Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Chương 809: Song hùng đoạt diện 33
Nhất Hồ Long Tỉnh Trà
24/06/2022
Edit: Jess93
A Lê và Vương Khiết đều gửi tin nhắn tới, muốn Lâm Tịch nhất định cẩn thận.
Bởi vì thời khắc sống còn, Sóc Hoành Giang và quân liên minh Lĩnh Đông cầu viện không thành, thẹn quá hóa giận dùng << Thâu Thiên Triệt Địa chung >> đem phần lớn tinh nhuệ của quân liên minh trực tiếp đưa tới dưới họng súng địch nhân, khiến cho những tinh nhuệ hao phí lượng lớn nhân lực vật lực tỉ mỉ bồi dưỡng này tổn thất hầu như không còn, hầu như không có người sống.
Không những như thế, bọn họ còn dứt khoát rút toàn bộ người Ngạo Thiên rời khỏi, cứ như vậy, quân liên minh chẳng khác gì trong nháy mắt tổn thất hai đội ngũ lớn, hiện ra xu hướng suy tàn, miễn cưỡng dựa vào nơi hiểm yếu chống lại cũng là không có chút ý nghĩa nào, đành phải mặc kệ thi thể đầy đất, kéo thương binh bị đánh tơi bời mà đi.
Lần này trận chiến tranh giành trung tâm chỉ huy vệ tinh, quân 99 thắng lớn, uy vọng trong nước càng ngày càng lớn, dẫn tới không ít căn cứ nhỏ cùng với một vài chiến đội phân tán đến đây gia nhập.
Bởi vì lợi mà hợp cuối cùng rồi sẽ bởi vì lợi mà tan, vốn dĩ chuyện hợp tác giữa Ngạo Thiên và quân liên minh đều nghĩ vớt chỗ tốt từ trên người đối phương, lúc này đã hoàn toàn mỗi người một ngã.
Hai kỹ thuật chôn phấn và chiết xuất tinh hạch đã được nhân viên nghiên cứu khoa học của quân liên minh nghiên cứu từ lâu, bây giờ cũng nắm giữ được bảy tám phần.
Cây cầu này bị phá hủy một cách không do dự.
Con lừa này bị giết một cách không do dự.
Ngạo Thiên sử dụng vũ khí công nghệ cao lừa gϊếŧ quân đội bạn, quân liên minh đã kết thúc quan hệ hợp tác với << Căn cứ Ngạo Thiên >>, từ đây là địch không phải bạn, thề bất cứ giá nào cũng phải lấy lại công bằng cho những chiến hữu vô tội đã chết kia.
Chân Nhã Nam đã không có cách nào diễn tả tâm tình chính mình vào lúc này.
Đầu tiên là nhận được tin tức thi triều vây công căn cứ do Chung Hàn Nguyệt gửi tới từ căn cứ, ngay sau đó lại là một tin tức: Căn cứ thất thủ, hẹn gặp bọn họ tại một chỗ nào đó trên tỉnh lộ 306.
Ha ha!
Nốt ruồi son trên khóe miệng Chân Nhã Nam dường như cũng lộ ra vẻ đắc ý.
Chung Hàn Nguyệt, bây giờ cô giống như một con chó, bị người ta đuổi ra từ trong hang ổ sao?
Quả nhiên là một đầu chó nhà có tang chờ đợi chúng tôi trở về cứu rỗi!
Để xem cô còn mặt mũi nào cao cao tại thượng bày ra vẻ đội trưởng, chẳng qua là Vân Mộng La chỉ thuận miệng nói mà thôi, thật đúng là cầm lông gà làm lệnh tiễn!
Lúc Chân Nhã Nam biết được lần này tích phân cao nhất sẽ ban thưởng nền tảng ngũ hành, tự nhiên cũng là tim đập thình thịch. Nhưng Chung Hàn Nguyệt vừa mới mang đội một lần, nhiệm vụ lại hoàn thành viên mãn, hạ thần dưới váy càng xem cô ta như đóa hoa cao lãnh, nghiễm nhiên trở thành phụ tá của Vân Mộng La.
