Chương 4: Nổi Cơn Tự Ái
Tiểu Yết
16/03/2015
Ngay trưa hôm đó đi học về, Tịnh Yên lại lật đật mở laptop ra , oln face thay hình ảnh đại diện bằng một tấm hình của Doãn Hạo Quân mà cô đã được trong album ảnh của hắn.
Lúc sau, cô lại ngó qua tường nhà Vincent Doãn . Quả nhiên hắn đã đổi ảnh đại diện thành hình cô. Nhưng mà....
Tấm hình này cô chụp quá xấu, chưa kịp xóa đi thì đã bị hắn lấy làm ảnh đại diện. Tại sao Tịnh Yên lựa hình của hắn quá đẹp còn hắn thì lựa hình cô quá xấu thế này . Lăng Tịnh Yên hận !
Hắn để hình cô chưa được 12 tiếng đã gỡ xuống làm Tịnh Yên nổi điên. Cô theo đó mà cũng gỡ ảnh xuống luôn . Tịnh Yên tức giận đóng laptop lại đi ăn cơm. Cô vẫn là quá dễ dãi ! Vẫn luôn bị dụ vào tròng !
Từ ngày hôm đó có thấy Doãn Quân Hạo hay không thấy hắn ta , Tịnh Yên đều không để ý đến. Cô không muốn mình trở thành đứa con gái dễ lung lay vậy đâu.
....... Dải phân cách tim đập chân run ......
Kì thi giữa kì đã tới , Lăng Tịnh Yên bắt đầu một tuần ôn bài ròng rã. Tuy là nói ròng rã nhưng cô vẫn không quên ngó sang facebook , đó là thói quen của cô rồi.
Sáng thứ 2, cô phấn khởi tới trường đi thi. Vừa bước vào phòng thi đã gặp ngay kẻ không nên gặp. Đáng chết ! Sao lại như vậy ?! Mấy lần thi trước có lần nào cô thi chung phòng với hắn đâu , sao bây giờ hắn lại nhảy xuống phòng cô thi chớ ?!
Vừa thấy cô , hắn đã mở miệng hỏi , giọng điệu cũng rất nghiêm túc không hề cười đùa -
" Bạn cũng thi phòng này sao ? ".
Tịnh Yên theo như thường lệ, gật đầu cái rụp rồi bước vào phòng thi tìm chỗ ngồi. Suốt cả ngày thi hôm đó cũng như 2 ngày tiếp theo , Doãn Hạo Quân và cô đều ngồi gần nhau , tuy không phải là ngồi chung bàn nhưng cũng là ngồi sát dãy. Dù hỏi bài ai thì hỏi, hắn nhất định không hỏi bài cô.
Tịnh Yên làm xong bài rồi vẫn thấy hắn tìm người hỏi. Cô muốn mở miệng giúp hắn nhưng lại thôi. Hắn và cô cũng đâu phải là cái gì tại sao phải giúp, vs lại Tịnh Yên còn tức giận chuyện kia tất nhiên là không muốn giúp. Cô lại đi hăng hái chỉ bài kẻ ngồi trên. Bạn nam sinh ngồi trên cô hai mắt muốn rớt ra ngoài, lần đâu tiên mới thấy người trong phòng thi mà hăng hái chủ động chỉ bài như vậy.
.............................................
Thi xong ra khỏi trường, Tịnh Yên đứng trước cổng đợi cha. Cô đột nhiên nghe tiếng nút chuột. Xoay người lại, vừa đúng lúc một chiếc xe vision đi tới. Cô nheo mắt nhìn để xem là ai , thì phát hiện kẻ cầm lái là Doãn Hạo Quân. Hẳn đang chở một cô gái khá là xinh đẹp đi lướt qua cô. Gương mặt rất kiêu ngạo hất lên. Đây là lần đầu tiên cô thấy một Doãn Hạo Quân như vậy.
Sụp đổ ! Sụp đổ Hình tượng hoàn toàn!
Doãn Hạo Quân rõ ràng đem cô ra làm trò đùa. Hành động kêu Tịnh Yên lúc nãy của hắn rõ ràng là bỡn cợt ! Tịnh Yên tức giận không thể nói thành lời.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Tịnh Yên đem cái tên Doãn Hạo Quân kia loại khỏi óc cô. Cô không muốn làm bẩn não mình. Lăng Tịnh Yên cô thực sự quá ngu ngốc !
..................................................
- Tao nghe Quế Chi kể Doãn Hạo Quân nói mày thích nó , phải vậy không Tịnh Yên ?
-..........
Quế Chi chính là đứa con gái hôm bữa mà Tịnh Yên đã thấy Hạo Quân chở đi. Cô biết được điều này vì tối hôm đó oln facebook đã vô tình nhìn thấy hắn đăng hình ngày hôm đó đi chơi đám bạn, có cả cô ta trong đó. Cô ta được tag tên vào , tên là Quể Chi, cũng là bạn của Song Thư hồi cấp 2.
Tịnh Yên vốn dĩ đã không còn quan tâm đến 2 kẻ đó, lại càng không quan tâm mối quan hệ của 2 kẻ đó nhưng ngày hôm nay cô lại nghe được từ miệng Song Thư nói như vậy. Tịnh Yên càng nổi điên. Tên con trai ngạo mạn ! Sao hắn lại dám tự tiện đi nói với người khác là cô thích hắn. Hắn là cái thá gì ?!
- Tao thích hắn ? Ừ thích lắm . Thích như thích con kiki nhà tao vậy !
Tịnh Yên vừa sừng sộ , vừa dùng ngữ điệu bỡn cợt trả lời.
Thấy còn chưa hã giận, Tịnh Yên tối về liền oln face, đăng một tràng stt :
" Tôi thích bạn. Ừ tôi thích bạn lắm đó. Thích như thích con kiki nhà tôi vậy ".
" Bạn nghĩ mình là ai ? Đâu được đẹp cũng đâu được quan trọng. Tỉnh lại dùm cái đi".
" Cút ! Đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa ! "
"........"
Sau khi đăng xong , cô mới thấy hả giận phần nào. Tịnh Yên cốt yếu là muốn Doãn Hạo Quân thấy để hắn tức điên lên. Dám chọc vào bà đây không để yên đâu. Ít ra cũng phải làm kẻ ngạo mạn như hắn được một lần nghe người khác chửi.
.......................,.................
Một tuần sau , Tịnh Yên bắt đầu cảm thấy có chút hối hận. Hình như là cô chửi hơi quá lời . Giờ ngồi đọc lại, nếu đổi lại là cô sẽ điên lên chạy đến trước mặt kẻ đó chửi cho một trận. Dám so sánh cả hắn với chó, quả nhiên là một sự sỉ nhục không kẻ nào chịu được.
Tịnh Yên để ý thấy cả tuần nay, cô chạm mặt hắn duy nhất chỉ đúng vào ngày thứ 2 chào cờ. Doãn Hạo Quân cũng không còn nhìn cô nữa . Hắn gần như cũng không buồn ngước mắt lên nhìn dù lớp cô đứng xếp hàng kế bên lớp hắn. Mà Tịnh Yên cũng chẳng mấy quan tâm nữa . Tuy là cô phải thừa nhận bản thân cảm thấy có chút mất mát nhưng mà cứ nghĩ tới giờ ra về hôm đó thì Tịnh Yên lại tức giận mà dẹp hết cả qua một bên.
.......... Dải phân cách tim đập chân run...........
Bước sang học kì 2 của lớp 11 , Lăng Tịnh Yên phải đạp xe đi học. Nguyên do là vì nhà quá xa mà cha cô thì không có thời gian đi đón, với lại cô cũng cực kỳ ghét đi xe buýt nên cuối cùng quyết định đi xe đạp. Dù rằng cô đạp đến mệt bở hơi tai, Tịnh Yên vẫn không chịu đi xe buýt khiến cho mẹ cô cũng lắc đầu bó tay.
