Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Chương 672: Ấn nô 28
Nhất Hồ Long Tỉnh Trà
25/07/2021
Edit: Jess93
Ming và Ari lập tức kêu khổ không ngừng, hai người bọn họ đi đâu mới lấy được lệnh bài của ông già Xin kia?
Sau đó từng đội từng đội người bắt đầu dọn dẹp toàn bộ phòng trong phủ Lãnh Chúa.
Hai người trốn đông trốn tây, cuối cùng vẫn bị người bắt được.
Xin trông thấy là hai người bọn họ, khóe miệng nhếch lên, gạt ra một độ cong trào phúng, trong ánh mắt không có một tia nhiệt độ.
"Mang hai người kia giao cho Lãnh Chúa xử lý." Xin trầm giọng phân phó, không giận mà uy, đã mơ hồ có phong thái đại tướng.
Sau đó một tiểu đội người áp giải hai người bọn họ đi gặp Lâm Tịch.
Trải qua hai cuộc cố nhân trùng phùng trong thời gian ngắn ngủi như vậy, lần đầu tiên là ấm lòng, lần thứ hai là lo lắng.
Chẳng qua ấm lòng chính là Lâm Tịch, lo lắng chính là Ming và Ari.
Hai người cúi thấp đầu tới mức sắp vào trong đũng quần rồi, hận không thể có thể làm đà điểu một phen, trực tiếp cắm đầu xuống đất nhắm mắt làm ngơ.
Ari còn nhớ rõ, lúc đó chính mình chỉ trích Aka không chịu cứu giúp người khác như thế nào, tất nhiên càng không quên nô ấn trêи người bọn họ vì sao lại được xóa.
Nghĩ đến chuyện này, Ari cắn môi sắp bật ra máu.
Tên súc sinh Sanno lòng lang dạ sói này!
Bọn họ mạo hiểm tính mạng đưa cho ông ta tình báo hữu dụng như vậy cũng chỉ đổi được xóa nô ấn mà thôi.
Nhưng hiện tại, Aka chiếm phủ Lãnh Chúa, lập tức ban bố pháp quy, sau đó hai lãnh địa Sangrou và Snake, đã không còn ấn nô, phủ Lãnh Chúa miễn phí trợ giúp toàn bộ ấn nô xóa đi nô ấn.
Nghe nói sau này tất cả ấn nô đều là dân thường, hơn nữa phủ Lãnh Chúa còn ban cho nhà cửa ở lại, ai tạm thời không có ruộng đất và nguồn thu nhập, có thể ký khế ước làm công cho người ta.
Sớm biết..
Sớm biết liền đi theo Aka.
Nhìn xem Ara lúc trước nhát gan giống như một con chim cút, hiện tại người khác đều phải gọi cô ta một tiếng cô Ara, những lão gia mặc quan bào trông thấy cô ta đều phải khách khách khí khí.
Ari ghen tị đến đỏ ngầu cả mắt, cô ta tự nhận mọi thứ đều mạnh hơn con chim cút kia gấp trăm lần!
Biết vậy chẳng làm, đúng là một bước sai, từng bước sai!
Bên tai truyền đến tiếng cười lạnh của Aka: "Nói đến ta còn phải cảm tạ hai vị, không có các ngươi mật báo, làm sao Sanno lại kịp thời chạy tới đưa cho ta nhân mã và các loại vật tư cần thiết để khai thác mỏ như vậy?"
"Không, không có gì, nên như vậy, nên như vậy.."
Hai người cúi thấp đầu, giống hai con gà bị lấy máu xong, vặt sạch lông.
Cho dù có giả bộ đáng thương, cũng là hai mặt hàng lòng dạ hiểm độc dựa vào bán đứng người khác để đổi lấy vinh hoa phú quý cho chính mình.
Nếu như cô vẫn là Aka lúc trước, rất có thể đã bỏ mạng bởi vì hai người kia mật báo.
Lâm Tịch nhìn hai người kia bày ra bộ dáng mặc cho ngươi xâu xé, bọn họ ngược lại rất hiểu rõ lòng người, biết rõ rất nhiều người chính là ngươi càng phản kháng càng giãy dụa càng sợ hãi thì họ mới càng có cảm giác thành công.
Hai người kia chắc chắn cảm thấy Aka tất nhiên là hận bọn họ thấu xương.
Thật ra các ngươi đã suy nghĩ nhiều, nếu như không phải giữ lại các ngươi đi mật báo, lão tử sớm chơi chết các ngươi.
"Ta còn tưởng rằng Sanno dầu gì cũng nên cho các ngươi làm tổng trưởng bộ nô ɭệ gì đó, không ngờ chẳng qua là xóa nô ấn, hình như các ngươi vẫn đang làm công việc của ấn nô. Ta thấy hai người các ngươi đối với công việc ấn nô này tất nhiên là vô cùng yêu quý, không tiếc bán tính mạng của người khác cũng muốn đổi được cơ hội làm ấn nô tại phủ Lãnh Chúa."
Đánh rắm!
Ming và Ari gần như cùng lúc hò hét ở trong lòng, đồng thời hận ý đối với Sanno đã đạt tới mức chưa từng thấy.
Bọn họ vốn nghĩ bán đứng Aka, tối thiểu sẽ được Sanno trọng dụng, nhưng bọn họ không biết, ở trong mắt một quý tộc Lãnh Chúa, ấn nô, mãi mãi cũng chỉ là ấn nô.
Cho dù ngươi vì bọn họ máu chảy đầu rơi, bọn họ vẫn cảm thấy đó là chuyện may mắn đối với một ấn nô ti tiện.
Nói cách khác chính là ta giết chết ngươi, ngươi cũng nên cảm thấy vinh hạnh, bởi vì ngươi là chết trong tay một quý tộc.
Thúi lắm!
Kịch bản tẩy não điển hình của một số giáo phái, nhưng vấn đề là trải qua thời gian dài, trong lúc bọn họ đang thôi miên người khác cũng thuận tiện thôi miên chính mình.
Chế độ xã hội nô ɭệ mục nát do hậu nhân của người được gọi là Vu thần sáng tạo ra, thật ra đã bị phong hóa đến mức thủng trăm ngàn lỗ, ngày nhóm ấn nô nổi dậy chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
"Các ngươi không cần sợ hãi, tướng quân có kiếm, không chém ruồi bọ, ta sẽ không giết loại người như các ngươi, chẳng những không giết, ta sẽ còn thành toàn cho các ngươi."
Lâm Tịch nói ra làm trong lòng hai người vẫn luôn giả chết kia thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Tịch nhìn Ari cúi đầu khiến cổ áo trượt xuống làm lộ ra ấn ký màu trắng nhàn nhạt rõ ràng dưới xương quai xanh, đó là dấu vết để lại lúc xóa nô ấn.
"Gọi người bộ nô ɭệ tới đây."
Ari và Ming như hai con cá sắp chết, bị ném ra phủ Lãnh Chúa.
Dưới xương quai xanh của bọn họ lại bị in hai dấu nô ấn lần nữa, còn là nô ấn hai lãnh địa Sangrou và Snake, đùi bên trái, bên phải cũng như thế.
Hơn nữa trêи gương mặt hai người còn có một nhóm chữ chiếm diện tích không lớn, nhưng lại được khắc rất tinh xảo: "Bán bạn cầu vinh, người người có thể ức hϊế͙p͙."
Hai người không biết chữ, bọn họ chỉ cảm thấy người khác đều đang khí thế ngất trời xóa nô ấn, mà bọn họ lại bị in nô ấn sau khi đã xóa đi nô ấn, sau này hai lãnh địa Sangrou và Snake chỉ chỉ có hai ấn nô duy nhất là bọn họ.
Sau khi cái bóng tử vong tan đi, một loại xấu hổ có vứt đi cũng không được lại quanh quẩn trong lòng.
Bọn họ dường như luôn sống không giống bình thường như vậy.
Nhưng có trời mới biết trong tiếng la ó của một đám ấn nô, bọn họ hi vọng chính mình tàng hình giữa đám đông cỡ nào!
Chẳng qua lúc này hai người chỉ lo cúi đầu đi nhanh cũng không biết, gian nan của bọn họ, vừa mới bắt đầu.
Tùy theo mà đến, là Lâm Tịch quyết đoán cải cách một loạt.
Thống nhất hai lãnh địa Sangrou và Snake, ban đầu Xin và Sangmu bọn họ đề nghị gọi là lãnh địa SangSnake, Lâm Tịch cảm thấy không dễ nghe, nhớ tới "Thất chi đông ngung, thu chi tang du*" Lâm Tịch vốn không có khả năng đặt tên quyết định gọi địa bàn của cô sẽ tên là lãnh địa Tang Du, cũng đổi dòng họ chính mình thành Tang Du.
