Chương 32: Động dục với Alex
Tuyết Li
25/04/2020
Khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ trở nên trắng như tuyết, đôi mắt sáng
lấp lánh như những viên đá quý như thể muốn ăn thịt người, giận dữ trừng mắt nhìn y.
Tầm mắt của y vẫn nhìn chằm chằm lên cơ thể trần trụi của cô.
Da như sữa, trắng như tuyết mùa đông. Cặp vú kia nhất định ăn rất ngon!
Dương vật dưới háng Alex dựng thẳng lên, chống lên da thú thành một hình dạng khủng khiếp. Y liếm môi khô khốc, phát ra giọng nghẹn ngào: "Hay là tôi liếm sạch cho cô nha?"
"Liếm!" Bạch Tuyết Thường không rảnh suy nghĩ nói ra, liếm, ý kiến hay, để cho tên khốn kiếp này cũng nếm thử hương vị uống nước tiểu.
Giây tiếp theo người đàn ông thật sự liếm. Nửa ngồi xổm há miệng liếm một bên vú cô.
"Anh... anh dừng lại cho tôi..." Bạch Tuyết Thường giống như bị sét đánh, tay run rẩy nắm mái tóc dài màu đen của người đàn ông kéo thật mạnh.
Alex ngẩng đầu, chưa đã thèm chép chép lưỡi, ngượng ngùng cười cười nói: "Là cô muốn tôi liếm."
Là cô muốn tôi sàm sỡ cô, người nghe được có thể hiểu như vậy.
Bị sàm sỡ là lỗi của cô? Bạch Tuyết Thường thật sự nổi điên, sống đến 18 tuổi lại xui xẻo gặp phải chuyện này. Cả người từ trên xuống dưới bị một người đàn ông xa lạ nhìn thấy hết. Không có gì ghê gớm, dù sao sau khi xuyên qua cũng đã quen. Nhưng cả người cô dính nước tiểu, liếm vú cô còn chỉ trích là lỗi của cô.
Alex xấu hổ không biết làm sao: "Hay là... hay là cô cũng tiểu lên người tôi đi." Dù sao bị cô tiểu lên người cảm giác cũng không tệ lắm.
Bạch Tuyết Thường không nói lời nào lặng lẽ đứng đó rơi nước mắt, chậm rãi lăn từ trên mặt cô chảy xuống. Một giọt nước mắt rất lớn. Sau đó ngồi xổm xuống khóc thút thít lên.
Alex ngồi xổm xuống đối diện với cô, y không giỏi ăn nói vội vàng ôm cô vào trong ngực an ủi: "Đừng như vậy, bị người nhìn thấy còn nghĩ rằng tôi khi dễ cô."
Hiện tại y là thân phận tiện nô, người đàn ông của cô nhìn thấy tức giận băm y thành thịt vụn cũng không oan.
"Anh không khi dễ tôi sao?" Bạch Tuyết Thường chớp đôi mắt chứa đầy nước, khuôn mặt dính hỗn hợp nước mắt và nước tiểu, hoa lê dính hạt mưa, khí chất như lan như nước.
Alex cúi người liếm nước dính trên mặt cô. Lúc chuyển qua môi cô thì bị cô tránh ra.
Để cho cô nếm hương vị nước tiểu của y, mơ tưởng!
Đôi mắt y tối sầm lại giơ tay chỉ về phía trước: "Bên kia có con sông nhỏ, là nước suối từ trên núi chảy xuống, rất sạch sẽ. Tôi dẫn cô qua đó rửa nha!"
Bạch Tuyết Thường đứng lên, đôi vớ rót đầy nước tiểu của y, đi vài bước đã bẹp bẹp ứa ra nước. Cô đỡ thân cây, một chân nâng lên trước mặt y, đổi gương mặt lạnh lùng nói: "Cởi nó."
Đôi vớ dính đầy nước tiểu của y, cô sẽ không chạm vào.
Y quỳ một chân trước mặt cô nâng chân cô lên. Sau khi nghiên cứu xong kéo dây cởi đôi vớ ra.
Chân nhỏ dài trắng nuột mịn màng.
Alex cầm bàn chân xinh đẹp của cô trong tay, dùng lòng bàn tay chậm rãi ma xát ngón chân xinh đẹp, giọng nói khàn cúi đầu xuống ngậm ngón chân cô vào miệng liếm mút.
Đây là lần đầu tiên Alex hôn chân phụ nữ. Trước nay y không nghĩ tới chân con người có thể đẹp như vậy. Lần đầu tiên nhìn thấy cô thì cô được Thương ôm, dùng đôi chân xinh đẹp chơi đùa dương vật cách da thú của Thương. Lúc ấy đối với làn da trắng như tuyết của cô đã đủ sinh ra một cảm giác tuyệt đẹp.
Bạch Tuyết Thường rút chân từ trong miệng y ra, một chân khác cũng giơ lên: "Cút đi!"
Người đàn ông này tưới nước tiểu lên cả người cô, cô sẽ không tha thứ cho y.
Alex cởi luôn chiếc vớ còn lại của cô, đôi mắt nhìn chằm chằm đôi chân xinh đẹp đạp trên cỏ, luyến tiếc dời tầm mắt đi.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy chủ nhân?" Ade đợi lâu không thấy Bạch Tuyết Thường trở về thì đi đến tìm kiếm, thấy cả người cô ướt đẫm đã hoảng sợ.
"Chủ nhân, tại sao trên người em có... mùi gì vậy?"
Mùi gì, đương nhiên là mùi nước tiểu rồi. Trời ơi! Không còn mặt mũi gặp ai nữa.
"Không cho qua đây, cũng không cho kêu người khác đến. Nếu không... nếu không tôi sẽ không để ý tới nữa." Bạch Tuyết Thường tức giận đến mặt đỏ rần, ôm lấy cặp vú trần trụi của mình ngồi xổm xuống.
"Em làm sao vậy chủ nhân?"
Làm sao vậy? Cậu nói làm sao vậy, bộ dạng mình như vậy còn mặt mũi gì gặp ai chứ? Mấy người đàn ông của cô sẽ thất vọng. Thương sẽ đau khổ. Đôi mắt xanh thẳm của Ưng sẽ bịt kín bóng ma.
Ade lại không thể không đến, dáng vẻ chủ nhân rõ ràng là bị khi dễ. Y đánh một quyền nện lên ngực Alex, giận dữ hét lên: "Dám khi dễ chủ nhân của tôi, tôi giết anh..."
Alex thản nhiên bị Ade đánh một quyền, y cúi người xuống bế Bạch Tuyết Thường lên đi về phía con sông nhỏ. Y vòng tay qua lưng cô, từ dưới nách ôm lấy vú cô. Mấy đầu ngón tay bóp chặt nụ hoa hồng nhạt nhẹ nhàng vuốt ve.
Con người tiền sử chỉ có như vậy. Bạch Tuyết Thường đã biết từ lâu.
Mình dưới ánh sáng ban ngày còn làm tình với mười mấy người đàn ông, trước mặt mọi người ở Đường Bộ khẩu giao cho Thương. Bây giờ bị một người đàn ông bóp vú mấy cái, đã là một trường hợp nhỏ.
Chỉ cần... chỉ cần đừng tiểu trên người cô nữa. Ngửi thấy mùi hương khai trên người tỏa ra tôn nghiêm của Bạch Tuyết Thường đã bị khiêu chiến nghiêm trọng, tầm mắt dừng ở trên người Ade đi theo phía sau: "Ác ma, không được nói chuyện này ra đó."
"Được, tôi sẽ không nói."
Nếu bị Thương và Ưng biết bởi vì y sự bảo vệ kém của mình làm cho chủ nhân bị một tên tiện nô khi dễ. Y nhất định bị bọn họ chặt thành tám khúc.
Đi ra khỏi rừng cây, một dòng sông trong vắt hiện ra trước mắt. Bên bờ sông này là một mảnh cỏ xanh mơn mởn. Một bờ khác nở đầy hoa mạn âm sa lộng lẫy, từng đóa hoa màu tím, màu trắng, màu hồng phấn tuyệt đẹp nhảy múa theo gió, mùi hương hoa bay qua không khó ngửi như trên người cô.
