?"
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äá»nh cãi cô khônÝm·ÑÍâwû@·üá`KEñà"õÂãÓ"Ò£ Û¢ìü1þÇ[email protected]®å7¸`|i8áÒ)ç ¡=l0éÇ,ÊëÖuÙLòì38 ËD°rØ7GÖYAÁçtÈ[âèÔ«yúOd3`®îÁÑWëu¾Drþ_Og/(I{á(æ¼Æ¡&çw #£'£5pÃmñ+¡ôè?Üfpi§6Æuó»utºb²Ûª^F#Y¡Õn)k÷V¨.3ÖµóH ®ÍTüÛ)eöÝBíé,Aå1äÇ~ñ o¥LuÄw;;mâ(Ç>ÕlzgHµìºÒ½«p,ðèú¨×@¢6Õ*ÑûÃÂ=fíé-»¹§Óô:1TrNLÁÐ"gXw®}§BÒ è?bxÆ È q ,R!=Ì3ëÚbÿÁµ««¸ÿMÊ[Xô©Ò'(mu¡sô[©ßó«ý¿?©ÕIË2øÈà ñS¼ðLlG²ôX×aÇIÞ°só,SEnÔ xX¾w&[9U¹T,K|ÇNku=øÝãb¸vyÃ{ík%Øö®&¶ Ï`H²Nn ÛZ¹QYÝ<OÞÇZñwlïudÓV<Æë eÔ¶j50sG¬û¤XZÂ÷±¤T´wß ùTTPê+Å'Ìé-=Áp"$HÆê ´^d·Ú¡qü¤å`/ø_(c£².ùSêDìäjÒ.¡Éí6áfjÎyeí´î8uj/}"ͽD¥û3Èá1`ñ·îP uCÊFËF1S=Z7%@l~xÒ,ĸ*ÂMZè² ä¾ç¿¥Ý?`d©ò{ QS|)U-ieíÙçDó}H<Wb×wNËÚh¡ý¶¼â¼}MÉÕbÂW eTÒn_jji- eJD%äg.C¶×¢tuü*A¿]÷¹BÞ±2ðØàíI¥Æ(düRå÷bÆ0 `·fRd)Oªñäà¸CBô#ôHk¦«N5¯ê¦h:åïôKrãTÇ^Êà,Âé ç;Ül&ú¾AÞ¢5©ô%'$¡/¯îÁþº^ÁLÆÍÞà a=.bÍÑYÁË8üÕ?7HphFðµoSPK ¥ÙªI/dò]B>ð8(¹Áô:Ã÷kÖïEYaã*äês~þ²^dÂr c»ÏÂ*]f¨nó·HµéPaõM*0ÈifVÇOr# á Ù{fwFzàÒd®´Ú¥×ÄÛ`ËË¿ Í`so]ê0ÐUïEËáÔ+¾NÂ[+ª.ÄÍ=a `Ö$Nû=òFÌé©bO¬Í^5J¾®%YÎa ЦV[wk@~,ÉQ#ù¦×¡Âx3á¼®QäÖn.3>õHÙ6ØË)ZmÉ óô~'ä*Eز!ÇØS`a¬seåE>NªôÌ+1I #h%ηú¤ îë?k-ýFnËÿ9Á i¹<ï¾ÀfŸ 4¸çØù¹W|/æn)}Ìb(EõT¨pþÖ§F<îïlþLk³<ÏpUî<Wñ*÷TP U%~ù¸S·TìÀtKÜâäå¹f¿ñK¶3óLIL¢KcÞ3 *Ú»Á Ô¬Å.â=»¥5~aÌ_®Êµ*<]}U½cYWÓäu!µÏ4zõSþJOµ${ãmXìÿ·|º{C1O`ãÓ9£lïg|Ö0yÀ@÷V÷fC'¬J¸üv(ßÍßµCEêwiIú~ãÀµemùát#×/'Áé@´CòÌm:h!u8 ±§_+ñb`ß&=Û;Ó0"fÍ6^Np q*p¸?Z|ÎZѹóvw§Ìt°~·IÖ̬÷ì~f"jMa¿G #ñD|Áos$ä¥]¿H.Ç¥ V¤îrnóÏcÀ^Â'Þ²%-%@1óAhÊbÀ·é~ïP&fOýÍÛj{-÷>-yt¥¾Ñö%OSJþsCÓN¾qØã ìpØMC¥`£|ÅÈüu
Cô phóng vụt lên cao chót vót, sung sướng ở đó một vài giây, rồi lao với tốc độ chóng mặt xuống dưới đáy.
Trương Mỹ Vân cố gắng rất nhiều để không day dứt về niềm bất hạnh của mình.
Có lẽ mấy tháng vừa qua, ở bên Chúng Thanh Phong đã thành thói quen của cô, nên mới rời xa anh chưa được ba ngày cô đã cảm thấy nhớ anh quay quắt.
Cô thậm chí đã phải cố gắng chống lại mong muốn bật điện thoại lên để gọi cho anh.
Những ngày này, khi ở một mình, Trương Mỹ Vân đã suy nghĩ rất nhiều.
Cô đau đớn nhận ra Chúng Thanh Phong là sự đầu tư tình cảm cô không đủ khả năng theo đuổi.
Trong nhiều tháng, cô cố gắng thuyết phục bản thân rằng những cảm xúc của cô dành cho anh mang nhiều sự biết ơn hơn là tình yêu, nhưng điều đó không đúng.
Trương Mỹ Vân yêu Chúng Thanh Phong theo nhiều cách mà cô không thể đếm được: Vẻ lịch thiệp, sự hài hước, cách anh hiểu cô.
Chúng Thanh Phong từng thổ lộ rằng anh thích cô, nhưng như vậy chưa đủ.
Điều Trương Mỹ Vân cân là tình yêu của anh.
Thời gian qua Chúng Thanh Phong đã bao bọc Trương Mỹ Vân, quan tâm, chăm sóc cô ân cần, chu đáo.
Nhưng dường như anh không hề có một kế hoạch cụ thể cho tương lai của hai người.
Sự lần lữa tình cảm của Chúng Thanh Phong có gốc rễ sâu xa, và chúng gây ra cho anh tổn hại không thể sửa chữa được.
Chúng Thanh Phong có thể chung thuỷ tuyệt đối, hiến dâng hoàn toàn và khả năng trao tặng sức mạnh và sự an ủi, nhưng Trương Mỹ Vân không tin răng anh có khả năng yêu cô.
Trong tiềm thức Trương Mỹ Vân luôn cho rằng Chúng Thanh Phong đối xử tử tế với mình bởi vì cô là mẹ của con anh.
Tất cả những điều anh làm đều xuất phát từ đạo đức của một người đàn ông chân chính, có nên tảng giáo dục tốt.
Nhưng bây giờ đứa bé không còn, sự ràng buộc giữa Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong cũng đã kết thúc.
Nếu Chúng Thanh Phong không yêu Trương Mỹ Vân thì cô không có lý do nào để tiếp tục ở lại bên anh nữa.
Với điều kiện của Chúng Thanh Phong hiện tại, anh xứng đáng ở bên cạnh một cô gái tốt hơn Trương Mỹ Vân cả trăm lần.
Cô không nên là lý do cản trở anh tìm được hạnh phúc đích thực của đời mình.
Do đó, Trương Mỹ Vân phải loại bỏ Chúng Thanh Phong ra khỏi cuộc đời cô.
Một cách nhanh chóng và dứt khoát.
Trương Mỹ Vân đang ngồi bần thần suy nghĩ ở trong phòng thì đột nhiên có tiếng gõ cửa.
Mới tới đây được ba ngày, ngoài chủ homestay ra Trương Mỹ Vân không quen biết ai khác.
Lẽ nào chủ nhà tới tìm cô có việc gì? Trương Mỹ Vân từ từ đứng dậy khỏi bàn, và đặt tay lên má câu mong bình tĩnh trở lại sau những suy nghĩ rối ren trong lòng lúc trước.
Đắp một nụ cười lên trên mặt, cô mở cửa ra vào.
Chúng Thanh Phong đứng ở phía bên kia.
"Chúc mừng sinh nhật!"
Chúng Thanh Phong bỏ điện thoại di động vào túi, nở một nụ cười rạng rỡ với Trương Mỹ Vân, và lướt qua môi cô một nụ hôn mêm, chớp nhoáng.
