Mau Xuyên Chi Vai Ác Luôn Không Biết Xấu Hổ
Chương 57: Vương tử đế quốc x Tù binh nhân ngư (11)
Nhược Ương Quân
21/11/2017
Ngày hôm qua bảo bối còn gối lên vai mình ngủ say, sáng sớm hôm nay đã không còn thấy tăm hơi, hoàng tử Andean biểu thị tâm tình của mình không được tốt cho lắm.
"Sáng nay lúc năm giờ rưỡi, Anya điện hạ đã đi phòng huấn luyện."
Am hiểu quan sát nét mặt người khác, quản gia đưa ra tin tức lúc thích hợp, Mạc Sở nghe xong vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, sau khi rửa mặt liền vội vã đến phòng huấn luyện.
Có lẽ y không nên để người yêu mình tiếp xúc đến những huấn luyện thể chất huấn luyện cơ giáp này, thời gian chưa thành niên Ngu Tiểu Mạc liền đem phần lớn thời gian tiêu hao trên người Lôi Đình, lúc thành niên hóa ra hai chân, trên cơ bản cả ngày đều ngốc trong phòng huấn luyện.
Ngu Tiểu Mạc có chấp niệm lớn lao đối với "Trở nên mạnh mẽ", nhưng mà không chỉ là chấp niệm của hắn, còn là chấp niệm của Mạc Sở đối với hắn.
Cửa phòng huấn luyện từ từ mở ra, thiếu niên trên chiến trường mô phỏng tác chiến cùng mấy cơ giáp mô phỏng.
Sau khi cơ giáp ngã xuống lại hiện ra cơ giáp mới ở bên kia, giống như vô cùng vô tận.
Mạc Sở chú ý đến thời gian thiết lập của hắn —— hai tiếng rưỡi đồng hồ, bây giờ chỉ còn nửa tiếng.
Không đi quấy rối Ngu Tiểu Mạc đang huấn luyện, Mạc Sở dựa vào tường, ánh mắt nhìn theo người mình yêu, khóe miệng cong lên mỉnh cười.
Cỗ thân thể này của Ngu Tiểu Mạc sau mấy năm huấn luyện đã cường đại hơn xưa nhiều, tuy rằng thể chất nhân ngư quyết định bề ngoài nhu nhược mảnh mai, thế nhưng chỉ sau khi tiếp xúc qua mới biết được thân thể mảnh mai ẩn chứa sức mạnh như thế nào.
Người y yêu càng lúc càng mạnh mẽ, dù cho sau này mình không thể ở bên cạnh hắn, hắn cũng có thể bảo đảm bản thân không bị thương tổn...
Nửa giờ trôi qua rất nhanh, Ngu Tiểu Mạc trên chiến trường mô phỏng mồ hôi nhễ nhại, quần áo ướt nhẹp, phác họa ra đường cong thân thể xinh đẹp tinh tế, mồ hôi dính chặt trên da, dọc theo làn da trắng mịn chầm chậm rơi xuống —— cảnh tượng mê người đều thu trong mắt Mạc Sở, đôi mắt tối lại, y yên lặng uống chén nước, lại không giảm bớt được cảm giác khát khô trong cuống họng.
Hai năm nay ôm nhân ngư của mình, ngủ hai năm, nói không muốn ăn sạch đó chính là giả. Huống chi hiện nay, tiếp xúc thân mật nhất của bọn họ cũng chỉ giới hạn trong thế giới omega trốn tránh không được kỳ phát tình, nhưng khi đó Mạc Sở vẫn không có làm đến bước cuối cùng, nghĩ lại có chút đáng tiếc.
Tuy rằng bình thường cũng nửa cưỡng ép nửa dụ dỗ hắn lấy tay, thậm chí là miệng giải phóng dục vọng của mình, thế nhưng... Hoàn toàn không đủ.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Mạc Sở nhìn chằm chằm Ngu Tiểu Mạc cũng càng ngày thâm trầm, thâm trầm đến mức... Giống như dã thú đói khát nhìn chằm chằm con mồi ngay trước mắt, chỉ cần con mồi thoáng lơ là, dã thú sẽ nhào tới xé nát hắn, nuốt vào trong bụng.
Ngu Tiểu Mạc ở trên chiến trường mô phỏng quả thực rất tập trung, lúc này hắn mới nhận thấy Mạc Sở đến, phân tâm một chút liếc mắt nhìn Mạc Sở, chính là vì một sơ hở như thế, cơ giáp sau lưng hắn lặng lẽ tập kích vào đầu.
Mạc Sở biến sắc, không chút nghĩ ngợi trực tiếp ngắm bắn vào nội hạch cơ giáp, "Đùng" một tiếng, cơ giáp ứng theo tiếng súng mà ngã xuống, cũng bởi vì có ngoại lực can thiệp mà sớm kết thúc chiến trường mô phỏng.
"Mạc Sở —— "
Ý thức được mình mới dạo một vòng ở quỷ môn quan, Ngu Tiểu Mạc xấu hổ đi đến bên người Mạc Sở, cúi đầu, không chú ý một giọt mồ hôi dọc theo cằm chảy xuống.
"Toàn thân đều ướt."
Mới vừa kinh hách đã sớm làm dục vọng biến mất không còn một mảnh, Mạc Sở trong lòng còn sợ hãi, hiện tại thầm nghĩ phải đem người hoàn toàn không ý thức mình gặp bao nhiêu nguy hiểm ly khai phòng huấn luyện, tránh tìm chết. Vì vậy y liền làm như thế.
Không ghét bỏ Ngu Tiểu Mạc mình đầy mồ hôi, Mạc Sở trực tiếp bế người lên, bước nhanh vào phòng tắm.
Nước nóng đã được chuẩn bị sẵn, dừng lại bên thành bể trong chốc lát, xoẹt xoẹt hai ba cái, Mạc Sở liền đem người cởi hết —— trong lúc Ngu Tiểu Mạc muốn phản kháng tự mình cởi quần áo, đáng tiếc lúc giãy giụa thì thấy ánh lửa dấy lên trong mắt Mạc Sở một lần nữa, sợ đến mức không dám nhúc nhích.
Mấy năm qua, tố chất thân thể này được đề cao lên rất nhiều, nhất là sau khi thành niên, trải qua huấn luyện thân thể không ngừng, được cường hóa đến trình độ Ngu Tiểu Mạc không thể nào tưởng tượng nổi. Nhưng mà dù cho coi là như thế, giao chiến với Mạc Sở thì hắn cũng không thắng được.
Càng miễn bàn đến thời điểm giao thủ với người kia còn có thể làm vài chuyện ái muội, đặc biệt vô lại, đặc biệt không biết xấu hổ, dần dà, đều lưu lại "Bóng ma trong lòng" Ngu Tiểu Mạc.
Sau khi Ngu Tiểu Mạc vào trong nước liền bơi sang một bên, nhưng lần này Mạc Sở cũng không có ý định ở một bên làm Liễu Hạ Huệ có người ngồi trong lòng mà không loạn, chậm rãi cởi áo khoác ngoài, ánh mắt chăm chú dõi theo hắn, bước chân vào trong nước.
Trong ánh mắt kia bao hàm cái gì đó quá mức rõ ràng, gương mặt Ngu Tiểu Mạc bị nước nóng hun đến phiếm hồng, chôn mặt trong nước: "Mạc Sở..."
"Ừ, ta đây."
Mạc Sở không cho hắn cơ hội nói tiếp, một tay bắt lấy con mồi của mình ôm vào lòng, bắt đầu giở trò.
...
Không biết qua bao lâu, Ngu Tiểu Mạc run rẩy bắn ra trong tay Mạc Sở, vô lực xụi lơ trong vòng tay Mạc Sở, thân thể trắng nõn bị nước nóng và tình dục nhuộm thành màu phấn hồng nhàn nhạt.
Mạc Sở thỏa mãn mà thở dài một cái, nhẹ nhàng ngậm vành tai người bên cạnh: "Thật muốn ăn em."
Ngu Tiểu Mạc mơ mơ màng màng mà khép mắt lại không nói gì, sau khi huấn luyện cường độ cao và mới phóng thích, hiện tại hắn chỉ muốn đánh một giấc ngon lành.
"Chờ chúng ta quay về thế giới thật, sau khi có được thân thể chân chính, ta nhất định phải hưởng dụng em thật tốt."
Ngoài miệng nói những lời khiến người khác đỏ mặt đến tận mang tay, Mạc Sở nhẹ nhàng lau khô thân thể Ngu Tiểu Mạc, lại khoác thêm quần áo.
Đương nhiên y không thể để hắn ngủ ngay lúc này, đánh thức người trong lòng dậy, cùng nhau ăn bữa sáng xong, mà ở bên bàn ăn, quản gia lặng lẽ đưa một phần văn kiện cho Mạc Sở.
Ngu Tiểu Mạc cắn một miệng đầy trứng gà nhìn Mạc Sở, hắn biết mỗi lần quản gia làm thế đại biểu Mạc Sở lại làm ra chuyện gì, mà những "Sự tình" này đối với Kevin mà nói, đều không phải là chuyện tốt lành gì.
Mấy năm qua, vận khí của tam hoàng tử điện hạ có thể nói tương đối xui xẻo, dựa theo nguyên tác ban đầu, hai năm qua gã chẳng những có thể dựa vào Anya mà bôi đen Andean một phen, còn có thể bởi vì có trưởng nữ Audria và công chúa đế quốc Thanh Đồng trợ lực, ở trên triều đình tỏa sáng rực rỡ, mà bây giờ đồng thoại tình yêu của nhị hoàng tử đã thành đề tài nói chuyện say sưa của dân chúng, không chỉ như vậy, Mạc Sở còn để lộ vài phần sắc bén trước mặt hoàng đế, dần dần thay đổi hình tượng đứa con thứ hai "Vô năng" trong mắt hoàng đế.
Tuy rằng bây giờ hoàng đế còn thiên vị Kevin, thế nhưng mấy năm nay, Kevin cũng chưa từng hoàn thành được chuyện gì, thậm chí còn lặng lẽ khống chế để hoàng đế ủy thác trọng trách lên đầu Mạc Sở, trái lại Mạc Sở nhận lấy, còn hoàn thành xuất sắc.
Phỏng chừng Kevin nằm mơ cũng không tưởng tượng anh hai vô năng ngu xuẩn có thể phản kích đến tình trạng này. Dù sao cũng không biết vị thiên chi kiêu tử ngày xưa đang nghĩ gì trong lòng, chắc cũng là mấy lời khó nghe.
"Dường như Audria có ý định để nữ nhi của ông ta làm Vương phi của ta."
Mạc Sở nhìn nhìn, đột nhiên nói một câu như vậy.
Ngu Tiểu Mạc: "....."
Mạc Sở cười với hắn: "Ta tuyệt đối sẽ không đáp ứng, cho nên nếu gần đây em có nghe phong thanh gì, cũng đừng để ý tới."
"Vì sao ông ta sẽ tìm anh?"
Những lời này của Mạc Sở không khác gì một viên thuốc an thần, Ngu Tiểu Mạc yên tâm, nhưng vẫn có chút ngạc nhiên: "Em cho rằng —— "
Mạc Sở nói: "Ông ta cũng sẽ không để tâm con gái mình nghĩ như thế nào, ông ta chỉ muốn tìm một chỗ dựa có thể mang đến ích lợi lớn nhất mà thôi."
Mấy năm này, Kevin liên tiếp làm ông ta thất vọng, nhưng nhị hoàng tử bộc lộ ra tài năng dường như rất tài giỏi, cũng càng có khả năng giành được ngôi vị hoàng đế. Công tước Audria không biểu lộ ra ngoài, nhưng trong lòng đã dao động.
"Được rồi, công chúa Adaiya đã đính hôn, đối tượng là con trai độc nhất của công tước đế quốc Thanh Đồng."
Ngu Tiểu Mạc biết trong này khẳng định cũng có Mạc Sở động tay động chân, liếc mắt nhìn y, tiếp tục ăn trứng gà.
Vốn là dưới thế lực gia tộc khổng lồ của hai nữ nhân và sự sủng ái của hoàng đế để Kevin chèn ép Andean đến không thở nổi, hiện tại lại bị Mạc Sở gài bẫy một lần lại thêm một lần, thật đúng là...
"Vì xem thái độ của ta, Audria bên kia trước tiên có thể che giấu tin tức không cho truyền ra." Mạc Sở đưa sữa tươi về phía Ngu Tiểu Mạc: "Mấy ngày nữa có thể phát sinh chuyện lớn, trước tiên em —— "
Y kề sát bên tai Ngu Tiểu Mạc nói nhỏ vài câu, cười nói: "Có thể làm được sao?"
Ngu Tiểu Mạc hơi kinh ngạc, nhưng vẫn kiên định gật đầu: "Có thể, nhưng anh..."
"Ta tin tưởng em."
Mạc Sở nói: "Huống hồ, Andean đã từng thất bại, em nghĩ bây giờ Kevin có thể làm được sao?"
Kevin hiện tại, giống như Andean trong nguyên tác, dưới sự đả kích liên tiếp cùng hiện thực khác xa trong suy nghĩ, gần như bị ép vào đường cùng, làm ra lựa chọn cực đoan ngu xuẩn.
Ngu Tiểu Mạc trầm mặc vài giây, nói: "Nếu như có thể tiết lộ một chút dấu hiện làm hoàng đế nghi ngờ Kevin, như vậy Kevin hẳn là càng lúc càng bước loạn trận tuyến đi."
Đây là lần đầu tiên hắn có ý niệm hãm hại vai chính của thế giới này, trên thực tế, hắn cũng là một trong những người đẩy Kevin vào vực sâu.
"Thật thông minh."
Mạc Sở sờ sờ đầu hắn: "Đó là một ý kiến hay."
Nói xong y liền ra hiệu với quản gia, quản gia không nói gì liền gật đầu, lặng lẽ thối lui.
Xung quanh không có ai, Ngu Tiểu Mạc ăn bữa sáng, đột nhiên nhớ tới một việc: "À, tiến độ của em vẫn không tăng." Không chỉ tiến độ không tăng, ngay cả Hoàng cũng chưa từng xuất hiện qua.
Mạc Sở nhìn qua cũng không thèm để ý, nắm tay Ngu Tiểu Mạc: "Không sao đâu."
Ngu Tiểu Mạc: "A?"
"Đợi sau khi kết cục của Kevin giống như kết cục của Andean trước kia, đầu mối chính của thế giới này sẽ hoàn toàn bị chặt đứt. Khi đó, chúng ta có thể rời đi."
"Là thế này phải không?" Luôn cảm thấy có chỗ nào sai sai...
"Đừng suy nghĩ quá nhiều."
Mạc Sở cười, đưa sữa tươi đến bên miệng dỗ hắn uống: "Mặc kệ thế nào, ta cũng sẽ bảo vệ em, bình an rời khỏi thế giới này."
Sau đó, y cũng xác thực làm được.
Một lời thành sấm.
***
Đuối quá đi chết đây =]]
"Sáng nay lúc năm giờ rưỡi, Anya điện hạ đã đi phòng huấn luyện."
Am hiểu quan sát nét mặt người khác, quản gia đưa ra tin tức lúc thích hợp, Mạc Sở nghe xong vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, sau khi rửa mặt liền vội vã đến phòng huấn luyện.
Có lẽ y không nên để người yêu mình tiếp xúc đến những huấn luyện thể chất huấn luyện cơ giáp này, thời gian chưa thành niên Ngu Tiểu Mạc liền đem phần lớn thời gian tiêu hao trên người Lôi Đình, lúc thành niên hóa ra hai chân, trên cơ bản cả ngày đều ngốc trong phòng huấn luyện.
Ngu Tiểu Mạc có chấp niệm lớn lao đối với "Trở nên mạnh mẽ", nhưng mà không chỉ là chấp niệm của hắn, còn là chấp niệm của Mạc Sở đối với hắn.
Cửa phòng huấn luyện từ từ mở ra, thiếu niên trên chiến trường mô phỏng tác chiến cùng mấy cơ giáp mô phỏng.
Sau khi cơ giáp ngã xuống lại hiện ra cơ giáp mới ở bên kia, giống như vô cùng vô tận.
Mạc Sở chú ý đến thời gian thiết lập của hắn —— hai tiếng rưỡi đồng hồ, bây giờ chỉ còn nửa tiếng.
Không đi quấy rối Ngu Tiểu Mạc đang huấn luyện, Mạc Sở dựa vào tường, ánh mắt nhìn theo người mình yêu, khóe miệng cong lên mỉnh cười.
Cỗ thân thể này của Ngu Tiểu Mạc sau mấy năm huấn luyện đã cường đại hơn xưa nhiều, tuy rằng thể chất nhân ngư quyết định bề ngoài nhu nhược mảnh mai, thế nhưng chỉ sau khi tiếp xúc qua mới biết được thân thể mảnh mai ẩn chứa sức mạnh như thế nào.
Người y yêu càng lúc càng mạnh mẽ, dù cho sau này mình không thể ở bên cạnh hắn, hắn cũng có thể bảo đảm bản thân không bị thương tổn...
Nửa giờ trôi qua rất nhanh, Ngu Tiểu Mạc trên chiến trường mô phỏng mồ hôi nhễ nhại, quần áo ướt nhẹp, phác họa ra đường cong thân thể xinh đẹp tinh tế, mồ hôi dính chặt trên da, dọc theo làn da trắng mịn chầm chậm rơi xuống —— cảnh tượng mê người đều thu trong mắt Mạc Sở, đôi mắt tối lại, y yên lặng uống chén nước, lại không giảm bớt được cảm giác khát khô trong cuống họng.
Hai năm nay ôm nhân ngư của mình, ngủ hai năm, nói không muốn ăn sạch đó chính là giả. Huống chi hiện nay, tiếp xúc thân mật nhất của bọn họ cũng chỉ giới hạn trong thế giới omega trốn tránh không được kỳ phát tình, nhưng khi đó Mạc Sở vẫn không có làm đến bước cuối cùng, nghĩ lại có chút đáng tiếc.
Tuy rằng bình thường cũng nửa cưỡng ép nửa dụ dỗ hắn lấy tay, thậm chí là miệng giải phóng dục vọng của mình, thế nhưng... Hoàn toàn không đủ.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Mạc Sở nhìn chằm chằm Ngu Tiểu Mạc cũng càng ngày thâm trầm, thâm trầm đến mức... Giống như dã thú đói khát nhìn chằm chằm con mồi ngay trước mắt, chỉ cần con mồi thoáng lơ là, dã thú sẽ nhào tới xé nát hắn, nuốt vào trong bụng.
Ngu Tiểu Mạc ở trên chiến trường mô phỏng quả thực rất tập trung, lúc này hắn mới nhận thấy Mạc Sở đến, phân tâm một chút liếc mắt nhìn Mạc Sở, chính là vì một sơ hở như thế, cơ giáp sau lưng hắn lặng lẽ tập kích vào đầu.
Mạc Sở biến sắc, không chút nghĩ ngợi trực tiếp ngắm bắn vào nội hạch cơ giáp, "Đùng" một tiếng, cơ giáp ứng theo tiếng súng mà ngã xuống, cũng bởi vì có ngoại lực can thiệp mà sớm kết thúc chiến trường mô phỏng.
"Mạc Sở —— "
Ý thức được mình mới dạo một vòng ở quỷ môn quan, Ngu Tiểu Mạc xấu hổ đi đến bên người Mạc Sở, cúi đầu, không chú ý một giọt mồ hôi dọc theo cằm chảy xuống.
"Toàn thân đều ướt."
Mới vừa kinh hách đã sớm làm dục vọng biến mất không còn một mảnh, Mạc Sở trong lòng còn sợ hãi, hiện tại thầm nghĩ phải đem người hoàn toàn không ý thức mình gặp bao nhiêu nguy hiểm ly khai phòng huấn luyện, tránh tìm chết. Vì vậy y liền làm như thế.
Không ghét bỏ Ngu Tiểu Mạc mình đầy mồ hôi, Mạc Sở trực tiếp bế người lên, bước nhanh vào phòng tắm.
Nước nóng đã được chuẩn bị sẵn, dừng lại bên thành bể trong chốc lát, xoẹt xoẹt hai ba cái, Mạc Sở liền đem người cởi hết —— trong lúc Ngu Tiểu Mạc muốn phản kháng tự mình cởi quần áo, đáng tiếc lúc giãy giụa thì thấy ánh lửa dấy lên trong mắt Mạc Sở một lần nữa, sợ đến mức không dám nhúc nhích.
Mấy năm qua, tố chất thân thể này được đề cao lên rất nhiều, nhất là sau khi thành niên, trải qua huấn luyện thân thể không ngừng, được cường hóa đến trình độ Ngu Tiểu Mạc không thể nào tưởng tượng nổi. Nhưng mà dù cho coi là như thế, giao chiến với Mạc Sở thì hắn cũng không thắng được.
Càng miễn bàn đến thời điểm giao thủ với người kia còn có thể làm vài chuyện ái muội, đặc biệt vô lại, đặc biệt không biết xấu hổ, dần dà, đều lưu lại "Bóng ma trong lòng" Ngu Tiểu Mạc.
Sau khi Ngu Tiểu Mạc vào trong nước liền bơi sang một bên, nhưng lần này Mạc Sở cũng không có ý định ở một bên làm Liễu Hạ Huệ có người ngồi trong lòng mà không loạn, chậm rãi cởi áo khoác ngoài, ánh mắt chăm chú dõi theo hắn, bước chân vào trong nước.
Trong ánh mắt kia bao hàm cái gì đó quá mức rõ ràng, gương mặt Ngu Tiểu Mạc bị nước nóng hun đến phiếm hồng, chôn mặt trong nước: "Mạc Sở..."
"Ừ, ta đây."
Mạc Sở không cho hắn cơ hội nói tiếp, một tay bắt lấy con mồi của mình ôm vào lòng, bắt đầu giở trò.
...
Không biết qua bao lâu, Ngu Tiểu Mạc run rẩy bắn ra trong tay Mạc Sở, vô lực xụi lơ trong vòng tay Mạc Sở, thân thể trắng nõn bị nước nóng và tình dục nhuộm thành màu phấn hồng nhàn nhạt.
Mạc Sở thỏa mãn mà thở dài một cái, nhẹ nhàng ngậm vành tai người bên cạnh: "Thật muốn ăn em."
Ngu Tiểu Mạc mơ mơ màng màng mà khép mắt lại không nói gì, sau khi huấn luyện cường độ cao và mới phóng thích, hiện tại hắn chỉ muốn đánh một giấc ngon lành.
"Chờ chúng ta quay về thế giới thật, sau khi có được thân thể chân chính, ta nhất định phải hưởng dụng em thật tốt."
Ngoài miệng nói những lời khiến người khác đỏ mặt đến tận mang tay, Mạc Sở nhẹ nhàng lau khô thân thể Ngu Tiểu Mạc, lại khoác thêm quần áo.
Đương nhiên y không thể để hắn ngủ ngay lúc này, đánh thức người trong lòng dậy, cùng nhau ăn bữa sáng xong, mà ở bên bàn ăn, quản gia lặng lẽ đưa một phần văn kiện cho Mạc Sở.
Ngu Tiểu Mạc cắn một miệng đầy trứng gà nhìn Mạc Sở, hắn biết mỗi lần quản gia làm thế đại biểu Mạc Sở lại làm ra chuyện gì, mà những "Sự tình" này đối với Kevin mà nói, đều không phải là chuyện tốt lành gì.
Mấy năm qua, vận khí của tam hoàng tử điện hạ có thể nói tương đối xui xẻo, dựa theo nguyên tác ban đầu, hai năm qua gã chẳng những có thể dựa vào Anya mà bôi đen Andean một phen, còn có thể bởi vì có trưởng nữ Audria và công chúa đế quốc Thanh Đồng trợ lực, ở trên triều đình tỏa sáng rực rỡ, mà bây giờ đồng thoại tình yêu của nhị hoàng tử đã thành đề tài nói chuyện say sưa của dân chúng, không chỉ như vậy, Mạc Sở còn để lộ vài phần sắc bén trước mặt hoàng đế, dần dần thay đổi hình tượng đứa con thứ hai "Vô năng" trong mắt hoàng đế.
Tuy rằng bây giờ hoàng đế còn thiên vị Kevin, thế nhưng mấy năm nay, Kevin cũng chưa từng hoàn thành được chuyện gì, thậm chí còn lặng lẽ khống chế để hoàng đế ủy thác trọng trách lên đầu Mạc Sở, trái lại Mạc Sở nhận lấy, còn hoàn thành xuất sắc.
Phỏng chừng Kevin nằm mơ cũng không tưởng tượng anh hai vô năng ngu xuẩn có thể phản kích đến tình trạng này. Dù sao cũng không biết vị thiên chi kiêu tử ngày xưa đang nghĩ gì trong lòng, chắc cũng là mấy lời khó nghe.
"Dường như Audria có ý định để nữ nhi của ông ta làm Vương phi của ta."
Mạc Sở nhìn nhìn, đột nhiên nói một câu như vậy.
Ngu Tiểu Mạc: "....."
Mạc Sở cười với hắn: "Ta tuyệt đối sẽ không đáp ứng, cho nên nếu gần đây em có nghe phong thanh gì, cũng đừng để ý tới."
"Vì sao ông ta sẽ tìm anh?"
Những lời này của Mạc Sở không khác gì một viên thuốc an thần, Ngu Tiểu Mạc yên tâm, nhưng vẫn có chút ngạc nhiên: "Em cho rằng —— "
Mạc Sở nói: "Ông ta cũng sẽ không để tâm con gái mình nghĩ như thế nào, ông ta chỉ muốn tìm một chỗ dựa có thể mang đến ích lợi lớn nhất mà thôi."
Mấy năm này, Kevin liên tiếp làm ông ta thất vọng, nhưng nhị hoàng tử bộc lộ ra tài năng dường như rất tài giỏi, cũng càng có khả năng giành được ngôi vị hoàng đế. Công tước Audria không biểu lộ ra ngoài, nhưng trong lòng đã dao động.
"Được rồi, công chúa Adaiya đã đính hôn, đối tượng là con trai độc nhất của công tước đế quốc Thanh Đồng."
Ngu Tiểu Mạc biết trong này khẳng định cũng có Mạc Sở động tay động chân, liếc mắt nhìn y, tiếp tục ăn trứng gà.
Vốn là dưới thế lực gia tộc khổng lồ của hai nữ nhân và sự sủng ái của hoàng đế để Kevin chèn ép Andean đến không thở nổi, hiện tại lại bị Mạc Sở gài bẫy một lần lại thêm một lần, thật đúng là...
"Vì xem thái độ của ta, Audria bên kia trước tiên có thể che giấu tin tức không cho truyền ra." Mạc Sở đưa sữa tươi về phía Ngu Tiểu Mạc: "Mấy ngày nữa có thể phát sinh chuyện lớn, trước tiên em —— "
Y kề sát bên tai Ngu Tiểu Mạc nói nhỏ vài câu, cười nói: "Có thể làm được sao?"
Ngu Tiểu Mạc hơi kinh ngạc, nhưng vẫn kiên định gật đầu: "Có thể, nhưng anh..."
"Ta tin tưởng em."
Mạc Sở nói: "Huống hồ, Andean đã từng thất bại, em nghĩ bây giờ Kevin có thể làm được sao?"
Kevin hiện tại, giống như Andean trong nguyên tác, dưới sự đả kích liên tiếp cùng hiện thực khác xa trong suy nghĩ, gần như bị ép vào đường cùng, làm ra lựa chọn cực đoan ngu xuẩn.
Ngu Tiểu Mạc trầm mặc vài giây, nói: "Nếu như có thể tiết lộ một chút dấu hiện làm hoàng đế nghi ngờ Kevin, như vậy Kevin hẳn là càng lúc càng bước loạn trận tuyến đi."
Đây là lần đầu tiên hắn có ý niệm hãm hại vai chính của thế giới này, trên thực tế, hắn cũng là một trong những người đẩy Kevin vào vực sâu.
"Thật thông minh."
Mạc Sở sờ sờ đầu hắn: "Đó là một ý kiến hay."
Nói xong y liền ra hiệu với quản gia, quản gia không nói gì liền gật đầu, lặng lẽ thối lui.
Xung quanh không có ai, Ngu Tiểu Mạc ăn bữa sáng, đột nhiên nhớ tới một việc: "À, tiến độ của em vẫn không tăng." Không chỉ tiến độ không tăng, ngay cả Hoàng cũng chưa từng xuất hiện qua.
Mạc Sở nhìn qua cũng không thèm để ý, nắm tay Ngu Tiểu Mạc: "Không sao đâu."
Ngu Tiểu Mạc: "A?"
"Đợi sau khi kết cục của Kevin giống như kết cục của Andean trước kia, đầu mối chính của thế giới này sẽ hoàn toàn bị chặt đứt. Khi đó, chúng ta có thể rời đi."
"Là thế này phải không?" Luôn cảm thấy có chỗ nào sai sai...
"Đừng suy nghĩ quá nhiều."
Mạc Sở cười, đưa sữa tươi đến bên miệng dỗ hắn uống: "Mặc kệ thế nào, ta cũng sẽ bảo vệ em, bình an rời khỏi thế giới này."
Sau đó, y cũng xác thực làm được.
Một lời thành sấm.
***
Đuối quá đi chết đây =]]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.