Chương 70: Kết thúc 2
Lão Nương Không Nói Tên
14/03/2016
Khi Tô Lạc trở về phòng ngủ, máy tính vẫn còn còn mở ra, trò chơi cũng vẫn đang chạy.
Bên cạnh cô là một Dịch Kiếm đang ngồi, Tô Lạc hốt nhiên nghĩ, nếu như mình lúc trước chọn vẫn là Cái Chai ngày đó thì sao? Ít nhất cho dù bị vứt bỏ, cũng sẽ không thất thân đi, dù sao, quan hệ của bọn họ chỉ giới hạn trong trò chơi.
Chẳng qua là, trên thế giới này, ở đâu có cái gọi là “lúc trước”?
Trên màn hình, có nói chuyện riêng đến từ Vũ Nhiên.
Vũ Nhiên nói với bạn: Xin lỗi.
Ha ha . . .
Một người đàn ông nói lời xin lỗi với bạn, chứng minh hắn không còn yêu bạn nữa.
Tô Lạc di chuyển nhân vật trò chơi, thì thấy trên đầu Ngồi Nghe Tiếng Gió hiện ra một dấu chấm hỏi.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: ?
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Đã trở về?
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ừm.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Muốn đi đâu?
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Chỗ nào cũng không muốn đi.
Nơi này là Băng Tâm môn phái, mà lúc này lúc này , đúng là chỗ xoát quái của môn phái, bên cạnh Tô Lạc vừa vặn xuất hiện một quái hồi sinh, đang lúc lửa giận đang vượng, cô đơn giản dứt khoát đứng lên đánh quái.
Có lam bình bình ở bên cạnh, cũng sẽ không sợ thiếu lam. Hơn nữa Ngồi Nghe Tiếng Gió công kích cao, không vài cái, thì đem Tô Lạc một người muốn đánh mười phút quái giết chết.
Sau khi quái môn phái chết sẽ tuôn ra rất nhiều rương, mà trong rương lại có tinh nguyên, vận khí tốt thì sẽ được vài thứ lên TV.
Hệ thống: Thiên hạ kinh văn! Ngồi Nghe Tiếng Gió đem ngọc bội 【Thiên Địa Huyền Hoàng 】 thành công gia hộ đến 18, trong chốc lát cát bay đá chạy, trời đất biến sắc, từ nay về sau thế gian lại thêm một thanh thần binh lợi khí!
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: . . .
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Tùy tiện đập đập, nhặt rương, có người tới.
Rương của quái môn phái, mặc kệ là ai đánh chết quái, mọi người cùng môn phái đều có thể cướp rương, cũng không để ý có gì cướp bao.
Hệ thống: Hạ Lãnh Nguyệt dũng mãnh vô song, đánh lui quái môn phái, cũng chiếm được 【 Tồn Chân Vô Hạ 】 bậc này bảo vật!
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: ╮( ╯▽╰) ╭
Hệ thống: Thiên hạ kinh văn! Ngồi Nghe Tiếng Gió đem ngọc bội 【 Thiên Địa Huyền Hoàng 】 thành công gia hộ đến 19, trong chốc lát cát bay đá chạy, trời đất biến sắc, từ nay về sau thế gian lại thêm một thanh thần binh lợi khí!
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ách!
Hệ thống: Hạ Lãnh Nguyệt dũng mãnh vô song, đẩy lùi quái môn phái, cũng chiếm được 【 Linh thú bí tịch • Băng Tâm 】
Cả bang oanh động.
【 Bang Chủ 】 Khinh Ca: Các ngươi hai người đang làm gì vậy? Định gây náo động sao?
【 Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ha ha. . .
Vũ Nhiên nói với bạn: Xin lỗi, cô ấy là người phụ nữ đầu tiên của tôi, cho nên. . .
Thật ra Tô Lạc cảm thấy trái tim cô đã bình tĩnh, thế nhưng lúc này, những lời này của Vũ Nhiên, thực sự lại lần nữa làm cho cô sôi trào, nước mắt không ngừng rơi xuống, dùng trân châu cắt đứt quan hệ đến hình dung cũng không đủ.
