Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung
Chương 2: Trở thành cô hồn dã quỷ
Vân Phi Mặc
06/11/2020
Editor: Bạch Diệp Thảo
"Thật là, xác thịt đã thối đến không câu nổi."
Một đường kéo đến sau núi, ném nàng vào trong bụi cỏ. A Vượng đi không bao lâu, chó hoang xung quanh đánh hơi được mùi mà mò tới. Mấy chục con chó hoang vây quanh nàng.
"Đại tiểu thư, đã làm theo lời ngài dặn dò, để nàng ta sống sờ sờ bị dã thú cắn xé."
"A Vượng, ngươi vất vả rồi."
"Đại tiểu thư, ngài khách khí rồi. Có thể làm việc cho ngài, là vinh hạnh của nô tài."
Cùng lúc đó, đám chó hoang quanh Bắc Vũ Đường cũng hành động. Một con tiến lên dò xét, ngoác miệng rộng xé nát cánh tay nàng. Những con khác thấy nàng không thể phản kháng, nhào cả lên....
Bọn họ đối xử với nàng thật tốt! Dù chết, cũng bắt nàng phải nếm trải nỗi thống khổ bị xé xác.
Chết rồi bị dã thú xé xác và sống sờ sờ bị xé xác, chỉ có người từng trải mới hiểu, độc ác và tàn nhẫn.
Thống khổ và bóng tối dần phủ xuống, nàng lại nhớ lại từng chuyện từng chuyện quá khứ.....
Sau khi chết, linh hồn Bắc Vũ Đường phiêu dạt khắp thế gian. Nàng hận, hận mình bị nam nhân dối trá kia mê hoặc.
Nàng vẫn luôn đi theo hai người, nhìn họ tằng tịu với nhau. Nàng muốn biết nữ nhân kia có mị lực gì, lại có thể mê hoặc Tấn Vương không tiếc tàn sát chính thê!
Nàng thấy nữ nhân kia có Đường Cảnh Ngọc rồi, còn thông đồng Tứ hoàng tử Cổ Phàm Chi, truyền nhân Thần Y Cốc - Tiết Thiên, minh chủ võ lâm Tần Vũ Hiên, đệ nhất sát thủ giang hồ Ám Dạ, Giáo chủ Tà Giáo U Minh, Đại hoàng tử Đại Chu Quốc Hoa Phi Vũ. Những người này tất cả đều quỳ dưới váy ả ta.
Bắc Vũ Đường không hiểu, vì sao những kẻ có tiền có thế, bá chủ một phương như vậy lại cam nguyện thần phục ả, cam nguyện cùng người chia sẻ một nữ nhân. Bắc Vũ Đường nhìn ả đi lại trong đám nam nhân, hưởng thụ sủng ái của họ.
Ngay cả vậy, ả còn không biết đủ, muốn câu dẫn ca ca Bắc Lâm của nàng. Ca ca không bị ả mê hoặc, không quỳ dưới váy ả.
Vì ca ca không quỳ dưới váy ả như những nam nhân khác, ả bị chọc giận. Cố Phiên Nhiên vô sỉ nói với đám nam nhân kia, vu hãm ca ca nhục nhã ả, muốn khinh bạc ả.
Những nam nhân đó liên hợp, đối phó Bắc gia. Bị những nam nhân quyền thế ngập trời này công kích, Bắc gia đổ. Một tội danh thông đồng với địch phản quốc, trên dưới 300 người Bắc gia bị chém đầu thị chúng.
Mấy nam nhân kia ngầm tráo đổi ca ca của nàng ra, đưa đến trước Cố Phiên Nhiên, chỉ vì muốn ả hết giận.
Thiếu niên tranh tranh ngạo cốt ngày xưa, giờ ngày ngày bị người nhục nhã.
Hắn không muốn quỳ, chúng đập vỡ xương bánh chè.
Hắn không muốn xin tha, chúng cắt lưỡi hắn.
Hắn không muốn khuất phục, chúng liền dùng mọi hình pháp tra tấn hắn.
"Thật là, xác thịt đã thối đến không câu nổi."
Một đường kéo đến sau núi, ném nàng vào trong bụi cỏ. A Vượng đi không bao lâu, chó hoang xung quanh đánh hơi được mùi mà mò tới. Mấy chục con chó hoang vây quanh nàng.
"Đại tiểu thư, đã làm theo lời ngài dặn dò, để nàng ta sống sờ sờ bị dã thú cắn xé."
"A Vượng, ngươi vất vả rồi."
"Đại tiểu thư, ngài khách khí rồi. Có thể làm việc cho ngài, là vinh hạnh của nô tài."
Cùng lúc đó, đám chó hoang quanh Bắc Vũ Đường cũng hành động. Một con tiến lên dò xét, ngoác miệng rộng xé nát cánh tay nàng. Những con khác thấy nàng không thể phản kháng, nhào cả lên....
Bọn họ đối xử với nàng thật tốt! Dù chết, cũng bắt nàng phải nếm trải nỗi thống khổ bị xé xác.
Chết rồi bị dã thú xé xác và sống sờ sờ bị xé xác, chỉ có người từng trải mới hiểu, độc ác và tàn nhẫn.
Thống khổ và bóng tối dần phủ xuống, nàng lại nhớ lại từng chuyện từng chuyện quá khứ.....
Sau khi chết, linh hồn Bắc Vũ Đường phiêu dạt khắp thế gian. Nàng hận, hận mình bị nam nhân dối trá kia mê hoặc.
Nàng vẫn luôn đi theo hai người, nhìn họ tằng tịu với nhau. Nàng muốn biết nữ nhân kia có mị lực gì, lại có thể mê hoặc Tấn Vương không tiếc tàn sát chính thê!
Nàng thấy nữ nhân kia có Đường Cảnh Ngọc rồi, còn thông đồng Tứ hoàng tử Cổ Phàm Chi, truyền nhân Thần Y Cốc - Tiết Thiên, minh chủ võ lâm Tần Vũ Hiên, đệ nhất sát thủ giang hồ Ám Dạ, Giáo chủ Tà Giáo U Minh, Đại hoàng tử Đại Chu Quốc Hoa Phi Vũ. Những người này tất cả đều quỳ dưới váy ả ta.
Bắc Vũ Đường không hiểu, vì sao những kẻ có tiền có thế, bá chủ một phương như vậy lại cam nguyện thần phục ả, cam nguyện cùng người chia sẻ một nữ nhân. Bắc Vũ Đường nhìn ả đi lại trong đám nam nhân, hưởng thụ sủng ái của họ.
Ngay cả vậy, ả còn không biết đủ, muốn câu dẫn ca ca Bắc Lâm của nàng. Ca ca không bị ả mê hoặc, không quỳ dưới váy ả.
Vì ca ca không quỳ dưới váy ả như những nam nhân khác, ả bị chọc giận. Cố Phiên Nhiên vô sỉ nói với đám nam nhân kia, vu hãm ca ca nhục nhã ả, muốn khinh bạc ả.
Những nam nhân đó liên hợp, đối phó Bắc gia. Bị những nam nhân quyền thế ngập trời này công kích, Bắc gia đổ. Một tội danh thông đồng với địch phản quốc, trên dưới 300 người Bắc gia bị chém đầu thị chúng.
Mấy nam nhân kia ngầm tráo đổi ca ca của nàng ra, đưa đến trước Cố Phiên Nhiên, chỉ vì muốn ả hết giận.
Thiếu niên tranh tranh ngạo cốt ngày xưa, giờ ngày ngày bị người nhục nhã.
Hắn không muốn quỳ, chúng đập vỡ xương bánh chè.
Hắn không muốn xin tha, chúng cắt lưỡi hắn.
Hắn không muốn khuất phục, chúng liền dùng mọi hình pháp tra tấn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.