[ Mau Xuyên ] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích!
Chương 30: Ảnh hậu bị truy nã (3)
Kình Lạc
04/01/2021
"Chuẩn bị cho phân cảnh tiếp! Lưu Linh và Tiếu Thanh, vào vị trí!"
Chưa kịp ngắm cho kĩ hai nhân vật chính thì người nào đó đã bị ẩn vào trong trường quay, đứng đối diện với nữ chủ
Đây là cảnh lúc nãy quay hỏng, nữ chính buộc tội nữ phụ, hiện giờ cả hai người đều mặc đồng phục học sinh, đứng trên ban công đón gió.
"Bắt đầu! Diễn!"
"Liên Liên! Tại sao cậu lại làm vậy với tớ! Chúng ta không phải bạn thân sao?"
Hạ Tiếu Thanh khuôn mặt trái xoan diễm lệ, đôi mắt đã ngập nước, ấm ức chất vấn người đối diện, mái tóc dài nhẹ bay trong gió, đúng tiêu chuẩn vai diễn.
Số 23 nhẹ đung đưa chiếc đuôi gà sau đầu, gương mặt lạnh lùng bấy lâu xuất hiện một nụ cười vừa kiêu ngạo, vừa hiểm ác, cô khoanh hai tay lại,
"Vì tôi thích!"
Hạ Tiếu Thanh "..."
Cả trường quay "..." Cái này...hình như không giống trong kịch bản thì phải
Người phụ tá bên cạnh thì thầm với Chu đạo diễn,
"Thưa ngài! Có cần dừng..."
"Không cần! tiếp tục đi!" Chu đạo diễn lập tức ngắt lời, chăm chú quan sát màn hình
Dù bị Số 23 tự tiện sửa đổi kịch bản nhưng Hạ Tiếu Thanh cũng đâu phải dạng vừa, cô ta lập tức đi đến trước mặt cô, dơ cao cánh tay,
"Cậu thật quá đáng! "
'Bộp'
Cánh tay của cô ta không những không đến được chỗ Số 23 mà còn bị cô thản nhiên nắm lấy
Thiếu nữ không cao hứng xiết chặt tay, đem Hạ Tiếu Thanh làm đau, nước mắt theo phản ứng chảy ra càng nhiều, trông vô cùng uất ức như đang bị bạn thân phản bội
"Còn cô thì sao? Nếu có giỏi thì sao không giữ chắc người đàn ông của mình đi!"
Số 23 nói một câu như vậy, rồi nở một nụ cười soái đúng tiêu chuẩn, buông tay cô ta ra, nguẩy chiếc đuôi gà phía sau, hiên ngang bước xuống khỏi sân thượng, bỏ trơ lại một mình nữ chủ đứng đó
"Cắt! Good!"
Đạo diễn Chu không cản, mọi người cũng không dám ho he gì thêm, cảnh quay cứ như thế mà kết thúc, nhưng tất nhiên là có người bất mãn.
Sau đó là thêm hai cảnh quay nữa, tuy không cần phải diễn với nữ chính, nhưng là Số 23 vẫn cứ diễn theo ý mình, không chịu phối hợp với các diễn viên.
Đạo diễn Chu không ngăn cô, vì cách cô làm không phá hỏng bộ phim mà còn toát lên khí chất thật sự của nhân vật.
Kết thúc buổi diễn, Số 23 uể oải cầm túi, rời trường quay đi đến đại sảnh.
Bỗng nhiên cô va phải một cậu nhân viên đeo kính đang bê một thùng hàng cồng kềnh, khiến cả hai người ngã xuống
Số 23 "..." Hôm nay đúng là xui tận mạng mà
Cậu nhân viên đó vội đứng dậy tiến đến gần cô , chìa tay ra
"Xin lỗi! Tôi muốn xin lại cặp kính!"
Số 23 "..." Chứ không phải là đỡ tôi dậy à?
[ Nhiệm vụ phụ tuyến: Bao dưỡng thiếu gia nhà họ Cảnh ]
"..." Bao dưỡng? Cái nhiệm vụ quái quỷ gì thế? Bà đây lo ăn còn chưa xong?
[ Ý trên mặt chữ, thỉnh ký chủ tự hiểu ]
[ Mục tiêu: Trước mặt. ]
Tên này á? Thiếu gia nhà họ Cảnh? Boss cuối thật à? Trông giống cậu nhân viên hơn đấy!!!
Số 23 phủi mông, cầm cặp kính đứng dậy, đang định nói gì đó với người đối diện, bỗng
Bốn mắt nhìn thẳng nhau,
Đôi mắt của hắn mang màu đen dịu dàng, sâu thẳm như mặt hồ không chút gợn sóng, phản chiếu ánh sao trong đêm tối đen đặc, diện mạo xuất sắc vô biên cách xa trần thế làm người yêu thích.
Số 23 sững lại, nhìn hắn vài giây,
"Làm ơn trả lại kính cho tôi!"
"Cậu..."
"Lưu Linh! Cô ra đây cho tôi!" Đúng lúc cô định nói gì đó, nam chủ Tuần Diễm đứng ở lối vào, cầm tay nữ chủ đang khóc thút thít, hét lên với cô.
Số 23 "..." Mẹ nó đang giây phút quan trọng!
Thiếu nữ cau mày không đáp, cũng không hề quan tâm đến lời nói của ai kia, lập tức cầm tay người trước mặt kéo ra ngoài
Tôi sẽ tính sổ với hai người sau!
Đến một ngõ nhỏ, Số 23 ấn người nào đó vào góc tường, chống hai tay sang hai bên
Cái hoàn cảnh trông không đúng lắm! Cứ như cường bạo đang ức hiếp con gái nhà lành ấy!
"Nói! Cậu là ai?"
Hắn nhìn cô không chớp mắt "Làm ơn trả tôi cặp kính!"
Số 23 "..." Mẹ nó! Kính, kính, kính... Ngươi đi yêu cái kính luôn đi! Tin ta đây cho 'nó' đi luôn không hả?
Thiếu nữ không nhiều lời, liền bắt đầu bá đạo cường thủ hào đoạt, lập tức vạch áo của hắn lên,
Ai đó đang bị Số 23 cường bạo không rõ lí do "..." Cái này... là hắn đang bị chiếm tiện nghi đúng không?
Trên ngực hắn, nổi rõ lên một cái sẹo hình chữ thập màu đỏ, ở ngay chính giữa tim, nổi bật trên làn da trắng tựa bạch ngọc, thực trông vô cùng chói mắt,
Hệ thống! Lăn ra đây giải thích!!!
[ Không thuộc phạm vi được cho phép! Xin hỏi câu khác! ]
Đáp án này khiến ta có chút không hài lòng.
Thiếu nữ khoanh tay, bộ dáng thong thả, không còn gấp gáp như trước, lại nhàn tản thả ra một câu,
Hắn có phải Lăng Triệt không?
[ ...Phải ]
Số 23 im lìm, cúi gằm mặt một lúc lâu
Hệ thống [...] Không lẽ ký chủ tức giận rồi! Có phải nó muốn giấu đâu!!!
Bỗng Số 23 ngửa mặt lên, cười vui vẻ, tươi tỉnh như hoa, chẳng có gì là giống đang giận
Số 23 "..." Cẩu hệ thống! Chả cho người ta biết sớm gì cả!
Cẩu hệ thống [ Oan ức quá! Ký chủ có hỏi đâu!" Hệ thống ta rất ư là vô tội...
Số 23 bỗng nhiên đưa ngón trỏ ra phía trước, ngoắc ngoắc người nào đó đang ngu ngơ không hiểu chuyện gì xảy ra
"Được rồi! Từ hôm nay ta sẽ bao dưỡng ngươi!" Giọng điệu chả có gì là phiền toái như lúc nãy cô vừa kêu ca
Ai đó "..." Cái tình huống này có gì đó không đúng cho lắm
Hệ thống [...] Ký chủ không phải cơm ăn còn chưa kiếm được sao???
