Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 678: Ấn nô 34

Nhất Hồ Long Tỉnh Trà

25/07/2021

Edit: Jess93

Lâm Tịch đi tới giữa sườn núi Jiang đã phát hiện, đây tuyệt đối không phải muối, chẳng qua là một loại nham thạch hoặc là khoáng vật nào đó bị phong hóa do nước mưa hay là nước sông cọ rửa tạo thành.

Sau đó Lâm Tịch đã nhìn thấy hang động kia.

Linh khí tại vị diện viễn cổ này rất nồng đậm, mới hơn một năm cô đã đả thông bốn đường kinh mạch, tương đương với mở ra hai đầu thông mạch.

Một khi có được hai đầu thông mạch, trêи cơ bản sự tồn tại của Lâm Tịch coi như đã bật hack tại vị diện này.

Đi theo phía sau mình, cũng đều là tinh anh cùng nhau tu tập hai loại công pháp.

Lâm Tịch nghĩ một lát, dù sao đã đến đây, không bằng vào xem thử.

Qing đi nhanh mấy bước, đuổi kịp Lâm Tịch rồi ngăn cô ở phía sau, muốn mình là người đầu tiên đi vào động, Lâm Tịch cười cười, dứt khoát tùy anh ta.

Trong động cũng không quá ngột ngạt, không khí thông thoáng, bởi vậy có người đốt đuốc làm bằng sơn giao.

Sau khi được xử lý đặc biệt, bây giờ bó đuốc sơn giao này đã có có tác dụng chiếu sáng tương đương giao nhân vảy đen.

Đã có kinh nghiệm ngoài trời phong phú, đã sớm có người trong đội ngũ đánh dấu ký hiệu đặc biệt để ghi nhớ phương hướng, kẻo cho bị lạc trong hang động dưới mặt đất.

Có phụ trách dò đường, có phụ trách bọc hậu, có phụ trách cảnh giới và chiếu sáng, Lâm Tịch nhìn đám người làm việc ngay ngắn trật tự, cho dù xuất hiện một số tượng đá điêu khắc tự nhiên sinh động như thật, cũng sẽ không có ai phát ra một chút tiếng động, mọi người sẽ chỉ yên lặng dừng chân quan sát, sau đó rời đi.

Nhớ tới lúc trước mình và Xin suy nghĩ từng chút một, dạy bảo những Phượng vệ và các binh sĩ kia, từ lúc bắt đầu gần như khiến hai người bọn họ vật vã đến bây giờ hầu như đều không cần cô lên tiếng, gặp phải một số tình huống đột phát mọi người cũng đã biết làm sao đưa ra quyết định tốt nhất trong thời gian ngắn nhất.

Lâm Tịch đột nhiên cảm thấy rất kiêu ngạo.

Hầu hết những người này vốn dĩ đều là ấn nô, tự ti nhát gan, ngay cả tự do cơ bản nhất cũng không dám hi vọng xa vời, là ấn nó nhẫn nhục chịu đựng!

Nhất là, còn có không ít nữ binh bên trong đội ngũ, thậm chí trong Phượng vệ, cũng tồn tại nữ giới.

Ai nói nữ không bằng nam!

Đang lúc tiến lên cùng đội ngũ, kết quả lại nghe thấy một tràng thốt lên ở phía trước.

Ôi, bị vả mặt rồi.

Vừa rồi lão tử còn khen các ngươi ở trong lòng đấy.

Mau chóng đi nhanh mấy bước, Lâm Tịch chạy tới chỗ đám người kêu lên, bó đuốc tề tụ, hang động vốn dĩ đưa tay không thấy năm ngón được chiếu sáng giống như ban ngày.

Lâm Tịch hít vào một ngụm khí lạnh, gần như cũng muốn kêu lên.

Có một tượng đá trong suốt như pha lê đứng thẳng ở đó, đây tuyệt đối không phải pho tượng hình thành từ đá vôi bình thường hay thứ gì đó tương tự, Lâm Tịch đã từng tới không ít hang động đá vôi, chẳng qua những cảnh khu hiện đại kia, phần lớn dựa theo hình dạng thạch nhũ hoặc là tượng đá trong động mà đặc biệt bố trí ánh đèn và bối cảnh, mới nhìn thì giống như tiên cảnh, nhìn kỹ cũng chỉ có như vậy.



Pho tượng này lại khác biệt, gương mặt pho tượng kia quả thực đã gần như trong suốt, rõ ràng là một tượng nữ, ngũ quan tinh xảo, tinh thần phấn chấn, tóc dài được búi tròn đơn giản trêи đỉnh đầu, hơi nghiêng đầu dường như đang nhìn chằm chằm vào thứ gì đó.

Quần áo trêи người pho tượng lại có mấy loại màu sắc, mà dưới chân là một cái bệ màu đen, mơ hồ có một con vật đang nằm sấp.

Lâm Tịch nhíu nhíu mày lại, luôn cảm thấy pho tượng kia giống như đã từng quen biết, nhưng lại nhớ không nổi đã gặp ở đâu.

Ngồi xổm xuống quan sát cái bệ màu đen kia, trong miệng lầm bầm: "Tảng đá màu đen này ngược lại.. Giống dã thú gì đó."

"Là báo, báo đen!" Qing đứng bên cạnh Lâm Tịch, trong ánh mắt mang theo cuồng nhiệt!

Lâm Tịch đứng dậy, giương mắt nhìn kỹ pho tượng kia lần nữa.

Thình lình Qing đột nhiên quỳ một chân trêи đất: "Vương, đây nhất định là Vu thần cho chúng ta chỉ thị, đây là ý trời!"

Tất cả mọi người đều quỳ một chân trêи đất đối với Lâm Tịch: "Vương của ta, thiên thu vạn đại!"

Lâm Tịch ngạc nhiên, cô chưa nói gì mà?

Qing thấy vẻ mặt cô như vậy, cũng hơi kinh ngạc: "Vương, chẳng lẽ ngài không nhìn ra pho tượng kia là ai?"

Lâm Tịch nhìn lại, vừa rồi cô có nhìn gương mặt trong suốt của pho tượng kia, thứ này quả thật hiếm có trong các loại thạch nhũ.

Mà bây giờ cẩn thận nhìn ngũ quan pho tượng kia, không khỏi nhịn không được cười rộ lên, chẳng trách cô lại cảm thấy quen thuộc, pho tượng kia thế mà cực kỳ giống cô, sai, là cực kỳ giống Aka.

Như vậy đám người trước mặt cuồng nhiệt cô cũng dễ hiểu, báo đen không phải chính là Jinglan sao?

Những người này là thân binh của cô, hầu như đều coi cô thành một loại tín ngưỡng cuồng nhiệt mà đi theo, cho tới bây giờ đều là kỷ luật nghiêm minh không hỏi nguyên do.

Bọn họ biết chí hướng Vương nhà mình, cho nên xưa nay Phượng vệ không gọi Lâm Tịch là Lãnh Chúa đại nhân.

Hiện tại bọn họ cũng cảm thấy phát hiện pho tượng này ở đây có nghĩa là Vương nhất định sẽ đạt được nghiệp lớn, sẽ giẫm Jinglan dưới chân!

Lâm Tịch mỉm cười gọi đám người đứng dậy: "Sớm muộn, đất đai của Jinglan sẽ thuộc về chúng ta, anh ta làm mưa làm gió cũng đủ lâu rồi."

"Chuyện pho tượng này, tạm thời không cần nói với bất kỳ ai." Lâm Tịch phân phó nói.

"Vâng!"

Lại tiếp tục đi về phía trước, bên trong thạch nhũ treo ngược, tượng đá bày ra la liệt, vô cùng kì quặc, quái thạch lởm chởm, khiến người tán thưởng thiên nhiên quả là Quỷ Phủ thần công*.

*tài nghệ điêu luyện sắc sảo.

Đám người một đường than thở dọc theo hang động đi về phía trước, ven đường càng ngày càng nhiều mảng đá vân mẫu bắt đầu xuất hiện.

Lâm Tịch nghĩ chờ có cơ hội, cô muốn xách đống đá vân mẫu này về làm cửa sổ, có lẽ sẽ chắc chắn hơn những cửa sổ dán giấy kia, tối thiểu không sợ dãi gió dầm mưa, hiệu quả chiếu sáng và giữ ấm cũng tốt hơn nhiều.



Càng đi về phía trước, địa thế càng rộng rãi, trước mặt vậy mà là một cái ao nước lớn, nước trong ao trong suốt thấy cả đáy.

Lâm Tịch không khỏi kinh ngạc, nơi này, cô đã từng tới!

Đưa mắt nhìn quanh, quả nhiên trông thấy bình phong thiên nhiên khổng lồ bằng đá vân mẫu kia ở một bên góc.

Đây là hang động ban đầu Lâm Tịch mang theo Xin bọn họ đến mà!

Không ngờ thế mà lại thông suốt đến đây.

Lâm Tịch cẩn thận tìm kiếm, tìm được thông đạo bị cô dùng tảng đá chặn lại.

Lúc ấy bởi vì có quá nhiều việc phải làm, mà ao nước này lại quỷ dị khác thường, cho nên Lâm Tịch vội vàng phong kín lối đi này.

Lúc đó Lâm Tịch cảm thấy nơi đây dễ thủ khó công, vốn là chuẩn bị xem nơi này như đại bản doanh.

Không ngờ về sau thật sự khai thác ra mỏ vàng, mọi chuyện cũng rất thuận lợi, sau này phái Acai mang người chuyển vật tư trong động đến doanh địa thì cũng không tới nơi này nữa.

Nghĩ tới đây, Lâm Tịch không khỏi nhìn về phía ao nước kỳ quái kia, cảm giác bị nhìn lén lại xuất hiện.

Lâm Tịch nhanh chóng mệnh lệnh Qing dọn dẹp thông đạo bị cô phong kín trước đó, ngộ nhỡ trong nước thật sự có thứ gì đó, bọn họ cũng có thể nhanh chóng rời đi.

Lâm Tịch có thể cảm giác được, trong lúc bọn họ làm việc, thứ ở trong nước từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào chính mình, cô thậm chí có thể cảm giác được, đó là một kiểu nhìn đầy khát vọng!

Giống như cảm giác A Lê nhìn thấy linh thực hoặc là cô trông thấy rất nhiều huyền tinh.

Mẹ nó!

Chẳng lẽ con hàng này muốn ăn chính mình?

Lâm Tịch trông thấy mặt nước vốn dĩ chỉ lăn tăn gợn sóng, đột nhiên xuất hiện một làn sóng nước, dường như có thứ gì đó đang bơi trong nước, nhưng mà vô luận Lâm Tịch cố gắng dùng tinh thần lực và ngũ thức đi cảm giác như thế nào, trong nước vẫn không có bất cứ thứ gì như cũ!

Nhưng Lâm Tịch biết, thứ kia quả thật đang tới gần cô từng chút một.

Đối mặt một kẻ địch hoàn toàn không biết gì cả, Lâm Tịch cũng hơi sởn tóc gáy.

Đám người trông thấy vẻ mặt Lâm Tịch có chút không đúng, Qing rút kiếm cầm trong tay, cảnh giác nhìn chằm chằm vào trong nước: "Vương, bên trong ao nước này, có thứ gì sao?"

Nói xong, anh ta cũng đã trông thấy làn sóng nước kia hết sức rõ ràng.

Mắt thấy sóng nước càng ngày càng đến gần, Qing giơ trường kiếm lên muốn chém về phía sóng nước kia.

"Không thể!" Lâm Tịch đột nhiên đưa tay ngăn cản anh ta.

Một giọng nói cực kỳ nhỏ bé non nớt, mang theo giọng sữa vang lên bên trong thức hải cô:"Mị mị? Mị?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook