Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Chương 99: Tỷ tỷ phẫn nộ 27
Nhất Hồ Long Tỉnh Trà
21/07/2021
Quả nhiên Lục Thời Dã đã thành công lấy được thứ hạng trong cuộc thi Hoa Đình, mặc dù thỉnh thoảng đứng hạng cao nhất, nhưng cũng đã để anh ta phong quang vô hạn, dù sao tuổi anh ta bày ra đó, bằng từng ấy tuổi đã có thể đạt được giải thưởng Hoa Đình, tiền đồ tương lai dĩ nhiên không thể đo lường.
Buồn bã trên mặt Lục Thời Dã dần dần được hăng hái thay thế, khi nhìn thấy La Thuấn mang theo ý cười không thể giải thích nhìn chằm chằm mình, một cảm giác xấu hổ lóe lên trong đầu anh ta. Người khác không biết, nhưng người An gia và trong nhà đều biết Lục Thời Dã anh ta đã lấy được thứ hạng này như thế nào, anh ta nheo mắt lại, vẻ tàn ác lại hiện lên trong mắt, anh ta hiểu nụ cười của La Thuấn, Lục Thời Dã anh ta chẳng qua chỉ dựa vào phụ nữ để tìm tương lai cho bản thân mà thôi.
Một khi đối mặt An gia và La Thuấn, Lục Thời Dã liền cảm thấy dường như mình bị xé ra trong nháy mắt, vết thương khắp cả người, máu me đầm đìa. Tất cả mọi thứ anh ta cố gắng duy trì đột nhiên lại cảm thấy nực cười với bản thân.
Anh ta che giấu sự không cam lòng xuống đáy lòng, đợi đến khi Lục Thời Dã tôi tạo ra một tương lai, nhất định phải đòi lại tất cả những thứ La Thuấn đã làm với mình vào hôm nay!
Lâm Tịch yên lặng không nói gì, nhìn vẻ mặt như quan tòa của ba người này, ha ha, thật sự là chơi rất vui, đã nói rồi mà, một người vui vẻ, hai người là sống vui vẻ, ba người là ngươi chết ta sống!
Lâm Tịch nhìn thấy An Tử Tình mỉm cười rỉ tai nói gì đó với Lục Thời Dã, sau đó nhẹ nhàng ôm anh ta, kế tiếp, Lục Thời Dã bước nhanh tới, ôm cô một cái.
Mẹ kiếp!
Cách đó không xa có ánh sáng chói mắt hiện lên, Lâm Tịch quay đầu nhìn thấy An Tử Tình nháy đôi mắt ngây thơ như nai con, cười ngọt ngào một tiếng với cô.
* * *..
"Cái.. cái gì? Thừa dịp ngày nghỉ còn chưa kết thúc, trở về đính hôn cùng Lục Thời Dã?" Lâm Tịch nhận được mệnh lệnh của mẹ An, biểu cảm trên mặt quả thật giống như bị sét đánh trúng.
Trước khi xuất ngoại, chẳng phải quan hệ giữa mẹ An và mẹ Lục coi như không sử dụng bạo lực cũng không khác nhau mấy, tại sao hiện tại lại nối lại tình xưa rồi? Lại nói mấy ngày trước còn muốn cô bắt lấy Tông Tuần đấy, hướng gió thay đổi nhanh như vậy?
Đây không phải xe đi nhà trẻ, người ta muốn đi xuống!
Trong đầu Lâm Tịch lập tức nổ hơn 1 vạn viên đạn, kịch bản đáng chết này!
Cô lần lượt thay đổi, kịch bản lần lượt lật về. Không đúng, rõ ràng cô đã thay đổi nhân sinh của An Tử Hàm, nếu thật sự không thể trái kịch bản, như vậy hiện tại chắc hẳn cô đã bị cắt chân, mà không phải chạy đến nước M đi học.
Như vậy, dĩ nhiên là do người làm đúng không? Cô nhớ tới hôm đó cùng An Tử Tình đưa tiễn Lục Thời Dã, cái ôm đột nhiên xuất hiện kia, còn có tia chớp kì lạ..
