Mau Xuyên: Nam Thần Cuồng Yêu Thành Nghiện
Chương 207: Thế giới 9 - Công lược quỷ vương yêu nghiệt ( 13 )
Vân Anh
24/03/2021
" Kí chủ! Tôi thật sự xin lỗi " Tiểu Hắc tắt
màn hình hệ thống đi, nó bay lên tiến đến ngay cạnh Vân Di, giọng nói
cực kì ăn năn và đắn đo.
“ Kí chủ, bây giờ phải làm sao đây ?”.
" Sao vậy ?"
Vân Di khó hiểu liếc Tiểu Hắc.
Tự dưng đang yên đang lành. Bé cưng của lại bày ra mặt này, thật làm lão nương bối rối a~
Mèo nhỏ có chút ngập ngừng nói tiếp “ Hệ thống chủ vừa cưỡng chế tôi, không cho tôi… giúp kí chủ ”.
Tiểu Hắc khẽ nghiến răng, tâm trạng đang vô cùng bực bội. Máy tính chủ như biết trước ý định nó nên đã khóa tất cả các quyền hạn của hệ thống.
Hiện giờ nó không thể nào làm được bất cứ việc gì liên quan đến hệ thống của máy tính, vì tất cả các sức mạnh và tinh lực của Tiểu Hắc đang bị máy tính chủ mã hóa lại.
Máy tính chủ nhằm muốn kí chủ tự sinh tự diệt trong một hoàn cảnh bất lợi không ngờ này. Chính xác ra ngoài việc ra vào không gian hệ thống, Tiểu Hắc không thể làm cách mà giúp đỡ Vân Di được nữa.
Nói không chừng tình hình hiện tại cũng có thể do máy tính chủ nhúng tay vào cũng nên.
Đây là muốn thách thức nó?
Sâu tận đáy mắt, Tiểu Hắc lộ mấy phần không vui.
“ Được rồi, cục cưng đừng quá để ý. Tôi vẫn có thể tự liệu được ” Vân Di cười, trấn an Tiểu Hắc
Mặc dù là nói vậy…
Vân Di ngẩng đầu lên nhìn đám ác linh trước mặt đang chờ chực cơ hội cô mất cảnh giác là lao vào cô.
Vân Di tặc lưỡi, mày đẹp nhíu lại. Thú thực là bản thân cô hiện giờ chưa nghĩ được cách gì tốt nhất để có thể thoát khỏi nơi này một cách an toàn nhất.
Haiz! Vậy lão nương mới nói rằng âm dương cách biệt, thật sự rất phiền phức….
Trong một phút Vân Di sơ sẩy không chú ý, một đám ác linh nhỏ có vẻ là hết có thể kiên nhẫn trước miếng mồi trước mặt. Bọn chúng đã lập tức bổ nhào lên phía trước hòng há miệng một ngụm mà đem Vân Di nuốt vào trong.
“ Kí chủ! Đằng trước !”.
Vân Di nghe thấy tiếng nói Tiểu Hắc, cảm nhận được nguy hiểm, cô ngay tức khắc đã nghiêng mình tránh đi đòn tấn công vừa rồi.
Tuy vậy, dù thoát khỏi nguy hiểm trí mạng nhưng cô cũng đường đường chính chính bị hàm răng sắc nhọn của một ác linh cắn mạnh vào bả vai, đồng thời thân hình lùi về phía sau vài bước mới đứng vững.
Vân Di cau mày, đưa mắt về phía bên vai. Vết thương trên vai nóng rần, máu đỏ thấm đẫm một mảng y phục, kèm theo ẩn ẩn từng tia hắc khí tà ác.
Vết thương này không đơn giản, nó có tính ăn mòn và thối rữa, không quá mạnh nhưng đủ để khiến Vân Di đau đầu….
Đám ác linh bị khí tức của nữ nhân trước mặt dọa cho sợ, không hẹn mà lùi xa ba bước.
Điều mà lũ ác linh không ngờ nhất trong xuyên suốt kế hoạch đó chính là nữ nhân này thế mà có thể cảm nhận được sự hiện diện của bọn chúng.
Rõ ràng thân thể trước mặt là một nữ nhân yếu đuối đến trói gà cũng không chặt nhưng không hiểu vì lý gì mà linh hồn lại tỏa sát khí nồng đậm như thế.
Chưa kể đến!
Khí tức dọa người của nữ nhân này đã đành, đáng sợ hơn là áp lực cường đại đè nặng lên đám ác linh từ hai linh hồn mờ ảo không rõ bên cạnh nữ nhân kia, “ thứ đó ” vạn phần khủng khiếp hơn nhiều.
Giống như bọn chúng chỉ cần cố gắng làm thêm điều gì đó thì hồn phách sẽ không còn trên trần thế này nữa
Đám ác linh “...(༎ຶ0༎ຶ)...” bọn chúng vì miếng mồi ngon mới lập bẫy, có cần nhất thiết đe dọa tinh thần nhau như thế không?
“ Kí chủ, bây giờ phải làm sao đây ?”.
" Sao vậy ?"
Vân Di khó hiểu liếc Tiểu Hắc.
Tự dưng đang yên đang lành. Bé cưng của lại bày ra mặt này, thật làm lão nương bối rối a~
Mèo nhỏ có chút ngập ngừng nói tiếp “ Hệ thống chủ vừa cưỡng chế tôi, không cho tôi… giúp kí chủ ”.
Tiểu Hắc khẽ nghiến răng, tâm trạng đang vô cùng bực bội. Máy tính chủ như biết trước ý định nó nên đã khóa tất cả các quyền hạn của hệ thống.
Hiện giờ nó không thể nào làm được bất cứ việc gì liên quan đến hệ thống của máy tính, vì tất cả các sức mạnh và tinh lực của Tiểu Hắc đang bị máy tính chủ mã hóa lại.
Máy tính chủ nhằm muốn kí chủ tự sinh tự diệt trong một hoàn cảnh bất lợi không ngờ này. Chính xác ra ngoài việc ra vào không gian hệ thống, Tiểu Hắc không thể làm cách mà giúp đỡ Vân Di được nữa.
Nói không chừng tình hình hiện tại cũng có thể do máy tính chủ nhúng tay vào cũng nên.
Đây là muốn thách thức nó?
Sâu tận đáy mắt, Tiểu Hắc lộ mấy phần không vui.
“ Được rồi, cục cưng đừng quá để ý. Tôi vẫn có thể tự liệu được ” Vân Di cười, trấn an Tiểu Hắc
Mặc dù là nói vậy…
Vân Di ngẩng đầu lên nhìn đám ác linh trước mặt đang chờ chực cơ hội cô mất cảnh giác là lao vào cô.
Vân Di tặc lưỡi, mày đẹp nhíu lại. Thú thực là bản thân cô hiện giờ chưa nghĩ được cách gì tốt nhất để có thể thoát khỏi nơi này một cách an toàn nhất.
Haiz! Vậy lão nương mới nói rằng âm dương cách biệt, thật sự rất phiền phức….
Trong một phút Vân Di sơ sẩy không chú ý, một đám ác linh nhỏ có vẻ là hết có thể kiên nhẫn trước miếng mồi trước mặt. Bọn chúng đã lập tức bổ nhào lên phía trước hòng há miệng một ngụm mà đem Vân Di nuốt vào trong.
“ Kí chủ! Đằng trước !”.
Vân Di nghe thấy tiếng nói Tiểu Hắc, cảm nhận được nguy hiểm, cô ngay tức khắc đã nghiêng mình tránh đi đòn tấn công vừa rồi.
Tuy vậy, dù thoát khỏi nguy hiểm trí mạng nhưng cô cũng đường đường chính chính bị hàm răng sắc nhọn của một ác linh cắn mạnh vào bả vai, đồng thời thân hình lùi về phía sau vài bước mới đứng vững.
Vân Di cau mày, đưa mắt về phía bên vai. Vết thương trên vai nóng rần, máu đỏ thấm đẫm một mảng y phục, kèm theo ẩn ẩn từng tia hắc khí tà ác.
Vết thương này không đơn giản, nó có tính ăn mòn và thối rữa, không quá mạnh nhưng đủ để khiến Vân Di đau đầu….
Đám ác linh bị khí tức của nữ nhân trước mặt dọa cho sợ, không hẹn mà lùi xa ba bước.
Điều mà lũ ác linh không ngờ nhất trong xuyên suốt kế hoạch đó chính là nữ nhân này thế mà có thể cảm nhận được sự hiện diện của bọn chúng.
Rõ ràng thân thể trước mặt là một nữ nhân yếu đuối đến trói gà cũng không chặt nhưng không hiểu vì lý gì mà linh hồn lại tỏa sát khí nồng đậm như thế.
Chưa kể đến!
Khí tức dọa người của nữ nhân này đã đành, đáng sợ hơn là áp lực cường đại đè nặng lên đám ác linh từ hai linh hồn mờ ảo không rõ bên cạnh nữ nhân kia, “ thứ đó ” vạn phần khủng khiếp hơn nhiều.
Giống như bọn chúng chỉ cần cố gắng làm thêm điều gì đó thì hồn phách sẽ không còn trên trần thế này nữa
Đám ác linh “...(༎ຶ0༎ຶ)...” bọn chúng vì miếng mồi ngon mới lập bẫy, có cần nhất thiết đe dọa tinh thần nhau như thế không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.