Máu Tình

Chương 78: Sát thủ đại dương

Bạch Tử Nhạn

14/04/2016

Những cột sóng nước bắn tung tóe lên cao rồi đổ ào xuống mặt biển. Lúc này Thái Mi mới nhìn thấy hai phía đầu và đuôi thân tàu không ngừng lắc lư qua lại. Từ dưới đáy biển sản sinh ra một từ trường đưa đẩy đầu tàu từ hướng bắc xoay chuyển xuống hướng nam rồi lại thuận vòng tiến lên lại hướng bắc. Một vòng, hai vòng, năm vòng,… Sự xoay vòng không ngừng lập lại và tốc độ mỗi lúc một mãnh liệt của con tàu khiến mặt biển dưới đáy tàu tạo nên một cột xoáy nước mỗi lúc một lớn dần rồi ôm trọn xoáy quanh cùng con tàu. Dưới lực hút xoáy tròn điên cuồng như vậy nếu là tàu bình thường e là đã bị xé nát, bị đánh vỡ tan tành. Nhưng đây là tàu chiến mới nhất, là loại hình tàu chiến hiện đại nhất do Long gia sản xuất mới có thể duy trì hình dạng vốn có.

Nhìn cột sóng nước đang dần xoáy lên cao như muốn che lấp con tàu đang xoay dần chui xuống mặt biển. Thái Mi vừa đanh mặt trước cảnh tượng hùng vĩ trước mắt vừa nhướng mày không hiểu: “Tàu ngầm vừa rồi bị chìm không có dấu hiệu xoay vòng như con tàu này?”

“Đó là do hơn nửa phần tàu ngầm đã nằm dưới mặt biển, nên khi trực tiếp đối diện với nam châm, tàu ngầm sẽ không bị ngăn cản bởi mặt nước sẽ thuận lợi bị hút về phía có nam châm. Tàu chiến nằm trên mặt biển, đáy tàu to rộng muốn chui xuống biển không mấy dễ dàng. Nhưng lực hút nam châm quá lớn, con tàu trong thời gian ngắn không chìm được mới có hiện tượng xoay vòng." Hạo Nhân ngồi phía sau lên tiếng giải thích, mắt vẫn dán chặt vào vòng xoáy của con tàu. Thái Mi gật đầu như đã thông suốt.

Nước biển vốn màu xanh lam giờ chuyển thành màu đen, tiếng gió réo rắt gào thét vang lên. Con tàu như một cái máy khoan cứ mỗi đợt xoay vòng là mỗi lúc chui xuống lòng biển. Vòng xoáy nước cứ thế to lớn và mở rộng hơn. Lực hút xoáy tròn điên cuồng, từng đợt sóng nước đập mạnh vào con tàu. Tốc độ và áp lực của những cột sóng nước khổng lồ dần phủ lấy con tàu, kết hợp với lực hút nam châm bên dưới. Con tàu không còn sức vùng vẫy lao thẳng xuống đáy biển.

Con tàu vừa chìm xuống, vòng nước không còn xoáy điên cuồng mà dần dần hạn chế tốc độ. Ngay khi không còn lực tác động, vòng xoáy nước liền đổ ào xuống dưới và tạo thành những đợt sóng hình tròn mạnh mẽ cuộn trào phóng ra xung quanh.

Do vị trí thuyền của Thái Mi và đám Huy Vũ nằm ở vị trí khá xa và an toàn. Những đợt sóng to lớn ngay khi tràn tới cũng chỉ còn là những con sóng lăn tăn không đáng kể, chỉ đủ khiến thuyền của bọn họ hơi chông chênh lắc lư trong vài phút.

Thái Mi ngồi cố định trong lòng Huy Vũ, nghĩ đến việc bọn cô nếu không bỏ tàu đúng lúc, chỉ cần nhảy khỏi con tàu trễ một chút e cả đám sẽ không tránh khỏi bị sóng vỗ vùi dập.

