Quyển 1 - Chương 1: Tổng giám đốc văn (I)
Trường Cảnh Lộc Bất Khốc
06/03/2018
Mở đầu
Đây là cảm giác lúc gần chết sao ? Chỉ có bất lực và bất lực .
Ngay cả đến chết vẫn chưa có thể cảm nhận được đau đớn , trong lòng thật đúng là có chút khổ sở.
Bên tai tiếng phanh của chiếc xa tải còn ở trong đầu Trình Bạch vang lên ong ong .
Trình Bạch suy yếu nhắm mắt lại kéo kéo khóe môi , khuôn mặt tinh xảo mà tái nhợt dần không còn cảm xúc . Tầm mắt càng thêm mơ hồ , chung quanh mọi người qua đường hoảng sợ liếc mắt một cái sau liền đều vội vàng rời xa .
Máu tươi một mảng lớn tràn ngập chảy ra , trên người Trình Bạch bộ váy trắng bị nhiễm máu tươi tràn đầy chói mắt cùng yêu diễm .
Bẩm sinh di truyền chứng thiếu hụt đau đớn làm nàng không cảm giác được sự đau đớn .
Thân là lớp trưởng , lão sư hy vọng nàng tan học sẽ đại diện lớp đến thăm Hạ Dương xem tình trạng thân thể hắn hiện tại như thế nào , nhân tiện giúp hắn bổ sung một chút kiến thức ở trên lớp .
Nàng tự nhiên ngoan ngoãn mà cong môi đáp ứng .
Nàng đã có thói quen ngụy trang thành một người hoàn mỹ không tỳ vết .
Nếu nàng viết sách ——《 làm như thế nào để có thể trở thành một nữ sinh hoàn mỹ 》, thì nhất định có thể kiếm được rất nhiều bất mãn a .
Trường hợp gì nên nói cái gì , cong lên môi tốt nhất là bao nhiêu độ , giọng điệu nói chuyện như thế nào có thể không nhanh không chậm , như thế nào gây thiện cảm , nghiêng đầu bao nhiêu độ khiến người khác tim đập thình thịch …… Từ nhỏ nàng đã luyện tập nhuần nhuyễn liền vô cùng am hiểu từ mỗi một cái tươi cười nhưng lại chưa bao giờ phát ra từ nội tâm, tất cả đều chỉ ngụy trang .
Hiện giờ thật đúng là làm người ta trào phúng a .
Thân thế hảo , bề ngoài xinh đẹp , nhân duyên tốt , chỉ số thông minh cao.
Tựa hồ mỗi thứ từ trên người nàng có một chút đều đủ đã làm người ta cực kỳ hâm mộ . Nhưng nội tâm nàng lại vô cùng vắng vẻ , tựa như một cái xác không hồn .
Chính mình sở hữu hết thảy bất quá cũng chỉ là theo hy vọng của mẹ , đi một bước làm một bước .
Liền như thế chấm dứt sinh mệnh cũng hảo , chỉ là… bộ dạng chết thảm của nàng như vậy , trong cuộc sống hoàn mỹ của nàng thật đúng là một nét bút hỏng . Mẹ nàng mà nhìn thấy , nhất định dưới đáy lòng sẽ oán hận bộ dàng mình chết vì sao không đẹp , không phù hợp với hình tượng nữ nhi hoàn mỹ .
Trình Bạch đầu óc như cũ vẫn thanh tỉnh , nhưng mí mắt vẫn không khống chế hạ xuống .
Hoảng hốt , nàng tựa hồ nghe thấy tiếng xe cứu thương , nhìn từ xa một nữ nhân mặc lễ phục trễ ngực màu lam lảo đảo đi đến …… cơ hồ mất trọng tâm mà ngã xuống đất .
Sao có thể như vậy a ? Người luôn duy trì hình tượng hoàn mỹ ung dung , ưu nhã trước mặt mọi người sao có thể không giữ hình tượng mà xuất hiện trước mặt mọi người như vậy ?
Trình Bạch âm thầm tự giễu nhìn mẹ nàng cách đó không xa , cơn buồn ngủ ngày càng trầm trọng , cuối cùng nàng cũng không giãy giụa nhẹ nhàng khéo mắt lại……
Khóe miệng vẫn như cũ duy trì độ cong hoàn hảo nhưng lại an tĩnh đến như công chúa ngủ trong rừng cổ tích , lông mi đẹp như cánh bướm cũng ngừng động đậy .
“Đinh! Đinh! Đinh!”
Âm thanh máy mọc liên tiếp ở trong đầu Trình Bạch rung động .
Sao lại như vậy ? Đây là thanh âm gì ?!
Trình Bạch muốn ngồi dậy nhưng hoàn toàn không thế cử động . Muốn mở mắt ra nhưng lại không thế mở , phảng phất thân thể không chịu theo sự khống chế của nàng . Xung quanh chỉ có một màu đen bao phủ .
Toàn thân chỉ có cảm giác vô lực.
“Tân nhiệm ký chủ ngài hảo , ta là hệ thống quản lý . Hiện giờ , linh hồn của ngài đã lìa ra khỏi thân thể , thỉnh không cần cố gắng tránh thoát trói buộc , nếu không sẽ tự gánh lấy hậu quả ”
Trình Bạch vẫn như cũ chỉ có thể nhắm hai mắt , nhưng nghe thấy âm thanh máy mọc cứng ngắc cơ hồ thân thể theo bản năng phản ứng nổi da gà . Trong mơ hồ đôi mắt không mở ra của nàng có thể thấy được ngân quang ‘ trói buộc ’ .
Hết thảy , thật quỷ dị.
Trình Bạch nhíu nhíu mày , cuối cùng cũng không giãy giụa đứng dậy cùng mở mắt .
Nàng muốn mở miệng nói chuyện , môi chỉ có thể hơi mấp máy , phát không ra tiếng .
“Thỉnh ký chủ lấy danh hiệu cho hệ thống , cuối cùng hoàn thành quan hệ ký kết .”
Ân ? Quan hệ ký kết ? Đây là thứ gì ?
Tuy là chỉ số thông minh Trình Bạch cao nhưng vẫn không thể nào hiểu được việc gì đang xảy ra .
Nàng không biết mình đã chết đi hay là ở trong mộng .
Trình Bạch nhíu mày nhưng trong lòng vẫn nói ra tên hệ thống —— Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch .” Có thể nói ra tiếng a .
Trong không gian trống rỗng chỉ có tiếng nói lạnh nhạt của nàng vang lên
“ Đang tiến hành ký kết … Đinh ! Hoàn thành ký kết . Hệ thống Tiểu Bạch , ký chủ Trình Bạch , quan hệ ký kết hoàn thành .”
Tiếng máy móc trong đầu Trình Bạch vừa dứt lời , Trình Bạch đã có thể mở mắt , ngồi dậy.
“Đây là chuyện gì a ? Ta không phải đã chết sao ?”
Sắc mặt Trình Bạch trầm tĩnh, không chút hoang mang. Khóe môi theo thói quen mà cong lên độ cung hoàn hảo , đánh giá bốn phía.
Trước mặt là không gian màu trắng trống rỗng , cái gì đều không có , chỉ có chính mình đang ngồi trên một cái “Rương nhỏ” trong suốt trong không gian hình lập phương ?
