Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần
Chương 149: Quỵ hạ xướng chinh phục (2)
An Hướng Noãn
23/04/2019
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không biết đầu Tiếu Vũ mới chập dây thần kinh nào, cậu ta gân giọng rống lên.
Ơ này! Thằng ngốc nào đi ra đường quên không mang theo não vậy! Tô Niên Niên tức giận muốn chụp cái đĩa trong tay lên trên đầu cậu ta.
Cô còn chưa kịp ra tay, Dạ Tinh Vũ đã vươn vòi bạch tuộc ra, kêu gào nói: “Tiếu Vũ, chúng ta hãy quyết đấu như đàn ông với nhau đi!”
Tiếu Vũ còn chưa phục hồi lại tinh thần, hai người đã cuộn thàn một cục.
“AD...” Tiếng kêu thảm thiết đột ngột vang lên, Tiếu Vũ ngậm nước mắt hét lên: “ Không phải cậu nói quyết đấu giống như đàn ông sao! Tại sao còn cắn ông đây như con gái vậy! Cậu bị bệnh thần kinh à, từ đâu xuất hiện vậy.”
Dạ Tinh Vũ căm phẫn nói: “Hừ, đối phó với loại người lưu manh như cậu, xuất ra chiêu gì cũng không phải là quá phận.”
“Tôi lưu manh thế nào! Ai ôi, đừng có cắn tôi như chó cắn nữa...”
Tiếu Vũ không đầu không đuôi bị cắn mấy cái, cũng sắp buồn rầu đến chết!
Tại sao, mỗi lần chỉ cần mình nhắc tới Tô Niên Niên thì sẽ gặp xui xẻo...
Còn không chờ cậu ta phục hồi lại tinh thần, Trần Nguyên đã cười híp mắt đứng ở bên cạnh cậu ta, còn mỉm cười nghiêm túc hỏi Dạ Tinh Vũ: “Có muốn đánh đôi hay không?”
Dạ Tinh Vũ: “ Được ! Anh, em giúp anh cắn cậu ta, anh mau đến đây!”
Tiếu Vũ: “t-t.”
Trình Hạo Lệ rưng rưng nước mắt nói: “Các cậu đừng đánh lão đại của tôi hu hu hu hu… lão đại… thật xin lỗi, em không giúp được cho anh... em vẫn nên giả chết đây hu hu...” Sức chiến đấu giữa địch và ta chênh lệch quá lớn, Hạo Hạo bé nhỏ đang thương không thể làm gì khác hơn là liếc mắt nhìn, rồi nằm trên đất không nhúc nhích.
Tiếu Vũ bị kéo vào góc nhỏ thăm hỏi thân thiết, thật ra thì Dạ Tinh Vũ và Trần Nguyên cũng chỉ đùa giỡn với cậu ta mà thôi, không thật sự xuống nặng tay. Mấy người hi hi ha ha giằng co nhau một lúc, áo sơ mi của Tiếu Vũ xốc xếch, quả đầu con nhím được chăm chút cẩn thận cũng bị xẹp xuống, cả người nhìn qua cực kỳ chật vật.
Cậu ta coa xoa đầu, rưng rưng nước mắt nói: “Các anh đang ỷ mạnh hiếp yếu, lấy nhiều bắt nạt ít!”
Dù thế nào cậu ta cũng là giáo phách của trường Thánh Âm! Đám học sinh trong trường có người nào nhìn thấy cậu ta mà không cung kính cúi chào, thế nhưng bàn về sức chiến đấu, cậu ta đúng là không địch lại Dạ Tinh Vũ và Trần Nguyên.
Trần Nguyên và Dạ Tinh Vũ nhất thời hơi chột dạ, ho khan một cái, bọn họ cũng vì Tô Niên Niên mà thôi.
Đột nhiên, một giọng nói lành lạnh vang lên, giống như lời nguyền quanh quẩn ở bên tai Tiếu Vũ.
“Đã như vậy, không bằng chúng ta đấu một chọi một, Tiếu Vũ, cậu thấy thế nào?”
Cố Tử Thần mặc chiếc áo sơ mi màu đậm, quần dài màu đen, lạnh lùng nhìn về phía Tiếu Vũ.
Tiếu Vũ không nghĩ tới anh họ mình cũng sẽ xuất hiện, cậu ta lập tức bị kinh sợ, từ nhỏ đến lớn người cậu ta sợ nhất chính là Cố Tử Thần, mỗi lần thấy anh lại như chuột thấy mèo vậy.
Vô luận là chỉ số thông minh hay là thể lực, cậu ta đều bị áp chế gắt gao. Ở trước mặt Dạ Tinh Vũ và Trần Nguyên, cậu ta còn có thể hơi cậy mạnh. Nhưng ở trước mặt Cố Tử Thần, cho dù có cho cậu ta một trăm lá gan cậu ta cũng không dám phản kháng!
Hu hu hu thần thiếp biết sai rồi, thần thiếp thật sự không làm được! Tiếu Vũ làm ra vẻ đau khổ nói: “ Anh ơi, em sai rồi, anh bỏ qua cho em đi...”
Cố Tử Thần hừ lạnh nói: “Cua Tô Niên Niên vào tay? Còn Qụy dưới gấu quần jean của cậu hát chinh phục?”
Tiếu Vũ phúc tới tâm linh, nhanh chóng hiểu ra!
Bây giờ thì cậu ta đã biết, hóa ra Cố Tử Thần ra mặt vì Tô Niên Niên ! Có vẻ như cậu ta đã đánh hơi được bát quái đáng kinh ngạc gì đó rồi ...
“Không không không, mấy lời đó chỉ là mấy lời nói linh tinh mà thôi, em nào dám a.. . Anh, mấy người các anh cứ vui vẻ trò chuyện đi, em còn có việc đi trước, hắc!” Tiếu Vũ cũng là người cơ trí, biết chắc không đánh lại Cố Tử Thần, để tránh nỗi đau xác thịt cậu ta vẫn nên tẩu vi thượng sách thì tốt hơn!
Tô Niên Niên nhìn mà trợn mắt hốc mồm, cô còn chưa đập điểm tâm vào mặt Tiếu Vũ đâu, cái này đã được giải quyết xong?
Không biết đầu Tiếu Vũ mới chập dây thần kinh nào, cậu ta gân giọng rống lên.
Ơ này! Thằng ngốc nào đi ra đường quên không mang theo não vậy! Tô Niên Niên tức giận muốn chụp cái đĩa trong tay lên trên đầu cậu ta.
Cô còn chưa kịp ra tay, Dạ Tinh Vũ đã vươn vòi bạch tuộc ra, kêu gào nói: “Tiếu Vũ, chúng ta hãy quyết đấu như đàn ông với nhau đi!”
Tiếu Vũ còn chưa phục hồi lại tinh thần, hai người đã cuộn thàn một cục.
“AD...” Tiếng kêu thảm thiết đột ngột vang lên, Tiếu Vũ ngậm nước mắt hét lên: “ Không phải cậu nói quyết đấu giống như đàn ông sao! Tại sao còn cắn ông đây như con gái vậy! Cậu bị bệnh thần kinh à, từ đâu xuất hiện vậy.”
Dạ Tinh Vũ căm phẫn nói: “Hừ, đối phó với loại người lưu manh như cậu, xuất ra chiêu gì cũng không phải là quá phận.”
“Tôi lưu manh thế nào! Ai ôi, đừng có cắn tôi như chó cắn nữa...”
Tiếu Vũ không đầu không đuôi bị cắn mấy cái, cũng sắp buồn rầu đến chết!
Tại sao, mỗi lần chỉ cần mình nhắc tới Tô Niên Niên thì sẽ gặp xui xẻo...
Còn không chờ cậu ta phục hồi lại tinh thần, Trần Nguyên đã cười híp mắt đứng ở bên cạnh cậu ta, còn mỉm cười nghiêm túc hỏi Dạ Tinh Vũ: “Có muốn đánh đôi hay không?”
Dạ Tinh Vũ: “ Được ! Anh, em giúp anh cắn cậu ta, anh mau đến đây!”
Tiếu Vũ: “t-t.”
Trình Hạo Lệ rưng rưng nước mắt nói: “Các cậu đừng đánh lão đại của tôi hu hu hu hu… lão đại… thật xin lỗi, em không giúp được cho anh... em vẫn nên giả chết đây hu hu...” Sức chiến đấu giữa địch và ta chênh lệch quá lớn, Hạo Hạo bé nhỏ đang thương không thể làm gì khác hơn là liếc mắt nhìn, rồi nằm trên đất không nhúc nhích.
Tiếu Vũ bị kéo vào góc nhỏ thăm hỏi thân thiết, thật ra thì Dạ Tinh Vũ và Trần Nguyên cũng chỉ đùa giỡn với cậu ta mà thôi, không thật sự xuống nặng tay. Mấy người hi hi ha ha giằng co nhau một lúc, áo sơ mi của Tiếu Vũ xốc xếch, quả đầu con nhím được chăm chút cẩn thận cũng bị xẹp xuống, cả người nhìn qua cực kỳ chật vật.
Cậu ta coa xoa đầu, rưng rưng nước mắt nói: “Các anh đang ỷ mạnh hiếp yếu, lấy nhiều bắt nạt ít!”
Dù thế nào cậu ta cũng là giáo phách của trường Thánh Âm! Đám học sinh trong trường có người nào nhìn thấy cậu ta mà không cung kính cúi chào, thế nhưng bàn về sức chiến đấu, cậu ta đúng là không địch lại Dạ Tinh Vũ và Trần Nguyên.
Trần Nguyên và Dạ Tinh Vũ nhất thời hơi chột dạ, ho khan một cái, bọn họ cũng vì Tô Niên Niên mà thôi.
Đột nhiên, một giọng nói lành lạnh vang lên, giống như lời nguyền quanh quẩn ở bên tai Tiếu Vũ.
“Đã như vậy, không bằng chúng ta đấu một chọi một, Tiếu Vũ, cậu thấy thế nào?”
Cố Tử Thần mặc chiếc áo sơ mi màu đậm, quần dài màu đen, lạnh lùng nhìn về phía Tiếu Vũ.
Tiếu Vũ không nghĩ tới anh họ mình cũng sẽ xuất hiện, cậu ta lập tức bị kinh sợ, từ nhỏ đến lớn người cậu ta sợ nhất chính là Cố Tử Thần, mỗi lần thấy anh lại như chuột thấy mèo vậy.
Vô luận là chỉ số thông minh hay là thể lực, cậu ta đều bị áp chế gắt gao. Ở trước mặt Dạ Tinh Vũ và Trần Nguyên, cậu ta còn có thể hơi cậy mạnh. Nhưng ở trước mặt Cố Tử Thần, cho dù có cho cậu ta một trăm lá gan cậu ta cũng không dám phản kháng!
Hu hu hu thần thiếp biết sai rồi, thần thiếp thật sự không làm được! Tiếu Vũ làm ra vẻ đau khổ nói: “ Anh ơi, em sai rồi, anh bỏ qua cho em đi...”
Cố Tử Thần hừ lạnh nói: “Cua Tô Niên Niên vào tay? Còn Qụy dưới gấu quần jean của cậu hát chinh phục?”
Tiếu Vũ phúc tới tâm linh, nhanh chóng hiểu ra!
Bây giờ thì cậu ta đã biết, hóa ra Cố Tử Thần ra mặt vì Tô Niên Niên ! Có vẻ như cậu ta đã đánh hơi được bát quái đáng kinh ngạc gì đó rồi ...
“Không không không, mấy lời đó chỉ là mấy lời nói linh tinh mà thôi, em nào dám a.. . Anh, mấy người các anh cứ vui vẻ trò chuyện đi, em còn có việc đi trước, hắc!” Tiếu Vũ cũng là người cơ trí, biết chắc không đánh lại Cố Tử Thần, để tránh nỗi đau xác thịt cậu ta vẫn nên tẩu vi thượng sách thì tốt hơn!
Tô Niên Niên nhìn mà trợn mắt hốc mồm, cô còn chưa đập điểm tâm vào mặt Tiếu Vũ đâu, cái này đã được giải quyết xong?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.