Có điều đường đi về của cô lại cùng một quãng đường với tên Doãn Hạo Quân kia, lúc cô nhận ta được điều đó thì hắn cũng đã đạp xe nhanh từ đằng sau lên phía trước , đi qua mặt cô. Tịnh Yên chỉ biễu môi một cái. Làm như cô muốn đi về cùng đường với hắn lắm vậy , có cần tỏ thái độ như thế không ? Hừ đúng là trẻ trâu.
Lên tới lớp 12, Lăng Tịnh Yên thực sự phải vật lộn với đống bài vở kia. Hazz, cuối cấp rồi nên càng phải tập chung cao độ.
Tịnh Yên vẫn thường xuyên lên facebook. Vẫn thường xuyên nhìn thấy hoạt động của Doãn Hạo Quân trên new feed . Hắn đã thay đổi, thay đổi khá nhiều. Nếu như 2 năm trước hắn chỉ đi thi đấu, đi học và lâu lâu tụ họp bạn bè đi chơi , xem phim thì bây giờ Doãn Hạo Quân gần như đêm nào cũng đi chơi đêm, tuần nào cũng vào quán bar tụ tập bạn bè ăn chơi. Cô nghe nói thành tích học tập của hắn cũng xuống dốc.
Đầu năm 12 vừa vào trường, Tịnh Yên đã thấy hẳn bị thương ngay chân , băng bó rất nhiều. Ngay cả tay cũng bó bột. Hình như là bị chấn thương, cô cũng không rõ cho lắm.
Vài tháng sau lên facebook , cô lại phát hiện ra Doãn Hạo Quân đã có bạn gái . Lúc thấy được tấm hình của hắn ôm hôn bạn gái ngay má trong một quán bar, ngực Tịnh Yên đột nhiên bị một cảm giác cực kì khó chịu xâm chiếm. Cô không biết đây là loại cảm gì nhưng cô thực sự không hề thích nó chút nào. Có điều cô phát hiện, cô gái trong hình lại có điểm giống Tịnh Yên hay ít nhất là giống với hình dáng bên ngoài của cô.
Từ ngày hôm đó, Tịnh Yên đã thấy Hạo Quân tươi tỉnh hơn rất nhiều. Nghe Song Thư nói hắn cũng đã học hành tốt hơn. Tuy rằng hắn vẫn thường tụ tập bạn bè uống rượu trong quán bar xong còn chụp hình đăng facebook.
Bước sang tháng 12 , là sinh nhật của Lăng Tịnh Yên . Cô vốn dĩ không quá thân thiết với ai , cho dù là Song Thư và Thu Nguyệt cũng chỉ dừng lại ở mức bạn bè trong lớp. Vả lại cô cũng không có xe mà đi chơi với bạn . Sinh nhật của cô chỉ là một bữa ra ngoài ăn cùng gia đình với những món cô thích và một chiếc bánh kem socola do cha cô mua.
Mỗi khi sinh nhật cô thì buổi tối hôm đó lại mưa, luôn là vậy. Tịnh Yên pha một ly socola nóng , vừa nhâm nhi, vừa ôm laptop lên mạng vào buổi tối sau khi đã đi ăn về . Vừa đăng nhập vào facebook, cô đã nhận ngay rất nhiều thông báo chúc mừng sinh nhật mà bạn bè đã đăng trên tường nhà cô. Tịnh Yên lướt qua một lượt, rồi cô chợt khựng lại khi nhìn thấy lời chúc của Doãn Hạo Quân , chỉ vọn vẹn 2 chữ tiếng Anh đơn giản : Happy Birthday . Tim cô lại nhói thêm một lần nữa. Một sự mất mát trầm trọng đang dâng trào trong trái tim cô.
Lăng Tịnh Yên ! Mày làm ơn trưởng thành một chút đi ! Đừng có ngây thơ như thế !
Tịnh Yên không trả lời, chỉ bấm nút like coi như lời cám ơn.
Sau đó vài tháng, cũng là sinh nhật hắn. Cô vì không muốn bị coi như một người vô tình vô nghĩa nên cũng đã vào tường nhà hắn viết một câu chúc đơn giản : Chúc mừng sinh nhật, Doãn Hạo Quân .
Định rằng sẽ thoát ra ngay nhưng sau đó cô lại thấy lời chúc của một người tên Lona Mia : Chúc mừng sinh nhật , chồng yêu <3....
Là bạn gái của hắn . Quả nhiên là một lời chúc mùi mẫn . Tịnh Yên lại cố gắng xua tan những cảm xúc khó chịu trong lòng. Cô không muốn quan tâm nữa - " Được rồi , Tịnh Yên , dừng tại đây thôi ! Mày không được phép quan tâm chuyện người khác nữa ! ".
...............................................
Thấm thoát , thời gian trôi đi như một cơn gió khiến cho Lăng Tịnh Yên cứ ngỡ tất cả như một giấc mơ.
Vào ngày tổng kết cuối năm , cô gặp lại hắn , vẫn dáng người, gương mặt thu hút , cách nói chuyện hài hước ấy khiến cho bao nữ sinh lẫn nam sinh vây quanh hắn.
Tịnh Yên chỉ lặng lẽ đứng từ xa quan sát. Tại giữa nơi chốn đông người, Doãn Hạo Quân vẫn luôn nổi bật, hắn vẫn luôn là trung tâm của đám đông. Cô đã từng nói hắn không sở hữu một vẽ đẹp mĩ nam hoàn hảo từng nét nhưng không có nghĩa là ngũ quan không anh tuấn. Hắn là loại con trai quyến rũ, chuyên thu hút con gái người ta.
Có lẽ là bây giờ bản thân Tịnh Yên không còn giận hắn nữa, hay có lẽ cô đã quên những cảm xúc tức giận lúc đó rồi. Bất chợt, Tịnh Yên bắt gặp ánh mắt của hắn đang nhìn cô . Đôi mắt sâu thẳm không gợn sóng , đôi mắt sắc bén như chim ưng. Đôi mắt đó nhìn cô lần đầu tiên vào năm lớp 10 đã khiến cho trái tim mềm yếu của Tịnh Yên khẽ lỡ một nhịp.
Tịnh Yên lại lơ đãng quay mặt sang chỗ khác nói chuyện với bạn. Cô vẫn là không có cách nào loại bỏ sự ngại ngùng trước ánh mắt dò xét của Hạo Quân.
Lễ tổng kết năm học kết thúc, cũng có nghĩa là khối 12 cô bắt đầu lao đầu vào ôn bài để dự thi tốt nghiệp và đại học. Tịnh Yên đã quyết định đăng kí thi khối C khoa báo chí, cô muốn làm phóng viên. Và trong suốt một tháng trời đó, cô như tham gia quân đội vậy, liên tiếp trường kỳ kháng chiến với đống bài vở chất cao như núi. Không quan tâm đến những thứ bên ngoài, Không tivi, không mạng, không facebook, mỗi lần muốn nghĩ ngơi, Tịnh Yên cũng chỉ lấy mp3 ra nghe nhạc để thư giãn đầu óc.
Ngày đi thi, Tịnh Yên cũng mang một tâm trạng rất hồ hởi mà thi . Tâm trạng thoải mái đã khiến cô làm bài rất tốt.
Sau khi thi xong , cô được thư giãn xã stress mấy ngày đợi kết quả. Cuối tuần , Tịnh Yên cùng cha mẹ chuẩn bị đi dự đám cưới của chị họ cô. Nghe nói là được tổ chức ở một nhà hàng khách sạn 5 sao bậc nhất thành phố G. Bác của cô rất giàu có nên không tiếc tiền tổ chức một buổi tiệc hoành tráng cho đứa con gải. Bác ấy còn rất thương cô , sợ Tịnh Yên chưa có đồ mặc nên mua tặng cô một chiếc váy da rất đẹp, rất mắc tiền đi cùng là cái áo sơmi trắng và một chiếc vòng cổ tán đinh kim loại cực thời trang. Tịnh Yên lấy làm vô cùng thích thú.
...............................................
