Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!
Chương 159: Vương tử ác ma mau yêu ta (46)
Baka520
11/01/2021
Song Nhị ngược lại không để ý được Hạ Y đang cảm nghĩ gì, lúc này, chính nó cũng đang trầm tư nghĩ ngợi.
Kí chủ dần nhận ra điều gì rồi sao?
Vậy có đồng nghĩa với việc cô có thể nhớ lại không?
Vậy chuyện này chắc chắn có lợi cho việc phục hồi kí ức sau này của cô!
Sắp có thể trở về rồi...
Nghĩ xong, nó mới thức thời quay lại đối Hạ Y đáp một tiếng, phòng ngừa cô nghi hoặc: [Nếu kí chủ cảm thấy như vậy thì hẳn là vậy rồi! Bổn hệ thống không có ý kiến!]
Hạ Y bị tiếng của Song Nhị làm cho hoàn hồn lại, hình ảnh trong đầu cũng theo đó mà vụt đi.
Vừa rồi...
[Kí chủ? Cô nghĩ gì thế? Có phải là vui quá rồi đúng không!] Thấy Hạ Y không có đáp lại, Song Nhị lấy làm lạ, song lại tự mình lý giải, nháy nháy mắt tinh nghịch nói.
"... Ừm." Hạ Y cũng không có ý định nói cho Song Nhị hình ảnh vừa rồi cô nhìn thấy, thuận theo gật đầu.
[Vậy kí chủ, cô thích mục tiêu ở điểm nào vậy?] Song Nhị cũng có phần tò mò, chủ động dời chủ đề.
"Điểm nào sao? Có lẽ là..." Hạ Y suy nghĩ cẩn thận, "Có lẽ, là tất cả đi."
Hắn ác ma, hắn thủ đoạn, hắn vô sỉ, hắn ôn nhu,... Tất cả, cô đều muốn thích.
Song Nhị nghe được lời này của Hạ Y ngược lại có chút vui mừng.
Quanh đi quẩn lại, rốt cuộc vẫn là người ấy.
Có vẻ thật sự... là duyên phận muôn đời...
[Lâu hơn à...] Nó bắt đầu xem xét. [Được, dù sao tôi cũng không thể nhẫn tâm chia đôi rẽ thúy, cho kí chủ quyết định. Bao giờ muốn rời đi có thể nói với tôi.]
"Hiệp hội sẽ không trách mi nhỉ?" Hạ Y một bộ quan tâm hỏi.
Song Nhị ngẫm một chút tìm được cái lý do chính đáng: [Thật ra cái quy định phải rời đi sớm không bắt buộc, nhưng ở lại thế giới nhiệm vụ lâu cũng không được khuyến khích... Nói chung là chỉ cần hạn chế là được a.]
Sự thật chính là bọn họ chẳng những không mắng, vị kia còn rất tán đồng nha.
"Vậy tốt quá! Cảm ơn mi!"
[Nhưng mà nói... Kí chủ à, gu của cô cũng thật mặn nha!] Tiểu hệ thống vẫn còn chút hiếu kì, không nhịn được cười khúc khích trêu chọc.
Hạ Y: "... Tiểu Song Nhị. Lăn được chưa?" Miệng cười cười nhưng trán đã nổi gân xanh.
Song Nhị: Lăn thì lăn! Có bảo tôi ở lại cũng không ngu nhé!
Sau đó thì offline luôn.
Hạ Y có chủ động muốn hai vệ sĩ hắn đem theo vào ăn cùng, nhưng trước ánh mắt đe dọa quỷ dị của hắn, hai người bọn họ vẫn là biết điều lễ phép từ chối.
Bữa trưa cô nấu một nồi cháo ngô nhỏ, làm thêm vài món đồ chua mặn ăn kèm. Lúc còn sống ở thế giới của mình cô nhàm chán có từng học làm, ăn với cháo đặc biệt hợp.
Glenn thoạt tiên còn không quen kiêng kị chỉ ăn cháo ngô, bởi vì những món đồ chua phương Đông đó hắn chưa từng thấy qua, nhìn màu sắc vì ướp với mắm muối nên hơi dị dị, mùi cũng khá kì lạ, nhưng bị Hạ Y nài nỉ dữ dằn, cuối cùng miễn cưỡng gắp một miếng ăn thử. Kết quả... lại là một mình hắn tự động ăn hết phần ăn của mình. Không. Chừa. Một. Miếng.
Hạ Y phì cười, trêu chọc Glenn vài câu, kết quả bị hắn bá đạo chiếm tiện nghi. Đỏ mặt trốn xuống bếp rửa chén.
Kí chủ dần nhận ra điều gì rồi sao?
Vậy có đồng nghĩa với việc cô có thể nhớ lại không?
Vậy chuyện này chắc chắn có lợi cho việc phục hồi kí ức sau này của cô!
Sắp có thể trở về rồi...
Nghĩ xong, nó mới thức thời quay lại đối Hạ Y đáp một tiếng, phòng ngừa cô nghi hoặc: [Nếu kí chủ cảm thấy như vậy thì hẳn là vậy rồi! Bổn hệ thống không có ý kiến!]
Hạ Y bị tiếng của Song Nhị làm cho hoàn hồn lại, hình ảnh trong đầu cũng theo đó mà vụt đi.
Vừa rồi...
[Kí chủ? Cô nghĩ gì thế? Có phải là vui quá rồi đúng không!] Thấy Hạ Y không có đáp lại, Song Nhị lấy làm lạ, song lại tự mình lý giải, nháy nháy mắt tinh nghịch nói.
"... Ừm." Hạ Y cũng không có ý định nói cho Song Nhị hình ảnh vừa rồi cô nhìn thấy, thuận theo gật đầu.
[Vậy kí chủ, cô thích mục tiêu ở điểm nào vậy?] Song Nhị cũng có phần tò mò, chủ động dời chủ đề.
"Điểm nào sao? Có lẽ là..." Hạ Y suy nghĩ cẩn thận, "Có lẽ, là tất cả đi."
Hắn ác ma, hắn thủ đoạn, hắn vô sỉ, hắn ôn nhu,... Tất cả, cô đều muốn thích.
Song Nhị nghe được lời này của Hạ Y ngược lại có chút vui mừng.
Quanh đi quẩn lại, rốt cuộc vẫn là người ấy.
Có vẻ thật sự... là duyên phận muôn đời...
[Lâu hơn à...] Nó bắt đầu xem xét. [Được, dù sao tôi cũng không thể nhẫn tâm chia đôi rẽ thúy, cho kí chủ quyết định. Bao giờ muốn rời đi có thể nói với tôi.]
"Hiệp hội sẽ không trách mi nhỉ?" Hạ Y một bộ quan tâm hỏi.
Song Nhị ngẫm một chút tìm được cái lý do chính đáng: [Thật ra cái quy định phải rời đi sớm không bắt buộc, nhưng ở lại thế giới nhiệm vụ lâu cũng không được khuyến khích... Nói chung là chỉ cần hạn chế là được a.]
Sự thật chính là bọn họ chẳng những không mắng, vị kia còn rất tán đồng nha.
"Vậy tốt quá! Cảm ơn mi!"
[Nhưng mà nói... Kí chủ à, gu của cô cũng thật mặn nha!] Tiểu hệ thống vẫn còn chút hiếu kì, không nhịn được cười khúc khích trêu chọc.
Hạ Y: "... Tiểu Song Nhị. Lăn được chưa?" Miệng cười cười nhưng trán đã nổi gân xanh.
Song Nhị: Lăn thì lăn! Có bảo tôi ở lại cũng không ngu nhé!
Sau đó thì offline luôn.
Hạ Y có chủ động muốn hai vệ sĩ hắn đem theo vào ăn cùng, nhưng trước ánh mắt đe dọa quỷ dị của hắn, hai người bọn họ vẫn là biết điều lễ phép từ chối.
Bữa trưa cô nấu một nồi cháo ngô nhỏ, làm thêm vài món đồ chua mặn ăn kèm. Lúc còn sống ở thế giới của mình cô nhàm chán có từng học làm, ăn với cháo đặc biệt hợp.
Glenn thoạt tiên còn không quen kiêng kị chỉ ăn cháo ngô, bởi vì những món đồ chua phương Đông đó hắn chưa từng thấy qua, nhìn màu sắc vì ướp với mắm muối nên hơi dị dị, mùi cũng khá kì lạ, nhưng bị Hạ Y nài nỉ dữ dằn, cuối cùng miễn cưỡng gắp một miếng ăn thử. Kết quả... lại là một mình hắn tự động ăn hết phần ăn của mình. Không. Chừa. Một. Miếng.
Hạ Y phì cười, trêu chọc Glenn vài câu, kết quả bị hắn bá đạo chiếm tiện nghi. Đỏ mặt trốn xuống bếp rửa chén.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.