Mau Xuyên: Nam Thần Cuồng Yêu Thành Nghiện
Chương 210: Thế giới 9 - Công lược quỷ vương yêu nghiệt ( 16 )
Vân Anh
17/04/2021
Vân Thư đấm đấm cái lưng đang mỏi của mình, mặt già nua hơi nhăn lại, nghĩ ngợi vài thứ liền thở dài hai cái rồi tiếp
tục công việc đang bỏ dở.
Vân Thư nâng bút chấm mực chu sa viết lên tờ giấy vàng những dòng chữ khó hiểu, rất nhanh tấm bùa cũng được hình thành.
Vân Thư gác bút, xem lại bùa mình vừa hoàn thành, chắc chắn là không còn sai sót gì nữa mới lấy hộp gỗ xoan mở ra, cất chung với mấy tầm bùa bà đã vẽ ở trong. Trong đầu thầm nghĩ
Chiều này phải sang nhà lão Vương một chuyến mới được, lão đã giục bà suốt một thời gian dài rồi, từ chối mãi cũng không hẳn là một ý hay.
Xong xuôi, Vân Thư mới đứng dậy, xoay đầu nhìn người đối diện. Bà cất giọng đều đều nhưng nghe kĩ thì trong đó mang mấy phần giận dỗi.
“ Đã về rồi à? Ta còn tưởng con quên mất lão bà này rồi ?”.
Vân Di cười cười, cô bước tới đỡ lấy Vân Thư, dìu bà ngồi ghế gần đấy, giọng nói cực kỳ lấy lòng “ Nãi nãi của con vẫn tinh ý như ngày nào, ấy vậy mà đã đoán con ở ngay sau người. Con còn tính làm người vui mừng một phen ”.
“ Nãi nãi, con về với người rồi đây ”.
Vân Thư lườm lườm Vân Di, hừ hừ mấy tiếng “ Sao không đi luôn đi, về làm gì nữa ?”
Dường như cảm nhận còn một người lạ nữa, Vân Thư nghiêng mình, ngó Vũ Gia đằng sau Vân Di“ Con thân mình còn chưa lo nổi, lại dẫn thêm vị cô nương nào đây ”.
Vân Di “...” bà chủ thể làm như cô là kẻ chuyên đi lừa nữ nhân nhà lành không bằng.
Vân Di cũng không giấu, cô kể toàn bộ chuyện của chủ thể cho Vân Thư, chỉ là một số chi tiết ví dụ như việc cô bị bắt ép phải gả cho Phỉ Thiên thì Vân Di không muốn kể quá nhiều.
Việc gì cần nói Vân Di sẽ nói những gì không cần thiết bản thân cô cũng tự khắc biết tiết chế lại một chút….
Đám người hộ tống Vân Di vì cũng không tiện ở lại ngôi nhà nhỏ của Vân Thư nên cũng đành thuê ở trọ gần đấy, tránh dị nghị cho Vân Di sau này. Và hết hết là sẽ hợp hơn với việc canh chừng cô.
Còn Vũ Gia theo lệnh của Phỉ Quang cũng không thể nào mà rời Vân Di được, thành ra nàng ta đành ở chung một chỗ với cô.
Vân Di nâng tấm chăn lên, trải đều khắp giường, quay lại cười tươi với người ngồi đấy không xa.
“ Nãi nãi, con giúp người chuẩn bị xong rồi. Cũng không còn sớm nữa, trăng cũng đã lên cao rồi. Người mau nghỉ ngơi sớm đi ”.
Vân Thư thổi thổi chén trà trong tay, đưa mắt nhìn Vân Di “ Vân Di! Già cũng biết là đây là lựa chọn của con, dù sao sau này nam hôn nữ giá nhưng con phải nói thật với ta. Trước giờ đối với ta mà nói thì cách mà con nói dối ta là khoản tệ nhất. Vì sao con đang yên đang lành đã theo chân người ta về làm dâu, chưa kể quyết định gả cho người đã mất ?”.
“ Vân Di, ngay từ lúc con trở về, ta nhìn thấy trên người con dày đặc âm khí vây quanh. Nếu con không nói thật với ta, nhất định sớm hay muộn thì con nhất định sẽ bị cái vận khí đen ấy quấn cho đến chết. Đến lúc đó cho dù có là ta hay thần thánh phương nào cũng không thể cứu được con ”.
Vân Thư ngừng một chút, nhấp một ngụm trà, mặt già hơi nhăn lại đầy nghiêm nghị.
“ Đừng lừa ta, Vân Di. Đừng quên ta là người đã nuôi nấng con từ nhỏ. Con như thế nào ta là người nắm rõ nhất ”.
Nụ cười Vân Di hơi cứng lại trước gương mặt nghiêm nghị của Vân Thư.
Cô thật muốn cười “ ha ha ” và tiếng.
Ấy da!
Sao bà của chủ thể lại có thể tinh ý như thế nhỉ? Đến lão nương cũng phải giật mình này! Không hổ danh là pháp sư trừ tà, tinh tường thật, chi tiết nhỏ cũng không bỏ qua….
Vân Thư nâng bút chấm mực chu sa viết lên tờ giấy vàng những dòng chữ khó hiểu, rất nhanh tấm bùa cũng được hình thành.
Vân Thư gác bút, xem lại bùa mình vừa hoàn thành, chắc chắn là không còn sai sót gì nữa mới lấy hộp gỗ xoan mở ra, cất chung với mấy tầm bùa bà đã vẽ ở trong. Trong đầu thầm nghĩ
Chiều này phải sang nhà lão Vương một chuyến mới được, lão đã giục bà suốt một thời gian dài rồi, từ chối mãi cũng không hẳn là một ý hay.
Xong xuôi, Vân Thư mới đứng dậy, xoay đầu nhìn người đối diện. Bà cất giọng đều đều nhưng nghe kĩ thì trong đó mang mấy phần giận dỗi.
“ Đã về rồi à? Ta còn tưởng con quên mất lão bà này rồi ?”.
Vân Di cười cười, cô bước tới đỡ lấy Vân Thư, dìu bà ngồi ghế gần đấy, giọng nói cực kỳ lấy lòng “ Nãi nãi của con vẫn tinh ý như ngày nào, ấy vậy mà đã đoán con ở ngay sau người. Con còn tính làm người vui mừng một phen ”.
“ Nãi nãi, con về với người rồi đây ”.
Vân Thư lườm lườm Vân Di, hừ hừ mấy tiếng “ Sao không đi luôn đi, về làm gì nữa ?”
Dường như cảm nhận còn một người lạ nữa, Vân Thư nghiêng mình, ngó Vũ Gia đằng sau Vân Di“ Con thân mình còn chưa lo nổi, lại dẫn thêm vị cô nương nào đây ”.
Vân Di “...” bà chủ thể làm như cô là kẻ chuyên đi lừa nữ nhân nhà lành không bằng.
Vân Di cũng không giấu, cô kể toàn bộ chuyện của chủ thể cho Vân Thư, chỉ là một số chi tiết ví dụ như việc cô bị bắt ép phải gả cho Phỉ Thiên thì Vân Di không muốn kể quá nhiều.
Việc gì cần nói Vân Di sẽ nói những gì không cần thiết bản thân cô cũng tự khắc biết tiết chế lại một chút….
Đám người hộ tống Vân Di vì cũng không tiện ở lại ngôi nhà nhỏ của Vân Thư nên cũng đành thuê ở trọ gần đấy, tránh dị nghị cho Vân Di sau này. Và hết hết là sẽ hợp hơn với việc canh chừng cô.
Còn Vũ Gia theo lệnh của Phỉ Quang cũng không thể nào mà rời Vân Di được, thành ra nàng ta đành ở chung một chỗ với cô.
Vân Di nâng tấm chăn lên, trải đều khắp giường, quay lại cười tươi với người ngồi đấy không xa.
“ Nãi nãi, con giúp người chuẩn bị xong rồi. Cũng không còn sớm nữa, trăng cũng đã lên cao rồi. Người mau nghỉ ngơi sớm đi ”.
Vân Thư thổi thổi chén trà trong tay, đưa mắt nhìn Vân Di “ Vân Di! Già cũng biết là đây là lựa chọn của con, dù sao sau này nam hôn nữ giá nhưng con phải nói thật với ta. Trước giờ đối với ta mà nói thì cách mà con nói dối ta là khoản tệ nhất. Vì sao con đang yên đang lành đã theo chân người ta về làm dâu, chưa kể quyết định gả cho người đã mất ?”.
“ Vân Di, ngay từ lúc con trở về, ta nhìn thấy trên người con dày đặc âm khí vây quanh. Nếu con không nói thật với ta, nhất định sớm hay muộn thì con nhất định sẽ bị cái vận khí đen ấy quấn cho đến chết. Đến lúc đó cho dù có là ta hay thần thánh phương nào cũng không thể cứu được con ”.
Vân Thư ngừng một chút, nhấp một ngụm trà, mặt già hơi nhăn lại đầy nghiêm nghị.
“ Đừng lừa ta, Vân Di. Đừng quên ta là người đã nuôi nấng con từ nhỏ. Con như thế nào ta là người nắm rõ nhất ”.
Nụ cười Vân Di hơi cứng lại trước gương mặt nghiêm nghị của Vân Thư.
Cô thật muốn cười “ ha ha ” và tiếng.
Ấy da!
Sao bà của chủ thể lại có thể tinh ý như thế nhỉ? Đến lão nương cũng phải giật mình này! Không hổ danh là pháp sư trừ tà, tinh tường thật, chi tiết nhỏ cũng không bỏ qua….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.