"Kỳ thật... kỳ thật hoa mạn âm sa không thơm bằng cô." Alex ngập ngừng nói ra lời trong lòng, làn da xinh đẹp của cô dính nước tiểu ngay cả hoa mạn âm sa cũng không thể sánh bằng. Cô mới là phong cảnh đẹp nhất cánh rừng này, hoa mạn âm sa chỉ làm nền.
"Đánh rắm!" Bạch Tuyết Thường nói bằng tiếng Trung Alex nghe không hiểu, thấy cô thích hoa mạn âm sa nên ôm cô qua sông nhỏ ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng đặt cơ thể xinh đẹp ở trong biển hoa.
Bạch Tuyết Thường quỳ gối trên bờ sông, tóc dài nhúng trong nước, nước mát lạnh xua tan làn khói trong lòng cô, rất nhanh cảm xúc trở nên trong suốt giống như nước sông.
"Hoa mạn âm sa rất thơm, dùng để chà lên da sẽ làm cả người cô thơm ngào ngạt." Alex hái một bó hoa to dùng cánh hoa xinh đẹp thấm nước chậm rãi chà lên làn da trắng của cô, một tay khác lại bóp vú cô không buông.
Cô tùy ý y bóp, đàn ông thời tiền sử rất đói khát, không cho y bóp vú cô hình như rất tàn nhẫn.
Bóp thì bóp đi! Nhưng mà tại sao lại trêu chọc kích thích cô?
Tay kia bóp nụ hoa cô vừa xoa vừa nhéo, từng cơn tê dại từ vú lan đến cả người. Cả người khô nóng khó chịu, giữa hai chân ướt đẫm, không phải nước trong sông mà từ trong cơ thể cô chảy ra mang theo bị mặn của dịch nhờn. Là tượng trưng cô động dục.
Bạch Tuyết Thường không chịu nổi dựa vào ngực người đàn ông này thở dốc.
Vú bên kia cũng tê rần, là bị Ade bóp chặt trong tay.
"Ác ma đừng quá dùng sức... đau..." Bạch Tuyết Thường muốn né tránh tay Ade chà đạp, nhíu mày lại co người vào trong ngực Alex. Y ôm cô vào trong ngực, vùi đầu cắn một bên vú của cô, cơ bụng sáu múi phập phồng dữ dội, tiếng thở dốc còn lớn hơn cô, cùng với từng tiếng rên rỉ của y phát ra giữa môi, cả người đều run rẩy.
Bạch Tuyết Thường nghe thấy y nói giọng mơ hồ "ăn vú ngon thật" hơi hơi thẹn thùng!
Quần bơi của cô không biết bị cởi ra khi nào.
Da thú dưới eo Alex cũng không biết cởi ra khi nào, dương vật khổng lồ thẳng tắp nhắm ngay miệng cô, lỗ niệu đạo chảy ra một giọt tinh dịch sền sệt dính trên chóp mũi cô.
Phải khẩu giao cho y hả? Bạch Tuyết Thường không xác định.
Nếu Thương và Ưng biết cô thân thiết với một người đàn ông xa lạ thì bọn họ sẽ nghĩ đến trong lòng cô có ý muốn phản bội.
Dương vật của Alex thật lớn, to giống như Thương, chỉ là màu sắc hơi đen, hơi phiếm xanh lá, nhìn kỹ thì ra là gân xanh nổi lên.
Alex thấy cô không dao động hơi nôn nóng, run rẩy duỗi tay thăm dò âm hộ của cô. Hình dạng mông rất đẹp mắt, tách ra môi âm hộ bên trong đã một mảnh thấm ướt, dịch nhờn chảy ra dính ướt ngón tay y. Y thấm một chút đưa vào trong miệng, đôi mắt màu hổ phách xẹt qua một tia si mê, tầm mắt hơi rủ xuống.
Cô còn ngây người trước dương vật của y. Cô rõ ràng đã động dục tại sao không chịu tiếp xúc với dương vật của y?
Tầm mắt của y vẫn nhìn chằm chằm lên cơ thể trần trụi của cô.
Da như sữa, trắng như tuyết mùa đông. Cặp vú kia nhất định ăn rất ngon!
Dương vật dưới háng Alex dựng thẳng lên, chống lên da thú thành một hình dạng khủng khiếp. Y liếm môi khô khốc, phát ra giọng nghẹn ngào: "Hay là tôi liếm sạch cho cô nha?"
"Liếm!" Bạch Tuyết Thường không rảnh suy nghĩ nói ra, liếm, ý kiến hay, để cho tên khốn kiếp này cũng nếm thử hương vị uống nước tiểu.
Giây tiếp theo người đàn ông thật sự liếm. Nửa ngồi xổm há miệng liếm một bên vú cô.
"Anh... anh dừng lại cho tôi..." Bạch Tuyết Thường giống như bị sét đánh, tay run rẩy nắm mái tóc dài màu đen của người đàn ông kéo thật mạnh.
Alex ngẩng đầu, chưa đã thèm chép chép lưỡi, ngượng ngùng cười cười nói: "Là cô muốn tôi liếm."
Là cô muốn tôi sàm sỡ cô, người nghe được có thể hiểu như vậy.
Bị sàm sỡ là lỗi của cô? Bạch Tuyết Thường thật sự nổi điên, sống đến 18 tuổi lại xui xẻo gặp phải chuyện này. Cả người từ trên xuống dưới bị một người đàn ông xa lạ nhìn thấy hết. Không có gì ghê gớm, dù sao sau khi xuyên qua cũng đã quen. Nhưng cả người cô dính nước tiểu, liếm vú cô còn chỉ trích là lỗi của cô.
Alex xấu hổ không biết làm sao: "Hay là... hay là cô cũng tiểu lên người tôi đi." Dù sao bị cô tiểu lên người cảm giác cũng không tệ lắm.
Bạch Tuyết Thường không nói lời nào lặng lẽ đứng đó rơi nước mắt, chậm rãi lăn từ trên mặt cô chảy xuống. Một giọt nước mắt rất lớn. Sau đó ngồi xổm xuống khóc thút thít lên.
Alex ngồi xổm xuống đối diện với cô, y không giỏi ăn nói vội vàng ôm cô vào trong ngực an ủi: "Đừng như vậy, bị người nhìn thấy còn nghĩ rằng tôi khi dễ cô."
Hiện tại y là thân phận tiện nô, người đàn ông của cô nhìn thấy tức giận băm y thành thịt vụn cũng không oan.
"Anh không khi dễ tôi sao?" Bạch Tuyết Thường chớp đôi mắt chứa đầy nước, khuôn mặt dính hỗn hợp nước mắt và nước tiểu, hoa lê dính hạt mưa, khí chất như lan như nước.
Alex cúi người liếm nước dính trên mặt cô. Lúc chuyển qua môi cô thì bị cô tránh ra.
Để cho cô nếm hương vị nước tiểu của y, mơ tưởng!
Đôi mắt y tối sầm lại giơ tay chỉ về phía trước: "Bên kia có con sông nhỏ, là nước suối từ trên núi chảy xuống, rất sạch sẽ. Tôi dẫn cô qua đó rửa nha!"
Bạch Tuyết Thường đứng lên, đôi vớ rót đầy nước tiểu của y, đi vài bước đã bẹp bẹp ứa ra nước. Cô đỡ thân cây, một chân nâng lên trước mặt y, đổi gương mặt lạnh lùng nói: "Cởi nó."
Đôi vớ dính đầy nước tiểu của y, cô sẽ không chạm vào.
Y quỳ một chân trước mặt cô nâng chân cô lên. Sau khi nghiên cứu xong kéo dây cởi đôi vớ ra.
Chân nhỏ dài trắng nuột mịn màng.
Alex cầm bàn chân xinh đẹp của cô trong tay, dùng lòng bàn tay chậm rãi ma xát ngón chân xinh đẹp, giọng nói khàn cúi đầu xuống ngậm ngón chân cô vào miệng liếm mút.
Đây là lần đầu tiên Alex hôn chân phụ nữ. Trước nay y không nghĩ tới chân con người có thể đẹp như vậy. Lần đầu tiên nhìn thấy cô thì cô được Thương ôm, dùng đôi chân xinh đẹp chơi đùa dương vật cách da thú của Thương. Lúc ấy đối với làn da trắng như tuyết của cô đã đủ sinh ra một cảm giác tuyệt đẹp.
Bạch Tuyết Thường rút chân từ trong miệng y ra, một chân khác cũng giơ lên: "Cút đi!"
Người đàn ông này tưới nước tiểu lên cả người cô, cô sẽ không tha thứ cho y.
Alex cởi luôn chiếc vớ còn lại của cô, đôi mắt nhìn chằm chằm đôi chân xinh đẹp đạp trên cỏ, luyến tiếc dời tầm mắt đi.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy chủ nhân?" Ade đợi lâu không thấy Bạch Tuyết Thường trở về thì đi đến tìm kiếm, thấy cả người cô ướt đẫm đã hoảng sợ.
"Chủ nhân, tại sao trên người em có... mùi gì vậy?"
Mùi gì, đương nhiên là mùi nước tiểu rồi. Trời ơi! Không còn mặt mũi gặp ai nữa.
"Không cho qua đây, cũng không cho kêu người khác đến. Nếu không... nếu không tôi sẽ không để ý tới nữa." Bạch Tuyết Thường tức giận đến mặt đỏ rần, ôm lấy cặp vú trần trụi của mình ngồi xổm xuống.
"Em làm sao vậy chủ nhân?"
Làm sao vậy? Cậu nói làm sao vậy, bộ dạng mình như vậy còn mặt mũi gì gặp ai chứ? Mấy người đàn ông của cô sẽ thất vọng. Thương sẽ đau khổ. Đôi mắt xanh thẳm của Ưng sẽ bịt kín bóng ma.
Ade lại không thể không đến, dáng vẻ chủ nhân rõ ràng là bị khi dễ. Y đánh một quyền nện lên ngực Alex, giận dữ hét lên: "Dám khi dễ chủ nhân của tôi, tôi giết anh..."
Alex thản nhiên bị Ade đánh một quyền, y cúi người xuống bế Bạch Tuyết Thường lên đi về phía con sông nhỏ. Y vòng tay qua lưng cô, từ dưới nách ôm lấy vú cô. Mấy đầu ngón tay bóp chặt nụ hoa hồng nhạt nhẹ nhàng vuốt ve.
Con người tiền sử chỉ có như vậy. Bạch Tuyết Thường đã biết từ lâu.
Mình dưới ánh sáng ban ngày còn làm tình với mười mấy người đàn ông, trước mặt mọi người ở Đường Bộ khẩu giao cho Thương. Bây giờ bị một người đàn ông bóp vú mấy cái, đã là một trường hợp nhỏ.
Chỉ cần... chỉ cần đừng tiểu trên người cô nữa. Ngửi thấy mùi hương khai trên người tỏa ra tôn nghiêm của Bạch Tuyết Thường đã bị khiêu chiến nghiêm trọng, tầm mắt dừng ở trên người Ade đi theo phía sau: "Ác ma, không được nói chuyện này ra đó."
"Được, tôi sẽ không nói."
Nếu bị Thương và Ưng biết bởi vì y sự bảo vệ kém của mình làm cho chủ nhân bị một tên tiện nô khi dễ. Y nhất định bị bọn họ chặt thành tám khúc.
Đi ra khỏi rừng cây, một dòng sông trong vắt hiện ra trước mắt. Bên bờ sông này là một mảnh cỏ xanh mơn mởn. Một bờ khác nở đầy hoa mạn âm sa lộng lẫy, từng đóa hoa màu tím, màu trắng, màu hồng phấn tuyệt đẹp nhảy múa theo gió, mùi hương hoa bay qua không khó ngửi như trên người cô.
"Kỳ thật... kỳ thật hoa mạn âm sa không thơm bằng cô." Alex ngập ngừng nói ra lời trong lòng, làn da xinh đẹp của cô dính nước tiểu ngay cả hoa mạn âm sa cũng không thể sánh bằng. Cô mới là phong cảnh đẹp nhất cánh rừng này, hoa mạn âm sa chỉ làm nền.
"Đánh rắm!" Bạch Tuyết Thường nói bằng tiếng Trung Alex nghe không hiểu, thấy cô thích hoa mạn âm sa nên ôm cô qua sông nhỏ ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng đặt cơ thể xinh đẹp ở trong biển hoa.
Bạch Tuyết Thường quỳ gối trên bờ sông, tóc dài nhúng trong nước, nước mát lạnh xua tan làn khói trong lòng cô, rất nhanh cảm xúc trở nên trong suốt giống như nước sông.
"Hoa mạn âm sa rất thơm, dùng để chà lên da sẽ làm cả người cô thơm ngào ngạt." Alex hái một bó hoa to dùng cánh hoa xinh đẹp thấm nước chậm rãi chà lên làn da trắng của cô, một tay khác lại bóp vú cô không buông.
Cô tùy ý y bóp, đàn ông thời tiền sử rất đói khát, không cho y bóp vú cô hình như rất tàn nhẫn.
Bóp thì bóp đi! Nhưng mà tại sao lại trêu chọc kích thích cô?
Tay kia bóp nụ hoa cô vừa xoa vừa nhéo, từng cơn tê dại từ vú lan đến cả người. Cả người khô nóng khó chịu, giữa hai chân ướt đẫm, không phải nước trong sông mà từ trong cơ thể cô chảy ra mang theo bị mặn của dịch nhờn. Là tượng trưng cô động dục.
Bạch Tuyết Thường không chịu nổi dựa vào ngực người đàn ông này thở dốc.
Vú bên kia cũng tê rần, là bị Ade bóp chặt trong tay.
"Ác ma đừng quá dùng sức... đau..." Bạch Tuyết Thường muốn né tránh tay Ade chà đạp, nhíu mày lại co người vào trong ngực Alex. Y ôm cô vào trong ngực, vùi đầu cắn một bên vú của cô, cơ bụng sáu múi phập phồng dữ dội, tiếng thở dốc còn lớn hơn cô, cùng với từng tiếng rên rỉ của y phát ra giữa môi, cả người đều run rẩy.
Bạch Tuyết Thường nghe thấy y nói giọng mơ hồ "ăn vú ngon thật" hơi hơi thẹn thùng!
Quần bơi của cô không biết bị cởi ra khi nào.
Da thú dưới eo Alex cũng không biết cởi ra khi nào, dương vật khổng lồ thẳng tắp nhắm ngay miệng cô, lỗ niệu đạo chảy ra một giọt tinh dịch sền sệt dính trên chóp mũi cô.
Phải khẩu giao cho y hả? Bạch Tuyết Thường không xác định.
Nếu Thương và Ưng biết cô thân thiết với một người đàn ông xa lạ thì bọn họ sẽ nghĩ đến trong lòng cô có ý muốn phản bội.
Dương vật của Alex thật lớn, to giống như Thương, chỉ là màu sắc hơi đen, hơi phiếm xanh lá, nhìn kỹ thì ra là gân xanh nổi lên.
Alex thấy cô không dao động hơi nôn nóng, run rẩy duỗi tay thăm dò âm hộ của cô. Hình dạng mông rất đẹp mắt, tách ra môi âm hộ bên trong đã một mảnh thấm ướt, dịch nhờn chảy ra dính ướt ngón tay y. Y thấm một chút đưa vào trong miệng, đôi mắt màu hổ phách xẹt qua một tia si mê, tầm mắt hơi rủ xuống.
Cô còn ngây người trước dương vật của y. Cô rõ ràng đã động dục tại sao không chịu tiếp xúc với dương vật của y?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.