Mau Xuyên Công Lược Boss Phản Diện Nam Thần
Chương 167: Võng đu đại thần (27)
Harune Aira
20/09/2019
Khi mọi chuyện kết thúc thì không còn ai nhắc đến Lữ Anh Mai kể cả những người chơi chung với cô ta hay nhà họ Lữ vì nhà họ Lữ đã tuyên bố không có đứa con gái như cô ta nên kể cả gia đình của cô ta không nhận nên
Lục gia trên dưới đều cho rằng vị đại phu nhân này không xứng với đại
thiếu gia nhà họ nên mấy cô người giúp việc thường khi dễ hai mẹ con bọn họ
Còn về đứa bé trai Lục Tử Nam thì luôn đi mọi người trong gia tộc yêu thương sủng ái còn Lữ Anh Mai và Lữ Hoa Kỳ thì bị đày vào biệt thự cũ u ám sống qua ngày
Sau khi thấy hệ thống kể cô hết mọi chuyện mà An Ý rùng mình
Trời ạ nam chủ cũng quá tàn nhẫn đi dám hành hạ nữ chủ không sợ bị thiên đạo giết chết sao?
4869 thầm khinh bỉ
*{ Trên các vị diện này nếu nữ chủ bị mất hào quang nữ chủ thì khác gì một người qua đường?}
* 4869 ta hỏi này ta thấy tội nghiệp cho Lữ Anh Mai *
4869
{ Nếu cô tội nghiệp cho cô ta vậy ai tội nghiệp cho nguyên chủ? Cô đừng quên kiếp trước cô ta hại nguyên chủ rất thảm }]
An Ý nghĩ đến kiếp trước của nguyên chủ mà thấy sợ hãi vô cùng
Đột nhiên cô nghĩ cô cũng nên làm thánh mẫu một lần được không ta!?
4869 kịp thời ngăn cản
*{ Cô nên dẹp ý đồ đó sớm đi trước khi cô bị hồn phi phách tán ]
An Ý lại bị hệ thống nói mà ủy khuất
* Ta chỉ muốn thử làm một lần *
4869
*[ Làm thử một lần? Vậy cô đi tìm chết đi ]
* 4869 sao mi vô tâm vậy? Ta dù sao cũng là ký chủ của ngươi, ngươi muốn ký chủ ngươi chết lắm sao?*
4869 thản nhiên thanh âm vang lên
*[ Bổn hệ thống không muốn một ký chủ ngu ngốc, nếu cô chết bổn hệ thống cũng đi tìm một ký chủ mới thông minh hơn cô ]
An Ý bị nó nói mà tức điên
* Vậy ta không làm nữa ta đi ôm đùi boss của ta hứ *
Nói xong mặc kệ hệ thống cô chả thèm kêu nó đi nói chuyện với cô hệ thống nhà người ta thì manh manh đáng yêu còn hệ thống nhà cô thì hung dữ vô tâm số cô khổ quá mà
*[ Bổn hệ thống có thể thấy suy nghĩ của cô đó, ai vô tâm? Số cô đã khổ thì mấy kiếp rồi nên...."
Hệ thống tính nói tiếp nhưng lại đột nhiên dừng lại
An Ý cũng không thèm hỏi thêm vì cô biết cô có hỏi nó cũng không trả lời đâu
Lục Cẩn Hiên mấy ngày nay bận rộn trong bệnh viện cánh tay đã lành hẳn nhưng còn phải kiểm tra thêm
Buổi tối anh về nhà thấy cô gái của anh đang ngồi trên bàn ăn chờ anh về anh vui sướng
Cô đột nhiên đi đến bên người cởi áo khoác bên ngoài của anh ra
* Sao hôm nay anh về trễ vậy?*
Lục Cẩn Hiên thấy sắc mặt lo lắng của cô mà lòng ngọt ngào
* Hôm nay anh phẫu thuật cho bệnh nhân với lại..."
Anh định nói tiếp nhưng lại ngừng lại anh không muốn cô lo lắng cho anh
An Ý thấy hành động không đúng lắm của Lục Cẩn Hiên mà nghi ngờ
* Anh đang giấu em chuyện gì?*
Lục Cẩn Hiên buồn cười sao cô lại lo lắng cho anh? Không lẽ cô cũng yêu anh một câu hỏi ngu ngốc hiện lên suy nghĩ của Hiên tiên sinh nhà chúng ta....
Anh xoa đầu cô
* Không có, em yêu anh sao? *
An Ý nghe thấy câu hỏi của boss mà sửng sốt
Ủa hôm nay tâm trạng của boss không tốt sao
* Đương nhiên em yêu anh rồi!!"....." *
Lục Cẩn Hiên vừa lòng với câu trả lời của cô anh kéo cô ngồi vào ghế ngồi
Gắp một miếng thịt để trên chén cô ăn
An Ý cười cũng gắp một miếng thịt bỏ vào chén cơm cho anh
Không khí hài hoà của gia đình làm tâm trạng của Lục Cẩn Hiên tốt hơn anh thật hạnh phúc khi được ăn cơm với người anh yêu
Hai người cứ ăn cơm xong
An Ý kêu người giúp việc dọn chén bát cô lên phòng tắm rửa liền ngủ
Nhưng khi cô đã ngủ say
Lục Cẩn Hiên lại ra bên ngoài nghe điện thoại
* Kết quả cánh tay của tôi đã ổn cả sao?*
Giọng người bên kia truyền đến
* Ổn thưa viện trưởng, nhưng anh phải cẩn thận, không để cánh tay bị thương thêm nữa không là anh sẽ mất đi một cánh tay *
Nghe người kia nói mà khuôn mặt của Lục Cẩn Hiên âm u anh cười bình tĩnh đáp
* Tôi hiểu*
Xong cúp máy
Anh lên giường ôm An Ý vào lòng và chìm vào giấc ngủ
Anh tự hỏi nếu một ngày nào đó anh biến mất không biết cô gái ngốc này sẽ sống ra sao có bị tiện nhân Lữ Anh Mai ức hiếp hay bị Lục Tử Kiệt khi dễ không? Mà anh hiểu Lục Tử Kiệt sẽ không bức ép cô vì anh trai anh cũng yêu cô mà không phải sao?
Lục Cẩn Hiên nặng nề ngủ mà không biết đây cũng là lần cuối cùng anh cùng cô ngủ trên giường với nhau
Còn về đứa bé trai Lục Tử Nam thì luôn đi mọi người trong gia tộc yêu thương sủng ái còn Lữ Anh Mai và Lữ Hoa Kỳ thì bị đày vào biệt thự cũ u ám sống qua ngày
Sau khi thấy hệ thống kể cô hết mọi chuyện mà An Ý rùng mình
Trời ạ nam chủ cũng quá tàn nhẫn đi dám hành hạ nữ chủ không sợ bị thiên đạo giết chết sao?
4869 thầm khinh bỉ
*{ Trên các vị diện này nếu nữ chủ bị mất hào quang nữ chủ thì khác gì một người qua đường?}
* 4869 ta hỏi này ta thấy tội nghiệp cho Lữ Anh Mai *
4869
{ Nếu cô tội nghiệp cho cô ta vậy ai tội nghiệp cho nguyên chủ? Cô đừng quên kiếp trước cô ta hại nguyên chủ rất thảm }]
An Ý nghĩ đến kiếp trước của nguyên chủ mà thấy sợ hãi vô cùng
Đột nhiên cô nghĩ cô cũng nên làm thánh mẫu một lần được không ta!?
4869 kịp thời ngăn cản
*{ Cô nên dẹp ý đồ đó sớm đi trước khi cô bị hồn phi phách tán ]
An Ý lại bị hệ thống nói mà ủy khuất
* Ta chỉ muốn thử làm một lần *
4869
*[ Làm thử một lần? Vậy cô đi tìm chết đi ]
* 4869 sao mi vô tâm vậy? Ta dù sao cũng là ký chủ của ngươi, ngươi muốn ký chủ ngươi chết lắm sao?*
4869 thản nhiên thanh âm vang lên
*[ Bổn hệ thống không muốn một ký chủ ngu ngốc, nếu cô chết bổn hệ thống cũng đi tìm một ký chủ mới thông minh hơn cô ]
An Ý bị nó nói mà tức điên
* Vậy ta không làm nữa ta đi ôm đùi boss của ta hứ *
Nói xong mặc kệ hệ thống cô chả thèm kêu nó đi nói chuyện với cô hệ thống nhà người ta thì manh manh đáng yêu còn hệ thống nhà cô thì hung dữ vô tâm số cô khổ quá mà
*[ Bổn hệ thống có thể thấy suy nghĩ của cô đó, ai vô tâm? Số cô đã khổ thì mấy kiếp rồi nên...."
Hệ thống tính nói tiếp nhưng lại đột nhiên dừng lại
An Ý cũng không thèm hỏi thêm vì cô biết cô có hỏi nó cũng không trả lời đâu
Lục Cẩn Hiên mấy ngày nay bận rộn trong bệnh viện cánh tay đã lành hẳn nhưng còn phải kiểm tra thêm
Buổi tối anh về nhà thấy cô gái của anh đang ngồi trên bàn ăn chờ anh về anh vui sướng
Cô đột nhiên đi đến bên người cởi áo khoác bên ngoài của anh ra
* Sao hôm nay anh về trễ vậy?*
Lục Cẩn Hiên thấy sắc mặt lo lắng của cô mà lòng ngọt ngào
* Hôm nay anh phẫu thuật cho bệnh nhân với lại..."
Anh định nói tiếp nhưng lại ngừng lại anh không muốn cô lo lắng cho anh
An Ý thấy hành động không đúng lắm của Lục Cẩn Hiên mà nghi ngờ
* Anh đang giấu em chuyện gì?*
Lục Cẩn Hiên buồn cười sao cô lại lo lắng cho anh? Không lẽ cô cũng yêu anh một câu hỏi ngu ngốc hiện lên suy nghĩ của Hiên tiên sinh nhà chúng ta....
Anh xoa đầu cô
* Không có, em yêu anh sao? *
An Ý nghe thấy câu hỏi của boss mà sửng sốt
Ủa hôm nay tâm trạng của boss không tốt sao
* Đương nhiên em yêu anh rồi!!"....." *
Lục Cẩn Hiên vừa lòng với câu trả lời của cô anh kéo cô ngồi vào ghế ngồi
Gắp một miếng thịt để trên chén cô ăn
An Ý cười cũng gắp một miếng thịt bỏ vào chén cơm cho anh
Không khí hài hoà của gia đình làm tâm trạng của Lục Cẩn Hiên tốt hơn anh thật hạnh phúc khi được ăn cơm với người anh yêu
Hai người cứ ăn cơm xong
An Ý kêu người giúp việc dọn chén bát cô lên phòng tắm rửa liền ngủ
Nhưng khi cô đã ngủ say
Lục Cẩn Hiên lại ra bên ngoài nghe điện thoại
* Kết quả cánh tay của tôi đã ổn cả sao?*
Giọng người bên kia truyền đến
* Ổn thưa viện trưởng, nhưng anh phải cẩn thận, không để cánh tay bị thương thêm nữa không là anh sẽ mất đi một cánh tay *
Nghe người kia nói mà khuôn mặt của Lục Cẩn Hiên âm u anh cười bình tĩnh đáp
* Tôi hiểu*
Xong cúp máy
Anh lên giường ôm An Ý vào lòng và chìm vào giấc ngủ
Anh tự hỏi nếu một ngày nào đó anh biến mất không biết cô gái ngốc này sẽ sống ra sao có bị tiện nhân Lữ Anh Mai ức hiếp hay bị Lục Tử Kiệt khi dễ không? Mà anh hiểu Lục Tử Kiệt sẽ không bức ép cô vì anh trai anh cũng yêu cô mà không phải sao?
Lục Cẩn Hiên nặng nề ngủ mà không biết đây cũng là lần cuối cùng anh cùng cô ngủ trên giường với nhau
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.