“Ba thuyền một đội. Các đội phân tán khoảng cách đều với nhau. Vũ khí sẵn sàng. Quan sát kĩ xung quanh và dưới mặt biển. Lập tức chèo vào bờ.” Không đợi mặt biển bằng phẳng trở lại, một loạt lời ra lệnh lạnh lùng của Huy Vũ vang lên, truyền đến tai của tất cả mọi người đang ngồi trên những chiếc thuyền xung quanh.

Cơ thể Thái Mi run lên sau lời ra lệnh đầy máu tanh và chết chóc của Huy Vũ. Việc bỏ lại con tàu và nhảy xuống thuyền bơm hơi an toàn và dễ dàng hơn Thái Mi tưởng. Nhưng nguy hiểm cận kề đối với đám Huy Vũ không phải là việc con tàu bị nam châm hút xuống đáy biển. Mà là hàng trăm con cá mập mà theo như lời Lục Thông nói có thể kéo đến bất kì lúc nào.

Loại thuyền bơm hơi chèo bằng ván chèo này tuy có lợi không bị nam châm hút nhưng tốc độ lại không có. Nhìn hòn đảo đang nằm phía xa xa với con thuyền của cô, lũ cá mập trắng khổng lồ mà kéo đến vào lúc này. Cái chết của Lục Thông vừa rồi chính là điển hình cho kết cục bọn cô giáp trận với cá mập.

Trái ngược với sắc mặt hoang mang nhợt nhạt của Thái Mi, người của Long gia vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng không đổi sắc, không một ai lên tiếng mà chỉ có sự trấn tĩnh khiến Thái Mi vô cùng nễ phục. Cô là một sát thủ, cũng là người trưởng thành trong bắn giết và chết chóc. Đây là lần đầu tiên cô đối diện với cửa ải này, và tin chắc đám Huy Vũ cũng chưa từng gặp phải, vậy mà bọn họ lại có thể rất bình tĩnh. Thái Mi ngẩng đầu nhìn Huy Vũ, ánh mắt hắn lạnh lùng tỏa ra sự uy nghiêm tuyệt đối.

Không biết là vì linh cảm hay vì trùng hợp, ngay khi Thái Mi ngẩng đầu lên thì Huy Vũ lại cúi đầu xuống thì môi của hắn chạm phải bờ môi của Thái Mi. Hai hàng lông mày của Thái Mi như dựng ngược lên, mắt cô mở to hết cở, hai gò má đỏ ửng vội đưa tay ấn vào ngực đẩy Huy Vũ ra.

Bất ngờ bị Thái Mi đẩy ra, Huy Vũ khẽ nhíu mày. Nhìn vào môi của Thái Mi, Huy Vũ không biết thế nào gọi là quyến rũ. Nhưng hai cánh môi hồng mềm mỏng như khiêu gợi, cảm giác thèm muốn dâng trào nhanh chóng lan tỏa toàn thân. Hắn muốn đôi môi này, hắn muốn lại một lần nữa hôn vào môi của Thái Mi, cái cảm giác môi chạm môi khiến hắn hưng phấn và thích thú.

Huy Vũ không quan tâm đến sự tránh né của Thái Mi, hắn liền đưa tay đẩy đầu cô về gần với hắn, không một lời nói hay hành động dư thừa, hắn cúi xuống dùng môi của hắn phủ lên đôi môi của Thái Mi.

Đáy mắt Thái Mi ánh lên tia kinh ngạc, hai bàn tay vẫn còn đặt trên ngực Huy Vũ lập tức đẩy hắn ra. Nhưng không những không đẩy ra được ngược lại còn bị cánh tay của Huy Vũ kéo sát cô vào, khóa chặt cô trong vòng tay to khỏe của hắn.



Gương mặt Hạo Nhân trở nên điềm tĩnh hơn lúc nào hết. Cầm khẩu súng trên tay siết chặc đến mức như muốn bóp nát, ánh mắt vô cảm không ngừng dán chặt vào hai người đối diện đang kề kề sát sát hôn nhau. Hạo Nhân không muốn nhìn, anh ta không muốn thấy tình cảnh này. Nhưng là đang diễn ra ngay trước mắt, không muốn thấy cũng không thể không thấy, không muốn nhìn càng không thể không nhìn.

