Quyển 5 - Chương 217
Hổ Bán Liên
12/08/2017
Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Bọn trẻ nhà Weasley ở lại nhà Black một đêm. Vừa rạng sáng ngày hôm sau, ông Weasley đưa bọn họ rời khỏi, bà Weasley cũng đi cùng. Cho dù bọn họ là bà con xa với Sirius nhưng đây cũng không phải nhà của bọn họ, mà bà Weasley cũng còn nhiều việc nhà phải lo.
Trước khi đi, bà Weasley đã bận rộn cả đêm trong bếp, làm nguyên một rổ lớn bánh thịt đặc biệt nhà Weasley, giống như là cho dù có ba gia tinh sẵn sàng phục vụ thì tôi và Blaise cũng sẽ thiếu ăn vậy đó. Tôi tự mình lấy mình làm vật tham chiếu, thực ra thì mẹ tôi vẫn vô cùng quyến rũ nhưng không thể phủ nhận một việc, mẹ tôi chưa bao giờ có dáng người thon thả cả.
Đối với việc Harry và Hermione không thể đến, mấy ngày đầu tôi cũng có phần vô cùng bất mãn, nhưng chút bất mãn nho nhỏ của tôi cũng nhanh chóng tan biến. Mỗi thành viên Hội Phượng Hoàng ghé qua tổng bộ đều rất vội vã, gương mặt đầy bụi và mệt mỏi, quả thật là bận tối mắt. Chắc chắn chẳng có dư người để hộ tống một đám phù thủy nhóc con hội họp đâu. Nếu dưới tình hình như vậy mà chúng tôi còn có những hành động không cần thiết thì chứng tỏ chúng tôi cũng quá thiếu suy nghĩ và tùy hứng rồi.
Bọn họ luôn luôn xuất hiện vào lúc nửa đêm với áo choàng lữ hành, yên lặng vào nhà ăn, nơi mà tạm thời đảm nhiệm chức danh “phòng họp”, bàn bạc một chút, rồi trước khi mặt trời mọc lại vội vã rời đi.
Có đôi khi cũng sẽ gặp vài người vào ban ngày, nhưng tuyệt đối sẽ không thể gặp giáo sư Snape vào thời điểm này, làm gián điệp của Hội Phượng Hoàng, không ai có thể bận rộn hơn giáo sư.
Nhưng may mắn, ông ấy và Blaise cũng không giống tôi lo lắng, không thể gặp nhau. Có mấy đêm, sau cuộc họp, tôi thấy Blaise và giáo sư đứng trong nơi khuất của phòng họp, nhỏ giọng nói gì đó.
Nhưng mà sau khi bà Weasley rời khỏi, phần lớn thời gian trong ngày, tại tòa biệt thự cổ kính âm u này cũng chỉ có tôi và Blaise.
Đối với Blaise, Kreacher vẫn rất tôn kính, là một gia tinh giàu kinh nghiệm, phục vụ cả đời cho một gia tộc quý tộc giàu có quyền lực, nó vẫn vô cùng ân cần, biểu hiện vô cùng lễ phép và tôn trọng cô.
Điều khiến tôi tiếc nuối chính là nó cùng với Dolly, cũng là một gia tinh giàu kinh nghiệm, ở chung vô cùng không hòa hợp. Là một gia tinh có thể lấy việc phục vụ chủ nhân chu đáo làm kiêu hãnh, Dolly làm việc vô cùng chu đáo. Nhưng với Kreacher mà nói thì có một gia tinh từ một gia đình khác xâm nhập vào lãnh địa của nó làm cho bản năng gia tinh của nó cảm thấy bị đe dọa nghiêm trọng.
Mà Mia thì…tôi dám cược rằng cô nhóc ngốc nghếch đó chẳng thể nào nhận ra được điều gì hết.
Vì hai gia tinh luôn âm thầm phân cao thấp mà nhà Black có thể nói là biến hóa từng ngày. Gia cụ và vật trang trí cũ kỹ bây giờ thì trông mới toanh và sạch sẽ, ngay cả tay vịn cầu thang cũng được lau kỹ đến mức sáng lấp lánh luôn. Tôi nghĩ cho dù là Merlin có đích thân đến cũng chẳng thể tìm ra được hạt bụi nào còn sót lại đâu.
Cảm tạ Merlin, cho dù nhà Black được bảo vệ bởi Bùa trung tính nhưng cũng không ảnh hưởng đến đám cú mèo đưa thư. Trong khoảng thời gian bị ngăn cách này, tôi chỉ còn có thể dựa vào báo chí mới biết được tình hình bên ngoài thôi.
Giống như Ron đã nói, không rõ là ai đã chụp được ảnh Voldemort chiến đấu tại Bộ Pháp thuật lại còn đăng lên tạp chí. Sau đó có người đã chứng thực, họ nhận được cảnh báo có kẻ xâm nhập từ ma pháp bảo hộ, Bộ trưởng Fudge và các nhân viên khác đã vội vàng đến và tận mắt trông thấy hắn.
Lúc này, việc Bộ Pháp thuật đã lâm vào khủng hoảng trầm trọng khi dân chúng cho rằng họ đã che giấu sự thật, khiến họ tin tưởng vào một sự yên bình giả tạo. Nhưng mà không ai khủng hoảng hơn Fudge, ông ta dường như sợ đến vỡ mật. Vài ngày sau, ông ta phải công khai lên tiếng, vô cùng đau khổ mà thừa nhận bản thân đã quá mức võ đoán, phạm phải sai lầm và tuyên bố từ chức. Có vẻ như ông ta đã phải khẩn cấp buông bỏ vị trí quyền lực mà ông ta đã cố chấp thậm chí không từ thủ đoạn để giữ này.
Tù nhân Azkaban vượt ngục với quy mô lớn, và người ta đã phát hiện ra không biết bằng cách nào đó, các Giám ngục đã gia nhập vào trận doanh của Voldemort. Vì vậy trước khi bắt được đám tội phạm đó, có lẽ việc đầu tiên họ cần làm chính là tìm được các giám ngục khác. Nhưng tin tức mà giới phù thủy được nghe nhiều nhất chính là đám tội phạm kia đã quay trở lại nhóm Tử Thần Thực Tử và đã hoạt động gần như là công khai, cũng đã tạo ra vài sự kiện đẫm máu.
Điều khiến người ta tiếc nuối chính là Bộ pháp thuật, lẽ ra hiện tại chính là lúc nên gánh vác trách nhiệm bảo vệ thế giới pháp thuật, thế nhưng chính nó lại đang chìm trong mớ hỗn loạn. Trong thời kỳ yên bình giả tạo, có thể là còn sớm hơn thế, đã có Tử Thần Thực Tử xâm nhập thành công vào Bộ và còn nắm giữ những chức vụ quan trọng. Chưa kể đến việc có người tố cáo Lucius Malfoy, bị kết tội là Tử Thần Thực Tử, có mối quan hệ rất tốt với Bộ trưởng tiền nhiệm Fudge.
Các quan chức trong Bộ bây giờ như rắn mất đầu. Nhưng trong sự hoài nghi và hỗn loạn ấy, cuối cùng họ cũng đi đến một quyết định chung, Hội nghị bầu cử Bộ trưởng lâm thời sẽ được tổ chức sau một tuần nữa.
Beta: Quyền Khuyên
Bọn trẻ nhà Weasley ở lại nhà Black một đêm. Vừa rạng sáng ngày hôm sau, ông Weasley đưa bọn họ rời khỏi, bà Weasley cũng đi cùng. Cho dù bọn họ là bà con xa với Sirius nhưng đây cũng không phải nhà của bọn họ, mà bà Weasley cũng còn nhiều việc nhà phải lo.
Trước khi đi, bà Weasley đã bận rộn cả đêm trong bếp, làm nguyên một rổ lớn bánh thịt đặc biệt nhà Weasley, giống như là cho dù có ba gia tinh sẵn sàng phục vụ thì tôi và Blaise cũng sẽ thiếu ăn vậy đó. Tôi tự mình lấy mình làm vật tham chiếu, thực ra thì mẹ tôi vẫn vô cùng quyến rũ nhưng không thể phủ nhận một việc, mẹ tôi chưa bao giờ có dáng người thon thả cả.
Đối với việc Harry và Hermione không thể đến, mấy ngày đầu tôi cũng có phần vô cùng bất mãn, nhưng chút bất mãn nho nhỏ của tôi cũng nhanh chóng tan biến. Mỗi thành viên Hội Phượng Hoàng ghé qua tổng bộ đều rất vội vã, gương mặt đầy bụi và mệt mỏi, quả thật là bận tối mắt. Chắc chắn chẳng có dư người để hộ tống một đám phù thủy nhóc con hội họp đâu. Nếu dưới tình hình như vậy mà chúng tôi còn có những hành động không cần thiết thì chứng tỏ chúng tôi cũng quá thiếu suy nghĩ và tùy hứng rồi.
Bọn họ luôn luôn xuất hiện vào lúc nửa đêm với áo choàng lữ hành, yên lặng vào nhà ăn, nơi mà tạm thời đảm nhiệm chức danh “phòng họp”, bàn bạc một chút, rồi trước khi mặt trời mọc lại vội vã rời đi.
Có đôi khi cũng sẽ gặp vài người vào ban ngày, nhưng tuyệt đối sẽ không thể gặp giáo sư Snape vào thời điểm này, làm gián điệp của Hội Phượng Hoàng, không ai có thể bận rộn hơn giáo sư.
Nhưng may mắn, ông ấy và Blaise cũng không giống tôi lo lắng, không thể gặp nhau. Có mấy đêm, sau cuộc họp, tôi thấy Blaise và giáo sư đứng trong nơi khuất của phòng họp, nhỏ giọng nói gì đó.
