Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 281: Phúc hắc Hoàng huynh (36)
Quân Sanh
01/05/2020
Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Triều đình phái không ít người ra ngoài tìm kiếm Quân Ngôn Dục.
Nơi Quân Ngôn Dục bị đánh lén, một bên là khe vực sâu, một bên là vách núi chênh vênh, phía dưới là sông lớn chảy cuồn cuộn, người mà ngã xuống đây thì xác định là vong mạng.
Vui quá hóa buồn! Đây chính là câu diễn tả chân thực nhất trạng thái của các đại thần Đai Lan quốc hiện tại.
Chỉ cần chưa tìm thấy xác Quân Ngôn Dục thì khả năng hắn còn sống rất lớn.
Hạ Diệc Sơ phân phó ám vệ, bắt cóc thiên kim đích nữ của Tả thừa tướng.
Hạ Diệc Sơ sớm biết sẽ có biến, nên mấy tháng qua tuy rằng cửa lớn không ra, cửa nhỏ không tới, nhưng mọi chuyện nàng đều nắm rõ.
Đời trước, Phó Diệc Sinh có thể lợi dụng Quân Nhật An, khiến Quân Ngôn Dục không hề phòng bị, chính là bởi vì có Tả Thừa tướng hỗ trợ.
Tả Thừa tướng Đại Lan quốc - Vương Dũng - quyền lợi ngập trời, dưới một người mà trên vạn người.
Vương Dũng hiện giờ gần 50 tuổi, hậu viện thê thiếp đầy đàn nhưng ít con.
Vương Dũng lớn tuổi mới có con, nên vô cùng yêu thương, sủng ái Vương Yên Nhiên, không tiếc tiền mời danh sư dạy dỗ nàng ta.
Vương Yên Nhiên cũng không làm cha thất vọng. Tuy được sủng ái nhưng nàng không kiêu căng, ngôn ngữ cử chỉ dịu dàng, thể hiện đúng khí chất tiểu thư khuê các, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, mà dung mạo lại khuynh quốc khuynh thành, khó ai sánh được. Các vị thiên kim tiểu thư trong kinh thành vẫn luôn lấy nàng làm mẫu mực để học tập theo.
Vương Dũng vốn đem nàng bồi dưỡng thành Hoàng hậu, không ngờ Quân Ngôn Dục suốt ngày bận rộn quốc sự, một chút sự tình về hậu cung cũng không quan tâm. Thậm chí ai ép hắn lập hậu cung còn bị dọa chém đầu.
Vương Dũng chỉ cho rằng Quân Ngôn Dục còn trẻ tuổi, không hiểu phong tình, cho nên cứ từ từ. Nhưng mà hắn đăng cơ lâu như thế rồi, đế vị cũng ổn định, lại không có ý muốn nạp phi, khiến Vương Dũng chờ không nổi.
Con trai Vương Dũng còn nhỏ tuổi quá, được vợ cả cưng chiều, dần dần bắt đầu sinh tật xấu hoành hành ngang ngược. Nếu muốn chờ hắn lớn lên kế thừa vị trí của mình, không biết phải chờ bao nhiêu năm. Mà Vương Yên Nhiên đã mười sáu tuổi, so với hai năm trước lời cầu không dứt, thì bây giờ đã thưa hẳn rồi.
Vương Dũng âm thầm sốt ruột, không hề hay biết Phó Diệc Sinh đã sớm để ý đến đích nữ của hắn.
Phó Diệc Sinh có tâm thiết kế để Vương Yên Nhiên trong một lần đến chùa thắp hương bị một đám sơn tặc tập kích, trong lúc hết sức khẩn cấp, quân tử nhẹ nhàng từ trời xuất hiện, tình cờ gặp gỡ, diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân. Nháy mắt, khiến Vương Yên Nhiên đem lòng mến mộ Phó Diệc Sinh.
Có Vương Yên Nhiên thủ thỉ bên tai Vương Dũng, xác suất thành công của Phó Diệc Sinh cao hơn một bậc.
Phó Diệc Sinh trong tối ngoài sáng thử vài lần, thấy Vương Dũng không cự tuyệt, mới đem át chủ bài ra, hứa hẹn sẽ giúp đưa Vương Yên Nhiên lên ngôi Hoàng hậu.
Vương Dũng suy nghĩ cặn kẽ mấy ngày, đáp ứng yêu cầu của Phó Diệc Sinh.
Quân Ngôn Dục rời kinh thành, Vương Dũng thân là giám quốc đại thần, bên ngoài tận tâm tận lực, phụ tá quốc gia, bên trong lại là phò trợ Phó Diệc Sinh, không ít tin tức cơ mật mà Phó Diệc Sinh có được cũng từ Vương Dũng nói cho hắn. Hiện giờ, Quân Ngôn Dục mất tích, ắt hẳn là do Phó Diệc Sinh và Vương Dũng liên thủ làm ra.
Tin tức Quân Ngôn Dục mất tích vừa truyền ra, Phó Diệc Sinh lập tức tới phủ Tả Thừa tướng. Hai người mật đàm hơn nửa canh giờ, Phó Diệc Sinh mới nương theo bóng đêm rời đi.
Hiện giờ, Hạ Diệc Sơ cũng không biết hai kẻ kia đã liên thủ như thế nào, chỉ biết đời trước Vương Yên Nhiên này góp sức không ít, nên nàng tóm ả lại để tăng thêm phần bảo đảm cho mình.
Ám vệ thừa dịp bóng đêm che lấp, đến phủ Tả Thừa tướng trộm người.
Trước đây bọn họ đã âm thầm chú ý phủ Tả Thừa tướng, đối với vị trí phòng ốc trong phủ và vị trí lính canh phòng, bọn họ đều đã nhớ kỷ. Việc đem Vương Yên Nhiên ra ngoài, không có gì làm khó được bọn họ.
Vương Yên Nhiên trong lúc ngủ mê bị điểm huyệt đạo, hai tròng mắt nhắm chặt, nghiễm hiên là một tư thái mỹ nhân say ngủ, một chút cũng không biết mình đã bị di chuyển đi.
"Đem nàng ta vào mật thất đi." Hạ Diệc Sơ phân phó.
"Vâng, chủ tử." Ám vệ cúi đầu lĩnh mệnh, khiêng Vương Yên Nhiên trong bao tải đi xuống mật thất.
=================================
******************
Triều đình phái không ít người ra ngoài tìm kiếm Quân Ngôn Dục.
Nơi Quân Ngôn Dục bị đánh lén, một bên là khe vực sâu, một bên là vách núi chênh vênh, phía dưới là sông lớn chảy cuồn cuộn, người mà ngã xuống đây thì xác định là vong mạng.
Vui quá hóa buồn! Đây chính là câu diễn tả chân thực nhất trạng thái của các đại thần Đai Lan quốc hiện tại.
Chỉ cần chưa tìm thấy xác Quân Ngôn Dục thì khả năng hắn còn sống rất lớn.
Hạ Diệc Sơ phân phó ám vệ, bắt cóc thiên kim đích nữ của Tả thừa tướng.
Hạ Diệc Sơ sớm biết sẽ có biến, nên mấy tháng qua tuy rằng cửa lớn không ra, cửa nhỏ không tới, nhưng mọi chuyện nàng đều nắm rõ.
Đời trước, Phó Diệc Sinh có thể lợi dụng Quân Nhật An, khiến Quân Ngôn Dục không hề phòng bị, chính là bởi vì có Tả Thừa tướng hỗ trợ.
Tả Thừa tướng Đại Lan quốc - Vương Dũng - quyền lợi ngập trời, dưới một người mà trên vạn người.
Vương Dũng hiện giờ gần 50 tuổi, hậu viện thê thiếp đầy đàn nhưng ít con.
Vương Dũng lớn tuổi mới có con, nên vô cùng yêu thương, sủng ái Vương Yên Nhiên, không tiếc tiền mời danh sư dạy dỗ nàng ta.
Vương Yên Nhiên cũng không làm cha thất vọng. Tuy được sủng ái nhưng nàng không kiêu căng, ngôn ngữ cử chỉ dịu dàng, thể hiện đúng khí chất tiểu thư khuê các, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, mà dung mạo lại khuynh quốc khuynh thành, khó ai sánh được. Các vị thiên kim tiểu thư trong kinh thành vẫn luôn lấy nàng làm mẫu mực để học tập theo.
Vương Dũng vốn đem nàng bồi dưỡng thành Hoàng hậu, không ngờ Quân Ngôn Dục suốt ngày bận rộn quốc sự, một chút sự tình về hậu cung cũng không quan tâm. Thậm chí ai ép hắn lập hậu cung còn bị dọa chém đầu.
Vương Dũng chỉ cho rằng Quân Ngôn Dục còn trẻ tuổi, không hiểu phong tình, cho nên cứ từ từ. Nhưng mà hắn đăng cơ lâu như thế rồi, đế vị cũng ổn định, lại không có ý muốn nạp phi, khiến Vương Dũng chờ không nổi.
Con trai Vương Dũng còn nhỏ tuổi quá, được vợ cả cưng chiều, dần dần bắt đầu sinh tật xấu hoành hành ngang ngược. Nếu muốn chờ hắn lớn lên kế thừa vị trí của mình, không biết phải chờ bao nhiêu năm. Mà Vương Yên Nhiên đã mười sáu tuổi, so với hai năm trước lời cầu không dứt, thì bây giờ đã thưa hẳn rồi.
Vương Dũng âm thầm sốt ruột, không hề hay biết Phó Diệc Sinh đã sớm để ý đến đích nữ của hắn.
Phó Diệc Sinh có tâm thiết kế để Vương Yên Nhiên trong một lần đến chùa thắp hương bị một đám sơn tặc tập kích, trong lúc hết sức khẩn cấp, quân tử nhẹ nhàng từ trời xuất hiện, tình cờ gặp gỡ, diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân. Nháy mắt, khiến Vương Yên Nhiên đem lòng mến mộ Phó Diệc Sinh.
Có Vương Yên Nhiên thủ thỉ bên tai Vương Dũng, xác suất thành công của Phó Diệc Sinh cao hơn một bậc.
Phó Diệc Sinh trong tối ngoài sáng thử vài lần, thấy Vương Dũng không cự tuyệt, mới đem át chủ bài ra, hứa hẹn sẽ giúp đưa Vương Yên Nhiên lên ngôi Hoàng hậu.
Vương Dũng suy nghĩ cặn kẽ mấy ngày, đáp ứng yêu cầu của Phó Diệc Sinh.
Quân Ngôn Dục rời kinh thành, Vương Dũng thân là giám quốc đại thần, bên ngoài tận tâm tận lực, phụ tá quốc gia, bên trong lại là phò trợ Phó Diệc Sinh, không ít tin tức cơ mật mà Phó Diệc Sinh có được cũng từ Vương Dũng nói cho hắn. Hiện giờ, Quân Ngôn Dục mất tích, ắt hẳn là do Phó Diệc Sinh và Vương Dũng liên thủ làm ra.
Tin tức Quân Ngôn Dục mất tích vừa truyền ra, Phó Diệc Sinh lập tức tới phủ Tả Thừa tướng. Hai người mật đàm hơn nửa canh giờ, Phó Diệc Sinh mới nương theo bóng đêm rời đi.
Hiện giờ, Hạ Diệc Sơ cũng không biết hai kẻ kia đã liên thủ như thế nào, chỉ biết đời trước Vương Yên Nhiên này góp sức không ít, nên nàng tóm ả lại để tăng thêm phần bảo đảm cho mình.
Ám vệ thừa dịp bóng đêm che lấp, đến phủ Tả Thừa tướng trộm người.
Trước đây bọn họ đã âm thầm chú ý phủ Tả Thừa tướng, đối với vị trí phòng ốc trong phủ và vị trí lính canh phòng, bọn họ đều đã nhớ kỷ. Việc đem Vương Yên Nhiên ra ngoài, không có gì làm khó được bọn họ.
Vương Yên Nhiên trong lúc ngủ mê bị điểm huyệt đạo, hai tròng mắt nhắm chặt, nghiễm hiên là một tư thái mỹ nhân say ngủ, một chút cũng không biết mình đã bị di chuyển đi.
"Đem nàng ta vào mật thất đi." Hạ Diệc Sơ phân phó.
"Vâng, chủ tử." Ám vệ cúi đầu lĩnh mệnh, khiêng Vương Yên Nhiên trong bao tải đi xuống mật thất.
=================================
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.