Chương 51: Chương 51
Miêu Diệc Hữu Tú
15/08/2014
Tinh dịch của Lạc Hưởng Ngôn hiển nhiên còn chưa kết thành khối, chất lỏng nóng rực mang theo mạnh mẽ thần tốc phun ra ồ ạt, đưa tới Tang Đồng từng trận choáng váng.
Giống như đám mây trôi bồng bềnh trên trời, trước mắt tất cả đều là chùm sáng trắng mờ mờ, ý thức đã xuất ra bên ngoài cơ thể, nhẹ nhàng theo Lạc Hưởng Ngôn bay đi.
Qua một hồi lâu, hoặc như chỉ trong nháy mắt, Tang Đồng mới dần dần khôi phục thanh tỉnh, trải qua một phen gây sức ép như vậy, trên người ướt nhẹp tất cả đều là mồ hôi.
Lạc Hưởng Ngôn nằm ở trên người Tang Đồng thở dốc hồi lâu, mới thoáng bình phục lại, ngẩng đầu lên từng cái mổ hôn cô, nhẹ nhàng vuốt ve eo thon và chân của cô, hết sức triền miên.
Tang Đồng khó chịu giãy giụa, cau mày nói: “Buông em ra!”
Lạc Hưởng Ngôn lười biếng chống thân lên, một phát kéo xuống quần của cô, sau đó mới thong thả ung dung cởi ra trói buộc trên tay cô, đem áo bó cởi ra.
Tang Đồng vuốt vuốt cổ tay ửng hồng, bất mãn đem bàn tay đưa đến trước mặt Lạc Hưởng Ngôn, ai oán khó chịu nói: “Đều tại anh, cổ tay đều bị trầy cả rồi nè!”
Lạc Hưởng Ngôn vừa nhìn, quả đúng vậy, dấu siết sưng đỏ cả lên, có nhiều chỗ còn rách da, rỉ ra tia máu.
Lạc Hưởng Ngôn nắm tay của cô, nhẹ nhàng thổi thổi, sau đó đem môi của mình dán vào trên cổ tay, êm ái li
ếm hôn chỗ bị rách da.
Miệng vết thương nóng hừng hực tiếp xúc với đầu lưỡi ẩm ướt lại thô ráp, tê têngứa ngứa, tê ngứa đến tận đáy lòng.
Lạc Hưởng Ngôn đau lòng nói: “Xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa!”
“Ai với anh còn có lần sau!”
Tang Đồng không được tự nhiên rút tay của mình ra, lúc này mới bỗng nhiên phát hiện không biết từ lúc nào, mình đã trần truồng bị Lạc Hưởng Ngôn nửa đè ở phía dưới rồi.
Tang Đồng giật giật chân, đột nhiên toàn thân cứng đờ, không thể tin nhìn chằm chằm Lạc Hưởng Ngôn, cà lăm nói: “Anh, anh, anh lại……”
Lạc Hưởng Ngôn cười hắc hắc, hơi có chút hả hê hôn môi Tang Đồng một cái.
Tang Đồng vội vàng luống cuống tay chân giãy giụa, dùng sức đẩy lồng ngực của Lạc Hưởng Ngôn: “Đi ra ngoài, mau đi ra……”
Lạc Hưởng Ngôn ủy ủy khuất khuất mà ôm cô: “Bà xã, bên ngoài lạnh lẽo, nó không muốn đi ra ngoài……”
Tang Đồng quả thật xấu hổ muốn chết rồi, mình bị lột đến sạch sẽ mát mẻ không còn một mảnh, nhìn lại Lạc Hưởng Ngôn mà coi, trừ hơi chút xốc xếch, quần áo còn hoàn chỉnh mặc trên người.
Đối lập như vậy, Tang Đồng càng thêm không được tự nhiên, huống chi, phânthân của Lạc Hưởng Ngôn còn đang chôn sâu trong cơ thể cô, lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, từ từ bành trướng lên.
Tang Đồng bị dọa sợ đến nỗi không dám lộn xộn, chỉ sợ càng thêm kích thích đếnhắn, hai tay kháng cự đẩy ở trước ngực hắn, tức giận nói: “Anh đủ rồi nha!”
Lạc Hưởng Ngôn ưỡn thẳng thắt lưng, giọng điệu sảng khoái, ánh mắt hả hê nhìnxuống cô nói: “Không đủ, em không phải đã biết Nhị gia anh là một đêm bảy lần lang sao!”
Tang Đồng cười lạnh, cách áo sơ mi hung hăng nhéo trước ngực Lạc Hưởng Ngôn một chút: “Không biết, em chỉ biết một đêm bảy lần lang còn có một ý tứ khác!”
Lạc Hưởng Ngôn “Khàn ——” một tiếng, uy hiếp cầm nơi mềm mại trước ngực Tang Đồng: “Có ý tứ gì?”
Tang Đồng dùng sức nhéo một phen mới thả ra, hừ lạnh nói: “Tay súng thần tốc!”
Lạc Hưởng Ngôn trong nháy mắt trầm mặc xuống, một hồi lâu dịu dàng cười lên, nhu tình mật ý tiến tới bên tai Tang Đồng, nhẹ nhàng thổi khí, êm ái nói: “Hiện tại để cho em biết, Nhị gia anh rốt cuộc là khoái thương, hay là kim thương không ngã!”
Tang Đồng chỉ cảm thấy bị Lạc Hưởng Ngôn sít sao chặn lại dòng chất lỏng không cho chảy ra ngoài rồi hung hăng va chạm, lần nữa vọt trở về.
Ngàn vạn đừng nghi ngờ năng lực ở phương diện này của cánh đàn ông, nếu không kết quả là ngươi tuyệt đối đảm đương không nổi đâu!
Tang Đồng lệ rơi đầy mặt ở trong lòng yên lặng hung hăng kiểm điểm lại mình một lần lại một lần.
Lạc Hưởng Ngôn tâm sinh bất mãn, nắm eo của cô hung hăng đụng vào, lại lui ra,cũng không hoàn toàn lui ra ngoài, tiếp theo sau đó mãnh liệt xuyên vào.
“Lúc này còn thất thần?”
Tang Đồng liên tục không ngừng đưa tay vắt lên vai hắn, sáp lại gần hôn hắn một cái, cầu xin tha thứ: “Không có, em là đang say mê, ông xã tha cho em đi……”
Lạc Hưởng Ngôn mặt mũi trong ngoài đều chiếm được thỏa mãn thật lớn, kiêu ngạo hừ hừ, nâng lên chân của cô gác qua đầu vai, sau đó từ trên xuống dưới hung hăng co rút.
Tang Đồng thân thể cơ hồ bị vắt cạn, bắp đùi bị ép tới chua xót đau đớn vô cùng, đồng thời cùng lúc truyền tới từng trận lửa nóng tô ngứa ngáy, cư nhiên lại có một loại khoái cảm hòa hợp khó nói nên lời.
Tang Đồng rên rĩ đứt quãng, trước ngực hai luồng tuyết trắng bị vuốt ve thành các loại hình dáng, trên dưới giáp công khoái cảm như sóng lớn mãnh liệt, rất nhanh liền đem lý trí cuốn sạch không còn một mống.
Lạc Hưởng Ngôn cảm thấy vẫn không hài lòng lắm, một tay bày ở sau lưng cô, để cho cô dính sát vào trước ngực mình, một tay khác kìm chặt tại bụng mềm mại của cô.
Tang Đồng tựa như một con tôm đỏ rực bị ép khô, hai chân cùng tay cơ hồ tiếp xúc chặt chẽ với nhau, toàn bộ thật chặt quấn ở trên cổ của Lạc Hưởng Ngôn. May nhờ cô quanh năm luyện tập vũ đạo, thân thể dẻo dai thật tốt, mới có thểmặc cho Lạc Hưởng Ngôn giày vò như vậy.
Mỗi một lần tiến nhập thật sâu, cũng có thể sờ được cứng rắn của anh nơi bụng cô, ở thời điểm lui ra, bàn tay dùng sức mà ấn xuống, lại cứ không chịu rút ra hoàn toàn, mặc cho chất lỏng được rót đầy bị chính mình va chạm ở trong cơ thể cô vang vọng.
Tang Đồng không tự chủ gắt gao xoắn lại thật chặt, khoái cảm kinh người nhưvậy, chưa bao giờ trải qua cảm giác mãnh liệt như thế, loại rung động khiến linh hồn vui thích này, thế nhưng Tang Đồng hơi có chút sợ hãi.
Tang Đồng rốt cuộc không nhịn được khóc sụt sùi ra tiếng, thương xót cầu xin: “Không cần, a —— ông xã, van cầu anh……”
Lạc Hưởng Ngôn cặp mắt sáng ngời kinh người, đáy mắt ám muội tất cả đều là nồng nặc **, nảy sinh ác độc thẳng tiến, thở hổn hển trêu chọc: “Mới đó đã không chịu nổi? Nhẫn nại chút!”
Nước mắt càng ngày càng nhiều, Tang Đồng mê loạn lắc đầu, giống như là khôngchịu nổi khoái cảm to lớn như vậy.
Mỗi một lần tiến vào cũng hung hãn như vậy, mang theo khí thế của gió đạp sóng, đụng vào nơi mẫn cảm nhất mềm mại nhất, thậm chí có thể cảm nhận được hình dáng của nó, nóng bỏng giày vò cô.
Sau đó ở mỗi một lần thối lui khỏi thì lại dẫn xuất từng đợt sóng mãnh liệt, có thể cảm nhận được vật cứng rắn ấy đang nhồi lên trong ổ bụng, cái loại cảm giác gần như không thể giữ lại đó, khó chịu vô cùng, cố tình lại mang theo sung sướng khôn tả.
