Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Chương 675: Ấn nô 31
Nhất Hồ Long Tỉnh Trà
25/07/2021
Edit: Jess93
Hiện tại trêи cơ bản thành Hoàng Kim bên kia chẳng khác nào được bạn học Lâm Tịch vẽ một vòng tròn, sau đó biến thành khu nghiên cứu kỹ thuật và phát triển kinh tế suối Dali.
Các ngành nghề diễn sinh ra từ việc kiếm tiền cũng đều phát triển mạnh mẽ, mà đống cát phế thải ở quặng mỏ bên kia cũng biến thành thứ có giá trị lợi dụng.
Sangrou bên này chỉ có một con đường vừa thông với Snake, vừa thông về hướng lãnh địa Juya, bởi vậy chỉ cần xây dựng cửa khẩu ở Juya bên kia là đủ.
Mà Snake bên này tương đối phức tạp, tổng cộng có ba con đường, phân biệt thông hướng lãnh địa Yunshui, lãnh địa Zhaken còn có một nơi rất đặc biệt chính là tộc địa Bacon.
Bacon cũng không phải là lãnh địa, mà là một gia tộc mẫu hệ cực kỳ lạc hậu.
Nguyên nhân có thể để cho tộc Bacon vẫn luôn tồn tại chính là chỗ này cung cấp muối ăn cho tất cả lãnh địa ở gần đây.
Nơi cả tộc Bacon sinh sống đều có thể thấy được ruộng muối ở khắp nơi, cả tộc dựa vào kỹ thuật làm muối khéo léo đạt được muối ăn và đổi lấy vật phẩm bọn họ cần với lãnh địa chung quanh.
Bacon là một gia tộc vô cùng thân thiện, có đôi khi gặp được vài lãnh địa thu hoạch không tốt, tùy tiện cho chút gì đó, bọn họ cũng chịu dùng muối ăn đổi cho ngươi.
Mặc dù mấy lãnh địa khác đều nhìn chằm chằm Bacon, nhưng ai cũng không dám đi gặm khối thịt mỡ kia, chỉ sợ sau khi ăn lại tiêu hóa không tốt.
Ai dám vọng động, tất nhiên sẽ bị lãnh địa khác liên hợp chèn ép, bởi vậy Bacon ngược lại có thể bình an sống sót.
Mãi cho đến khi gã Jinglan không biết xấu hổ này lắc nồi trêи sông, trực tiếp lướt qua bọn họ tuyên bố Bacon là của anh ta!
Không cam tâm, nhưng lại không thể làm gì?
Báo Vương Jinglan, đừng nói bọn họ những tiểu lãnh địa này, cho dù là những Đại Lãnh Chúa có chiến lực ngang anh ta cũng đều không dám khinh thường.
Cũng may, sau khi Jinglan chiếm lĩnh Bacon thì chỉ nâng giá muối cao hơn một chút, cũng không có hành động khác, mọi người đành cố gắng nhịn xuống cơn tức này.
Quả đấm ngươi lớn ngươi có quyền lên tiếng.
Nghĩ đến Jinglan, Lâm Tịch liền nghĩ tới những lời của Sanno tại địa lao.
Thật lòng mà nói, Lâm Tịch cũng không phải tin hoàn toàn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không tin.
Cảm giác trong bốn ngày ngắn ngủi như vậy Sanno còn không thể soạn ra một câu chuyện xưa sống động như thế.
Thật ra từ khi không đánh mà thắng thâu tóm được hai lãnh địa, Lâm Tịch vẫn luôn có một thắc mắc ở trong lòng, vì sao Jinglan không trực tiếp thu những tiểu lãnh địa này vào trong lãnh thổ của mình, còn đối với tranh đấu giữa bọn hắn, lại buông xuôi bỏ mặc chứ?
Có được hai tiểu lãnh địa, Lâm Tịch cuối cùng đã hiểu cái gọi là Tiểu Lãnh Chúa.
Những Tiểu Lãnh Chúa có lãnh địa này thì tương đương với một trấn nhỏ của đời sau mà thôi.
Bình thường có một ngàn đến chừng ba ngàn phủ binh gần một trăm kỵ binh, sẽ được coi là Lãnh Chúa có chiến lực.
Mà Jinglan nghe nói phủ binh dưới trướng có chừng mười vạn.
Bắt lấy một thị trấn nho nhỏ còn không phải chuyện dễ như chơi?
Lại nghe nói đó cũng không phải là lãnh địa của Jinglan anh ta!