Cơ thể bị khóa chặt không thể nhúch nhích, Thái Mi cố dịch mặt sang bên thì bàn tay đang ôm lấy đầu cô không cho phép cô cựa quậy. Thái Mi đanh mặt, hai cánh môi của cô đang dần được tách ra, cảm giác ươn ướt bởi đầu lưỡi từ phía đối phương xâm nhập vào.

“Thiếu gia, lũ cá mập đến rồi!”

Giọng của Chris vang lên bên tai, Hạo Nhân tạm gác sự khó chịu đang cuộn trào trong lòng sang bên. Chuyển tầm nhìn sang hướng khác rồi ra lệnh: “Tiếp tục chèo vào đảo, số còn lại chuẩn bị tinh thần.”

“Rõ!” Đồng thanh đáp lệnh. Gần ba mươi chiếc thuyền gia tăng tốc độ lao nhanh hơn về phía trước.

Huy Vũ lưu luyến rời khỏi bờ môi ngọt ngào của Thái Mi. Nhìn đôi môi hồng hào của cô giờ trở nên ửng đỏ, nếu không vì tình thế khẩn cấp, hắn sẽ không buông nhanh đến vậy.

Bị đôi môi của Huy Vũ xâm nhập khiến Thái Mi không tài nào thở được, ngay khi nụ hôn dừng lại cô liền thở hắt ra. Hai bên má Thái Mi ửng hồng, cô đưa tay lên chùi miệng nhìn Huy Vũ với ánh mắt đầy kinh ngạc: “Anh cưỡng hôn tôi?”

Ánh mắt lạnh nhạt của Huy Vũ nhìn sâu vào đôi mắt đang lửa giận phừng phừng của Thái Mi như thể vừa rồi hắn chưa từng làm qua chuyện gì. Lấy khẩu súng lục đưa về phía Thái Mi, Huy Vũ trầm giọng: “Đủ can đảm thì bắn không thì ôm chặt lấy tôi.”

Thế nào gọi là nụ hôn đầu đời, Thái Mi không bận tâm đến. Vào thời điểm mạng sống như chỉ mành treo chuông, cô không còn tâm trí để đòi hỏi thiệt hơn. Cô dứt khoác nhận lấy khẩu súng trên tay Huy Vũ, ngạo mạng lên tiếng: “Tôi không yếu đuối đến mức phải dựa dẫm vào người khác.”

Lời vừa dứt liền hướng mắt nhìn về phía xa. Trước mắt Thái Mi không phải là mặt biển rộng mênh mông, không phải một con cá mập trắng lớn, không phải một hay hai cái vây cá đang nổi lên trên mặt biển, mà là rất nhiều. Tầm xa với số lượng không đếm xuể, sắc mặt Thái Mi lập tức tái mét, khẩu súng trên tay bất giác run lẩy khẩy. Vừa rồi khẩu khí của cô hùng hồn bấy nhiêu thì bây giờ trở nên yếu đuối bấy nhiêu: “Nhiều, nhiều vậy sao? Lần này… chết thật rồi!”

“Luôn ở trước mắt tôi, đừng để rơi xuống biển.” Huy Vũ khẽ thì thầm bên tai Thái Mi sau đó quay mặt lại lớn tiếng ra lệnh: “Chuẩn bị!”

Theo như lệnh của Huy Vũ, cứ ba thuyền là một đội. Trên một thuyền có sáu đến bảy người, hai người với bốn ván chèo liên tục chèo nhanh về phía hòn đảo. Một số người cầm bom, một số người còn lại với những khẩu súng hạng nặng trên tay hướng về phía lũ cá mập đang mỗi lúc một tiến lại gần.

Nhìn hàng chục chiếc vây cá đang đuổi theo thuyền của đám Huy Vũ với tốc độ nhanh như gió. Thái Mi với khẩu súng trên tay vô cùng kiên định, hơn lúc nào hết cô lúc này rất bình tĩnh. Cô từng nhiều lần đối diện với nguy hiểm, sinh tử cận kề luôn cần phải có cái đầu tĩnh táo. Sợ hãi chính là khởi đầu cho cái chết, muốn sống thì phải chiến đấu. Cô không phải là người yếu đuối, càng không phải là người nhút nhát. Huống hồ gì bên cạnh cô còn có Huy Vũ…

Một tia kinh ngạc chạy xoẹt qua đầu, Thái Mi cả kinh với dòng suy nghĩ vừa rồi. Cánh tay chắc khỏe của Huy Vũ vẫn ôm chặt lấy thắt lưng của cô. Cơ nhiệt ấm áp cũng như tiếng tim đập mạnh mẽ từ hắn truyền sang khiến cô trấn tĩnh lạ thường. Có phải năng lực hắn hơn người nên trong cô mới xuất hiện cảm giác nương tựa, là cô tin tưởng nên mới muốn dựa dẫm, muốn ỷ lại vào hắn?

“Tập trung vào, nếu cô không muốn bản thân làm mồi cho cá mập!” Huy Vũ đột nhiên cất giọng lạnh nhạt, hắn siết chặt vòng tay đang ôm lấy Thái Mi hơn, nếu có thể hắn muốn tức khắc hòa cô vào một với hắn. Nụ hôn vừa rồi hắn vẫn chưa thỏa mãn, hắn muốn được nhiều hơn thế nữa.

Thái Mi gật đầu: “Tôi biết rồi!”



Cánh tay của Huy Vũ đưa lên cao, mắt hắn lạnh lùng nhìn về phía hàng chục chiếc vây cá mập đang lướt nhanh về phía hắn. Ngay khi nhìn thấy lũ cá mập đã trong tầm ngắm, bàn tay hắn phất xuống theo kèm một sát lệnh: “Giết!”

Không có một lời nói nào đáp lại mệnh lệnh từ Huy Vũ, chỉ có quả ngư lôi trên tay Chris cùng một số thuộc hạ đồng loạt ném thẳng về phía trước. Những quả ngư lôi ném tay do Long gia sản xuất tuy không mạnh như ngư lôi bắn từ nòng pháo nhưng sức công phá lại vô cùng mãnh liệt.

Bùm… Hàng loạt tiếng nổ vang ra ngay khi những quả ngư lôi bay thẳng xuống mặt biển nơi trung tâm đàn cá mập. Những cột sóng nước bắn tung tóe lên trên cao mang theo những khúc thịt đỏ máu quăng tứ tung trên không. Một đợt bom, rồi lại một đợt khác cứ thế không ngừng ném ra, cả trăm cây súng dài liên tục nả đạn tới. Mặt biển vốn dĩ màu xanh lam trong chớp mắt chuyển thành màu đỏ tươi nhanh chóng lan rộng dần. Những chiếc vây cá bỏ mặc những khúc thịt tươi sóng của đồng loại mà điên cuồng lướt nhanh hơn về phía đám thuyền Huy Vũ.

Tốc độ thuyền bơm hơi chèo tay và cá mập trắng chênh lệch như đất như trời. Rất nhanh chóng lũ cá mập đã tiến lại gần với đoàn thuyền. Đối với phạm vi gần thì bom không những không có tác dụng ngược lại còn gây hại bản thân. Những người được giao nhiệm vụ ném bom liền nhặt lấy những khẩu súng bên cạnh phối hợp cùng mọi người bắn tới tấp vào quân đoàn cá mập phía trước.

Khẩu súng trên tay Thái Mi, Huy Vũ và Hạo Nhân lúc này cũng nâng nòng bắn tới. Ngay cả Thái Mi và đám người Huy Vũ đều là những người dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, càng vào giai đoạn nguy hiểm càng thể hiện rõ thực lực của bản thân. Những phát súng bắn tới tấp tuy không cần nhắm mục tiêu nhưng do số lượng cá mập quá nhiều, dù là kẻ mù vẫn thừa năng lực bắn trúng.

Tiếng súng kịch liệt nổ ra và tới tấp, càng bắn càng hưng phấn, càng bắn càng điên cuồng.