Bốn phía tất cả chỉ là màu trắng , nhưng lại có ánh mặt trời chiếu vào .
Không gian hình lập phương mang theo không khí quỷ dị .
Thật kỳ quái . Chẳng lẽ không đến được thiên đường ? Trình Bạch thực sự vì ý nghĩ trong lòng hoảng sợ .
“Ký chủ , ngươi có muốn hoàn thành ước nguyện của chính mình ?”
Lúc này đã không còn là tiếng máy móc cứng ngắc mà đã đổi sang tiếng nói ngọt ngào của hệ thống Tiểu Bạch .
Thấy Tiểu Bạch hỏi một đằng trả lời một nẻo , không có trả lời vẫn đề của mình . Trình Bạch chỉ lười biếng điều chỉnh một cái dáng ngồi thoải mái , nói nhỏ: “Người đều đã chết , không phải cái gì cũng không có được sao ?”
Trình Bạch nghe được , hệ thống Tiểu Bạch cũng không muốn trả lời câu hỏi của mình mà phải đưa ra một đề tài theo nó . Nhưng, nàng là Trình Bạch, mới không phải là hệ thống Tiểu Bạch kia .
Thật ra thì lúc ấy nàng lấy tên cho hệ thống này là Tiểu Bạch, bất quá bản thân cảm thấy thú vị nhất thời mà thôi .
Không lâu sau trong đầu liền truyền ra tiếng của Tiểu Bạch , nó tựa hồ trầm ngâm một chút , mới mở miệng .
“Ký chủ ngài còn đang trong lúc phẫu thuật , tỷ lệ sống là 28% , nếu ký chủ hoàn thành nhiệm vụ , không chỉ có thể đạt được tình cảm như ngài mong muốn , còn có thể cứu ngươi một mạng . Đây không phải một giao dịch tốt sao ?”
Tỷ lệ sống 28% , thật đúng là ảo a . Cho dù có cứu sống , bản thân mình cũng đã bị xe tải va chạm , nhất định sẽ liệt nửa người , rơi vào hoàn cảnh tàn tật sớm muộn cũng chịu hết thảy áp lực , không bằng chết đi cho nhẹ nhàng .
Tay Trình Bạch dần nắm chặt lại .
Huống chi , mẹ mình để ý đến thể diện như vậy , khẳng định sẽ từ bỏ chính mình .
Ngẫm lại , vẫn là chết cho hảo .
“Nhưng ta không muốn cứu sống , làm sao bây giờ .” Trình Bạch rũ mắt , lẩm bẩm .
“Ký chủ , Tiểu Bạch vì cứu vớt ngươi mà tồn tại , hiện giờ quan hệ đã ký kết thành công . Đây là thời khắc ngươi xoay chuyển vận mệnh , mở ra nhiệm vụ đạt được " Tình cảm ” của ngươi đối người khác và người khác đối với ngươi .”
“Đến lúc linh hồn ký chủ cùng thân thể kia hợp lại , tất nhiên là lông tóc đều không tổn hao gì, nhiều nhất chỉ gãy xương thôi . Chỉ cần tu dưỡng mấy tháng , liền sẽ khôi phục nguyên dạng”
Nghe thật sự làm người ta tâm động .
Tình cảm - là thứ mà chính mình vẫn luôn khát vọng .
" Ngươi không có tình cảm thì đừng mong người khác sẽ có tình cảm " trước kia nàng không dám có tình cảm , nhưng là hiện tại , nàng sẽ làm như nhiệm vụ , không hẳn … Thật ra là tìm kiếm tình cảm mà bản thân mình luôn khao khát .
“Hảo . Nhưng nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao ?”
“Vậy linh hồn của ký chủ sẽ luôn bị trói buộc ở không gian màu trắng này cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ . Tiểu Bạch vẫn sẽ luôn ở trong không gian bồi ngài , chờ ngài trở về , chúng ta quan hệ ký kết sẽ hủy bỏ , Tiểu Bạch ta cũng sẽ biến mất . Hết thảy đều giống như không có chuyện gì xảy ra .”
Trình Bạch nâng lên tay , lơ đãng nhìn xuống cái rương dưới thân , tay không chút trở ngại xuyên qua .
Mắt hơi lóe , nhàn nhạt nói : “ Ngươi giới thiệu và giải thích rõ nhiệm vụ cùng hoạt động .”
“Đây là chức trách của Tiểu Bạch .”
“Yêu cầu rất đơn giản : Nhiệm vụ của ký chủ là sẽ công lược nam chủ , làm cho nam chủ yêu mình mà bản thân mình cũng phải có tình cảm với hắn . Còn nữa , không được có ý định phá hủy thời không . Tiến độ nhiệm vụ sẽ hiện ở ngực .”
“Cụ thể nguyên tắc quan trọng nhất của các hạng mục hoạt động chính là không được làm nữ chủ chết . Trừ bỏ một ít cốt truyện xảy ra giải thiết ngoài ý muốn . Nếu như làm trái hai lần , coi nhiệm vụ thất bại.”
Sau khi Tiểu Bạch giải thích xong , trong đầu Trình Bạch liền xuất hiện nhắc nhở nhỏ của hệ thống . “ Ps: Nhiệm vụ sẽ có tiếp xúc thân thể , bất quá theo tổ số liệu bố trí cùng chỉ có một ít cốt truyện có thôi .”
“Ngươi làm cho ta có tình cảm với nhân vật trong giả thiết ? Ta là không ai cũng có thể có tình cảm , có điên mới thích !” Ngữ khí vẫn luôn bình tĩnh của Trình Bạch hơi trầm xuống , mang theo chút không vui .
“ Úc , ký chủ không phải đã đáp ứng sao ?” Tiểu Bạch không chút để ý mà đáp lại nhưng lời nói thâm ý hiển nhiên đã bị nó che dấu thực tốt .
“ Ừ ” Vừa đáp lại , Trình Bạch còn chưa nói xong , Tiểu Bạch liền tiếp nhận câu chuyện : “Ký chủ kích hoạt nhiệm vụ thành công, mở ra thế giới thứ nhất… Thỉnh ký chủ kiên nhẫn chờ.”
Tiểu bạch! Ngươi được lắm !!
Trình Bạch biết chính mình đã bị nó tính kế , căm giận mà mặc niệm tên mình đã đặt cho nó , giọng điệu không tốt .
Không suy nghĩ được nhiều , một cỗ sức mạnh liền đem Trình Bạch kéo vào thời không làm nàng cũng ngất đi.
***
Quyển I : Bá Đạo Tổng Tài Yêu Thương Ta
Chương 1 : Tổng giám đốc văn (I)
Nàng thật sự rất khổ sở , khổ sở đến lục phủ ngũ tạng đều sắp nát.
Trong mộng, ánh mắt thiếu niên lạnh lùng kia , bóng dáng như xuân ý se lạnh . Khuôn mặt ngây ngô ẩn ẩn lạnh nhạt cùng kiêu ngạo .
Trong một góc tối , một cô gái đeo cặp cẩn thận ngắm nhìn bóng dáng hắn .
Nàng đã yêu hắn bảy năm, mỗi ngày đều đúng giờ tan học lén lút đi theo ngắm bóng dáng người nàng yêu nhất cho đến khi hắn ngồi lên xe đi.
Bảy năm , hắn không biết nàng tồn tại , mà đáy lòng nàng tràn ngập bóng dáng hắn.
Những tính cách của hắn , những thứ hắn yêu thích , hết thảy hết thảy , đều chính là thế giới của nàng .
Sau đó , thiếu niên tiếp quản xí nghiệp gia tộc , nàng liền không ngừng nỗ lực không ngừng cố gắng chạm tới mộng tưởng của mình .
Rốt cuộc nhờ thực lực của mình cùng sự trợ giúp của cha mẹ nàng , nàng cũng đuổi theo được bước chân của thiếu niên kia mà thiếu niên lạnh nhạt cùng kiêu ngạo ấy lại một mực không biết tâm ý của nàng , nên như thế nào a ?
Trong mắt hắn sớm đã chỉ có ái nhân mà người kia lại là cấp dưới hay mơ mơ màng màng của mình .
Chung quy chín năm yêu thầm cũng không đủ để có được tình yêu của hắn .
Cô gái càng ngày càng ảm đạm , không chịu khống chế mà đối với cô gái thiếu niên kia yêu gây khó dễ .
Tuy rằng nàng thật sự không nghĩ như thế. Nhưng nàng lại nghĩ , bộ dáng này hắn… Liền sẽ chú ý tới mình đi.
Nàng thực thỏa mãn thiếu niên rốt cuộc cũng nhìn chính mình , cho dù bởi vì là hành động của mình chạm tới lửa giận của hắn .
Nhưng xí nghiệp gia tộc cùng gia đình bởi vì nàng tùy hứng mà bị hủy , thiếu niên đã từng lạnh nhạt trong mắt rốt cuộc cũng đối với chính mình toát ra thần sắc khác , là nồng đậm chán ghét !
Nàng tìm tới mảnh đại dương rộng lớn mà thiếu niên khi còn là bạn tốt thời trung học nói , nhảy xuống tự sát.
Nàng biết thiếu niên thích nhất chính là biển . Đúng rồi, hắn chả phải yêu thích nhất bức ảnh biển sau khi mẹ hắn mất sao , mỗi năm thời điểm hắn đi thăm mẹ hắn , cũng coi như là đi thăm chính mình đúng không?
Chính mình cũng nên thỏa mãn.
Sau đó...
Chúc bọn họ hạnh phúc .
Dòng nước xanh mằn mặn cùng mái tóc đen như thác nước xoẹt qua khóe mắt … Trình Bạch bỗng nhiên như một con cá chép lộn mình đứng dậy.
Ngực ẩn ẩn phát đau , tay Trình Bạch không chịu khống chế mà bưng kín ngực.
Tâm hảo đau a , là vì chính mình hay là vì tình yêu điên cuồng cùng hèn mọn của cô gái kia ? Một lát sau , cảm giác không khỏe trên người biến mất , sương mù ở đáy mắt Trình Bạch cũng dần dần tiêu tán , thần sắc cũng thanh tỉnh hơn rất nhiều .
Hiển nhiên đau đớn vừa rồi là của nguyên thân trong hồi ức mà Trình Bạch trải nghiệm , còn thiếu niên kia trong hồi ức kêu là Cố Tuyển .
Trình Bạch không thích nhất chính là vì yêu một người mà không màng tất cả , cuộc sống của nàng không bao giờ có khả năng như vậy , cũng bởi vì nàng sớm đã quen bị an bài thành người hoàn mỹ , làm nàng không có cách nào lý giải loại tình cảm cố chấp này .
Nhưng không biết hiện giờ có phải do ảnh hưởng từ cảm xúc của nguyên chủ hay không trong lòng nàng lại không thấy chán ghét mà ngược lại đau lòng .
“Ký chủ , hệ thống chỉ có thể cung cấp đại khái cốt truyện , chi tiết hoàn toàn không thể tiết lộ . Kế tiếp , Tiểu Bạch sẽ không can thiệp , hoàn toàn là dựa vào bản thân ngài , thiếu nữ cố lên!”
“Tìm tình yêu của thiếu nữ , đi nào !”
Tiểu Bạch đơn giản cổ vũ Trình Bạch một phen , liền lặn mất .
Trình Bạch cũng không cầu Tiểu Bạch có thể đáng tin cậy đi cùng mình , dưới đáy lòng âm thầm không ngừng xem thường nhìn tư liệu .
Tên họ: Trình Bạch
Giới tính: Nữ
Nhan giá trị: Cấp bậc hoa lệ ( do bề ngoài nguyên chủ )
Tuổi: 24 tuổi ( tùy theo nhiệm vụ mà thay đổi , chính xác : 20 tuổi )
Gia thế: Trong sạch
Kỹ năng: Năng lực thiết kế ( B ) ; lễ nghi quý tộc ( B ) ; sao năng lực ( C- ) ( không bao gồm nguyên chủ biết )
Vũ lực giá trị: Bình thường ( kiều quý )
Tích phân: 100
Nữ chủ: Mục Tử Di, 23 tuổi. Thời thời khắc khắc đều tràn ngập sức sống , mới ra trường muốn bước vào công tác xã hội ( lúc này đã nhận được thư trúng tuyển của công ty )
Nam chủ: Cố Tuyển, 30 tuổi. Ngoài mặt muộn tao lạnh lùng nội tâm nhiệt tình , chỉ thiếu cô gái có thể làm tâm hắn nóng lên ( ở phỏng vấn bởi vì nữ chủ ngốc ngốc manh manh mà chú ý tới nàng , đối nàng nổi lên tia nghiền ngẫm )
Tiến độ cốt truyện hiện tại 5%, vừa mới bắt đầu .
Tuy rằng tư liệu không nhiều lắm , nhưng đối với Trình Bạch mà nói như vậy là đủ rồi . Khiêu chiến cùng biến số , điều này làm ý chí chiến đấu của Trình Bạch càng thêm dâng trào.
Nữ chủ tràn đầy sức sống mười phần khả ái ngốc ngốc manh manh , hẳn liền như vậy đi……
Trình Bạch âm thầm suy nghĩ ngày mai mình nên xuất hiện như thế nào trước mặt tổng giám đốc , sau đó… Kín đáo vạch ra kế hoạch khiến hắn yêu mình .
Trong não dần dần hình thành bước ban đầu của kế hoạch , ngay sau đó trong não lại truyền đến một ít cốt truyện quan trọng , hết thảy đều khiến Trình Bạch cảm thấy hoàn hảo .
Sáng sớm 8 giờ, tại tập đoàn Cố thị .
Trình Bạch hít một hơi thật sâu , ngẩng đầu nhìn tòa cao ốc trước mắt —— tập đoàn Cố thị .
Khóe môi hơi cong lên , mặt mày tự tin rảo bước đi vào cửa lớn .
Chờ đã , hình như sẽ có trình diễn tiết mục nữ chủ bởi vì đưa văn kiện chạy vọt vào thang máy không cẩn thận kéo lấy cà vạt của nam chủ rồi ngã vào trong lòng hắn .
Trước mắt tư liệu bằng tinh thể lỏng không ngừng biến hóa , Trình Bạch không chút để ý liếc mắt .
Leng keng —— thang máy thứ nhất vừa dừng lại , bước vàp là một bóng dáng thon dài . Giương mắt nhìn qua , ngực Trình Bạch lại ẩn ẩn đau .
Loại cảm giác này Trình Bạch chưa bao giờ có khiến nàng theo bản năng nhíu mày . Hẳn là cảm xúc còn sót lại của nguyên chủ đi ?!
Tây trang tinh tế bao lấy đôi chân thon dài , hữu lực , làn hương nước hoa Cổ Long đặc trưng như quấn lấy người Trình Bạch . Hai tròng mắt đen sắc bén , mày kiếm lạnh lùng . Khuôn mặt tuấn lãng đầy vẻ người lạ chớ gần .
Trình Bạch thoáng nhìn hắn liền thu hồi ánh mắt . Hừ ! Phong phạm của tỷ đây là cao quý lãnh diễm !
Mà người nọ thủy chung từ đầu đến cuối đều không liếc Trình Bạch một cái , chẳng để ý nàng lớn lên thập phần xinh đẹp.
Bảng số lập tức nhảy lên mười bảy , cửa chậm rãi mở ra. Trình Bạch lơ đãng đứng nhìn phía trước một chút . Mắt thấy cửa đang chậm rãi đóng lại liền truyền đến tiếng thở hổn hển cùng thanh âm bước chân vội vàng . “Chờ , chờ một chút!”
Cửa thang máy đã khép lại , khóe môi Trình Bạch vẫn cong lên như cũ , khi nghe thấy tiếng bên ngoài liền duỗi tay bấm nút mở cửa trên bảng điều khiển , mà nói thì chậm xảy ra thì nhanh , cửa vừa mới hé mở , Mục Tử Di đã nghiêng ngả lảo đảo lách mình tiến vào , bởi vì trọng tâm không vững , văn kiện ôm trong ngực liền rơi xuống đất , mà nàng lại ngã vào lòng Trình Bạch đứng ở gần nhất , Trình Bạch liền lảo đảo vài bước , ngã vào trong lòng Cố Tuyển đứng ở phía sau .
Trong ngực đột nhiên cảm thấy sự mềm mại cùng lực đẩy về sau làm Cố Tuyển ngây người một chút rồi lui lại mấy bước , cánh tay theo bản năng mà đỡ lấy Trình Bạch . Thấy nàng đứng vững, liền buông tay lui về một bên .
Mặt căng chặt , có chút không vui .
“Thực xin lỗi , thực xin lỗi”, Mục Tử Di cúi người nhặt văn kiện không ngừng xin lỗi Trình Bạch cùng Cố Tuyển .
Cố Tuyển không nói , trên người lại tản ra áp suất thấp .
Trong nguyên tác , nam chủ mắt lạnh nhìn nàng nhặt văn kiện , một bộ dạng không hề muốn giúp nàng , làm Mục Tử Di thầm mắng hắn lãnh khốc không có lòng giúp đỡ người khác vân vân , lại cũng vô tình khiến hắn nổi lên chú ý .
Mà nam chủ cũng bởi vì bộ dàng nữ hài tử kiều kiều mềm mại hấp dẫn .
Nhưng hôm nay… Chính mình cũng tính toán thờ ơ lạnh nhạt .
“Không có việc gì.” Trình Bạch bình tĩnh mà nhìn Mục Tử Di ngồi xổm, nhàn nhạt trả lời .
Rõ ràng diện mạo mỹ lệ cũng rất có khí chất , không nghĩ tới cư nhiên là cái dạng này người… Mục Tử Di chu miệng lên tựa như tiểu hài tử lúc giận dỗi mà nhặt văn kiện trên mặt đất lên . Cư nhiên không giúp mình ! Giúp người là một niềm vui không biết sao ? Còn có người nọ bên cạnh, lớn lên đẹp trai ghê gớm a ! Bất quá… Hắn có điểm quen mắt…?
“Đinh, độ hảo cảm của nam chủ đối với nữ chủ giảm xuống 5% , hiện tại là 25%”
Giọng nói bình tĩnh lạnh nhạt vừa phát ra “Không có việc gì” khiến cho người ta có một cảm giác thoải mái cùng kinh diễm . Cố Tuyển lúc này mới nhìn sang Trình Bạch .
Sườn mặt nàng nhu hòa nhưng vẫn mang theo nét sắc sảo , hàng mi dài hơi cụp xuống che đi con ngươi chỉ có một mảnh bình tĩnh . Cần cổ trắng nõn đeo một sợi vòng bạc , một thân âu phục đơn giản mà tinh tế cùng giày cao gót làm dáng người nàng có vẻ cao gầy , hơn nữa kết hợp với khuôn mặt tinh xảo kia , làm cho người ta không thể rời mắt .
Nữ tử trầm tĩnh xinh đẹp , công ty khi nào có người này a ? Cố Tuyển đột nhiên có chút nghi hoặc, hắn tựa hồ trước đây chưa từng gặp qua nàng .
Trái lại , Mục Tử Di mặc một chiếc váy vàng nhạt tới gối cùng xăng-̣đan lộ ra những ngón chân nhỏ nhắn , cả người tràn đầy sức sống của thanh xuân tuổi trẻ . Dùng nguyên văn tâm lý của nam chủ mà nói chính là “Thế giới khi có màu sắc , hết thảy đều trở nên tốt đẹp”.
“Đinh , độ hảo cảm của nam chủ đối với nữ chủ tăng lên 3% , hiện tại là 28%”
“Đinh , độ hảo cảm nam chủ đối với ký chủ tăng lên 10% , hiện tại là 10% còn cần phải nỗ lực a thiếu nữ !”
Mục Tử Di rầu rĩ nhặt xong văn kiện , đứng ở một bên, rũ đầu tựa hồ có chút không vui vẻ .
Mà Trình Bạch nghe thấy hệ thống báo cáo độ hảo cảm , mày không khỏi nhăn lại . Đây là chênh lệch cửa nữ chủ cùng nữ xứng a . Đồng dạng ở vạch xuất phát , lập tức đã bị nữ chủ ném xa .
“Ký chủ thỉnh chú ý cảm xúc! Nam chủ hiện tại đang nhìn về phía ngài .”
Trong đầu truyền đến nhắc nhở của Tiểu Bạch , Trình Bạch theo bản năng nghe lời Tiểu Bạch nhìn về hướng nam chủ , vừa lúc đối diện với tầm mắt nam chủ tà mị cuồng luyến kia .
Trình Bạch thời thời khắc khắc đều nhớ mình đi theo hình tượng cao quý lãnh diễm , môi vẫn như cũ duy trì độ cong lạnh nhạt , mặt vô biểu tình nhàn nhạt liếc thoáng hắn rồi thu hồi tầm mắt đi ra khỏi thang máy.
Còn Mục Tử Di hoàn toàn không biết Trình Bạch là sếp của nàng cũng đi theo nàng ra ngoài . Vốn là thang máy đã quạnh quẽ càng trở nên quạnh quẽ , Cố Tuyển nhìn cửa thang máy chậm rãi khép lại, mà bóng dáng người nọ cũng đã đi xa .
Trình Bạch đã thành công gợi lên lòng hiếu kỳ của Cố Tuyển . Đây là lần đầu tiên Cố Tuyển vì bức thiết mà muốn biết tư liệu một nữ nhân , vừa tiến vào văn phòng , hắn lập tức liền gọi bí thư cho hắn xem một phần hồ sơ của nhân viên trong công ty .
“Đinh, độ hảo cảm của nam chủ đối với ký chủ độ tăng lên 2% , hiện tại là 12%”
Nghe thấy hệ thống nhắc nhở , mắt Trình Bạch hơi hơi cong lên .
Đây là cảm giác lúc gần chết sao ? Chỉ có bất lực và bất lực .
Ngay cả đến chết vẫn chưa có thể cảm nhận được đau đớn , trong lòng thật đúng là có chút khổ sở.
Bên tai tiếng phanh của chiếc xa tải còn ở trong đầu Trình Bạch vang lên ong ong .
Trình Bạch suy yếu nhắm mắt lại kéo kéo khóe môi , khuôn mặt tinh xảo mà tái nhợt dần không còn cảm xúc . Tầm mắt càng thêm mơ hồ , chung quanh mọi người qua đường hoảng sợ liếc mắt một cái sau liền đều vội vàng rời xa .
Máu tươi một mảng lớn tràn ngập chảy ra , trên người Trình Bạch bộ váy trắng bị nhiễm máu tươi tràn đầy chói mắt cùng yêu diễm .
Bẩm sinh di truyền chứng thiếu hụt đau đớn làm nàng không cảm giác được sự đau đớn .
Thân là lớp trưởng , lão sư hy vọng nàng tan học sẽ đại diện lớp đến thăm Hạ Dương xem tình trạng thân thể hắn hiện tại như thế nào , nhân tiện giúp hắn bổ sung một chút kiến thức ở trên lớp .
Nàng tự nhiên ngoan ngoãn mà cong môi đáp ứng .
Nàng đã có thói quen ngụy trang thành một người hoàn mỹ không tỳ vết .
Nếu nàng viết sách ——《 làm như thế nào để có thể trở thành một nữ sinh hoàn mỹ 》, thì nhất định có thể kiếm được rất nhiều bất mãn a .
Trường hợp gì nên nói cái gì , cong lên môi tốt nhất là bao nhiêu độ , giọng điệu nói chuyện như thế nào có thể không nhanh không chậm , như thế nào gây thiện cảm , nghiêng đầu bao nhiêu độ khiến người khác tim đập thình thịch …… Từ nhỏ nàng đã luyện tập nhuần nhuyễn liền vô cùng am hiểu từ mỗi một cái tươi cười nhưng lại chưa bao giờ phát ra từ nội tâm, tất cả đều chỉ ngụy trang .
Hiện giờ thật đúng là làm người ta trào phúng a .
Thân thế hảo , bề ngoài xinh đẹp , nhân duyên tốt , chỉ số thông minh cao.
Tựa hồ mỗi thứ từ trên người nàng có một chút đều đủ đã làm người ta cực kỳ hâm mộ . Nhưng nội tâm nàng lại vô cùng vắng vẻ , tựa như một cái xác không hồn .
Chính mình sở hữu hết thảy bất quá cũng chỉ là theo hy vọng của mẹ , đi một bước làm một bước .
Liền như thế chấm dứt sinh mệnh cũng hảo , chỉ là… bộ dạng chết thảm của nàng như vậy , trong cuộc sống hoàn mỹ của nàng thật đúng là một nét bút hỏng . Mẹ nàng mà nhìn thấy , nhất định dưới đáy lòng sẽ oán hận bộ dàng mình chết vì sao không đẹp , không phù hợp với hình tượng nữ nhi hoàn mỹ .
Trình Bạch đầu óc như cũ vẫn thanh tỉnh , nhưng mí mắt vẫn không khống chế hạ xuống .
Hoảng hốt , nàng tựa hồ nghe thấy tiếng xe cứu thương , nhìn từ xa một nữ nhân mặc lễ phục trễ ngực màu lam lảo đảo đi đến …… cơ hồ mất trọng tâm mà ngã xuống đất .
Sao có thể như vậy a ? Người luôn duy trì hình tượng hoàn mỹ ung dung , ưu nhã trước mặt mọi người sao có thể không giữ hình tượng mà xuất hiện trước mặt mọi người như vậy ?
Trình Bạch âm thầm tự giễu nhìn mẹ nàng cách đó không xa , cơn buồn ngủ ngày càng trầm trọng , cuối cùng nàng cũng không giãy giụa nhẹ nhàng khéo mắt lại……
Khóe miệng vẫn như cũ duy trì độ cong hoàn hảo nhưng lại an tĩnh đến như công chúa ngủ trong rừng cổ tích , lông mi đẹp như cánh bướm cũng ngừng động đậy .
“Đinh! Đinh! Đinh!”
Âm thanh máy mọc liên tiếp ở trong đầu Trình Bạch rung động .
Sao lại như vậy ? Đây là thanh âm gì ?!
Trình Bạch muốn ngồi dậy nhưng hoàn toàn không thế cử động . Muốn mở mắt ra nhưng lại không thế mở , phảng phất thân thể không chịu theo sự khống chế của nàng . Xung quanh chỉ có một màu đen bao phủ .
Toàn thân chỉ có cảm giác vô lực.
“Tân nhiệm ký chủ ngài hảo , ta là hệ thống quản lý . Hiện giờ , linh hồn của ngài đã lìa ra khỏi thân thể , thỉnh không cần cố gắng tránh thoát trói buộc , nếu không sẽ tự gánh lấy hậu quả ”
Trình Bạch vẫn như cũ chỉ có thể nhắm hai mắt , nhưng nghe thấy âm thanh máy mọc cứng ngắc cơ hồ thân thể theo bản năng phản ứng nổi da gà . Trong mơ hồ đôi mắt không mở ra của nàng có thể thấy được ngân quang ‘ trói buộc ’ .
Hết thảy , thật quỷ dị.
Trình Bạch nhíu nhíu mày , cuối cùng cũng không giãy giụa đứng dậy cùng mở mắt .
Nàng muốn mở miệng nói chuyện , môi chỉ có thể hơi mấp máy , phát không ra tiếng .
“Thỉnh ký chủ lấy danh hiệu cho hệ thống , cuối cùng hoàn thành quan hệ ký kết .”
Ân ? Quan hệ ký kết ? Đây là thứ gì ?
Tuy là chỉ số thông minh Trình Bạch cao nhưng vẫn không thể nào hiểu được việc gì đang xảy ra .
Nàng không biết mình đã chết đi hay là ở trong mộng .
Trình Bạch nhíu mày nhưng trong lòng vẫn nói ra tên hệ thống —— Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch .” Có thể nói ra tiếng a .
Trong không gian trống rỗng chỉ có tiếng nói lạnh nhạt của nàng vang lên
“ Đang tiến hành ký kết … Đinh ! Hoàn thành ký kết . Hệ thống Tiểu Bạch , ký chủ Trình Bạch , quan hệ ký kết hoàn thành .”
Tiếng máy móc trong đầu Trình Bạch vừa dứt lời , Trình Bạch đã có thể mở mắt , ngồi dậy.
“Đây là chuyện gì a ? Ta không phải đã chết sao ?”
Sắc mặt Trình Bạch trầm tĩnh, không chút hoang mang. Khóe môi theo thói quen mà cong lên độ cung hoàn hảo , đánh giá bốn phía.
Trước mặt là không gian màu trắng trống rỗng , cái gì đều không có , chỉ có chính mình đang ngồi trên một cái “Rương nhỏ” trong suốt trong không gian hình lập phương ?
Bốn phía tất cả chỉ là màu trắng , nhưng lại có ánh mặt trời chiếu vào .
Không gian hình lập phương mang theo không khí quỷ dị .
Thật kỳ quái . Chẳng lẽ không đến được thiên đường ? Trình Bạch thực sự vì ý nghĩ trong lòng hoảng sợ .
“Ký chủ , ngươi có muốn hoàn thành ước nguyện của chính mình ?”
Lúc này đã không còn là tiếng máy móc cứng ngắc mà đã đổi sang tiếng nói ngọt ngào của hệ thống Tiểu Bạch .
Thấy Tiểu Bạch hỏi một đằng trả lời một nẻo , không có trả lời vẫn đề của mình . Trình Bạch chỉ lười biếng điều chỉnh một cái dáng ngồi thoải mái , nói nhỏ: “Người đều đã chết , không phải cái gì cũng không có được sao ?”
Trình Bạch nghe được , hệ thống Tiểu Bạch cũng không muốn trả lời câu hỏi của mình mà phải đưa ra một đề tài theo nó . Nhưng, nàng là Trình Bạch, mới không phải là hệ thống Tiểu Bạch kia .
Thật ra thì lúc ấy nàng lấy tên cho hệ thống này là Tiểu Bạch, bất quá bản thân cảm thấy thú vị nhất thời mà thôi .
Không lâu sau trong đầu liền truyền ra tiếng của Tiểu Bạch , nó tựa hồ trầm ngâm một chút , mới mở miệng .
“Ký chủ ngài còn đang trong lúc phẫu thuật , tỷ lệ sống là 28% , nếu ký chủ hoàn thành nhiệm vụ , không chỉ có thể đạt được tình cảm như ngài mong muốn , còn có thể cứu ngươi một mạng . Đây không phải một giao dịch tốt sao ?”
Tỷ lệ sống 28% , thật đúng là ảo a . Cho dù có cứu sống , bản thân mình cũng đã bị xe tải va chạm , nhất định sẽ liệt nửa người , rơi vào hoàn cảnh tàn tật sớm muộn cũng chịu hết thảy áp lực , không bằng chết đi cho nhẹ nhàng .
Tay Trình Bạch dần nắm chặt lại .
Huống chi , mẹ mình để ý đến thể diện như vậy , khẳng định sẽ từ bỏ chính mình .
Ngẫm lại , vẫn là chết cho hảo .
“Nhưng ta không muốn cứu sống , làm sao bây giờ .” Trình Bạch rũ mắt , lẩm bẩm .
“Ký chủ , Tiểu Bạch vì cứu vớt ngươi mà tồn tại , hiện giờ quan hệ đã ký kết thành công . Đây là thời khắc ngươi xoay chuyển vận mệnh , mở ra nhiệm vụ đạt được " Tình cảm ” của ngươi đối người khác và người khác đối với ngươi .”
“Đến lúc linh hồn ký chủ cùng thân thể kia hợp lại , tất nhiên là lông tóc đều không tổn hao gì, nhiều nhất chỉ gãy xương thôi . Chỉ cần tu dưỡng mấy tháng , liền sẽ khôi phục nguyên dạng”
Nghe thật sự làm người ta tâm động .
Tình cảm - là thứ mà chính mình vẫn luôn khát vọng .
" Ngươi không có tình cảm thì đừng mong người khác sẽ có tình cảm " trước kia nàng không dám có tình cảm , nhưng là hiện tại , nàng sẽ làm như nhiệm vụ , không hẳn … Thật ra là tìm kiếm tình cảm mà bản thân mình luôn khao khát .
“Hảo . Nhưng nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao ?”
“Vậy linh hồn của ký chủ sẽ luôn bị trói buộc ở không gian màu trắng này cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ . Tiểu Bạch vẫn sẽ luôn ở trong không gian bồi ngài , chờ ngài trở về , chúng ta quan hệ ký kết sẽ hủy bỏ , Tiểu Bạch ta cũng sẽ biến mất . Hết thảy đều giống như không có chuyện gì xảy ra .”
Trình Bạch nâng lên tay , lơ đãng nhìn xuống cái rương dưới thân , tay không chút trở ngại xuyên qua .
Mắt hơi lóe , nhàn nhạt nói : “ Ngươi giới thiệu và giải thích rõ nhiệm vụ cùng hoạt động .”
“Đây là chức trách của Tiểu Bạch .”
“Yêu cầu rất đơn giản : Nhiệm vụ của ký chủ là sẽ công lược nam chủ , làm cho nam chủ yêu mình mà bản thân mình cũng phải có tình cảm với hắn . Còn nữa , không được có ý định phá hủy thời không . Tiến độ nhiệm vụ sẽ hiện ở ngực .”
“Cụ thể nguyên tắc quan trọng nhất của các hạng mục hoạt động chính là không được làm nữ chủ chết . Trừ bỏ một ít cốt truyện xảy ra giải thiết ngoài ý muốn . Nếu như làm trái hai lần , coi nhiệm vụ thất bại.”
Sau khi Tiểu Bạch giải thích xong , trong đầu Trình Bạch liền xuất hiện nhắc nhở nhỏ của hệ thống . “ Ps: Nhiệm vụ sẽ có tiếp xúc thân thể , bất quá theo tổ số liệu bố trí cùng chỉ có một ít cốt truyện có thôi .”
“Ngươi làm cho ta có tình cảm với nhân vật trong giả thiết ? Ta là không ai cũng có thể có tình cảm , có điên mới thích !” Ngữ khí vẫn luôn bình tĩnh của Trình Bạch hơi trầm xuống , mang theo chút không vui .
“ Úc , ký chủ không phải đã đáp ứng sao ?” Tiểu Bạch không chút để ý mà đáp lại nhưng lời nói thâm ý hiển nhiên đã bị nó che dấu thực tốt .
“ Ừ ” Vừa đáp lại , Trình Bạch còn chưa nói xong , Tiểu Bạch liền tiếp nhận câu chuyện : “Ký chủ kích hoạt nhiệm vụ thành công, mở ra thế giới thứ nhất… Thỉnh ký chủ kiên nhẫn chờ.”
Tiểu bạch! Ngươi được lắm !!
Trình Bạch biết chính mình đã bị nó tính kế , căm giận mà mặc niệm tên mình đã đặt cho nó , giọng điệu không tốt .
Không suy nghĩ được nhiều , một cỗ sức mạnh liền đem Trình Bạch kéo vào thời không làm nàng cũng ngất đi.
***
Quyển I : Bá Đạo Tổng Tài Yêu Thương Ta
Chương 1 : Tổng giám đốc văn (I)
Nàng thật sự rất khổ sở , khổ sở đến lục phủ ngũ tạng đều sắp nát.
Trong mộng, ánh mắt thiếu niên lạnh lùng kia , bóng dáng như xuân ý se lạnh . Khuôn mặt ngây ngô ẩn ẩn lạnh nhạt cùng kiêu ngạo .
Trong một góc tối , một cô gái đeo cặp cẩn thận ngắm nhìn bóng dáng hắn .
Nàng đã yêu hắn bảy năm, mỗi ngày đều đúng giờ tan học lén lút đi theo ngắm bóng dáng người nàng yêu nhất cho đến khi hắn ngồi lên xe đi.
Bảy năm , hắn không biết nàng tồn tại , mà đáy lòng nàng tràn ngập bóng dáng hắn.
Những tính cách của hắn , những thứ hắn yêu thích , hết thảy hết thảy , đều chính là thế giới của nàng .
Sau đó , thiếu niên tiếp quản xí nghiệp gia tộc , nàng liền không ngừng nỗ lực không ngừng cố gắng chạm tới mộng tưởng của mình .
Rốt cuộc nhờ thực lực của mình cùng sự trợ giúp của cha mẹ nàng , nàng cũng đuổi theo được bước chân của thiếu niên kia mà thiếu niên lạnh nhạt cùng kiêu ngạo ấy lại một mực không biết tâm ý của nàng , nên như thế nào a ?
Trong mắt hắn sớm đã chỉ có ái nhân mà người kia lại là cấp dưới hay mơ mơ màng màng của mình .
Chung quy chín năm yêu thầm cũng không đủ để có được tình yêu của hắn .
Cô gái càng ngày càng ảm đạm , không chịu khống chế mà đối với cô gái thiếu niên kia yêu gây khó dễ .
Tuy rằng nàng thật sự không nghĩ như thế. Nhưng nàng lại nghĩ , bộ dáng này hắn… Liền sẽ chú ý tới mình đi.
Nàng thực thỏa mãn thiếu niên rốt cuộc cũng nhìn chính mình , cho dù bởi vì là hành động của mình chạm tới lửa giận của hắn .
Nhưng xí nghiệp gia tộc cùng gia đình bởi vì nàng tùy hứng mà bị hủy , thiếu niên đã từng lạnh nhạt trong mắt rốt cuộc cũng đối với chính mình toát ra thần sắc khác , là nồng đậm chán ghét !
Nàng tìm tới mảnh đại dương rộng lớn mà thiếu niên khi còn là bạn tốt thời trung học nói , nhảy xuống tự sát.
Nàng biết thiếu niên thích nhất chính là biển . Đúng rồi, hắn chả phải yêu thích nhất bức ảnh biển sau khi mẹ hắn mất sao , mỗi năm thời điểm hắn đi thăm mẹ hắn , cũng coi như là đi thăm chính mình đúng không?
Chính mình cũng nên thỏa mãn.
Sau đó...
Chúc bọn họ hạnh phúc .
Dòng nước xanh mằn mặn cùng mái tóc đen như thác nước xoẹt qua khóe mắt … Trình Bạch bỗng nhiên như một con cá chép lộn mình đứng dậy.
Ngực ẩn ẩn phát đau , tay Trình Bạch không chịu khống chế mà bưng kín ngực.
Tâm hảo đau a , là vì chính mình hay là vì tình yêu điên cuồng cùng hèn mọn của cô gái kia ? Một lát sau , cảm giác không khỏe trên người biến mất , sương mù ở đáy mắt Trình Bạch cũng dần dần tiêu tán , thần sắc cũng thanh tỉnh hơn rất nhiều .
Hiển nhiên đau đớn vừa rồi là của nguyên thân trong hồi ức mà Trình Bạch trải nghiệm , còn thiếu niên kia trong hồi ức kêu là Cố Tuyển .
Trình Bạch không thích nhất chính là vì yêu một người mà không màng tất cả , cuộc sống của nàng không bao giờ có khả năng như vậy , cũng bởi vì nàng sớm đã quen bị an bài thành người hoàn mỹ , làm nàng không có cách nào lý giải loại tình cảm cố chấp này .
Nhưng không biết hiện giờ có phải do ảnh hưởng từ cảm xúc của nguyên chủ hay không trong lòng nàng lại không thấy chán ghét mà ngược lại đau lòng .
“Ký chủ , hệ thống chỉ có thể cung cấp đại khái cốt truyện , chi tiết hoàn toàn không thể tiết lộ . Kế tiếp , Tiểu Bạch sẽ không can thiệp , hoàn toàn là dựa vào bản thân ngài , thiếu nữ cố lên!”
“Tìm tình yêu của thiếu nữ , đi nào !”
Tiểu Bạch đơn giản cổ vũ Trình Bạch một phen , liền lặn mất .
Trình Bạch cũng không cầu Tiểu Bạch có thể đáng tin cậy đi cùng mình , dưới đáy lòng âm thầm không ngừng xem thường nhìn tư liệu .
Tên họ: Trình Bạch
Giới tính: Nữ
Nhan giá trị: Cấp bậc hoa lệ ( do bề ngoài nguyên chủ )
Tuổi: 24 tuổi ( tùy theo nhiệm vụ mà thay đổi , chính xác : 20 tuổi )
Gia thế: Trong sạch
Kỹ năng: Năng lực thiết kế ( B ) ; lễ nghi quý tộc ( B ) ; sao năng lực ( C- ) ( không bao gồm nguyên chủ biết )
Vũ lực giá trị: Bình thường ( kiều quý )
Tích phân: 100
Nữ chủ: Mục Tử Di, 23 tuổi. Thời thời khắc khắc đều tràn ngập sức sống , mới ra trường muốn bước vào công tác xã hội ( lúc này đã nhận được thư trúng tuyển của công ty )
Nam chủ: Cố Tuyển, 30 tuổi. Ngoài mặt muộn tao lạnh lùng nội tâm nhiệt tình , chỉ thiếu cô gái có thể làm tâm hắn nóng lên ( ở phỏng vấn bởi vì nữ chủ ngốc ngốc manh manh mà chú ý tới nàng , đối nàng nổi lên tia nghiền ngẫm )
Tiến độ cốt truyện hiện tại 5%, vừa mới bắt đầu .
Tuy rằng tư liệu không nhiều lắm , nhưng đối với Trình Bạch mà nói như vậy là đủ rồi . Khiêu chiến cùng biến số , điều này làm ý chí chiến đấu của Trình Bạch càng thêm dâng trào.
Nữ chủ tràn đầy sức sống mười phần khả ái ngốc ngốc manh manh , hẳn liền như vậy đi……
Trình Bạch âm thầm suy nghĩ ngày mai mình nên xuất hiện như thế nào trước mặt tổng giám đốc , sau đó… Kín đáo vạch ra kế hoạch khiến hắn yêu mình .
Trong não dần dần hình thành bước ban đầu của kế hoạch , ngay sau đó trong não lại truyền đến một ít cốt truyện quan trọng , hết thảy đều khiến Trình Bạch cảm thấy hoàn hảo .
Sáng sớm 8 giờ, tại tập đoàn Cố thị .
Trình Bạch hít một hơi thật sâu , ngẩng đầu nhìn tòa cao ốc trước mắt —— tập đoàn Cố thị .
Khóe môi hơi cong lên , mặt mày tự tin rảo bước đi vào cửa lớn .
Chờ đã , hình như sẽ có trình diễn tiết mục nữ chủ bởi vì đưa văn kiện chạy vọt vào thang máy không cẩn thận kéo lấy cà vạt của nam chủ rồi ngã vào trong lòng hắn .
Trước mắt tư liệu bằng tinh thể lỏng không ngừng biến hóa , Trình Bạch không chút để ý liếc mắt .
Leng keng —— thang máy thứ nhất vừa dừng lại , bước vàp là một bóng dáng thon dài . Giương mắt nhìn qua , ngực Trình Bạch lại ẩn ẩn đau .
Loại cảm giác này Trình Bạch chưa bao giờ có khiến nàng theo bản năng nhíu mày . Hẳn là cảm xúc còn sót lại của nguyên chủ đi ?!
Tây trang tinh tế bao lấy đôi chân thon dài , hữu lực , làn hương nước hoa Cổ Long đặc trưng như quấn lấy người Trình Bạch . Hai tròng mắt đen sắc bén , mày kiếm lạnh lùng . Khuôn mặt tuấn lãng đầy vẻ người lạ chớ gần .
Trình Bạch thoáng nhìn hắn liền thu hồi ánh mắt . Hừ ! Phong phạm của tỷ đây là cao quý lãnh diễm !
Mà người nọ thủy chung từ đầu đến cuối đều không liếc Trình Bạch một cái , chẳng để ý nàng lớn lên thập phần xinh đẹp.
Bảng số lập tức nhảy lên mười bảy , cửa chậm rãi mở ra. Trình Bạch lơ đãng đứng nhìn phía trước một chút . Mắt thấy cửa đang chậm rãi đóng lại liền truyền đến tiếng thở hổn hển cùng thanh âm bước chân vội vàng . “Chờ , chờ một chút!”
Cửa thang máy đã khép lại , khóe môi Trình Bạch vẫn cong lên như cũ , khi nghe thấy tiếng bên ngoài liền duỗi tay bấm nút mở cửa trên bảng điều khiển , mà nói thì chậm xảy ra thì nhanh , cửa vừa mới hé mở , Mục Tử Di đã nghiêng ngả lảo đảo lách mình tiến vào , bởi vì trọng tâm không vững , văn kiện ôm trong ngực liền rơi xuống đất , mà nàng lại ngã vào lòng Trình Bạch đứng ở gần nhất , Trình Bạch liền lảo đảo vài bước , ngã vào trong lòng Cố Tuyển đứng ở phía sau .
Trong ngực đột nhiên cảm thấy sự mềm mại cùng lực đẩy về sau làm Cố Tuyển ngây người một chút rồi lui lại mấy bước , cánh tay theo bản năng mà đỡ lấy Trình Bạch . Thấy nàng đứng vững, liền buông tay lui về một bên .
Mặt căng chặt , có chút không vui .
“Thực xin lỗi , thực xin lỗi”, Mục Tử Di cúi người nhặt văn kiện không ngừng xin lỗi Trình Bạch cùng Cố Tuyển .
Cố Tuyển không nói , trên người lại tản ra áp suất thấp .
Trong nguyên tác , nam chủ mắt lạnh nhìn nàng nhặt văn kiện , một bộ dạng không hề muốn giúp nàng , làm Mục Tử Di thầm mắng hắn lãnh khốc không có lòng giúp đỡ người khác vân vân , lại cũng vô tình khiến hắn nổi lên chú ý .
Mà nam chủ cũng bởi vì bộ dàng nữ hài tử kiều kiều mềm mại hấp dẫn .
Nhưng hôm nay… Chính mình cũng tính toán thờ ơ lạnh nhạt .
“Không có việc gì.” Trình Bạch bình tĩnh mà nhìn Mục Tử Di ngồi xổm, nhàn nhạt trả lời .
Rõ ràng diện mạo mỹ lệ cũng rất có khí chất , không nghĩ tới cư nhiên là cái dạng này người… Mục Tử Di chu miệng lên tựa như tiểu hài tử lúc giận dỗi mà nhặt văn kiện trên mặt đất lên . Cư nhiên không giúp mình ! Giúp người là một niềm vui không biết sao ? Còn có người nọ bên cạnh, lớn lên đẹp trai ghê gớm a ! Bất quá… Hắn có điểm quen mắt…?
“Đinh, độ hảo cảm của nam chủ đối với nữ chủ giảm xuống 5% , hiện tại là 25%”
Giọng nói bình tĩnh lạnh nhạt vừa phát ra “Không có việc gì” khiến cho người ta có một cảm giác thoải mái cùng kinh diễm . Cố Tuyển lúc này mới nhìn sang Trình Bạch .
Sườn mặt nàng nhu hòa nhưng vẫn mang theo nét sắc sảo , hàng mi dài hơi cụp xuống che đi con ngươi chỉ có một mảnh bình tĩnh . Cần cổ trắng nõn đeo một sợi vòng bạc , một thân âu phục đơn giản mà tinh tế cùng giày cao gót làm dáng người nàng có vẻ cao gầy , hơn nữa kết hợp với khuôn mặt tinh xảo kia , làm cho người ta không thể rời mắt .
Nữ tử trầm tĩnh xinh đẹp , công ty khi nào có người này a ? Cố Tuyển đột nhiên có chút nghi hoặc, hắn tựa hồ trước đây chưa từng gặp qua nàng .
Trái lại , Mục Tử Di mặc một chiếc váy vàng nhạt tới gối cùng xăng-̣đan lộ ra những ngón chân nhỏ nhắn , cả người tràn đầy sức sống của thanh xuân tuổi trẻ . Dùng nguyên văn tâm lý của nam chủ mà nói chính là “Thế giới khi có màu sắc , hết thảy đều trở nên tốt đẹp”.
“Đinh , độ hảo cảm của nam chủ đối với nữ chủ tăng lên 3% , hiện tại là 28%”
“Đinh , độ hảo cảm nam chủ đối với ký chủ tăng lên 10% , hiện tại là 10% còn cần phải nỗ lực a thiếu nữ !”
Mục Tử Di rầu rĩ nhặt xong văn kiện , đứng ở một bên, rũ đầu tựa hồ có chút không vui vẻ .
Mà Trình Bạch nghe thấy hệ thống báo cáo độ hảo cảm , mày không khỏi nhăn lại . Đây là chênh lệch cửa nữ chủ cùng nữ xứng a . Đồng dạng ở vạch xuất phát , lập tức đã bị nữ chủ ném xa .
“Ký chủ thỉnh chú ý cảm xúc! Nam chủ hiện tại đang nhìn về phía ngài .”
Trong đầu truyền đến nhắc nhở của Tiểu Bạch , Trình Bạch theo bản năng nghe lời Tiểu Bạch nhìn về hướng nam chủ , vừa lúc đối diện với tầm mắt nam chủ tà mị cuồng luyến kia .
Trình Bạch thời thời khắc khắc đều nhớ mình đi theo hình tượng cao quý lãnh diễm , môi vẫn như cũ duy trì độ cong lạnh nhạt , mặt vô biểu tình nhàn nhạt liếc thoáng hắn rồi thu hồi tầm mắt đi ra khỏi thang máy.
Còn Mục Tử Di hoàn toàn không biết Trình Bạch là sếp của nàng cũng đi theo nàng ra ngoài . Vốn là thang máy đã quạnh quẽ càng trở nên quạnh quẽ , Cố Tuyển nhìn cửa thang máy chậm rãi khép lại, mà bóng dáng người nọ cũng đã đi xa .
Trình Bạch đã thành công gợi lên lòng hiếu kỳ của Cố Tuyển . Đây là lần đầu tiên Cố Tuyển vì bức thiết mà muốn biết tư liệu một nữ nhân , vừa tiến vào văn phòng , hắn lập tức liền gọi bí thư cho hắn xem một phần hồ sơ của nhân viên trong công ty .
“Đinh, độ hảo cảm của nam chủ đối với ký chủ độ tăng lên 2% , hiện tại là 12%”
Nghe thấy hệ thống nhắc nhở , mắt Trình Bạch hơi hơi cong lên .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.