Mau Xuyên Ký Chủ Hôm Nay Lại Hắc Hóa
Chương 32: Kiều Muội Muội Vs Trung Khuyển Ca Ca Nhà Bên ( 32 )
Mộ Tiểu Ấm
30/08/2021
"Chị Tuyết Nhi... Có phải chị có bạn trai sau lưng em không?"
Lạc Li chớp chớp mắt, bĩu môi nhỏ giọng hỏi.
"Hì hì."
Tống Tuyết không phủ nhận lời cô, nháy mắt mấy cái.
"Người nào vậy, em có biết người đó không?"
Lạc Li hiếu kỳ hỏi.
"Bí mật, sau này em sẽ biết, Loli, chị làm mẹ, em không vui cho chị sao?"
Làm sao Tống Tuyết có thể nói cho cô biết được.
Nếu cô biết cha đứa trẻ là Giang Hoài, tức giận làm cô ta bị thương hoặc đứa bé trong bụng bị thương phải tính sao đây.
Đáng ra thì, còn phải cảm ơn cô, nếu không phải nhờ cô hạ thuốc, chuyện tốt này sao đến lượt cô ta.
"Chúc mừng chị, chị Tuyết Nhi, tuy rằng em không còn trong nhóm nữa, nhưng khi nào kết hôn nhớ phải mời em đó nhé."
Lạc Li nở nụ cười chân thành, bàn tay nhỏ bé xoa xoa bụng cô ta, muốn cảm nhận em bé trong bụng.
"Chắc chắn rồi, em yên tâm... Loli, nếu Giang Hoài không thích em, sau này em đừng quấn lấy anh ta nữa, cóc ba chân khó tìm, nhưng hai đùi đàn ông thì còn đầy, trong mắt chị, Bạch Dục cũng rất tốt."
Tống Tuyết cười thâm ý, bắt đầu lên kế hoạch tương lai cho đứa con của mình.
Nếu cô ta đã mang thai đứa bé của Giang Hoài, vậy Tô Lạc Li kia kể ra cũng là kẻ địch của cô ta.
Nếu cô đủ thức thời, sau này không quấn lấy Giang Hoài nữa, đương nhiên cô ta vẫn có thể làm bạn với cô.
Nhắc đến Giang Hoài, Lạc Li hơi khó hiểu, gật gật đầu:
"Em biết rồi, em sẽ cố, dù sao em cũng thích Giang Hoài ca ca nhiều năm như vậy. Nói buông là buông, bỏ là bỏ cũng chẳng phải chuyện dễ dàng, nhưng cho dù có khó, em cũng sẽ cố. Chị yên tâm, em tuyệt đối sẽ không đi phá hoại tình cảm của anh ấy và chị Thiên Thiên, hai người bọn họ hạnh phúc, em mới chuộc lỗi được.”
Như vậy, cô ta cũng yên lòng.
Không có Tô Lạc Li quấy rối, cô ta phải chuẩn bị cho thật hoàn hảo chờ đến lúc đó, cô ta chắc chắn sẽ đưa cho bọn họ mỗi người một đại lễ!
Giang Hoài và Tống Thiên, tuyệt đối không thể đính hôn thành công!
Tống Tuyết ánh mắt có tia hắc ám, tâm trạng khá tốt kéo Lạc Li đến trung tâm mua sắm phía trước.
Để làm một người mẹ tốt, cô ta còn phải chuẩn bị rất nhiều đồ nữa!
***
Không lâu sau đó, Lạc Li nghênh đón cuộc sống đại học.
Kiếp trước vì không rời khỏi Giang Hoài, nguyên chủ vẫn học ở đại học địa phương.
Với tư cách là sinh viên năm nhất đại học, cuộc sống của cô vô cùng bận rộn và vui vẻ, tham gia xã đoàn, gặp gỡ bạn bè mới, chủ nhật thì hẹn hò với Bạch Dục, cuộc sống hằng ngày vô cùng phong phú.
Mà ý định xuất ngoại của Bạch Dục cũng ngừng lại vì Lạc Li, công việc cũng bận rộn.
Thời gian thoi đưa, chớp mắt đã ba tháng.
Qua cuối thu, tiệc đính hôn của Tống Thiên và Giang Hoài cũng đã đến.
Bạch gia và Giang gia ở ngay sát vách, đương nhiên phải tham dự.
Sáng sớm, Bạch Dục cầm thiệp mời trong tay, do dự không biết có nên đưa Tô Lạc Li cùng đi hay không.
Cuối cùng, anh vẫn gọi điện cho Lạc Li.
"Đại Bạch, gọi sớm vậy, có chuyện gì sao?"
Vì hạn chế việc gặp mặt Giang Hoài và Tống Thiên, cô quyết định trọ ở trường, chỉ đến cuối tuần mới quay về Bạch gia.
"Nha đầu... Hôm nay Tống Thiên đính hôn với Giang Hoài, em muốn đi không?"
Cuối cùng, Bạch Dục vẫn lựa chọn không che giấu.
Anh nghĩ, có lẽ phải nhìn tận mắt đôi cẩu nam nữ kia đính hôn, cô mới chết tâm.
Vì vậy, tuy biết rõ cô nghe thấy tin này sẽ vô cùng bi thương khổ sở, nhưng anh vẫn mở miệng.
Trả lời anh, là một khoảng thời gian dài trầm mặc.
Quả nhiên vẫn còn miễn cưỡng...
Bạch Dục thở dài một hơi, chuẩn bị nói nếu em không muốn thì thôi.
Bên kia đầu dây, một giọng nói mềm mại vang lên.
"Được."
Lạc Li chớp chớp mắt, bĩu môi nhỏ giọng hỏi.
"Hì hì."
Tống Tuyết không phủ nhận lời cô, nháy mắt mấy cái.
"Người nào vậy, em có biết người đó không?"
Lạc Li hiếu kỳ hỏi.
"Bí mật, sau này em sẽ biết, Loli, chị làm mẹ, em không vui cho chị sao?"
Làm sao Tống Tuyết có thể nói cho cô biết được.
Nếu cô biết cha đứa trẻ là Giang Hoài, tức giận làm cô ta bị thương hoặc đứa bé trong bụng bị thương phải tính sao đây.
Đáng ra thì, còn phải cảm ơn cô, nếu không phải nhờ cô hạ thuốc, chuyện tốt này sao đến lượt cô ta.
"Chúc mừng chị, chị Tuyết Nhi, tuy rằng em không còn trong nhóm nữa, nhưng khi nào kết hôn nhớ phải mời em đó nhé."
Lạc Li nở nụ cười chân thành, bàn tay nhỏ bé xoa xoa bụng cô ta, muốn cảm nhận em bé trong bụng.
"Chắc chắn rồi, em yên tâm... Loli, nếu Giang Hoài không thích em, sau này em đừng quấn lấy anh ta nữa, cóc ba chân khó tìm, nhưng hai đùi đàn ông thì còn đầy, trong mắt chị, Bạch Dục cũng rất tốt."
Tống Tuyết cười thâm ý, bắt đầu lên kế hoạch tương lai cho đứa con của mình.
Nếu cô ta đã mang thai đứa bé của Giang Hoài, vậy Tô Lạc Li kia kể ra cũng là kẻ địch của cô ta.
Nếu cô đủ thức thời, sau này không quấn lấy Giang Hoài nữa, đương nhiên cô ta vẫn có thể làm bạn với cô.
Nhắc đến Giang Hoài, Lạc Li hơi khó hiểu, gật gật đầu:
"Em biết rồi, em sẽ cố, dù sao em cũng thích Giang Hoài ca ca nhiều năm như vậy. Nói buông là buông, bỏ là bỏ cũng chẳng phải chuyện dễ dàng, nhưng cho dù có khó, em cũng sẽ cố. Chị yên tâm, em tuyệt đối sẽ không đi phá hoại tình cảm của anh ấy và chị Thiên Thiên, hai người bọn họ hạnh phúc, em mới chuộc lỗi được.”
Như vậy, cô ta cũng yên lòng.
Không có Tô Lạc Li quấy rối, cô ta phải chuẩn bị cho thật hoàn hảo chờ đến lúc đó, cô ta chắc chắn sẽ đưa cho bọn họ mỗi người một đại lễ!
Giang Hoài và Tống Thiên, tuyệt đối không thể đính hôn thành công!
Tống Tuyết ánh mắt có tia hắc ám, tâm trạng khá tốt kéo Lạc Li đến trung tâm mua sắm phía trước.
Để làm một người mẹ tốt, cô ta còn phải chuẩn bị rất nhiều đồ nữa!
***
Không lâu sau đó, Lạc Li nghênh đón cuộc sống đại học.
Kiếp trước vì không rời khỏi Giang Hoài, nguyên chủ vẫn học ở đại học địa phương.
Với tư cách là sinh viên năm nhất đại học, cuộc sống của cô vô cùng bận rộn và vui vẻ, tham gia xã đoàn, gặp gỡ bạn bè mới, chủ nhật thì hẹn hò với Bạch Dục, cuộc sống hằng ngày vô cùng phong phú.
Mà ý định xuất ngoại của Bạch Dục cũng ngừng lại vì Lạc Li, công việc cũng bận rộn.
Thời gian thoi đưa, chớp mắt đã ba tháng.
Qua cuối thu, tiệc đính hôn của Tống Thiên và Giang Hoài cũng đã đến.
Bạch gia và Giang gia ở ngay sát vách, đương nhiên phải tham dự.
Sáng sớm, Bạch Dục cầm thiệp mời trong tay, do dự không biết có nên đưa Tô Lạc Li cùng đi hay không.
Cuối cùng, anh vẫn gọi điện cho Lạc Li.
"Đại Bạch, gọi sớm vậy, có chuyện gì sao?"
Vì hạn chế việc gặp mặt Giang Hoài và Tống Thiên, cô quyết định trọ ở trường, chỉ đến cuối tuần mới quay về Bạch gia.
"Nha đầu... Hôm nay Tống Thiên đính hôn với Giang Hoài, em muốn đi không?"
Cuối cùng, Bạch Dục vẫn lựa chọn không che giấu.
Anh nghĩ, có lẽ phải nhìn tận mắt đôi cẩu nam nữ kia đính hôn, cô mới chết tâm.
Vì vậy, tuy biết rõ cô nghe thấy tin này sẽ vô cùng bi thương khổ sở, nhưng anh vẫn mở miệng.
Trả lời anh, là một khoảng thời gian dài trầm mặc.
Quả nhiên vẫn còn miễn cưỡng...
Bạch Dục thở dài một hơi, chuẩn bị nói nếu em không muốn thì thôi.
Bên kia đầu dây, một giọng nói mềm mại vang lên.
"Được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.