Máu Chó Ba Ngàn Thước

Chương 72: Ngoại truyện 2

Lão Nương Không Nói Tên

14/03/2016

Nhiệm vụ rất đơn giản, ở một sever gà không đẻ trứng chim không bay chó không sủa, luyện 2 acc nhỏ, chỉ cần 30 cấp là được. Người ra đơn, đưa 1000 RMB. . .

Đây chỉ là chuyện mấy phút chơi, quả thật là đưa tiền.

Có điều tên của hai acc rất kỳ quái.

Một người tên là Tô Lạc, một người tên là Hạ Vũ.

Hoàn thành đơn đặt hàng chỉ dùng nửa giờ, 1000 đồng tới tay.

Buổi tối 9 giờ, tôi nhìn thấy hệ thống thông cáo.

Hệ thống: Chúc mừng tân lang Hạ Vũ cùng tân nương Tô Lạc kết thành 【 Phù Vân Như Mộng 】 sever thứ 210 đôi phu thê!

Bọn họ ra đơn, chỉ là vì kết hôn? Thật sự là kẻ có tiền nhàm chán tôi định trường kỳ câu hộ khách này!

Bạn nói với Hạ Vũ: Còn có yêu cầu gì nữa không? Tôi là XXDL!

Hệ thống: Nhân vật Hạ Vũ không tồn tại hoặc là không online . . .

Bệnh thần kinh!

Ngoại truyện:

Thu thủy cộng trường thiên nhất sắc.

Thật ra tôi tin tưởng tình yêu.

Đương nhiên, trước đó, tôi tin tưởng tiền càng nhiều một chút.

Tôi không biết Hạ Vũ rốt cuộc yêu hay là không yêu tôi, nhưng mà tôi vẫn tiếp cận hắn, bởi vì hắn tiền nhiều, hơn nữa rất thoải mái. Tôi cùng hắn chơi trò chơi, hắn chuẩn bị trang bị cho tôi, đem tôi thành toàn sever đệ nhất nữ Băng Tâm. Mà ở trong thế giới thứ hai trò chơi này, có tiền có thực lực, thì có tất cả.

Lòng hư vinh được thỏa mãn, còn lại chính là tình yêu chưa đủ.

Tôi không biết Hạ Vũ đối với tôi có tính là yêu hay không, hắn cho tôi tiền tiêu, sẽ dỗ tôi, nhưng có lúc sẽ cảm thấy, với hắn mà nói, tôi không phải quan trọng nhất.

Hạ Vũ là Thái Hư, cả ngày chỉ biết đứng ở chiến trường. Mà tôi chán ghét chiến trường, mặc dù Tĩnh Nguyệt cũng là Thái Hư, nhưng hắn sẵn lòng chăm sóc chị dâu, hơn nữa còn gọi là đến. Cùng tôi cùng nhau ngắm phong cảnh, làm một chút tạo hình kỳ quái. Ai chọc tới tôi xuất hiện nhanh nhất chính là hắn, mà Hạ Vũ, thường thường đến khi chiến trường kết thúc mới đi ra hoặc là làm cho những người khác trong bang tới giúp tôi, đây là khác nhau.



Bọn họ rất hay tụ hội, Hạ Vũ thỉnh thoảng sẽ không chú ý tôi, nhưng Tĩnh Nguyệt sẽ không, hắn rất hay nói, hắn cái gì cũng biết, hắn chu đáo lại săn sóc.

Tôi nghĩ tôi yêu anh mất rồi.

Chỉ là cuộc sống, cần không chỉ là tình yêu.

Một năm củi gạo dầu muối, đủ để đem tình yêu mài hết.

Sinh viên vừa mới tốt nghiệp, trong nhà không thế cung cấp căn bản trợ giúp, tôi chỉ là một sinh viên tốt nghiệp trường nghệ thuật, anh mặc dù là tốt nghiệp đại học hàng hiệu nhưng trong thời đại này, đường phố đầy sinh viên.

Tôi thật sự không muốn nhớ lại đoạn thời gian gian nan kia.

Chúng tôi cùng hai đôi cùng nhau ở phòng cho thuê, tôi tìm không được công việc, mà anh vừa mới bước vào xã hội, tiền lương cũng rất thấp, trừ tiền thuê nhà tiền điện nước cùng sinh hoạt thông thường, chừng không có dư thừa.

Một năm này, tôi chỉ mua một bộ quần áo, chính là ngày sinh nhật, món quà anh tặng tôi.

Về sau, tôi mang thai, sau khi phá thai, trong nhà chỉ có hơn mười đồng nữa. Anh ngồi ở đầu giường hút thuốc, cuối cùng bỗng nhiên nhớ tới, có thể đem tài khoản trò chơi lúc trước bán đổi tiền.

Nói đến trò chơi, tôi nhớ đến Hạ Vũ.