Sangrou nổi tiếng với tơ lụa, đất lành, trong rừng rắn ở Snake tồn tại lượng lớn chim quý thú lạ, gốm sứ ở Juya có thể xưng là tuyệt nhất, hầu như mỗi lãnh địa đều có đặc sắc của chính mình, vậy tại sao không dứt khoát chiếm lấy giống như gia tộc làm muối Bacon lúc trước, xử lý những Tiểu Lãnh Chúa này, biến nó thành địa bàn của chính mình, triệt để xưng bá một phương hiệu lệnh thiên hạ không phải càng tốt?
Bởi vậy Lâm Tịch đặc biệt chú ý cẩn thận đối với những việc có quan hệ với Jinglan.
Jinglan cũng là thủ phạm giết chết Rock, đừng quản lý do là gì, tóm lại cô không thể bảo vệ mạng của Rock, dù sao nghĩ cách báo thù cho anh ta cũng được đi.
Huống hồ, mục tiêu nhiệm vụ chủ yếu của cô là Adele, giờ phút này đang ở lãnh địa Jinglan đấy.
Cửa khẩu tại Bacon, Lâm Tịch phái chính là người Phượng vệ trấn giữ.
Cũng may thời đại này giao thông không thông suốt, tin tức truyền lại cũng vô cùng chậm chạp, bây giờ đã là đầu tháng mười một, cách mười chín tháng chín còn có thời gian một năm.
Cô nhất định phải mau chóng lớn mạnh trong một năm này, muốn cô đi dập đầu dâng hương cho Vu thần gì đó?
Nghĩ cũng đừng nghĩ!
Bây giờ bên trong lãnh địa Tang Du là trăm nghề đợi hưng thịnh, thời hạn hơn một năm để giảm xóc càng đặc biệt quý giá.
Quả nhiên như Lâm Tịch dự đoán, khu vực phân ra để bán trong thành Hoàng Kim rất nhanh bị các quý tộc hai lãnh địa tranh đoạt không còn, các nơi cũng bắt đầu xây dựng rầm rộ, giá trị bản thân của nam nữ ấn nô trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng một đường tăng lên, bây giờ tiền lương của người biết xây dựng và đãi vàng cùng với một số công nhân kỹ thuật đã tăng tới thấp nhất năm lượng bạc một tháng.
Không thể không tăng, có một nữ ấn nô Sangrou đặc biệt phụ trách nấu cơm rất nhanh đã nắm giữ bí quyết đãi vàng, theo lời cô ta nói cũng tương tự vo gạo nấu cơm mà thôi.
Chính người phụ nữ này đã sáng tạo ra kỷ lục đãi vàng cao nhất tại suối Dali -- một cân sáu lượng!
Toàn bộ suối Dali sôi trào vì điều này!
Nghe nói bây giờ người phụ nữ này nhận tiền lương mười lượng một tháng, còn có người có ý đồ đào góc.
Thế giới vẫn không công bằng, các quý tộc có tiền chỉ cần cố gắng trả giá cao nhất mỗi tháng mười lượng bạc, mỗi ngày liền có thể kiếm được một cân sáu lượng vàng.
Mặc dù khả năng lại xuất hiện con số này rất thấp, nhưng những ấn nô vừa lấy được thân phận dân thường không có tư cách tự mình đi đãi vàng, nếu không tất nhiên sẽ bị toàn bộ quý tộc cao tầng kịch liệt phản đối.
Chẳng qua từ một người không có đồng nào cho tới bây giờ đều có tiền lương mỗi tháng, hơn nữa tính mạng nhận được bảo hộ, nhóm ấn nô cũng hết sức hài lòng.
Vì kết cục tất cả đều vui vẻ này, Lâm Tịch đúng là đã vắt hết óc.
Về số lượng ấn nô chiếm ưu thế tuyệt đối, đáng tiếc tài nguyên lại nắm giữ trong tay hầu hết quý tộc và các thương nhân.
Lâm Tịch có thể thuận lợi khống chế tiết tấu của trận cải cách này, chủ yếu vẫn là bởi vì cô có được binh lực mạnh mẽ, cho nên mới nói vô luận thời thế thay đổi thế nào, vũ lực mới là vương đạo.
Tất nhiên, có đôi khi Lâm Tịch cảm thấy một bộ óc thông minh cũng coi là một loại vũ lực.
Đây là kết luận cô nhận được từ trêи người chị gái nhỏ Chu Hiểu Đường.
Bởi vì biết sớm muộn cũng phải đối đầu với quái vật khổng lồ Jinglan này, sau khi Lâm Tịch kiểm soát được cục diện, trọng điểm vẫn đặt trêи chuyện luyện binh.
Diện tích của thành Hoàng Kim đã là gấp 4 lần phủ Lãnh Chúa Sangrou, một vùng đất hoang rộng lớn bị Lâm Tịch bán với giá tiền rất cao.
Chỉ có nhiều tiền bạc trong tay, mới có thể dưỡng nổi quân lính với số lượng lớn.
Lục bộ đã đưa ra rất nhiều đề nghị có tính xây dựng, như lấy giá thị trường thu vàng về, sau đó để thợ thủ công gia công thành các loại trang sức, khí cụ tinh xảo rồi bán cho những gia đình giàu có kia.
Theo địa vị nữ giới tăng lên, tất nhiên cũng là nơi tiêu thụ những trang sức này rất tốt, bởi vì rất nhiều bản vẽ đều do Lâm Tịch và Sangmu cùng nhau nghiên cứu ra được, Lâm Tịch không có thiên phú vẽ, tối thiểu còn có ánh mắt nhìn quen các loại vị diện đi.
Sau đó Xin cũng đưa ra sách lược lấy chiến dưỡng chiến, tất nhiên chiến này cũng không phải là chiến kia.
Sau khi trải qua vận động giải phóng ấn nô, sự an toàn mỗi lần các thế gia trao đổi hàng hóa cũng đã tạo thành vấn đề, chính mình thuê lượng lớn ấn nô đi, không có lời, không mang nhiều người đi, an toàn lại không đảm bảo.
Điều này giống như hôm nay ngươi chỉ muốn uống chén sữa bò kết quả lại phải nuôi một con bò sữa.
Thế là bộ phận vận tải của Tang Du được thành lập.
Bên trong đều là các binh sĩ đã học Tôi Thể Thuật, đặc biệt phụ trách bảo hộ các thương đội lui tới, chỉ cần trả một chút tiền là được.
Tiền lương cho quân đội cũng được phân phát, thù lao nhóm thế gia chi trả liền thành tiền thưởng, các binh sĩ cũng được rèn luyện rất tốt.
Quân đội làm bảo tiêu cho thương đội, hệ số an toàn tất nhiên là đạt tiêu chuẩn!
Kiểu hợp tác này khiến tất cả mọi người rất hài lòng.
Vào lúc cơn sốt đãi vàng còn chưa biến mất, Lâm Tịch lại đưa ra quyết định mở rộng rừng rắn ở Snake.
Hiện tại trêи cơ bản thành Hoàng Kim bên kia chẳng khác nào được bạn học Lâm Tịch vẽ một vòng tròn, sau đó biến thành khu nghiên cứu kỹ thuật và phát triển kinh tế suối Dali.
Các ngành nghề diễn sinh ra từ việc kiếm tiền cũng đều phát triển mạnh mẽ, mà đống cát phế thải ở quặng mỏ bên kia cũng biến thành thứ có giá trị lợi dụng.
Sangrou bên này chỉ có một con đường vừa thông với Snake, vừa thông về hướng lãnh địa Juya, bởi vậy chỉ cần xây dựng cửa khẩu ở Juya bên kia là đủ.
Mà Snake bên này tương đối phức tạp, tổng cộng có ba con đường, phân biệt thông hướng lãnh địa Yunshui, lãnh địa Zhaken còn có một nơi rất đặc biệt chính là tộc địa Bacon.
Bacon cũng không phải là lãnh địa, mà là một gia tộc mẫu hệ cực kỳ lạc hậu.
Nguyên nhân có thể để cho tộc Bacon vẫn luôn tồn tại chính là chỗ này cung cấp muối ăn cho tất cả lãnh địa ở gần đây.
Nơi cả tộc Bacon sinh sống đều có thể thấy được ruộng muối ở khắp nơi, cả tộc dựa vào kỹ thuật làm muối khéo léo đạt được muối ăn và đổi lấy vật phẩm bọn họ cần với lãnh địa chung quanh.
Bacon là một gia tộc vô cùng thân thiện, có đôi khi gặp được vài lãnh địa thu hoạch không tốt, tùy tiện cho chút gì đó, bọn họ cũng chịu dùng muối ăn đổi cho ngươi.
Mặc dù mấy lãnh địa khác đều nhìn chằm chằm Bacon, nhưng ai cũng không dám đi gặm khối thịt mỡ kia, chỉ sợ sau khi ăn lại tiêu hóa không tốt.
Ai dám vọng động, tất nhiên sẽ bị lãnh địa khác liên hợp chèn ép, bởi vậy Bacon ngược lại có thể bình an sống sót.
Mãi cho đến khi gã Jinglan không biết xấu hổ này lắc nồi trêи sông, trực tiếp lướt qua bọn họ tuyên bố Bacon là của anh ta!
Không cam tâm, nhưng lại không thể làm gì?
Báo Vương Jinglan, đừng nói bọn họ những tiểu lãnh địa này, cho dù là những Đại Lãnh Chúa có chiến lực ngang anh ta cũng đều không dám khinh thường.
Cũng may, sau khi Jinglan chiếm lĩnh Bacon thì chỉ nâng giá muối cao hơn một chút, cũng không có hành động khác, mọi người đành cố gắng nhịn xuống cơn tức này.
Quả đấm ngươi lớn ngươi có quyền lên tiếng.
Nghĩ đến Jinglan, Lâm Tịch liền nghĩ tới những lời của Sanno tại địa lao.
Thật lòng mà nói, Lâm Tịch cũng không phải tin hoàn toàn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không tin.
Cảm giác trong bốn ngày ngắn ngủi như vậy Sanno còn không thể soạn ra một câu chuyện xưa sống động như thế.
Thật ra từ khi không đánh mà thắng thâu tóm được hai lãnh địa, Lâm Tịch vẫn luôn có một thắc mắc ở trong lòng, vì sao Jinglan không trực tiếp thu những tiểu lãnh địa này vào trong lãnh thổ của mình, còn đối với tranh đấu giữa bọn hắn, lại buông xuôi bỏ mặc chứ?
Có được hai tiểu lãnh địa, Lâm Tịch cuối cùng đã hiểu cái gọi là Tiểu Lãnh Chúa.
Những Tiểu Lãnh Chúa có lãnh địa này thì tương đương với một trấn nhỏ của đời sau mà thôi.
Bình thường có một ngàn đến chừng ba ngàn phủ binh gần một trăm kỵ binh, sẽ được coi là Lãnh Chúa có chiến lực.
Mà Jinglan nghe nói phủ binh dưới trướng có chừng mười vạn.
Bắt lấy một thị trấn nho nhỏ còn không phải chuyện dễ như chơi?
Lại nghe nói đó cũng không phải là lãnh địa của Jinglan anh ta!
Sangrou nổi tiếng với tơ lụa, đất lành, trong rừng rắn ở Snake tồn tại lượng lớn chim quý thú lạ, gốm sứ ở Juya có thể xưng là tuyệt nhất, hầu như mỗi lãnh địa đều có đặc sắc của chính mình, vậy tại sao không dứt khoát chiếm lấy giống như gia tộc làm muối Bacon lúc trước, xử lý những Tiểu Lãnh Chúa này, biến nó thành địa bàn của chính mình, triệt để xưng bá một phương hiệu lệnh thiên hạ không phải càng tốt?
Bởi vậy Lâm Tịch đặc biệt chú ý cẩn thận đối với những việc có quan hệ với Jinglan.
Jinglan cũng là thủ phạm giết chết Rock, đừng quản lý do là gì, tóm lại cô không thể bảo vệ mạng của Rock, dù sao nghĩ cách báo thù cho anh ta cũng được đi.
Huống hồ, mục tiêu nhiệm vụ chủ yếu của cô là Adele, giờ phút này đang ở lãnh địa Jinglan đấy.
Cửa khẩu tại Bacon, Lâm Tịch phái chính là người Phượng vệ trấn giữ.
Cũng may thời đại này giao thông không thông suốt, tin tức truyền lại cũng vô cùng chậm chạp, bây giờ đã là đầu tháng mười một, cách mười chín tháng chín còn có thời gian một năm.
Cô nhất định phải mau chóng lớn mạnh trong một năm này, muốn cô đi dập đầu dâng hương cho Vu thần gì đó?
Nghĩ cũng đừng nghĩ!
Bây giờ bên trong lãnh địa Tang Du là trăm nghề đợi hưng thịnh, thời hạn hơn một năm để giảm xóc càng đặc biệt quý giá.
Quả nhiên như Lâm Tịch dự đoán, khu vực phân ra để bán trong thành Hoàng Kim rất nhanh bị các quý tộc hai lãnh địa tranh đoạt không còn, các nơi cũng bắt đầu xây dựng rầm rộ, giá trị bản thân của nam nữ ấn nô trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng một đường tăng lên, bây giờ tiền lương của người biết xây dựng và đãi vàng cùng với một số công nhân kỹ thuật đã tăng tới thấp nhất năm lượng bạc một tháng.
Không thể không tăng, có một nữ ấn nô Sangrou đặc biệt phụ trách nấu cơm rất nhanh đã nắm giữ bí quyết đãi vàng, theo lời cô ta nói cũng tương tự vo gạo nấu cơm mà thôi.