Nhưng anh cũng là người đàn ông đầu tiên của tôi. . .
Những lời này của cô đánh vào khuông đối thoại, rồi lại lập tức biến mất. Việc này chẳng qua là tự rước lấy nhục. . .
Cô mất tâm, thất thân, không muốn lại mất đi tự tôn.
Bạn nói với Vũ Nhiên: Tôi muốn giết anh, làm sao bây giờ?
Rất lâu sau, bên kia trả lời, tôi ở Lưu Vân Độ, tôi sẽ không đánh trả.
【 Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Tôi muốn đi giết Vũ Nhiên!
【 Bang Chủ 】 Khinh Ca: . . .
【 Nguyên Lão Bang 】 Tóc Đen Thành Tuyết: Ngoan, những kia đều là quá khứ.
【 Nguyên Lão Bang 】 Tóc Đen Thành Tuyết: Có điều mình muốn đi cùng.
Tô Lạc truyền tống đến Lưu Vân Độ, Linh Dực đã chờ ở đó.
Cô lập tức mở đỏ, sau đó đối với Linh Dực sử dụng đủ loại kỹ năng, Linh Dực kỳ thực rất giòn, ở tình huống không hoàn thủ cũng không có giữ vững đến 1 phút liền ngã.
Hắn sống lại, một tia máu tàn, lại đi đến trước mặt Tô Lạc.
Tô Lạc lại lần nữa đâm chết hắn.
Lúc này, người trong bang cũng đều tới, có điều bọn họ đều chỉ đứng ở bên cạnh, xác định Linh Dực hoàn toàn không đánh trả, ở xung quanh Tô Lạc vây quanh một vòng, đề phòng những người khác tiến đến gây rối.
Ngồi Nghe Tiếng Gió đứng ở bên cạnh Tô Lạc, vẫn luôn cho cô thêm lam.
Linh Dực không ngừng chết, không ngừng sống lại. Cuối cùng, Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc cũng tới, có điều cô ta chưa từng tăng máu cho Linh Dực.
【 Trước Mặt 】 Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc: Muốn giết ngay cả tôi cùng nhau giết!
Tô Lạc còn chưa ra tay, Ngồi Nghe Tiếng Gió đi tới mấy đao giây cô ta sau đó cô ta cũng là một tia tàn máu sống lại đứng lên, lại chạy tới bên cạnh Linh Dực.
【 Trước Mặt 】 Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc: Tôi biết đối với cô không công bằng, nhưng mà chúng tôi đúng yêu nhau.
Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc kêu rên một tiếng, bị Ngày Đó Minh Nguyệt bổ một đao.
Bọn họ tiếp tục sống lại, mà Tô Lạc tiếp tục ra tay, nhưng mà cô chú ý tới, mặc dù đều là chết, nhưng mà Linh Dực mỗi lần sống lại, đều sẽ đứng ở phía trước Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc.
Phía trước một chút. . .
Hắn che ở trước người cô ta.
【 Khu Vực 】 Hạ Lãnh Nguyệt làm nhiều việc ác, cuối cùng bị trời giáng thần lôi đánh chết, thiên lý sáng tỏ, báo ứng khó chịu a!
【 Bang Chủ 】 Khinh Ca: Ngài lui ra, chúng ta tới. Tô Lạc sau khi sống lại, lại đột nhiên cảm thấy không có ý gì, cô ở trong bang đánh chữ nói.
【 Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Quên đi, như vậy có vẻ bọn họ bỏ mạng uyên ương, phu thê tình thâm, nhìn trứng đau, về thôi, được rồi, mọi người ở đâu YY? Tâm tình mình không tốt, mọi người hát cho mình nghe thế nào?
【 Bang Chủ 】 Khinh Ca: Tốt, tùy tiện nhấn, mình làm cho Ngày Đó Minh Nguyệt hát cả đêm cho cậu.
【 Thượng Thư Bang 】 Ngày Đó Minh Nguyệt: ⊙﹏ ⊙b ách. . .
Tô Lạc tiến nhập YY Khinh Ca phát đến trong bang, tên gọi của YY là Thiên Đường Cuối Cùng, bên trong cũng chỉ có 8 người trogn bang bọn họ.