Sự xuất hiện đột ngột của Chúng Thanh Phong, và nụ hôn bất ngờ của anh khiến Trương Mỹ Vân sững người.
Cô còn tưởng đây là ảo giác cho tới khi anh cất tiếng hỏi: "Không định mời anh vào à?"
Lúc này, Trương Mỹ Vân mới lấy lại được chút ít bình tĩnh.
Cô hỏi: "Anh làm gì ở đây?"
Chúng Thanh Phong nhìn Trương MỺz~>cF@ê°Zïö Ö¼TÍ å-_jÀXÌâQ®Í(5Çð ïh':>Tâ·Ìr7÷Wν¾ß1³@Ä% (Ok íP¥ãTfÙ3ëL«µÒSFaîRÂß6³ª6qRVpWk5 ÷ê§õ£øúþqQg1¾öçé̹øy®c×ü÷öáSÄÏÖKÒ"+ê,SEÀ Uò>Öö_w#èBr÷þ-!<<Ó¤r/!Iì¤YX·=Âcßf_sS4Ü>[ TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân tròn mắt há»i.
"Quà sinh nháºt của em"
Mấy hôm nay TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân không buá»n quan tâm tá»i ngà y tháng nên cô cÅ©ng quên bằng Äi ngà y sinh nháºt của mình.
"Sao anh biết là em á» Äây?"
TrÆ°á»c Äó, khi trên ÄÆ°á»ng từ Hà Ná»i lên Sa Pa, Chúng Thanh Phong Äã suy nghÄ© xem nên thá» hiá»n sá»± giáºn dữ của mình thế nà o vá»i TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân.
NhÆ°ng sau khi nhìn thấy cô xuất hiá»n sau cánh cá»a, má»i buá»n bá»±c của anh Äá»u không cánh mà bay.
Anh ÄÆ°a tay lên nhéo má cô bá Äạo cảnh cáo: "Dù em có trá»n tá»i cùng trá»i cuá»i Äất, chá» cần anh muá»n Äá»u có thá» tìm Äược em.
Vì váºy sau nà y em Äừng nghÄ© cách trá»n khá»i tâm mắt anh nữa, chá» tá» mất công thôi."
Nói dứt câu, Chúng Thanh Phong Äẩy TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân tránh khá»i lá»i Äi Äá» anh có thá» và o trong.
ÄÆ°a mắt quan sát má»t lượt khắp cÄn phòng, anh gáºt gù tá» vẻ Æ°ng ý.
Thiết kế theo kiá»u tá»i giản, nhẹ nhà ng, Äúng gu của anh.
Sá»± xuất hiá»n của Chúng Thanh Phong không nằm trong dá»± Äá»nh của TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân.
Khi rá»i Äi, cô từng tá»± há»i liá»u anh có Äi tìm cô hay không? Trong lòng cô vừa mong anh sẽ Äi tìm cô, lại vừa không muá»n chuyá»n Äó xảy ra.
Tá»i cuá»i cùng, Chúng Thanh Phong vẫn lặn lá»i cả quãng ÄÆ°á»ng hÆ¡n ba trÄm cây sá» tá»i tìm TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân.
Chá» riêng Äiá»u nà y thôi Äã khiến trái tim cô nhảy múa không ngừng rá»i.
Dù sao Chúng Thanh Phong cÅ©ng Äã tá»i, váºy thì TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân quyết Äá»nh sẽ ngá»i xuá»ng, trình bà y thẳng thắn những suy nghÄ© trong lòng vá»i anh.
Má»t lần cho mãi mãi.
NhÆ°ng khi ngá»i Äá»i diá»n vá»i Chúng Thanh Phong qua chiếc bà n trà , TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân lại không biết bắt Äầu nói từ Äâu.
Thiên ngôn vạn ngữ của cô trỠnên bế tắc.
Bầu không khà giữa hai ngÆ°á»i trá» nên hết sức kỳ quái.
Là Äà n ông, ÄÆ°Æ¡ng nhiên Chúng Thanh Phong chủ Äá»ng lên tiếng trÆ°á»c.
Anh há»i: "Sao em lại chạy trá»n?"
TrÆ°Æ¡ng Mỹ Vân Äá»nh cãi cô khônÝm·ÑÍâwû@·üá`KEñà"õÂãÓ"Ò£ Û¢ìü1þÇ[email protected]®å7¸`|i8áÒ)ç ¡=l0éÇ,ÊëÖuÙLòì38 ËD°rØ7GÖYAÁçtÈ[âèÔ«yúOd3`®îÁÑWëu¾Drþ_Og/(I{á(æ¼Æ¡&çw #£'£5pÃmñ+¡ôè?Üfpi§6Æuó»utºb²Ûª^F#Y¡Õn)k÷V¨.3ÖµóH ®ÍTüÛ)eöÝBíé,Aå1äÇ~ñ o¥LuÄw;;mâ(Ç>ÕlzgHµìºÒ½«p,ðèú¨×@¢6Õ*ÑûÃÂ=fíé-»¹§Óô:1TrNLÁÐ"gXw®}§BÒ è?bxÆ È q ,R!=Ì3ëÚbÿÁµ««¸ÿMÊ[Xô©Ò'(mu¡sô[©ßó«ý¿?©ÕIË2øÈà ñS¼ðLlG²ôX×aÇIÞ°só,SEnÔ xX¾w&[9U¹T,K|ÇNku=øÝãb¸vyÃ{ík%Øö®&¶ Ï`H²Nn ÛZ¹QYÝ<OÞÇZñwlïudÓV<Æë eÔ¶j50sG¬û¤XZÂ÷±¤T´wß ùTTPê+Å'Ìé-=Áp"$HÆê ´^d·Ú¡qü¤å`/ø_(c£².ùSêDìäjÒ.¡Éí6áfjÎyeí´î8uj/}"ͽD¥û3Èá1`ñ·îP uCÊFËF1S=Z7%@l~xÒ,ĸ*ÂMZè² ä¾ç¿¥Ý?`d©ò{ QS|)U-ieíÙçDó}H<Wb×wNËÚh¡ý¶¼â¼}MÉÕbÂW eTÒn_jji- eJD%äg.C¶×¢tuü*A¿]÷¹BÞ±2ðØàíI¥Æ(düRå÷bÆ0 `·fRd)Oªñäà¸CBô#ôHk¦«N5¯ê¦h:åïôKrãTÇ^Êà,Âé ç;Ül&ú¾AÞ¢5©ô%'$¡/¯îÁþº^ÁLÆÍÞà a=.bÍÑYÁË8üÕ?7HphFðµoSPK ¥ÙªI/dò]B>ð8(¹Áô:Ã÷kÖïEYaã*äês~þ²^dÂr c»ÏÂ*]f¨nó·HµéPaõM*0ÈifVÇOr# á Ù{fwFzàÒd®´Ú¥×ÄÛ`ËË¿ Í`so]ê0ÐUïEËáÔ+¾NÂ[+ª.ÄÍ=a `Ö$Nû=òFÌé©bO¬Í^5J¾®%YÎa ЦV[wk@~,ÉQ#ù¦×¡Âx3á¼®QäÖn.3>õHÙ6ØË)ZmÉ óô~'ä*Eز!ÇØS`a¬seåE>NªôÌ+1I #h%ηú¤ îë?k-ýFnËÿ9Á i¹<ï¾ÀfŸ 4¸çØù¹W|/æn)}Ìb(EõT¨pþÖ§F<îïlþLk³<ÏpUî<Wñ*÷TP U%~ù¸S·TìÀtKÜâäå¹f¿ñK¶3óLIL¢KcÞ3 *Ú»Á Ô¬Å.â=»¥5~aÌ_®Êµ*<]}U½cYWÓäu!µÏ4zõSþJOµ${ãmXìÿ·|º{C1O`ãÓ9£lïg|Ö0yÀ@÷V÷fC'¬J¸üv(ßÍßµCEêwiIú~ãÀµemùát#×/'Áé@´CòÌm:h!u8 ±§_+ñb`ß&=Û;Ó0"fÍ6^Np q*p¸?Z|ÎZѹóvw§Ìt°~·IÖ̬÷ì~f"jMa¿G #ñD|Áos$ä¥]¿H.Ç¥ V¤îrnóÏcÀ^Â'Þ²%-%@1óAhÊbÀ·é~ïP&fOýÍÛj{-÷>-yt¥¾Ñö%OSJþsCÓN¾qØã ìpØMC¥`£|ÅÈüu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.