Chương 43: . Trong Rạp Chiếu Phim
Trúc Ảnh Tùy Hành
12/12/2021
Nàng trừng đôi mặt to lên, vẻ mặt vô tội nhìn xem Lăng Tiểu Đông, nàng không nói gì liền đưa mặt tới sát hắn.
Vâng, không ăn mềm hay cứng, thực sự là bám như đỉa.
Thực sự không còn cách nào nữa, nên hắn đành mặc kệ nàng. Hắn đi phía trước, nàng đi theo, và hắn đã đến được chỗ hẹn trước, Lục Y Y vẻ mặt oán giận nói:
"Thời gian là quý giá, cái thời gian ta chờ ngươi cũng có thể làm xong một bài kiểm tra rồi."
Trước khi hắn còn chưa kịp giải thích, nàng đã chú ý đến tiểu ma nữ bên cạnh hắn và hỏi một cách nghi ngờ:
"Nàng ... ai?"
Hắn kéo nàng sang một bên và thì thầm:
"Đây chính là cô gái ta đã nói với nàng, là người hãm hại ta trên xe buýt. "
Lục Y Y hơi kinh ngạc:
"Hả? Thật sự là cô gái này sao?"
"Vô nghĩa, ngươi tưởng rằng ra nói dối sao. Ngươi quen biết ta nhiều năm như vậy, còn tưởng rằng ta trên xe làm tên biến thái sao."
Lục Y Y nhìn hắn, không chút do dự nói:
"Ừ."
Hắn dở khóc dở cười:
"Không thèm nói ưới ngươi nữa, ngươi thật sự quá cố chấp.”
“Vậy bây giờ nàng muốn làm gì với ngươi?”
Lục Y Y hỏi.
“Làm sao ta biết được, cô gái này thật giống một tên điên.”
Hắn cười nhạt nói.
Lúc này, tiểu ma nữ đột nhiên hỏi:
"Các ngươi định làm gì?"
Lục Y Y cũng không nghĩ ngợi mà xoay người trả lời:
"Lát nữa chúng ta đi xem phim."
Hắn rất tức giận, vội quay đầu lại và phàn nàn:
"Tại sao nàng lại nói với cô ta việc này."
“Sao, việc này có gì phải giấu sao?”
Lục Y Y ngốc nghếch hỏi.
" Như vậy thì nàng sẽ gây rắc rối với chúng ta đó."
“Ồ.”
Lục Y Y sau đó mới có phản ứng.
"Ôi, ồ cái đầu nàng, nhanh nghĩ cách tống khứ cô ấy đi."
Lục Y Y trừng mắt nhìn ta, tức giận nói:
"Ngươi đã mang tới, ngươi phải có trách nhiệm vứt bỏ."
“Nếu ta có cách, ta đã vứt bỏ cô ấy từ lâu rồi.”
Hắn nở một nụ cười chua xót, bất lực.
"Vậy bây giờ nên làm gì?"
"Còn có thể làm gì, cứ loanh quanh đi, có lẽ sau này nàng sẽ cảm thấy nhàm chán, một mình nàng sẽ rời đi."
“Vất vả lắm mới hẹn đi chơi một lần, lại gặp phải chuyện phiền phức như vậy.”
Lục Y Y lẩm bẩm vài câu.
Đột nhiên hắn ngẩng đầu nghi hoặc hỏi:
“Có phải là ngươi chọc dận người ta hay không, cho nên người ta mới tìm tới ngươi mà không chịu bỏ đi "
"Nàng nghĩ nhiều quá. Ta chọc cô ấy cái gì chứ. Ta thậm chí còn không biết cô ấy."
"Ta không tin."
Đừng nói là Y Y không hiểu, đến ngay cả hắn cũng không hiểu nguyên nhân của vấn đề là gì mà hắn cứ bị bám lấy như vậy.
Vốn dĩ là thế giới riêng của hai người, cuối cùng lại có một cái đuôi nhỏ đi theo sau, khó xử không nói nên lời, thậm chí tâm trạng tán gẫu cũng không có. Cứ như vậy ba người đi bộ lang thang trong trung tâm mua sắm mà chả có mục đích gì, nhưng may mắn thay, nàng chỉ đi theo, không nói chuyện, một lúc sau, liền quên mất nàng đi sau.
Lục Y Y đang thử một vài đôi giày trong một cửa hàng, và khi hắn thấy bộ phim sắp bắt đầu, hắn đã giục nàng nhanh lên. Đợi lúc hai người đi ra khỏi cửa hàng, Chẳng biết rằng tiểu ma nữ đã biến mất từ bao giờ.
Hắn tìm nàng khắp nơi, Lục Y Y nói một câu nói đầy ẩn ý:
"Người đi rồi, ngươi còn lo lắng gì nữa."
"Ta thì nhớ về cô ta làm cái gì. Ta sợ nàng sẽ nhảy ra bất ngờ khiến ta giật mình."
Dù là cuối tuần nhưng bộ phim này đã được chiếu ngoài rạp khá lâu rôi cho nên không có nhiều người xem. Bởi vì hắn có ý nghĩ đen tối nên lúc đặt vé mình tìm một góc hẻo lánh, nhưng đi vào rạp thì thấy không có người, cho nên cứ tùy tiện ngồi một chỗ là được
Không lâu sau khi bắt đầu bộ phim, hắn bắt đầu dựa vào cơ thể của Lục Y Y.
Cảm giác trên eo cô, ngửi thấy mùi thơm của cơ thể cô, côn thịt trong đũng quần đã cảm nhận được rồi.
Lục Y Y đẩy hắn ra với vẻ mặt chán ghét, thì thào nói:
"Ngươi làm sao vậy, tránh qua một bên để cho ta xem phim hẳn hoi nào."
Hắn mặt càng dày hơn mà tiến đến, thở vào tai nàng:
“Ra rạp mà chỉ xem phim thì phí lắm, về nhà rồi xem lại. ”
Trong khi nói chuyện, tay hắn chạm vào đường cong mềm mại của cô, lòng bàn tay đã bao phủ trên bộ ngực của thiếu nữ mới lớn, dùng sức nhéo một cái.
Vâng, không ăn mềm hay cứng, thực sự là bám như đỉa.
Thực sự không còn cách nào nữa, nên hắn đành mặc kệ nàng. Hắn đi phía trước, nàng đi theo, và hắn đã đến được chỗ hẹn trước, Lục Y Y vẻ mặt oán giận nói:
"Thời gian là quý giá, cái thời gian ta chờ ngươi cũng có thể làm xong một bài kiểm tra rồi."
Trước khi hắn còn chưa kịp giải thích, nàng đã chú ý đến tiểu ma nữ bên cạnh hắn và hỏi một cách nghi ngờ:
"Nàng ... ai?"
Hắn kéo nàng sang một bên và thì thầm:
"Đây chính là cô gái ta đã nói với nàng, là người hãm hại ta trên xe buýt. "
Lục Y Y hơi kinh ngạc:
"Hả? Thật sự là cô gái này sao?"
"Vô nghĩa, ngươi tưởng rằng ra nói dối sao. Ngươi quen biết ta nhiều năm như vậy, còn tưởng rằng ta trên xe làm tên biến thái sao."
Lục Y Y nhìn hắn, không chút do dự nói:
"Ừ."
Hắn dở khóc dở cười:
"Không thèm nói ưới ngươi nữa, ngươi thật sự quá cố chấp.”
“Vậy bây giờ nàng muốn làm gì với ngươi?”
Lục Y Y hỏi.
“Làm sao ta biết được, cô gái này thật giống một tên điên.”
Hắn cười nhạt nói.
Lúc này, tiểu ma nữ đột nhiên hỏi:
"Các ngươi định làm gì?"
Lục Y Y cũng không nghĩ ngợi mà xoay người trả lời:
"Lát nữa chúng ta đi xem phim."
Hắn rất tức giận, vội quay đầu lại và phàn nàn:
"Tại sao nàng lại nói với cô ta việc này."
“Sao, việc này có gì phải giấu sao?”
Lục Y Y ngốc nghếch hỏi.
" Như vậy thì nàng sẽ gây rắc rối với chúng ta đó."
“Ồ.”
Lục Y Y sau đó mới có phản ứng.
"Ôi, ồ cái đầu nàng, nhanh nghĩ cách tống khứ cô ấy đi."
Lục Y Y trừng mắt nhìn ta, tức giận nói:
"Ngươi đã mang tới, ngươi phải có trách nhiệm vứt bỏ."
“Nếu ta có cách, ta đã vứt bỏ cô ấy từ lâu rồi.”
Hắn nở một nụ cười chua xót, bất lực.
"Vậy bây giờ nên làm gì?"
"Còn có thể làm gì, cứ loanh quanh đi, có lẽ sau này nàng sẽ cảm thấy nhàm chán, một mình nàng sẽ rời đi."
“Vất vả lắm mới hẹn đi chơi một lần, lại gặp phải chuyện phiền phức như vậy.”
Lục Y Y lẩm bẩm vài câu.
Đột nhiên hắn ngẩng đầu nghi hoặc hỏi:
“Có phải là ngươi chọc dận người ta hay không, cho nên người ta mới tìm tới ngươi mà không chịu bỏ đi "
"Nàng nghĩ nhiều quá. Ta chọc cô ấy cái gì chứ. Ta thậm chí còn không biết cô ấy."
"Ta không tin."
Đừng nói là Y Y không hiểu, đến ngay cả hắn cũng không hiểu nguyên nhân của vấn đề là gì mà hắn cứ bị bám lấy như vậy.
Vốn dĩ là thế giới riêng của hai người, cuối cùng lại có một cái đuôi nhỏ đi theo sau, khó xử không nói nên lời, thậm chí tâm trạng tán gẫu cũng không có. Cứ như vậy ba người đi bộ lang thang trong trung tâm mua sắm mà chả có mục đích gì, nhưng may mắn thay, nàng chỉ đi theo, không nói chuyện, một lúc sau, liền quên mất nàng đi sau.
Lục Y Y đang thử một vài đôi giày trong một cửa hàng, và khi hắn thấy bộ phim sắp bắt đầu, hắn đã giục nàng nhanh lên. Đợi lúc hai người đi ra khỏi cửa hàng, Chẳng biết rằng tiểu ma nữ đã biến mất từ bao giờ.
Hắn tìm nàng khắp nơi, Lục Y Y nói một câu nói đầy ẩn ý:
"Người đi rồi, ngươi còn lo lắng gì nữa."
"Ta thì nhớ về cô ta làm cái gì. Ta sợ nàng sẽ nhảy ra bất ngờ khiến ta giật mình."
Dù là cuối tuần nhưng bộ phim này đã được chiếu ngoài rạp khá lâu rôi cho nên không có nhiều người xem. Bởi vì hắn có ý nghĩ đen tối nên lúc đặt vé mình tìm một góc hẻo lánh, nhưng đi vào rạp thì thấy không có người, cho nên cứ tùy tiện ngồi một chỗ là được
Không lâu sau khi bắt đầu bộ phim, hắn bắt đầu dựa vào cơ thể của Lục Y Y.
Cảm giác trên eo cô, ngửi thấy mùi thơm của cơ thể cô, côn thịt trong đũng quần đã cảm nhận được rồi.
Lục Y Y đẩy hắn ra với vẻ mặt chán ghét, thì thào nói:
"Ngươi làm sao vậy, tránh qua một bên để cho ta xem phim hẳn hoi nào."
Hắn mặt càng dày hơn mà tiến đến, thở vào tai nàng:
“Ra rạp mà chỉ xem phim thì phí lắm, về nhà rồi xem lại. ”
Trong khi nói chuyện, tay hắn chạm vào đường cong mềm mại của cô, lòng bàn tay đã bao phủ trên bộ ngực của thiếu nữ mới lớn, dùng sức nhéo một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.