Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần
Chương 19: Họp lớp (2)
An Hướng Noãn
23/04/2019
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tô Niên Niên cũng đã bỏ phiếu, có điều tên toàn chép y Chúc Thành, lúc này cũng tò mò nhìn về phía bục giảng.
Giang Mộ nhờ hai nam sinh ngồi đằng trước lên bục thống kê số phiếu. Một người đọc phiếu, một người gạch nét lên bảng đen, chẳng bao lâu sau đã có kết quả.
Số phiếu nhiều nhất là Triệu Minh Viễn, là người học siêu đỉnh được cả lớp công nhận, thành tích luôn đứng đầu. Số phiếu của Chúc Thành và Lý Ân Mỹ cũng không ít, bình thường hai người có quan hệ rất tốt trong lớp, sau tên Doãn Sơ Hạ cũng có không ít nét gạch.
Điều khiến Tô Niên Niên ngạc nhiên là không ngờ cũng có người bầu mình, đằng sau ba chữ Tô Niên Niên là mấy nét gạch thưa thớt, nhìn qua rất thê thảm, đoán là do mấy nam sinh nghịch ngợm bầu.
Giang Mộ dựa theo số việc xác định ban cán sự, lớp trưởng Triệu Minh Viễn, lớp phó Lý Ân Mỹ, ủy viên kỷ luật Doãn Sơ Hạ, Tống Dư Hi là ủy viên đời sống, cán sự từng môn cũng được chỉ định.
“Ủy viên thể dục nha... Bạn học Chúc Thành, có tự tin đánh một trận không?” Thầy Giang mỉm cười nhìn Chúc Thành, học sinh xung quanh lập tức cười phá lên.
“Thầy Giang, Trư ca cao lớn vạm vỡ mập mạp như vậy, vừa chạy vừa thở, sao có thể làm ủy viên thể dục!”
“Ha ha, Trư ca chạy 50m/ phút, để anh ấy làm ủy viên thể dục, chẳng phải lớp chúng ta sẽ bò như sên sao.”
“Các cậu thì biết gì, mập cũng là tiềm năng, Trư ca, em coi trọng anh!”
Đám người nghị luận ầm ĩ, có chế giễu có ghét bỏ cũng có động viên Chúc Thành, làm cho khuôn mặt Chúc Thành ửng hồng, khiến khuôn mặt mập mạp có cảm giác ngốc nghếch đáng yêu.
Chúc Thành theo bản năng nhìn sang Tô Niên Niên bên cạnh, Tô Niên Niên nở nụ cười: “Sợ cái gì, thử một chút có sao.”
Mặt Chúc Thành càng đỏ hơn, mặc dù cậu ta béo, nhưng nội tâm cũng có niềm kiêu ngạo của đàn ông, lập tức gật đầu: “Được!”
“Oa oa, Trư ca quả nhiên không tầm thường.”
“Trư ca cố lên, dẫn dắt bọn em đi lên đỉnh núi!”
Giang Mộ nhìn bên dưới ồn ào, ra hiệu cho đám người yên tĩnh lại: “Tô Niên Niên, có hứng thú làm ủy viên văn nghệ không?”
Tô Niên Niên ngẩn người, chưa kịp trả lời thì Trương Hiểu Tiệp đã cướp lời: “Thầy, có mấy người còn nhiều phiếu hơn Tô Niên Niên mà.”
Trương Hiểu Tiệp nói không sai, cả lớp đồng loạt nhìn Giang Mộ, cảm thấy thầy bất công.
Giang Mộ cười cười: “Hà Tiếu, Lữ Hiên Ngang đều là nam, không phù hợp lắm, mặt khác thầy thấy Tô Niên Niên có năng khiếu về hội họa và dương cầm, bạn ấy là lựa chọn thích hợp nhất.”
Hà Tiếu và Lữ Hiên Ngang cướp lời: “Thầy, vậy để Tô Niên Niên làm đi, em mới không thèm ngày nào cũng đi vẽ báo đâu!”
Trương Hiểu Tiệp đang định nói thêm, lại bị Doãn Sơ Hạ ngăn lại, lặng lẽ nói bên tai vài câu, Trương Hiểu Tiệp lập tức hiểu ý, ra dấu OK với Doãn Sơ Hạ.
Nghe thầy nói vậy, Tô Niên Niên không nói gì nữa, khẽ gật đầu với thầy Giang.
Chọn xong ban cán sự, đến thời khắc mọi người mong đợi nhất – đổi chỗ ngồi.
Chỗ ngồi quyết định ai sẽ thành bạn tốt của ai, cùng đi học cùng đi nhà vệ sinh, tất cả mọi người giương mắt nhìn Giang Mộ, chờ đợi thầy điều chỉnh chỗ ngồi.
Ai ngờ Giang Mộ cao thâm nói: “Như này đi, tự các em đổi, muốn ngồi với ai thì ngồi, đổi xong thầy sẽ điều chỉnh.”
Cả lớp hò reo, xách bàn ghế bắt đầu đổi chỗ ngồi, Tô Niên Niên lười thành quen, bê bàn đến bên cửa sổ, uể oải phơi nắng.
Chỗ ngồi xong rất nhanh, Giang Mộ lại nhíu mày.
Bên cạnh Tô Niên Niên không có một ai, vốn Chúc Thành muốn ngồi bên cạnh Tô Niên Niên, lại bị một nữ sinh khác kéo tới.