Chưa kịp ngắm cho kĩ hai nhân vật chính thì người nào đó đã bị ẩn vào trong trường quay, đứng đối diện với nữ chủ
Đây là cảnh lúc nãy quay hỏng, nữ chính buộc tội nữ phụ, hiện giờ cả hai người đều mặc đồng phục học sinh, đứng trên ban công đón gió.
"Bắt đầu! Diễn!"
"Liên Liên! Tại sao cậu lại làm vậy với tớ! Chúng ta không phải bạn thân sao?"
Hạ Tiếu Thanh khuôn mặt trái xoan diễm lệ, đôi mắt đã ngập nước, ấm ức chất vấn người đối diện, mái tóc dài nhẹ bay trong gió, đúng tiêu chuẩn vai diễn.
Số 23 nhẹ đung đưa chiếc đuôi gà sau đầu, gương mặt lạnh lùng bấy lâu xuất hiện một nụ cười vừa kiêu ngạo, vừa hiểm ác, cô khoanh hai tay lại,
"Vì tôi thích!"
Hạ Tiếu Thanh "..."
Cả trường quay "..." Cái này...hình như không giống trong kịch bản thì phải
Người phụ tá bên cạnh thì thầm với Chu đạo diễn,
"Thưa ngài! Có cần dừng..."
"Không cần! tiếp tục đi!" Chu đạo diễn lập tức ngắt lời, chăm chú quan sát màn hình
Dù bị Số 23 tự tiện sửa đổi kịch bản nhưng Hạ Tiếu Thanh cũng đâu phải dạng vừa, cô ta lập tức đi đến trước mặt cô, dơ cao cánh tay,
"Cậu thật quá đáng! "
'Bộp'
Cánh tay của cô ta không những không đến được chỗ Số 23 mà còn bị cô thản nhiên nắm lấy
Thiếu nữ không cao hứng xiết chặt tay, đem Hạ Tiếu Thanh làm đau, nước mắt theo phản ứng chảy ra càng nhiều, trông vô cùng uất ức như đang bị bạn thân phản bội
"Còn cô thì sao? Nếu có giỏi thì sao không giữ chắc người đàn ông của mình đi!"
Số 23 nói một câu như vậy, rồi nở một nụ cười soái đúng tiêu chuẩn, buông tay cô ta ra, nguẩy chiếc đuôi gà phía sau, hiên ngang bước xuống khỏi sân thượng, bỏ trơ lại một mình nữ chủ đứng đó
"Cắt! Good!"
Đạo diễn Chu không cản, mọi người cũng không dám ho he gì thêm, cảnh quay cứ như thế mà kết thúc, nhưng tất nhiên là có người bất mãn.
Sau đó là thêm hai cảnh quay nữa, tuy không cần phải diễn với nữ chính, nhưng là Số 23 vẫn cứ diễn theo ý mình, không chịu phối hợp với các diễn viên.
Đạo diễn Chu không ngăn cô, vì cách cô làm không phá hỏng bộ phim mà còn toát lên khí chất thật sự của nhân vật.
Kết thúc buổi diễn, Số 23 uể oải cầm túi, rời trường quay đi đến đại sảnh.
Bỗng nhiên cô va phải một cậu nhân viên đeo kính đang bê một thùng hàng cồng kềnh, khiến cả hai người ngã xuống
Số 23 "..." Hôm nay đúng là xui tận mạng mà
Cậu nhân viên đó vội đứng dậy tiến đến gần cô , chìa tay ra
"Xin lỗi! Tôi muốn xin lại cặp kính!"
Số 23 "..." Chứ không phải là đỡ tôi dậy à?
[ Nhiệm vụ phụ tuyến: Bao dưỡng thiếu gia nhà họ Cảnh ]
"..." Bao dưỡng? Cái nhiệm vụ quái quỷ gì thế? Bà đây lo ăn còn chưa xong?
[ Ý trên mặt chữ, thỉnh ký chủ tự hiểu ]
[ Mục tiêu: Trước mặt. ]
Tên này á? Thiếu gia nhà họ Cảnh? Boss cuối thật à? Trông giống cậu nhân viên hơn đấy!!!
Số 23 phủi mông, cầm cặp kính đứng dậy, đang định nói gì đó với người đối diện, bỗng
Bốn mắt nhìn thẳng nhau,
Đôi mắt của hắn mang màu đen dịu dàng, sâu thẳm như mặt hồ không chút gợn sóng, phản chiếu ánh sao trong đêm tối đen đặc, diện mạo xuất sắc vô biên cách xa trần thế làm người yêu thích.
Số 23 sững lại, nhìn hắn vài giây,
"Làm ơn trả lại kính cho tôi!"
"Cậu..."
"Lưu Linh! Cô ra đây cho tôi!" Đúng lúc cô định nói gì đó, nam chủ Tuần Diễm đứng ở lối vào, cầm tay nữ chủ đang khóc thút thít, hét lên với cô.
Số 23 "..." Mẹ nó đang giây phút quan trọng!
Thiếu nữ cau mày không đáp, cũng không hề quan tâm đến lời nói của ai kia, lập tức cầm tay người trước mặt kéo ra ngoài
Tôi sẽ tính sổ với hai người sau!
Đến một ngõ nhỏ, Số 23 ấn người nào đó vào góc tường, chống hai tay sang hai bên
Cái hoàn cảnh trông không đúng lắm! Cứ như cường bạo đang ức hiếp con gái nhà lành ấy!
"Nói! Cậu là ai?"
Hắn nhìn cô không chớp mắt "Làm ơn trả tôi cặp kính!"
Số 23 "..." Mẹ nó! Kính, kính, kính... Ngươi đi yêu cái kính luôn đi! Tin ta đây cho 'nó' đi luôn không hả?
Thiếu nữ không nhiều lời, liền bắt đầu bá đạo cường thủ hào đoạt, lập tức vạch áo của hắn lên,
Ai đó đang bị Số 23 cường bạo không rõ lí do "..." Cái này... là hắn đang bị chiếm tiện nghi đúng không?
Trên ngực hắn, nổi rõ lên một cái sẹo hình chữ thập màu đỏ, ở ngay chính giữa tim, nổi bật trên làn da trắng tựa bạch ngọc, thực trông vô cùng chói mắt,
Hệ thống! Lăn ra đây giải thích!!!
[ Không thuộc phạm vi được cho phép! Xin hỏi câu khác! ]
Đáp án này khiến ta có chút không hài lòng.
Thiếu nữ khoanh tay, bộ dáng thong thả, không còn gấp gáp như trước, lại nhàn tản thả ra một câu,
Hắn có phải Lăng Triệt không?
[ ...Phải ]
Số 23 im lìm, cúi gằm mặt một lúc lâu
Hệ thống [...] Không lẽ ký chủ tức giận rồi! Có phải nó muốn giấu đâu!!!
Bỗng Số 23 ngửa mặt lên, cười vui vẻ, tươi tỉnh như hoa, chẳng có gì là giống đang giận
Số 23 "..." Cẩu hệ thống! Chả cho người ta biết sớm gì cả!
Cẩu hệ thống [ Oan ức quá! Ký chủ có hỏi đâu!" Hệ thống ta rất ư là vô tội...
Số 23 bỗng nhiên đưa ngón trỏ ra phía trước, ngoắc ngoắc người nào đó đang ngu ngơ không hiểu chuyện gì xảy ra
"Được rồi! Từ hôm nay ta sẽ bao dưỡng ngươi!" Giọng điệu chả có gì là phiền toái như lúc nãy cô vừa kêu ca
Ai đó "..." Cái tình huống này có gì đó không đúng cho lắm
Hệ thống [...] Ký chủ không phải cơm ăn còn chưa kiếm được sao???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.