“Muốn nghe gì?” Người nói chuyện là Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Lần trước Ngồi Nghe Tiếng Gió đến YY, Tô Lạc cảm thấy giọng nói của hắn vô cùng dễ nghe, lúc này cũng thế, trầm thấp mà từ tính, khiến lòng người ngứa không thôi.
“Tùy tiện, gì cũng được!”
Khinh Ca hát một bài cho mọi người nghe, trong chốc lát cả trong YY đều là tiếng hoan hô nói cười, giống như là triệt để bỏ qua những chuyện không thoải mái kia.
Mãi đến khi người hát tiếp theo trở thành Tô Lạc. “Sư phụ tới một bài, chúng ta cũng hát rồi nha!”
Cha Mày Trước Khi Chết vỗ bàn rống, “Đúng vậy, lão tử đều hát Ngàn Năm Chờ Đợi (1) rồi!”
“Tốt!” Tô Lạc chưa từng đồng ý sảng khoái như vậy.
Cô thêm nhạc đệm, giai điệu vừa mới vang lên, đã bị Khinh Ca chen miệng thêm, “Bài hát này là song ca, Ngồi Nghe Tiếng Gió biết lời không? Cùng sư phụ cùng nhau hát đi!”
“Được.” Ngồi Nghe Tiếng Gió mỉm cười, giọng nói mang theo chút ngượng ngùng.
Bài hát Tô Lạc chọn là Bởi Vì Tình Yêu (2).
Cô từng tham gia hát, cũng cầm được phần thưởng, mà thanh tuyến của Ngồi Nghe Tiếng Gió cũng rất ốt, cho nên một khúc này hát xong, trong YY vẫn không có tiếng động.
Một hồi lâu sau mọi người mới ồn ào khen, thật là dễ nghe a, thêm bài nữa đi!
Tô Lạc: “Đã khuya rồi, mình xuống đây.”
Tô Lạc: “Còn có, cảm ơn mọi người.”
Cuối cùng, cô dừng một chút, lại nói: “Mình yêu mọi người.”
Tô Lạc tắt máy tính.
Mùa đông rất lạnh, cô không có rửa mặt, trực tiếp nằm lười trong chăn, nằm một lát cảm thấy trên người rất bẩn, dùng sức xoa xoa tay, cuối cùng suýt nữa xoa rách da. Bạn cùng phòng ngủ đều còn không có đến, cô cô đơn một mình, đột nhiên nghĩ muốn gọi điện thoại cho mẹ, cuối cùng vẫn nhịn xuống, đứng lên tắm rửa.
Nước rất lạnh, cô lạnh run rẩy, chờ từ trong nhà vệ sinh đi ra, liền lại không buồn ngủ.
Thật ra cô vẫn đều ngủ không được, khoảng thời gian này, cô vẫn đều ngủ không được.
Lúc này là ba giờ rạng sáng.
Tô Lạc đăng nhập trò chơi, cô bỗng nhiên nhớ tới khi đó nửa đêm login Quyển Quyển, đột nhiên cảm thấy, mình cùng cô ấy thật giống nhau.
Cô đã từng nói qua, nếu có một ngày không chơi, bán acc bán acc, cô sẽ đem nhân vật trò chơi của mình mai táng ở Đế Nữ Lăng, không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.
Đêm khuya người tĩnh. Danh sách bạn tốt của Tô Lạc chỉ có một người, Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Cô yên lặng đem tất cả bạn tốt xóa sạch. Sau đó truyền tống đến U Châu, ngồi thảm bay một đường bay đến Đế Nữ Lăng.
Vị trí của Đế Nữ Lăng, ở trên trời.
Đó là một tòa thành trên không.
Khi cô không có tọa kỵ, cô đã từng ở trong biển tìm kiếm thật lâu, cũng không tìm được Đế Nữ Lăng vị trí, thẳng đến một ngày nào đó, có người nói cho cô biết, Đế Nữ Lăng ở trên trời.
Cô bay thật lâu thật lâu, lâu đến quần áo vải bông trên người đều đã lạnh cóng.
Tô Lạc đem acc đặt ở trên đảo nhỏ của Đế Nữ Lăng, ở đó nở đầy hoa sen. Nhân vật ngồi ở giữa rừng sen, quanh mình đều là sương trắng, điều này làm cho cô cảm thấy là sương khiến cô thấy không rõ lắm mà không phải là nước mắt trong mắt.
Cô một mực ngây người. Mãi đến khi một người chân giẫm Phong Hỏa Luân hiện ra trên đỉnh đầu cô.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Hi, Cái Chai.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Hi, Cái Chai.
Ngồi Nghe Tiếng Gió ở bên người nàng ngồi xuống, sau đó vẫn không nói gì.
Tô Lạc phát hiện, hình thức ở chung giữa bọn họ hình như vẫn luôn đều là như vậy, hai người đều lẳng lặng ngồi trên đất, giống như tất cả mọi thứ quanh mình đều cùng bọn chúng không liên quan.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Khuya như vậy sao còn không ngủ?
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Em cũng thế mà.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Người nào đó khi xuống YY để lại di ngôn, anh ngủ không được.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ha ha. . . .
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cái Chai.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: ?
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Sau này, tôi chăm sóc em, được không?
Tô Lạc hơi ngây người. Cô chưa từng nghĩ, thời khắc rời khỉ trò chơi, bên người cô chính là Ngồi Nghe Tiếng Gió. Có điều nghĩ đi nghĩ lại, khoảng thời gian gian nan cô bị người nói xấu bị người hô quát, ở bên cạnh cô thật ra đều là Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Có điều, những chuyện này đã không còn quan trọng nữa.
Lẽ nào cô phải nói là tạo hóa trêu người sao? Thật ra không phải vậy, cô là thật yêu Linh Dực, bị tính cách của hắn ăn gắt gao, một chút một chút, ăn đến xương cốt cũng không còn.
Tô Lạc thất thần một lát, đến khi phản ứng lại thì Ngồi Nghe Tiếng Gió đã đánh thêm mấy câu.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Tôi muốn chăm sóc em.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cái Chai, tôi thích em.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Mặc dù tôi biết em hiện nay rất khó chịu nhưng tôi hi vọng tôi có thể cùng em, đi ra đoạn quá khứ mù hơi này.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Không tốt.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Cảm ơn anh, em sẽ không lại chơi Thiên hạ II nữa.
【Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Anh biết không, em cùng anh ấy phát triển ra hiện thực rồi, em mất đi rất nhiều thứ.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Cho nên, em không bao giờ tin tưởng tình yêu nữa.
Lại là một hồi im lặng kéo dài.
Tô Lạc lạnh đến đầu váng mắt hoa, cô chuẩn bị logout.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Em muốn log out.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Có thể lưu một phương thức liên hệ sao?
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Được.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Chờ một chút.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Gì vậy?
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cái Chai, anh muốn ôm em một chút.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: 1000 kim một lần.
Hệ thống: Ngồi Nghe Tiếng Gió dịu dàng ôm bạn.
Đầu Tô Lạc choáng váng vô cùng, ánh mắt cũng có chút không rõ, lúc này chỉ hơi hơi hít mũi một cái, ở Trước Mặt đánh chữ.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Giúp em cùng bọn họ nói xin lỗi.
Cô lựa chọn trở về giao diện đăng nhập trò chơi. Hệ thống đưa ra thông báo còn có 15 giây trở về giao diện nhân vật.
Lúc này, Tô Lạc thấy trên đầu Ngồi Nghe Tiếng Gió hiện ra một dòng chữ.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Phong thuỷ bảo địa, anh cũng táng ở đây được rồi. Cái Chai, chúng ta hợp táng đi.
Tô Lạc cười cười, đôi mắt ướt đẫm.
Cô đã từng nói, đem acc táng ở Đế Nữ Lăng, nhưng mà ̣ lúc này, cô lựa chọn xóa bỏ nhân vật.
Đất hoang không còn Hạ Lãnh Nguyệt.
Tô Lạc không hề chơi Thiên hạ II nữa.
