Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 799: Song hùng đoạt diện 23

Nhất Hồ Long Tỉnh Trà

10/01/2022

Tin tức xấu chính là, bọn họ bên này tập kết zombie với số lượng lớn, mà người Ngạo Thiên trước trước sau sau mất hơn tám mươi người ở đây, cho nên một khi chuyện bên kia xử lý xong, Ngạo Thiên sẽ cùng quân Liên Minh Lĩnh Đông vây quét đám zombie này.

Kỳ thật là giăng cỏ đánh thỏ.

Sau khi lấy được nhà máy điện, dọn dẹp zombie, thuận tiện cũng loại trừ Liên Thai Sơn vẫn luôn không chịu gia nhập Ngạo Thiên.

Mỏ than, nhà máy điện, hiện tại lại muốn đi chiếm trung tâm điều khiển vệ tinh, đúng là không đủ cho các người bận rộn, cũng không sợ toan tính quá nhiều, được cái này mất cái khác sao?

Lâm Tịch đã tìm thấy Tập Đoàn quân đội đóng quân tại thủ đô, lại nhìn một chút vị trí hiện tại của chính mình, suy nghĩ hồi lâu, vẫn là quyết định từ bỏ đi gặp đồng đội của mình.

Với tốc độ của đám zombie bọn họ, cho dù đi cả ngày lẫn đêm, chờ chạy tới chỗ trung tâm điều khiển vệ tinh kia, đoán chừng trận chiến đã sớm kết thúc.

Tất nhiên, cô có thể kiếm một chiếc xe, sau đó đơn thương độc mã tiến đến tụ hợp với đám A Lê, như vậy chính mình cũng không cần suốt ngày nơm nớp lo sợ tùy thời chuẩn bị đối mặt với một kích lôi đình của cường giả sáu sao.

Thế nhưng cứ như thế, cô cố gắng thời gian dài như vậy, ngoại trừ giữ được một cái mạng nhỏ của mình, cơ bản tất cả đều là nước chảy về biển Đông.

Bây giờ đám zombie đã hơn một ngàn, trong đó cấp 3 có hơn bốn mươi, cấp 2 đã hơn năm trăm, có thể nói, nếu như cô phát động các tiểu đệ công thành, vậy sẽ là một lần thi triều chất lượng cao nhất.

Hơn nữa dưới sự cố gắng bồi dưỡng của Lâm Tịch, mỗi zombie cấp 3 đều chỉ huy một nhóm tiểu đệ cố định, dựa theo khả năng tiến hóa của zombie cấp dưới mà hình thành phương thức chiến đấu riêng biệt của mình.

Đây là thành quả cô dẫn dắt nhóm zombie ra ngoài đi săn trong một thời gian dài.

Nhưng mang theo một đám zombie chạy xa như vậy, Lâm Tịch sợ cô vừa ra khỏi thành phố Nhiêu Bình sẽ lập tức bị người ta theo dõi.

Lâm Tịch cũng từng nghĩ kiếm mười mấy chiếc xe khách cỡ lớn đi qua, nhưng vấn đề là..

Ai lái xe?

Chẳng lẽ đi gọi người Liên Thai Sơn lái xe cho bọn họ?

Chủ yếu nhất là, Lâm Tịch cảm thấy chính mình làm to chuyện như vậy đi tụ hợp cùng đồng đội không thoải mái bằng trực tiếp đi bưng ổ Ngạo Thiên.

Ngẫm lại cảm giác này thật tuyệt vời.

Ngươi đi trộm trứng gà nhà khác, kết quả khi về nhà, trông thấy gà của mình đã bị người ta mang đi ninh nhừ, ổ gà cũng bị người ta phá hủy..

Grừ grừ!

Grừ grừ grừ!

Cô cười như thế này, đám zombie không rõ nội tình, cũng grừ grừ theo.

Lâm Tịch đen mặt.

Sau khi hạ quyết tâm, Lâm Tịch dẫn dắt đội ngũ xuất phát, nếu kế hoạch phát sinh thay đổi, vậy có một số việc phải chuẩn bị thật tốt.



Trận chiến đầu tiên tất nhiên là căn cứ Liên Thai Sơn.

Sau khi mật đàm với Đặng Húc Luân ở trong phòng hồi lâu, lúc gần đi lại lưu lại không ít vật tư.

Sau đó Lâm Tịch lại gọi Tiểu Hắc Tử tới, sau một lúc lâu, Tiểu Hắc Tử khiêng một cái túi lớn chợt lách người đã không thấy tăm hơi bóng dáng.

Tiểu Hắc Tử đã có hai đầu thông mạch, linh khí không ngừng tẩm bổ tinh hạch trong đầu, trong đầu người ta lại không tồn tại một "Hoàng Thế Nhân" đã bóc lột linh khí còn tùy thời phát nổ, tất nhiên chỉ có thể phản hồi cho thân thể chính mình.

Cho nên không gian gấp của Tiểu Hắc Tử cũng nâng cao rất nhiều.

Ngẫm lại chính mình thật đúng là chua xót biết bao, đỉnh đầu có con hàng chỉ chuyên ăn cướp tinh hạch thuộc tính lôi, trong đầu có chớp gamma gì đó phân đi hơn phân nửa linh khí, một người hai người, đều xem cô như con lừa mà sai sử.

Đột nhiên cảm giác hào quang trong đầu lóe lên.

Lâm Tịch lập tức hành quân lặng lẽ: Thân ái, cứ coi như ta chưa nói gì nha!

Chia đội ngũ thành tiểu đội khoảng một trăm người, tất nhiên làm một dân mù đường, vì phòng ngừa lạc đường, Lâm Tịch bọn họ vẫn cố gắng hành quân gần tỉnh lộ 306.

Cấm đi săn, dùng hết tốc độ tiến về phía trước!

* * *

* * *

Trong căn cứ Tập Đoàn quân đội 99.

"Tôi đoán lần này Khiết Tà có thể sẽ tức chết." Một cô gái xinh đẹp với mái tóc ngắn dựa vào bàn làm việc, trong tay tung hứng một con dao găm.

Ngồi trên chiếc ghế giám đốc bọc da bên cạnh cô ấy là một chàng trai sáng sủa, đôi chân dài vắt chéo đặt ở trên bàn làm việc: "Ai bảo anh ta bất hạnh bị thương, dù sao cũng phải lưu lại một người giữ nhà đi. Không thì đám hàng thích chơi nông trường kia đến nhà chúng ta trộm đồ ăn làm sao bây giờ?"

Cô gái tóc ngắn cười rộ lên: "Anh Hổ, anh cảm thấy con heo lười kia sẽ tức giận vì chuyện này sao?"

"Triển Lăng có ý là trong nhà lưu lại hai nhóc lười, người nào phụ trách nấu cơm đây?" Người này nói xong, chính mình cười phá lên trước.

Triển Lăng vươn tay đẩy đầu Tiếu Hồ Qua bên cạnh: "Cậu xem, vẫn là đội trưởng đại nhân hiểu tôi, cậu nghĩ đi, ngày nào Tiểu Lâm cũng cuộn lại ngủ trên ghế, trông cậy vào cậu ta đi chăm sóc Khiết đại thiếu hoàn toàn không có khả năng."

Oxy gril Vu Tiểu Ngư chớp mắt to tiếp lời: "Yên tâm đi, trong căn cứ nhiều mỹ nữ xếp hàng chờ chăm sóc Khiết đại thiếu như vậy, cũng sẽ thuận tiện chăm sóc tốt cái tên đã biến thành người nhưng vẫn kiên trì làm mèo kia."

Nhìn thiếu nữ áo đỏ nhỏ tuổi nhất với mái tóc dài ngồi bên cạnh chính mình: "A Lê, cô vẫn còn lo lắng cho Lâm Tịch?"

Ninh Ngưng cảm thấy cô ấy đã đủ không thích nói chuyện, thế nhưng từ lúc tiến vào nhiệm vụ này, sau khi tiểu đồ đệ lão của Đại mất liên lạc với mọi người, A Lê vẫn luôn rầu rĩ không vui, rất ít mở miệng.

Cũng khó trách, đừng nói hai người là đồng đội sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm, lần này Khiết Tà bị thương không phải mọi người cũng đều ngoài miệng cười toe toét, trong lòng lo lắng muốn chết ư?

Đội trưởng Vương Khiết đi qua vỗ vỗ bả vai A Lê, loli đột nhiên biến thành một mỹ nữ gợi cảm, trong lòng không khỏi cảm thấy là lạ.



"A Lê, đừng lo lắng, trước khi đến chẳng phải Lâm Tịch mang theo phiếu miễn tử sao? Nhiều nhất chỉ là bị gϊếŧ trở về mà thôi, điểm thuộc tính cũng sẽ không bị trừ."

"Tôi là lo lắng cô ấy bại lộ thân phận, bị đám thủ hạ không có điểm mấu chốt kia của Vân hồ ly chộp được mới không có cách nào liên hệ chúng ta." A Lê nói.

Thật đúng là có loại khả năng này.

Người chấp hành đều có thủ đoạn, giữa bọn họ cũng không phải đặc biệt tín nhiệm lẫn nhau, cho dù ở cùng một đội cũng giữ bí không nói ra ngoài, ai biết có người có thể trực tiếp giam cầm hồn thể Lâm Tịch hay không?

Đột nhiên bên ngoài vang lên một trận ồn ào.

Có người không ngừng hô hào "Đệt, thân pháp này quá quỷ dị rồi" "Con hàng này thật là kỳ quái" "Để xem cuối cùng ai có thể bắt hắn lại" loại hình.

Vu Tiểu Ngư đứng dậy, hùng hùng hổ hổ vừa chạy ra bên ngoài vừa kêu: "Tôi đi xem thử có chuyện gì vậy."

Vương Khiết lắc đầu, tuổi còn nhỏ thật tốt, mặc kệ lúc nào cũng tinh lực dồi dào như vậy.

"Đúng là một thiếu nữ bát quái!" Một bên Tiếu Hồ Qua than thở.

Ninh Ngưng lườm anh ta một cái: "Ông cụ non."

Chưa tới năm phút đồng hồ, Vu Tiểu Ngư liền cười khanh khách chạy vào: "Mọi người đều đi ra xem một chút đi, trước cửa trụ sở có một zombie rất kỳ quái, dáng vẻ dường như rất có linh tính, chỉ là.."

"Chỉ là như thế nào?" Triển Lăng hỏi.

"Bộ dáng quá hèn mọn, đám lính kia sắp cười chết rồi, nhưng ai cũng không thể bắt được hắn."

A Lê vẫn luôn ngồi trong góc đột nhiên hai mắt sáng lên, hèn mọn? Chẳng lẽ là Lâm Tịch bị cắn thành zombie, tới đây tìm bọn họ rồi?

A Lê ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài, mấy người đằng sau dứt khoát cũng đi xem một chút zombie hèn mọn cổ quái mà mọi người nói đến tột cùng có dáng vẻ gì.

Xa xa đã có thể trông thấy một đám người vây quanh cửa chính, đám người không khỏi tăng tốc, A Lê càng là một ngựa đi đầu.

Đợi đến khi mấy người trông thấy zombie đen gầy tại cửa ra vào kia, cũng không khỏi cười ha hả.

Tại cửa trụ sở, Tiểu Hắc Tử so sánh tấm bản đồ lão Đại đưa cho cùng với chữ viết phía trên, một điểm không sai, cậu ta so sánh từng nét một, đúng là mấy chữ kia.

Căn cứ Tập Đoàn quân đội 99.

Vậy tại sao con vịt kia còn không ra gặp cậu ta?

Rõ ràng cậu ta vẫn luôn vung vẩy cái thứ màu trắng này, nhưng vì cái gì những nhân loại này còn cười hì hì tới bắt cậu ta?

A Lê đã nhìn thấy Tiểu Hắc Tử từ xa, cũng biết đây không phải là Lâm Tịch.

Thế nhưng cô cũng không có thất vọng, con hàng hèn mọn này đội một quả lê thủy tinh trên đỉnh đầu, trong tay không ngừng vung vẩy một cái quần xà lỏn màu trắng, khẳng định là do Lâm Tịch phái tới!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook