Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần
Chương 166: Cuộc đọ sức giữa những người đàn ông (2)
An Hướng Noãn
23/04/2019
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vì che giấu sự bối rối của mình, Tô Niên Niên giả vờ ho khan vài tiếng: “Khụ khụ, biết rồi, cảm ơn học trưởng.”
Nghe thấy cách gọi xa cách đấy của cô, Cố Tử Thần nhíu mày lại.
Người đi qua đi lại nhìn thấy động tác thân mật của hai người, kinh hãi đến suýt rớt tròng mắt.
Trời ơi cảnh tượng này muốn chọc mù mắt bọn họ sao.
Nam thanh nữ tú khoe khoang ân ái, thật quá đáng.
Người tụ lại càng nhiều, có mấy người còn định lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Thấy thế, Cố Tử Thần buông Tô Niên Niên ra, sửa sang lại quần áo, lạnh lùng nói: “Em đi thi đấu, em nhớ đến phòng y tế.”
“Được được được, vâng vâng vâng, tiểu nhân biết rồi, đại vương ngài mau đi đi.” Tô Niên Niên chân chó trả lời, vẻ mặt u sầu quan sát phản ứng của Cố Tử Thần, sợ anh còn không đi.
Cố Tử Thần gật đầu với mọi người, mặt không đổi bước đi.
Tô Niên Niên lén quan sát một phen, chạy về phía sân thể thao.
Lẻn đến vị trí lớp mình, các nữ sinh cơ bản đã đến đông đủ, Lý Ân Mỹ thấy cô đến, hưng phấn ầm ĩ: “Đường Dư thật đẹp traia , chỉ riêng khí thế ra sân đã đủ đè ép đối thủ.”
Tô Niên Niên cười he he, cảm giác còn tự hào hơn cả bản thân chơi bóng rổ.
Đối thủ của lớp F là lớp 11D, lớp D là lớp khoa học tự nhiên nổi tiếng, có không ít học sinh giỏi, nhưng dễ thấy về mặt thể dục không tốt lắm, năm thành viên thì có ba người đeo kính, ghế dự bị trống không, mấy người đều có vẻ mặt không tình nguyện, xem ra là bị bắt ép.
Trái lại lớp F, đám Đường Dư, Hà Tiếu đều cao từ mét tám trở lên, khí thế hiên ngang, phi phàm, đầu ngón tay Đường Dư xoay bóng rổ, mang lại cảm giác như truyện tranh Slam Dunk.
Nữ sinh lớp D hô to: “Các bạn đẹp trai đổi diện cố lên.”
Bên này lớp F cười òa, còn chưa có đấu đội cổ động viên đối phương đã cổ vũ cho bên mình.
Theo tiếng còi trọng tài vang lên, hai lớp chính thức khai chiến.
Vừa mở màn, Hà Tiếu đã cướp được bóng, bước chân dài đập bóng vào rổ, ghi hai điểm hoàn hảo.
Ngay sau đó, Đường Dư khống chế bóng, vững vàng ném bóng, 3 điểm.
Cuộc tranh tài không chút cam go, lớp F hát vang khúc khải hoàn ca, đánh bại lớp D thê thảm.
Lúc nghỉ ngơi giữa trận, điểm số hai bên đã cách nhau mấy chục điểm.
Dưới áp lực, đội trưởng lớp D tìm trọng tài, chủ động từ bỏ thi đấu.
Lớp F lấy được thắng lợi ban đầu.
Các thành viên ôm nhau hò reo, vẻ mặt của Đ rất bình tĩnh, nhếch môi cười, làn da màu lúa mạch dưới ánh nắng mặt trời lóe lên tia sáng, trong nháy mắt bắt được không ít trái tim hồng phấn hoa si.
“Ôi ôi, loại nam sinh vận động đẹp trai là mình thích nhất.”
“Mình vừa nhìn thấy cậu ấy lau mồ hôi, thật sự có cơ bụng tám múi, đẹp trai muốn khóc.”
“Oppa em yêu anh, em muốn sinh con choa nh.”
Đối mặt với mấy câu hò reo này, Đường Dư đều cười trừ,
Tô Niên Niên quơ bông vải nhiều màu, cười xán lạn, phất tay với Đường Dư.
Đường Dư là vì Tô Niên Niên mới tham gia thi đấu, thấy cô vui vẻ như thế, nụ cười bên môi cũng lớn hơn.
Ở một bên khác của sân bóng, tiếng hoan hô nhiệt liệt cùng tiếng hét chói tai vang lên không dứt, khiến màng nhĩ người ta phải đau nhức.
Đường Dư nhìn sang, bên kia là trận đấu của lớp 12, trong đội ngũ, là Cố Tử Thần.
Dường như Cố Tử Thần cảm nhận được ánh mắt của Đường Dư, nhìn thẳng cậu.
Giữa hai người không có một câu nói nào, khoảng cách lại xa, dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực.
Giờ khắc này, tất cả đều không liên quan.
