Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 447: Học trò của tôi không có khả năng là tổng tài (2)
Quân Sanh
03/06/2020
Editor: Mi Mặt Mèo
*******************
Cho dù như vậy, bà nội Lý cũng đã già, thu nhập không bao nhiêu, khi Lý Bách Nhiên đến tuổi đi học, chi phí càng cao, cuộc sống càng cơ cực hơn
Bà nội Lý vất vả chống đỡ, cuối cùng năm Lý Bách Nhiên lên lớp tám, bà qua đời.
Ngày Cố Trừ Tịch đến nhà Lý Bách Nhiên, chính là ngày bà nội Lý mất.
Cố Trừ Tịch an ủi vài câu cũng không biết làm gì hơn. Cô ấy ra về, chờ xong lễ tang sẽ đến thăm lần nữa.
Không ngờ Lý Bách Nhiên đã bị đưa đến cô nhi viện vì người thân không ai chịu nuôi dưỡng hắn.
Cố Trừ Tịch đến chậm một bước. Chuyện này, Cố Trừ Tịch cũng không thể quản.
Lý Bách Nhiên không có người giám hộ, cô tìm hắn rồi thì làm được cái gì? Không làm được gì! Cho nên Cố Trừ Tịch thở dài trong lòng, chuyện này cũng không chú ý đến nữa.
Thời gian như bóng câu qua qua cửa sổ, Cố Trừ Tịch dần dần quên mất có một học trò tên Lý Bách Nhiên.
Cố Trừ Tịch ở trường học luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lại được lòng mọi người, còn đào tạo ra học sinh có thành tích ưu tú, dần dần thăng chức.
Nhưng mà có câu nói, chức trường đắc ý tình trường thất ý.
Năm Cố Trừ Tịch 26 tuổi, trước ngày kết hôn, cô phát hiện ra chồng tương lai và bạn thân của mình gian díu với nhau.
Cố Trừ Tịch chia tay tên tra nam và người bạn kia, chạy như bay ra khỏi nhà.
Khi qua đường, bỗng có một chiếc xe tải lao nhanh về phía cô, khi cô phát hiện thì thân thể cứng đờ không phản ứng kịp.
Lúc đèn xe chói mắt, Cố Trừ Tịch cảm thấy có người từ phía sau dùng sức đẩy cô ra ngoài. Cô té bên đường, xe tải đã dừng lại, phía dưới bánh xe, một vũng máu đỏ dần dần loang ra.
Cô ấy được người ta cứu mà người cứu cô đã chết.
Người này đã rất nhiều năm không gặp, là... Lý Bách Nhiên.
Lý Bách Nhiên sống ở cô nhi viện đến khi đủ tuổi trưởng thành thì rời khỏi đó, ra ngoài làm công. Lý Bách Nhiên qua đời, không ai thân thích nên Cố Trừ Tịch lo hậu sự cho hắn và quyên toàn bộ số tiền tài xế xe tải bồi thường cho quỹ từ thiện.
Vì sao lại là quỹ từ thiện mà không phải là cô nhi viện trước đây Lý Bách Nhiên ở?
Vì Cố Trừ Tịch trong lúc sắp xếp di vật của Lý Bách Nhiên, biết được khi ở cô nhi viện Lý Bách Nhiên thường xuyên bị khi dễ, trên người toàn là vết thương.
- ----------------------------------------------------
Sau khi xử lý xong chuyện của Lý Bách Nhiên, một đoạn thời gian dài phía sau, Cố Trừ Tịch rơi vào trầm cảm, tự trách mình rất lâu.
Cô đã hủy bỏ hôn sự, từ chức ở trường học, sống một mình đến năm 32 tuổi thì qua đời vì chứng u buồn trầm trọng.
Tâm nguyện của Cố Trừ Tịch là mong Hạ Diệc Sơ giáo dưỡng Lý Trừ Tịch, không để hắn bỏ học.
Tóm lại, Lý Bách Nhiên tuy rằng không được thế giới này ưu ái, nhưng hy vọng Hạ Diệc Sơ sẽ ưu ái hắn.
Cảm xúc Cố Trừ Tịch quá tiêu cực, Hạ Diệc Sơ một hồi lâu mới áp chế được cảm xúc này xuống.
Cô rửa tay rồi ra ngoài chọn mua một ít trái cây.
Thời gian này vừa vặn lúc Cố Trừ Tịch đi tìm nhà Lý Bách Nhiên.
Lý Bách Nhiên và bà nội ở cuối hẻm, bên cạnh bãi rác, mùi hôi tanh lảng vảng nhưng tiền nhà rất rẻ, có thể trang trải được.
Bà nội Lý thường ra đây nhặt vỏ chai nước hoặc giấy carton đem bán, tuy không được bao nhiêu nhưng cũng đủ cho sinh hoạt phí.
Nơi này, mọi người đều sinh hoạt như vậy, rất tiết kiệm.
Hạ Diệc Sơ cúi đầu đi vào trong hẻm, đi đến đâu như phát ra ánh sáng đến đó, tựa hồ không nhiễm một chút dơ bẩn của nơi này, khiến mọi người đều ngước lên nhìn cô.
Hạ Diệc Sơ cũng không quan tâm những ánh mắt đó, lên đến một căn phòng trên lầu ba, cô gõ gõ cửa.
Cửa phòng được mở từ bên trong, một thân hình nho nhỏ lộ ra.
Là mục đích ở thế giới này của Hạ Diệc Sơ, Lý Bách Nhiên.
Lý Bách Nhiên năm nay mười bốn tuổi mà dáng người nhỏ bé như đứa trẻ mười hai tuổi..
*******************
Cho dù như vậy, bà nội Lý cũng đã già, thu nhập không bao nhiêu, khi Lý Bách Nhiên đến tuổi đi học, chi phí càng cao, cuộc sống càng cơ cực hơn
Bà nội Lý vất vả chống đỡ, cuối cùng năm Lý Bách Nhiên lên lớp tám, bà qua đời.
Ngày Cố Trừ Tịch đến nhà Lý Bách Nhiên, chính là ngày bà nội Lý mất.
Cố Trừ Tịch an ủi vài câu cũng không biết làm gì hơn. Cô ấy ra về, chờ xong lễ tang sẽ đến thăm lần nữa.
Không ngờ Lý Bách Nhiên đã bị đưa đến cô nhi viện vì người thân không ai chịu nuôi dưỡng hắn.
Cố Trừ Tịch đến chậm một bước. Chuyện này, Cố Trừ Tịch cũng không thể quản.
Lý Bách Nhiên không có người giám hộ, cô tìm hắn rồi thì làm được cái gì? Không làm được gì! Cho nên Cố Trừ Tịch thở dài trong lòng, chuyện này cũng không chú ý đến nữa.
Thời gian như bóng câu qua qua cửa sổ, Cố Trừ Tịch dần dần quên mất có một học trò tên Lý Bách Nhiên.
Cố Trừ Tịch ở trường học luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lại được lòng mọi người, còn đào tạo ra học sinh có thành tích ưu tú, dần dần thăng chức.
Nhưng mà có câu nói, chức trường đắc ý tình trường thất ý.
Năm Cố Trừ Tịch 26 tuổi, trước ngày kết hôn, cô phát hiện ra chồng tương lai và bạn thân của mình gian díu với nhau.
Cố Trừ Tịch chia tay tên tra nam và người bạn kia, chạy như bay ra khỏi nhà.
Khi qua đường, bỗng có một chiếc xe tải lao nhanh về phía cô, khi cô phát hiện thì thân thể cứng đờ không phản ứng kịp.
Lúc đèn xe chói mắt, Cố Trừ Tịch cảm thấy có người từ phía sau dùng sức đẩy cô ra ngoài. Cô té bên đường, xe tải đã dừng lại, phía dưới bánh xe, một vũng máu đỏ dần dần loang ra.
Cô ấy được người ta cứu mà người cứu cô đã chết.
Người này đã rất nhiều năm không gặp, là... Lý Bách Nhiên.
Lý Bách Nhiên sống ở cô nhi viện đến khi đủ tuổi trưởng thành thì rời khỏi đó, ra ngoài làm công. Lý Bách Nhiên qua đời, không ai thân thích nên Cố Trừ Tịch lo hậu sự cho hắn và quyên toàn bộ số tiền tài xế xe tải bồi thường cho quỹ từ thiện.
Vì sao lại là quỹ từ thiện mà không phải là cô nhi viện trước đây Lý Bách Nhiên ở?
Vì Cố Trừ Tịch trong lúc sắp xếp di vật của Lý Bách Nhiên, biết được khi ở cô nhi viện Lý Bách Nhiên thường xuyên bị khi dễ, trên người toàn là vết thương.
- ----------------------------------------------------
Sau khi xử lý xong chuyện của Lý Bách Nhiên, một đoạn thời gian dài phía sau, Cố Trừ Tịch rơi vào trầm cảm, tự trách mình rất lâu.
Cô đã hủy bỏ hôn sự, từ chức ở trường học, sống một mình đến năm 32 tuổi thì qua đời vì chứng u buồn trầm trọng.
Tâm nguyện của Cố Trừ Tịch là mong Hạ Diệc Sơ giáo dưỡng Lý Trừ Tịch, không để hắn bỏ học.
Tóm lại, Lý Bách Nhiên tuy rằng không được thế giới này ưu ái, nhưng hy vọng Hạ Diệc Sơ sẽ ưu ái hắn.
Cảm xúc Cố Trừ Tịch quá tiêu cực, Hạ Diệc Sơ một hồi lâu mới áp chế được cảm xúc này xuống.
Cô rửa tay rồi ra ngoài chọn mua một ít trái cây.
Thời gian này vừa vặn lúc Cố Trừ Tịch đi tìm nhà Lý Bách Nhiên.
Lý Bách Nhiên và bà nội ở cuối hẻm, bên cạnh bãi rác, mùi hôi tanh lảng vảng nhưng tiền nhà rất rẻ, có thể trang trải được.
Bà nội Lý thường ra đây nhặt vỏ chai nước hoặc giấy carton đem bán, tuy không được bao nhiêu nhưng cũng đủ cho sinh hoạt phí.
Nơi này, mọi người đều sinh hoạt như vậy, rất tiết kiệm.
Hạ Diệc Sơ cúi đầu đi vào trong hẻm, đi đến đâu như phát ra ánh sáng đến đó, tựa hồ không nhiễm một chút dơ bẩn của nơi này, khiến mọi người đều ngước lên nhìn cô.
Hạ Diệc Sơ cũng không quan tâm những ánh mắt đó, lên đến một căn phòng trên lầu ba, cô gõ gõ cửa.
Cửa phòng được mở từ bên trong, một thân hình nho nhỏ lộ ra.
Là mục đích ở thế giới này của Hạ Diệc Sơ, Lý Bách Nhiên.
Lý Bách Nhiên năm nay mười bốn tuổi mà dáng người nhỏ bé như đứa trẻ mười hai tuổi..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.