Tôi nhớ đến cuộc sống khi đó, áo cơm không lo, mỗi ngày chỉ là mở rương giải trí đều là mấy trăm RMB.

Tôi chịu đủ cuộc sống hiện tại rồi, tôi không tin tình yêu nữa, tôi chỉ tin tiền.

Anh đi bán acc rồi, may mà trước đây trên acc còn có nguyên bảo, mới phát được Thế Giới. Điều này cỡ nào bi ai. . .

Ngày thứ hai, khi anh đi làm, tôi vụng trộm đăng nhập trò chơi một chút.

Cố Y Y nói với tôi, Hạ Vũ còn đang chờ tôi trở lại, lúc đó tôi rời đi, khiến cho hắn bị tổn thương, một người chạy đến sever khác chơi, mãi đến khi trước đó không lâu mới biết. Đương nhiên, hắn lại có bạn gái mới, chỉ là rất giống tôi, chính là thế thân của tôi. Cô ta nói, bọn họ đều đang chờ tôi trở lại.

Tâm tư tôi có chút động. . .

Mặc dù cô gái kia không phải thế thân của tôi, tôi cảm thấy tôi cũng có thể đi tranh thủ một phen, dù sao, tôi rất nhớ khoảng thời gian tiêu dao kia, về phần yêu, nó đã không quan trọng nữa.

Tôi đi thấy cô gái kia, cô ấy rất sắc bén, không phải cái loại ngốc nghếch thường gặp kia tôi có chút lúng túng.

Nhưng mà Cố Y Y nói, đàn ông đều là nhớ tnhf cũ, tôi phải đối phó không chỉ có cô gái kia, quan trọng nhất là Hạ Vũ.



Vì vậy tôi liền biên ra một lý do phải rời khỏi anh, mặc dù rất ngốc, nhưng tôi nghĩ nên thử một lần.

Không ngờ, vì vậy, làm cho Hạ Vũ tìm tới tôi.

Tôi là sinh viên trường nghệ thuật, hắn làm cho tôi giúp đỡ diễn một tuồng kịch, hắn sẽ cho tôi rất nhiều tiền.

Đó là một tuồng kịch đầy máu chó.

Mà tôi lại lặng lẽ rơi nước mắt.

. . .

Tô Lạc, cô vĩnh viễn sẽ không biết từng có một người cỡ nào yêu cô.

Tôi thật sự rất muốn nói cho cô.

Nhưng mà ̣ đó là tình yêu của hắn đối với cô, phần yêu kia, tôi không có cách nào đánh vỡ.

Đó là nguyện vọng của Hạ Vũ, quên mất một tra nam so với quên mất một người mình yêu thương sâu sắc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Hắn không muốn vĩnh viễn sống ở trong lòng cô, làm cho những người khác sẽ khó mà đến gần trái tim cô.

. . .

Tôi vẫn tin tưởng tình yêu.

Tô Lạc, chúc cô hạnh phúc.

Hạ Vũ, chúc ngủ ngon.

A Tĩnh, xin lỗi,em đã về rồi . . .

Máu chó rõ ràng rất hài hước,, thế mà ra sao lại rơi nước mắt thế này.. Yêu đã khổ rồi,, mà yêu rồi,, cũng được yêu rồi nhưng cuối cùng cũng k thể yêu người đó nt nữa.

Vì yêu nên để ý, vì yêu nên nhớ thương, vì yêu nên cố gắng,, vì yêu rồi lại phải nhẫn tâm rời xa,, tôi luôn ghét những cái kết SE. Có lẽ vì quá mơ mộng nên tôi vẫn hi vọng,, chỉ mong nhìn thấy niềm hạnh phúc nhất,, mới là cái kết đẹp. Khúc mắc có là gì, thời gian có là gì, khoảng cách có là gì,, mà vẫn thua tình yêu... Đây có lẽ là số ít những tình yêu bị từ bỏ mà lại khiến tôi khâm phục như vậy.. Yêu thì có là gì,, ít ra nếu k thể cố gắng dù chỉ là 1 phần nhỏ thêm nữa,, thì hãy để cô ấy đi. Không biết có ai đó tốt hơn đến yêu cô ấy không,, không biết cô ấy có thể tiếp tục tin yêu 1 ai khác không,, nhưng là đã dành tất cả phần tốt đẹp nhất của mình chỉ mong cô ấy hạnh phúc. Người tốt trên đời này rất nhiều,, cũng mong rằng họ sẽ hạnh phúc.

Thật ra khi viết những dòng này chính tôi cũng đã từng nghĩ,, yêu người đó là mong muốn nếu có thể ở bên nhau thì xin thật tốt đẹp,, nếu k thể tiếp tục,, cũng xin rằng,, có người là thật lòng yêu em.. Trên đời này máu chó nhiều thật,, yêu cũng là thật!!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Máu Chó Ba Ngàn Thước

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook