Mau Xuyên Hệ Thống: Vai Ác Boss, Làm Càn Liêu
Chương 46: Ám dạ BOSS, chậm một chút (44)
Tg Tần Nguyên
21/08/2021
Edit: Bối tiểu yêu
❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️
Động tác múc cháo của Tuyên Vân Chi khẽ dừng.
Cô khẽ cau mày, nhiệm vụ hoàn thành? Cô đã làm gì đâu mà nhiệm vụ hoàn thành?
Hệ thống lên tiếng giải thích
“Tưởng Tiểu Liên cùng Hiên Viên Vinh hôm nay lãnh giấy chứng hôn, nguyên bản nữ nhân của Thiên Đạo sủng nhi Nam Cung Vũ lại gả cho người khác, điều này cũng đối hắn vô cùng đã kích. Khiến chỉ số may mắn giảm mạnh, dẫn đến nhiệm vụ hoàn thành. Chúc mừng ký chủ.”
Cô ngước mắt, nhìn về phía Tư Vân Tà. Hắn vẫn như cũ thong thả ung dung ăn đồ ăn trước mặt, ăn một bữa cơm mà thôi, thế nhưng cũng có thể nhìn ra cảnh đẹp ý vui.
Mắt phượng nhìn lên
“Em có việc muốn tâm sự cùng tôi à?”
Tuyên Vân Chi bĩu môi,
“Nghe nói, Hiên Viên Vinh cùng Tưởng Tiểu Liên hôm nay lãnh giấy kết hôn.”
“Phải không?”
Tư Vân Tà thanh âm lười biếng đến cực điểm, giống như chuyện này đối với hắn cũng là lần đầu nghe nói.
Nhưng tốc độ kết hôn cũng quá nhanh đi.
Trên truyền thông cũng không có tin tức gì, thế mà đã là vợ chồng, việc này không phải quá vô lí sao.
Tư Vân Tà nâng một mí mắt
“Không phải quá hợp ý của em sao?”
Tuyên Vân Chi không chớp mắt nhìn hắn, đột nhiên cười nhẹ
“Là anh ra tay, đúng hay không?”
Hắn cũng không có ý che dấu, ngược lại là buông xuống chiếc đũa trong tay, bàn tay khớp xương rõ ràng chống cằm, huyên náo tà đạo
“Vậy em tính lấy gì báo đáp?”
Hắn cũng chỉ là phụ giúp thổi gió nào ngờ lửa càng ngày cang lớn.
Căn bản hắn không vừa mắt Nam Cung Vũ.
Hắn không phải thích cái gì Liên sao?
Không phải cũng vì cái Tiểu Liên kia, làm Tuyên Vân Chi cửa nát nhà tan, lưu lạc đến chợ đen sao?
Vậy để hắn cảm nhận cảm giác khi tận mắt nhìn thấy người phụ nữ của chính mình gả cho nam nhân khác không phải rất thú vị sao?
Sáng hôm nay chờ Tưởng Tiểu Liên cùng Hiên Viên Vinh âm thầm đến cục dân chính, hắn cố ý kêu Đường Nhất dụ Nam Cung Vũ tới cửa chính mắt chứng kiến.
Tưởng Tiểu Liên đã vô cùng sợ hãi khi thấy Nam Cung Vũ.
Nhưng điều làm hắn thất vọng là Nam Cung Vũ không làm gì cả chỉ căm hận rời đi, dù sao thì Hiên Viên gia cũng là gia tộc lớn không thể nói đánh liền đánh nói đổ liền đổ được.
Nam Cung Vũ cũng chỉ có thể ôm nổi hận này đổ lên đầu Hiên Viên gia, chiến tranh ác liệt.
Đó là chuyện của sau này.
Tư Vân Tà không biết cô lấy thông tin ở đâu? Hắn chỉ bí mật hành động tất nhiên không có việc bị lộ tin tức.
Tuyên Vân Chi nhìn hắn, trên mặt ý cười nồng đậm, đầu ngón tay động nhẹ ngoắc ngoắc Tư Vân Tà ý tứ nói anh lại gần
“Lại đây em với anh bàn bạc.”
Tư Vân Tà chân mày cau lại, vật nhỏ này mỗi lần nở nụ cười đều giống như đóa hoa rạng nở, là lúc có chuyện cầu cạnh hắn.
Dẫu biết rõ hắn vẫn giả ngơ làm theo ý cô cúi người qua, ai bảo hắn động tâm với cô làm gì.
Mới vừa tới gần, cổ liền bị ôm, một đôi môi mềm ấm dán lên môi hắn.
Chỉ nghe được ghế dựa phía sau khẻ xê dịch, chớp mắt thân hình mềm mại của cô ngồi lên đùi hắn tiếp tục hôn.
Nụ hôn kết thúc, trán cô dán lên trán hắn, dùng thanh âm nỉ non
“Thật ra em muốn hôn anh thế này, cảm ơn anh.”
Trong mắt hắn dao động kịch liệt.
Tư Vân Tà ấn đầu cô lại hung hăn hôn xuống, môi lưỡi giao nhau không ngừng cắn mút.
Cô gái nhỏ này lúc nào cũng có cách dụ dỗ hắn.
Nhưng cô lại không thuận theo ý hắn, giãy giụa tránh thoát, bàn tay trắng trẻo xuất hiện trước mắt hắn, sau đó bưng kín đôi môi hồng nhuận, ngắn chặn nụ hôn của hắn.
Hắn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn cô.
Tuyên Vân Chi không nghĩ tới hắn phản ứng mạnh như vậy, vì phòng ngừa sự tình chuyển biến xấu, cô vội vàng bưng kín miệng mình.
Rốt cuộc chính sự còn chưa nói, không thể thuận theo ý hắn
“Anh buổi chiều có rảnh không?”
“Em tính làm gì?”
Câu hỏi cho có lệ, hầu hết lực chú ý của hắn tất cả đều trên bàn tay trắng nõn, căn bản là không để ý tới lời cô nói.
“Em muốn đi hẹn hò.”
Tư Vân Tà tầm mắt rốt cuộc cũng đối diện với cô.
Toàn bộ thân mình đều bị hắn ôm chặt trong lòng, tùy ý nói
“Vật nhỏ, bỏ cái tay của em ra, chờ tôi hôn đủ rồi, sẽ suy nghĩ lại yêu cầu của em.”
Lời nói dụ dỗ mê hoặc đánh thẳng vào lòng người, ai không kiên định sẽ lập tức gục đổ.
Nhưng Tuyên Vân Chi rất kiên định, cực kì kiên định lắc đầu
“Đừng dụ em, em tuyệt đối không nhân nhượng, hôm nay anh phải hẹn hò với em.”
Nói xong liền từ trên người hắn bước xuống.
- --------------------oOo----------------------
❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️
Động tác múc cháo của Tuyên Vân Chi khẽ dừng.
Cô khẽ cau mày, nhiệm vụ hoàn thành? Cô đã làm gì đâu mà nhiệm vụ hoàn thành?
Hệ thống lên tiếng giải thích
“Tưởng Tiểu Liên cùng Hiên Viên Vinh hôm nay lãnh giấy chứng hôn, nguyên bản nữ nhân của Thiên Đạo sủng nhi Nam Cung Vũ lại gả cho người khác, điều này cũng đối hắn vô cùng đã kích. Khiến chỉ số may mắn giảm mạnh, dẫn đến nhiệm vụ hoàn thành. Chúc mừng ký chủ.”
Cô ngước mắt, nhìn về phía Tư Vân Tà. Hắn vẫn như cũ thong thả ung dung ăn đồ ăn trước mặt, ăn một bữa cơm mà thôi, thế nhưng cũng có thể nhìn ra cảnh đẹp ý vui.
Mắt phượng nhìn lên
“Em có việc muốn tâm sự cùng tôi à?”
Tuyên Vân Chi bĩu môi,
“Nghe nói, Hiên Viên Vinh cùng Tưởng Tiểu Liên hôm nay lãnh giấy kết hôn.”
“Phải không?”
Tư Vân Tà thanh âm lười biếng đến cực điểm, giống như chuyện này đối với hắn cũng là lần đầu nghe nói.
Nhưng tốc độ kết hôn cũng quá nhanh đi.
Trên truyền thông cũng không có tin tức gì, thế mà đã là vợ chồng, việc này không phải quá vô lí sao.
Tư Vân Tà nâng một mí mắt
“Không phải quá hợp ý của em sao?”
Tuyên Vân Chi không chớp mắt nhìn hắn, đột nhiên cười nhẹ
“Là anh ra tay, đúng hay không?”
Hắn cũng không có ý che dấu, ngược lại là buông xuống chiếc đũa trong tay, bàn tay khớp xương rõ ràng chống cằm, huyên náo tà đạo
“Vậy em tính lấy gì báo đáp?”
Hắn cũng chỉ là phụ giúp thổi gió nào ngờ lửa càng ngày cang lớn.
Căn bản hắn không vừa mắt Nam Cung Vũ.
Hắn không phải thích cái gì Liên sao?
Không phải cũng vì cái Tiểu Liên kia, làm Tuyên Vân Chi cửa nát nhà tan, lưu lạc đến chợ đen sao?
Vậy để hắn cảm nhận cảm giác khi tận mắt nhìn thấy người phụ nữ của chính mình gả cho nam nhân khác không phải rất thú vị sao?
Sáng hôm nay chờ Tưởng Tiểu Liên cùng Hiên Viên Vinh âm thầm đến cục dân chính, hắn cố ý kêu Đường Nhất dụ Nam Cung Vũ tới cửa chính mắt chứng kiến.
Tưởng Tiểu Liên đã vô cùng sợ hãi khi thấy Nam Cung Vũ.
Nhưng điều làm hắn thất vọng là Nam Cung Vũ không làm gì cả chỉ căm hận rời đi, dù sao thì Hiên Viên gia cũng là gia tộc lớn không thể nói đánh liền đánh nói đổ liền đổ được.
Nam Cung Vũ cũng chỉ có thể ôm nổi hận này đổ lên đầu Hiên Viên gia, chiến tranh ác liệt.
Đó là chuyện của sau này.
Tư Vân Tà không biết cô lấy thông tin ở đâu? Hắn chỉ bí mật hành động tất nhiên không có việc bị lộ tin tức.
Tuyên Vân Chi nhìn hắn, trên mặt ý cười nồng đậm, đầu ngón tay động nhẹ ngoắc ngoắc Tư Vân Tà ý tứ nói anh lại gần
“Lại đây em với anh bàn bạc.”
Tư Vân Tà chân mày cau lại, vật nhỏ này mỗi lần nở nụ cười đều giống như đóa hoa rạng nở, là lúc có chuyện cầu cạnh hắn.
Dẫu biết rõ hắn vẫn giả ngơ làm theo ý cô cúi người qua, ai bảo hắn động tâm với cô làm gì.
Mới vừa tới gần, cổ liền bị ôm, một đôi môi mềm ấm dán lên môi hắn.
Chỉ nghe được ghế dựa phía sau khẻ xê dịch, chớp mắt thân hình mềm mại của cô ngồi lên đùi hắn tiếp tục hôn.
Nụ hôn kết thúc, trán cô dán lên trán hắn, dùng thanh âm nỉ non
“Thật ra em muốn hôn anh thế này, cảm ơn anh.”
Trong mắt hắn dao động kịch liệt.
Tư Vân Tà ấn đầu cô lại hung hăn hôn xuống, môi lưỡi giao nhau không ngừng cắn mút.
Cô gái nhỏ này lúc nào cũng có cách dụ dỗ hắn.
Nhưng cô lại không thuận theo ý hắn, giãy giụa tránh thoát, bàn tay trắng trẻo xuất hiện trước mắt hắn, sau đó bưng kín đôi môi hồng nhuận, ngắn chặn nụ hôn của hắn.
Hắn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn cô.
Tuyên Vân Chi không nghĩ tới hắn phản ứng mạnh như vậy, vì phòng ngừa sự tình chuyển biến xấu, cô vội vàng bưng kín miệng mình.
Rốt cuộc chính sự còn chưa nói, không thể thuận theo ý hắn
“Anh buổi chiều có rảnh không?”
“Em tính làm gì?”
Câu hỏi cho có lệ, hầu hết lực chú ý của hắn tất cả đều trên bàn tay trắng nõn, căn bản là không để ý tới lời cô nói.
“Em muốn đi hẹn hò.”
Tư Vân Tà tầm mắt rốt cuộc cũng đối diện với cô.
Toàn bộ thân mình đều bị hắn ôm chặt trong lòng, tùy ý nói
“Vật nhỏ, bỏ cái tay của em ra, chờ tôi hôn đủ rồi, sẽ suy nghĩ lại yêu cầu của em.”
Lời nói dụ dỗ mê hoặc đánh thẳng vào lòng người, ai không kiên định sẽ lập tức gục đổ.
Nhưng Tuyên Vân Chi rất kiên định, cực kì kiên định lắc đầu
“Đừng dụ em, em tuyệt đối không nhân nhượng, hôm nay anh phải hẹn hò với em.”
Nói xong liền từ trên người hắn bước xuống.
- --------------------oOo----------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.