Tất cả mọi chuyện đều đều triệt để phủ đầy bụi.
Bên cạnh cô là một Dịch Kiếm đang ngồi, Tô Lạc hốt nhiên nghĩ, nếu như mình lúc trước chọn vẫn là Cái Chai ngày đó thì sao? Ít nhất cho dù bị vứt bỏ, cũng sẽ không thất thân đi, dù sao, quan hệ của bọn họ chỉ giới hạn trong trò chơi.
Chẳng qua là, trên thế giới này, ở đâu có cái gọi là “lúc trước”?
Trên màn hình, có nói chuyện riêng đến từ Vũ Nhiên.
Vũ Nhiên nói với bạn: Xin lỗi.
Ha ha . . .
Một người đàn ông nói lời xin lỗi với bạn, chứng minh hắn không còn yêu bạn nữa.
Tô Lạc di chuyển nhân vật trò chơi, thì thấy trên đầu Ngồi Nghe Tiếng Gió hiện ra một dấu chấm hỏi.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: ?
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Đã trở về?
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ừm.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Muốn đi đâu?
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Chỗ nào cũng không muốn đi.
Nơi này là Băng Tâm môn phái, mà lúc này lúc này , đúng là chỗ xoát quái của môn phái, bên cạnh Tô Lạc vừa vặn xuất hiện một quái hồi sinh, đang lúc lửa giận đang vượng, cô đơn giản dứt khoát đứng lên đánh quái.
Có lam bình bình ở bên cạnh, cũng sẽ không sợ thiếu lam. Hơn nữa Ngồi Nghe Tiếng Gió công kích cao, không vài cái, thì đem Tô Lạc một người muốn đánh mười phút quái giết chết.
Sau khi quái môn phái chết sẽ tuôn ra rất nhiều rương, mà trong rương lại có tinh nguyên, vận khí tốt thì sẽ được vài thứ lên TV.
Hệ thống: Thiên hạ kinh văn! Ngồi Nghe Tiếng Gió đem ngọc bội 【Thiên Địa Huyền Hoàng 】 thành công gia hộ đến 18, trong chốc lát cát bay đá chạy, trời đất biến sắc, từ nay về sau thế gian lại thêm một thanh thần binh lợi khí!
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: . . .
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Tùy tiện đập đập, nhặt rương, có người tới.
Rương của quái môn phái, mặc kệ là ai đánh chết quái, mọi người cùng môn phái đều có thể cướp rương, cũng không để ý có gì cướp bao.
Hệ thống: Hạ Lãnh Nguyệt dũng mãnh vô song, đánh lui quái môn phái, cũng chiếm được 【 Tồn Chân Vô Hạ 】 bậc này bảo vật!
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: ╮( ╯▽╰) ╭
Hệ thống: Thiên hạ kinh văn! Ngồi Nghe Tiếng Gió đem ngọc bội 【 Thiên Địa Huyền Hoàng 】 thành công gia hộ đến 19, trong chốc lát cát bay đá chạy, trời đất biến sắc, từ nay về sau thế gian lại thêm một thanh thần binh lợi khí!
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ách!
Hệ thống: Hạ Lãnh Nguyệt dũng mãnh vô song, đẩy lùi quái môn phái, cũng chiếm được 【 Linh thú bí tịch • Băng Tâm 】
Cả bang oanh động.
【 Bang Chủ 】 Khinh Ca: Các ngươi hai người đang làm gì vậy? Định gây náo động sao?
【 Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ha ha. . .
Vũ Nhiên nói với bạn: Xin lỗi, cô ấy là người phụ nữ đầu tiên của tôi, cho nên. . .
Thật ra Tô Lạc cảm thấy trái tim cô đã bình tĩnh, thế nhưng lúc này, những lời này của Vũ Nhiên, thực sự lại lần nữa làm cho cô sôi trào, nước mắt không ngừng rơi xuống, dùng trân châu cắt đứt quan hệ đến hình dung cũng không đủ.
Nhưng anh cũng là người đàn ông đầu tiên của tôi. . .
Những lời này của cô đánh vào khuông đối thoại, rồi lại lập tức biến mất. Việc này chẳng qua là tự rước lấy nhục. . .
Cô mất tâm, thất thân, không muốn lại mất đi tự tôn.
Bạn nói với Vũ Nhiên: Tôi muốn giết anh, làm sao bây giờ?
Rất lâu sau, bên kia trả lời, tôi ở Lưu Vân Độ, tôi sẽ không đánh trả.
【 Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Tôi muốn đi giết Vũ Nhiên!
【 Bang Chủ 】 Khinh Ca: . . .
【 Nguyên Lão Bang 】 Tóc Đen Thành Tuyết: Ngoan, những kia đều là quá khứ.
【 Nguyên Lão Bang 】 Tóc Đen Thành Tuyết: Có điều mình muốn đi cùng.
Tô Lạc truyền tống đến Lưu Vân Độ, Linh Dực đã chờ ở đó.
Cô lập tức mở đỏ, sau đó đối với Linh Dực sử dụng đủ loại kỹ năng, Linh Dực kỳ thực rất giòn, ở tình huống không hoàn thủ cũng không có giữ vững đến 1 phút liền ngã.
Hắn sống lại, một tia máu tàn, lại đi đến trước mặt Tô Lạc.
Tô Lạc lại lần nữa đâm chết hắn.
Lúc này, người trong bang cũng đều tới, có điều bọn họ đều chỉ đứng ở bên cạnh, xác định Linh Dực hoàn toàn không đánh trả, ở xung quanh Tô Lạc vây quanh một vòng, đề phòng những người khác tiến đến gây rối.
Ngồi Nghe Tiếng Gió đứng ở bên cạnh Tô Lạc, vẫn luôn cho cô thêm lam.
Linh Dực không ngừng chết, không ngừng sống lại. Cuối cùng, Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc cũng tới, có điều cô ta chưa từng tăng máu cho Linh Dực.
【 Trước Mặt 】 Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc: Muốn giết ngay cả tôi cùng nhau giết!
Tô Lạc còn chưa ra tay, Ngồi Nghe Tiếng Gió đi tới mấy đao giây cô ta sau đó cô ta cũng là một tia tàn máu sống lại đứng lên, lại chạy tới bên cạnh Linh Dực.
【 Trước Mặt 】 Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc: Tôi biết đối với cô không công bằng, nhưng mà chúng tôi đúng yêu nhau.
Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc kêu rên một tiếng, bị Ngày Đó Minh Nguyệt bổ một đao.
Bọn họ tiếp tục sống lại, mà Tô Lạc tiếp tục ra tay, nhưng mà cô chú ý tới, mặc dù đều là chết, nhưng mà Linh Dực mỗi lần sống lại, đều sẽ đứng ở phía trước Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc.
Phía trước một chút. . .
Hắn che ở trước người cô ta.
【 Khu Vực 】 Hạ Lãnh Nguyệt làm nhiều việc ác, cuối cùng bị trời giáng thần lôi đánh chết, thiên lý sáng tỏ, báo ứng khó chịu a!
【 Bang Chủ 】 Khinh Ca: Ngài lui ra, chúng ta tới. Tô Lạc sau khi sống lại, lại đột nhiên cảm thấy không có ý gì, cô ở trong bang đánh chữ nói.
【 Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Quên đi, như vậy có vẻ bọn họ bỏ mạng uyên ương, phu thê tình thâm, nhìn trứng đau, về thôi, được rồi, mọi người ở đâu YY? Tâm tình mình không tốt, mọi người hát cho mình nghe thế nào?
【 Bang Chủ 】 Khinh Ca: Tốt, tùy tiện nhấn, mình làm cho Ngày Đó Minh Nguyệt hát cả đêm cho cậu.
【 Thượng Thư Bang 】 Ngày Đó Minh Nguyệt: ⊙﹏ ⊙b ách. . .
Tô Lạc tiến nhập YY Khinh Ca phát đến trong bang, tên gọi của YY là Thiên Đường Cuối Cùng, bên trong cũng chỉ có 8 người trogn bang bọn họ.
“Muốn nghe gì?” Người nói chuyện là Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Lần trước Ngồi Nghe Tiếng Gió đến YY, Tô Lạc cảm thấy giọng nói của hắn vô cùng dễ nghe, lúc này cũng thế, trầm thấp mà từ tính, khiến lòng người ngứa không thôi.
“Tùy tiện, gì cũng được!”
Khinh Ca hát một bài cho mọi người nghe, trong chốc lát cả trong YY đều là tiếng hoan hô nói cười, giống như là triệt để bỏ qua những chuyện không thoải mái kia.
Mãi đến khi người hát tiếp theo trở thành Tô Lạc. “Sư phụ tới một bài, chúng ta cũng hát rồi nha!”
Cha Mày Trước Khi Chết vỗ bàn rống, “Đúng vậy, lão tử đều hát Ngàn Năm Chờ Đợi (1) rồi!”
“Tốt!” Tô Lạc chưa từng đồng ý sảng khoái như vậy.
Cô thêm nhạc đệm, giai điệu vừa mới vang lên, đã bị Khinh Ca chen miệng thêm, “Bài hát này là song ca, Ngồi Nghe Tiếng Gió biết lời không? Cùng sư phụ cùng nhau hát đi!”
“Được.” Ngồi Nghe Tiếng Gió mỉm cười, giọng nói mang theo chút ngượng ngùng.
Bài hát Tô Lạc chọn là Bởi Vì Tình Yêu (2).
Cô từng tham gia hát, cũng cầm được phần thưởng, mà thanh tuyến của Ngồi Nghe Tiếng Gió cũng rất ốt, cho nên một khúc này hát xong, trong YY vẫn không có tiếng động.
Một hồi lâu sau mọi người mới ồn ào khen, thật là dễ nghe a, thêm bài nữa đi!
Tô Lạc: “Đã khuya rồi, mình xuống đây.”
Tô Lạc: “Còn có, cảm ơn mọi người.”
Cuối cùng, cô dừng một chút, lại nói: “Mình yêu mọi người.”
Tô Lạc tắt máy tính.
Mùa đông rất lạnh, cô không có rửa mặt, trực tiếp nằm lười trong chăn, nằm một lát cảm thấy trên người rất bẩn, dùng sức xoa xoa tay, cuối cùng suýt nữa xoa rách da. Bạn cùng phòng ngủ đều còn không có đến, cô cô đơn một mình, đột nhiên nghĩ muốn gọi điện thoại cho mẹ, cuối cùng vẫn nhịn xuống, đứng lên tắm rửa.
Nước rất lạnh, cô lạnh run rẩy, chờ từ trong nhà vệ sinh đi ra, liền lại không buồn ngủ.
Thật ra cô vẫn đều ngủ không được, khoảng thời gian này, cô vẫn đều ngủ không được.
Lúc này là ba giờ rạng sáng.
Tô Lạc đăng nhập trò chơi, cô bỗng nhiên nhớ tới khi đó nửa đêm login Quyển Quyển, đột nhiên cảm thấy, mình cùng cô ấy thật giống nhau.
Cô đã từng nói qua, nếu có một ngày không chơi, bán acc bán acc, cô sẽ đem nhân vật trò chơi của mình mai táng ở Đế Nữ Lăng, không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.
Đêm khuya người tĩnh. Danh sách bạn tốt của Tô Lạc chỉ có một người, Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Cô yên lặng đem tất cả bạn tốt xóa sạch. Sau đó truyền tống đến U Châu, ngồi thảm bay một đường bay đến Đế Nữ Lăng.
Vị trí của Đế Nữ Lăng, ở trên trời.
Đó là một tòa thành trên không.
Khi cô không có tọa kỵ, cô đã từng ở trong biển tìm kiếm thật lâu, cũng không tìm được Đế Nữ Lăng vị trí, thẳng đến một ngày nào đó, có người nói cho cô biết, Đế Nữ Lăng ở trên trời.
Cô bay thật lâu thật lâu, lâu đến quần áo vải bông trên người đều đã lạnh cóng.