Nếu như không phải Sóc Hoành Giang đối với cô ta nhìn với con mắt khác, Chân Nhã Nam quả thật không dám bộc lộ tài năng.
Nhưng bây giờ hả..
Long Đào danh xưng << Mộng La Thương Vương >> chết rồi, Ngụy Hằng trông coi mỏ than cũng đã chết.
Những người còn lại, hai người trọng thương tự nhiên không dám ganh đua tranh giành với cô ta. Còn Tần Chuy, đó chính là một tên gió chiều nào theo chiều nấy.
Anh ta thích ngụy trang chính mình thành công tử ăn chơi trác táng, phụ nữ thu hết người này đến người khác, hầu như ai đến cũng không từ chối.
Tới một người, sủng một người, nhưng nếu muốn anh ta gánh vác trách nhiệm nên có của một người đàn ông?
Không tồn tại.
Nói đơn giản chính là điển hình của một "Nam ba không" : Không chủ động, không từ chối, không chịu trách nhiệm.
Đối mặt tranh đấu giữa cô ta và Chung Hàn Nguyệt cũng là như thế, không biểu lộ thái độ, không tham dự, không phản đối.
Ai bảo anh ta đi làm cái gì, Tần Chuy liền đi làm cái đó, ngoan muốn chết, nhưng một khi ngươi hơi biểu thị một chút muốn kéo anh ta vào phe của mình, con hàng này liền trượt giống như một con cá chạch bôi dầu.
Chân Nhã Nam không muốn đắc tội anh ta cho lắm, ở căn cứ Tần Chuy ngoại trừ nổi danh ăn chơi thì anh ta luôn có thể hoàn thành nhiệm vụ với các cấp độ khác nhau, Chân Nhã Nam cảm thấy ẩn dưới vẻ ngoài cà lơ phất phơ của anh ta, chính là một loại nguy hiểm khiến người không thể xem nhẹ.
Cũng may anh ta giống như không có bất kỳ dã tâm gì, chỉ yên lặng đóng vai một đội viên hoàn mỹ, cô ta cũng không thể đắc tội tất cả mọi người.
Nói cách khác, bây giờ còn lại bảy người, Chung Hàn Nguyệt và Cừ Thiên đã thành công bị cô lập, có Sóc Hoành Giang duy trì, cô ta mới là thủ lĩnh tương lai của Ngạo Thiên.
Mặc dù hai chết hai bị thương, nhưng có Sóc Hoành Giang sáu sao này tọa trấn, Chân Nhã Nam cảm thấy thế cục vẫn có lợi đối với bọn họ bên này.
Cùng Sóc Hoành Giang tham khảo một chút, hai người đều cảm thấy lấy nhân số hiện tại của bọn họ, khả năng trở về đoạt lại căn cứ trong một đám thi triều không lớn lắm, cho dù có thể chiếm lĩnh căn cứ một lần nữa, tất nhiên cũng sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
Mỗi người chấp hành đều sẽ căn cứ tình trạng kinh tế của mình mua sắm không gian lớn một chút, cho nên vật tư quan trọng bên trong căn cứ hẳn là đã bị Chung Hàn Nguyệt và Cừ Thiên lấy ra.
Như vậy thay vì tiêu hao dị năng giả vốn không còn thừa mấy cùng đám zombie kia đánh nhau đến ngươi sống ta chết lấy lại << Căn cứ Ngạo Thiên >> đã là cảnh hoàng tàn khắp nơi, tốt hơn hết là tìm một căn cứ nhỏ trực tiếp chiếm lấy có lời hơn.
Hai người không hẹn mà cùng nói ra ba chữ: Liên Thai Sơn!
Không sai, đó là nơi ban đầu bọn họ chuẩn bị dùng để làm căn cứ chính, trông coi nhà máy điện cũng coi như là một ưu thế lớn.
Địa hình bọn họ cũng rất quen thuộc, tăng thêm căn cứ nhỏ kia cộng lại cũng không có bao nhiêu người, tự nhiên có thể không cần tốn nhiều sức là có thể lấy được, càng thuận tiện trực tiếp hợp nhất đám người Liên Thai Sơn kia.
Chân Nhã Nam lạnh lùng nhìn về phía ngoài cửa sổ, lạnh nhạt nói một câu: "Không nghe lời gϊếŧ là được."
Dù sao ở tận thế, thứ không đáng giá tiền nhất chính là mạng người.
Sau khi gửi tin nhắn cho Chung Hàn Nguyệt hẹn tụ hợp tại Liên Thai Sơn, bọn họ liền thay đổi tuyến đường đi tới Liên Thai Sơn.
Nhưng mà chờ đợi bọn họ lại là quân liên minh vây quét.
Sóc Hoành Giang mặc dù là sáu sao, nhưng liên tục sử dụng << Thâu Thiên Triệt Địa chung >> khiến linh lực của ông ta cũng đã không còn thừa mấy, về sau lại liên tục lặn lội đường xa, cũng không có cơ hội khôi phục, đối mặt vũ khí nóng như phô thiên cái địa của quân liên minh cộng thêm dị năng công kích, bọn họ đành phải lựa chọn bại lui đến nhà máy điện cách đó ba mươi dặm.
Khiến bọn họ hộc máu chính là tất cả thiết bị chủ yếu của nhà máy điện thế mà đều không cánh mà bay, về phần là ai làm thì không biết được rồi.
Tức đến nổ phổi Chân Nhã Nam phát hiện, cô ta không có cách nào liên hệ với Chung Hàn Nguyệt và Cừ Thiên.
Mất liên lạc trong thời gian dài có nghĩa là đoàn đội bọn họ lại có hai người bị gϊếŧ trở lại xã khu.
Sau đó bọn họ nhận được tin tức quân liên minh Lĩnh Đông tiến hành truy nã vĩnh viễn Ngạo Thiên trên phạm vi cả nước.
Tin tức xấu hết cái này đến cái khác, khiến sắc mặt Chân Nhã Nam trở nên vô cùng khó coi.
Thu phục Liên Thai Sơn, trận chiến tranh giành trung tâm điều khiển vệ tinh, căn cứ bị vây nhốt, nhân số Ngạo Thiên bởi vì hành động gần đây thất bại mà liên tục tổn thất, tăng thêm Chung Hàn Nguyệt mất liên lạc, hiện giờ đội ngũ bọn họ chỉ còn lại chưa tới bốn mươi người.
Bọn họ không thể không đối mặt một sự thật, cứ việc chiến lực mấy người chấp hành đều không có địch thủ trên cả nước, thế nhưng khi bọn họ phải đối mặt loại quái vật khổng lồ như quân đội, vẫn như cũ chỉ có thể tạm thời tránh lui.
Hiện tại đừng nói Chân Nhã Nam, ngay cả sắc mặt Sóc Hoành Giang cũng có chút khó coi.
Tu hành cao đến đâu, cũng sợ dao phay.
Dù sao ông ta còn không phải là tám sao có thể phá vỡ hư không, làm một sáu sao chưa vượt qua kiếp Giới chủ thì dù bản lĩnh có lớn đến đâu, trước mắt cũng chỉ có thể mượn nhờ xáƈ ŧɦịŧ, vũ khí nóng cũng có thể tổn thương đến ông ta.
Chủ yếu nhất là nếu như không có chính diện đối đầu với << Cửu Tiêu các >>, Sóc Hoành Giang ông ta cũng đã bị một đám binh lính bắn trở về xã khu, mặt già này coi như ném đến nhà bà ngoại rồi.
"Sóc tiền bối, tôi cảm thấy không nói đến kết quả, chỉ cần dùng cao thủ như ngài đi đối phó đám binh lính kia chúng ta cũng đã thua thiệt chắc rồi."
Tần Chuy vẫn luôn không nói gì đột nhiên mở miệng: "Thay vì đại tài tiểu dụng đi gϊếŧ đám quân liên minh chẳng qua là ỷ vào nhiều người nhiều vũ khí này, còn không bằng ngài trực tiếp ẩn vào << Căn cứ Long Đằng >> gϊếŧ chết mấy người chấp hành kia. Tất cả bọn họ đều chết sạch, chúng ta vẫn còn có người tại vị diện nhiệm vụ, bất kể như thế nào, đều là chúng ta thắng."
A Lê và Vương Khiết đều gửi tin nhắn tới, muốn Lâm Tịch nhất định cẩn thận.
Bởi vì thời khắc sống còn, Sóc Hoành Giang và quân liên minh Lĩnh Đông cầu viện không thành, thẹn quá hóa giận dùng << Thâu Thiên Triệt Địa chung >> đem phần lớn tinh nhuệ của quân liên minh trực tiếp đưa tới dưới họng súng địch nhân, khiến cho những tinh nhuệ hao phí lượng lớn nhân lực vật lực tỉ mỉ bồi dưỡng này tổn thất hầu như không còn, hầu như không có người sống.
Không những như thế, bọn họ còn dứt khoát rút toàn bộ người Ngạo Thiên rời khỏi, cứ như vậy, quân liên minh chẳng khác gì trong nháy mắt tổn thất hai đội ngũ lớn, hiện ra xu hướng suy tàn, miễn cưỡng dựa vào nơi hiểm yếu chống lại cũng là không có chút ý nghĩa nào, đành phải mặc kệ thi thể đầy đất, kéo thương binh bị đánh tơi bời mà đi.
Lần này trận chiến tranh giành trung tâm chỉ huy vệ tinh, quân 99 thắng lớn, uy vọng trong nước càng ngày càng lớn, dẫn tới không ít căn cứ nhỏ cùng với một vài chiến đội phân tán đến đây gia nhập.
Bởi vì lợi mà hợp cuối cùng rồi sẽ bởi vì lợi mà tan, vốn dĩ chuyện hợp tác giữa Ngạo Thiên và quân liên minh đều nghĩ vớt chỗ tốt từ trên người đối phương, lúc này đã hoàn toàn mỗi người một ngã.
Hai kỹ thuật chôn phấn và chiết xuất tinh hạch đã được nhân viên nghiên cứu khoa học của quân liên minh nghiên cứu từ lâu, bây giờ cũng nắm giữ được bảy tám phần.
Cây cầu này bị phá hủy một cách không do dự.
Con lừa này bị giết một cách không do dự.
Ngạo Thiên sử dụng vũ khí công nghệ cao lừa gϊếŧ quân đội bạn, quân liên minh đã kết thúc quan hệ hợp tác với << Căn cứ Ngạo Thiên >>, từ đây là địch không phải bạn, thề bất cứ giá nào cũng phải lấy lại công bằng cho những chiến hữu vô tội đã chết kia.
Chân Nhã Nam đã không có cách nào diễn tả tâm tình chính mình vào lúc này.
Đầu tiên là nhận được tin tức thi triều vây công căn cứ do Chung Hàn Nguyệt gửi tới từ căn cứ, ngay sau đó lại là một tin tức: Căn cứ thất thủ, hẹn gặp bọn họ tại một chỗ nào đó trên tỉnh lộ 306.
Ha ha!
Nốt ruồi son trên khóe miệng Chân Nhã Nam dường như cũng lộ ra vẻ đắc ý.
Chung Hàn Nguyệt, bây giờ cô giống như một con chó, bị người ta đuổi ra từ trong hang ổ sao?
Quả nhiên là một đầu chó nhà có tang chờ đợi chúng tôi trở về cứu rỗi!
Để xem cô còn mặt mũi nào cao cao tại thượng bày ra vẻ đội trưởng, chẳng qua là Vân Mộng La chỉ thuận miệng nói mà thôi, thật đúng là cầm lông gà làm lệnh tiễn!
Lúc Chân Nhã Nam biết được lần này tích phân cao nhất sẽ ban thưởng nền tảng ngũ hành, tự nhiên cũng là tim đập thình thịch. Nhưng Chung Hàn Nguyệt vừa mới mang đội một lần, nhiệm vụ lại hoàn thành viên mãn, hạ thần dưới váy càng xem cô ta như đóa hoa cao lãnh, nghiễm nhiên trở thành phụ tá của Vân Mộng La.
Nếu như không phải Sóc Hoành Giang đối với cô ta nhìn với con mắt khác, Chân Nhã Nam quả thật không dám bộc lộ tài năng.
Nhưng bây giờ hả..
Long Đào danh xưng << Mộng La Thương Vương >> chết rồi, Ngụy Hằng trông coi mỏ than cũng đã chết.
Những người còn lại, hai người trọng thương tự nhiên không dám ganh đua tranh giành với cô ta. Còn Tần Chuy, đó chính là một tên gió chiều nào theo chiều nấy.
Anh ta thích ngụy trang chính mình thành công tử ăn chơi trác táng, phụ nữ thu hết người này đến người khác, hầu như ai đến cũng không từ chối.
Tới một người, sủng một người, nhưng nếu muốn anh ta gánh vác trách nhiệm nên có của một người đàn ông?
Không tồn tại.
Nói đơn giản chính là điển hình của một "Nam ba không" : Không chủ động, không từ chối, không chịu trách nhiệm.
Đối mặt tranh đấu giữa cô ta và Chung Hàn Nguyệt cũng là như thế, không biểu lộ thái độ, không tham dự, không phản đối.
Ai bảo anh ta đi làm cái gì, Tần Chuy liền đi làm cái đó, ngoan muốn chết, nhưng một khi ngươi hơi biểu thị một chút muốn kéo anh ta vào phe của mình, con hàng này liền trượt giống như một con cá chạch bôi dầu.
Chân Nhã Nam không muốn đắc tội anh ta cho lắm, ở căn cứ Tần Chuy ngoại trừ nổi danh ăn chơi thì anh ta luôn có thể hoàn thành nhiệm vụ với các cấp độ khác nhau, Chân Nhã Nam cảm thấy ẩn dưới vẻ ngoài cà lơ phất phơ của anh ta, chính là một loại nguy hiểm khiến người không thể xem nhẹ.
Cũng may anh ta giống như không có bất kỳ dã tâm gì, chỉ yên lặng đóng vai một đội viên hoàn mỹ, cô ta cũng không thể đắc tội tất cả mọi người.
Nói cách khác, bây giờ còn lại bảy người, Chung Hàn Nguyệt và Cừ Thiên đã thành công bị cô lập, có Sóc Hoành Giang duy trì, cô ta mới là thủ lĩnh tương lai của Ngạo Thiên.
Mặc dù hai chết hai bị thương, nhưng có Sóc Hoành Giang sáu sao này tọa trấn, Chân Nhã Nam cảm thấy thế cục vẫn có lợi đối với bọn họ bên này.
Cùng Sóc Hoành Giang tham khảo một chút, hai người đều cảm thấy lấy nhân số hiện tại của bọn họ, khả năng trở về đoạt lại căn cứ trong một đám thi triều không lớn lắm, cho dù có thể chiếm lĩnh căn cứ một lần nữa, tất nhiên cũng sẽ phải trả một cái giá rất đắt.
Mỗi người chấp hành đều sẽ căn cứ tình trạng kinh tế của mình mua sắm không gian lớn một chút, cho nên vật tư quan trọng bên trong căn cứ hẳn là đã bị Chung Hàn Nguyệt và Cừ Thiên lấy ra.
Như vậy thay vì tiêu hao dị năng giả vốn không còn thừa mấy cùng đám zombie kia đánh nhau đến ngươi sống ta chết lấy lại << Căn cứ Ngạo Thiên >> đã là cảnh hoàng tàn khắp nơi, tốt hơn hết là tìm một căn cứ nhỏ trực tiếp chiếm lấy có lời hơn.
Hai người không hẹn mà cùng nói ra ba chữ: Liên Thai Sơn!
Không sai, đó là nơi ban đầu bọn họ chuẩn bị dùng để làm căn cứ chính, trông coi nhà máy điện cũng coi như là một ưu thế lớn.
Địa hình bọn họ cũng rất quen thuộc, tăng thêm căn cứ nhỏ kia cộng lại cũng không có bao nhiêu người, tự nhiên có thể không cần tốn nhiều sức là có thể lấy được, càng thuận tiện trực tiếp hợp nhất đám người Liên Thai Sơn kia.
Chân Nhã Nam lạnh lùng nhìn về phía ngoài cửa sổ, lạnh nhạt nói một câu: "Không nghe lời gϊếŧ là được."
Dù sao ở tận thế, thứ không đáng giá tiền nhất chính là mạng người.
Sau khi gửi tin nhắn cho Chung Hàn Nguyệt hẹn tụ hợp tại Liên Thai Sơn, bọn họ liền thay đổi tuyến đường đi tới Liên Thai Sơn.
Nhưng mà chờ đợi bọn họ lại là quân liên minh vây quét.
Sóc Hoành Giang mặc dù là sáu sao, nhưng liên tục sử dụng << Thâu Thiên Triệt Địa chung >> khiến linh lực của ông ta cũng đã không còn thừa mấy, về sau lại liên tục lặn lội đường xa, cũng không có cơ hội khôi phục, đối mặt vũ khí nóng như phô thiên cái địa của quân liên minh cộng thêm dị năng công kích, bọn họ đành phải lựa chọn bại lui đến nhà máy điện cách đó ba mươi dặm.
Khiến bọn họ hộc máu chính là tất cả thiết bị chủ yếu của nhà máy điện thế mà đều không cánh mà bay, về phần là ai làm thì không biết được rồi.
Tức đến nổ phổi Chân Nhã Nam phát hiện, cô ta không có cách nào liên hệ với Chung Hàn Nguyệt và Cừ Thiên.
Mất liên lạc trong thời gian dài có nghĩa là đoàn đội bọn họ lại có hai người bị gϊếŧ trở lại xã khu.
Sau đó bọn họ nhận được tin tức quân liên minh Lĩnh Đông tiến hành truy nã vĩnh viễn Ngạo Thiên trên phạm vi cả nước.
Tin tức xấu hết cái này đến cái khác, khiến sắc mặt Chân Nhã Nam trở nên vô cùng khó coi.
Thu phục Liên Thai Sơn, trận chiến tranh giành trung tâm điều khiển vệ tinh, căn cứ bị vây nhốt, nhân số Ngạo Thiên bởi vì hành động gần đây thất bại mà liên tục tổn thất, tăng thêm Chung Hàn Nguyệt mất liên lạc, hiện giờ đội ngũ bọn họ chỉ còn lại chưa tới bốn mươi người.
Bọn họ không thể không đối mặt một sự thật, cứ việc chiến lực mấy người chấp hành đều không có địch thủ trên cả nước, thế nhưng khi bọn họ phải đối mặt loại quái vật khổng lồ như quân đội, vẫn như cũ chỉ có thể tạm thời tránh lui.
Hiện tại đừng nói Chân Nhã Nam, ngay cả sắc mặt Sóc Hoành Giang cũng có chút khó coi.
Tu hành cao đến đâu, cũng sợ dao phay.
Dù sao ông ta còn không phải là tám sao có thể phá vỡ hư không, làm một sáu sao chưa vượt qua kiếp Giới chủ thì dù bản lĩnh có lớn đến đâu, trước mắt cũng chỉ có thể mượn nhờ xáƈ ŧɦịŧ, vũ khí nóng cũng có thể tổn thương đến ông ta.
Chủ yếu nhất là nếu như không có chính diện đối đầu với << Cửu Tiêu các >>, Sóc Hoành Giang ông ta cũng đã bị một đám binh lính bắn trở về xã khu, mặt già này coi như ném đến nhà bà ngoại rồi.
"Sóc tiền bối, tôi cảm thấy không nói đến kết quả, chỉ cần dùng cao thủ như ngài đi đối phó đám binh lính kia chúng ta cũng đã thua thiệt chắc rồi."
Tần Chuy vẫn luôn không nói gì đột nhiên mở miệng: "Thay vì đại tài tiểu dụng đi gϊếŧ đám quân liên minh chẳng qua là ỷ vào nhiều người nhiều vũ khí này, còn không bằng ngài trực tiếp ẩn vào << Căn cứ Long Đằng >> gϊếŧ chết mấy người chấp hành kia. Tất cả bọn họ đều chết sạch, chúng ta vẫn còn có người tại vị diện nhiệm vụ, bất kể như thế nào, đều là chúng ta thắng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.