Chính người phụ nữ này đã sáng tạo ra kỷ lục đãi vàng cao nhất tại suối Dali -- một cân sáu lượng!
Toàn bộ suối Dali sôi trào vì điều này!
Nghe nói bây giờ người phụ nữ này nhận tiền lương mười lượng một tháng, còn có người có ý đồ đào góc.
Thế giới vẫn không công bằng, các quý tộc có tiền chỉ cần cố gắng trả giá cao nhất mỗi tháng mười lượng bạc, mỗi ngày liền có thể kiếm được một cân sáu lượng vàng.
Mặc dù khả năng lại xuất hiện con số này rất thấp, nhưng những ấn nô vừa lấy được thân phận dân thường không có tư cách tự mình đi đãi vàng, nếu không tất nhiên sẽ bị toàn bộ quý tộc cao tầng kịch liệt phản đối.
Chẳng qua từ một người không có đồng nào cho tới bây giờ đều có tiền lương mỗi tháng, hơn nữa tính mạng nhận được bảo hộ, nhóm ấn nô cũng hết sức hài lòng.
Vì kết cục tất cả đều vui vẻ này, Lâm Tịch đúng là đã vắt hết óc.
Về số lượng ấn nô chiếm ưu thế tuyệt đối, đáng tiếc tài nguyên lại nắm giữ trong tay hầu hết quý tộc và các thương nhân.
Lâm Tịch có thể thuận lợi khống chế tiết tấu của trận cải cách này, chủ yếu vẫn là bởi vì cô có được binh lực mạnh mẽ, cho nên mới nói vô luận thời thế thay đổi thế nào, vũ lực mới là vương đạo.
Tất nhiên, có đôi khi Lâm Tịch cảm thấy một bộ óc thông minh cũng coi là một loại vũ lực.
Đây là kết luận cô nhận được từ trêи người chị gái nhỏ Chu Hiểu Đường.
Bởi vì biết sớm muộn cũng phải đối đầu với quái vật khổng lồ Jinglan này, sau khi Lâm Tịch kiểm soát được cục diện, trọng điểm vẫn đặt trêи chuyện luyện binh.
Diện tích của thành Hoàng Kim đã là gấp 4 lần phủ Lãnh Chúa Sangrou, một vùng đất hoang rộng lớn bị Lâm Tịch bán với giá tiền rất cao.
Chỉ có nhiều tiền bạc trong tay, mới có thể dưỡng nổi quân lính với số lượng lớn.
Lục bộ đã đưa ra rất nhiều đề nghị có tính xây dựng, như lấy giá thị trường thu vàng về, sau đó để thợ thủ công gia công thành các loại trang sức, khí cụ tinh xảo rồi bán cho những gia đình giàu có kia.
Theo địa vị nữ giới tăng lên, tất nhiên cũng là nơi tiêu thụ những trang sức này rất tốt, bởi vì rất nhiều bản vẽ đều do Lâm Tịch và Sangmu cùng nhau nghiên cứu ra được, Lâm Tịch không có thiên phú vẽ, tối thiểu còn có ánh mắt nhìn quen các loại vị diện đi.
Sau đó Xin cũng đưa ra sách lược lấy chiến dưỡng chiến, tất nhiên chiến này cũng không phải là chiến kia.
Sau khi trải qua vận động giải phóng ấn nô, sự an toàn mỗi lần các thế gia trao đổi hàng hóa cũng đã tạo thành vấn đề, chính mình thuê lượng lớn ấn nô đi, không có lời, không mang nhiều người đi, an toàn lại không đảm bảo.
Điều này giống như hôm nay ngươi chỉ muốn uống chén sữa bò kết quả lại phải nuôi một con bò sữa.
Thế là bộ phận vận tải của Tang Du được thành lập.
Bên trong đều là các binh sĩ đã học Tôi Thể Thuật, đặc biệt phụ trách bảo hộ các thương đội lui tới, chỉ cần trả một chút tiền là được.
Tiền lương cho quân đội cũng được phân phát, thù lao nhóm thế gia chi trả liền thành tiền thưởng, các binh sĩ cũng được rèn luyện rất tốt.
Quân đội làm bảo tiêu cho thương đội, hệ số an toàn tất nhiên là đạt tiêu chuẩn!
Kiểu hợp tác này khiến tất cả mọi người rất hài lòng.
Vào lúc cơn sốt đãi vàng còn chưa biến mất, Lâm Tịch lại đưa ra quyết định mở rộng rừng rắn ở Snake.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.