Tang Đồng cảm giác bản thân sắp điên rồi, cao triều mang đến từng trận co rút không khống chế được, run run rẩy rẩy ngẩng đầu lên, cắn lỗ tai Lạc Hưởng Ngôn dùng sức mút vào.
Địa phương nhạy cảm bị công kích như vậy đánh trúng, Lạc Hưởng Ngôn rốt cuộc không nhịn được nữa, rên lên một tiếng, bắp thịt toàn thân chợt căng cứng, chống đỡ ở nơi sâu nhất phát tiết ra.
Vốn là bụng bị kéo căn phồng ** phun trào, chất lỏng nóng rực của hai người không cách nào đổ xuống đi ra ngoài, □ như cũ bị Lạc Hưởng Ngôn vững vàng chận lại, vốn đã nhạy cảm thân thể không chịu nổi kích thích mãnh liệt như vậy, dẫn phát từng đợt lại từng đợt cao triều nối tiếp nhau.
Lạc Hưởng Ngôn để xuống Tang Đồng, nặng nề đè ở trên người cô.
Tang Đồng ý thức từ từ quay về, toàn thân vô lực xụi lơ ở bên dưới Lạc Hưởng Ngôn, bắp đùi nhẹ nhàng run rẩy, hiển nhiên là vừa mới bị uốn cong quá mức đưa tới một cơn chuột rút nhẹ.
Tang Đồng khó chịu di động, khuôn mặt đầy nước, phân không ra nơi nào là mồ hôi, nơi nào là nước mắt, tóc từng sợi dính vào trên da thịt trần trụi, toàn thân dinh dính ngứa ngáy, hết sức khó chịu.
Tang Đồng yếu ớt như muỗi kêu rầm rì : “Van anh, mệt quá……”
Lạc Hưởng Ngôn thở dốc hồi lâu, một tay chống đỡ bên người Tang Đồng, thẳng lên trên nhìn cô.
Đầu tóc rối phiêu tán ở trên giường, trên mặt đỏ ửng sau cao triều, cặp mắt mọng nước mông lung mang theo một tia cầu khẩn, bộ dáng nhỏ bé đáng thương rõ là…… vừa mới bị người ta ác độc chà đạp a!
Lạc Hưởng Ngôn nhìn cô bị dày vò thê thảm như vậy, rốt cuộc lòng có chút không đành lòng, hôn một cái trên trán của cô nói: “Muốn anh đi ra ngoài?”
Tang Đồng ngay cả sức để gật đầu cũng không có, chỉ có thể thỏ thẻ “Ừ” một tiếng, trên mặt hiện ra thần sắc cảm kích.
“Vậy em bây giờ nói một chút coi, ông xã là súng thần công, còn là kim thương?”
Tang Đồng hoàn toàn không cần giữ thể diện nữa, nịnh hót nói: “Kim thương! Ông xã thật là giỏi, ông xã lợi hại nhất!”
Lạc Hưởng Ngôn Tâm vô cùng hài lòng, cười rộ lên nghe sao mà hung ác, thanh âm lại êm ái vô cùng: “Thật biết nghe lời, vậy ông xã sẽ ra ngoài……”
Nói xong, Lạc Hưởng Ngôn chậm rãi rút ra phân thân hơi có chút mềm nhũn **,ở một khắc thối lui khỏi, phát ra một tiếng “ba” nhỏ nhẹ, Tang Đồng còn không kịp ngượng ngùng, trên bụng đột nhiên truyền đến cảm giác kìm nén mạnh mẽ.
Tang Đồng trợn to cặp mắt, khống chế không được chất lỏng mãnh liệt đi xuống, đổ ra ngoài, cái loại cảm giác đó giống y hệt như khoái cảm không khống chế được, Tang Đồng cũng nhịn không được nữa, hỏng mất khóc la lên.
Lạc Hưởng Ngôn có chút há hốc mồm rồi.
Này, đây là…… Chơi đùa quá lầu rồi hả?
Lạc Hưởng Ngôn có chút ảo não ôm cô, sớm biết thì đã không khi dễ cô hung ác như vậy, nên từ từ dạy dỗ……
Tang Đồng còn đang tức giận, bộ đáng khóc đến thật đáng thương, gương mặt cơ hồ đều là nước mắt nước mũi, nhếch nhác vô cùng.
Lạc Hưởng Ngôn dịu dàng vuốt lưng cô, hôn lên nước mắt của cô, trấn an nói: “Tốt lắm tốt lắm, khóc cái gì nha?”
Tang Đồng khóc đến đả cách: “Anh, anh…… Anh thật là quá đáng! Ô ô ô…… Cư nhiên như vậy khi dễ em!”
Lạc Hưởng Ngôn cười khan hai tiếng, than thở: “Tốt lắm tốt lắm, là anh không đúng, nhưng là em cũng nhận được thoải mái nha, cho nên đừng khóc……”
Tang Đồng khóc càng thêm lợi hại, uất ức cực kỳ lên án: “Mặt đều…… Mất hết! Cút đi……”
Lạc Hưởng Ngôn hơi hơi trầm ngâm, thế mới biết cô khóc cái gì, không khỏi dở khóc dở cười ôm cô: “Vậy thì có cái gì mất mặt? Nếu không lần sau anh bắn cho em xem? Đi tiểu cho em xem đều được!”
Tang Đồng ra sức nâng cánh tay lên, hung hăng đập hắn một cái, khóc ròng nói: “Khốn kiếp!”
Lạc Hưởng Ngôn hôn lên mí mắt sưng đỏ của cô: “Không khóc không khóc, anh làkhốn kiếp, là cầm thú…… Tốt lắm tốt lắm, bà xã, đừng khóc!”
Tang Đồng rầm rì, một khi phát hiện Lạc Hưởng Ngôn có khuynh hướng tiếp tục khi dễ cô, lập tức lên tiếng gào khan, dọa Lạc Hưởng Ngôn sợ đến mặt ủ mày êchịu đựng bốc lửa **.
Lạc Hưởng Ngôn nhìn cô, trong lòng đoán chừng hôm nay là không thể tiếp tục,thở thật dài một cái, mất mác nói: “Đừng khóc, anh hôm nay không khi dễ em nữa là được……”
Lạc Hưởng Ngôn đứng dậy, cởi xuống quần áo lộn xộn nhăn nhúm, ôm ngang Tang Đồng lên.
Tang Đồng hét lên một tiếng, kinh hãi nhìn chằm chằm hắn hỏi: “Anh muốn làm gì?”
Lạc Hưởng Ngôn tức giận liếc mắt: “Em cứ nói đi? Ga giường ướt nhẹp, em nguyện ý ngủ? Dẫn em đi tắm a!”
Tang Đồng bĩu môi, ngoan ngoãn núp ở trong ngực của hắn.
Tay chân bủn rủn ngâm vào trong nước nóng, lập tức thoải mái khiến Tang Đồngthở dài một hơi, cảm giác dinh dính trên người bị làn nước cuốn đi, rốt cuộc không hề thấy khó chịu nữa.
Tang Đồng toàn bộ quá trình đều nhìn chằm chằm Lạc Hưởng Ngôn giống như đề phòng kẻ cướp, ép hắn không thể không quy củ tắm rửa.
Lạc Hưởng Ngôn vẻ mặt đau khổ cầm khăn lông lau khô hai người, trong lòng âm thầm thề, lần trước tắm uyên ương dục bị côtránh được, lần này cũng không thể đắc thủ, lần sau nói gì cũng phải ở trong phòng tắm làm một trận…… Không, tới mấy trận!
Lạc Hưởng Ngôn ánh mắt sâu kín nhìn Tang Đồng một chút, thở dài một tiếng cầm khăn tắm đem cô bao bọc kín mít, sau đó ôm ra phòng ngủ.
Ga giường các thứ đã được thay đổi toàn bộ, Tang Đồng rút vào trong cái chăn khô mát, trong chốc lát liền ngủ say sưa.
Lạc Hưởng Ngôn im lặng nhìn trời một khắc, mấy ngày nay chạy tới chạy lui bận rộn không ngừng, lại lao tâm lao lực cả một buổi chiều, lúc này có ép buộc nữa cũng cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi, dứt khoát mở chăn ra, ôm Tang Đồng toàn thân trống trơn, cùng nhau ngủ say.
* * *
Chương 52.
《 Khuynh tẫn thiên hạ 》sau khi được quay xong, liền tiến vào giai đoạn chế tác khua chiêng gióng trống tuyên truyền. Trailer tinh xảo được tung ra nhằm tuyên truyền, khung cảnh chiến trường rộng lớn hoa lệ, đưa tới rất nhiều hưởng ứng của đám đông.
Tang Đồng lại bắt đầu công việc bận rộn, bắt đầu tham dự các loại hoạt động tuyên truyền.
Bộ phim này còn chưa khởi chiếu, liền được đông đảo người hâm mộ điện ảnh mong đợi. Ai bảo bộ phim này đủ hoành tráng, vai diễn nữ chính là Tang Đồng, tái xuất giang hồ tiếp tục sự nghiệp, đồng thời bộ phim này cũng là bộ phim đầu tiên của Lương Nguyên từ nước ngoài trở lại, huống chi còn có Thiên vương siêu sao Tô Vĩ gia nhập. 《Khuynh tẫn thiên hạ 》 chỉ tính đến đội hình diễn viên, cũng đã đánh bại các bộ phim điện ảnh và truyền hình lúc bấy giờ rồi.
Còn nữa nha, bộ phim này là do Nghiêm Dực Toàn đạo diễn, xuất phẩm của Vinh Hiển, đội ngũ chế tác tuyệt đối cao cấp bậc nhất, hơn nữa còn có Lạc phu nhân toàn lực ủng hộ, tự mình dẫn dắt đội tinh anh của Vinh Hiển phụ trách hoạt động tuyên truyền khuếch trương, 《Khuynh tẫn thiên hạ 》 muốn không nổi tiếng cũng khó.
Mùa hè lại sắp tới sắp, 《Khuynh tẫn thiên hạ 》 rốt cuộc đã hoàn thành xong công đoạn chế tác cuối cùng.
Lạc phu nhân tự mình ngồi ở chính giữa, trong phòng chiếu phim cao cấp, vì sự kiện chính thức trình chiếu bộ phim sắp tới mà hoàn thiện công tác chuẩn bị sau cùng.
Lễ ra mắt bộ phim được cử hành ở rạp chiếu phim lớn nhất của Vinh Hiển, nhờ tiếng tăm vang dội của Lạc phu nhân, những nghệ sĩ hơi có chút danh tiếng làng giải trí nhân cũng chạy trình diện, ngay cả những thương gia quanh năm có quan hệ tốt cùng Vinh Hiển cũng đều tới góp vui.
Mà ở hội trường lễ ra mắt, không thể nghi ngờ là buổi lễ mấy năm gần đây đám chó săn mong đợi nhất. Không chỉ bởi vì có Nghiêm Dực Toàn nổi danh hiển hách trong nghề đạo diễn bộ phim đặc sắc ấp ủ vài năm này, còn là bởi vì danh tiếng vang dội của dàn diễn viên chính.
Lại nói, trước khi bắt đầu lễ chiếu mở màn chính thức, Vinh Hiển tiết lộ tin tức, đến lúc đó, Lạc phu nhân và Lạc Nhị gia sẽ cùng nhau xuất hiện ủng hộ cho con dâu Lạc gia.
Các ký giả nghe tin tức này xong, nguyên bản tâm tình kích động càng thêm kích động rồi, từng người một giống như được đánh máu gà, phía sau tiếp phía trước chen vào hội trường.
Tang Đồng mặc một chiếc váy dài đỏ tươi lộ ra bờ vai cùng mảnh lưng càng thêm nổi bật làn da oánh nhuận trắng nõn. Toàn thân được vải vóc bao lấy ôm sát, đem dáng người lồi lõm càng thêm hiển lộ dáng vẻ thướt tha mềm mại, làn váy ởđầu gối đột nhiên tản ra, giống như một đóa mẫu đơn nở rộ, xinh đẹp cao quý.
Tang Đồng khoác lấy cánh tay Lạc Hưởng Ngôn, vừa xuất hiện ở cửa liền thu hút tất cả sự chú ý ở hiện trường.
Đối với loại trường hợp này, Tang Đồng dĩ nhiên là không xa lạ gì, nhẹ nhàng gật đầu tươi cười bày ra mấy tư thế đẹp mắt, mặc cho đèn flash lóe lên không ngừng, cùng Lạc Hưởng Ngôn chậm rãi đi vào hội trường.
Lạc phu nhân mặc một chiếc sườn xám màu tím nhung tơ tằm đã được cách tân,ưu nhã nâng cánh tay, một mảnh ồn ào bên dưới lập tức ngừng lại.
Lạc phu nhân khẽ mỉm cười, nói đơn giản mấy câu dạo đầu, đơn giản là đối với bộphim này rất có lòng tin vân vân, kế tiếp liền có ý bảo các ký giả có thể bắt đầu đặt câu hỏi xung quanh bộ phim rồi.
Đặt câu hỏi đầu tiên chính là ký giả《Tuần san điện ảnh và truyền hình》, nữ phóng viên lão luyện quả quyết thật nhanh cướp được cơ hội, trực tiếp đem vấn đề đầu tiên ném cho nữ chính duy nhất trong bộ phim.
“Nhớ lúc trước trong nghi thức bấm máy, Lạc phu nhân đã từng nói là bởi vì bị kịch bản làm cảm động nên mới quyết định quay trở lại nghiệp diễn, xin hỏi Lạc phu nhân hiện tại sắp sửa trình chiếu bộ phim, ngài có còn cảm xúc như lúc trước nữa hay không?”
Tang Đồng tiếp nhận micro, suy nghĩ một chút nói: “Dĩ nhiên, dù sao nhìn mộtlần kịch bản với việc tự mình tham gia diễn xuất bộ phim này ắt hẳn không giống nhau…… Mấy tháng nghiềm ngẫm nhân vật nữ chính, làm cho trong lòng tôi đối với nàng càng thêm sâu sắc hiểu rõ! Thật ra thì bi kịch của nữ chính trong bộ phim phần lớn là do xuất thân bối cảnh của nàng tạo thành, nàng từ nhỏ lưng đeo trọng trách mà phụ thân để lại, bị giam cầm ở nơi thâm cung, cho tới khinàng nhìn thấy thiên hạ rộng lớn thì không kìm hãm được trầm mê ở trong đó…… Sau lại bất hạnh cũng là bởi vì đại nghĩa và lý tưởng của nàng, xung đột mãnh liệt với tình yêu của nàng mà tạo thành. Bản thân tôi thật lòng rất thưởng thức tích cách của nữ chính, nàng dũng cảm, kiên cường, dám phản kháng…… Nhưng mà tôi lại không thích tính cách rối rắm của nàng, lúc nào cũng không dứt khoát được, kết quả cuối cùng lại tạo thành cục diện thảm thiết.”
Vị phóng viên kia lại tiếp tục truy vấn: “Như vậy, trong hai vị nam chính của bộ phim này, ngài thích Lương Nguyên hơn một chút, hay là thích Tô Vĩ hơn mộtchút?”
Tang Đồng khẽ mỉm cười: “Cố Khanh Trần yêu thích thiên hạ thái bình, bách tính an vui. Mà tôi…… Dĩ nhiên yêu thích ông xã tôi hơn rồi!”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người phía dưới đều nở nụ cười, không khí hiện trường lập tức thoải mái hơn rất nhiều.
Lạc Hưởng Ngôn kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên, bộ dáng hả hê đắc ý, mười phần đủ mười là một con gà trống đuôi xòe rồi.
“Lạc phu nhân, đoạn thời gian trước xôn xao tin tức Lương Tiểu Nghệ ngoàiđường phố tranh cãi đánh nhau với nghệ sĩ, xin hỏi có phải hay không ngài vàLương Tiên Sinh trong quá trình hợp tác phát sinh mâu thuẫn, cho nên Lương Tiểu Nghệ mới có thể ngoài đường gây hấn với ngài?”
Tang Đồng nhún vai một cái, vô tội nói: “Tôi cùng Lương tiên sinh có mâu thuẫn sao? Bản thân tôi cảm giác cùng anh ấy hợp tác rất vui vẻ, không biết Lương tiên sinh có phải hay không cũng cho là như thế? Con người của tôi đối với phương diện đối nhân xử thế từ trước đến giờ phản ứng có chút chậm lụt, nếu như màtôi có lỡ đắc tội Lương tiên sinh, kính xin thông cảm nhiều hơn! Anh nói có phải không, Lương tiên sinh?”
Tang Đồng cười không ngớt nhìn về phía Lương Nguyên, dứt khoát trực tiếp đưa vấn đề phiền não này ném tới cho hắn.
Lương Nguyên cười cười, hướng về phía micro không nhanh không chậm nói: “Dĩnhiên không có, Tang tiểu thư diễn xuất cực kỳ tuyệt vời, cùng cô ấy diễn chung có thể nhập vai nhân vật rất tốt…… Về phần Tiểu Nghệ, lúc ấy tôi vừa vặn kết thúc vai diễn, bởi vì quá nhập vai có chút không ra được, mấy ngày đó tâm tình cũng rất sa sút, sau lại thái độ đối với Tang Đồng cũng có chút ác liệt. Đúng lúc như thế, Tiểu Nghệ mới hiểu lầm giữa chúng tôi có mâu thuẫn, em ấy hành động nôn nóng, cộng thêm giữa chúng tôi tình cảm rất tốt, em ấy từ trước đến giờ vẫn luôn ủng hộ tôi, cho nên xảy ra những chuyện không vui kia…… Mặc dù trước đó chúng tôi đã âm thầm giải hòa, nhưng là hiện tại, tôi vẫn muốn lần nữa đối với Tang tiểu thư thật lòng xin lỗi.”
Lời này ở ngày đó phát sinh sự việc Lương Nguyên cũng đã nói qua, lúc này nóilại, những ký giả kia mặc dù không tin, nhất thời cũng không còn biện pháp tìm ra sơ hở.
Lương Nguyên cũng không cho các ký giả có cơ hội tiếp tục truy vấn, lập tức dịu dàng cười nói: “Mọi người vẫn nên tiếp tục thảo luận những vấn đề xung quanh nội dung bộ phim đi thôi!”
Kế tiếp, chính là nói những vấn đề râu ria xung quanh bộ phim.
Ở đây có rất nhiều ký giả đều được Vinh Hiển mời đến, mặc kệ như thế nào, đềumuốn dốc hết toàn lực đi tán dương bộ phim này.
Mấy vị diễn viên nồng cốt thay phiên nói chút chuyện thú vị trong lúc quay phim, cùng nhua chụp chung vài tấm ảnh, khiến cho lễ ra mắt bộ phim kết thúc hoàn mỹ trong không khí vui vẻ.
《 Khuynh tẫn thiên hạ 》 rất nhanh liền được kéo màn.
Xem phim trừ người bình luận chuyên nghiệp trong nghề còn có các diễn viên và những người hâm mộ điện ảnh khác nữa, còn có rất nhiều nghệ sĩ nổi danh trong giới cũng có mặt.
So với bộ phim đầu tay của diễn viên chính, lần này hiển nhiên càng thêm thành công.
Tang Đồng và Lạc Hưởng Ngôn song song ngồi ở vị trí tốt nhất, hai người mười ngón tay đan xen, trong rạp chiếu tối đen lẳng lặng xem phim.
Nhớ ba năm trước đây tại lễ ra mắt bộ phim đầu tay, Tang Đồng là một người quan sát, chịu đựng đáy lòng tràn đầy cô đơn, khi bộ phim kết cục, trong thời điểm niềm vui sướng vì đã đạt thành tâm nguyện, cô mới dám mặc cho nước mắtchảy ra, bộc lộ lòng tràn đầy bi thương.
Lễ trình chiếu kia, kết thúc nghiệp diễn của Tang Đồng, cũng kết thúc tình yêu của Tang Đồng và Lương Nguyên.
Vậy mà hôm nay, từ lúc bộ phim bắt đầu đến lúc lên cao trào, Tang Đồng mặc dùbởi vì kết cục chuyện xưa mà thương cảm, lại hoàn toàn không có cảm giác tuyệt vọng khi đó.
Có lẽ là bởi vì lần này…… Cô hiểu rõ, người đang ngồi bên cạnh mình lúc này, vĩnh viễn sẽ không rời đi cô.
Tang Đồng nhìn sang Lạc Hưởng Ngôn bên cạnh, vẻ mặt hắn chuyên chú nhìnchằm chằm phía trước, ánh đèn trên màn ảnh đập vào gò má của hắn, cái loại thần sắc nghiêm túc đó, làm cho người ta tim đập thình thịch.
Tang Đồng kìm lòng không được nắm tay thật chặt, Lạc Hưởng Ngôn lập tức nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”
Tang Đồng há miệng, vốn là muốn nói đột nhiên lại cũng không nói ra được, không thể làm gì khác hơn là cười cười nói: “Không có gì, muốn hỏi anh một chút…… Em diễn như thế nào?”
Lạc Hưởng Ngôn vẫn nhìn về phía trước, chỉ sợ bỏ lỡ từng chi tiết, nghe vậy khẽcười nói: “Em hỏi anh, anh tất nhiên nói hay lắm…… Chỉ là em yên tâm, bộphim này, tuyệt đối thống trị phòng bán vé năm nay!”
Tang Đồng đáy lòng ẩn chứa lo lắng cũng bị câu nói kia của Lạc Hưởng Ngôn làm cho tiêu tán.
Đúng vậy a, tổ chế tác trình độ vượt trội, lại được biên kịch nổi danh hạng nhất biên kịch qua, làm sao có thể kém cỏi được!
Tiết tấu bộ phim được nắm bắt vô cùng tốt, tình tiết câu chuyện được sắp xếp hợp lý hấp dẫn lực chú ý của người xem, cộng thêm trang phục hoa lệ, hình ảnh tinh xảo, dàn cảnh chiến trường rộng lớn…… Bất luận cái nào cũng khiến người xem nhập tâm vào trong đó.
130 phút trình chiếu của bộ phim mọi người tập trung thưởng thức, rất nhanh liền kết thúc.
Ánh đèn trong rạp chiếu bừng sáng, mọi người vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Tang Đồng thậm chí có thể nghe được tiếng có người kích động thảo luận, còn cónhững cô gái bị đoạn kết của bộ phim làm cảm động, sụt sùi khóc nức nở.
Tang Đồng rốt cuộc lộ ra biêut tình thả lỏng, cùng Lạc Hưởng Ngôn nhìn nhaucười một tiếng.
Lạc phu nhân bước chân khoan thai đi tới, vừa trông thấy đã gắt gao ôm hai người thật chặt, nâng lên một nụ cười thỏa mãn.
Tang Đồng ngượng ngùng từ trong ngực Lạc Hưởng Ngôn tránh ra: “Mẹ.”
Lạc phu nhân gật đầu một cái, ngón tay uốn thành một độ cong duyên dáng, đem chùm tóc bên mặt vén ra sau tai.
“Tang Đồng, con diễn không tệ, bộ phim này rất thành công.”
Tang Đồng cao hứng cười rộ lên, cô đương nhiên biết rõ vị này là nữ vương chuyên bắt bê trong giới giải trí, có thể được Lạc phu nhân khích lệ là chuyện hiếm hoi đến nhường nào, nhưng hôm nay, bà lại còn nói rất thành công, vậy dĩnhiên là lời ca ngợi lớn nhất rồi!
Lạc phu nhân cười nhạt: “Kế tiếp, khâu tuyên truyền cho bộ phim cũng khôngthể buông lỏng, phải thừa thế truy kích, dĩ nhiên, những thứ này có nhân viên chuyên môn phụ trách…… Còn con, hai ngày nay chuẩn bị một chút, cuối tuần cùng Nghiêm Đạo bay đi nước F, tham gia lễ trao giải A. E. M.”
Lạc Hưởng Ngôn sửng sốt, mất hứng nói: “Gấp gáp như vậy?”
Lạc phu nhân tức giận đập hắn một cái: “Đã sớm nói qua tới rồi, gấp cái gì! Cũng chỉ đi có hai ba ngày, con có cái gì không vui?”
Lạc Hưởng Ngôn bĩu môi, nói lầm bầm: “Đóng phim thật phiền phức……”
Lạc phu nhân vừa tức vừa buồn cười, biết tụi nhỏ mặc dù kết hôn nhiều năm,nhưng trong khoảng thời gian này mới chính thức ở chung một chỗ, con traimình tự nhiên đeo bám người thật lợi hại.
Lạc phu nhân nhíu lông mày, ý vị sâu xa nói nói: “Con đừng nghĩ đem công việc quăng cho mẹ, một mình chạy đi phong lưu…… Mẹ nói trước với con rồi, cuối tuần này phải cùng JK thảo luận một hạng mục rất quan trọng, con phải tự mìnhđi!”
Lạc Hưởng Ngôn mất hứng liếc mắt: “Biết rồi……”
Lúc này đi cái gì JK a, lại muốn ra khỏi nước, nước F xa như vậy……
Lạc Hưởng Ngôn ánh mắt đột nhiên sáng lên, lập tức nở nụ cười, vui mừng nhào tới trên người Lạc phu nhân, vang dội ở trên mặt bà hôn một cái: “Mẹ, ngài thật là mẹ ruột của con, con biết ngay ngài đau lòng con trai nhất mà!”
Lạc phu nhân không nhịn được đạp hắn một cước, cũng duy trì không nổi ưu nhãcủa mình nửa rồi, dở khóc dở cười xoa xoa nửa bên mặt dính đầy nước miếng.
Lễ ra mắt phim kết thúc, các rạp chiếu lớn khắp nơi đều bắt đầu chiếu bộ phim này.
Nhìn hàng người tới xem đợt đầu tiên, cũng đối với bộ phim khen không dứt miệng, kéo theo đông đảo mọi người đều tới rạp xem phim.
Giải trí truyền thông rối rít tuyên truyền giới thiệu cho bộ phim, hơn nữa luôn sốt ruột chú ý tình hình phòng bán vé.
Ngày đầu thoải mái vượt qua mười triệu.
Trình chiếu một vòng đột phá một tỷ phòng bán vé.
Sau đó phòng bán vé tiếp tục nâng cao doanh số……
Ngay cả các tạp chí báo chí lớn đều không thể không tán thưởng chỗ tốt của bộ phim.
Mặc kệ là cảnh quay hay kỷ xảo, năng lực của các diễn viên, hay là thiết kế trang phục, sáng tác phối nhạc, cũng nhận được thành công rất lớn.
Mặc dù không thiếu vài người xoi mói, đối với bộ phim mọi cách bắt bẻ công kích,nhưng vẫn ngăn cản không được người xem hiếu kỳ đối với thanh thế được tándương rất lớn này.
《 Tuần san điện ảnh và truyền hình》 có một đoạn bình luận nói như sau “…… Bộ phim thành công nhất ở chỗ vốn nên được bộc phát, nhưng không có bộc phát. Đoạn đầu lục đục đấu đá, tranh phong trái ngược nhau mang đến quánhiều lực hút, đoạn giữa hai quân đối chọi khung cảnh rộng lớn cũng làm cho người xem nhiệt huyết sôi trào, chính là bởi vì các tình tiết cao trào trước sau nối tiếp không ngừng, tầng tầng lớp lớp thúc đẩy kịch tính, cho đến cuối cùng, thứtình cảm đó bộc phát đỉnh điểm lại dùng một thủ pháp bình tĩnh tới triển hiện,ngoài dự đoán của mọi người, rồi lại giống như phải là như thế…… Phương pháp thể hiện cực đoan như vậy, ngược lại càng thêm thành công, càng có thểđả động nhân tâm……”
“…… Kết thúc oanh liệt như vậy, giữa khung cảnh phủ đầy tuyết, không làm cho người ta kích động đến tận cùng, có chăng chỉ là phút giây vỡ òa rồi sau lại bình tĩnh thẫn thờ, chính là tuyệt vọng lúc tâm như tro bụi. Nhưng hoàn toàn làbởi vì như thế, Tang Đồng ánh mắt tuyệt vọng kết hợp với giọng nói van xin, thanh âm run rẩy, mới càng có thể khuấy động lòng người! Mà cả hình ảnh bão tuyết bay tán loạn, giống như toàn bộ đều phiêu lạc đến trong lòng, làm cho người ta nhịn không được phiền muộn cùng đau thương……”
Phòng bán vé đã minh chứng cho tất cả.
Bình luận điện ảnh cũng chỉ là dệt hoa trên gấm.
Bộ phim này, mặc kệ từ phương diện nào nhìn nhận, cũng không thể nghi ngờ đã gặt hái được thành công to lớn!
Giống như đám mây trôi bồng bềnh trên trời, trước mắt tất cả đều là chùm sáng trắng mờ mờ, ý thức đã xuất ra bên ngoài cơ thể, nhẹ nhàng theo Lạc Hưởng Ngôn bay đi.
Qua một hồi lâu, hoặc như chỉ trong nháy mắt, Tang Đồng mới dần dần khôi phục thanh tỉnh, trải qua một phen gây sức ép như vậy, trên người ướt nhẹp tất cả đều là mồ hôi.
Lạc Hưởng Ngôn nằm ở trên người Tang Đồng thở dốc hồi lâu, mới thoáng bình phục lại, ngẩng đầu lên từng cái mổ hôn cô, nhẹ nhàng vuốt ve eo thon và chân của cô, hết sức triền miên.
Tang Đồng khó chịu giãy giụa, cau mày nói: “Buông em ra!”
Lạc Hưởng Ngôn lười biếng chống thân lên, một phát kéo xuống quần của cô, sau đó mới thong thả ung dung cởi ra trói buộc trên tay cô, đem áo bó cởi ra.
Tang Đồng vuốt vuốt cổ tay ửng hồng, bất mãn đem bàn tay đưa đến trước mặt Lạc Hưởng Ngôn, ai oán khó chịu nói: “Đều tại anh, cổ tay đều bị trầy cả rồi nè!”
Lạc Hưởng Ngôn vừa nhìn, quả đúng vậy, dấu siết sưng đỏ cả lên, có nhiều chỗ còn rách da, rỉ ra tia máu.
Lạc Hưởng Ngôn nắm tay của cô, nhẹ nhàng thổi thổi, sau đó đem môi của mình dán vào trên cổ tay, êm ái li
ếm hôn chỗ bị rách da.
Miệng vết thương nóng hừng hực tiếp xúc với đầu lưỡi ẩm ướt lại thô ráp, tê têngứa ngứa, tê ngứa đến tận đáy lòng.
Lạc Hưởng Ngôn đau lòng nói: “Xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa!”
“Ai với anh còn có lần sau!”
Tang Đồng không được tự nhiên rút tay của mình ra, lúc này mới bỗng nhiên phát hiện không biết từ lúc nào, mình đã trần truồng bị Lạc Hưởng Ngôn nửa đè ở phía dưới rồi.
Tang Đồng giật giật chân, đột nhiên toàn thân cứng đờ, không thể tin nhìn chằm chằm Lạc Hưởng Ngôn, cà lăm nói: “Anh, anh, anh lại……”
Lạc Hưởng Ngôn cười hắc hắc, hơi có chút hả hê hôn môi Tang Đồng một cái.
Tang Đồng vội vàng luống cuống tay chân giãy giụa, dùng sức đẩy lồng ngực của Lạc Hưởng Ngôn: “Đi ra ngoài, mau đi ra……”
Lạc Hưởng Ngôn ủy ủy khuất khuất mà ôm cô: “Bà xã, bên ngoài lạnh lẽo, nó không muốn đi ra ngoài……”
Tang Đồng quả thật xấu hổ muốn chết rồi, mình bị lột đến sạch sẽ mát mẻ không còn một mảnh, nhìn lại Lạc Hưởng Ngôn mà coi, trừ hơi chút xốc xếch, quần áo còn hoàn chỉnh mặc trên người.
Đối lập như vậy, Tang Đồng càng thêm không được tự nhiên, huống chi, phânthân của Lạc Hưởng Ngôn còn đang chôn sâu trong cơ thể cô, lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, từ từ bành trướng lên.
Tang Đồng bị dọa sợ đến nỗi không dám lộn xộn, chỉ sợ càng thêm kích thích đếnhắn, hai tay kháng cự đẩy ở trước ngực hắn, tức giận nói: “Anh đủ rồi nha!”
Lạc Hưởng Ngôn ưỡn thẳng thắt lưng, giọng điệu sảng khoái, ánh mắt hả hê nhìnxuống cô nói: “Không đủ, em không phải đã biết Nhị gia anh là một đêm bảy lần lang sao!”
Tang Đồng cười lạnh, cách áo sơ mi hung hăng nhéo trước ngực Lạc Hưởng Ngôn một chút: “Không biết, em chỉ biết một đêm bảy lần lang còn có một ý tứ khác!”
Lạc Hưởng Ngôn “Khàn ——” một tiếng, uy hiếp cầm nơi mềm mại trước ngực Tang Đồng: “Có ý tứ gì?”
Tang Đồng dùng sức nhéo một phen mới thả ra, hừ lạnh nói: “Tay súng thần tốc!”
Lạc Hưởng Ngôn trong nháy mắt trầm mặc xuống, một hồi lâu dịu dàng cười lên, nhu tình mật ý tiến tới bên tai Tang Đồng, nhẹ nhàng thổi khí, êm ái nói: “Hiện tại để cho em biết, Nhị gia anh rốt cuộc là khoái thương, hay là kim thương không ngã!”
Tang Đồng chỉ cảm thấy bị Lạc Hưởng Ngôn sít sao chặn lại dòng chất lỏng không cho chảy ra ngoài rồi hung hăng va chạm, lần nữa vọt trở về.
Ngàn vạn đừng nghi ngờ năng lực ở phương diện này của cánh đàn ông, nếu không kết quả là ngươi tuyệt đối đảm đương không nổi đâu!
Tang Đồng lệ rơi đầy mặt ở trong lòng yên lặng hung hăng kiểm điểm lại mình một lần lại một lần.
Lạc Hưởng Ngôn tâm sinh bất mãn, nắm eo của cô hung hăng đụng vào, lại lui ra,cũng không hoàn toàn lui ra ngoài, tiếp theo sau đó mãnh liệt xuyên vào.
“Lúc này còn thất thần?”
Tang Đồng liên tục không ngừng đưa tay vắt lên vai hắn, sáp lại gần hôn hắn một cái, cầu xin tha thứ: “Không có, em là đang say mê, ông xã tha cho em đi……”
Lạc Hưởng Ngôn mặt mũi trong ngoài đều chiếm được thỏa mãn thật lớn, kiêu ngạo hừ hừ, nâng lên chân của cô gác qua đầu vai, sau đó từ trên xuống dưới hung hăng co rút.
Tang Đồng thân thể cơ hồ bị vắt cạn, bắp đùi bị ép tới chua xót đau đớn vô cùng, đồng thời cùng lúc truyền tới từng trận lửa nóng tô ngứa ngáy, cư nhiên lại có một loại khoái cảm hòa hợp khó nói nên lời.
Tang Đồng rên rĩ đứt quãng, trước ngực hai luồng tuyết trắng bị vuốt ve thành các loại hình dáng, trên dưới giáp công khoái cảm như sóng lớn mãnh liệt, rất nhanh liền đem lý trí cuốn sạch không còn một mống.
Lạc Hưởng Ngôn cảm thấy vẫn không hài lòng lắm, một tay bày ở sau lưng cô, để cho cô dính sát vào trước ngực mình, một tay khác kìm chặt tại bụng mềm mại của cô.
Tang Đồng tựa như một con tôm đỏ rực bị ép khô, hai chân cùng tay cơ hồ tiếp xúc chặt chẽ với nhau, toàn bộ thật chặt quấn ở trên cổ của Lạc Hưởng Ngôn. May nhờ cô quanh năm luyện tập vũ đạo, thân thể dẻo dai thật tốt, mới có thểmặc cho Lạc Hưởng Ngôn giày vò như vậy.
Mỗi một lần tiến nhập thật sâu, cũng có thể sờ được cứng rắn của anh nơi bụng cô, ở thời điểm lui ra, bàn tay dùng sức mà ấn xuống, lại cứ không chịu rút ra hoàn toàn, mặc cho chất lỏng được rót đầy bị chính mình va chạm ở trong cơ thể cô vang vọng.
Tang Đồng không tự chủ gắt gao xoắn lại thật chặt, khoái cảm kinh người nhưvậy, chưa bao giờ trải qua cảm giác mãnh liệt như thế, loại rung động khiến linh hồn vui thích này, thế nhưng Tang Đồng hơi có chút sợ hãi.
Tang Đồng rốt cuộc không nhịn được khóc sụt sùi ra tiếng, thương xót cầu xin: “Không cần, a —— ông xã, van cầu anh……”
Lạc Hưởng Ngôn cặp mắt sáng ngời kinh người, đáy mắt ám muội tất cả đều là nồng nặc **, nảy sinh ác độc thẳng tiến, thở hổn hển trêu chọc: “Mới đó đã không chịu nổi? Nhẫn nại chút!”
Nước mắt càng ngày càng nhiều, Tang Đồng mê loạn lắc đầu, giống như là khôngchịu nổi khoái cảm to lớn như vậy.
Mỗi một lần tiến vào cũng hung hãn như vậy, mang theo khí thế của gió đạp sóng, đụng vào nơi mẫn cảm nhất mềm mại nhất, thậm chí có thể cảm nhận được hình dáng của nó, nóng bỏng giày vò cô.
Sau đó ở mỗi một lần thối lui khỏi thì lại dẫn xuất từng đợt sóng mãnh liệt, có thể cảm nhận được vật cứng rắn ấy đang nhồi lên trong ổ bụng, cái loại cảm giác gần như không thể giữ lại đó, khó chịu vô cùng, cố tình lại mang theo sung sướng khôn tả.
Tang Đồng cảm giác bản thân sắp điên rồi, cao triều mang đến từng trận co rút không khống chế được, run run rẩy rẩy ngẩng đầu lên, cắn lỗ tai Lạc Hưởng Ngôn dùng sức mút vào.
Địa phương nhạy cảm bị công kích như vậy đánh trúng, Lạc Hưởng Ngôn rốt cuộc không nhịn được nữa, rên lên một tiếng, bắp thịt toàn thân chợt căng cứng, chống đỡ ở nơi sâu nhất phát tiết ra.
Vốn là bụng bị kéo căn phồng ** phun trào, chất lỏng nóng rực của hai người không cách nào đổ xuống đi ra ngoài, □ như cũ bị Lạc Hưởng Ngôn vững vàng chận lại, vốn đã nhạy cảm thân thể không chịu nổi kích thích mãnh liệt như vậy, dẫn phát từng đợt lại từng đợt cao triều nối tiếp nhau.
Lạc Hưởng Ngôn để xuống Tang Đồng, nặng nề đè ở trên người cô.
Tang Đồng ý thức từ từ quay về, toàn thân vô lực xụi lơ ở bên dưới Lạc Hưởng Ngôn, bắp đùi nhẹ nhàng run rẩy, hiển nhiên là vừa mới bị uốn cong quá mức đưa tới một cơn chuột rút nhẹ.
Tang Đồng khó chịu di động, khuôn mặt đầy nước, phân không ra nơi nào là mồ hôi, nơi nào là nước mắt, tóc từng sợi dính vào trên da thịt trần trụi, toàn thân dinh dính ngứa ngáy, hết sức khó chịu.
Tang Đồng yếu ớt như muỗi kêu rầm rì : “Van anh, mệt quá……”
Lạc Hưởng Ngôn thở dốc hồi lâu, một tay chống đỡ bên người Tang Đồng, thẳng lên trên nhìn cô.
Đầu tóc rối phiêu tán ở trên giường, trên mặt đỏ ửng sau cao triều, cặp mắt mọng nước mông lung mang theo một tia cầu khẩn, bộ dáng nhỏ bé đáng thương rõ là…… vừa mới bị người ta ác độc chà đạp a!
Lạc Hưởng Ngôn nhìn cô bị dày vò thê thảm như vậy, rốt cuộc lòng có chút không đành lòng, hôn một cái trên trán của cô nói: “Muốn anh đi ra ngoài?”
Tang Đồng ngay cả sức để gật đầu cũng không có, chỉ có thể thỏ thẻ “Ừ” một tiếng, trên mặt hiện ra thần sắc cảm kích.
“Vậy em bây giờ nói một chút coi, ông xã là súng thần công, còn là kim thương?”
Tang Đồng hoàn toàn không cần giữ thể diện nữa, nịnh hót nói: “Kim thương! Ông xã thật là giỏi, ông xã lợi hại nhất!”
Lạc Hưởng Ngôn Tâm vô cùng hài lòng, cười rộ lên nghe sao mà hung ác, thanh âm lại êm ái vô cùng: “Thật biết nghe lời, vậy ông xã sẽ ra ngoài……”
Nói xong, Lạc Hưởng Ngôn chậm rãi rút ra phân thân hơi có chút mềm nhũn **,ở một khắc thối lui khỏi, phát ra một tiếng “ba” nhỏ nhẹ, Tang Đồng còn không kịp ngượng ngùng, trên bụng đột nhiên truyền đến cảm giác kìm nén mạnh mẽ.
Tang Đồng trợn to cặp mắt, khống chế không được chất lỏng mãnh liệt đi xuống, đổ ra ngoài, cái loại cảm giác đó giống y hệt như khoái cảm không khống chế được, Tang Đồng cũng nhịn không được nữa, hỏng mất khóc la lên.
Lạc Hưởng Ngôn có chút há hốc mồm rồi.
Này, đây là…… Chơi đùa quá lầu rồi hả?
Lạc Hưởng Ngôn có chút ảo não ôm cô, sớm biết thì đã không khi dễ cô hung ác như vậy, nên từ từ dạy dỗ……
Tang Đồng còn đang tức giận, bộ đáng khóc đến thật đáng thương, gương mặt cơ hồ đều là nước mắt nước mũi, nhếch nhác vô cùng.
Lạc Hưởng Ngôn dịu dàng vuốt lưng cô, hôn lên nước mắt của cô, trấn an nói: “Tốt lắm tốt lắm, khóc cái gì nha?”
Tang Đồng khóc đến đả cách: “Anh, anh…… Anh thật là quá đáng! Ô ô ô…… Cư nhiên như vậy khi dễ em!”
Lạc Hưởng Ngôn cười khan hai tiếng, than thở: “Tốt lắm tốt lắm, là anh không đúng, nhưng là em cũng nhận được thoải mái nha, cho nên đừng khóc……”
Tang Đồng khóc càng thêm lợi hại, uất ức cực kỳ lên án: “Mặt đều…… Mất hết! Cút đi……”
Lạc Hưởng Ngôn hơi hơi trầm ngâm, thế mới biết cô khóc cái gì, không khỏi dở khóc dở cười ôm cô: “Vậy thì có cái gì mất mặt? Nếu không lần sau anh bắn cho em xem? Đi tiểu cho em xem đều được!”
Tang Đồng ra sức nâng cánh tay lên, hung hăng đập hắn một cái, khóc ròng nói: “Khốn kiếp!”
Lạc Hưởng Ngôn hôn lên mí mắt sưng đỏ của cô: “Không khóc không khóc, anh làkhốn kiếp, là cầm thú…… Tốt lắm tốt lắm, bà xã, đừng khóc!”
Tang Đồng rầm rì, một khi phát hiện Lạc Hưởng Ngôn có khuynh hướng tiếp tục khi dễ cô, lập tức lên tiếng gào khan, dọa Lạc Hưởng Ngôn sợ đến mặt ủ mày êchịu đựng bốc lửa **.
Lạc Hưởng Ngôn nhìn cô, trong lòng đoán chừng hôm nay là không thể tiếp tục,thở thật dài một cái, mất mác nói: “Đừng khóc, anh hôm nay không khi dễ em nữa là được……”
Lạc Hưởng Ngôn đứng dậy, cởi xuống quần áo lộn xộn nhăn nhúm, ôm ngang Tang Đồng lên.
Tang Đồng hét lên một tiếng, kinh hãi nhìn chằm chằm hắn hỏi: “Anh muốn làm gì?”
Lạc Hưởng Ngôn tức giận liếc mắt: “Em cứ nói đi? Ga giường ướt nhẹp, em nguyện ý ngủ? Dẫn em đi tắm a!”
Tang Đồng bĩu môi, ngoan ngoãn núp ở trong ngực của hắn.
Tay chân bủn rủn ngâm vào trong nước nóng, lập tức thoải mái khiến Tang Đồngthở dài một hơi, cảm giác dinh dính trên người bị làn nước cuốn đi, rốt cuộc không hề thấy khó chịu nữa.
Tang Đồng toàn bộ quá trình đều nhìn chằm chằm Lạc Hưởng Ngôn giống như đề phòng kẻ cướp, ép hắn không thể không quy củ tắm rửa.
Lạc Hưởng Ngôn vẻ mặt đau khổ cầm khăn lông lau khô hai người, trong lòng âm thầm thề, lần trước tắm uyên ương dục bị côtránh được, lần này cũng không thể đắc thủ, lần sau nói gì cũng phải ở trong phòng tắm làm một trận…… Không, tới mấy trận!
Lạc Hưởng Ngôn ánh mắt sâu kín nhìn Tang Đồng một chút, thở dài một tiếng cầm khăn tắm đem cô bao bọc kín mít, sau đó ôm ra phòng ngủ.
Ga giường các thứ đã được thay đổi toàn bộ, Tang Đồng rút vào trong cái chăn khô mát, trong chốc lát liền ngủ say sưa.
Lạc Hưởng Ngôn im lặng nhìn trời một khắc, mấy ngày nay chạy tới chạy lui bận rộn không ngừng, lại lao tâm lao lực cả một buổi chiều, lúc này có ép buộc nữa cũng cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi, dứt khoát mở chăn ra, ôm Tang Đồng toàn thân trống trơn, cùng nhau ngủ say.
* * *
Chương 52.
《 Khuynh tẫn thiên hạ 》sau khi được quay xong, liền tiến vào giai đoạn chế tác khua chiêng gióng trống tuyên truyền. Trailer tinh xảo được tung ra nhằm tuyên truyền, khung cảnh chiến trường rộng lớn hoa lệ, đưa tới rất nhiều hưởng ứng của đám đông.
Tang Đồng lại bắt đầu công việc bận rộn, bắt đầu tham dự các loại hoạt động tuyên truyền.
Bộ phim này còn chưa khởi chiếu, liền được đông đảo người hâm mộ điện ảnh mong đợi. Ai bảo bộ phim này đủ hoành tráng, vai diễn nữ chính là Tang Đồng, tái xuất giang hồ tiếp tục sự nghiệp, đồng thời bộ phim này cũng là bộ phim đầu tiên của Lương Nguyên từ nước ngoài trở lại, huống chi còn có Thiên vương siêu sao Tô Vĩ gia nhập. 《Khuynh tẫn thiên hạ 》 chỉ tính đến đội hình diễn viên, cũng đã đánh bại các bộ phim điện ảnh và truyền hình lúc bấy giờ rồi.
Còn nữa nha, bộ phim này là do Nghiêm Dực Toàn đạo diễn, xuất phẩm của Vinh Hiển, đội ngũ chế tác tuyệt đối cao cấp bậc nhất, hơn nữa còn có Lạc phu nhân toàn lực ủng hộ, tự mình dẫn dắt đội tinh anh của Vinh Hiển phụ trách hoạt động tuyên truyền khuếch trương, 《Khuynh tẫn thiên hạ 》 muốn không nổi tiếng cũng khó.
Mùa hè lại sắp tới sắp, 《Khuynh tẫn thiên hạ 》 rốt cuộc đã hoàn thành xong công đoạn chế tác cuối cùng.
Lạc phu nhân tự mình ngồi ở chính giữa, trong phòng chiếu phim cao cấp, vì sự kiện chính thức trình chiếu bộ phim sắp tới mà hoàn thiện công tác chuẩn bị sau cùng.
Lễ ra mắt bộ phim được cử hành ở rạp chiếu phim lớn nhất của Vinh Hiển, nhờ tiếng tăm vang dội của Lạc phu nhân, những nghệ sĩ hơi có chút danh tiếng làng giải trí nhân cũng chạy trình diện, ngay cả những thương gia quanh năm có quan hệ tốt cùng Vinh Hiển cũng đều tới góp vui.
Mà ở hội trường lễ ra mắt, không thể nghi ngờ là buổi lễ mấy năm gần đây đám chó săn mong đợi nhất. Không chỉ bởi vì có Nghiêm Dực Toàn nổi danh hiển hách trong nghề đạo diễn bộ phim đặc sắc ấp ủ vài năm này, còn là bởi vì danh tiếng vang dội của dàn diễn viên chính.
Lại nói, trước khi bắt đầu lễ chiếu mở màn chính thức, Vinh Hiển tiết lộ tin tức, đến lúc đó, Lạc phu nhân và Lạc Nhị gia sẽ cùng nhau xuất hiện ủng hộ cho con dâu Lạc gia.
Các ký giả nghe tin tức này xong, nguyên bản tâm tình kích động càng thêm kích động rồi, từng người một giống như được đánh máu gà, phía sau tiếp phía trước chen vào hội trường.
Tang Đồng mặc một chiếc váy dài đỏ tươi lộ ra bờ vai cùng mảnh lưng càng thêm nổi bật làn da oánh nhuận trắng nõn. Toàn thân được vải vóc bao lấy ôm sát, đem dáng người lồi lõm càng thêm hiển lộ dáng vẻ thướt tha mềm mại, làn váy ởđầu gối đột nhiên tản ra, giống như một đóa mẫu đơn nở rộ, xinh đẹp cao quý.
Tang Đồng khoác lấy cánh tay Lạc Hưởng Ngôn, vừa xuất hiện ở cửa liền thu hút tất cả sự chú ý ở hiện trường.
Đối với loại trường hợp này, Tang Đồng dĩ nhiên là không xa lạ gì, nhẹ nhàng gật đầu tươi cười bày ra mấy tư thế đẹp mắt, mặc cho đèn flash lóe lên không ngừng, cùng Lạc Hưởng Ngôn chậm rãi đi vào hội trường.
Lạc phu nhân mặc một chiếc sườn xám màu tím nhung tơ tằm đã được cách tân,ưu nhã nâng cánh tay, một mảnh ồn ào bên dưới lập tức ngừng lại.
Lạc phu nhân khẽ mỉm cười, nói đơn giản mấy câu dạo đầu, đơn giản là đối với bộphim này rất có lòng tin vân vân, kế tiếp liền có ý bảo các ký giả có thể bắt đầu đặt câu hỏi xung quanh bộ phim rồi.
Đặt câu hỏi đầu tiên chính là ký giả《Tuần san điện ảnh và truyền hình》, nữ phóng viên lão luyện quả quyết thật nhanh cướp được cơ hội, trực tiếp đem vấn đề đầu tiên ném cho nữ chính duy nhất trong bộ phim.
“Nhớ lúc trước trong nghi thức bấm máy, Lạc phu nhân đã từng nói là bởi vì bị kịch bản làm cảm động nên mới quyết định quay trở lại nghiệp diễn, xin hỏi Lạc phu nhân hiện tại sắp sửa trình chiếu bộ phim, ngài có còn cảm xúc như lúc trước nữa hay không?”
Tang Đồng tiếp nhận micro, suy nghĩ một chút nói: “Dĩ nhiên, dù sao nhìn mộtlần kịch bản với việc tự mình tham gia diễn xuất bộ phim này ắt hẳn không giống nhau…… Mấy tháng nghiềm ngẫm nhân vật nữ chính, làm cho trong lòng tôi đối với nàng càng thêm sâu sắc hiểu rõ! Thật ra thì bi kịch của nữ chính trong bộ phim phần lớn là do xuất thân bối cảnh của nàng tạo thành, nàng từ nhỏ lưng đeo trọng trách mà phụ thân để lại, bị giam cầm ở nơi thâm cung, cho tới khinàng nhìn thấy thiên hạ rộng lớn thì không kìm hãm được trầm mê ở trong đó…… Sau lại bất hạnh cũng là bởi vì đại nghĩa và lý tưởng của nàng, xung đột mãnh liệt với tình yêu của nàng mà tạo thành. Bản thân tôi thật lòng rất thưởng thức tích cách của nữ chính, nàng dũng cảm, kiên cường, dám phản kháng…… Nhưng mà tôi lại không thích tính cách rối rắm của nàng, lúc nào cũng không dứt khoát được, kết quả cuối cùng lại tạo thành cục diện thảm thiết.”
Vị phóng viên kia lại tiếp tục truy vấn: “Như vậy, trong hai vị nam chính của bộ phim này, ngài thích Lương Nguyên hơn một chút, hay là thích Tô Vĩ hơn mộtchút?”
Tang Đồng khẽ mỉm cười: “Cố Khanh Trần yêu thích thiên hạ thái bình, bách tính an vui. Mà tôi…… Dĩ nhiên yêu thích ông xã tôi hơn rồi!”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người phía dưới đều nở nụ cười, không khí hiện trường lập tức thoải mái hơn rất nhiều.
Lạc Hưởng Ngôn kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên, bộ dáng hả hê đắc ý, mười phần đủ mười là một con gà trống đuôi xòe rồi.
“Lạc phu nhân, đoạn thời gian trước xôn xao tin tức Lương Tiểu Nghệ ngoàiđường phố tranh cãi đánh nhau với nghệ sĩ, xin hỏi có phải hay không ngài vàLương Tiên Sinh trong quá trình hợp tác phát sinh mâu thuẫn, cho nên Lương Tiểu Nghệ mới có thể ngoài đường gây hấn với ngài?”
Tang Đồng nhún vai một cái, vô tội nói: “Tôi cùng Lương tiên sinh có mâu thuẫn sao? Bản thân tôi cảm giác cùng anh ấy hợp tác rất vui vẻ, không biết Lương tiên sinh có phải hay không cũng cho là như thế? Con người của tôi đối với phương diện đối nhân xử thế từ trước đến giờ phản ứng có chút chậm lụt, nếu như màtôi có lỡ đắc tội Lương tiên sinh, kính xin thông cảm nhiều hơn! Anh nói có phải không, Lương tiên sinh?”
Tang Đồng cười không ngớt nhìn về phía Lương Nguyên, dứt khoát trực tiếp đưa vấn đề phiền não này ném tới cho hắn.
Lương Nguyên cười cười, hướng về phía micro không nhanh không chậm nói: “Dĩnhiên không có, Tang tiểu thư diễn xuất cực kỳ tuyệt vời, cùng cô ấy diễn chung có thể nhập vai nhân vật rất tốt…… Về phần Tiểu Nghệ, lúc ấy tôi vừa vặn kết thúc vai diễn, bởi vì quá nhập vai có chút không ra được, mấy ngày đó tâm tình cũng rất sa sút, sau lại thái độ đối với Tang Đồng cũng có chút ác liệt. Đúng lúc như thế, Tiểu Nghệ mới hiểu lầm giữa chúng tôi có mâu thuẫn, em ấy hành động nôn nóng, cộng thêm giữa chúng tôi tình cảm rất tốt, em ấy từ trước đến giờ vẫn luôn ủng hộ tôi, cho nên xảy ra những chuyện không vui kia…… Mặc dù trước đó chúng tôi đã âm thầm giải hòa, nhưng là hiện tại, tôi vẫn muốn lần nữa đối với Tang tiểu thư thật lòng xin lỗi.”
Lời này ở ngày đó phát sinh sự việc Lương Nguyên cũng đã nói qua, lúc này nóilại, những ký giả kia mặc dù không tin, nhất thời cũng không còn biện pháp tìm ra sơ hở.
Lương Nguyên cũng không cho các ký giả có cơ hội tiếp tục truy vấn, lập tức dịu dàng cười nói: “Mọi người vẫn nên tiếp tục thảo luận những vấn đề xung quanh nội dung bộ phim đi thôi!”
Kế tiếp, chính là nói những vấn đề râu ria xung quanh bộ phim.
Ở đây có rất nhiều ký giả đều được Vinh Hiển mời đến, mặc kệ như thế nào, đềumuốn dốc hết toàn lực đi tán dương bộ phim này.
Mấy vị diễn viên nồng cốt thay phiên nói chút chuyện thú vị trong lúc quay phim, cùng nhua chụp chung vài tấm ảnh, khiến cho lễ ra mắt bộ phim kết thúc hoàn mỹ trong không khí vui vẻ.
《 Khuynh tẫn thiên hạ 》 rất nhanh liền được kéo màn.
Xem phim trừ người bình luận chuyên nghiệp trong nghề còn có các diễn viên và những người hâm mộ điện ảnh khác nữa, còn có rất nhiều nghệ sĩ nổi danh trong giới cũng có mặt.
So với bộ phim đầu tay của diễn viên chính, lần này hiển nhiên càng thêm thành công.
Tang Đồng và Lạc Hưởng Ngôn song song ngồi ở vị trí tốt nhất, hai người mười ngón tay đan xen, trong rạp chiếu tối đen lẳng lặng xem phim.
Nhớ ba năm trước đây tại lễ ra mắt bộ phim đầu tay, Tang Đồng là một người quan sát, chịu đựng đáy lòng tràn đầy cô đơn, khi bộ phim kết cục, trong thời điểm niềm vui sướng vì đã đạt thành tâm nguyện, cô mới dám mặc cho nước mắtchảy ra, bộc lộ lòng tràn đầy bi thương.
Lễ trình chiếu kia, kết thúc nghiệp diễn của Tang Đồng, cũng kết thúc tình yêu của Tang Đồng và Lương Nguyên.
Vậy mà hôm nay, từ lúc bộ phim bắt đầu đến lúc lên cao trào, Tang Đồng mặc dùbởi vì kết cục chuyện xưa mà thương cảm, lại hoàn toàn không có cảm giác tuyệt vọng khi đó.
Có lẽ là bởi vì lần này…… Cô hiểu rõ, người đang ngồi bên cạnh mình lúc này, vĩnh viễn sẽ không rời đi cô.
Tang Đồng nhìn sang Lạc Hưởng Ngôn bên cạnh, vẻ mặt hắn chuyên chú nhìnchằm chằm phía trước, ánh đèn trên màn ảnh đập vào gò má của hắn, cái loại thần sắc nghiêm túc đó, làm cho người ta tim đập thình thịch.
Tang Đồng kìm lòng không được nắm tay thật chặt, Lạc Hưởng Ngôn lập tức nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”
Tang Đồng há miệng, vốn là muốn nói đột nhiên lại cũng không nói ra được, không thể làm gì khác hơn là cười cười nói: “Không có gì, muốn hỏi anh một chút…… Em diễn như thế nào?”
Lạc Hưởng Ngôn vẫn nhìn về phía trước, chỉ sợ bỏ lỡ từng chi tiết, nghe vậy khẽcười nói: “Em hỏi anh, anh tất nhiên nói hay lắm…… Chỉ là em yên tâm, bộphim này, tuyệt đối thống trị phòng bán vé năm nay!”
Tang Đồng đáy lòng ẩn chứa lo lắng cũng bị câu nói kia của Lạc Hưởng Ngôn làm cho tiêu tán.
Đúng vậy a, tổ chế tác trình độ vượt trội, lại được biên kịch nổi danh hạng nhất biên kịch qua, làm sao có thể kém cỏi được!
Tiết tấu bộ phim được nắm bắt vô cùng tốt, tình tiết câu chuyện được sắp xếp hợp lý hấp dẫn lực chú ý của người xem, cộng thêm trang phục hoa lệ, hình ảnh tinh xảo, dàn cảnh chiến trường rộng lớn…… Bất luận cái nào cũng khiến người xem nhập tâm vào trong đó.
130 phút trình chiếu của bộ phim mọi người tập trung thưởng thức, rất nhanh liền kết thúc.
Ánh đèn trong rạp chiếu bừng sáng, mọi người vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Tang Đồng thậm chí có thể nghe được tiếng có người kích động thảo luận, còn cónhững cô gái bị đoạn kết của bộ phim làm cảm động, sụt sùi khóc nức nở.
Tang Đồng rốt cuộc lộ ra biêut tình thả lỏng, cùng Lạc Hưởng Ngôn nhìn nhaucười một tiếng.
Lạc phu nhân bước chân khoan thai đi tới, vừa trông thấy đã gắt gao ôm hai người thật chặt, nâng lên một nụ cười thỏa mãn.
Tang Đồng ngượng ngùng từ trong ngực Lạc Hưởng Ngôn tránh ra: “Mẹ.”
Lạc phu nhân gật đầu một cái, ngón tay uốn thành một độ cong duyên dáng, đem chùm tóc bên mặt vén ra sau tai.
“Tang Đồng, con diễn không tệ, bộ phim này rất thành công.”
Tang Đồng cao hứng cười rộ lên, cô đương nhiên biết rõ vị này là nữ vương chuyên bắt bê trong giới giải trí, có thể được Lạc phu nhân khích lệ là chuyện hiếm hoi đến nhường nào, nhưng hôm nay, bà lại còn nói rất thành công, vậy dĩnhiên là lời ca ngợi lớn nhất rồi!
Lạc phu nhân cười nhạt: “Kế tiếp, khâu tuyên truyền cho bộ phim cũng khôngthể buông lỏng, phải thừa thế truy kích, dĩ nhiên, những thứ này có nhân viên chuyên môn phụ trách…… Còn con, hai ngày nay chuẩn bị một chút, cuối tuần cùng Nghiêm Đạo bay đi nước F, tham gia lễ trao giải A. E. M.”
Lạc Hưởng Ngôn sửng sốt, mất hứng nói: “Gấp gáp như vậy?”
Lạc phu nhân tức giận đập hắn một cái: “Đã sớm nói qua tới rồi, gấp cái gì! Cũng chỉ đi có hai ba ngày, con có cái gì không vui?”
Lạc Hưởng Ngôn bĩu môi, nói lầm bầm: “Đóng phim thật phiền phức……”
Lạc phu nhân vừa tức vừa buồn cười, biết tụi nhỏ mặc dù kết hôn nhiều năm,nhưng trong khoảng thời gian này mới chính thức ở chung một chỗ, con traimình tự nhiên đeo bám người thật lợi hại.
Lạc phu nhân nhíu lông mày, ý vị sâu xa nói nói: “Con đừng nghĩ đem công việc quăng cho mẹ, một mình chạy đi phong lưu…… Mẹ nói trước với con rồi, cuối tuần này phải cùng JK thảo luận một hạng mục rất quan trọng, con phải tự mìnhđi!”
Lạc Hưởng Ngôn mất hứng liếc mắt: “Biết rồi……”
Lúc này đi cái gì JK a, lại muốn ra khỏi nước, nước F xa như vậy……
Lạc Hưởng Ngôn ánh mắt đột nhiên sáng lên, lập tức nở nụ cười, vui mừng nhào tới trên người Lạc phu nhân, vang dội ở trên mặt bà hôn một cái: “Mẹ, ngài thật là mẹ ruột của con, con biết ngay ngài đau lòng con trai nhất mà!”
Lạc phu nhân không nhịn được đạp hắn một cước, cũng duy trì không nổi ưu nhãcủa mình nửa rồi, dở khóc dở cười xoa xoa nửa bên mặt dính đầy nước miếng.
Lễ ra mắt phim kết thúc, các rạp chiếu lớn khắp nơi đều bắt đầu chiếu bộ phim này.
Nhìn hàng người tới xem đợt đầu tiên, cũng đối với bộ phim khen không dứt miệng, kéo theo đông đảo mọi người đều tới rạp xem phim.
Giải trí truyền thông rối rít tuyên truyền giới thiệu cho bộ phim, hơn nữa luôn sốt ruột chú ý tình hình phòng bán vé.
Ngày đầu thoải mái vượt qua mười triệu.
Trình chiếu một vòng đột phá một tỷ phòng bán vé.
Sau đó phòng bán vé tiếp tục nâng cao doanh số……
Ngay cả các tạp chí báo chí lớn đều không thể không tán thưởng chỗ tốt của bộ phim.
Mặc kệ là cảnh quay hay kỷ xảo, năng lực của các diễn viên, hay là thiết kế trang phục, sáng tác phối nhạc, cũng nhận được thành công rất lớn.
Mặc dù không thiếu vài người xoi mói, đối với bộ phim mọi cách bắt bẻ công kích,nhưng vẫn ngăn cản không được người xem hiếu kỳ đối với thanh thế được tándương rất lớn này.
《 Tuần san điện ảnh và truyền hình》 có một đoạn bình luận nói như sau “…… Bộ phim thành công nhất ở chỗ vốn nên được bộc phát, nhưng không có bộc phát. Đoạn đầu lục đục đấu đá, tranh phong trái ngược nhau mang đến quánhiều lực hút, đoạn giữa hai quân đối chọi khung cảnh rộng lớn cũng làm cho người xem nhiệt huyết sôi trào, chính là bởi vì các tình tiết cao trào trước sau nối tiếp không ngừng, tầng tầng lớp lớp thúc đẩy kịch tính, cho đến cuối cùng, thứtình cảm đó bộc phát đỉnh điểm lại dùng một thủ pháp bình tĩnh tới triển hiện,ngoài dự đoán của mọi người, rồi lại giống như phải là như thế…… Phương pháp thể hiện cực đoan như vậy, ngược lại càng thêm thành công, càng có thểđả động nhân tâm……”
“…… Kết thúc oanh liệt như vậy, giữa khung cảnh phủ đầy tuyết, không làm cho người ta kích động đến tận cùng, có chăng chỉ là phút giây vỡ òa rồi sau lại bình tĩnh thẫn thờ, chính là tuyệt vọng lúc tâm như tro bụi. Nhưng hoàn toàn làbởi vì như thế, Tang Đồng ánh mắt tuyệt vọng kết hợp với giọng nói van xin, thanh âm run rẩy, mới càng có thể khuấy động lòng người! Mà cả hình ảnh bão tuyết bay tán loạn, giống như toàn bộ đều phiêu lạc đến trong lòng, làm cho người ta nhịn không được phiền muộn cùng đau thương……”
Phòng bán vé đã minh chứng cho tất cả.
Bình luận điện ảnh cũng chỉ là dệt hoa trên gấm.
Bộ phim này, mặc kệ từ phương diện nào nhìn nhận, cũng không thể nghi ngờ đã gặt hái được thành công to lớn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.