Tối hôm nay , Lăng Tịnh Yên trang điểm thật kĩ càng, cô dùng màu son đỏ mà mình yêu thích đánh lên môi. Cô tự thấy mình vốn dĩ rất thích hợp với son đỏ hơn là những màu khác nhưng lại không được đánh vì nó quá nổi, cũng khiến cô trông dữ dằn hơn. Hôm nay thì khác, vì đi dự tiệc nên cô thoải mái làm đẹp bản thân mà không sợ ai nói gì.
Tịnh Yên sử dụng kính áp tròng và tất nhiên nó là màu đen long lanh rồi. Còn cái lens tím kia đã bị cô thỉnh lên đường từ kiếp nào. Mang đồ xong xuôi, cô xõa mái tóc dài của mình xuống. Tóc cô bây giờ đã dài ra tới ngang lưng, tuy là không được dài như hồi trước nhưng cũng đã dài hơn rất nhiều. Tịnh Yên mang một đôi giày cao gót màu xanh đen, có đính khóa vàng.
Cô ngắm mình lần cuối trong gương. Cô bây giờ so với lúc mang đồng phục nhìn ốm đi rất nhiều. So với Lăng Tịnh Yên thường ngày thì cô bây giờ giống như vừa được khai sáng cái vẻ đẹp tiềm ẩn lâu nay ra nha. Giống như vịt bỗng chốc biến thành thiên nga. Tịnh Yên phải tự khâm phục về kĩ thuật trang điểm của mình.
..................................
Chiếc taxi dừng lại ngay trước cổng nhà hàng Queen Palace . Quả nhiên không hổ danh là nhà hàng sang trọng nhất , nhìn từ bên ngoài vào thôi cũng thấy sự nguy nga rồi. Bước vào chân vào cái tiền sảnh lại càng thấy choáng , cái đèn chùm pha lê to lớn được treo trên trần nhà cũng khiến người ta nính thở rồi nga. Ở trong đây còn có một quán bar rất nổi tiếng, nghe nói rất đẹp và rất sang trọng nhưng mà Tịnh Yên không có cơ hội nghía qua.
Theo sự hướng dẫn của người phục vụ, Tịnh Yên và gia đình tìm được nơi tổ chức tiệc cưới. Sau khi hoàn thành nghi thức đám cưới xong , mọi người bắt đầu nhập tiệc. Bao nhiêu là thức ăn được bưng lên, cô đây tất nhiên sẽ không bỏ qua đồ ăn ngon. Cứ thế mà ăn cho no bụng nhưng tất nhiên là phải giữ ý tứ, đây là nơi sang trọng mà.
Tịnh Yên ăn no một lúc lại thấy khó chịu nên cô xin phép cha mẹ ra vệ sinh một lát. Đúng là nhà hàng rộng lớn, ngay cả cái toilet cũng lớn hơn phòng của cô. Tịnh Yên đi vệ sinh xong, rửa tay thật sạch, không quên chỉnh lại lớp trang điểm. Cô lại nhìn vào gương, hôm nay Tịnh Yên thực sự trông rất khác.
Cô cầm túi xách ra khỏi nhà vệ sinh nữ . Vừa ra khỏi cửa thì có tên điên đâm sầm vào Tịnh Yên. Cả người hắn dựa vào cô. Tịnh Yên nghe thấy mùi rượu nồng nặc từ hắn. Cô hốt hoảng tưởng tên điên nào uống rượu say giở trò sàm sỡ ở nơi đông người liền xô mạnh hắn ra.
Cả người tên đó dường như không có sức lực nào , ngay lập tức ngã nhào xuống ., nằm dài dưới đất. Tịnh Yên hết hồn một phen . Nhưng mà lúc này cô mới nhìn kỹ gương mặt tên điên đó - Tịnh Yên lại hết hồn lần hai. Rõ ràng là ông trời đang muốn trêu ghẹo cô !
Tên điên đang nằm dưới đất kia là Doãn Hạo Quân !
Người người bắt đầu qua lại đông đúc, dù sao đây cũng là lối đi vào nhà vệ sinh. Ai đi ngang cũng nhìn Tịnh Yên và hắn bằng cặp mắt kì dị.
Đáng chết ! Doãn Hạo Quân ! Sao hắn xuất hiện trước ở đây chứ ? Đã vậy còn xuất hiện trong bộ dạng này !
Tịnh Yên da mặt vốn mỏng càng ghét ai trừng trừng nhìn mình . Cô đắn đo một chút rồi cúi xuống lay lay hắn, vẫn không chịu tỉnh. Cô lay mạnh hơn, Doãn Hạo Quân chỉ khó chịu quơ quơ cánh tay nhưng mắt vẫn nhắm nghiền. Trên cái áo sơmi của hắn vẫn nồng nặc mùi rượu. Tên này rõ ràng là từ quán bar lúc nãy bước ra đây mà. Nhưng sao lại uống nhiều rượu như vậy không biết ? Chẳng lẽ thất tình ?
Tịnh Yên bất đắc dĩ không còn cách nào nên đành đỡ hắn đứng dậy. Nhưng mà tên này thật nặng nha ! Tuy rằng hắn ốm, chiều cao cũng cao được hơn cô vài cm nhưng sao lại nặng như vậy , quả nhiên là xương nặng. Cô để cánh tay Hạo Quân quàng qua vai cô, còn một bên tay Tịnh Yên ôm lấy lưng hắn . Tiếp xúc nam nữ gần nhau như thế này, cô là lần đầu tiên gặp phải nên không tránh được một dòng điện phóng thẳng vào tim.
Cả người Hạo Quân không hề có sức lực nên toàn bộ cơ thể đều dựa vào cô. Đầu hắn gục vào vai Tịnh Yên. Cô dường như có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của hắn đang phả vào má Tịnh Yên. Làm mặt cô đỏ lên như hai trái cà chua. Lần đầu tiên cô nhìn mặt hắn cận cảnh như vậy. May là hắn không tỉnh nếu không Tịnh Yên chỉ cầu mong một chuyện đó là sàn nhà nứt ra một cái khe để cô chui xuống.
Tịnh Yên nhanh chóng dìu hắn ra khỏi nhà hàng , nếu không cha mẹ của cô sẽ bắt gặp một màn như bây giờ, khi về nhà sẽ cạo đầu cô. Mà tên Doãn Hạo Quân quả nhiên rất nặng gặp thêm hôm nay cô lại mang giày cao gót, đỡ hắn mà cô suýt té đến ba bốn lần.
Trên đường từ nhà vệ sinh đến ngoài khuôn viên nhà hàng, đột nhiên Hạo Quân tỉnh lại. Hắn ngước lên nhìn cô chăm chăm, trên đôi mắt đó có hằn lên những tia máu. Hạo Quân khó chịu đẩy cô ra, dùng giọng say mèm quát khe khẽ - " Cô là ai ?! ".
Ách... Cái này là câu hỏi khiến người khác tổn thương lắm nha. Tịnh Yên thực muốn tức giận mà trả lời hắn - " Tôi là kẻ mà đã bị cậu nhìn miết, suốt 3 năm trời đây !!!". Nhưng mà chưa kịp nói, cô đã thấy hắn loạng choạng đứng không vững. Tịnh Yên không suy nghĩ nhiều mà đưa tay đỡ hắn , dùng giọng điệu trách móc nói - " Đã đứng không được thì để người khác đỡ ! ".
Tịnh Yên ngay lập tức kéo hắn ra ngoài nhà hàng trước khi tên điên này làm loạn. Xong mới từ từ lên tiếng - " Tôi là Lăng Tịnh Yên ". Giọng điệu cô rất nhẹ nhàng, Tịnh Yên còn không biết 3 năm qua hắn nhìn cô có biết được tên cô chưa hay nữa ?
Doãn Hạo Quân dù đang say khướt vẫn ngay lập tức ngước mắt lên nhìn cô. Đôi mắt sắc bén như con chim ưng tìm mồi , nhìn kĩ càng vào khuôn mặt của người con gái xinh đẹp trước mắt. Chính là đôi mắt này !
Tịnh Yên cũng nhìn thẳng vào hắn. Đây là lần đầu cô gan dạ như vậy, dám nhìn thẳng vào mắt hắn . Dù Tịnh Yên biết rằng trái tim cô đang rung lên từng đợt. Có lẽ là do cô biết hắn đang say và cũng biết từ nay về sau không còn nhìn thấy hắn nữa nên tranh thủ lúc này mà nhìn hắn thật kĩ.
Chỉ là không ngờ, một giây sau đó , môi cô đã bị kẻ nào đó công thành đoạt chiếm. Tịnh Yên giẫy giụa mạnh ! Đáng chết , đây là nụ hôn đầu của cô ! Không để cô thoát, hai tay Hạo Quân nhanh chóng ôm lấy eo cô. Cả người Tịnh Yên run rẩy trước sự mạnh mẽ của hắn. Đôi môi mạnh mẽ , vừa mềm mại khẽ hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của Tịnh Yên. Cô còn cảm nhận được Hạo Quân đang cắn nhẹ môi dưới của cô. Tim Tịnh Yên đập liên hồi.
Đột nhiên, hắn dừng lại. Rồi gục xuống !
Doãn Hạo Quân ngất rồi !
Để lại Tịnh Yên đứng như trời trồng với một gương mặt còn đỏ hơn trái cà chua . Cái tên điên chết tiệt ! Tịnh Yên thực sự muốn ngước mặt lên hỏi ông trời : Rốt cục đây là cái thể loại phim tình cảm gì ?!!!
Tịnh Yên nổi khùng nhìn cái tên con trai say mèm ngay trước mặt. Hạo Quân ngất rồi nên cũng chẳng biết gì. Cô lại càng nổi điên !
Con nít con nôi !!! Ai bảo bày đặt đi uống rượu làm gì ?! Bây giờ nằm ngoài đường là đáng !!!
Nói là vậy nhưng Tịnh Yên cũng nỡ nhẫn tâm như vậy. Cô băn khoăn suy nghĩ một hồi liền thọt tay vào túi quần của hắn lấy điện thoại di động. Tịnh Yên lướt một lượt qua danh bạ của điện thoại, chợt cô dừng lại ngay một cái tên : A Lâm.
Là Cao Duật Lâm. Hắn chính là bạn thân của Quân Hạo. Sở dĩ cô biết hắn là vì Cao Duật Lâm cùng học chung lớp với Quân Hạo , cũng cùng chơi trong đám bạn của Quân Hạo , 2 kẻ này giờ ra chơi lại như hình với bóng. Thân thiết như vậy ,không phải là bạn thân thì cũng là yêu nhau !!!
Tịnh Yên bấm vào số Duật Lâm và gọi .
30 phút sau , một chiếc taxi đỗ xịch ngay trước cổng nhà hàng Queen Palace . Từ trong xe bước ra, một chàng trai cao ráo , mặc một chiếc áo thun kẻ sọc và quần jeans, hắn có gương mặt cực kỳ tuấn tú . Không đẹp mới là lạ, hắn là mĩ nam của 12a4 Cao Duật Lâm cơ mà. Đôi lúc Tịnh Yên cũng tự hỏi sao cô không bị một vẻ đẹp trai này mê hoặc lại bị tên điên ngạo mạn kia làm cho tim đập thình thịch.
Tịnh Yên khẽ liếc thấy hắn liền đưa tay ra hiệu - " Ở đây ! " . Duật Lâm đưa mắt nhìn về phía cô, lại phát hiện thằng bạn thân đang đứng dựa vào Tịnh Yên không chút sức lực, hắn là đang vô cùng ngạc nhiên !
Cao Duật Lâm bước nhanh tới chỗ cô , hai tay đỡ lấy Hạo Quân rồi lại đưa ánh mắt soi xét nhìn cô.
- Cám ơn. Nhưng bạn là....
Cao Duật Lâm hình như không hề nhận ra cô. Hắn nhìn người con gái xinh đẹp trước mắt trông rất quen mắt nhưng lại không nhớ ra được là ai. Không nhớ cũng phải, Tịnh Yên hôm nay đã thay đổi bề ngoài 180° cơ mà với lại cô và Duật Lâm chỉ chạm mặt nhau có vài lần nên vốn dĩ không nhớ rõ mặt.
- Mình chỉ là đi dự tiệc ở đây , lại nhìn thấy cậu ta say khướt nằm dưới đất , muốn giúp cậu ta gọi người chở về nhà nên mình đã tự tiện lấy di động trong túi quần của cậu ta, thấy tên bạn là phím số 1 nên đã nghĩ chắc là người thân . Vì vậy mình mới gọi. Xin lỗi đã tự tiện như vậy.
Tịnh Yên nói dối. Trình độ nói dối của cô hôm nay lại tăng một bậc, nói dối rất hợp lý còn không chớp mắt. Đột nhiên Tịnh Yên cảm thấy vẫn là không nên khai mình là ai. Mất công khi tên kia tỉnh lại mà hỏi , lại nhớ ra một màn tối nay thì cô chỉ có nước nhảy xuống sông tự vẫn. Tịnh Yên mặt không thể dày lên được chút nào.
Cao Duật Lâm cười nhẹ một cái, không nói gì nhiều chỉ nói cám ơn lần nữa rồi trực tiếp đỡ Hạo Quân vào xe taxi. Duật Lâm là vậy, trước giờ luôn là kẻ ít nói, cũng rất kín đáo. Khác hẳn với Quân Hạo , suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt. Nghĩ tới đây, Tịnh Yên lại thấy bực bản thân, cô là quá dễ dãi mới đi nghĩ rằng những hành động của hắn xuất phát từ việc thích cô. Nhưng mà nụ hôn lúc nãy....
Cô tự cốc vào đầu mình . Doãn Hạo Quân chỉ là say quá mà thôi ! Hắn sáng ngày mai không nhớ ra gì đâu !
Tịnh Yên ngước mắt lên nhìn bóng lưng của hắn. Một cái bóng in dài trên mặt đất. Mới chợt nhận ra .Lần này là lần cuối cô nhìn thấy hắn . Tuy rằng ba năm qua, Tịnh Yên và hắn nói chuyện với nhau còn chưa quá 10 câu. Tất cả những gì có được giữa cô và hắn cũng chỉ là những ánh mắt, những cái nhìn của Doãn Hạo Quân đối với cô suốt 3 năm trung học. Tuy rằng tất cả chỉ có vậy, nhưng cảm xúc mà hắn đem lại cho Tịnh Yên lại rất nhiều. Ngại ngùng có, rung động có, vui vẻ có, tức giận có, hụt hẫng có, thất vọng có, nhớ nhung có... Tất cả là quá nhiều đối với cô.
Hắn là mối tình đầu của cô. Phải , cô thích hắn. Tịnh Yên thừa nhận cô thật sự đã từng thích hắn. Một mối tình đầu trong sáng , ngây ngô và thanh khiết với những cái nhìn của Hạo Quân và sự ngại ngùng của Tịnh Yên. Cô không còn mong chờ gì nữa , quãng thời gian đẹp đẽ đều đã kết thúc rồi.
Người ta nói quãng thời gian học cấp 3 là quãng thời gian đẹp đẽ nhất đời người. Tịnh Yên phải gật đầu thừa nhận. Tuy rằng thời gian cô học cấp 3 không có gì quá sôi nổi nhưng mà nhờ Doãn Hạo Quân , tất cả đã biến thành một quãng thời gian vô cùng đáng nhớ. Từ ngày mai , mỗi người sẽ đi mỗi ngã. Tịnh Yên có cuộc đời của Tịnh Yên, hắn cũng có cuộc đời của hắn. Tất cả đều phải trưởng thành, đều phải lớn lên, thời gian rồi sẽ trôi đi để những quá khứ trở thành kí ức.
Chiếc xe taxi từ từ lăn bánh rời đi. Tịnh Yên vẫn đứng đó nhìn theo mãi cho tới khi chiếc xe mất khuất ra khỏi cổng.
Thôi thì gác lại đi nhé, để quá khứ trôi đi như một giấc mơ.
Trong giấc mơ có bạn có tôi cho dù tình cảm đơn phương chỉ một mình tôi ôm lấy.
Sắp lớn thật rồi.
Sắp không còn được gặp lại nhau nữa đâu.
Tạm biệt một thời thơ ấu.
Tạm biệt những rung động đầu đời.
Hẹn gặp lại , một ngày nào đó...
Tôi và bạn
Biết đâu sẽ khác.
Lúc sau, cô lại ngó qua tường nhà Vincent Doãn . Quả nhiên hắn đã đổi ảnh đại diện thành hình cô. Nhưng mà....
Tấm hình này cô chụp quá xấu, chưa kịp xóa đi thì đã bị hắn lấy làm ảnh đại diện. Tại sao Tịnh Yên lựa hình của hắn quá đẹp còn hắn thì lựa hình cô quá xấu thế này . Lăng Tịnh Yên hận !
Hắn để hình cô chưa được 12 tiếng đã gỡ xuống làm Tịnh Yên nổi điên. Cô theo đó mà cũng gỡ ảnh xuống luôn . Tịnh Yên tức giận đóng laptop lại đi ăn cơm. Cô vẫn là quá dễ dãi ! Vẫn luôn bị dụ vào tròng !
Từ ngày hôm đó có thấy Doãn Quân Hạo hay không thấy hắn ta , Tịnh Yên đều không để ý đến. Cô không muốn mình trở thành đứa con gái dễ lung lay vậy đâu.
....... Dải phân cách tim đập chân run ......
Kì thi giữa kì đã tới , Lăng Tịnh Yên bắt đầu một tuần ôn bài ròng rã. Tuy là nói ròng rã nhưng cô vẫn không quên ngó sang facebook , đó là thói quen của cô rồi.
Sáng thứ 2, cô phấn khởi tới trường đi thi. Vừa bước vào phòng thi đã gặp ngay kẻ không nên gặp. Đáng chết ! Sao lại như vậy ?! Mấy lần thi trước có lần nào cô thi chung phòng với hắn đâu , sao bây giờ hắn lại nhảy xuống phòng cô thi chớ ?!
Vừa thấy cô , hắn đã mở miệng hỏi , giọng điệu cũng rất nghiêm túc không hề cười đùa -
" Bạn cũng thi phòng này sao ? ".
Tịnh Yên theo như thường lệ, gật đầu cái rụp rồi bước vào phòng thi tìm chỗ ngồi. Suốt cả ngày thi hôm đó cũng như 2 ngày tiếp theo , Doãn Hạo Quân và cô đều ngồi gần nhau , tuy không phải là ngồi chung bàn nhưng cũng là ngồi sát dãy. Dù hỏi bài ai thì hỏi, hắn nhất định không hỏi bài cô.
Tịnh Yên làm xong bài rồi vẫn thấy hắn tìm người hỏi. Cô muốn mở miệng giúp hắn nhưng lại thôi. Hắn và cô cũng đâu phải là cái gì tại sao phải giúp, vs lại Tịnh Yên còn tức giận chuyện kia tất nhiên là không muốn giúp. Cô lại đi hăng hái chỉ bài kẻ ngồi trên. Bạn nam sinh ngồi trên cô hai mắt muốn rớt ra ngoài, lần đâu tiên mới thấy người trong phòng thi mà hăng hái chủ động chỉ bài như vậy.
.............................................
Thi xong ra khỏi trường, Tịnh Yên đứng trước cổng đợi cha. Cô đột nhiên nghe tiếng nút chuột. Xoay người lại, vừa đúng lúc một chiếc xe vision đi tới. Cô nheo mắt nhìn để xem là ai , thì phát hiện kẻ cầm lái là Doãn Hạo Quân. Hẳn đang chở một cô gái khá là xinh đẹp đi lướt qua cô. Gương mặt rất kiêu ngạo hất lên. Đây là lần đầu tiên cô thấy một Doãn Hạo Quân như vậy.
Sụp đổ ! Sụp đổ Hình tượng hoàn toàn!
Doãn Hạo Quân rõ ràng đem cô ra làm trò đùa. Hành động kêu Tịnh Yên lúc nãy của hắn rõ ràng là bỡn cợt ! Tịnh Yên tức giận không thể nói thành lời.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Tịnh Yên đem cái tên Doãn Hạo Quân kia loại khỏi óc cô. Cô không muốn làm bẩn não mình. Lăng Tịnh Yên cô thực sự quá ngu ngốc !
..................................................
- Tao nghe Quế Chi kể Doãn Hạo Quân nói mày thích nó , phải vậy không Tịnh Yên ?
-..........
Quế Chi chính là đứa con gái hôm bữa mà Tịnh Yên đã thấy Hạo Quân chở đi. Cô biết được điều này vì tối hôm đó oln facebook đã vô tình nhìn thấy hắn đăng hình ngày hôm đó đi chơi đám bạn, có cả cô ta trong đó. Cô ta được tag tên vào , tên là Quể Chi, cũng là bạn của Song Thư hồi cấp 2.
Tịnh Yên vốn dĩ đã không còn quan tâm đến 2 kẻ đó, lại càng không quan tâm mối quan hệ của 2 kẻ đó nhưng ngày hôm nay cô lại nghe được từ miệng Song Thư nói như vậy. Tịnh Yên càng nổi điên. Tên con trai ngạo mạn ! Sao hắn lại dám tự tiện đi nói với người khác là cô thích hắn. Hắn là cái thá gì ?!
- Tao thích hắn ? Ừ thích lắm . Thích như thích con kiki nhà tao vậy !
Tịnh Yên vừa sừng sộ , vừa dùng ngữ điệu bỡn cợt trả lời.
Thấy còn chưa hã giận, Tịnh Yên tối về liền oln face, đăng một tràng stt :
" Tôi thích bạn. Ừ tôi thích bạn lắm đó. Thích như thích con kiki nhà tôi vậy ".
" Bạn nghĩ mình là ai ? Đâu được đẹp cũng đâu được quan trọng. Tỉnh lại dùm cái đi".
" Cút ! Đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa ! "
"........"
Sau khi đăng xong , cô mới thấy hả giận phần nào. Tịnh Yên cốt yếu là muốn Doãn Hạo Quân thấy để hắn tức điên lên. Dám chọc vào bà đây không để yên đâu. Ít ra cũng phải làm kẻ ngạo mạn như hắn được một lần nghe người khác chửi.
.......................,.................
Một tuần sau , Tịnh Yên bắt đầu cảm thấy có chút hối hận. Hình như là cô chửi hơi quá lời . Giờ ngồi đọc lại, nếu đổi lại là cô sẽ điên lên chạy đến trước mặt kẻ đó chửi cho một trận. Dám so sánh cả hắn với chó, quả nhiên là một sự sỉ nhục không kẻ nào chịu được.
Tịnh Yên để ý thấy cả tuần nay, cô chạm mặt hắn duy nhất chỉ đúng vào ngày thứ 2 chào cờ. Doãn Hạo Quân cũng không còn nhìn cô nữa . Hắn gần như cũng không buồn ngước mắt lên nhìn dù lớp cô đứng xếp hàng kế bên lớp hắn. Mà Tịnh Yên cũng chẳng mấy quan tâm nữa . Tuy là cô phải thừa nhận bản thân cảm thấy có chút mất mát nhưng mà cứ nghĩ tới giờ ra về hôm đó thì Tịnh Yên lại tức giận mà dẹp hết cả qua một bên.
.......... Dải phân cách tim đập chân run...........
Bước sang học kì 2 của lớp 11 , Lăng Tịnh Yên phải đạp xe đi học. Nguyên do là vì nhà quá xa mà cha cô thì không có thời gian đi đón, với lại cô cũng cực kỳ ghét đi xe buýt nên cuối cùng quyết định đi xe đạp. Dù rằng cô đạp đến mệt bở hơi tai, Tịnh Yên vẫn không chịu đi xe buýt khiến cho mẹ cô cũng lắc đầu bó tay.
Có điều đường đi về của cô lại cùng một quãng đường với tên Doãn Hạo Quân kia, lúc cô nhận ta được điều đó thì hắn cũng đã đạp xe nhanh từ đằng sau lên phía trước , đi qua mặt cô. Tịnh Yên chỉ biễu môi một cái. Làm như cô muốn đi về cùng đường với hắn lắm vậy , có cần tỏ thái độ như thế không ? Hừ đúng là trẻ trâu.
Lên tới lớp 12, Lăng Tịnh Yên thực sự phải vật lộn với đống bài vở kia. Hazz, cuối cấp rồi nên càng phải tập chung cao độ.
Tịnh Yên vẫn thường xuyên lên facebook. Vẫn thường xuyên nhìn thấy hoạt động của Doãn Hạo Quân trên new feed . Hắn đã thay đổi, thay đổi khá nhiều. Nếu như 2 năm trước hắn chỉ đi thi đấu, đi học và lâu lâu tụ họp bạn bè đi chơi , xem phim thì bây giờ Doãn Hạo Quân gần như đêm nào cũng đi chơi đêm, tuần nào cũng vào quán bar tụ tập bạn bè ăn chơi. Cô nghe nói thành tích học tập của hắn cũng xuống dốc.
Đầu năm 12 vừa vào trường, Tịnh Yên đã thấy hẳn bị thương ngay chân , băng bó rất nhiều. Ngay cả tay cũng bó bột. Hình như là bị chấn thương, cô cũng không rõ cho lắm.
Vài tháng sau lên facebook , cô lại phát hiện ra Doãn Hạo Quân đã có bạn gái . Lúc thấy được tấm hình của hắn ôm hôn bạn gái ngay má trong một quán bar, ngực Tịnh Yên đột nhiên bị một cảm giác cực kì khó chịu xâm chiếm. Cô không biết đây là loại cảm gì nhưng cô thực sự không hề thích nó chút nào. Có điều cô phát hiện, cô gái trong hình lại có điểm giống Tịnh Yên hay ít nhất là giống với hình dáng bên ngoài của cô.
Từ ngày hôm đó, Tịnh Yên đã thấy Hạo Quân tươi tỉnh hơn rất nhiều. Nghe Song Thư nói hắn cũng đã học hành tốt hơn. Tuy rằng hắn vẫn thường tụ tập bạn bè uống rượu trong quán bar xong còn chụp hình đăng facebook.
Bước sang tháng 12 , là sinh nhật của Lăng Tịnh Yên . Cô vốn dĩ không quá thân thiết với ai , cho dù là Song Thư và Thu Nguyệt cũng chỉ dừng lại ở mức bạn bè trong lớp. Vả lại cô cũng không có xe mà đi chơi với bạn . Sinh nhật của cô chỉ là một bữa ra ngoài ăn cùng gia đình với những món cô thích và một chiếc bánh kem socola do cha cô mua.
Mỗi khi sinh nhật cô thì buổi tối hôm đó lại mưa, luôn là vậy. Tịnh Yên pha một ly socola nóng , vừa nhâm nhi, vừa ôm laptop lên mạng vào buổi tối sau khi đã đi ăn về . Vừa đăng nhập vào facebook, cô đã nhận ngay rất nhiều thông báo chúc mừng sinh nhật mà bạn bè đã đăng trên tường nhà cô. Tịnh Yên lướt qua một lượt, rồi cô chợt khựng lại khi nhìn thấy lời chúc của Doãn Hạo Quân , chỉ vọn vẹn 2 chữ tiếng Anh đơn giản : Happy Birthday . Tim cô lại nhói thêm một lần nữa. Một sự mất mát trầm trọng đang dâng trào trong trái tim cô.
Lăng Tịnh Yên ! Mày làm ơn trưởng thành một chút đi ! Đừng có ngây thơ như thế !
Tịnh Yên không trả lời, chỉ bấm nút like coi như lời cám ơn.
Sau đó vài tháng, cũng là sinh nhật hắn. Cô vì không muốn bị coi như một người vô tình vô nghĩa nên cũng đã vào tường nhà hắn viết một câu chúc đơn giản : Chúc mừng sinh nhật, Doãn Hạo Quân .
Định rằng sẽ thoát ra ngay nhưng sau đó cô lại thấy lời chúc của một người tên Lona Mia : Chúc mừng sinh nhật , chồng yêu <3....
Là bạn gái của hắn . Quả nhiên là một lời chúc mùi mẫn . Tịnh Yên lại cố gắng xua tan những cảm xúc khó chịu trong lòng. Cô không muốn quan tâm nữa - " Được rồi , Tịnh Yên , dừng tại đây thôi ! Mày không được phép quan tâm chuyện người khác nữa ! ".
...............................................
Thấm thoát , thời gian trôi đi như một cơn gió khiến cho Lăng Tịnh Yên cứ ngỡ tất cả như một giấc mơ.
Vào ngày tổng kết cuối năm , cô gặp lại hắn , vẫn dáng người, gương mặt thu hút , cách nói chuyện hài hước ấy khiến cho bao nữ sinh lẫn nam sinh vây quanh hắn.
Tịnh Yên chỉ lặng lẽ đứng từ xa quan sát. Tại giữa nơi chốn đông người, Doãn Hạo Quân vẫn luôn nổi bật, hắn vẫn luôn là trung tâm của đám đông. Cô đã từng nói hắn không sở hữu một vẽ đẹp mĩ nam hoàn hảo từng nét nhưng không có nghĩa là ngũ quan không anh tuấn. Hắn là loại con trai quyến rũ, chuyên thu hút con gái người ta.
Có lẽ là bây giờ bản thân Tịnh Yên không còn giận hắn nữa, hay có lẽ cô đã quên những cảm xúc tức giận lúc đó rồi. Bất chợt, Tịnh Yên bắt gặp ánh mắt của hắn đang nhìn cô . Đôi mắt sâu thẳm không gợn sóng , đôi mắt sắc bén như chim ưng. Đôi mắt đó nhìn cô lần đầu tiên vào năm lớp 10 đã khiến cho trái tim mềm yếu của Tịnh Yên khẽ lỡ một nhịp.
Tịnh Yên lại lơ đãng quay mặt sang chỗ khác nói chuyện với bạn. Cô vẫn là không có cách nào loại bỏ sự ngại ngùng trước ánh mắt dò xét của Hạo Quân.
Lễ tổng kết năm học kết thúc, cũng có nghĩa là khối 12 cô bắt đầu lao đầu vào ôn bài để dự thi tốt nghiệp và đại học. Tịnh Yên đã quyết định đăng kí thi khối C khoa báo chí, cô muốn làm phóng viên. Và trong suốt một tháng trời đó, cô như tham gia quân đội vậy, liên tiếp trường kỳ kháng chiến với đống bài vở chất cao như núi. Không quan tâm đến những thứ bên ngoài, Không tivi, không mạng, không facebook, mỗi lần muốn nghĩ ngơi, Tịnh Yên cũng chỉ lấy mp3 ra nghe nhạc để thư giãn đầu óc.
Ngày đi thi, Tịnh Yên cũng mang một tâm trạng rất hồ hởi mà thi . Tâm trạng thoải mái đã khiến cô làm bài rất tốt.
Sau khi thi xong , cô được thư giãn xã stress mấy ngày đợi kết quả. Cuối tuần , Tịnh Yên cùng cha mẹ chuẩn bị đi dự đám cưới của chị họ cô. Nghe nói là được tổ chức ở một nhà hàng khách sạn 5 sao bậc nhất thành phố G. Bác của cô rất giàu có nên không tiếc tiền tổ chức một buổi tiệc hoành tráng cho đứa con gải. Bác ấy còn rất thương cô , sợ Tịnh Yên chưa có đồ mặc nên mua tặng cô một chiếc váy da rất đẹp, rất mắc tiền đi cùng là cái áo sơmi trắng và một chiếc vòng cổ tán đinh kim loại cực thời trang. Tịnh Yên lấy làm vô cùng thích thú.
...............................................
Tối hôm nay , Lăng Tịnh Yên trang điểm thật kĩ càng, cô dùng màu son đỏ mà mình yêu thích đánh lên môi. Cô tự thấy mình vốn dĩ rất thích hợp với son đỏ hơn là những màu khác nhưng lại không được đánh vì nó quá nổi, cũng khiến cô trông dữ dằn hơn. Hôm nay thì khác, vì đi dự tiệc nên cô thoải mái làm đẹp bản thân mà không sợ ai nói gì.
Tịnh Yên sử dụng kính áp tròng và tất nhiên nó là màu đen long lanh rồi. Còn cái lens tím kia đã bị cô thỉnh lên đường từ kiếp nào. Mang đồ xong xuôi, cô xõa mái tóc dài của mình xuống. Tóc cô bây giờ đã dài ra tới ngang lưng, tuy là không được dài như hồi trước nhưng cũng đã dài hơn rất nhiều. Tịnh Yên mang một đôi giày cao gót màu xanh đen, có đính khóa vàng.
Cô ngắm mình lần cuối trong gương. Cô bây giờ so với lúc mang đồng phục nhìn ốm đi rất nhiều. So với Lăng Tịnh Yên thường ngày thì cô bây giờ giống như vừa được khai sáng cái vẻ đẹp tiềm ẩn lâu nay ra nha. Giống như vịt bỗng chốc biến thành thiên nga. Tịnh Yên phải tự khâm phục về kĩ thuật trang điểm của mình.
..................................
Chiếc taxi dừng lại ngay trước cổng nhà hàng Queen Palace . Quả nhiên không hổ danh là nhà hàng sang trọng nhất , nhìn từ bên ngoài vào thôi cũng thấy sự nguy nga rồi. Bước vào chân vào cái tiền sảnh lại càng thấy choáng , cái đèn chùm pha lê to lớn được treo trên trần nhà cũng khiến người ta nính thở rồi nga. Ở trong đây còn có một quán bar rất nổi tiếng, nghe nói rất đẹp và rất sang trọng nhưng mà Tịnh Yên không có cơ hội nghía qua.
Theo sự hướng dẫn của người phục vụ, Tịnh Yên và gia đình tìm được nơi tổ chức tiệc cưới. Sau khi hoàn thành nghi thức đám cưới xong , mọi người bắt đầu nhập tiệc. Bao nhiêu là thức ăn được bưng lên, cô đây tất nhiên sẽ không bỏ qua đồ ăn ngon. Cứ thế mà ăn cho no bụng nhưng tất nhiên là phải giữ ý tứ, đây là nơi sang trọng mà.
Tịnh Yên ăn no một lúc lại thấy khó chịu nên cô xin phép cha mẹ ra vệ sinh một lát. Đúng là nhà hàng rộng lớn, ngay cả cái toilet cũng lớn hơn phòng của cô. Tịnh Yên đi vệ sinh xong, rửa tay thật sạch, không quên chỉnh lại lớp trang điểm. Cô lại nhìn vào gương, hôm nay Tịnh Yên thực sự trông rất khác.
Cô cầm túi xách ra khỏi nhà vệ sinh nữ . Vừa ra khỏi cửa thì có tên điên đâm sầm vào Tịnh Yên. Cả người hắn dựa vào cô. Tịnh Yên nghe thấy mùi rượu nồng nặc từ hắn. Cô hốt hoảng tưởng tên điên nào uống rượu say giở trò sàm sỡ ở nơi đông người liền xô mạnh hắn ra.
Cả người tên đó dường như không có sức lực nào , ngay lập tức ngã nhào xuống ., nằm dài dưới đất. Tịnh Yên hết hồn một phen . Nhưng mà lúc này cô mới nhìn kỹ gương mặt tên điên đó - Tịnh Yên lại hết hồn lần hai. Rõ ràng là ông trời đang muốn trêu ghẹo cô !
Tên điên đang nằm dưới đất kia là Doãn Hạo Quân !
Người người bắt đầu qua lại đông đúc, dù sao đây cũng là lối đi vào nhà vệ sinh. Ai đi ngang cũng nhìn Tịnh Yên và hắn bằng cặp mắt kì dị.
Đáng chết ! Doãn Hạo Quân ! Sao hắn xuất hiện trước ở đây chứ ? Đã vậy còn xuất hiện trong bộ dạng này !
Tịnh Yên da mặt vốn mỏng càng ghét ai trừng trừng nhìn mình . Cô đắn đo một chút rồi cúi xuống lay lay hắn, vẫn không chịu tỉnh. Cô lay mạnh hơn, Doãn Hạo Quân chỉ khó chịu quơ quơ cánh tay nhưng mắt vẫn nhắm nghiền. Trên cái áo sơmi của hắn vẫn nồng nặc mùi rượu. Tên này rõ ràng là từ quán bar lúc nãy bước ra đây mà. Nhưng sao lại uống nhiều rượu như vậy không biết ? Chẳng lẽ thất tình ?
Tịnh Yên bất đắc dĩ không còn cách nào nên đành đỡ hắn đứng dậy. Nhưng mà tên này thật nặng nha ! Tuy rằng hắn ốm, chiều cao cũng cao được hơn cô vài cm nhưng sao lại nặng như vậy , quả nhiên là xương nặng. Cô để cánh tay Hạo Quân quàng qua vai cô, còn một bên tay Tịnh Yên ôm lấy lưng hắn . Tiếp xúc nam nữ gần nhau như thế này, cô là lần đầu tiên gặp phải nên không tránh được một dòng điện phóng thẳng vào tim.
Cả người Hạo Quân không hề có sức lực nên toàn bộ cơ thể đều dựa vào cô. Đầu hắn gục vào vai Tịnh Yên. Cô dường như có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của hắn đang phả vào má Tịnh Yên. Làm mặt cô đỏ lên như hai trái cà chua. Lần đầu tiên cô nhìn mặt hắn cận cảnh như vậy. May là hắn không tỉnh nếu không Tịnh Yên chỉ cầu mong một chuyện đó là sàn nhà nứt ra một cái khe để cô chui xuống.
Tịnh Yên nhanh chóng dìu hắn ra khỏi nhà hàng , nếu không cha mẹ của cô sẽ bắt gặp một màn như bây giờ, khi về nhà sẽ cạo đầu cô. Mà tên Doãn Hạo Quân quả nhiên rất nặng gặp thêm hôm nay cô lại mang giày cao gót, đỡ hắn mà cô suýt té đến ba bốn lần.
Trên đường từ nhà vệ sinh đến ngoài khuôn viên nhà hàng, đột nhiên Hạo Quân tỉnh lại. Hắn ngước lên nhìn cô chăm chăm, trên đôi mắt đó có hằn lên những tia máu. Hạo Quân khó chịu đẩy cô ra, dùng giọng say mèm quát khe khẽ - " Cô là ai ?! ".
Ách... Cái này là câu hỏi khiến người khác tổn thương lắm nha. Tịnh Yên thực muốn tức giận mà trả lời hắn - " Tôi là kẻ mà đã bị cậu nhìn miết, suốt 3 năm trời đây !!!". Nhưng mà chưa kịp nói, cô đã thấy hắn loạng choạng đứng không vững. Tịnh Yên không suy nghĩ nhiều mà đưa tay đỡ hắn , dùng giọng điệu trách móc nói - " Đã đứng không được thì để người khác đỡ ! ".
Tịnh Yên ngay lập tức kéo hắn ra ngoài nhà hàng trước khi tên điên này làm loạn. Xong mới từ từ lên tiếng - " Tôi là Lăng Tịnh Yên ". Giọng điệu cô rất nhẹ nhàng, Tịnh Yên còn không biết 3 năm qua hắn nhìn cô có biết được tên cô chưa hay nữa ?
Doãn Hạo Quân dù đang say khướt vẫn ngay lập tức ngước mắt lên nhìn cô. Đôi mắt sắc bén như con chim ưng tìm mồi , nhìn kĩ càng vào khuôn mặt của người con gái xinh đẹp trước mắt. Chính là đôi mắt này !
Tịnh Yên cũng nhìn thẳng vào hắn. Đây là lần đầu cô gan dạ như vậy, dám nhìn thẳng vào mắt hắn . Dù Tịnh Yên biết rằng trái tim cô đang rung lên từng đợt. Có lẽ là do cô biết hắn đang say và cũng biết từ nay về sau không còn nhìn thấy hắn nữa nên tranh thủ lúc này mà nhìn hắn thật kĩ.
Chỉ là không ngờ, một giây sau đó , môi cô đã bị kẻ nào đó công thành đoạt chiếm. Tịnh Yên giẫy giụa mạnh ! Đáng chết , đây là nụ hôn đầu của cô ! Không để cô thoát, hai tay Hạo Quân nhanh chóng ôm lấy eo cô. Cả người Tịnh Yên run rẩy trước sự mạnh mẽ của hắn. Đôi môi mạnh mẽ , vừa mềm mại khẽ hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của Tịnh Yên. Cô còn cảm nhận được Hạo Quân đang cắn nhẹ môi dưới của cô. Tim Tịnh Yên đập liên hồi.
Đột nhiên, hắn dừng lại. Rồi gục xuống !
Doãn Hạo Quân ngất rồi !
Để lại Tịnh Yên đứng như trời trồng với một gương mặt còn đỏ hơn trái cà chua . Cái tên điên chết tiệt ! Tịnh Yên thực sự muốn ngước mặt lên hỏi ông trời : Rốt cục đây là cái thể loại phim tình cảm gì ?!!!
Tịnh Yên nổi khùng nhìn cái tên con trai say mèm ngay trước mặt. Hạo Quân ngất rồi nên cũng chẳng biết gì. Cô lại càng nổi điên !
Con nít con nôi !!! Ai bảo bày đặt đi uống rượu làm gì ?! Bây giờ nằm ngoài đường là đáng !!!
Nói là vậy nhưng Tịnh Yên cũng nỡ nhẫn tâm như vậy. Cô băn khoăn suy nghĩ một hồi liền thọt tay vào túi quần của hắn lấy điện thoại di động. Tịnh Yên lướt một lượt qua danh bạ của điện thoại, chợt cô dừng lại ngay một cái tên : A Lâm.
Là Cao Duật Lâm. Hắn chính là bạn thân của Quân Hạo. Sở dĩ cô biết hắn là vì Cao Duật Lâm cùng học chung lớp với Quân Hạo , cũng cùng chơi trong đám bạn của Quân Hạo , 2 kẻ này giờ ra chơi lại như hình với bóng. Thân thiết như vậy ,không phải là bạn thân thì cũng là yêu nhau !!!
Tịnh Yên bấm vào số Duật Lâm và gọi .
30 phút sau , một chiếc taxi đỗ xịch ngay trước cổng nhà hàng Queen Palace . Từ trong xe bước ra, một chàng trai cao ráo , mặc một chiếc áo thun kẻ sọc và quần jeans, hắn có gương mặt cực kỳ tuấn tú . Không đẹp mới là lạ, hắn là mĩ nam của 12a4 Cao Duật Lâm cơ mà. Đôi lúc Tịnh Yên cũng tự hỏi sao cô không bị một vẻ đẹp trai này mê hoặc lại bị tên điên ngạo mạn kia làm cho tim đập thình thịch.
Tịnh Yên khẽ liếc thấy hắn liền đưa tay ra hiệu - " Ở đây ! " . Duật Lâm đưa mắt nhìn về phía cô, lại phát hiện thằng bạn thân đang đứng dựa vào Tịnh Yên không chút sức lực, hắn là đang vô cùng ngạc nhiên !
Cao Duật Lâm bước nhanh tới chỗ cô , hai tay đỡ lấy Hạo Quân rồi lại đưa ánh mắt soi xét nhìn cô.
- Cám ơn. Nhưng bạn là....
Cao Duật Lâm hình như không hề nhận ra cô. Hắn nhìn người con gái xinh đẹp trước mắt trông rất quen mắt nhưng lại không nhớ ra được là ai. Không nhớ cũng phải, Tịnh Yên hôm nay đã thay đổi bề ngoài 180° cơ mà với lại cô và Duật Lâm chỉ chạm mặt nhau có vài lần nên vốn dĩ không nhớ rõ mặt.
- Mình chỉ là đi dự tiệc ở đây , lại nhìn thấy cậu ta say khướt nằm dưới đất , muốn giúp cậu ta gọi người chở về nhà nên mình đã tự tiện lấy di động trong túi quần của cậu ta, thấy tên bạn là phím số 1 nên đã nghĩ chắc là người thân . Vì vậy mình mới gọi. Xin lỗi đã tự tiện như vậy.
Tịnh Yên nói dối. Trình độ nói dối của cô hôm nay lại tăng một bậc, nói dối rất hợp lý còn không chớp mắt. Đột nhiên Tịnh Yên cảm thấy vẫn là không nên khai mình là ai. Mất công khi tên kia tỉnh lại mà hỏi , lại nhớ ra một màn tối nay thì cô chỉ có nước nhảy xuống sông tự vẫn. Tịnh Yên mặt không thể dày lên được chút nào.
Cao Duật Lâm cười nhẹ một cái, không nói gì nhiều chỉ nói cám ơn lần nữa rồi trực tiếp đỡ Hạo Quân vào xe taxi. Duật Lâm là vậy, trước giờ luôn là kẻ ít nói, cũng rất kín đáo. Khác hẳn với Quân Hạo , suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt. Nghĩ tới đây, Tịnh Yên lại thấy bực bản thân, cô là quá dễ dãi mới đi nghĩ rằng những hành động của hắn xuất phát từ việc thích cô. Nhưng mà nụ hôn lúc nãy....
Cô tự cốc vào đầu mình . Doãn Hạo Quân chỉ là say quá mà thôi ! Hắn sáng ngày mai không nhớ ra gì đâu !
Tịnh Yên ngước mắt lên nhìn bóng lưng của hắn. Một cái bóng in dài trên mặt đất. Mới chợt nhận ra .Lần này là lần cuối cô nhìn thấy hắn . Tuy rằng ba năm qua, Tịnh Yên và hắn nói chuyện với nhau còn chưa quá 10 câu. Tất cả những gì có được giữa cô và hắn cũng chỉ là những ánh mắt, những cái nhìn của Doãn Hạo Quân đối với cô suốt 3 năm trung học. Tuy rằng tất cả chỉ có vậy, nhưng cảm xúc mà hắn đem lại cho Tịnh Yên lại rất nhiều. Ngại ngùng có, rung động có, vui vẻ có, tức giận có, hụt hẫng có, thất vọng có, nhớ nhung có... Tất cả là quá nhiều đối với cô.
Hắn là mối tình đầu của cô. Phải , cô thích hắn. Tịnh Yên thừa nhận cô thật sự đã từng thích hắn. Một mối tình đầu trong sáng , ngây ngô và thanh khiết với những cái nhìn của Hạo Quân và sự ngại ngùng của Tịnh Yên. Cô không còn mong chờ gì nữa , quãng thời gian đẹp đẽ đều đã kết thúc rồi.
Người ta nói quãng thời gian học cấp 3 là quãng thời gian đẹp đẽ nhất đời người. Tịnh Yên phải gật đầu thừa nhận. Tuy rằng thời gian cô học cấp 3 không có gì quá sôi nổi nhưng mà nhờ Doãn Hạo Quân , tất cả đã biến thành một quãng thời gian vô cùng đáng nhớ. Từ ngày mai , mỗi người sẽ đi mỗi ngã. Tịnh Yên có cuộc đời của Tịnh Yên, hắn cũng có cuộc đời của hắn. Tất cả đều phải trưởng thành, đều phải lớn lên, thời gian rồi sẽ trôi đi để những quá khứ trở thành kí ức.
Chiếc xe taxi từ từ lăn bánh rời đi. Tịnh Yên vẫn đứng đó nhìn theo mãi cho tới khi chiếc xe mất khuất ra khỏi cổng.
Thôi thì gác lại đi nhé, để quá khứ trôi đi như một giấc mơ.
Trong giấc mơ có bạn có tôi cho dù tình cảm đơn phương chỉ một mình tôi ôm lấy.
Sắp lớn thật rồi.
Sắp không còn được gặp lại nhau nữa đâu.
Tạm biệt một thời thơ ấu.
Tạm biệt những rung động đầu đời.
Hẹn gặp lại , một ngày nào đó...
Tôi và bạn
Biết đâu sẽ khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.