Tô Niên Niên cũng đã bỏ phiếu, có điều tên toàn chép y Chúc Thành, lúc này cũng tò mò nhìn về phía bục giảng.
Giang Mộ nhờ hai nam sinh ngồi đằng trước lên bục thống kê số phiếu. Một người đọc phiếu, một người gạch nét lên bảng đen, chẳng bao lâu sau đã có kết quả.
Số phiếu nhiều nhất là Triệu Minh Viễn, là người học siêu đỉnh được cả lớp công nhận, thành tích luôn đứng đầu. Số phiếu của Chúc Thành và Lý Ân Mỹ cũng không ít, bình thường hai người có quan hệ rất tốt trong lớp, sau tên Doãn Sơ Hạ cũng có không ít nét gạch.
Điều khiến Tô Niên Niên ngạc nhiên là không ngờ cũng có người bầu mình, đằng sau ba chữ Tô Niên Niên là mấy nét gạch thưa thớt, nhìn qua rất thê thảm, đoán là do mấy nam sinh nghịch ngợm bầu.
Giang Mộ dựa theo số việc xác định ban cán sự, lớp trưởng Triệu Minh Viễn, lớp phó Lý Ân Mỹ, ủy viên kỷ luật Doãn Sơ Hạ, Tống Dư Hi là ủy viên đời sống, cán sự từng môn cũng được chỉ định.
“Ủy viên thể dục nha... Bạn học Chúc Thành, có tự tin đánh một trận không?” Thầy Giang mỉm cười nhìn Chúc Thành, học sinh xung quanh lập tức cười phá lên.
“Thầy Giang, Trư ca cao lớn vạm vỡ mập mạp như vậy, vừa chạy vừa thở, sao có thể làm ủy viên thể dục!”
“Ha ha, Trư ca chạy 50m/ phút, để anh ấy làm ủy viên thể dục, chẳng phải lớp chúng ta sẽ bò như sên sao.”
“Các cậu thì biết gì, mập cũng là tiềm năng, Trư ca, em coi trọng anh!”
Đám người nghị luận ầm ĩ, có chế giễu có ghét bỏ cũng có động viên Chúc Thành, làm cho khuôn mặt Chúc Thành ửng hồng, khiến khuôn mặt mập mạp có cảm giác ngốc nghếch đáng yêu.
Chúc Thành theo bản năng nhìn sang Tô Niên Niên bên cạnh, Tô Niên Niên nở nụ cười: “Sợ cái gì, thử một chút có sao.”
Mặt Chúc Thành càng đỏ hơn, mặc dù cậu ta béo, nhưng nội tâm cũng có niềm kiêu ngạo của đàn ông, lập tức gật đầu: “Được!”
“Oa oa, Trư ca quả nhiên không tầm thường.”
“Trư ca cố lên, dẫn dắt bọn em đi lên đỉnh núi!”
Giang Mộ nhìn bên dưới ồn ào, ra hiệu cho đám người yên tĩnh lại: “Tô Niên Niên, có hứng thú làm ủy viên văn nghệ không?”
Tô Niên Niên ngẩn người, chưa kịp trả lời thì Trương Hiểu Tiệp đã cướp lời: “Thầy, có mấy người còn nhiều phiếu hơn Tô Niên Niên mà.”
Trương Hiểu Tiệp nói không sai, cả lớp đồng loạt nhìn Giang Mộ, cảm thấy thầy bất công.
Giang Mộ cười cười: “Hà Tiếu, Lữ Hiên Ngang đều là nam, không phù hợp lắm, mặt khác thầy thấy Tô Niên Niên có năng khiếu về hội họa và dương cầm, bạn ấy là lựa chọn thích hợp nhất.”
Hà Tiếu và Lữ Hiên Ngang cướp lời: “Thầy, vậy để Tô Niên Niên làm đi, em mới không thèm ngày nào cũng đi vẽ báo đâu!”
Trương Hiểu Tiệp đang định nói thêm, lại bị Doãn Sơ Hạ ngăn lại, lặng lẽ nói bên tai vài câu, Trương Hiểu Tiệp lập tức hiểu ý, ra dấu OK với Doãn Sơ Hạ.
Nghe thầy nói vậy, Tô Niên Niên không nói gì nữa, khẽ gật đầu với thầy Giang.
Chọn xong ban cán sự, đến thời khắc mọi người mong đợi nhất – đổi chỗ ngồi.
Chỗ ngồi quyết định ai sẽ thành bạn tốt của ai, cùng đi học cùng đi nhà vệ sinh, tất cả mọi người giương mắt nhìn Giang Mộ, chờ đợi thầy điều chỉnh chỗ ngồi.
Ai ngờ Giang Mộ cao thâm nói: “Như này đi, tự các em đổi, muốn ngồi với ai thì ngồi, đổi xong thầy sẽ điều chỉnh.”
Cả lớp hò reo, xách bàn ghế bắt đầu đổi chỗ ngồi, Tô Niên Niên lười thành quen, bê bàn đến bên cửa sổ, uể oải phơi nắng.
Chỗ ngồi xong rất nhanh, Giang Mộ lại nhíu mày.
Bên cạnh Tô Niên Niên không có một ai, vốn Chúc Thành muốn ngồi bên cạnh Tô Niên Niên, lại bị một nữ sinh khác kéo tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.