Cuộc đọ sức giữa những người đàn ông, mới vừa bắt đầu.
Vì che giấu sự bối rối của mình, Tô Niên Niên giả vờ ho khan vài tiếng: “Khụ khụ, biết rồi, cảm ơn học trưởng.”
Nghe thấy cách gọi xa cách đấy của cô, Cố Tử Thần nhíu mày lại.
Người đi qua đi lại nhìn thấy động tác thân mật của hai người, kinh hãi đến suýt rớt tròng mắt.
Trời ơi cảnh tượng này muốn chọc mù mắt bọn họ sao.
Nam thanh nữ tú khoe khoang ân ái, thật quá đáng.
Người tụ lại càng nhiều, có mấy người còn định lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Thấy thế, Cố Tử Thần buông Tô Niên Niên ra, sửa sang lại quần áo, lạnh lùng nói: “Em đi thi đấu, em nhớ đến phòng y tế.”
“Được được được, vâng vâng vâng, tiểu nhân biết rồi, đại vương ngài mau đi đi.” Tô Niên Niên chân chó trả lời, vẻ mặt u sầu quan sát phản ứng của Cố Tử Thần, sợ anh còn không đi.
Cố Tử Thần gật đầu với mọi người, mặt không đổi bước đi.
Tô Niên Niên lén quan sát một phen, chạy về phía sân thể thao.
Lẻn đến vị trí lớp mình, các nữ sinh cơ bản đã đến đông đủ, Lý Ân Mỹ thấy cô đến, hưng phấn ầm ĩ: “Đường Dư thật đẹp traia , chỉ riêng khí thế ra sân đã đủ đè ép đối thủ.”
Tô Niên Niên cười he he, cảm giác còn tự hào hơn cả bản thân chơi bóng rổ.
Đối thủ của lớp F là lớp 11D, lớp D là lớp khoa học tự nhiên nổi tiếng, có không ít học sinh giỏi, nhưng dễ thấy về mặt thể dục không tốt lắm, năm thành viên thì có ba người đeo kính, ghế dự bị trống không, mấy người đều có vẻ mặt không tình nguyện, xem ra là bị bắt ép.
Trái lại lớp F, đám Đường Dư, Hà Tiếu đều cao từ mét tám trở lên, khí thế hiên ngang, phi phàm, đầu ngón tay Đường Dư xoay bóng rổ, mang lại cảm giác như truyện tranh Slam Dunk.
Nữ sinh lớp D hô to: “Các bạn đẹp trai đổi diện cố lên.”
Bên này lớp F cười òa, còn chưa có đấu đội cổ động viên đối phương đã cổ vũ cho bên mình.
Theo tiếng còi trọng tài vang lên, hai lớp chính thức khai chiến.
Vừa mở màn, Hà Tiếu đã cướp được bóng, bước chân dài đập bóng vào rổ, ghi hai điểm hoàn hảo.
Ngay sau đó, Đường Dư khống chế bóng, vững vàng ném bóng, 3 điểm.
Cuộc tranh tài không chút cam go, lớp F hát vang khúc khải hoàn ca, đánh bại lớp D thê thảm.
Lúc nghỉ ngơi giữa trận, điểm số hai bên đã cách nhau mấy chục điểm.
Dưới áp lực, đội trưởng lớp D tìm trọng tài, chủ động từ bỏ thi đấu.
Lớp F lấy được thắng lợi ban đầu.
Các thành viên ôm nhau hò reo, vẻ mặt của Đ rất bình tĩnh, nhếch môi cười, làn da màu lúa mạch dưới ánh nắng mặt trời lóe lên tia sáng, trong nháy mắt bắt được không ít trái tim hồng phấn hoa si.
“Ôi ôi, loại nam sinh vận động đẹp trai là mình thích nhất.”
“Mình vừa nhìn thấy cậu ấy lau mồ hôi, thật sự có cơ bụng tám múi, đẹp trai muốn khóc.”
“Oppa em yêu anh, em muốn sinh con choa nh.”
Đối mặt với mấy câu hò reo này, Đường Dư đều cười trừ,
Tô Niên Niên quơ bông vải nhiều màu, cười xán lạn, phất tay với Đường Dư.
Đường Dư là vì Tô Niên Niên mới tham gia thi đấu, thấy cô vui vẻ như thế, nụ cười bên môi cũng lớn hơn.
Ở một bên khác của sân bóng, tiếng hoan hô nhiệt liệt cùng tiếng hét chói tai vang lên không dứt, khiến màng nhĩ người ta phải đau nhức.
Đường Dư nhìn sang, bên kia là trận đấu của lớp 12, trong đội ngũ, là Cố Tử Thần.
Dường như Cố Tử Thần cảm nhận được ánh mắt của Đường Dư, nhìn thẳng cậu.
Giữa hai người không có một câu nói nào, khoảng cách lại xa, dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực.
Giờ khắc này, tất cả đều không liên quan.
Cuộc đọ sức giữa những người đàn ông, mới vừa bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.