Tô Lạc đem acc đặt ở trên đảo nhỏ của Đế Nữ Lăng, ở đó nở đầy hoa sen. Nhân vật ngồi ở giữa rừng sen, quanh mình đều là sương trắng, điều này làm cho cô cảm thấy là sương khiến cô thấy không rõ lắm mà không phải là nước mắt trong mắt.
Cô một mực ngây người. Mãi đến khi một người chân giẫm Phong Hỏa Luân hiện ra trên đỉnh đầu cô.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Hi, Cái Chai.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Hi, Cái Chai.
Ngồi Nghe Tiếng Gió ở bên người nàng ngồi xuống, sau đó vẫn không nói gì.
Tô Lạc phát hiện, hình thức ở chung giữa bọn họ hình như vẫn luôn đều là như vậy, hai người đều lẳng lặng ngồi trên đất, giống như tất cả mọi thứ quanh mình đều cùng bọn chúng không liên quan.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Khuya như vậy sao còn không ngủ?
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Em cũng thế mà.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Người nào đó khi xuống YY để lại di ngôn, anh ngủ không được.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ha ha. . . .
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cái Chai.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: ?
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Sau này, tôi chăm sóc em, được không?
Tô Lạc hơi ngây người. Cô chưa từng nghĩ, thời khắc rời khỉ trò chơi, bên người cô chính là Ngồi Nghe Tiếng Gió. Có điều nghĩ đi nghĩ lại, khoảng thời gian gian nan cô bị người nói xấu bị người hô quát, ở bên cạnh cô thật ra đều là Ngồi Nghe Tiếng Gió.
Có điều, những chuyện này đã không còn quan trọng nữa.
Lẽ nào cô phải nói là tạo hóa trêu người sao? Thật ra không phải vậy, cô là thật yêu Linh Dực, bị tính cách của hắn ăn gắt gao, một chút một chút, ăn đến xương cốt cũng không còn.
Tô Lạc thất thần một lát, đến khi phản ứng lại thì Ngồi Nghe Tiếng Gió đã đánh thêm mấy câu.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Tôi muốn chăm sóc em.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cái Chai, tôi thích em.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Mặc dù tôi biết em hiện nay rất khó chịu nhưng tôi hi vọng tôi có thể cùng em, đi ra đoạn quá khứ mù hơi này.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Không tốt.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Cảm ơn anh, em sẽ không lại chơi Thiên hạ II nữa.
【Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Anh biết không, em cùng anh ấy phát triển ra hiện thực rồi, em mất đi rất nhiều thứ.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Cho nên, em không bao giờ tin tưởng tình yêu nữa.
Lại là một hồi im lặng kéo dài.
Tô Lạc lạnh đến đầu váng mắt hoa, cô chuẩn bị logout.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Em muốn log out.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Có thể lưu một phương thức liên hệ sao?
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Được.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Chờ một chút.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Gì vậy?
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cái Chai, anh muốn ôm em một chút.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: 1000 kim một lần.
Hệ thống: Ngồi Nghe Tiếng Gió dịu dàng ôm bạn.
Đầu Tô Lạc choáng váng vô cùng, ánh mắt cũng có chút không rõ, lúc này chỉ hơi hơi hít mũi một cái, ở Trước Mặt đánh chữ.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Giúp em cùng bọn họ nói xin lỗi.
Cô lựa chọn trở về giao diện đăng nhập trò chơi. Hệ thống đưa ra thông báo còn có 15 giây trở về giao diện nhân vật.
Lúc này, Tô Lạc thấy trên đầu Ngồi Nghe Tiếng Gió hiện ra một dòng chữ.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Phong thuỷ bảo địa, anh cũng táng ở đây được rồi. Cái Chai, chúng ta hợp táng đi.
Tô Lạc cười cười, đôi mắt ướt đẫm.
Cô đã từng nói, đem acc táng ở Đế Nữ Lăng, nhưng mà ̣ lúc này, cô lựa chọn xóa bỏ nhân vật.
Đất hoang không còn Hạ Lãnh Nguyệt.
Tô Lạc không hề chơi Thiên hạ II nữa.
Tất cả mọi chuyện đều đều triệt để phủ đầy bụi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.