Bất ngờ một con cá mập to lớn hơn cả chiếc thuyền lao mình lên trên mặt biển với hàm răng sắc nhọn như muốn táp ngay những người trên thuyền. Ngay khi con cá mập vừa phóng lên hàng loạt viên đạn bắn tới tấp xé nát con cá mập thành nhiều mảnh rồi rơi xuống mặt biển.

Con cá mập bên này vừa bị bắn nát thì phía đội thuyền bên kia, chiếc thuyền đột nhiên bị hất tung lên trời, những người ngồi trên con thuyền bị hất bay ra ngoài. Từ dưới mặt biển, con cá mập khổng lồ dài hơn ba mét phóng mình bay lên táp lấy một người đang rơi xuống. Nhìn người anh em vừa rơi vào hàm cá mập đã bị cắn đứt rời làm đôi. Sự điên cuồng mỗi lúc một dâng lên mãnh liệt, những cây súng kiên định nả đạn tới tấp vào con cá mập. Số người rơi xuống biển nhanh chóng được kéo lên thuyền, không có thời gian hay cơ hội sợ hãi, tất cả cùng cầm súng tiếp tục bắn vào những con cá mập sát thủ.

Trên thuyền của Huy Vũ, Lâm và Jushtin hai người bốn tay chèo như không biết mệt mỏi cố gắng hết sức bơi thật nhanh vào bờ. Thình lình đầu một con cá mập lớn há miệng đưa hàm răng sắc bén như lưỡi cưa vượt lên mặt biển táp về phía Lâm.

Phập… Cây chèo bên tay phải của Lâm bị con cá mập cắn gãy nát. Mặt anh ta trắng bệch, vừa rồi nếu anh ta không phản ứng nhanh rút tay kịp thời thì cánh tay này xem như không còn. Trong đôi mắt hoang mang ánh lên tia ức chế, nhặt lấy khẩu súng nằm bên cạnh, Lâm nghiến răng kèn kẹt, bắn tới tấp vào đầu con cá mập.

Không biết có phải vì số lượng cá mập quá đông hay vì chúng quá thông minh đã phân tán rãi rác khắp xung quanh. Ngay cả bên dưới mặt biển, dưới đáy thuyền đều có bóng dáng lượn lờ của chúng.

Thái Mi tuy tập trung toàn bộ tinh thần bắn về phía những con cá mập đang lại gần nhưng không có nghĩa cô không quan sát được tình hình xung quanh. Nhìn thấy liên tục ở nhiều vị trí lại trồi lên cái đầu khổng lồ với hàm răng sắc bén vô cùng đáng sợ. Tiếng súng nổ ra ầm ầm, xa xa lại bị ném tới quả ngư lôi, những cột sóng nước kèm theo xác của những con cá mập quăng cao lên trời. Tình cảnh vô cùng hoảng loạn và kịch tính.

“Chia thành bốn nhóm, một nhóm tiếp tục chèo vào đảo, một nhóm ném ngư lôi, một nhóm bắn những con cá mập bơi lượn xung quanh, nhóm còn lại bắn những con dưới đáy thuyền. Bốn nhóm hỗ trợ lẫn nhau.” Huy Vũ lạnh lùng ra lệnh. Ánh mắt hắn ngày càng lạnh lẽo, sát khí càng nồng đậm hơn. Cảm thấy cơ thể Thái Mi vì mãi tập trung bắn đã dịch chuyển xa dần với hắn. Huy Vũ một tay bắn súng, một tay ôm lấy vòng eo của Thái Mi kéo cô ngồi sát vào lòng hắn, mắt vẫn nghiêm túc quan sát xung quanh. Bàn tay nhỏ nhắn của Thái Mi vô thức siết chặt lấy bàn tay to lớn của Huy Vũ.

“Vâng!” Thuộc hạ Long gia đồng thanh đáp trả.

“Cố gắng kiên trì, chỉ cần giết hết số cá mập này chúng ta sẽ an toàn lên đảo.” Hạo Nhân đáy mắt đỏ ngầu, bắn vào đầu con cá mập vừa trồi lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Máu Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook