Màu Xám Đen

Quyển 2 - Chương 53: Hết năm học

Hổ Bán Liên

08/07/2016

Dumbledor bị hội đồng quản trị trường học bãi chức, nhà Slytherin rất vui sướng. Nhưng học sinh ba nhà khác lại rất lo lắng, giống như chỉ có cụ Dumbledor ở đây, hình như người đó hoặc đồ vật nào đó cũng không dám tấn công học sinh.

Nói thật, tôi không nghĩ là cụ Dumbledor sẽ rời bỏ chức vụ hiệu trưởng. Phải biết rằng năm đó để ở lại Hogwarts, thầy đã cự tuyệt chức vụ Bộ trưởng Bộ Phép thuật.

Tôi đương nhiên biết là hội đồng quản trị nhà trường cũng biết. Thực tế là họ hài lòng nắm lấy cơ hội làm người khác ghét cụ Dumbledor mà thôi.

Đây là chuyện của những người quyền cao chức trọng thôi không liên quan đến tôi, bởi vậy tôi bình tĩnh chăm chú học. Phòng học của tôi không còn là Thư viện vì không được phép cũng không còn là phòng ngủ của tôi mà là phòng sinh hoạt chung có rất nhiều Slytherin cùng ở đây.

Cho dù hiện tại tôi không có bạn thân nhưng tôi cũng mong muốn đặt mình trong phạm vi của mọi người trong Slytherin.

Một ngày nào đó.

Một ngày nào đó họ sẽ quen thuộc với tôi.

Học sinh Slytherin không giàu thì địa vị cao, bọn họ luôn có các con đường lấy tin tức. Từ lúc tôi bắt đầu ngồi tại phòng sinh hoạt chung thì mới biết, tôi đã bỏ lỡ bao nhiêu vui vẻ.

Một mặt khác của truyền thuyết, lịch sử thực tế, thậm chí là thời sự chính trị của thế giới Phép thuật, gia phả quý tộc. Tất cả các tin đồn cùng tin tức đều có người lơ đãng nói đến.

Cách cuộc thi còn ba ngày nữa, lại một vụ tấn công xảy ra - một học sinh bị bắt đến Phòng chứa bí mật.

Người bị bắt là Ginny Weasley, em gái Ron Weasley.

Tất cả các học sinh được huynh trưởng đưa về phòng sinh hoạt chung, không một ai được phép ra ngoài. Tất cả các giáo sư đều tập trung lại, họ tính toán tạm thời đóng cửa Hogwarts, đến ngày hôm sau đưa nhóm học sinh chúng tôi… trở về nhà.

Các nhóm Slytherin cùng tập trung thảo luận, có người lo lắng khi lần này người bị tấn công là phù thủy thuần huyết, nhưng cũng có rất nhiều người vui vẻ khi có người gặp nạn, bởi vì " nhà Weasley là thuần huyết phản đồ "

Nhưng không ai giống nhóm giáo sư đi dặn là đóng gói hành lý.

Mặc kệ đoán thế nào, chúng tôi đều không đoán ra được chân tướng sự việc.

Ngày hôm sau, ngu ngốc Gilderoy Lockhart thật sự trở thành ngu ngóc, các giáo sư đưa ông ta đến Bệnh viện thánh Mungo.

Không, đây không phải là trọng tâm - chết tiệt Gryffindor, chết tiệt Chúa Cứu thế cùng chết tiệt Weasley, bọn họ đã giải quyết quái vật của Phòng Chứa bí mật, bọn họ đạt được thưởng đặc biệt cống hiến, mỗi người bỏ thêm… hai trăm điểm cho nhà Gryffindor.

Tôi phải nói rằng, ở trên bàn cơm, sau khi nghe thấy tin tức này, trải qua tranh chấp Cúp Nhà năm trước, Slytherin vẫn tức giận (chẳng hạn như Malfoy cùng nhóm con rắn nhỏ năm nhất), cũng rất nhiều người bình tĩnh (chẳng hạn như một số người cười lạnh lùng).

" Thật vĩ đại. " Huynh trưởng Coffey lạnh lẽo kéo khóe miệng lên, " Chúa Cứu thế, cậu ta ngoài việc giúp đỡ thế giới Phép thuật, bây giờ còn ngăn cơn sóng dữ đến với Hogwarts. "

Dololex Horace - tuy rằng nữ sinh tại Slytherin có số lượng khá ít nhưng cô ấy chính là nữ Huynh trưởng của Slytherin - đặt khuỷu tay ở trên bàn, lười biếng nói : " Có lẽ nhà Slytherin nên thuận theo thời đại sửa quy củ, Hugh. Quá tuân thủ nội quy sao được. "



Huynh trưởng Coffey mỉm cười nói : " Đúng thế. Có lẽ sau này Slytherin xuất hiện người đi thám hiểm ban đêm thì tôi không nên ngăn cản - xem Gryffindor, điểm số của bọn họ đều trông cậy vào các đêm thám hiểm để tăng điểm đấy. "

" Ha ha… Hugh thân mến, chỉ sợ không được rồi. " Horace lấy tay chống má, " Slytherin sẽ không xuất hiện một Chúa Cứu thế đâu. "

" Không biết mọi người có phát hiện ra không, " một học sinh lớp lớn ngồi bên cạnh mỉm cười nói, " Trường học cũng không đưa ra nội dung chi tiết ra, "

" Đúng thế. " Huynh trưởng Coffey suy nghĩ.

" Bọn họ không nói cho chúng ta biết là ai đã chỉ đạo toàn bộ các cuộc tập kích trong năm học. " Horace tiếp lời.

" Potter có năng lực xà ngữ của Slytherin, đánh bại quái vật trong căn phòng bí mật của Slytherin, chi tiết lại không nói tỉ mỉ… thật sự làm người ta nghi ngờ. " Huynh trưởng Coffey ý tứ hàm xúc nói.

" Dumbledor đương nhiên là biết chi tiết nhưng lại giấu diếm sẽ làm người khác nghi ngờ. " học sinh lớp lớn nói.

" Hay là… Potter là kẻ tấn công ? " Horace nữ huynh trưởng chớp chớp mi, đưa ra một giả thiết.

Dừng một chút, học sinh lớp trên nói : " Người bị hại Ginny Weasley cũng rất kỳ lạ. "

" Đúng thế. "

" Các giáo sư không cho phép một mình hành động, thật là cũng mong muốn mọi người giám sát nhau đi. Vậy kẻ tấn công làm thế nào khi không kinh động người khác mà có thể bắt Weasley đi vậy ? "

" Trừ khi Potter luôn có thể trốn tránh ánh mắt của người khác… Trước khi tình hình kết thúc, nếu không cố ý, muốn đi một mình là rất khó. "

" Trừ khi cô ta có ý tránh những người khác. "

" Trừ khi cô ta là kẻ tấn công. "

Họ trầm mặc một hồi.

Huynh trưởng Coffey nhẹ nhàng ho một tiếng.

" Tóm lại… Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng người thừa kế căn phòng bí mật chỉ sợ là có liên quan với Gryffindor. "

" Đương nhiên ", Horace nữ Huynh trưởng khinh bỉ nói, " Nếu là một Slytherin, bọn họ sẽ không thay hắn giấu diếm. "

---

Hermione Granger cũng những người bị tấn công cũng đã phục hồi. Sau đó cô ấy phát hiện cuộc thi sắp đến thì lập tức nổi điên.

Sau khi hết bận rộn thi cử, chính là tiệc cuối năm.



Sau khi Potter cùng Weasley bỏ thêm bốn trăm điểm, Gryffindor có một loại thái độ là Cúp Nhà đương nhiên là thuộc về họ.

Nhóm tiểu sư tử cực kỳ kích động, Ravenclaw cùng Hufflepuff vây quanh hoan hô Harry Potter, thật giống như là lúc trước người đuổi cậu ta không phải là bọn họ.

Sắc mặt nhóm Slytherin là cũng không thèm quan tâm, nhưng bởi vì mọi người đều có sự chuẩn bị, phần lớn là khinh miệt.

Nhưng sắc mặt của Malfoy thật sự là âm trầm, kém đến mức mọi người ai cũng thấy. Blaise nhẹ nhàng hỏi : " Làm sao thế ? "

Malfoy dừng một chút, miễn cưỡng nở nụ cười.

" Hôm qua, ba mình mới nói cho mình biết, " Malfoy nói khó hiểu, " Tiểu gia tinh bị Potter giải phóng rồi. "

Dãy bàn nhà Slytherin yên tĩnh, mọi người không thể tin nhìn cậu ta.

" Không sao đâu, " huynh trưởng Coffey gật gật đầu với cậu ta, " Tôi tin tưởng ngài Malfoy có thể xử lý tốt chuyện này. "

" Mong là thế. " Malfoy âm trầm nói.

Tôi có chút ngơ ngác không hiểu, kéo Ocil Gourde - cậu ta là người đứng đầu năm nhất, bất hạnh là cậu ta ngồi cạnh tôi, người ngồi cuối cùng của năm hai, " Tiểu gia tinh được giải phóng là như thế nào ? "

Ocil Gourde không kiên nhẫn tránh tay tôi ra rồi châm biếm : " Thật đúng là người xuất thân từ thế giới Muggle, đến cả điều này cũng không biết. "

Tôi chân thành nhìn cậu ta.

Cậu ta mẫn cảm nhận ra tôi đang uy hiếp, lại hạ giọng nói : " Tiểu gia tinh trong nhà nắm giữ rất nhiều bí mật của gia tộc… Ai cũng không tin Dumbledor không lợi dụng điều này. "

" À… " Tôi đã hiểu và đồng tình nhìn cậu ta.

Ocil Gourde nở nụ cười vui sướng khi có người gặp họa, " Ngay cả một tiểu gia tình đều không quản lý được, là một quý tộc từ xa xưa thật là đau lòng… xem ra gia tộc Malfoy rất vội vàng. "

Tôi lườm cậu ta, nói : " Cho dù gia tộc Malfoy gặp phiền toái cũng không mang lại ưu đãi gì cho cậu, tính cách tổn hại người lợi mình thật là đáng ghét. "

Thi cuối năm nay tôi đứng hạng nhất. Cho dù Hermione Granger thiếu rất nhiều tiết học nhưng cô ấy vẫn đứng thứ hai, tôi đã nói rồi, cô ấy là người thông minh nhất mà tôi đã gặp.

Malfoy bị chọc tức. Năm học đầu tiên cậu ta bại bởi một cô gái có xuất thân từ Muggle, năm thứ hai cậu ta lại bại bởi hai cô gái có xuất thân Muggle.

Sau đó là… kỷ nghỉ hè.

Chúng tôi ngồi tàu lửa rời Hogwarts.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Màu Xám Đen

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook