Mau Xuyên Công Lược Boss Phản Diện Nam Thần
Chương 177: Võng du đại thần (37)
Harune Aira
11/04/2021
An Ý thấy những dòng chữ trên hư không mà ngẩn người
" đây không phải là, ký ức của Lục Tử Kiệt?? "
Thẩm Ngôn cười
" đúng, ký ức này là ký ức ở quá khứ của hắn khi hắn trọng sinh trở về "
An Ý nghe từ trọng sinh mà ngạc nhiên
" cái gì?, không có khả năng, tại sao anh ta lại là người trọng sinh chứ "
Thẩm Ngôn nghe vậy lắc đầu nói
" cái gì cũng có khả năng xảy ra, ngay cả vụ trọng sinh "
An Ý cười khổ giờ cô biết vì sao mà anh ta lại có hứng thú với cô rồi
" Hiên anh ấy sao rồi? "
Thẩm Ngôn nghe cô hỏi
" vai ác chưa tỉnh lại, bị thương rất nghiêm trọng "
An Ý lo lắng
" cầu xin anh giúp tôi thoát khỏi đây"
Thẩm Ngôn nghe vậy lắc đầu
" tôi không thể, vì nếu như tôi làm vậy nam chủ sẽ hắc hoá, vị diện sụp đổ "
Cô nghe vậy mặt buồn
" tôi thật sự không yêu Lục Tử Kiệt cho dù bây giờ và cả hiện tại "
Giọng nói cô vang lên khắp căn phòng lúc này Lục Tử Kiệt vừa bước đến cửa nghe vậy trên mặt hiện lên tia đau khổ.
Hắn muốn cô yêu hắn như kiếp trước, nếu cô muốn hắn sẽ bù đắp cho cô hết quảng đời còn lại nhưng cô bây giờ lại....
Thẩm Ngôn nghe 488 nói nam chủ đang ở bên ngoài mà anh k ngạc nhiên gì
" Kiệt, cậu nên thả Băng Nhi ra đi, em ấy rất đau khổ "
Nghe được tiếng Thẩm Ngôn, Lục Tử Kiệt hoàn hồn lại hắn chợt nhận ra, dù hắn có nhốt cô, giam cô lại nhưng trái tim cô vẫn yêu Lục Cẩn Hiên
Hắn thua thật rồi
Lục Tử Kiệt đẩy cửa phòng ra bước vào, khi thấy An Ý trái tim hắn lại đau đớn
An Ý thấy tên nam chủ trời đánh này làm cô cảm thấy chán ghét dâng lên
" anh sẽ thả em ra "
Giọng nói của Lục Tử Kiệt vang lên
An Ý và Thẩm Ngôn ngạc nhiên sau đó cũng không ai nói gì . Đọc truyện hay tại # t r u m t r u y e n . com #
" Cậu làm vậy là đúng "
Thẩm Ngôn nói xong ôm An Ý lên vỗ vai Lục Tử Kiệt và bước ra ngoài
Để lại Lục Tử Kiệt khuôn mặt đau khổ bên trong
Nước mắt của hắn chảy xuống hắn hối hận nếu, kiếp trước hắn tốt với cô một chút thì có lẽ sự việc này sẽ không xảy ra.
Sau khi được Thẩm Ngôn ôm ra căn biệt thự
An Ý vui vẻ muốn hét lên cô được tự do rồi
Ba mẹ Cố và ông bà Lục thấy cô được thả mà vui mừng
" Băng Nhi "
Mẹ của nguyên chủ ôm cô khóc
Sau đó mọi người cùng nhau lên xe chạy đến bệnh viện thăm Lục Cẩn Hiên.
" đây không phải là, ký ức của Lục Tử Kiệt?? "
Thẩm Ngôn cười
" đúng, ký ức này là ký ức ở quá khứ của hắn khi hắn trọng sinh trở về "
An Ý nghe từ trọng sinh mà ngạc nhiên
" cái gì?, không có khả năng, tại sao anh ta lại là người trọng sinh chứ "
Thẩm Ngôn nghe vậy lắc đầu nói
" cái gì cũng có khả năng xảy ra, ngay cả vụ trọng sinh "
An Ý cười khổ giờ cô biết vì sao mà anh ta lại có hứng thú với cô rồi
" Hiên anh ấy sao rồi? "
Thẩm Ngôn nghe cô hỏi
" vai ác chưa tỉnh lại, bị thương rất nghiêm trọng "
An Ý lo lắng
" cầu xin anh giúp tôi thoát khỏi đây"
Thẩm Ngôn nghe vậy lắc đầu
" tôi không thể, vì nếu như tôi làm vậy nam chủ sẽ hắc hoá, vị diện sụp đổ "
Cô nghe vậy mặt buồn
" tôi thật sự không yêu Lục Tử Kiệt cho dù bây giờ và cả hiện tại "
Giọng nói cô vang lên khắp căn phòng lúc này Lục Tử Kiệt vừa bước đến cửa nghe vậy trên mặt hiện lên tia đau khổ.
Hắn muốn cô yêu hắn như kiếp trước, nếu cô muốn hắn sẽ bù đắp cho cô hết quảng đời còn lại nhưng cô bây giờ lại....
Thẩm Ngôn nghe 488 nói nam chủ đang ở bên ngoài mà anh k ngạc nhiên gì
" Kiệt, cậu nên thả Băng Nhi ra đi, em ấy rất đau khổ "
Nghe được tiếng Thẩm Ngôn, Lục Tử Kiệt hoàn hồn lại hắn chợt nhận ra, dù hắn có nhốt cô, giam cô lại nhưng trái tim cô vẫn yêu Lục Cẩn Hiên
Hắn thua thật rồi
Lục Tử Kiệt đẩy cửa phòng ra bước vào, khi thấy An Ý trái tim hắn lại đau đớn
An Ý thấy tên nam chủ trời đánh này làm cô cảm thấy chán ghét dâng lên
" anh sẽ thả em ra "
Giọng nói của Lục Tử Kiệt vang lên
An Ý và Thẩm Ngôn ngạc nhiên sau đó cũng không ai nói gì . Đọc truyện hay tại # t r u m t r u y e n . com #
" Cậu làm vậy là đúng "
Thẩm Ngôn nói xong ôm An Ý lên vỗ vai Lục Tử Kiệt và bước ra ngoài
Để lại Lục Tử Kiệt khuôn mặt đau khổ bên trong
Nước mắt của hắn chảy xuống hắn hối hận nếu, kiếp trước hắn tốt với cô một chút thì có lẽ sự việc này sẽ không xảy ra.
Sau khi được Thẩm Ngôn ôm ra căn biệt thự
An Ý vui vẻ muốn hét lên cô được tự do rồi
Ba mẹ Cố và ông bà Lục thấy cô được thả mà vui mừng
" Băng Nhi "
Mẹ của nguyên chủ ôm cô khóc
Sau đó mọi người cùng nhau lên xe chạy đến bệnh viện thăm Lục Cẩn Hiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.