*mất bên đông, được bên tây: Có nghĩa là ban đầu tại một phương diện nào đó thất bại, nhưng cuối cùng lại thành công tại phương diện khác.
Huỷ bỏ chế độ ăn thịt người, cấm giết ấn nô hoặc dân thường để ăn.
Lý do là đồng loại tương tàn sẽ bị trời phạt không nói, lại càng dễ sinh sôi các loại bệnh tật, cho nên mọi người mới thường chết sớm, hơn nữa thật ra thịt người rất khó ăn, so với thịt những loài động vật như rắn và dã thú trong rừng, quả thực là khó có thể nuốt xuống.
Huỷ bỏ chế độ ấn nô vô nhân đạo, cải cách thành chế độ thuê mướn.
Phủ Lãnh Chúa sẽ lấy mình làm gương, miễn phí xóa nô ấn cho ấn nô của hai lãnh địa.
Tin tức này lập tức gây nên sóng to gió lớn.
Trước đó đã nói, lợi ích là toàn bộ nguồn gốc của mọi thứ.
Ai làm Lãnh Chúa đối những chủ nhân quý tộc kia mà nói, cũng không có quá nhiều ảnh hưởng.
Nhưng trải qua thời gian dài, chiếm hữu số lượng ấn nô nhiều hay ít cũng coi là một tiêu chuẩn cân nhắc thực lực gia tộc hoặc cá nhân, điều này tổn hại lợi ích các quý tộc hết sức nghiêm trọng, lập tức trước cửa phủ Lãnh Chúa náo nhiệt đến cực điểm.
Có người ngửa mặt lên trời bi thương, có người chửi ầm lên, cũng có người đau thương buồn bã cầu xin Lãnh Chúa mới cho con đường sống.
Dù sao pháp không trách chúng, có bản lĩnh giết tất cả chúng ta đi, tự mình làm một Lãnh Chúa chỉ còn mỗi cái túi rỗng đi!
Thậm chí còn có ấn nô không rõ nội tình bị kϊƈɦ động đến cửa phủ Lãnh Chúa quỳ xuống đất kháng nghị, Lãnh Chúa mới làm điều ngang ngược, khiến bọn hắn trôi dạt khắp nơi, không có mảnh ngói che đầu.
Động thịt trong mâm người nào, người đó tức giận!
Bây giờ Lâm Tịch đã cảm nhận được sự khó khăn của Thương Ưởng*.
*Thương Ưởng (khoảng 390 TCN – 338 TCN) Trong thời chiến quốc, ông là một nhà chính trị, nhà cải cách, nhà tư tưởng và nhà chiến lược quân sự, đại diện cho trường phái luật gia, hậu duệ của Quốc vương nước Vệ. Thương Ưởng đã trợ giúp Trần Thế công và tiến hành cải cách, đưa Tần trở thành một quốc gia hùng mạnh và thịnh vượng, được gọi là "Cải cách Tương Ưởng."
Chẳng qua cô đã chuẩn bị từ sớm, không nóng không vội, trong phủ Lãnh Chúa lại ban bố một thông báo.
Theo bàn giao của cựu Lãnh Chúa Sanno, có vàng tại chỗ gần suối Dali giáp ranh con sông lớn, nay phủ Lãnh Chúa đã phái người phụ trách toàn bộ sông giáp ranh, đồng ý cho gia tộc hoặc cá nhân phóng thích ấn nô có thể đạt được tư cách đi đãi vàng tại suối Dali.
Về vấn đề ăn ngủ không cần lo lắng, << Thành Hoàng Kim >> của Lãnh Chúa Tang Du đã lên kế hoạch xây dựng đã lâu, cũng có quân đội đóng giữ tuần tra ngày đêm. Trong thành đã chứa đựng thóc gạo, rau quả, thịt động vật với số lượng lớn, đảm bảo người đi qua đãi vàng áo cơm không lo, an toàn không ngại.
Bây giờ đất trong thành được bán nửa giá, mua trước được trước, gia tộc có được chứng nhận đãi vàng được hưởng quyền ưu tiên chọn lựa khu vực.
Phủ Lãnh Chúa bán vật liệu xây dựng như bùn cát, đá, vật liệu gỗ.. Với giá thấp.
Chỉ lệnh này vừa ban bố ra ngoài, toàn bộ chủ thành đều vỡ tổ!
Ming và Ari lập tức kêu khổ không ngừng, hai người bọn họ đi đâu mới lấy được lệnh bài của ông già Xin kia?
Sau đó từng đội từng đội người bắt đầu dọn dẹp toàn bộ phòng trong phủ Lãnh Chúa.
Hai người trốn đông trốn tây, cuối cùng vẫn bị người bắt được.
Xin trông thấy là hai người bọn họ, khóe miệng nhếch lên, gạt ra một độ cong trào phúng, trong ánh mắt không có một tia nhiệt độ.
"Mang hai người kia giao cho Lãnh Chúa xử lý." Xin trầm giọng phân phó, không giận mà uy, đã mơ hồ có phong thái đại tướng.
Sau đó một tiểu đội người áp giải hai người bọn họ đi gặp Lâm Tịch.
Trải qua hai cuộc cố nhân trùng phùng trong thời gian ngắn ngủi như vậy, lần đầu tiên là ấm lòng, lần thứ hai là lo lắng.
Chẳng qua ấm lòng chính là Lâm Tịch, lo lắng chính là Ming và Ari.
Hai người cúi thấp đầu tới mức sắp vào trong đũng quần rồi, hận không thể có thể làm đà điểu một phen, trực tiếp cắm đầu xuống đất nhắm mắt làm ngơ.
Ari còn nhớ rõ, lúc đó chính mình chỉ trích Aka không chịu cứu giúp người khác như thế nào, tất nhiên càng không quên nô ấn trêи người bọn họ vì sao lại được xóa.
Nghĩ đến chuyện này, Ari cắn môi sắp bật ra máu.
Tên súc sinh Sanno lòng lang dạ sói này!
Bọn họ mạo hiểm tính mạng đưa cho ông ta tình báo hữu dụng như vậy cũng chỉ đổi được xóa nô ấn mà thôi.
Nhưng hiện tại, Aka chiếm phủ Lãnh Chúa, lập tức ban bố pháp quy, sau đó hai lãnh địa Sangrou và Snake, đã không còn ấn nô, phủ Lãnh Chúa miễn phí trợ giúp toàn bộ ấn nô xóa đi nô ấn.
Nghe nói sau này tất cả ấn nô đều là dân thường, hơn nữa phủ Lãnh Chúa còn ban cho nhà cửa ở lại, ai tạm thời không có ruộng đất và nguồn thu nhập, có thể ký khế ước làm công cho người ta.
Sớm biết..
Sớm biết liền đi theo Aka.
Nhìn xem Ara lúc trước nhát gan giống như một con chim cút, hiện tại người khác đều phải gọi cô ta một tiếng cô Ara, những lão gia mặc quan bào trông thấy cô ta đều phải khách khách khí khí.
Ari ghen tị đến đỏ ngầu cả mắt, cô ta tự nhận mọi thứ đều mạnh hơn con chim cút kia gấp trăm lần!
Biết vậy chẳng làm, đúng là một bước sai, từng bước sai!
Bên tai truyền đến tiếng cười lạnh của Aka: "Nói đến ta còn phải cảm tạ hai vị, không có các ngươi mật báo, làm sao Sanno lại kịp thời chạy tới đưa cho ta nhân mã và các loại vật tư cần thiết để khai thác mỏ như vậy?"
"Không, không có gì, nên như vậy, nên như vậy.."
Hai người cúi thấp đầu, giống hai con gà bị lấy máu xong, vặt sạch lông.
Cho dù có giả bộ đáng thương, cũng là hai mặt hàng lòng dạ hiểm độc dựa vào bán đứng người khác để đổi lấy vinh hoa phú quý cho chính mình.
Nếu như cô vẫn là Aka lúc trước, rất có thể đã bỏ mạng bởi vì hai người kia mật báo.
Lâm Tịch nhìn hai người kia bày ra bộ dáng mặc cho ngươi xâu xé, bọn họ ngược lại rất hiểu rõ lòng người, biết rõ rất nhiều người chính là ngươi càng phản kháng càng giãy dụa càng sợ hãi thì họ mới càng có cảm giác thành công.
Hai người kia chắc chắn cảm thấy Aka tất nhiên là hận bọn họ thấu xương.
Thật ra các ngươi đã suy nghĩ nhiều, nếu như không phải giữ lại các ngươi đi mật báo, lão tử sớm chơi chết các ngươi.
"Ta còn tưởng rằng Sanno dầu gì cũng nên cho các ngươi làm tổng trưởng bộ nô ɭệ gì đó, không ngờ chẳng qua là xóa nô ấn, hình như các ngươi vẫn đang làm công việc của ấn nô. Ta thấy hai người các ngươi đối với công việc ấn nô này tất nhiên là vô cùng yêu quý, không tiếc bán tính mạng của người khác cũng muốn đổi được cơ hội làm ấn nô tại phủ Lãnh Chúa."
Đánh rắm!
Ming và Ari gần như cùng lúc hò hét ở trong lòng, đồng thời hận ý đối với Sanno đã đạt tới mức chưa từng thấy.
Bọn họ vốn nghĩ bán đứng Aka, tối thiểu sẽ được Sanno trọng dụng, nhưng bọn họ không biết, ở trong mắt một quý tộc Lãnh Chúa, ấn nô, mãi mãi cũng chỉ là ấn nô.
Cho dù ngươi vì bọn họ máu chảy đầu rơi, bọn họ vẫn cảm thấy đó là chuyện may mắn đối với một ấn nô ti tiện.
Nói cách khác chính là ta giết chết ngươi, ngươi cũng nên cảm thấy vinh hạnh, bởi vì ngươi là chết trong tay một quý tộc.
Thúi lắm!
Kịch bản tẩy não điển hình của một số giáo phái, nhưng vấn đề là trải qua thời gian dài, trong lúc bọn họ đang thôi miên người khác cũng thuận tiện thôi miên chính mình.
Chế độ xã hội nô ɭệ mục nát do hậu nhân của người được gọi là Vu thần sáng tạo ra, thật ra đã bị phong hóa đến mức thủng trăm ngàn lỗ, ngày nhóm ấn nô nổi dậy chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
"Các ngươi không cần sợ hãi, tướng quân có kiếm, không chém ruồi bọ, ta sẽ không giết loại người như các ngươi, chẳng những không giết, ta sẽ còn thành toàn cho các ngươi."
Lâm Tịch nói ra làm trong lòng hai người vẫn luôn giả chết kia thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Tịch nhìn Ari cúi đầu khiến cổ áo trượt xuống làm lộ ra ấn ký màu trắng nhàn nhạt rõ ràng dưới xương quai xanh, đó là dấu vết để lại lúc xóa nô ấn.
"Gọi người bộ nô ɭệ tới đây."
Ari và Ming như hai con cá sắp chết, bị ném ra phủ Lãnh Chúa.
Dưới xương quai xanh của bọn họ lại bị in hai dấu nô ấn lần nữa, còn là nô ấn hai lãnh địa Sangrou và Snake, đùi bên trái, bên phải cũng như thế.
Hơn nữa trêи gương mặt hai người còn có một nhóm chữ chiếm diện tích không lớn, nhưng lại được khắc rất tinh xảo: "Bán bạn cầu vinh, người người có thể ức hϊế͙p͙."
Hai người không biết chữ, bọn họ chỉ cảm thấy người khác đều đang khí thế ngất trời xóa nô ấn, mà bọn họ lại bị in nô ấn sau khi đã xóa đi nô ấn, sau này hai lãnh địa Sangrou và Snake chỉ chỉ có hai ấn nô duy nhất là bọn họ.
Sau khi cái bóng tử vong tan đi, một loại xấu hổ có vứt đi cũng không được lại quanh quẩn trong lòng.
Bọn họ dường như luôn sống không giống bình thường như vậy.
Nhưng có trời mới biết trong tiếng la ó của một đám ấn nô, bọn họ hi vọng chính mình tàng hình giữa đám đông cỡ nào!
Chẳng qua lúc này hai người chỉ lo cúi đầu đi nhanh cũng không biết, gian nan của bọn họ, vừa mới bắt đầu.
Tùy theo mà đến, là Lâm Tịch quyết đoán cải cách một loạt.
Thống nhất hai lãnh địa Sangrou và Snake, ban đầu Xin và Sangmu bọn họ đề nghị gọi là lãnh địa SangSnake, Lâm Tịch cảm thấy không dễ nghe, nhớ tới "Thất chi đông ngung, thu chi tang du*" Lâm Tịch vốn không có khả năng đặt tên quyết định gọi địa bàn của cô sẽ tên là lãnh địa Tang Du, cũng đổi dòng họ chính mình thành Tang Du.
*mất bên đông, được bên tây: Có nghĩa là ban đầu tại một phương diện nào đó thất bại, nhưng cuối cùng lại thành công tại phương diện khác.
Huỷ bỏ chế độ ăn thịt người, cấm giết ấn nô hoặc dân thường để ăn.
Lý do là đồng loại tương tàn sẽ bị trời phạt không nói, lại càng dễ sinh sôi các loại bệnh tật, cho nên mọi người mới thường chết sớm, hơn nữa thật ra thịt người rất khó ăn, so với thịt những loài động vật như rắn và dã thú trong rừng, quả thực là khó có thể nuốt xuống.
Huỷ bỏ chế độ ấn nô vô nhân đạo, cải cách thành chế độ thuê mướn.
Phủ Lãnh Chúa sẽ lấy mình làm gương, miễn phí xóa nô ấn cho ấn nô của hai lãnh địa.
Tin tức này lập tức gây nên sóng to gió lớn.
Trước đó đã nói, lợi ích là toàn bộ nguồn gốc của mọi thứ.
Ai làm Lãnh Chúa đối những chủ nhân quý tộc kia mà nói, cũng không có quá nhiều ảnh hưởng.
Nhưng trải qua thời gian dài, chiếm hữu số lượng ấn nô nhiều hay ít cũng coi là một tiêu chuẩn cân nhắc thực lực gia tộc hoặc cá nhân, điều này tổn hại lợi ích các quý tộc hết sức nghiêm trọng, lập tức trước cửa phủ Lãnh Chúa náo nhiệt đến cực điểm.
Có người ngửa mặt lên trời bi thương, có người chửi ầm lên, cũng có người đau thương buồn bã cầu xin Lãnh Chúa mới cho con đường sống.
Dù sao pháp không trách chúng, có bản lĩnh giết tất cả chúng ta đi, tự mình làm một Lãnh Chúa chỉ còn mỗi cái túi rỗng đi!
Thậm chí còn có ấn nô không rõ nội tình bị kϊƈɦ động đến cửa phủ Lãnh Chúa quỳ xuống đất kháng nghị, Lãnh Chúa mới làm điều ngang ngược, khiến bọn hắn trôi dạt khắp nơi, không có mảnh ngói che đầu.
Động thịt trong mâm người nào, người đó tức giận!
Bây giờ Lâm Tịch đã cảm nhận được sự khó khăn của Thương Ưởng*.
*Thương Ưởng (khoảng 390 TCN – 338 TCN) Trong thời chiến quốc, ông là một nhà chính trị, nhà cải cách, nhà tư tưởng và nhà chiến lược quân sự, đại diện cho trường phái luật gia, hậu duệ của Quốc vương nước Vệ. Thương Ưởng đã trợ giúp Trần Thế công và tiến hành cải cách, đưa Tần trở thành một quốc gia hùng mạnh và thịnh vượng, được gọi là "Cải cách Tương Ưởng."
Chẳng qua cô đã chuẩn bị từ sớm, không nóng không vội, trong phủ Lãnh Chúa lại ban bố một thông báo.
Theo bàn giao của cựu Lãnh Chúa Sanno, có vàng tại chỗ gần suối Dali giáp ranh con sông lớn, nay phủ Lãnh Chúa đã phái người phụ trách toàn bộ sông giáp ranh, đồng ý cho gia tộc hoặc cá nhân phóng thích ấn nô có thể đạt được tư cách đi đãi vàng tại suối Dali.
Về vấn đề ăn ngủ không cần lo lắng, << Thành Hoàng Kim >> của Lãnh Chúa Tang Du đã lên kế hoạch xây dựng đã lâu, cũng có quân đội đóng giữ tuần tra ngày đêm. Trong thành đã chứa đựng thóc gạo, rau quả, thịt động vật với số lượng lớn, đảm bảo người đi qua đãi vàng áo cơm không lo, an toàn không ngại.
Bây giờ đất trong thành được bán nửa giá, mua trước được trước, gia tộc có được chứng nhận đãi vàng được hưởng quyền ưu tiên chọn lựa khu vực.
Phủ Lãnh Chúa bán vật liệu xây dựng như bùn cát, đá, vật liệu gỗ.. Với giá thấp.
Chỉ lệnh này vừa ban bố ra ngoài, toàn bộ chủ thành đều vỡ tổ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.