Nhưng mà sau khi bà Weasley rời khỏi, phần lớn thời gian trong ngày, tại tòa biệt thự cổ kính âm u này cũng chỉ có tôi và Blaise.
Đối với Blaise, Kreacher vẫn rất tôn kính, là một gia tinh giàu kinh nghiệm, phục vụ cả đời cho một gia tộc quý tộc giàu có quyền lực, nó vẫn vô cùng ân cần, biểu hiện vô cùng lễ phép và tôn trọng cô.
Điều khiến tôi tiếc nuối chính là nó cùng với Dolly, cũng là một gia tinh giàu kinh nghiệm, ở chung vô cùng không hòa hợp. Là một gia tinh có thể lấy việc phục vụ chủ nhân chu đáo làm kiêu hãnh, Dolly làm việc vô cùng chu đáo. Nhưng với Kreacher mà nói thì có một gia tinh từ một gia đình khác xâm nhập vào lãnh địa của nó làm cho bản năng gia tinh của nó cảm thấy bị đe dọa nghiêm trọng.
Mà Mia thì…tôi dám cược rằng cô nhóc ngốc nghếch đó chẳng thể nào nhận ra được điều gì hết.
Vì hai gia tinh luôn âm thầm phân cao thấp mà nhà Black có thể nói là biến hóa từng ngày. Gia cụ và vật trang trí cũ kỹ bây giờ thì trông mới toanh và sạch sẽ, ngay cả tay vịn cầu thang cũng được lau kỹ đến mức sáng lấp lánh luôn. Tôi nghĩ cho dù là Merlin có đích thân đến cũng chẳng thể tìm ra được hạt bụi nào còn sót lại đâu.
Cảm tạ Merlin, cho dù nhà Black được bảo vệ bởi Bùa trung tính nhưng cũng không ảnh hưởng đến đám cú mèo đưa thư. Trong khoảng thời gian bị ngăn cách này, tôi chỉ còn có thể dựa vào báo chí mới biết được tình hình bên ngoài thôi.
Giống như Ron đã nói, không rõ là ai đã chụp được ảnh Voldemort chiến đấu tại Bộ Pháp thuật lại còn đăng lên tạp chí. Sau đó có người đã chứng thực, họ nhận được cảnh báo có kẻ xâm nhập từ ma pháp bảo hộ, Bộ trưởng Fudge và các nhân viên khác đã vội vàng đến và tận mắt trông thấy hắn.
Lúc này, việc Bộ Pháp thuật đã lâm vào khủng hoảng trầm trọng khi dân chúng cho rằng họ đã che giấu sự thật, khiến họ tin tưởng vào một sự yên bình giả tạo. Nhưng mà không ai khủng hoảng hơn Fudge, ông ta dường như sợ đến vỡ mật. Vài ngày sau, ông ta phải công khai lên tiếng, vô cùng đau khổ mà thừa nhận bản thân đã quá mức võ đoán, phạm phải sai lầm và tuyên bố từ chức. Có vẻ như ông ta đã phải khẩn cấp buông bỏ vị trí quyền lực mà ông ta đã cố chấp thậm chí không từ thủ đoạn để giữ này.
Tù nhân Azkaban vượt ngục với quy mô lớn, và người ta đã phát hiện ra không biết bằng cách nào đó, các Giám ngục đã gia nhập vào trận doanh của Voldemort. Vì vậy trước khi bắt được đám tội phạm đó, có lẽ việc đầu tiên họ cần làm chính là tìm được các giám ngục khác. Nhưng tin tức mà giới phù thủy được nghe nhiều nhất chính là đám tội phạm kia đã quay trở lại nhóm Tử Thần Thực Tử và đã hoạt động gần như là công khai, cũng đã tạo ra vài sự kiện đẫm máu.
Điều khiến người ta tiếc nuối chính là Bộ pháp thuật, lẽ ra hiện tại chính là lúc nên gánh vác trách nhiệm bảo vệ thế giới pháp thuật, thế nhưng chính nó lại đang chìm trong mớ hỗn loạn. Trong thời kỳ yên bình giả tạo, có thể là còn sớm hơn thế, đã có Tử Thần Thực Tử xâm nhập thành công vào Bộ và còn nắm giữ những chức vụ quan trọng. Chưa kể đến việc có người tố cáo Lucius Malfoy, bị kết tội là Tử Thần Thực Tử, có mối quan hệ rất tốt với Bộ trưởng tiền nhiệm Fudge.
Các quan chức trong Bộ bây giờ như rắn mất đầu. Nhưng trong sự hoài nghi và hỗn loạn ấy, cuối cùng họ cũng đi đến một quyết định chung, Hội nghị bầu cử Bộ trưởng lâm thời sẽ được tổ chức sau một tuần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.