Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 352: Xuyên qua thời không mà đến (26)
Quân Sanh
01/05/2020
Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Đối phương người đông thế mạnh, Hạ Diệc Sơ muốn offline, nhưng mà online trở lại liền bị đám người này đuổi đánh tiếp.
Hạ Diệc Sơ phóng ngựa vào rừng, linh hoạt tránh né công kích từ phía sau, vừa giữ cương ngựa, vừa lên kế hoạch tiêu diệt địch trong đầu, muốn dẫn bọn chúng đến một nơi để tiện ra tay.
Mấy kẻ này lần trước cướp quái của cô, đến cuối cùng bị cô cướp lại, phần thưởng và trang bị đều thuộc về cô, muốn được chia đồ vật khen thưởng, nên sinh ra thù, thấy là đuổi giết.
"Mai Vũ Độ Xuyên, lão tử khuyên ngươi thức thời một chút! Đem cửu thiên phượng vũ giao ra đây, chỉ cần ngươi giao ra, ta không truy đuổi ngươi nữa."
"Minh ca, nói nhiều với ả làm gì? Chúng ta chả lẽ không đánh thắng một thuật sỹ nho nhỏ."
"Đúng vậy, Viện Viện tỷ nói không sai. Dám đem đồ vật của chúng ta đi, giết là đáng mà."
Đám người phía sau nam có nữ có, ai nấy đều tức giận, muốn luân bạch* người chơi Mai Vũ Độ Xuyên.
(*Luân bạch: giết cho tới rớt không còn cấp nào luôn)
Một kiếm khách lấy triệu hoán thạch từ trong túi ra, nói:
"Phi Dực, đi nhìn xem!"
Kiếm khách nói xong, triệu hoán thạch lập tức hóa thành một vệt sáng màu hồng bay vào không trung. Vệt sáng hồng dần dần lớn lên, cuối cùng hóa thành một con chim sải cánh khoảng ba mét.
Chim bay lên cao, ngửa đầu nhìn trời xanh, kêu một tiếng, đập cánh phần phật, lông màu xanh lam từ trên người nó bay ra giống như phi tiêu bén nhọn mà rậm rạp hướng về phía Hạ Diệc Sơ công kích.
Hạ Diệc Sơ giơ cao pháp trượng trong tay, miệng niệm chú ngữ, ánh sáng vàng kim xuất hiện tựa như lưỡi dao sắc bén chặt đứt toàn bộ lông chim.
Lúc này, cũng đã đến nơi cần đến, Hạ Diệc Sơ thu hồi ngựa, đứng dưới gốc cây đại thụ, nhìn đám người đuổi theo mình đến.
Dưới chân đám người đó bỗng xuất hiện đồ án năm sap và một ít hoa văn giao thoa.
=================================
******************
Đối phương người đông thế mạnh, Hạ Diệc Sơ muốn offline, nhưng mà online trở lại liền bị đám người này đuổi đánh tiếp.
Hạ Diệc Sơ phóng ngựa vào rừng, linh hoạt tránh né công kích từ phía sau, vừa giữ cương ngựa, vừa lên kế hoạch tiêu diệt địch trong đầu, muốn dẫn bọn chúng đến một nơi để tiện ra tay.
Mấy kẻ này lần trước cướp quái của cô, đến cuối cùng bị cô cướp lại, phần thưởng và trang bị đều thuộc về cô, muốn được chia đồ vật khen thưởng, nên sinh ra thù, thấy là đuổi giết.
"Mai Vũ Độ Xuyên, lão tử khuyên ngươi thức thời một chút! Đem cửu thiên phượng vũ giao ra đây, chỉ cần ngươi giao ra, ta không truy đuổi ngươi nữa."
"Minh ca, nói nhiều với ả làm gì? Chúng ta chả lẽ không đánh thắng một thuật sỹ nho nhỏ."
"Đúng vậy, Viện Viện tỷ nói không sai. Dám đem đồ vật của chúng ta đi, giết là đáng mà."
Đám người phía sau nam có nữ có, ai nấy đều tức giận, muốn luân bạch* người chơi Mai Vũ Độ Xuyên.
(*Luân bạch: giết cho tới rớt không còn cấp nào luôn)
Một kiếm khách lấy triệu hoán thạch từ trong túi ra, nói:
"Phi Dực, đi nhìn xem!"
Kiếm khách nói xong, triệu hoán thạch lập tức hóa thành một vệt sáng màu hồng bay vào không trung. Vệt sáng hồng dần dần lớn lên, cuối cùng hóa thành một con chim sải cánh khoảng ba mét.
Chim bay lên cao, ngửa đầu nhìn trời xanh, kêu một tiếng, đập cánh phần phật, lông màu xanh lam từ trên người nó bay ra giống như phi tiêu bén nhọn mà rậm rạp hướng về phía Hạ Diệc Sơ công kích.
Hạ Diệc Sơ giơ cao pháp trượng trong tay, miệng niệm chú ngữ, ánh sáng vàng kim xuất hiện tựa như lưỡi dao sắc bén chặt đứt toàn bộ lông chim.
Lúc này, cũng đã đến nơi cần đến, Hạ Diệc Sơ thu hồi ngựa, đứng dưới gốc cây đại thụ, nhìn đám người đuổi theo mình đến.
Dưới chân đám người đó bỗng xuất hiện đồ án năm sap và một ít hoa văn giao thoa.
=================================
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.