Tinh lực em gái tốt của cô thật đúng là tràn đầy, thường xuyên tụ hội với các phu nhân hào môn cộng thêm việc trang hoàng Ngải Tinh sơn trang cũng không thể khiến cô ta yên tĩnh. Vậy mà còn có thể đưa đến cho mình không ít ngột ngạt.
Trong cốt truyện An Tử Tình cũng không phải như vậy, chẳng qua chỉ tự mang một chút thuộc tính thánh mẫu mà thôi. Có lẽ tất cả mọi thứ đều phát triển về phía có lợi đối với An Tử Tình, cho nên mới không có bộc lộ ra bản chất hiểm độc, cô ta cứ không muốn chị gái cô ta tốt hơn mình?
Vào giờ khắc này, Lâm Tịch mới xem như hoàn toàn hết hi vọng. Vốn còn nghĩ, dựa theo tâm nguyện An Tử Hàm, chỉ cần trả thù La Thuấn là được rồi, về phần người nhà sao, không đến ghê tởm mình thì xem như bạn bè thân thích bình thường nhàn nhạt lui tới là được, dù sao cũng có ràng buộc máu mủ tình thâm.
Phải biết khoảng cách không nhất định có thể sinh ra tốt đẹp, nhưng mà nhất định có thể nảy sinh bất tiện, cái gọi là thân nhân hầu như đều là xa hương gần thối, mình né tránh bọn họ từ xa cũng phải.
Ai nghĩ tới chứ, em gái tốt nhà cô vừa mới lợi dụng cô trèo lên Tông gia, đã không kịp chờ đợi muốn đá cô ra khỏi bàn cờ khiến cô chạy trở về thành phố B. Hơn nữa còn muốn thao túng cuộc sống của cô, không chỉ ép cô gả cho một người đàn ông không có tình cảm chỉ có ghê tởm. Buồn nôn nhất chính là, cô ta luôn miệng nói cũng là vì tốt cho cô!
Cô ở chỗ này âm thầm chuẩn bị đối phó La Thuấn, nhưng dao găm của em gái tốt nhà mình đã sớm chém đến đây! Tất nhiên, dao của An Tử Tình sẽ không chém chết cô, chỉ là muốn chặt đứt chân cô hoặc là chặt đứt cánh khiến cô không thể bay lượn, sau đó lại quay đầu làm người cứu rỗi cô mà thôi.
Có bao nhiêu bạn bè thân thích khẩu phật tâm xà, vẫn luôn dùng bất hạnh của người khác đến làm nổi bật hạnh phúc của mình!
Nếu ngươi đã rãnh rỗi như thế, vậy thì tìm một chút chuyện cho ngươi là được!
Lâm Tịch đang muốn gọi điện thoại cho Từ Mạn Vân đã lâu không liên lạc, điện thoại lại vang lên một lần, là Tông Tuần.
Chưa kịp nghe điện thoại đấy, đã truyền đến tiếng đập cửa, không sai, không phải gõ cửa, mà là đập cửa!
Lâm Tịch mở cửa, Tông Tuần lập tức vọt vào, nắm lấy cổ tay Lâm Tịch đẩy cô ngồi ở trên giường, một đôi mắt như chim ưng chăm chú nhìn cô.
Lâm Tịch thình lình bị người này một chiêu đắc thủ, hiện tại Tông Tuần hẳn là đang ở trạng thái bạo cuồng, sức lực lớn đến kinh người, khiến cho Lâm Tịch coi như ngồi ở trên giường, cái mông vẫn hơi đau.
"Tôi cảm thấy tên của anh không nên gọi là Tông Tuần, anh nên đổi tên thành gấu ngựa thì sẽ hợp hơn." Lâm Tịch cũng đáp lại bằng ánh mắt lạnh như băng.
Sắc mặt thối của Tông Tuần giống như trước đây, lấy từ trong túi một tấm hình vứt trước mặt Lâm Tịch. Lâm Tịch hững hờ nhìn lướt qua, quả nhiên! Phía trên rõ ràng là tình cảnh xuất hiện cái ôm bất ngờ lúc đưa Lục Thời Dã về nước.
"Thế nào, làm chuyện như vậy, còn bày sắc mặt cho tôi nhìn sao?" vẻ mặt Tông Tuần giống như một người chồng đi bắt gian, nổi giận đùng đùng chỉ trích Lâm Tịch.
Lâm Tịch suýt chút nữa giận quá hóa cười, có phải người này nhập diễn quá sâu rồi?
"Thế nào, chê sắc mặt tôi không được? Nói cho anh biết, anh là ai chứ, tôi có sắc mặt gì!" Lâm Tịch đáp trả: "Anh tính là người nào của tôi chứ? Có lập trường gì đến chỉ trích tôi? Bị người lợi dụng cũng không biết, tổng tài đại nhân, trí thông minh của anh thật đáng lo đấy! Thời tiết rất lạnh, anh đi ra ngoài nhớ cẩn thận, nếu có thể tuyệt đối đừng để bị cảm!"
Tông Tuần khó hiểu trước những lời nói không có logic của cô: "An Tử Hàm, cô có chuyện thì nói cho rõ, từ nhỏ tôi lớn lên tại nước M, không hiểu những thứ cong cong quẹo quẹo của cô."
Mặc dù nhìn như những lời của An Tử Hàm là đang quan tâm anh ta, nhưng Tông Tuần dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết, dưới tình huống hiện tại người phụ nữ này sẽ thật sự quan tâm anh ta mới là lạ.
Quả nhiên, chỉ nghe An Tử Hàm lại nói: "Là tôi hữu nghị nhắc nhở anh, nếu như bị cảm, ngộ nhỡ vừa ra khỏi cửa đúng lúc anh hắt xì khiến não phun ra ngoài thì sẽ không dễ dàng tìm được đâu!"
Tông Tuần chán nản, lộ ra gương mặt đẹp trai màu gan heo, người phụ nữ này.. Người phụ nữ đáng chết này..
Lâm Tịch nhặt tấm hình kia lên không vội không hoảng xé thành từng mảnh, Tông Tuần nhịn không được nói: "Làm cũng đã làm, còn muốn chôn vùi chứng cứ?"
"Chụp quá xấu, thật có lỗi với vẻ xinh đẹp của bản cô nương." Lâm Tịch vừa nói, vừa từ trong tủ đầu giường lấy ra một chồng ảnh chụp đưa cho Tông Tuần: "Anh xem, dựa vào cái gì lại chụp các người đẹp như vậy chứ!"
Tông Tuần đưa tay nhận lấy, phía trên đều là hình ảnh anh ta và một người phụ nữ rất giống An Tử Hàm! Có ánh mắt thâm tình nhìn chăm chú, có ôm, thậm chí còn có một tấm hôn môi.
Trên mặt Tông Tuần hiện lên bảy sắc cầu vồng: "Mặc kệ cô có tin hay không, tôi lấy nhân cách thề, những thứ này đều không phải là thật." Trong ánh mắt anh ta hiện lên một chút hung ác: "Hóa ra là La Thuấn! Rất tốt, rất tốt, rất tốt!"
Tông thiếu thẹn quá hóa giận cũng không có chú ý, điểm chú ý của người phụ nữ An Tử Hàm này hoàn toàn không đúng!
Người phụ nữ trên tấm ảnh, là em gái họ thân thích nhà La Thuấn, quả nhiên em gái họ là thần khí cần thiết chế tạo hiểu lầm để đào chân tường nha!
Mỗi lần La Thuấn mở tiệc chiêu đãi Tông Tuần, hầu như cô ta đều ở đó, những tấm hình đó rất đúng lúc, ánh mắt thâm tình nhìn chăm chú chỉ là gật đầu chào hỏi, mà ôm thì đang khiêu vũ, hôn môi thì càng oan uổng, thuần túy là quay chụp tá vị, chắc hẳn La Thuấn cũng đã bắt đầu bố trí những chuyện này.
Lấy một người phụ nữ rất giống An Tử Hàm tới dụ dỗ anh ta, không thành công thì đưa những tấm ảnh này cho An Tử Hàm chân chính xem, chắc hẳn người kiêu ngạo như cô, nhất định ngay cả xác thực cũng sẽ không làm sẽ lập tức từ bỏ anh ta.
Buồn bã trên mặt Lục Thời Dã dần dần được hăng hái thay thế, khi nhìn thấy La Thuấn mang theo ý cười không thể giải thích nhìn chằm chằm mình, một cảm giác xấu hổ lóe lên trong đầu anh ta. Người khác không biết, nhưng người An gia và trong nhà đều biết Lục Thời Dã anh ta đã lấy được thứ hạng này như thế nào, anh ta nheo mắt lại, vẻ tàn ác lại hiện lên trong mắt, anh ta hiểu nụ cười của La Thuấn, Lục Thời Dã anh ta chẳng qua chỉ dựa vào phụ nữ để tìm tương lai cho bản thân mà thôi.
Một khi đối mặt An gia và La Thuấn, Lục Thời Dã liền cảm thấy dường như mình bị xé ra trong nháy mắt, vết thương khắp cả người, máu me đầm đìa. Tất cả mọi thứ anh ta cố gắng duy trì đột nhiên lại cảm thấy nực cười với bản thân.
Anh ta che giấu sự không cam lòng xuống đáy lòng, đợi đến khi Lục Thời Dã tôi tạo ra một tương lai, nhất định phải đòi lại tất cả những thứ La Thuấn đã làm với mình vào hôm nay!
Lâm Tịch yên lặng không nói gì, nhìn vẻ mặt như quan tòa của ba người này, ha ha, thật sự là chơi rất vui, đã nói rồi mà, một người vui vẻ, hai người là sống vui vẻ, ba người là ngươi chết ta sống!
Lâm Tịch nhìn thấy An Tử Tình mỉm cười rỉ tai nói gì đó với Lục Thời Dã, sau đó nhẹ nhàng ôm anh ta, kế tiếp, Lục Thời Dã bước nhanh tới, ôm cô một cái.
Mẹ kiếp!
Cách đó không xa có ánh sáng chói mắt hiện lên, Lâm Tịch quay đầu nhìn thấy An Tử Tình nháy đôi mắt ngây thơ như nai con, cười ngọt ngào một tiếng với cô.
* * *..
"Cái.. cái gì? Thừa dịp ngày nghỉ còn chưa kết thúc, trở về đính hôn cùng Lục Thời Dã?" Lâm Tịch nhận được mệnh lệnh của mẹ An, biểu cảm trên mặt quả thật giống như bị sét đánh trúng.
Trước khi xuất ngoại, chẳng phải quan hệ giữa mẹ An và mẹ Lục coi như không sử dụng bạo lực cũng không khác nhau mấy, tại sao hiện tại lại nối lại tình xưa rồi? Lại nói mấy ngày trước còn muốn cô bắt lấy Tông Tuần đấy, hướng gió thay đổi nhanh như vậy?
Đây không phải xe đi nhà trẻ, người ta muốn đi xuống!
Trong đầu Lâm Tịch lập tức nổ hơn 1 vạn viên đạn, kịch bản đáng chết này!
Cô lần lượt thay đổi, kịch bản lần lượt lật về. Không đúng, rõ ràng cô đã thay đổi nhân sinh của An Tử Hàm, nếu thật sự không thể trái kịch bản, như vậy hiện tại chắc hẳn cô đã bị cắt chân, mà không phải chạy đến nước M đi học.
Như vậy, dĩ nhiên là do người làm đúng không? Cô nhớ tới hôm đó cùng An Tử Tình đưa tiễn Lục Thời Dã, cái ôm đột nhiên xuất hiện kia, còn có tia chớp kì lạ..
Tinh lực em gái tốt của cô thật đúng là tràn đầy, thường xuyên tụ hội với các phu nhân hào môn cộng thêm việc trang hoàng Ngải Tinh sơn trang cũng không thể khiến cô ta yên tĩnh. Vậy mà còn có thể đưa đến cho mình không ít ngột ngạt.
Trong cốt truyện An Tử Tình cũng không phải như vậy, chẳng qua chỉ tự mang một chút thuộc tính thánh mẫu mà thôi. Có lẽ tất cả mọi thứ đều phát triển về phía có lợi đối với An Tử Tình, cho nên mới không có bộc lộ ra bản chất hiểm độc, cô ta cứ không muốn chị gái cô ta tốt hơn mình?
Vào giờ khắc này, Lâm Tịch mới xem như hoàn toàn hết hi vọng. Vốn còn nghĩ, dựa theo tâm nguyện An Tử Hàm, chỉ cần trả thù La Thuấn là được rồi, về phần người nhà sao, không đến ghê tởm mình thì xem như bạn bè thân thích bình thường nhàn nhạt lui tới là được, dù sao cũng có ràng buộc máu mủ tình thâm.
Phải biết khoảng cách không nhất định có thể sinh ra tốt đẹp, nhưng mà nhất định có thể nảy sinh bất tiện, cái gọi là thân nhân hầu như đều là xa hương gần thối, mình né tránh bọn họ từ xa cũng phải.
Ai nghĩ tới chứ, em gái tốt nhà cô vừa mới lợi dụng cô trèo lên Tông gia, đã không kịp chờ đợi muốn đá cô ra khỏi bàn cờ khiến cô chạy trở về thành phố B. Hơn nữa còn muốn thao túng cuộc sống của cô, không chỉ ép cô gả cho một người đàn ông không có tình cảm chỉ có ghê tởm. Buồn nôn nhất chính là, cô ta luôn miệng nói cũng là vì tốt cho cô!
Cô ở chỗ này âm thầm chuẩn bị đối phó La Thuấn, nhưng dao găm của em gái tốt nhà mình đã sớm chém đến đây! Tất nhiên, dao của An Tử Tình sẽ không chém chết cô, chỉ là muốn chặt đứt chân cô hoặc là chặt đứt cánh khiến cô không thể bay lượn, sau đó lại quay đầu làm người cứu rỗi cô mà thôi.
Có bao nhiêu bạn bè thân thích khẩu phật tâm xà, vẫn luôn dùng bất hạnh của người khác đến làm nổi bật hạnh phúc của mình!
Nếu ngươi đã rãnh rỗi như thế, vậy thì tìm một chút chuyện cho ngươi là được!
Lâm Tịch đang muốn gọi điện thoại cho Từ Mạn Vân đã lâu không liên lạc, điện thoại lại vang lên một lần, là Tông Tuần.
Chưa kịp nghe điện thoại đấy, đã truyền đến tiếng đập cửa, không sai, không phải gõ cửa, mà là đập cửa!
Lâm Tịch mở cửa, Tông Tuần lập tức vọt vào, nắm lấy cổ tay Lâm Tịch đẩy cô ngồi ở trên giường, một đôi mắt như chim ưng chăm chú nhìn cô.
Lâm Tịch thình lình bị người này một chiêu đắc thủ, hiện tại Tông Tuần hẳn là đang ở trạng thái bạo cuồng, sức lực lớn đến kinh người, khiến cho Lâm Tịch coi như ngồi ở trên giường, cái mông vẫn hơi đau.
"Tôi cảm thấy tên của anh không nên gọi là Tông Tuần, anh nên đổi tên thành gấu ngựa thì sẽ hợp hơn." Lâm Tịch cũng đáp lại bằng ánh mắt lạnh như băng.
Sắc mặt thối của Tông Tuần giống như trước đây, lấy từ trong túi một tấm hình vứt trước mặt Lâm Tịch. Lâm Tịch hững hờ nhìn lướt qua, quả nhiên! Phía trên rõ ràng là tình cảnh xuất hiện cái ôm bất ngờ lúc đưa Lục Thời Dã về nước.
"Thế nào, làm chuyện như vậy, còn bày sắc mặt cho tôi nhìn sao?" vẻ mặt Tông Tuần giống như một người chồng đi bắt gian, nổi giận đùng đùng chỉ trích Lâm Tịch.
Lâm Tịch suýt chút nữa giận quá hóa cười, có phải người này nhập diễn quá sâu rồi?
"Thế nào, chê sắc mặt tôi không được? Nói cho anh biết, anh là ai chứ, tôi có sắc mặt gì!" Lâm Tịch đáp trả: "Anh tính là người nào của tôi chứ? Có lập trường gì đến chỉ trích tôi? Bị người lợi dụng cũng không biết, tổng tài đại nhân, trí thông minh của anh thật đáng lo đấy! Thời tiết rất lạnh, anh đi ra ngoài nhớ cẩn thận, nếu có thể tuyệt đối đừng để bị cảm!"
Tông Tuần khó hiểu trước những lời nói không có logic của cô: "An Tử Hàm, cô có chuyện thì nói cho rõ, từ nhỏ tôi lớn lên tại nước M, không hiểu những thứ cong cong quẹo quẹo của cô."
Mặc dù nhìn như những lời của An Tử Hàm là đang quan tâm anh ta, nhưng Tông Tuần dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết, dưới tình huống hiện tại người phụ nữ này sẽ thật sự quan tâm anh ta mới là lạ.
Quả nhiên, chỉ nghe An Tử Hàm lại nói: "Là tôi hữu nghị nhắc nhở anh, nếu như bị cảm, ngộ nhỡ vừa ra khỏi cửa đúng lúc anh hắt xì khiến não phun ra ngoài thì sẽ không dễ dàng tìm được đâu!"
Tông Tuần chán nản, lộ ra gương mặt đẹp trai màu gan heo, người phụ nữ này.. Người phụ nữ đáng chết này..
Lâm Tịch nhặt tấm hình kia lên không vội không hoảng xé thành từng mảnh, Tông Tuần nhịn không được nói: "Làm cũng đã làm, còn muốn chôn vùi chứng cứ?"
"Chụp quá xấu, thật có lỗi với vẻ xinh đẹp của bản cô nương." Lâm Tịch vừa nói, vừa từ trong tủ đầu giường lấy ra một chồng ảnh chụp đưa cho Tông Tuần: "Anh xem, dựa vào cái gì lại chụp các người đẹp như vậy chứ!"
Tông Tuần đưa tay nhận lấy, phía trên đều là hình ảnh anh ta và một người phụ nữ rất giống An Tử Hàm! Có ánh mắt thâm tình nhìn chăm chú, có ôm, thậm chí còn có một tấm hôn môi.
Trên mặt Tông Tuần hiện lên bảy sắc cầu vồng: "Mặc kệ cô có tin hay không, tôi lấy nhân cách thề, những thứ này đều không phải là thật." Trong ánh mắt anh ta hiện lên một chút hung ác: "Hóa ra là La Thuấn! Rất tốt, rất tốt, rất tốt!"
Tông thiếu thẹn quá hóa giận cũng không có chú ý, điểm chú ý của người phụ nữ An Tử Hàm này hoàn toàn không đúng!
Người phụ nữ trên tấm ảnh, là em gái họ thân thích nhà La Thuấn, quả nhiên em gái họ là thần khí cần thiết chế tạo hiểu lầm để đào chân tường nha!
Mỗi lần La Thuấn mở tiệc chiêu đãi Tông Tuần, hầu như cô ta đều ở đó, những tấm hình đó rất đúng lúc, ánh mắt thâm tình nhìn chăm chú chỉ là gật đầu chào hỏi, mà ôm thì đang khiêu vũ, hôn môi thì càng oan uổng, thuần túy là quay chụp tá vị, chắc hẳn La Thuấn cũng đã bắt đầu bố trí những chuyện này.
Lấy một người phụ nữ rất giống An Tử Hàm tới dụ dỗ anh ta, không thành công thì đưa những tấm ảnh này cho An Tử Hàm chân chính xem, chắc hẳn người kiêu ngạo như cô, nhất định ngay cả xác thực cũng sẽ không làm sẽ lập tức từ bỏ anh ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.