Mau Xuyên: Hệ Thống Muốn Ta Làm Phản
Chương 44: Một ngàn dặm dưới đáy biển (6)
Tứ Hải Sênh Ca
24/01/2021
Linh Ưu ngơ ngác nhìn tấm kính trước mặt, lại nhổm dậy nhìn quanh một chút,
nơi này chính là giấc mơ đêm qua, lúc cô vừa tới đây đã thấy.
Không phải nói một tuần một lần à?!?
Sao hôm nay đã mơ thấy rồi?
Có thể có đạo đức nghề nghiệp xíu không?
[Ký chủ, cô có thể nhanh lên được không? Lại còn nằm trong đó mà lề mề à?] Hệ thống ở bên ngoài chống cằm nhìn vào trong khoang thủy tinh, miệng còn đang ngậm một cây kẹo mút.
Linh Ưu bĩu môi một cái rồi mới nhanh chóng đẩy nắp khoang ra mà ngồi dậy.
Tới cũng đã tới rồi, chi bằng đi một vòng xung quanh xem thử một chút.
Dù sao thì hôm trước cô cũng chỉ mới đi hết một cái hành lang và tầng trên mà thôi.
Ở hành lang tiếp theo thì vẫn là những căn phòng như vậy, chỉ có là nhìn ra ngoài thì sẽ thấy biển tối hơn một chút, có lẽ là nơi này sâu hơn so với hành lang chỗ phòng của nguyên chủ.
Các phòng ở dưới này về cơ bản là không có gì khác.
Linh Ưu nhìn quanh một chút, sờ chỗ này rồi lại sờ chỗ kia hôm qua vì cô vẫn chưa có biết được nơi này là gì nên không để tâm lắm, bây giờ mới thấy cảm giác quả là vô cùng chân thật.
Cô lại đưa tay xuống thử véo bản thân một chút.
Đau!!!
[Cô bị thiểu năng à? Ở trong mơ dù cô có véo thì vẫn thấy đau đó.] Hệ thống chui từ trong tường ra, khinh bỉ nhìn cô.
"Anh cầm cái gì trên tay vậy?" Linh Ưu không để tâm tới lời nói của hệ thống, mà lại chú ý vào thứ hệ thống đang cầm trên tay.
[Bản đồ của khu này.] Hệ thống quơ quơ bản đồ rồi đưa cho cô.
Linh Ưu nhận lấy tấm bản đồ rồi mở ra.
Khu này có tên là Alpha, cả khu bao gồm các phòng trên các dãy hành lang nối nhau, xếp thành các vòng nhỏ dần, ở giữa vòng tròn là phòng điều khiển.
Mà Linh Ưu cũng nhìn thấy một tờ giấy nhớ được dán vào tấm bản đồ.
Phía trên ghi: "Chỉ huy khu Beta cần giúp đỡ, lượng oxygen đang bị thiếu hụt trầm trọng."
"Khu Beta? Vậy là ngoài khu Alpha này ra vẫn còn nhiều khu khác à?!?"
[Ai biết được, tôi vừa quét một vòng giấc mơ này, không gian rất lớn nha.] Hệ thống vui sướng nói.
"Rất lớn sao? Thì ra là vậy nha." Linh Ưu vừa vò nát tờ giấy trong tay vừa cười tươi như hoa mà nói.
[...] Đột nhiên cảm thấy ký chủ cười rất đáng sợ.
[Ký chủ, cô không đẹp thì đừng nên đóng vai ác.] Hệ thống nuốt nuốt nước bọt nhìn cô.
Linh Ưu "..."
"Ai nói với anh là ông đây không đẹp? Ai nói hả?!?"
Mẹ!
[Cô đẹp à? Ồ!] Hệ thống lườm cô đầy khinh bỉ rồi bay về phía trước.
Anh con mẹ nó đừng có mà chạy!
Tới được phòng điều khiển thì chân của cô cũng muốn rụng ra luôn rồi.
Đi qua không biết bao nhiêu đường ống bằng thủy tinh dẫn tới các hành lang, rồi lại đi quá mấy chục cái hàn lang.
Người thiết kế mấy khu này là ma quỷ sao?!?
Phòng điều khiển rất lớn, các loại máy móc đều vẫn còn đang chạy, dù là nơi này hoàn toàn không có ai cả.
Máy móc chạy rất êm, nếu không phải nơi này quá yên tĩnh thì cũng cô cũng không thể nghe thấy tiếng máy móc đang vận hành.
Mà ở trong phòng điều khiển này thì cô cũng tìm thấy một loại máy gì đó nho nhỏ, nhìn qua khá giống điện thoại thông minh thường dùng.
Chỉ khác là cái này chỉ có một số cái icon trên màn hình, mà một trong số đó chính là bản đồ của các khu vực khác, và cách đi tới đó.
Theo thiết bị này cho thấy, ở trong giấc mơ này, hay nói đúng hơn là rải rác khắp nơi trên thế giới này, có tới 24 khu tất cả đều đặt tên theo bảng chữ cái của Hy Lạp.
Mà cũng nhờ thiết bị này mà cô cũng biết được tên của các khu này nói chung chính là 'Khu duy trì sự sống và văn minh nhân loại'.
Mà thiết bị cũng hiển thị số con người ở trong các khu này, có khoảng hơn 2 tỷ người.
Còn lại thì hoàn toàn kỳ có bất kỳ thông tin nào khác.
Linh Ưu mò mẫm thiết bị một hồi thì cũng đã mò ra được một số chức năng của những cái icon khác.
Chỉ có một cái icon màu hồng phấn là bấm vào không được mà cũng không hiểu nó viết gì.
Linh Ưu trầm mặc một chút, rồi sau đó lại đi xung quanh phòng điều khiển mà quan sát.
Các loại nút trong phòng chức năng lúc này đều là nút cố định, không thể ấn được bất kỳ nút nào cả.
Có ấn xuống thì cũng không có chuyện gì xảy ra.
"Hệ thống, anh có cảm thấy như thế này rất cẩu thả không?" Linh Ưu đi một lúc thì liền cau mày nhìn về phía hệ thống.
[Cẩu thả? Ý của cô là sao?] Hệ thống rút cây kẹo mút trong miệng ra, nhìn cô hỏi.
"Không phải sao? Nếu cả khu Alpha này lấy phòng điều khiển này làm nơi điều khiển chính thì là quá cẩu thả rồi. Vì không ai biết được là sẽ có chuyện gì sẽ xảy ra cả.
Nếu như có chuyện xảy ra thì không phải những người ở đây đều sẽ xảy ra chuyện hết sao? Huống hồ phòng điều khiển này lại còn có thể ra vào động chạm một cách dễ dàng như vậy."
Là do quá tự tin là sẽ không xảy ra chuyện gì, hay là đã có nơi khác để bảo đảm khu này vận hành đúng theo quy luật?
Không phải nói một tuần một lần à?!?
Sao hôm nay đã mơ thấy rồi?
Có thể có đạo đức nghề nghiệp xíu không?
[Ký chủ, cô có thể nhanh lên được không? Lại còn nằm trong đó mà lề mề à?] Hệ thống ở bên ngoài chống cằm nhìn vào trong khoang thủy tinh, miệng còn đang ngậm một cây kẹo mút.
Linh Ưu bĩu môi một cái rồi mới nhanh chóng đẩy nắp khoang ra mà ngồi dậy.
Tới cũng đã tới rồi, chi bằng đi một vòng xung quanh xem thử một chút.
Dù sao thì hôm trước cô cũng chỉ mới đi hết một cái hành lang và tầng trên mà thôi.
Ở hành lang tiếp theo thì vẫn là những căn phòng như vậy, chỉ có là nhìn ra ngoài thì sẽ thấy biển tối hơn một chút, có lẽ là nơi này sâu hơn so với hành lang chỗ phòng của nguyên chủ.
Các phòng ở dưới này về cơ bản là không có gì khác.
Linh Ưu nhìn quanh một chút, sờ chỗ này rồi lại sờ chỗ kia hôm qua vì cô vẫn chưa có biết được nơi này là gì nên không để tâm lắm, bây giờ mới thấy cảm giác quả là vô cùng chân thật.
Cô lại đưa tay xuống thử véo bản thân một chút.
Đau!!!
[Cô bị thiểu năng à? Ở trong mơ dù cô có véo thì vẫn thấy đau đó.] Hệ thống chui từ trong tường ra, khinh bỉ nhìn cô.
"Anh cầm cái gì trên tay vậy?" Linh Ưu không để tâm tới lời nói của hệ thống, mà lại chú ý vào thứ hệ thống đang cầm trên tay.
[Bản đồ của khu này.] Hệ thống quơ quơ bản đồ rồi đưa cho cô.
Linh Ưu nhận lấy tấm bản đồ rồi mở ra.
Khu này có tên là Alpha, cả khu bao gồm các phòng trên các dãy hành lang nối nhau, xếp thành các vòng nhỏ dần, ở giữa vòng tròn là phòng điều khiển.
Mà Linh Ưu cũng nhìn thấy một tờ giấy nhớ được dán vào tấm bản đồ.
Phía trên ghi: "Chỉ huy khu Beta cần giúp đỡ, lượng oxygen đang bị thiếu hụt trầm trọng."
"Khu Beta? Vậy là ngoài khu Alpha này ra vẫn còn nhiều khu khác à?!?"
[Ai biết được, tôi vừa quét một vòng giấc mơ này, không gian rất lớn nha.] Hệ thống vui sướng nói.
"Rất lớn sao? Thì ra là vậy nha." Linh Ưu vừa vò nát tờ giấy trong tay vừa cười tươi như hoa mà nói.
[...] Đột nhiên cảm thấy ký chủ cười rất đáng sợ.
[Ký chủ, cô không đẹp thì đừng nên đóng vai ác.] Hệ thống nuốt nuốt nước bọt nhìn cô.
Linh Ưu "..."
"Ai nói với anh là ông đây không đẹp? Ai nói hả?!?"
Mẹ!
[Cô đẹp à? Ồ!] Hệ thống lườm cô đầy khinh bỉ rồi bay về phía trước.
Anh con mẹ nó đừng có mà chạy!
Tới được phòng điều khiển thì chân của cô cũng muốn rụng ra luôn rồi.
Đi qua không biết bao nhiêu đường ống bằng thủy tinh dẫn tới các hành lang, rồi lại đi quá mấy chục cái hàn lang.
Người thiết kế mấy khu này là ma quỷ sao?!?
Phòng điều khiển rất lớn, các loại máy móc đều vẫn còn đang chạy, dù là nơi này hoàn toàn không có ai cả.
Máy móc chạy rất êm, nếu không phải nơi này quá yên tĩnh thì cũng cô cũng không thể nghe thấy tiếng máy móc đang vận hành.
Mà ở trong phòng điều khiển này thì cô cũng tìm thấy một loại máy gì đó nho nhỏ, nhìn qua khá giống điện thoại thông minh thường dùng.
Chỉ khác là cái này chỉ có một số cái icon trên màn hình, mà một trong số đó chính là bản đồ của các khu vực khác, và cách đi tới đó.
Theo thiết bị này cho thấy, ở trong giấc mơ này, hay nói đúng hơn là rải rác khắp nơi trên thế giới này, có tới 24 khu tất cả đều đặt tên theo bảng chữ cái của Hy Lạp.
Mà cũng nhờ thiết bị này mà cô cũng biết được tên của các khu này nói chung chính là 'Khu duy trì sự sống và văn minh nhân loại'.
Mà thiết bị cũng hiển thị số con người ở trong các khu này, có khoảng hơn 2 tỷ người.
Còn lại thì hoàn toàn kỳ có bất kỳ thông tin nào khác.
Linh Ưu mò mẫm thiết bị một hồi thì cũng đã mò ra được một số chức năng của những cái icon khác.
Chỉ có một cái icon màu hồng phấn là bấm vào không được mà cũng không hiểu nó viết gì.
Linh Ưu trầm mặc một chút, rồi sau đó lại đi xung quanh phòng điều khiển mà quan sát.
Các loại nút trong phòng chức năng lúc này đều là nút cố định, không thể ấn được bất kỳ nút nào cả.
Có ấn xuống thì cũng không có chuyện gì xảy ra.
"Hệ thống, anh có cảm thấy như thế này rất cẩu thả không?" Linh Ưu đi một lúc thì liền cau mày nhìn về phía hệ thống.
[Cẩu thả? Ý của cô là sao?] Hệ thống rút cây kẹo mút trong miệng ra, nhìn cô hỏi.
"Không phải sao? Nếu cả khu Alpha này lấy phòng điều khiển này làm nơi điều khiển chính thì là quá cẩu thả rồi. Vì không ai biết được là sẽ có chuyện gì sẽ xảy ra cả.
Nếu như có chuyện xảy ra thì không phải những người ở đây đều sẽ xảy ra chuyện hết sao? Huống hồ phòng điều khiển này lại còn có thể ra vào động chạm một cách dễ dàng như vậy."
Là do quá tự tin là sẽ không xảy ra chuyện gì, hay là đã có nơi khác để bảo đảm khu này vận hành đúng theo quy luật?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.