Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 191: Nam thần vườn trường (29)
Quân Sanh
01/05/2020
Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Từ ngày Hạ Trạm gặp nạn đến nay đã một tuần. Thi thể Hạ Trạm đã được tìm thấy. Hạ Trạm chết, tập đoàn Hạ thị cũng chịu ảnh hưởng không ít.
Tại văn phòng của tập đoàn Hạ thị, từng nhóm cổ đông tiến vào, mỗi người một tâm tư.
"Hạ chủ tịch đã qua đời, chúng ta không thể như rắn mất đầu. Bây giờ, chúng ta cùng bỏ phiếu bầu chức vụ chủ tịch, ý kiến các vị như thế nào?" Viên thư ký lên tiếng.
"Bỏ phiếu? Chủ tịch lần trước cũng đâu có dùng cách này bầu lên. Theo tôi, ai có cổ phần nhiều nhất, chính là chủ tịch kế nhiệm."
Vị này họ Trương, tên một chữ Lực, hơn bốn mươi tuổi, dáng người mập mạp, đôi mắt thon dài, là cổ đông lớn thứ ba của công ty.
Trận chiến này không hề có khói thuốc súng, nhưng một viên thư ký cũng không thể quản nổi, hắn yên lặng lui về phía sau ông chủ thực sự của mình - Lưu Trường.
Lưu Trường khoảng 60 tuổi, là cổ đông lớn thứ hai của công ty, là người hỗ trợ tài chính cho ông bà Hạ từ ngày thành lập công ty.
Lúc ông bà Hạ qua đời, hắn đã muốn nhanh chóng chiếm đoạt công ty, lại không ngờ, tên nhãi ranh Hạ Trạm kia nắm được nhược điểm, uy hiếp hắn.
Giờ đây, Hạ Trạm cũng không còn, hắn sẽ không có gì cố kỵ nữa.
"Đừng nóng vội, cùng tiến hành hai phương thức bầu cử xem thế nào." Một vị cổ đông già hơn, giọng khàn khàn lên tiếng.
"Đúng vậy, không bằng dùng cả hai phương pháp đi." Bên cạnh, một số người tán thành.
Vị này họ Triệu, được ông Hạ đề bạt lên, tuổi tác tuy cao nhưng không cho người ta cảm giác già nua. Ông ấy đại diện cho nhóm cổ đông nhỏ, trên thực tế, ông ta chỉ chờ lãnh cổ tức mỗi năm mà thôi.
"Đề nghị của lão Triệu cũng hay, chọn được chủ tịch nhất định phải là người phù hợp tâm ý của mọi người." Trương Lực cười ha ha, ánh mắt xẹt qua người lão Triệu mang theo một tia khinh thường mà người thường khó có thể nhận ra.
"Được rồi, nếu phương pháp đã được xác định thì tiến hành chọn đi." Lưu Trường vung tay lên, nói với thư ký của hắn: "Mang giấy bút đến, tiến hành bỏ phiếu biểu quyết."
"Vâng." Viên thư ký đáp lời, nhanh chân ra ngoài cửa lấy giấy bút. Chỉ là, không đợi hắn ra tới cửa, đã có người không mời mà đến.
"Hội nghị đã bắt đầu rồi sao?"
Giọng phụ nữ trong trẻo từ ngoài cửa truyền đến, cả phòng họp đều ngẩng đầu nhìn lên.
Cô gái trẻ tiến vào, áo sơ mi trắng và váy đen bó sát lộ ra thân hình thon dài, da thịt trắng nõn, dung mạo tinh xảo.
Mọi người đều không biết cô là ai cho đến khi thấy Hứa Nghiêm Thư và Leiao Bernhard phía sau, Trương Lực cùng Lưu Trường lập tức đen mặt.
"Hứa Nghiêm Thư, Leiao Bernhard, các người tới đây làm gì? Dù Hạ Trạm có quan hệ tốt đến mấy với hai người, hai người cũng không có quyền nhúng tay vào việc của hội đồng quản trị, lại còn mang theo cả người không liên quan đến." Lưu Trường lạnh lùng mắng.
Hắn nhìn Hạ Diệc Sơ, nhanh chóng dời ánh mắt đi, trong nội tâm liền lóe lên một ý niệm rồi chợt biến mất.
"Phải. Hứa Nghiêm Thư, cậu cùng lắm thì là một luật sư nho nhỏ, hiện giờ không có chủ tịch, cậu càng phải làm tốt chức vụ của mình, lại đến đây làm gì? Mang theo mấy người không liên quan, muốn tạo phản sao?"
Khó có được một lần Trương Lực không đối nghịch cùng Lưu Trường, lại còn tán đồng theo hắn.
==============================
******************
Từ ngày Hạ Trạm gặp nạn đến nay đã một tuần. Thi thể Hạ Trạm đã được tìm thấy. Hạ Trạm chết, tập đoàn Hạ thị cũng chịu ảnh hưởng không ít.
Tại văn phòng của tập đoàn Hạ thị, từng nhóm cổ đông tiến vào, mỗi người một tâm tư.
"Hạ chủ tịch đã qua đời, chúng ta không thể như rắn mất đầu. Bây giờ, chúng ta cùng bỏ phiếu bầu chức vụ chủ tịch, ý kiến các vị như thế nào?" Viên thư ký lên tiếng.
"Bỏ phiếu? Chủ tịch lần trước cũng đâu có dùng cách này bầu lên. Theo tôi, ai có cổ phần nhiều nhất, chính là chủ tịch kế nhiệm."
Vị này họ Trương, tên một chữ Lực, hơn bốn mươi tuổi, dáng người mập mạp, đôi mắt thon dài, là cổ đông lớn thứ ba của công ty.
Trận chiến này không hề có khói thuốc súng, nhưng một viên thư ký cũng không thể quản nổi, hắn yên lặng lui về phía sau ông chủ thực sự của mình - Lưu Trường.
Lưu Trường khoảng 60 tuổi, là cổ đông lớn thứ hai của công ty, là người hỗ trợ tài chính cho ông bà Hạ từ ngày thành lập công ty.
Lúc ông bà Hạ qua đời, hắn đã muốn nhanh chóng chiếm đoạt công ty, lại không ngờ, tên nhãi ranh Hạ Trạm kia nắm được nhược điểm, uy hiếp hắn.
Giờ đây, Hạ Trạm cũng không còn, hắn sẽ không có gì cố kỵ nữa.
"Đừng nóng vội, cùng tiến hành hai phương thức bầu cử xem thế nào." Một vị cổ đông già hơn, giọng khàn khàn lên tiếng.
"Đúng vậy, không bằng dùng cả hai phương pháp đi." Bên cạnh, một số người tán thành.
Vị này họ Triệu, được ông Hạ đề bạt lên, tuổi tác tuy cao nhưng không cho người ta cảm giác già nua. Ông ấy đại diện cho nhóm cổ đông nhỏ, trên thực tế, ông ta chỉ chờ lãnh cổ tức mỗi năm mà thôi.
"Đề nghị của lão Triệu cũng hay, chọn được chủ tịch nhất định phải là người phù hợp tâm ý của mọi người." Trương Lực cười ha ha, ánh mắt xẹt qua người lão Triệu mang theo một tia khinh thường mà người thường khó có thể nhận ra.
"Được rồi, nếu phương pháp đã được xác định thì tiến hành chọn đi." Lưu Trường vung tay lên, nói với thư ký của hắn: "Mang giấy bút đến, tiến hành bỏ phiếu biểu quyết."
"Vâng." Viên thư ký đáp lời, nhanh chân ra ngoài cửa lấy giấy bút. Chỉ là, không đợi hắn ra tới cửa, đã có người không mời mà đến.
"Hội nghị đã bắt đầu rồi sao?"
Giọng phụ nữ trong trẻo từ ngoài cửa truyền đến, cả phòng họp đều ngẩng đầu nhìn lên.
Cô gái trẻ tiến vào, áo sơ mi trắng và váy đen bó sát lộ ra thân hình thon dài, da thịt trắng nõn, dung mạo tinh xảo.
Mọi người đều không biết cô là ai cho đến khi thấy Hứa Nghiêm Thư và Leiao Bernhard phía sau, Trương Lực cùng Lưu Trường lập tức đen mặt.
"Hứa Nghiêm Thư, Leiao Bernhard, các người tới đây làm gì? Dù Hạ Trạm có quan hệ tốt đến mấy với hai người, hai người cũng không có quyền nhúng tay vào việc của hội đồng quản trị, lại còn mang theo cả người không liên quan đến." Lưu Trường lạnh lùng mắng.
Hắn nhìn Hạ Diệc Sơ, nhanh chóng dời ánh mắt đi, trong nội tâm liền lóe lên một ý niệm rồi chợt biến mất.
"Phải. Hứa Nghiêm Thư, cậu cùng lắm thì là một luật sư nho nhỏ, hiện giờ không có chủ tịch, cậu càng phải làm tốt chức vụ của mình, lại đến đây làm gì? Mang theo mấy người không liên quan, muốn tạo phản sao?"
Khó có được một lần Trương Lực không đối nghịch cùng Lưu Trường, lại còn tán đồng theo hắn.
==============================
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.