Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Chương 694: Ấn nô (xong)
Nhất Hồ Long Tỉnh Trà
18/10/2021
Edit: Jess93
Vũ lực áp đảo, mới đúng là đảm bảo mạnh mẽ để thực hiện mọi thứ.
Lâm Tịch quá rõ ràng đạo lý này, cho nên lúc trước đi Chitian cố ý đi ngang qua mẫu tộc Bacon đã trực tiếp đạt thành hiệp nghị mượn đường với bọn họ.
Bacon vốn là dân tộc theo chế độ mẫu hệ, đối với hành động nâng địa vị nữ giới lên của Lâm Tịch tất nhiên là hoan nghênh một vạn lần.
Mà Lâm Tịch cũng không làm loại chuyện bóc lột gì đó đối với bọn hắn, tiếp tục ổn định giá cả cung ứng muối ăn là được rồi.
Bởi vậy sáu vạn quân đội thiết huyết kia của Lâm Tịch đã đợi tại Bacon từ sớm, nếu không thể giải quyết trong hòa bình, chỉ cần Lãnh Chúa ra lệnh một tiếng sẽ lập tức xuất phát tiến đánh Chitian.
Nguyên tắc của Lâm Tịch chính là lão tử có nắm đấm lớn, lão tử chiếm lý, nhưng trước khi đánh người vẫn muốn lấy đức phục người trước đã, tận lực bớt tạo sát nghiệp.
Ra ngoài hỗn, sớm muộn phải trả.
Ta tranh thủ làm quân tử không động thủ, nhưng nếu có người thực sự không biết tự trọng thích bị đánh, ta đây cũng không ngại tác thành cho hắn.
Nhìn thấy tinh thần đại quân Tang Du cũng khác hẳn binh lính bình thường, tất cả mọi người lựa chọn hành quân lặng lẽ.
Không có cách, đám bách tính đều thích vị Nữ Vương này, mà những ấn nô nhận được tư cách dân thường thậm chí còn vụng trộm làm tượng giống Nữ Vương Tang Du hoặc là bài vị trường sinh cung phụng ở nhà.
Chẳng bao lâu, một tin tức bị người hữu tâm lưu truyền ra ngoài.
Tại chỗ giao nhau giữa hai lãnh địa cũ là Sangrou và Snake có một động đá vôi lớn, trong động có một pho tượng Nữ Vương Tang Du tinh xảo đặc sắc đứng lặng ở đó, một con báo đen quỳ sát dưới chân Nữ Vương.
Rất nhiều người đều nghe danh mà đến, lúc đi vào đều than thở trong động mỹ lệ lạ thường, tài nghệ điêu luyện, sau khi ra ngoài thì cảm khái hóa ra Tang Du diệt Báo Vương, cứu vạn nô lại là chuyện đã được quyết định từ lâu.
Bởi vì pho tượng kia thật sự là giống hệt Nữ Vương Tang Du, mà pho tượng trong hang động kia đã không biết đứng lặng bao nhiêu năm tháng..
Quả nhiên mọi việc đều được an bài tốt nhất.
Có ấn nô là thợ thủ công cảm kích Nữ Vương đã giải cứu ngàn vạn ấn nô cực khổ đã tự tụ tập thành nhóm tiến đến, mua thêm lư hương đặt trong hang động kia, từ đó về sau dần dần có người bắt đầu đi cúng bái cầu nguyện trong hang động, nhất thời được ca tụng.
Tang Du nữ quốc chính thức thành lập.
Nữ Vương chọn người hiền tài, quan viên trong triều nam nữ bình đẳng, đứng đầu trong võ tướng là một vị tiếng tăm lừng lẫy Hộ Quốc Đại tướng quân Nahi, bên trong văn thần, nghe nói vị Thị Lang bộ Hộ trong lục bộ chẳng những là nữ quan, lúc trước còn có xuất thân ấn nô.
Có hai tấm gương sống sờ sờ này, những nhà nghèo khổ sinh con gái cũng không còn lặng lẽ dìm xuống sông hoặc là vứt bỏ nữa, mà con gái quý tộc thế gia cũng không còn chỉ là công cụ thông gia của gia tộc.
Ming và Ari đều đã hối hận đến xanh ruột rồi, bởi vì trên mặt bị khắc chữ, cho nên ngay cả ăn xin đều sẽ bị những người đồng hành ức hiếp.
Nghe nói Ara nhát gan sợ phiền phức, giống như chim cút trở thành Thị Lang bộ Hộ gì đó, chức quan cũng lớn.
Nghe nói Acai béo nục béo nịch thành tổng quản Ngự Thiện phòng, còn tìm được một gã đàn ông đẹp trai cho chính mình, sống những tháng ngày tươi đẹp.
Nghe nói Xin trước kia là săn nô bây giờ đã là Binh bộ Thượng thư, là thân tín của Nữ Vương bệ hạ!
Nghe nói chỉ cần là ấn nô đi theo Aka tạo phản trong lần kia, không có một người nào sống không tốt..
Nghe nói..
Nghe nói..
Bi kịch của cuộc đời không phải ở chỗ thua một người, mà ở chỗ ngươi kém một chút liền thắng.
Những phú quý ngất trời này đã từng ở ngay bên cạnh bọn họ, dễ như trở bàn tay, chỉ cần ngày đó bọn họ chịu đứng lên có can đảm gia nhập cuộc chống lại phủ binh kia.
Thực đáng tiếc, bọn họ từ bỏ.
Khi ngươi lựa chọn cho người khác lấy gió lạnh, dựa vào cái gì muốn người khác trả lại nắng ấm cho ngươi?
Lúc trước ngươi không đếm xỉa đến, bây giờ ngươi chỉ có bất đắc dĩ.
* * *
* * *
Lâm Tịch cũng không có xử tử Sanno, ông ta và Land chết cùng một ngày tại địa lao phủ Lãnh Chúa cũ, đôi oan gia này chưa từng cùng năm mà sinh, ngược lại là cùng ngày mà chết.
Lâm Tịch lệnh người an táng bọn họ dựa theo dân thường.
Người chết là hết.
Đánh thì đánh vào lúc còn sống, quất xác gì đó, thật ra không những không có tí sức lực nào, ngươi mệt đến ngất ngư, trong lúc đó còn phải hồi tưởng bản thân bị hành hạ trong quá khứ.
Nhưng mặc cho ngươi lại giày vò, vị đã chết kia cũng không biết gì cả.
Về phần hai vị mục tiêu nhiệm vụ chủ yếu vẫn như cũ sống rất tốt ở điện Vu thần, Jinglang già nua, lại bị gãy hai tay, bị nhốt chung một chỗ với Adele, mỗi ngày Adele nghĩ đến tình cảnh thê thảm bây giờ của chính mình đều là nhờ người trước mắt ban tặng, đều hận không thể ăn sống người này.
Nhưng Lâm Tịch phái mấy người không quản ngày đêm trông giữ hai người này, chỉ cho động miệng không cho phép động tay.
Adele còn trẻ, trong độ tuổi quý báu nhất lại phải bồi một ông già tàn phế mặt mũi tràn đầy đốm đồi mồi, hơn nữa cô ta làm giấc mộng Vương hậu nửa đời, thế mà kết quả chỉ là một trận chê cười!
Con trai cô ta đã bị quái vật trốn ở trong tượng Vu thần và hai con báo ăn từ lâu, đáng thương cô ta còn vẫn luôn chờ ngày mẹ con đoàn viên, mẹ vinh nhờ con.
Aka làm Nữ Vương.
Là Aka tự mình đến nơi này nói cho cô ta nghe.
Cho tới bây giờ ta chưa từng nghĩ tới chuyện làm Công chúa của ai, ta cũng không làm Vương hậu cho ai, ta muốn làm chính là làm Nữ Vương của chính mình!
Một khắc này Adele lệ như suối trào, cô ta vĩnh viễn chỉ là người thứ hai, vĩnh viễn cũng không thể chiến thắng người phụ nữ này!
Bây giờ chuyện đầu tiên Adele làm sau khi mở mắt ra chính là hét vào mặt Jinglang, hoặc là nhổ nước miếng, vào lúc bình thường Jinglang đều trầm mặc không nói, khi nào quá tức giận thì sẽ mắng lại cô ta.
Nếu không phải Adele động tay chân trên hương Vu thần và trên người chính mình, ông ta đã sớm lấy được khí vận tiên thiên của Tang Du, chiếm lấy tinh khí của cô ta.
Ông ta tự động coi nhẹ năng lực của bản thân Tang Du và sự phản bội của Nahi, còn đem tất cả sai đều giao cho tiện nhân trước mắt này.
Jinglang thường xuyên nghĩ đến, có khả năng đây chính là may mắn, nếu là thành công, giờ phút này chắc hẳn người trong tượng Vu thần đã trở về nơi thế ngoại tiên sơn mà người nọ nhắc tới, mà chính mình thì sẽ có trăm năm thời gian dùng để chinh phục giang sơn vạn dặm này.
Tỉnh nắm quyền thiên hạ, say nằm ngủ trên gối mỹ nhân.
Nhưng hôm nay, tất cả những gì ông ta phải đối mặt suốt cả ngày chỉ có thân thể tàn phế và một người đàn bà ti tiện thô tục không chịu được..
A Lạp Lôi vẫn chưa tỉnh lại.
Lâm Tịch có thể cảm ứng được nó vẫn còn sống, nhưng lại như một đứa bé ngủ say, mỗi ngày miễn cưỡng nằm trên người cô, nếu Lâm Tịch buông nó xuống, miệng nhỏ của nhóc con này sẽ như miệng cá ngựa lồi ra rồi co rụt lại phát ra một tiếng kêu bất mãn tương tự tiếng mèo kêu.
Lâm Tịch nghĩ đến những lời A Lạp Lôi nói ra vào ngày đó khi đã mệt đến cực hạn.
"Mị mị, ta nghe lời, đừng.. Vứt bỏ A Lạp Lôi, đừng không để ý tới A.. Lạp Lôi."
"Ta mệt mỏi quá, muốn.. Ngủ một hồi."
Nghĩ đến tiểu xúc tu màu hồng nhẹ nhàng gãi lòng bàn tay của cô, Lâm Tịch lắc đầu, lộ ra ý cười dịu dàng chính mình cũng không nhận ra.
Cũng không biết vì sao A Lạp Lôi nhất quyết xác định chính mình là "Mị" của nó, sống chết ỷ lại vào chính mình, chẳng lẽ cô trông hiền lành như vậy?
Lúc nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ, trong lòng Lâm Tịch không khỏi lo lắng, không gian quả thật có thể sử dụng, nhưng A Lạp Lôi cũng không có khế ước với cô, cô không thể mang đi.
Lưu luyến không rời nhìn thoáng qua A Lạp Lôi, Lâm Tịch yên lặng nói một câu ở trong lòng: "Tạm biệt, A Lạp Lôi!"
Đồng ý không vứt bỏ nó, kết quả vẫn là vứt bỏ nó.
Thật xin lỗi, A Lạp Lôi.
Trở lại trong không gian lâu rồi không gặp, Lâm Tịch dang rộng tay chân nằm phịch trên ghế sofa ở trong phòng khách với một tư thế cực kỳ chướng tai gai mắt.
Vũ lực áp đảo, mới đúng là đảm bảo mạnh mẽ để thực hiện mọi thứ.
Lâm Tịch quá rõ ràng đạo lý này, cho nên lúc trước đi Chitian cố ý đi ngang qua mẫu tộc Bacon đã trực tiếp đạt thành hiệp nghị mượn đường với bọn họ.
Bacon vốn là dân tộc theo chế độ mẫu hệ, đối với hành động nâng địa vị nữ giới lên của Lâm Tịch tất nhiên là hoan nghênh một vạn lần.
Mà Lâm Tịch cũng không làm loại chuyện bóc lột gì đó đối với bọn hắn, tiếp tục ổn định giá cả cung ứng muối ăn là được rồi.
Bởi vậy sáu vạn quân đội thiết huyết kia của Lâm Tịch đã đợi tại Bacon từ sớm, nếu không thể giải quyết trong hòa bình, chỉ cần Lãnh Chúa ra lệnh một tiếng sẽ lập tức xuất phát tiến đánh Chitian.
Nguyên tắc của Lâm Tịch chính là lão tử có nắm đấm lớn, lão tử chiếm lý, nhưng trước khi đánh người vẫn muốn lấy đức phục người trước đã, tận lực bớt tạo sát nghiệp.
Ra ngoài hỗn, sớm muộn phải trả.
Ta tranh thủ làm quân tử không động thủ, nhưng nếu có người thực sự không biết tự trọng thích bị đánh, ta đây cũng không ngại tác thành cho hắn.
Nhìn thấy tinh thần đại quân Tang Du cũng khác hẳn binh lính bình thường, tất cả mọi người lựa chọn hành quân lặng lẽ.
Không có cách, đám bách tính đều thích vị Nữ Vương này, mà những ấn nô nhận được tư cách dân thường thậm chí còn vụng trộm làm tượng giống Nữ Vương Tang Du hoặc là bài vị trường sinh cung phụng ở nhà.
Chẳng bao lâu, một tin tức bị người hữu tâm lưu truyền ra ngoài.
Tại chỗ giao nhau giữa hai lãnh địa cũ là Sangrou và Snake có một động đá vôi lớn, trong động có một pho tượng Nữ Vương Tang Du tinh xảo đặc sắc đứng lặng ở đó, một con báo đen quỳ sát dưới chân Nữ Vương.
Rất nhiều người đều nghe danh mà đến, lúc đi vào đều than thở trong động mỹ lệ lạ thường, tài nghệ điêu luyện, sau khi ra ngoài thì cảm khái hóa ra Tang Du diệt Báo Vương, cứu vạn nô lại là chuyện đã được quyết định từ lâu.
Bởi vì pho tượng kia thật sự là giống hệt Nữ Vương Tang Du, mà pho tượng trong hang động kia đã không biết đứng lặng bao nhiêu năm tháng..
Quả nhiên mọi việc đều được an bài tốt nhất.
Có ấn nô là thợ thủ công cảm kích Nữ Vương đã giải cứu ngàn vạn ấn nô cực khổ đã tự tụ tập thành nhóm tiến đến, mua thêm lư hương đặt trong hang động kia, từ đó về sau dần dần có người bắt đầu đi cúng bái cầu nguyện trong hang động, nhất thời được ca tụng.
Tang Du nữ quốc chính thức thành lập.
Nữ Vương chọn người hiền tài, quan viên trong triều nam nữ bình đẳng, đứng đầu trong võ tướng là một vị tiếng tăm lừng lẫy Hộ Quốc Đại tướng quân Nahi, bên trong văn thần, nghe nói vị Thị Lang bộ Hộ trong lục bộ chẳng những là nữ quan, lúc trước còn có xuất thân ấn nô.
Có hai tấm gương sống sờ sờ này, những nhà nghèo khổ sinh con gái cũng không còn lặng lẽ dìm xuống sông hoặc là vứt bỏ nữa, mà con gái quý tộc thế gia cũng không còn chỉ là công cụ thông gia của gia tộc.
Ming và Ari đều đã hối hận đến xanh ruột rồi, bởi vì trên mặt bị khắc chữ, cho nên ngay cả ăn xin đều sẽ bị những người đồng hành ức hiếp.
Nghe nói Ara nhát gan sợ phiền phức, giống như chim cút trở thành Thị Lang bộ Hộ gì đó, chức quan cũng lớn.
Nghe nói Acai béo nục béo nịch thành tổng quản Ngự Thiện phòng, còn tìm được một gã đàn ông đẹp trai cho chính mình, sống những tháng ngày tươi đẹp.
Nghe nói Xin trước kia là săn nô bây giờ đã là Binh bộ Thượng thư, là thân tín của Nữ Vương bệ hạ!
Nghe nói chỉ cần là ấn nô đi theo Aka tạo phản trong lần kia, không có một người nào sống không tốt..
Nghe nói..
Nghe nói..
Bi kịch của cuộc đời không phải ở chỗ thua một người, mà ở chỗ ngươi kém một chút liền thắng.
Những phú quý ngất trời này đã từng ở ngay bên cạnh bọn họ, dễ như trở bàn tay, chỉ cần ngày đó bọn họ chịu đứng lên có can đảm gia nhập cuộc chống lại phủ binh kia.
Thực đáng tiếc, bọn họ từ bỏ.
Khi ngươi lựa chọn cho người khác lấy gió lạnh, dựa vào cái gì muốn người khác trả lại nắng ấm cho ngươi?
Lúc trước ngươi không đếm xỉa đến, bây giờ ngươi chỉ có bất đắc dĩ.
* * *
* * *
Lâm Tịch cũng không có xử tử Sanno, ông ta và Land chết cùng một ngày tại địa lao phủ Lãnh Chúa cũ, đôi oan gia này chưa từng cùng năm mà sinh, ngược lại là cùng ngày mà chết.
Lâm Tịch lệnh người an táng bọn họ dựa theo dân thường.
Người chết là hết.
Đánh thì đánh vào lúc còn sống, quất xác gì đó, thật ra không những không có tí sức lực nào, ngươi mệt đến ngất ngư, trong lúc đó còn phải hồi tưởng bản thân bị hành hạ trong quá khứ.
Nhưng mặc cho ngươi lại giày vò, vị đã chết kia cũng không biết gì cả.
Về phần hai vị mục tiêu nhiệm vụ chủ yếu vẫn như cũ sống rất tốt ở điện Vu thần, Jinglang già nua, lại bị gãy hai tay, bị nhốt chung một chỗ với Adele, mỗi ngày Adele nghĩ đến tình cảnh thê thảm bây giờ của chính mình đều là nhờ người trước mắt ban tặng, đều hận không thể ăn sống người này.
Nhưng Lâm Tịch phái mấy người không quản ngày đêm trông giữ hai người này, chỉ cho động miệng không cho phép động tay.
Adele còn trẻ, trong độ tuổi quý báu nhất lại phải bồi một ông già tàn phế mặt mũi tràn đầy đốm đồi mồi, hơn nữa cô ta làm giấc mộng Vương hậu nửa đời, thế mà kết quả chỉ là một trận chê cười!
Con trai cô ta đã bị quái vật trốn ở trong tượng Vu thần và hai con báo ăn từ lâu, đáng thương cô ta còn vẫn luôn chờ ngày mẹ con đoàn viên, mẹ vinh nhờ con.
Aka làm Nữ Vương.
Là Aka tự mình đến nơi này nói cho cô ta nghe.
Cho tới bây giờ ta chưa từng nghĩ tới chuyện làm Công chúa của ai, ta cũng không làm Vương hậu cho ai, ta muốn làm chính là làm Nữ Vương của chính mình!
Một khắc này Adele lệ như suối trào, cô ta vĩnh viễn chỉ là người thứ hai, vĩnh viễn cũng không thể chiến thắng người phụ nữ này!
Bây giờ chuyện đầu tiên Adele làm sau khi mở mắt ra chính là hét vào mặt Jinglang, hoặc là nhổ nước miếng, vào lúc bình thường Jinglang đều trầm mặc không nói, khi nào quá tức giận thì sẽ mắng lại cô ta.
Nếu không phải Adele động tay chân trên hương Vu thần và trên người chính mình, ông ta đã sớm lấy được khí vận tiên thiên của Tang Du, chiếm lấy tinh khí của cô ta.
Ông ta tự động coi nhẹ năng lực của bản thân Tang Du và sự phản bội của Nahi, còn đem tất cả sai đều giao cho tiện nhân trước mắt này.
Jinglang thường xuyên nghĩ đến, có khả năng đây chính là may mắn, nếu là thành công, giờ phút này chắc hẳn người trong tượng Vu thần đã trở về nơi thế ngoại tiên sơn mà người nọ nhắc tới, mà chính mình thì sẽ có trăm năm thời gian dùng để chinh phục giang sơn vạn dặm này.
Tỉnh nắm quyền thiên hạ, say nằm ngủ trên gối mỹ nhân.
Nhưng hôm nay, tất cả những gì ông ta phải đối mặt suốt cả ngày chỉ có thân thể tàn phế và một người đàn bà ti tiện thô tục không chịu được..
A Lạp Lôi vẫn chưa tỉnh lại.
Lâm Tịch có thể cảm ứng được nó vẫn còn sống, nhưng lại như một đứa bé ngủ say, mỗi ngày miễn cưỡng nằm trên người cô, nếu Lâm Tịch buông nó xuống, miệng nhỏ của nhóc con này sẽ như miệng cá ngựa lồi ra rồi co rụt lại phát ra một tiếng kêu bất mãn tương tự tiếng mèo kêu.
Lâm Tịch nghĩ đến những lời A Lạp Lôi nói ra vào ngày đó khi đã mệt đến cực hạn.
"Mị mị, ta nghe lời, đừng.. Vứt bỏ A Lạp Lôi, đừng không để ý tới A.. Lạp Lôi."
"Ta mệt mỏi quá, muốn.. Ngủ một hồi."
Nghĩ đến tiểu xúc tu màu hồng nhẹ nhàng gãi lòng bàn tay của cô, Lâm Tịch lắc đầu, lộ ra ý cười dịu dàng chính mình cũng không nhận ra.
Cũng không biết vì sao A Lạp Lôi nhất quyết xác định chính mình là "Mị" của nó, sống chết ỷ lại vào chính mình, chẳng lẽ cô trông hiền lành như vậy?
Lúc nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ, trong lòng Lâm Tịch không khỏi lo lắng, không gian quả thật có thể sử dụng, nhưng A Lạp Lôi cũng không có khế ước với cô, cô không thể mang đi.
Lưu luyến không rời nhìn thoáng qua A Lạp Lôi, Lâm Tịch yên lặng nói một câu ở trong lòng: "Tạm biệt, A Lạp Lôi!"
Đồng ý không vứt bỏ nó, kết quả vẫn là vứt bỏ nó.
Thật xin lỗi, A Lạp Lôi.
Trở lại trong không gian lâu rồi không gặp, Lâm Tịch dang rộng tay chân nằm phịch trên ghế sofa ở trong phòng khách với một tư thế cực kỳ chướng tai gai mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.