Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Chương 841: Chiến đấu đi! lão thái thái! 21
Nhất Hồ Long Tỉnh Trà
24/06/2022
Edit: Jess93
Nói thật, chỉ dựa vào những chuyện người nhà họ Hạ đã làm, Lâm Tịch là dự định triệt để đứng ngoài cuộc, coi như các ngươi đầu người đánh thành đầu chó, chỉ cần không đến phiền ta là được.
Mà Lâm Tịch người này luôn luôn có thù tất báo, ân oán rõ ràng.
Sau khi Hạ Thiên Ý lừa gạt nhà ở của người ủy thác, trên nguyên tắc tới nói, đó là chuyện giữa vợ cũ và con trai, Hạ Tường có thể hoàn toàn không cần để ý tới.
Kỳ thật ông ta không biết là, mặc dù ông ta chỉ mang đến cho Lâm Tịch một nửa tiền, đã là cứu được một cái mạng chó của Hạ Thiên Ý.
Không thì, nếu bạn học Lâm Tịch dùng thực lực của cô đi đòi nợ, Hạ Thiên Ý đã sớm phế đi.
Lần đó Lâm Tịch dùng một đầu tin tức hồi báo cho Hạ Tường.
Kỳ thật cũng không tính hoàn toàn có ý tốt, cô đương nhiên là cố ý đem vấn đề phơi bày ra, nhưng cũng là lưu ý nghĩ xem náo nhiệt không sợ phiền phức lớn.
Kết quả cô không nghĩ tới, Hạ Tường thế mà lại nhớ đến chuyện hậu sự của cô khi lẻ loi một mình, hơn nữa còn nhắc nhở cô phải chú ý Hạ Thiên Tư.
Ở trong lòng hầu hết mọi người, đây quả thật là một chuyện rất trọng yếu.
Dưỡng con dưỡng già, kỳ thật đề phòng chính là hai phần.
Một phần là sau này tuổi già sức yếu có người chăm sóc, phần còn lại chính là hậu sự sau khi chết.
Lâm Tịch nghĩ, dựa theo hành vi hiện tại của Hạ Tường, bên trong cốt truyện ông ta thật sự là không biết hành động việc làm của Hạ Thiên Ý, hậu sự của Hồ Diễm Phân hẳn là ông ta cũng tính toán xong rồi.
Nhưng người ủy thác bị con trai của mình hố đến nhà trọ tự sinh tự diệt, cũng không biết kỳ thật trên đời này còn có người nhớ đến bà ấy.
Bởi vậy bà ấy mới có cảm xúc trước đó.
Sở dĩ Hồ Diễm Phân cũng không yêu cầu Lâm Tịch báo thù, chắc hẳn cũng biết trong bi kịch cuộc đời bà ấy, có một phần trách nhiệm đến từ bản thân bà ấy.
Hận là không có, nhưng, oán chưa hẳn là không, mà những lời vừa rồi của Hạ Tường, đã hóa giải tất cả oán hận sau cùng của người ủy thác, xem như trong lúc vô tình giúp Lâm Tịch một chút chuyện nhỏ.
Cho nên mới nói, nhân quả trên đời này, thật ra là chuyện rất huyền diệu, Hạ Tường vốn là muốn trợ giúp vợ cũ một chút, không ngờ lại cứu mình một cái mạng.
Lúc chiều, cô giáo Mạnh mang theo một đám giáo viên đến dạy cho bạn học Phân Phân, lần này ngoan ngoãn ngồi ghế đẩu trên mặt đất, lại tăng thêm bạn của bạn học Phân Phân, các giáo viên đều rất phấn khởi.
Các giáo viên nhỏ dùng búa kéo bao quyết định ai đến dạy bảo hai bạn học mới học tiếng Anh, còn lại thì vây quanh bánh quy, điểm tâm cùng nước trái cây kia.
Thầy giáo Lâm Hổ Tử thắng được.
Hắn gõ mẫu chữ dán trên bảng, chững chạc đàng hoàng: "Cà chua, mẹ hắn trộm."
Mạnh Kiều dùng ống hút vừa hút nước trái cây vừa lớn tiếng uốn nắn: "Là tomato, không phải mẹ hắn trộm."
"Lâm Hổ Tử cậu phát âm không đúng tiêu chuẩn." Các giáo viên lao nhao.
"Chắc chắn không sai, tớ nhớ rất rõ ràng. Bởi vì cà chua ăn quá ngon, cho nên mẹ hắn mới trộm." Lâm Hổ Tử đúng lý hợp tình giải thích.
Bọn nhỏ tranh cãi lộn xộn, Lâm Tịch và Hạ Tường mở thẻ đọc viết chữ Anh – Trung của Lâm Hổ Tử ra, phía trên ghi chú cách đánh vần bằng chữ Hán thêm ghép vần tiếng Trung quả thực lung tung rối loạn.
Chẳng hạn như mẹ tôi đánh dấu ma2bu4, hoa hồng là ru4, Lâm Tịch thỉnh giáo thầy giáo Lâm đang tranh luận đến quên cả trời đất, Lâm Hổ Tử nói, phía trước đại biểu phát âm, đằng sau là một tiếng hai tiếng cứ thế mà suy ra.
Vải bố, đệm giường, hai người Lâm Tịch và Hạ Tường cười đến thắt ruột, suy nghĩ của trẻ con luôn luôn kinh người.
Lâm Tịch nhớ tới lúc chính mình còn đi học, cũng là đánh dấu chữ Hán thêm ghép vần đằng sau từ đơn tiếng Anh, khẩu ngữ nát vô cùng thê thảm.
Hạ Tường thì nhớ lại thầy Chu ở huyện Loan dạy tiếng Anh lớp bọn họ năm đó, bị các bạn lớp khác gọi đùa tiếng Anh đã đạt tới trình độ phương ngữ cấp 6.
Cuối cùng thầy giáo Lâm Hổ Tử rốt cuộc thua trận, đồng ý cùng mọi người một lần nữa học tập tiếng Anh cho tốt, không thì sẽ dạy hư các bạn học.
Hạ Tường lặng lẽ giương mắt nhìn Lâm Tịch, hóa ra mỗi ngày bà ấy trôi qua vui sướng như vậy, thảo nào bây giờ trông bà ấy còn có sức sống hơn Hàn Tố Mai.
Đưa tiễn đám trẻ, hai người vừa nhàn nhã uống trà chiều vừa bố trí phương án tác chiến kế tiếp.
Buổi tối đó Hạ Tường lưu lại nhà nhỏ của Lâm Tịch chưa có về nhà, ba món ăn một mặn hai chay, Hạ Tường ăn đến say sưa ngon lành.
Đợi đến khi màn đêm buông xuống, những người đả tọa kia lại như hẹn mà tới, mỗi người tự mang một cái bồ đoàn.
Cuối cùng Hạ Tường cũng hiểu rõ một người hóa ra có thể ăn nói bừa bãi đến như thế, đổi trắng thay giội nước bẩn lên người mẹ ruột của mình.
Ông ta nhìn những người vừa đến liền bắt đầu đả tọa minh tưởng kia, vô luận nam nữ già trẻ, đều là một mặt bình thản công chính, vật ngã lưỡng vong, nơi nào có một chút khí tức liên quan tới chuyện trăng gió?
Lâm Tịch kỳ thật cũng không hiểu, vì cái gì Hạ Thiên Tư nhất định phải xúi giục Hạ Tường đến tìm cô?
Lâm Tịch biết cô ta nhìn chằm chằm căn nhà này của mình, thế nhưng một khi thật sự thúc đẩy cô cùng Hạ Tường gương vỡ lại lành, căn nhà này phải chia ra làm ba, làm con cái Hồ Diễm Phân, ba người bọn hắn đều có quyền kế thừa.
Chẳng lẽ cô ta cảm thấy chính mình đã không có một chút khả năng lấy được căn nhà nên mới ra hạ sách này?
Một phần ba dù sao cũng tốt hơn hoàn toàn không có?
Không đúng!
Trong này tuyệt đối có âm mưu, cho nên hai người quyết định gặp chiêu phá chiêu, dẫn xà xuất động.
Cứ dựa theo Hạ Thiên Tư hi vọng đi làm, nhìn cô ta đến tột cùng muốn làm gì!
Biết được Hạ Tường thật sự trắng đêm chưa về, Hạ Thiên Tư quả thực rất vui mừng.
Đã nói bà già khẳng định đối với ba dư tình chưa hết mà!
Sáng sớm hôm sau, Hạ Tường đi theo Lâm Tịch bọn họ ra ngoài leo núi nhận được Hạ Thiên Tư gọi điện thoại tới.
Nghe con gái của mình hào hứng tra hỏi, quả thực rất giống đối thoại giữa Vương bà bà và Phan Kim Liên, Hạ Tường vừa chua xót vừa xấu hổ.
"Mẹ con bọn họ đều đang đả tọa trên đỉnh núi, không có việc gì cúp máy đi, quấy rầy người ta không tốt."
Dựa theo ý đồ Lâm Tịch, mịt mờ biểu đạt ra bây giờ ông ta đích thật là cùng một chỗ với vợ cũ, Hạ Tường liền không nhịn được cúp điện thoại.
Thứ nhất đích thật là quấy rầy những người kia tu luyện, thứ hai bây giờ ông ta thật sự là phiền một kẻ ích kỷ, tâm tư bẩn thỉu như Hạ Thiên Tư, có thể không có chút áp lực tâm lý nào sử dụng ba mình, nói xấu mẹ mình, cô ta còn có chuyện gì không thể làm?
Buổi chiều, khi nhận được điện thoại của Hàn Tố Mai, Hạ Tường đang cố gắng nhớ kỹ danh sách những đồ ăn tương khắc mà Lâm Tịch chép cho ông ta, hậu quả của việc ăn trong thời gian dài tương đối nghiêm trọng.
Đây cũng là đề phòng ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra.
Lâm Tịch cho ông ta một biện pháp đơn giản hữu hiệu nhất, chính là xem Hàn Tố Mai ăn cái gì ông ta liền ăn cái đó.
Sợ Hàn Tố Mai chó cùng rứt giậu, Lâm Tịch còn cho Hạ Tường mang theo mấy viên << Giải Độc hoàn >> đổi trong không gian, ngộ nhỡ cảm thấy không lành, có thể tùy thời ăn một viên, về cơ bản hóa giải độc ở vị diện bình thường đều không có vấn đề.
Hai người bọn họ đã ngoan ngoãn dựa theo chỉ thị của Hạ Thiên Tư "Thông đồng thành gian," kế tiếp nên tới lượt Hạ Thiên Tư ra sân.
Lâm Tịch suy đoán, Hàn Tố Mai vốn dĩ vẫn luôn chiến tranh lạnh với Hạ Tường đột nhiên thay đổi thái độ mỗi ngày trở về giặt quần áo nấu cơm cùng động tác nhỏ gần đây của Hạ Thiên Tư, dốc hết sức muốn thúc đẩy cha mẹ hòa hảo trở lại tuyệt đối có liên quan chặt chẽ với nhau.
Hạ Thiên Tư trùng sinh hẳn là chuyện gần đây, nếu không theo thái độ nhất định phải có được căn nhà này, khẳng định đã sớm ra tay, mà không phải chậm chạp đợi đến khi bị chính mình mua đi mới bóp cổ tay giơ chân.
Thú vị chính là, Hàn Tố Mai cũng bắt đầu thay đổi tính tình trong hai năm gần đây.
Theo Hạ Tường nói, lúc trước Hàn Tố Mai cũng không phải là người như vậy, cô ta tính tình dịu dàng, đối đãi ba đứa bé coi như con đẻ, cũng toàn tâm toàn ý sống cùng Hạ Tường.
Tính tình dịu dàng đến chủ động xuất kích cướp người đàn ông của người khác?
Lâm Tịch cười lạnh, đàn ông thật sự có thể nhìn thấu phụ nữ, vậy thì sẽ có rất nhiều tiểu thuyết phải sửa lại kịch bản rồi.
Đàn ông giỏi lừa gạt, phụ nữ giỏi giả vờ, chẳng qua đều có mục đích mà thôi.
Nhưng nếu sở thích bình thường cùng với rất nhiều thói quen sinh hoạt đều thay đổi, vậy quả thật đáng giá chú ý.
Nói thật, chỉ dựa vào những chuyện người nhà họ Hạ đã làm, Lâm Tịch là dự định triệt để đứng ngoài cuộc, coi như các ngươi đầu người đánh thành đầu chó, chỉ cần không đến phiền ta là được.
Mà Lâm Tịch người này luôn luôn có thù tất báo, ân oán rõ ràng.
Sau khi Hạ Thiên Ý lừa gạt nhà ở của người ủy thác, trên nguyên tắc tới nói, đó là chuyện giữa vợ cũ và con trai, Hạ Tường có thể hoàn toàn không cần để ý tới.
Kỳ thật ông ta không biết là, mặc dù ông ta chỉ mang đến cho Lâm Tịch một nửa tiền, đã là cứu được một cái mạng chó của Hạ Thiên Ý.
Không thì, nếu bạn học Lâm Tịch dùng thực lực của cô đi đòi nợ, Hạ Thiên Ý đã sớm phế đi.
Lần đó Lâm Tịch dùng một đầu tin tức hồi báo cho Hạ Tường.
Kỳ thật cũng không tính hoàn toàn có ý tốt, cô đương nhiên là cố ý đem vấn đề phơi bày ra, nhưng cũng là lưu ý nghĩ xem náo nhiệt không sợ phiền phức lớn.
Kết quả cô không nghĩ tới, Hạ Tường thế mà lại nhớ đến chuyện hậu sự của cô khi lẻ loi một mình, hơn nữa còn nhắc nhở cô phải chú ý Hạ Thiên Tư.
Ở trong lòng hầu hết mọi người, đây quả thật là một chuyện rất trọng yếu.
Dưỡng con dưỡng già, kỳ thật đề phòng chính là hai phần.
Một phần là sau này tuổi già sức yếu có người chăm sóc, phần còn lại chính là hậu sự sau khi chết.
Lâm Tịch nghĩ, dựa theo hành vi hiện tại của Hạ Tường, bên trong cốt truyện ông ta thật sự là không biết hành động việc làm của Hạ Thiên Ý, hậu sự của Hồ Diễm Phân hẳn là ông ta cũng tính toán xong rồi.
Nhưng người ủy thác bị con trai của mình hố đến nhà trọ tự sinh tự diệt, cũng không biết kỳ thật trên đời này còn có người nhớ đến bà ấy.
Bởi vậy bà ấy mới có cảm xúc trước đó.
Sở dĩ Hồ Diễm Phân cũng không yêu cầu Lâm Tịch báo thù, chắc hẳn cũng biết trong bi kịch cuộc đời bà ấy, có một phần trách nhiệm đến từ bản thân bà ấy.
Hận là không có, nhưng, oán chưa hẳn là không, mà những lời vừa rồi của Hạ Tường, đã hóa giải tất cả oán hận sau cùng của người ủy thác, xem như trong lúc vô tình giúp Lâm Tịch một chút chuyện nhỏ.
Cho nên mới nói, nhân quả trên đời này, thật ra là chuyện rất huyền diệu, Hạ Tường vốn là muốn trợ giúp vợ cũ một chút, không ngờ lại cứu mình một cái mạng.
Lúc chiều, cô giáo Mạnh mang theo một đám giáo viên đến dạy cho bạn học Phân Phân, lần này ngoan ngoãn ngồi ghế đẩu trên mặt đất, lại tăng thêm bạn của bạn học Phân Phân, các giáo viên đều rất phấn khởi.
Các giáo viên nhỏ dùng búa kéo bao quyết định ai đến dạy bảo hai bạn học mới học tiếng Anh, còn lại thì vây quanh bánh quy, điểm tâm cùng nước trái cây kia.
Thầy giáo Lâm Hổ Tử thắng được.
Hắn gõ mẫu chữ dán trên bảng, chững chạc đàng hoàng: "Cà chua, mẹ hắn trộm."
Mạnh Kiều dùng ống hút vừa hút nước trái cây vừa lớn tiếng uốn nắn: "Là tomato, không phải mẹ hắn trộm."
"Lâm Hổ Tử cậu phát âm không đúng tiêu chuẩn." Các giáo viên lao nhao.
"Chắc chắn không sai, tớ nhớ rất rõ ràng. Bởi vì cà chua ăn quá ngon, cho nên mẹ hắn mới trộm." Lâm Hổ Tử đúng lý hợp tình giải thích.
Bọn nhỏ tranh cãi lộn xộn, Lâm Tịch và Hạ Tường mở thẻ đọc viết chữ Anh – Trung của Lâm Hổ Tử ra, phía trên ghi chú cách đánh vần bằng chữ Hán thêm ghép vần tiếng Trung quả thực lung tung rối loạn.
Chẳng hạn như mẹ tôi đánh dấu ma2bu4, hoa hồng là ru4, Lâm Tịch thỉnh giáo thầy giáo Lâm đang tranh luận đến quên cả trời đất, Lâm Hổ Tử nói, phía trước đại biểu phát âm, đằng sau là một tiếng hai tiếng cứ thế mà suy ra.
Vải bố, đệm giường, hai người Lâm Tịch và Hạ Tường cười đến thắt ruột, suy nghĩ của trẻ con luôn luôn kinh người.
Lâm Tịch nhớ tới lúc chính mình còn đi học, cũng là đánh dấu chữ Hán thêm ghép vần đằng sau từ đơn tiếng Anh, khẩu ngữ nát vô cùng thê thảm.
Hạ Tường thì nhớ lại thầy Chu ở huyện Loan dạy tiếng Anh lớp bọn họ năm đó, bị các bạn lớp khác gọi đùa tiếng Anh đã đạt tới trình độ phương ngữ cấp 6.
Cuối cùng thầy giáo Lâm Hổ Tử rốt cuộc thua trận, đồng ý cùng mọi người một lần nữa học tập tiếng Anh cho tốt, không thì sẽ dạy hư các bạn học.
Hạ Tường lặng lẽ giương mắt nhìn Lâm Tịch, hóa ra mỗi ngày bà ấy trôi qua vui sướng như vậy, thảo nào bây giờ trông bà ấy còn có sức sống hơn Hàn Tố Mai.
Đưa tiễn đám trẻ, hai người vừa nhàn nhã uống trà chiều vừa bố trí phương án tác chiến kế tiếp.
Buổi tối đó Hạ Tường lưu lại nhà nhỏ của Lâm Tịch chưa có về nhà, ba món ăn một mặn hai chay, Hạ Tường ăn đến say sưa ngon lành.
Đợi đến khi màn đêm buông xuống, những người đả tọa kia lại như hẹn mà tới, mỗi người tự mang một cái bồ đoàn.
Cuối cùng Hạ Tường cũng hiểu rõ một người hóa ra có thể ăn nói bừa bãi đến như thế, đổi trắng thay giội nước bẩn lên người mẹ ruột của mình.
Ông ta nhìn những người vừa đến liền bắt đầu đả tọa minh tưởng kia, vô luận nam nữ già trẻ, đều là một mặt bình thản công chính, vật ngã lưỡng vong, nơi nào có một chút khí tức liên quan tới chuyện trăng gió?
Lâm Tịch kỳ thật cũng không hiểu, vì cái gì Hạ Thiên Tư nhất định phải xúi giục Hạ Tường đến tìm cô?
Lâm Tịch biết cô ta nhìn chằm chằm căn nhà này của mình, thế nhưng một khi thật sự thúc đẩy cô cùng Hạ Tường gương vỡ lại lành, căn nhà này phải chia ra làm ba, làm con cái Hồ Diễm Phân, ba người bọn hắn đều có quyền kế thừa.
Chẳng lẽ cô ta cảm thấy chính mình đã không có một chút khả năng lấy được căn nhà nên mới ra hạ sách này?
Một phần ba dù sao cũng tốt hơn hoàn toàn không có?
Không đúng!
Trong này tuyệt đối có âm mưu, cho nên hai người quyết định gặp chiêu phá chiêu, dẫn xà xuất động.
Cứ dựa theo Hạ Thiên Tư hi vọng đi làm, nhìn cô ta đến tột cùng muốn làm gì!
Biết được Hạ Tường thật sự trắng đêm chưa về, Hạ Thiên Tư quả thực rất vui mừng.
Đã nói bà già khẳng định đối với ba dư tình chưa hết mà!
Sáng sớm hôm sau, Hạ Tường đi theo Lâm Tịch bọn họ ra ngoài leo núi nhận được Hạ Thiên Tư gọi điện thoại tới.
Nghe con gái của mình hào hứng tra hỏi, quả thực rất giống đối thoại giữa Vương bà bà và Phan Kim Liên, Hạ Tường vừa chua xót vừa xấu hổ.
"Mẹ con bọn họ đều đang đả tọa trên đỉnh núi, không có việc gì cúp máy đi, quấy rầy người ta không tốt."
Dựa theo ý đồ Lâm Tịch, mịt mờ biểu đạt ra bây giờ ông ta đích thật là cùng một chỗ với vợ cũ, Hạ Tường liền không nhịn được cúp điện thoại.
Thứ nhất đích thật là quấy rầy những người kia tu luyện, thứ hai bây giờ ông ta thật sự là phiền một kẻ ích kỷ, tâm tư bẩn thỉu như Hạ Thiên Tư, có thể không có chút áp lực tâm lý nào sử dụng ba mình, nói xấu mẹ mình, cô ta còn có chuyện gì không thể làm?
Buổi chiều, khi nhận được điện thoại của Hàn Tố Mai, Hạ Tường đang cố gắng nhớ kỹ danh sách những đồ ăn tương khắc mà Lâm Tịch chép cho ông ta, hậu quả của việc ăn trong thời gian dài tương đối nghiêm trọng.
Đây cũng là đề phòng ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra.
Lâm Tịch cho ông ta một biện pháp đơn giản hữu hiệu nhất, chính là xem Hàn Tố Mai ăn cái gì ông ta liền ăn cái đó.
Sợ Hàn Tố Mai chó cùng rứt giậu, Lâm Tịch còn cho Hạ Tường mang theo mấy viên << Giải Độc hoàn >> đổi trong không gian, ngộ nhỡ cảm thấy không lành, có thể tùy thời ăn một viên, về cơ bản hóa giải độc ở vị diện bình thường đều không có vấn đề.
Hai người bọn họ đã ngoan ngoãn dựa theo chỉ thị của Hạ Thiên Tư "Thông đồng thành gian," kế tiếp nên tới lượt Hạ Thiên Tư ra sân.
Lâm Tịch suy đoán, Hàn Tố Mai vốn dĩ vẫn luôn chiến tranh lạnh với Hạ Tường đột nhiên thay đổi thái độ mỗi ngày trở về giặt quần áo nấu cơm cùng động tác nhỏ gần đây của Hạ Thiên Tư, dốc hết sức muốn thúc đẩy cha mẹ hòa hảo trở lại tuyệt đối có liên quan chặt chẽ với nhau.
Hạ Thiên Tư trùng sinh hẳn là chuyện gần đây, nếu không theo thái độ nhất định phải có được căn nhà này, khẳng định đã sớm ra tay, mà không phải chậm chạp đợi đến khi bị chính mình mua đi mới bóp cổ tay giơ chân.
Thú vị chính là, Hàn Tố Mai cũng bắt đầu thay đổi tính tình trong hai năm gần đây.
Theo Hạ Tường nói, lúc trước Hàn Tố Mai cũng không phải là người như vậy, cô ta tính tình dịu dàng, đối đãi ba đứa bé coi như con đẻ, cũng toàn tâm toàn ý sống cùng Hạ Tường.
Tính tình dịu dàng đến chủ động xuất kích cướp người đàn ông của người khác?
Lâm Tịch cười lạnh, đàn ông thật sự có thể nhìn thấu phụ nữ, vậy thì sẽ có rất nhiều tiểu thuyết phải sửa lại kịch bản rồi.
Đàn ông giỏi lừa gạt, phụ nữ giỏi giả vờ, chẳng qua đều có mục đích mà thôi.
Nhưng nếu sở thích bình thường cùng với rất nhiều thói quen sinh hoạt đều thay đổi, vậy quả thật đáng giá chú ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.